“Ưm~” Vương Tiểu Thanh cảm thấy đầu đau nhức, cảm giác đầu óc mơ hồ không tỉnh táo, mơ mơ màng màng mở to mắt, đập vào mắt chính là một căn phòng nhỏ hẹp. Căn phòng sạch sẽ gọn gàng, về phần đồ dùng trong phòng thì chỉ có một cái bàn, một cái rương gỗ và một cái giường mà cô đang nằm lên. “Mình đang ở đâu thế này, không phải đang ở nhà ngủ trưa sao” Vương Tiểu Thanh đỡ trán. Lúc này đây bỗng có một phần ký ức tràn vào trong đầu, mình thật sự xuyên qua rồi, hơn nữa số phận của nguyên chủ lại còn rất bi thảm. Nguyên chủ cũng tên là Vương Tiểu Thanh, năm nay mười tám tuổi. Khi cô năm tuổi, mẹ ruột qua đời, hai cha con sống nương tựa lẫn nhau. Những ngày đầu vẫn còn tốt đẹp, người cha cũng coi như khá quan tâm tới cô. Nhưng ba năm trước cha cô là Vương Đại Nghĩa vẫn là không chịu nổi tuổi trung niên tịch mịch, khi Vương Tiểu Thanh mười lăm tuổi, ông cưới mẹ kế là Lưu Thải Hồng. Lưu Thải Hồng khi cưới còn mang theo một cô con gái, con gái Lưu Thái Hồng lớn hơn Vương Tiểu Thanh một tháng,…
Chương 217: Chương 217
Thập Niên 70: Thanh Niên Trí Thức Kiều Diễm Được Tháo Hán Dùng Mạng Nuông ChiềuTác giả: Trà Trà Ái Thượng ThưTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Ưm~” Vương Tiểu Thanh cảm thấy đầu đau nhức, cảm giác đầu óc mơ hồ không tỉnh táo, mơ mơ màng màng mở to mắt, đập vào mắt chính là một căn phòng nhỏ hẹp. Căn phòng sạch sẽ gọn gàng, về phần đồ dùng trong phòng thì chỉ có một cái bàn, một cái rương gỗ và một cái giường mà cô đang nằm lên. “Mình đang ở đâu thế này, không phải đang ở nhà ngủ trưa sao” Vương Tiểu Thanh đỡ trán. Lúc này đây bỗng có một phần ký ức tràn vào trong đầu, mình thật sự xuyên qua rồi, hơn nữa số phận của nguyên chủ lại còn rất bi thảm. Nguyên chủ cũng tên là Vương Tiểu Thanh, năm nay mười tám tuổi. Khi cô năm tuổi, mẹ ruột qua đời, hai cha con sống nương tựa lẫn nhau. Những ngày đầu vẫn còn tốt đẹp, người cha cũng coi như khá quan tâm tới cô. Nhưng ba năm trước cha cô là Vương Đại Nghĩa vẫn là không chịu nổi tuổi trung niên tịch mịch, khi Vương Tiểu Thanh mười lăm tuổi, ông cưới mẹ kế là Lưu Thải Hồng. Lưu Thải Hồng khi cưới còn mang theo một cô con gái, con gái Lưu Thái Hồng lớn hơn Vương Tiểu Thanh một tháng,… Máy may thì Vương Tiểu Thanh không biết dùng, không cần phải mua, mua radio còn không bằng mua TV, hiện tại ngày nào Vương Tiểu Thanh cũng kêu buồn chán.Chỉ tiếc là trong thôn vẫn chưa có điện, nghe nói nhiều thôn khác đã có điện rồi, Trương Vũ vừa đi vừa đổi hướng, đi thẳng đến nhà trưởng thôn."Chú trưởng thôn, cốc cốc cốc, chú trưởng thôn, chú ngủ chưa?"Trương Vũ gõ cửa, thấy trong nhà vẫn còn sáng đèn, chắc chưa đi ngủ.Trưởng thôn đang cùng vợ kiểm tra sổ sách, sổ sách trong thôn phải được kiểm tra bởi lãnh đạo, kiểm tra xem có ***** hay không."Ai đấy? Bà nó, bà mau ra mở cửa đi."Trưởng thôn cất sổ sách đi, ban đêm kiểm tra cũng không tiện, ánh sáng không đủ, để ngày mai