“Ưm~” Vương Tiểu Thanh cảm thấy đầu đau nhức, cảm giác đầu óc mơ hồ không tỉnh táo, mơ mơ màng màng mở to mắt, đập vào mắt chính là một căn phòng nhỏ hẹp. Căn phòng sạch sẽ gọn gàng, về phần đồ dùng trong phòng thì chỉ có một cái bàn, một cái rương gỗ và một cái giường mà cô đang nằm lên. “Mình đang ở đâu thế này, không phải đang ở nhà ngủ trưa sao” Vương Tiểu Thanh đỡ trán. Lúc này đây bỗng có một phần ký ức tràn vào trong đầu, mình thật sự xuyên qua rồi, hơn nữa số phận của nguyên chủ lại còn rất bi thảm. Nguyên chủ cũng tên là Vương Tiểu Thanh, năm nay mười tám tuổi. Khi cô năm tuổi, mẹ ruột qua đời, hai cha con sống nương tựa lẫn nhau. Những ngày đầu vẫn còn tốt đẹp, người cha cũng coi như khá quan tâm tới cô. Nhưng ba năm trước cha cô là Vương Đại Nghĩa vẫn là không chịu nổi tuổi trung niên tịch mịch, khi Vương Tiểu Thanh mười lăm tuổi, ông cưới mẹ kế là Lưu Thải Hồng. Lưu Thải Hồng khi cưới còn mang theo một cô con gái, con gái Lưu Thái Hồng lớn hơn Vương Tiểu Thanh một tháng,…