rồi kiểm tra tiếp."Trương Vũ tới, muộn thế này còn đến, tìm ông ấy có chuyện gì, ông ấy đang ở chỗ bếp lửa."Vợ trưởng thôn mở cửa cho Trương Vũ đi vào."Cảm ơn bác gái."Trương Vũ bước vào, trưởng thôn đang ngồi bên bếp lửa hút thuốc."Chú, cháu đến tìm chú hỏi thăm một chuyện." Trương Vũ ngồi xuống ghế cạnh đó."Chuyện gì vậy?" Trưởng thôn nhả khói thuốc."Lần trước trong lúc họp, chú có nói thôn mình sắp có diện, cháu muốn biết sắp chính là bao lâu. Cháu chuẩn bị mua radio, sợ tới lúc đó không có điện thì nghe không được."Trương Vũ không thể nói mình muốn mua TV. như vậy chẳng khác nào là đi khoe khoang. khiến người khác ghen tv hay sao."Trời ơi, Trương Vũ, cậu giỏi quá, như vậy trong thôn mình, cậu là người *****ên mua radio đấy." Vợ trưởng thôn kêu lên."Bác gái bác cứ nói quá, chẳng phải vì chưa có điện sao, nếu như có điện, đừng nói tới mua radio, có khi bác gái lại mua TV luôn rồi"Lời này của Trương Vũ cũng không phải là nịnh hót, nhà trưởng thôn là một trong những nhà giàu có nhất thôn này, nhìn nhà cửa là biết."Nói thật, TV thật đúng là rất thú vị đấy, lần trước tôi đi lên thị trấn có đến nhà bạn bè xem qua, đúng thật là tôi cũng muốn mua một cái, nhưng khổ nỗi thôn mình vẫn chưa có điện.Trương Vũ, vấn đề vừa rồi cậu hỏi, tôi có thể nói cho cậu biết, qua Tết Nguyên tiêu, thôn mình sẽ có điện.Nếu như không phải tới Tết, nhân viên công tác nghỉ lễ, thì thôn mình đã có điện rồi. lắp xong thôn chúng ta, liền tới thôn Đại Hà."Vốn Trưởng thôn muốn giữ lại tin tức này để đầu năm thông báo cho mọi người biết."Thật tốt quá, trưởng thôn. Chuyện này cháu sẽ giữ bí mật, để chủ tự thông báo với mọi người trong thôn sẽ tốt hơn. Cháu xin phép về trước." Trương Vũ rất biết ý, hứa sẽ giữ kín chuyện này để tăng uy tín cho trưởng thôn."Được rồi, cậu đúng là từ nhỏ đã thông minh." Trưởng thôn gật đầu.Sau khi vợ trưởng thôn tiễn Trương Vũ về, bà lập tức trở lại phòng bếp."Ông nó, chuyện lớn thế này mà ông không nói gì với tôi!" Vợ trưởng thôn không hài lòng."Nói cho bà biết, thì cái miệng to của bà chưa đầy một ngày là cả làng này đều biết hết.Thôi được rồi, chuyện này giữ kín thêm hai ngày nữa, mùng một Tết tôi sẽ thông báo cho mọi người cùng vui."Trưởng thôn biết vợ mình là người không giữ được mồm miệng."Được rồi, nhưng năm sau nhà mình cũng phải mua một cái TV nhé." Vợ trưởng thôn vốn đã muốn từ lâu."Được rồi, muốn mua thì mua, nhưng bà đừng có đi khoe khoang lung tung, người ta sẽ nói này nói nọ"Trưởng thôn dù tham lam nhưng lại sợ người khác nói mình tham lam, nếu không trong nhà sao lại có tiền như vậy."Biết rồi, biết rồi." Vợ trưởng thôn vui vẻ bỏ củi vào bếp, chuẩn bị đi ngủ. Một số chuyện không quan trọng thì muốn nói cứ nói, còn chuyện này thì chắc chắn sẽ giữ kín.Trương Vũ không ngờ mình lại gặp may như vậy, ngày mai sẽ đi xem TV. Nhưng tạm thời sẽ giữ bí mật với Vương Tiểu Thanh, đợi mua về rồi mới nói để cô bất ngờ.
Máy may thì Vương Tiểu Thanh không biết dùng, không cần phải mua, mua radio còn không bằng mua TV, hiện tại ngày nào Vương Tiểu Thanh cũng kêu buồn chán.
Chỉ tiếc là trong thôn vẫn chưa có điện, nghe nói nhiều thôn khác đã có điện rồi, Trương Vũ vừa đi vừa đổi hướng, đi thẳng đến nhà trưởng thôn.
"Chú trưởng thôn, cốc cốc cốc, chú trưởng thôn, chú ngủ chưa?"
Trương Vũ gõ cửa, thấy trong nhà vẫn còn sáng đèn, chắc chưa đi ngủ.
Trưởng thôn đang cùng vợ kiểm tra sổ sách, sổ sách trong thôn phải được kiểm tra bởi lãnh đạo, kiểm tra xem có ***** hay không.
"Ai đấy? Bà nó, bà mau ra mở cửa đi."
Trưởng thôn cất sổ sách đi, ban đêm kiểm tra cũng không tiện, ánh sáng không đủ, để ngày mai rồi kiểm tra tiếp.
"Trương Vũ tới, muộn thế này còn đến, tìm ông ấy có chuyện gì, ông ấy đang ở chỗ bếp lửa."
Vợ trưởng thôn mở cửa cho Trương Vũ đi vào.
"Cảm ơn bác gái."
Trương Vũ bước vào, trưởng thôn đang ngồi bên bếp lửa hút thuốc.
"Chú, cháu đến tìm chú hỏi thăm một chuyện." Trương Vũ ngồi xuống ghế cạnh đó.
"Chuyện gì vậy?" Trưởng thôn nhả khói thuốc.
"Lần trước trong lúc họp, chú có nói thôn mình sắp có diện, cháu muốn biết sắp chính là bao lâu. Cháu chuẩn bị mua radio, sợ tới lúc đó không có điện thì nghe không được."
Trương Vũ không thể nói mình muốn mua TV. như vậy chẳng khác nào là đi khoe khoang. khiến người khác ghen tv hay sao.
"Trời ơi, Trương Vũ, cậu giỏi quá, như vậy trong thôn mình, cậu là người *****ên mua radio đấy." Vợ trưởng thôn kêu lên.
"Bác gái bác cứ nói quá, chẳng phải vì chưa có điện sao, nếu như có điện, đừng nói tới mua radio, có khi bác gái lại mua TV luôn rồi"
Lời này của Trương Vũ cũng không phải là nịnh hót, nhà trưởng thôn là một trong những nhà giàu có nhất thôn này, nhìn nhà cửa là biết.
"Nói thật, TV thật đúng là rất thú vị đấy, lần trước tôi đi lên thị trấn có đến nhà bạn bè xem qua, đúng thật là tôi cũng muốn mua một cái, nhưng khổ nỗi thôn mình vẫn chưa có điện.
Trương Vũ, vấn đề vừa rồi cậu hỏi, tôi có thể nói cho cậu biết, qua Tết Nguyên tiêu, thôn mình sẽ có điện.
Nếu như không phải tới Tết, nhân viên công tác nghỉ lễ, thì thôn mình đã có điện rồi. lắp xong thôn chúng ta, liền tới thôn Đại Hà."
Vốn Trưởng thôn muốn giữ lại tin tức này để đầu năm thông báo cho mọi người biết.
"Thật tốt quá, trưởng thôn. Chuyện này cháu sẽ giữ bí mật, để chủ tự thông báo với mọi người trong thôn sẽ tốt hơn. Cháu xin phép về trước." Trương Vũ rất biết ý, hứa sẽ giữ kín chuyện này để tăng uy tín cho trưởng thôn.
"Được rồi, cậu đúng là từ nhỏ đã thông minh." Trưởng thôn gật đầu.
Sau khi vợ trưởng thôn tiễn Trương Vũ về, bà lập tức trở lại phòng bếp.
"Ông nó, chuyện lớn thế này mà ông không nói gì với tôi!" Vợ trưởng thôn không hài lòng.