Chương 116: Chương 116

Thập Niên 70: Thanh Niên Trí Thức Kiều Diễm Được Tháo Hán Dùng Mạng Nuông ChiềuTác giả: Trà Trà Ái Thượng ThưTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Ưm~” Vương Tiểu Thanh cảm thấy đầu đau nhức, cảm giác đầu óc mơ hồ không tỉnh táo, mơ mơ màng màng mở to mắt, đập vào mắt chính là một căn phòng nhỏ hẹp. Căn phòng sạch sẽ gọn gàng, về phần đồ dùng trong phòng thì chỉ có một cái bàn, một cái rương gỗ và một cái giường mà cô đang nằm lên. “Mình đang ở đâu thế này, không phải đang ở nhà ngủ trưa sao” Vương Tiểu Thanh đỡ trán. Lúc này đây bỗng có một phần ký ức tràn vào trong đầu, mình thật sự xuyên qua rồi, hơn nữa số phận của nguyên chủ lại còn rất bi thảm. Nguyên chủ cũng tên là Vương Tiểu Thanh, năm nay mười tám tuổi. Khi cô năm tuổi, mẹ ruột qua đời, hai cha con sống nương tựa lẫn nhau. Những ngày đầu vẫn còn tốt đẹp, người cha cũng coi như khá quan tâm tới cô. Nhưng ba năm trước cha cô là Vương Đại Nghĩa vẫn là không chịu nổi tuổi trung niên tịch mịch, khi Vương Tiểu Thanh mười lăm tuổi, ông cưới mẹ kế là Lưu Thải Hồng. Lưu Thải Hồng khi cưới còn mang theo một cô con gái, con gái Lưu Thái Hồng lớn hơn Vương Tiểu Thanh một tháng,… Buổi chiều, Trương Hồng Châu không đi làm, về đến điểm tri thức cô ta trốn trong phòng khóc, Vương Mộng Mộng cũng không dám đi vào, trực tiếp đi làm luôn.Trương Hồng Châu khóc xong rồi đi tắm, tắm ba lần liền, da cũng bị cọ đến đỏ hết lên, sau khi bình tĩnh lại, cô ta cảm thấy muốn băm vằm Nhị Cẩu ra thành ngàn mảnh. Và cả Vương Tiểu Thanh nữa, nếu tối qua Nhị Cẩu ngủ với Vương Tiểu Thanh, thì hôm nay đâu có xảy ra chuyện này.Trương Hồng Châu suy nghĩ mãi vẫn không hiểu sao mình lại ngủ với Nhị Cẩu, cảm giác này giống như uống phải thuốc xuân dược."Đúng rồi, thuốc xuân dược, chẳng lẽ?" Trương Hồng Châu nhớ lại ly nước đường đỏ ở nhà Nhị Cẩu, trông rất quen thuộc.Trương Hồng Châu ngồi một mình trong phòng suy nghĩ lung tung, cuối cùng cũng hiểu ra là Nhị Cẩu và Vương Tiểu Thanh hợp tác với nhau.Hai người đó hợp lại đối phó cô và cuối cùng cô cũng chẳng được cái gì, đến cả hai mươi đồng cũng không còn nữa.Đến khi về cô mới phát hiện ra me Nhi Cẩu sau khi lục túi lấy hai mươi đồng xong bà ta đã bỏ lại vào túi mình.Trương Hồng Châu hồi tưởng lại tất cả, suýt chút nữa thì tức đến chết.Chiều tối, khi mọi người tan làm, Trương Vũ đến mang theo một con gà rừng, đặt trong giỏ."Anh Trương, tôi còn một việc muốn nhờ anh. Hôm qua, đồng chí Giả đã nói sẽ chịu trách nhiệm với đồng chí Lưu Hiểu Yến. Nhưng đồng chí Lưu nghĩ rằng đồng chí Giả Nam Ngọc bất quá là do tình thế ép buộc nên mới nói sẽ chịu trách nhiệm với cô ấy. Cô ấy không muốn kết hôn với người không thích mình, và còn một việc rất quan trọng là chỉ còn vài ngày nữa thôi là đồng chí Lưu Hiểu Yến sẽ về lại thành phố. Cha mẹ cô ấy đã lo liêu công việc cho cô ấy. họ đang làm thủ tục. khoảng ba bốn ngày nữa thôi. Vì vậy, việc này phải nhanh chóng giải quyết, nếu không sẽ ảnh hưởng rất lớn đến đồng chí Lưu Hiểu Yến," Vương Tiểu Thanh nói một hơi hết trọng điểm."Được, anh hiểu rồi, em muốn nhờ anh thông báo cho Giả Nam Ngọc phải không?" Trương Vũ hiểu ra."Ừm, tối nay đến ăn cơm nhé."Vương Tiểu Thanh nhớ lại tối hôm qua Giả Nam Ngọc cũng mang đến một con gà rừng, nhưng chưa kịp nấu thì đã xảy ra chuyện.Tối hôm qua, Vương Tiểu Thanh đã cất con gà rừng đó vào không gian, lát nữa sẽ lấy ra nấu cùng, làm một bữa tiệc toàn gà là gà."Được, anh sẽ đi tìm đồng chí Giả ngay," Trương Vũ đồng ý.Sau đó, Trương Vũ đến điểm tri thức.Sau khi Trương Vũ nói chuyện với Giả Nam Ngọc xong, Giả Nam Ngọc cho biết bản thân đã hiểu và sẽ gọi điện thoại về cho gia đình ngay.Giả Nam Ngọc quyết định trở về thành phố, là một người đàn ông một khi đã nói chịu trách nhiệm thì sẽ không nói suông.Giả Nam Ngọc chưa kịp ăn cơm đã đi tìm đội trưởng, đến bộ phận đại đội gọi điện thoại.Buổi sáng, Vương Tiểu Thanh đã đem hành lý của Lưu Hiểu Yến đều đóng gói qua đây, thực ra cũng không có nhiều đồ, chỉ có vài bộ quần áo và chăn.Lưu Hiểu Yến trở về sẽ gặp Giả Nam Ngọc, sẽ khá xấu hổ cho nên Vương Tiểu Thanh bảo cô ấy ở lại nhà mình vài ngày.Lúc này Lưu Hiểu Yến đang dọn dẹp quần áo, tối qua chưa tắm, nên lát nữa sẽ tắm.Vương Tiểu Thanh lấy con gà rừng từ không gian ra, con gà mà Giả Nam Ngọc mang tới đã được xử lý xong, con gà của Trương Vũ mang tới cũng vậy.Vương Tiểu Thanh quyết định tối nay làm hai món gà, gà xé phay và gà xào ớt.Cô bắt đầu nấu cơm, Trương Vũ đã ăn ở nhà cô hai lần, cô cũng biết đại khái lượng cơm của anh.Cô chặt bốn cái đùi và bốn cái cánh gà thành miếng nhỏ, phần còn lại chặt thành miếng lớn để luộc."Hiểu Yến, giúp tôi nhóm lửa với,"Vương Tiểu Thanh cũng không khách sáo với Lưu Hiểu Yến vì cô biết rằng nếu không cho Lưu Hiểu Yến làm việc này, cô ấy sẽ ngại không dám ăn và ở lại đây.