"Nói cho bà biết, thì cái miệng to của bà chưa đầy một ngày là cả làng này đều biết hết.
Thôi được rồi, chuyện này giữ kín thêm hai ngày nữa, mùng một Tết tôi sẽ thông báo cho mọi người cùng vui."
Trưởng thôn biết vợ mình là người không giữ được mồm miệng.
"Được rồi, nhưng năm sau nhà mình cũng phải mua một cái TV nhé." Vợ trưởng thôn vốn đã muốn từ lâu.
"Được rồi, muốn mua thì mua, nhưng bà đừng có đi khoe khoang lung tung, người ta sẽ nói này nói nọ"
Trưởng thôn dù tham lam nhưng lại sợ người khác nói mình tham lam, nếu không trong nhà sao lại có tiền như vậy.
"Biết rồi, biết rồi." Vợ trưởng thôn vui vẻ bỏ củi vào bếp, chuẩn bị đi ngủ. Một số chuyện không quan trọng thì muốn nói cứ nói, còn chuyện này thì chắc chắn sẽ giữ kín.
Trương Vũ không ngờ mình lại gặp may như vậy, ngày mai sẽ đi xem TV. Nhưng tạm thời sẽ giữ bí mật với Vương Tiểu Thanh, đợi mua về rồi mới nói để cô bất ngờ.
Thập Niên 70: Thanh Niên Trí Thức Kiều Diễm Được Tháo Hán Dùng Mạng Nuông ChiềuTác giả: Trà Trà Ái Thượng ThưTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Ưm~” Vương Tiểu Thanh cảm thấy đầu đau nhức, cảm giác đầu óc mơ hồ không tỉnh táo, mơ mơ màng màng mở to mắt, đập vào mắt chính là một căn phòng nhỏ hẹp. Căn phòng sạch sẽ gọn gàng, về phần đồ dùng trong phòng thì chỉ có một cái bàn, một cái rương gỗ và một cái giường mà cô đang nằm lên. “Mình đang ở đâu thế này, không phải đang ở nhà ngủ trưa sao” Vương Tiểu Thanh đỡ trán. Lúc này đây bỗng có một phần ký ức tràn vào trong đầu, mình thật sự xuyên qua rồi, hơn nữa số phận của nguyên chủ lại còn rất bi thảm. Nguyên chủ cũng tên là Vương Tiểu Thanh, năm nay mười tám tuổi. Khi cô năm tuổi, mẹ ruột qua đời, hai cha con sống nương tựa lẫn nhau. Những ngày đầu vẫn còn tốt đẹp, người cha cũng coi như khá quan tâm tới cô. Nhưng ba năm trước cha cô là Vương Đại Nghĩa vẫn là không chịu nổi tuổi trung niên tịch mịch, khi Vương Tiểu Thanh mười lăm tuổi, ông cưới mẹ kế là Lưu Thải Hồng. Lưu Thải Hồng khi cưới còn mang theo một cô con gái, con gái Lưu Thái Hồng lớn hơn Vương Tiểu Thanh một tháng,… Máy may thì Vương Tiểu Thanh không biết dùng, không cần phải mua, mua radio còn không bằng mua TV, hiện tại ngày nào Vương Tiểu Thanh cũng kêu buồn chán.Chỉ tiếc là trong thôn vẫn chưa có điện, nghe nói nhiều thôn khác đã có điện rồi, Trương Vũ vừa đi vừa đổi hướng, đi thẳng đến nhà trưởng thôn."Chú trưởng thôn, cốc cốc cốc, chú trưởng thôn, chú ngủ chưa?"Trương Vũ gõ cửa, thấy trong nhà vẫn còn sáng đèn, chắc chưa đi ngủ.Trưởng thôn đang cùng vợ kiểm tra sổ sách, sổ sách trong thôn phải được kiểm tra bởi lãnh đạo, kiểm tra xem có ***** hay không."Ai đấy? Bà nó, bà mau ra mở cửa đi."Trưởng thôn cất sổ sách đi, ban đêm kiểm tra cũng không tiện, ánh sáng không đủ, để ngày mai rồi kiểm tra tiếp."Trương Vũ tới, muộn thế này còn đến, tìm ông ấy có chuyện gì, ông ấy đang ở chỗ bếp lửa."Vợ trưởng thôn mở cửa cho Trương Vũ đi vào."Cảm ơn bác gái."Trương Vũ bước vào, trưởng thôn đang ngồi bên bếp lửa hút thuốc."Chú, cháu đến tìm chú hỏi thăm một chuyện." Trương Vũ ngồi xuống ghế cạnh đó."Chuyện gì vậy?" Trưởng thôn nhả khói thuốc."Lần trước trong lúc họp, chú có nói thôn mình sắp có diện, cháu muốn biết sắp chính là bao lâu. Cháu chuẩn bị mua radio, sợ tới lúc đó không có điện thì nghe không được."Trương Vũ không thể nói mình muốn mua TV. như vậy chẳng khác nào là đi khoe khoang. khiến người khác ghen tv hay sao."Trời ơi, Trương Vũ, cậu giỏi quá, như vậy trong thôn mình, cậu là người *****ên mua radio đấy." Vợ trưởng thôn kêu lên."Bác gái bác cứ nói quá, chẳng phải vì chưa có điện sao, nếu như có điện, đừng nói tới mua radio, có khi bác gái lại mua TV luôn rồi"Lời này của Trương Vũ cũng không phải là nịnh hót, nhà trưởng thôn là một trong những nhà giàu có nhất thôn này, nhìn nhà cửa là biết."Nói thật, TV thật đúng là rất thú vị đấy, lần trước tôi đi lên thị trấn có đến nhà bạn bè xem qua, đúng thật là tôi cũng muốn mua một cái, nhưng khổ nỗi thôn mình vẫn chưa có điện.Trương Vũ, vấn đề vừa rồi cậu hỏi, tôi có thể nói cho cậu biết, qua Tết Nguyên tiêu, thôn mình sẽ có điện.Nếu như không phải tới Tết, nhân viên công tác nghỉ lễ, thì thôn mình đã có điện rồi. lắp xong thôn chúng ta, liền tới thôn Đại Hà."Vốn Trưởng thôn muốn giữ lại tin tức này để đầu năm thông báo cho mọi người biết."Thật tốt quá, trưởng thôn. Chuyện này cháu sẽ giữ bí mật, để chủ tự thông báo với mọi người trong thôn sẽ tốt hơn. Cháu xin phép về trước." Trương Vũ rất biết ý, hứa sẽ giữ kín chuyện này để tăng uy tín cho trưởng thôn."Được rồi, cậu đúng là từ nhỏ đã thông minh." Trưởng thôn gật đầu.Sau khi vợ trưởng thôn tiễn Trương Vũ về, bà lập tức trở lại phòng bếp."Ông nó, chuyện lớn thế này mà ông không nói gì với tôi!" Vợ trưởng thôn không hài lòng."Nói cho bà biết, thì cái miệng to của bà chưa đầy một ngày là cả làng này đều biết hết.Thôi được rồi, chuyện này giữ kín thêm hai ngày nữa, mùng một Tết tôi sẽ thông báo cho mọi người cùng vui."Trưởng thôn biết vợ mình là người không giữ được mồm miệng."Được rồi, nhưng năm sau nhà mình cũng phải mua một cái TV nhé." Vợ trưởng thôn vốn đã muốn từ lâu."Được rồi, muốn mua thì mua, nhưng bà đừng có đi khoe khoang lung tung, người ta sẽ nói này nói nọ"Trưởng thôn dù tham lam nhưng lại sợ người khác nói mình tham lam, nếu không trong nhà sao lại có tiền như vậy."Biết rồi, biết rồi." Vợ trưởng thôn vui vẻ bỏ củi vào bếp, chuẩn bị đi ngủ. Một số chuyện không quan trọng thì muốn nói cứ nói, còn chuyện này thì chắc chắn sẽ giữ kín.Trương Vũ không ngờ mình lại gặp may như vậy, ngày mai sẽ đi xem TV. Nhưng tạm thời sẽ giữ bí mật với Vương Tiểu Thanh, đợi mua về rồi mới nói để cô bất ngờ.