Buổi chiều, Trương Hồng Châu không đi làm, về đến điểm tri thức cô ta trốn trong phòng khóc, Vương Mộng Mộng cũng không dám đi vào, trực tiếp đi làm luôn.

Trương Hồng Châu khóc xong rồi đi tắm, tắm ba lần liền, da cũng bị cọ đến đỏ hết lên, sau khi bình tĩnh lại, cô ta cảm thấy muốn băm vằm Nhị Cẩu ra thành ngàn mảnh. Và cả Vương Tiểu Thanh nữa, nếu tối qua Nhị Cẩu ngủ với Vương Tiểu Thanh, thì hôm nay đâu có xảy ra chuyện này.

Trương Hồng Châu suy nghĩ mãi vẫn không hiểu sao mình lại ngủ với Nhị Cẩu, cảm giác này giống như uống phải thuốc xuân dược.

"Đúng rồi, thuốc xuân dược, chẳng lẽ?" Trương Hồng Châu nhớ lại ly nước đường đỏ ở nhà Nhị Cẩu, trông rất quen thuộc.

Trương Hồng Châu ngồi một mình trong phòng suy nghĩ lung tung, cuối cùng cũng hiểu ra là Nhị Cẩu và Vương Tiểu Thanh hợp tác với nhau.

Hai người đó hợp lại đối phó cô và cuối cùng cô cũng chẳng được cái gì, đến cả hai mươi đồng cũng không còn nữa.

Đến khi về cô mới phát hiện ra me Nhi Cẩu sau khi lục túi lấy hai mươi đồng xong bà ta đã bỏ lại vào túi mình.

Trương Hồng Châu hồi tưởng lại tất cả, suýt chút nữa thì tức đến chết.

Chiều tối, khi mọi người tan làm, Trương Vũ đến mang theo một con gà rừng, đặt trong giỏ.

"Anh Trương, tôi còn một việc muốn nhờ anh. Hôm qua, đồng chí Giả đã nói sẽ chịu trách nhiệm với đồng chí Lưu Hiểu Yến. Nhưng đồng chí Lưu nghĩ rằng đồng chí Giả Nam Ngọc bất quá là do tình thế ép buộc nên mới nói sẽ chịu trách nhiệm với cô ấy. Cô ấy không muốn kết hôn với người không thích mình, và còn một việc rất quan trọng là chỉ còn vài ngày nữa thôi là đồng chí Lưu Hiểu Yến sẽ về lại thành phố. Cha mẹ cô ấy đã lo liêu công việc cho cô ấy. họ đang làm thủ tục. khoảng ba bốn ngày nữa thôi. Vì vậy, việc này phải nhanh chóng giải quyết, nếu không sẽ ảnh hưởng rất lớn đến đồng chí Lưu Hiểu Yến," Vương Tiểu Thanh nói một hơi hết trọng điểm.

"Được, anh hiểu rồi, em muốn nhờ anh thông báo cho Giả Nam Ngọc phải không?" Trương Vũ hiểu ra.

"Ừm, tối nay đến ăn cơm nhé."

Vương Tiểu Thanh nhớ lại tối hôm qua Giả Nam Ngọc cũng mang đến một con gà rừng, nhưng chưa kịp nấu thì đã xảy ra chuyện.

Tối hôm qua, Vương Tiểu Thanh đã cất con gà rừng đó vào không gian, lát nữa sẽ lấy ra nấu cùng, làm một bữa tiệc toàn gà là gà.

"Được, anh sẽ đi tìm đồng chí Giả ngay," Trương Vũ đồng ý.

Sau đó, Trương Vũ đến điểm tri thức.

Sau khi Trương Vũ nói chuyện với Giả Nam Ngọc xong, Giả Nam Ngọc cho biết bản thân đã hiểu và sẽ gọi điện thoại về cho gia đình ngay.

Giả Nam Ngọc quyết định trở về thành phố, là một người đàn ông một khi đã nói chịu trách nhiệm thì sẽ không nói suông.

Giả Nam Ngọc chưa kịp ăn cơm đã đi tìm đội trưởng, đến bộ phận đại đội gọi điện thoại.

Buổi sáng, Vương Tiểu Thanh đã đem hành lý của Lưu Hiểu Yến đều đóng gói qua đây, thực ra cũng không có nhiều đồ, chỉ có vài bộ quần áo và chăn.

Lưu Hiểu Yến trở về sẽ gặp Giả Nam Ngọc, sẽ khá xấu hổ cho nên Vương Tiểu Thanh bảo cô ấy ở lại nhà mình vài ngày.

Lúc này Lưu Hiểu Yến đang dọn dẹp quần áo, tối qua chưa tắm, nên lát nữa sẽ tắm.

Vương Tiểu Thanh lấy con gà rừng từ không gian ra, con gà mà Giả Nam Ngọc mang tới đã được xử lý xong, con gà của Trương Vũ mang tới cũng vậy.

Vương Tiểu Thanh quyết định tối nay làm hai món gà, gà xé phay và gà xào ớt.

Cô bắt đầu nấu cơm, Trương Vũ đã ăn ở nhà cô hai lần, cô cũng biết đại khái lượng cơm của anh.

Cô chặt bốn cái đùi và bốn cái cánh gà thành miếng nhỏ, phần còn lại chặt thành miếng lớn để luộc.

"Hiểu Yến, giúp tôi nhóm lửa với,"

Vương Tiểu Thanh cũng không khách sáo với Lưu Hiểu Yến vì cô biết rằng nếu không cho Lưu Hiểu Yến làm việc này, cô ấy sẽ ngại không dám ăn và ở lại đây.

Thập Niên 70: Thanh Niên Trí Thức Kiều Diễm Được Tháo Hán Dùng Mạng Nuông ChiềuTác giả: Trà Trà Ái Thượng ThưTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Ưm~” Vương Tiểu Thanh cảm thấy đầu đau nhức, cảm giác đầu óc mơ hồ không tỉnh táo, mơ mơ màng màng mở to mắt, đập vào mắt chính là một căn phòng nhỏ hẹp. Căn phòng sạch sẽ gọn gàng, về phần đồ dùng trong phòng thì chỉ có một cái bàn, một cái rương gỗ và một cái giường mà cô đang nằm lên. “Mình đang ở đâu thế này, không phải đang ở nhà ngủ trưa sao” Vương Tiểu Thanh đỡ trán. Lúc này đây bỗng có một phần ký ức tràn vào trong đầu, mình thật sự xuyên qua rồi, hơn nữa số phận của nguyên chủ lại còn rất bi thảm. Nguyên chủ cũng tên là Vương Tiểu Thanh, năm nay mười tám tuổi. Khi cô năm tuổi, mẹ ruột qua đời, hai cha con sống nương tựa lẫn nhau. Những ngày đầu vẫn còn tốt đẹp, người cha cũng coi như khá quan tâm tới cô. Nhưng ba năm trước cha cô là Vương Đại Nghĩa vẫn là không chịu nổi tuổi trung niên tịch mịch, khi Vương Tiểu Thanh mười lăm tuổi, ông cưới mẹ kế là Lưu Thải Hồng. Lưu Thải Hồng khi cưới còn mang theo một cô con gái, con gái Lưu Thái Hồng lớn hơn Vương Tiểu Thanh một tháng,… Buổi chiều, Trương Hồng Châu không đi làm, về đến điểm tri thức cô ta trốn trong phòng khóc, Vương Mộng Mộng cũng không dám đi vào, trực tiếp đi làm luôn.Trương Hồng Châu khóc xong rồi đi tắm, tắm ba lần liền, da cũng bị cọ đến đỏ hết lên, sau khi bình tĩnh lại, cô ta cảm thấy muốn băm vằm Nhị Cẩu ra thành ngàn mảnh. Và cả Vương Tiểu Thanh nữa, nếu tối qua Nhị Cẩu ngủ với Vương Tiểu Thanh, thì hôm nay đâu có xảy ra chuyện này.Trương Hồng Châu suy nghĩ mãi vẫn không hiểu sao mình lại ngủ với Nhị Cẩu, cảm giác này giống như uống phải thuốc xuân dược."Đúng rồi, thuốc xuân dược, chẳng lẽ?" Trương Hồng Châu nhớ lại ly nước đường đỏ ở nhà Nhị Cẩu, trông rất quen thuộc.Trương Hồng Châu ngồi một mình trong phòng suy nghĩ lung tung, cuối cùng cũng hiểu ra là Nhị Cẩu và Vương Tiểu Thanh hợp tác với nhau.Hai người đó hợp lại đối phó cô và cuối cùng cô cũng chẳng được cái gì, đến cả hai mươi đồng cũng không còn nữa.Đến khi về cô mới phát hiện ra me Nhi Cẩu sau khi lục túi lấy hai mươi đồng xong bà ta đã bỏ lại vào túi mình.Trương Hồng Châu hồi tưởng lại tất cả, suýt chút nữa thì tức đến chết.Chiều tối, khi mọi người tan làm, Trương Vũ đến mang theo một con gà rừng, đặt trong giỏ."Anh Trương, tôi còn một việc muốn nhờ anh. Hôm qua, đồng chí Giả đã nói sẽ chịu trách nhiệm với đồng chí Lưu Hiểu Yến. Nhưng đồng chí Lưu nghĩ rằng đồng chí Giả Nam Ngọc bất quá là do tình thế ép buộc nên mới nói sẽ chịu trách nhiệm với cô ấy. Cô ấy không muốn kết hôn với người không thích mình, và còn một việc rất quan trọng là chỉ còn vài ngày nữa thôi là đồng chí Lưu Hiểu Yến sẽ về lại thành phố. Cha mẹ cô ấy đã lo liêu công việc cho cô ấy. họ đang làm thủ tục. khoảng ba bốn ngày nữa thôi. Vì vậy, việc này phải nhanh chóng giải quyết, nếu không sẽ ảnh hưởng rất lớn đến đồng chí Lưu Hiểu Yến," Vương Tiểu Thanh nói một hơi hết trọng điểm."Được, anh hiểu rồi, em muốn nhờ anh thông báo cho Giả Nam Ngọc phải không?" Trương Vũ hiểu ra."Ừm, tối nay đến ăn cơm nhé."Vương Tiểu Thanh nhớ lại tối hôm qua Giả Nam Ngọc cũng mang đến một con gà rừng, nhưng chưa kịp nấu thì đã xảy ra chuyện.Tối hôm qua, Vương Tiểu Thanh đã cất con gà rừng đó vào không gian, lát nữa sẽ lấy ra nấu cùng, làm một bữa tiệc toàn gà là gà."Được, anh sẽ đi tìm đồng chí Giả ngay," Trương Vũ đồng ý.Sau đó, Trương Vũ đến điểm tri thức.Sau khi Trương Vũ nói chuyện với Giả Nam Ngọc xong, Giả Nam Ngọc cho biết bản thân đã hiểu và sẽ gọi điện thoại về cho gia đình ngay.Giả Nam Ngọc quyết định trở về thành phố, là một người đàn ông một khi đã nói chịu trách nhiệm thì sẽ không nói suông.Giả Nam Ngọc chưa kịp ăn cơm đã đi tìm đội trưởng, đến bộ phận đại đội gọi điện thoại.Buổi sáng, Vương Tiểu Thanh đã đem hành lý của Lưu Hiểu Yến đều đóng gói qua đây, thực ra cũng không có nhiều đồ, chỉ có vài bộ quần áo và chăn.Lưu Hiểu Yến trở về sẽ gặp Giả Nam Ngọc, sẽ khá xấu hổ cho nên Vương Tiểu Thanh bảo cô ấy ở lại nhà mình vài ngày.Lúc này Lưu Hiểu Yến đang dọn dẹp quần áo, tối qua chưa tắm, nên lát nữa sẽ tắm.Vương Tiểu Thanh lấy con gà rừng từ không gian ra, con gà mà Giả Nam Ngọc mang tới đã được xử lý xong, con gà của Trương Vũ mang tới cũng vậy.Vương Tiểu Thanh quyết định tối nay làm hai món gà, gà xé phay và gà xào ớt.Cô bắt đầu nấu cơm, Trương Vũ đã ăn ở nhà cô hai lần, cô cũng biết đại khái lượng cơm của anh.Cô chặt bốn cái đùi và bốn cái cánh gà thành miếng nhỏ, phần còn lại chặt thành miếng lớn để luộc."Hiểu Yến, giúp tôi nhóm lửa với,"Vương Tiểu Thanh cũng không khách sáo với Lưu Hiểu Yến vì cô biết rằng nếu không cho Lưu Hiểu Yến làm việc này, cô ấy sẽ ngại không dám ăn và ở lại đây.

Chương 116: Chương 116