“Ưm~” Vương Tiểu Thanh cảm thấy đầu đau nhức, cảm giác đầu óc mơ hồ không tỉnh táo, mơ mơ màng màng mở to mắt, đập vào mắt chính là một căn phòng nhỏ hẹp. Căn phòng sạch sẽ gọn gàng, về phần đồ dùng trong phòng thì chỉ có một cái bàn, một cái rương gỗ và một cái giường mà cô đang nằm lên. “Mình đang ở đâu thế này, không phải đang ở nhà ngủ trưa sao” Vương Tiểu Thanh đỡ trán. Lúc này đây bỗng có một phần ký ức tràn vào trong đầu, mình thật sự xuyên qua rồi, hơn nữa số phận của nguyên chủ lại còn rất bi thảm. Nguyên chủ cũng tên là Vương Tiểu Thanh, năm nay mười tám tuổi. Khi cô năm tuổi, mẹ ruột qua đời, hai cha con sống nương tựa lẫn nhau. Những ngày đầu vẫn còn tốt đẹp, người cha cũng coi như khá quan tâm tới cô. Nhưng ba năm trước cha cô là Vương Đại Nghĩa vẫn là không chịu nổi tuổi trung niên tịch mịch, khi Vương Tiểu Thanh mười lăm tuổi, ông cưới mẹ kế là Lưu Thải Hồng. Lưu Thải Hồng khi cưới còn mang theo một cô con gái, con gái Lưu Thái Hồng lớn hơn Vương Tiểu Thanh một tháng,…

Chương 231: Chương 231

Thập Niên 70: Thanh Niên Trí Thức Kiều Diễm Được Tháo Hán Dùng Mạng Nuông ChiềuTác giả: Trà Trà Ái Thượng ThưTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Ưm~” Vương Tiểu Thanh cảm thấy đầu đau nhức, cảm giác đầu óc mơ hồ không tỉnh táo, mơ mơ màng màng mở to mắt, đập vào mắt chính là một căn phòng nhỏ hẹp. Căn phòng sạch sẽ gọn gàng, về phần đồ dùng trong phòng thì chỉ có một cái bàn, một cái rương gỗ và một cái giường mà cô đang nằm lên. “Mình đang ở đâu thế này, không phải đang ở nhà ngủ trưa sao” Vương Tiểu Thanh đỡ trán. Lúc này đây bỗng có một phần ký ức tràn vào trong đầu, mình thật sự xuyên qua rồi, hơn nữa số phận của nguyên chủ lại còn rất bi thảm. Nguyên chủ cũng tên là Vương Tiểu Thanh, năm nay mười tám tuổi. Khi cô năm tuổi, mẹ ruột qua đời, hai cha con sống nương tựa lẫn nhau. Những ngày đầu vẫn còn tốt đẹp, người cha cũng coi như khá quan tâm tới cô. Nhưng ba năm trước cha cô là Vương Đại Nghĩa vẫn là không chịu nổi tuổi trung niên tịch mịch, khi Vương Tiểu Thanh mười lăm tuổi, ông cưới mẹ kế là Lưu Thải Hồng. Lưu Thải Hồng khi cưới còn mang theo một cô con gái, con gái Lưu Thái Hồng lớn hơn Vương Tiểu Thanh một tháng,… “Đừng lo, lần trước khi dẫn em tới, anh đã rắc thuốc rồi, lần sau sẽ mang thêm.”Trương Vũ đã bắt đầu ***** áo, chờ đến khi Vương Tiểu Thanh quay người lại, mới phát hiện Trương Vũ đã ***** sẽ rồi.“A~ anh làm gì thế, sao lại không biết xấu hổ như vậy” Vương Tiểu Thanh đỏ mặt, che mắt lại, không ngờ tới sau khi Trương Vũ ăn thịt xong lại trở nên như vậy.“Đúng vậy, anh cũng không biết tại sao da mặt lại dày thế này, Thanh Thanh, làm sao bây giờ” Trương Vũ bước đến, giữ c.h.ặ.t t.a.y Vương Tiểu Thanh sờ xuống phía dưới.Vương Tiểu Thanh nhất thời cũng cảm thấy có chút khô nóng, trên mặt thì đã đỏ bừng, không đúng, nhưng nơi này vốn dĩ đã nóng nực rồi.Vương Tiểu Thanh bảo Trương Vũ xuống nước trước và không được nhìn trộm cô.Trương Vũ nghe lời, thả tay cô ra rồi bước xuống nước chờ cô.Vương Tiểu Thanh xác nhận Trươnng Vũ không có nhìn lén mình thì cô mới nhanh chóng ***** áo ra và đặt chúng lên băng đá sạch sẽ bên cạnh.Sau đó, cô nhẹ nhàng xuống nước. Vương Tiểu Thanh vừa xuống nước, Trương Vũ liền xoay người lại.Ánh mắt anh nhìn cô giống như nhìn một miếng thịt ngon lành, chỉ muốn ăn tươi nuốt sống.Vương Tiểu Thanh cũng chủ động tiến đến, hai người củi khô lửa cháy hôn nhau đắm đuối, cùng nhau trải qua những giây phút nồng nhiệt~~~~ (lược bỏ mười nghìn từ chi tiết).Sau khi làm xong, Vương Tiểu Thanh nằm trong vòng tay Trương Vũ, Vương Tiểu Thanh cảm thấy có chút mệt mỏi, làm trong nước một lần còn mệt hơn hẳn so với làm hai lần ở bên ngoài."Thanh Thanh, em có thấy thoải mái không?" không biết Trương Vũ nghe được từ đâu, nếu phụ nữ nói thoải mái, thì chứng tỏ bản thân mình lợi hại."Không thoải mái chút nào" Vương Tiểu Thanh bĩu môi, lâu quá, cô không chịu nổi."Ồ, là do anh không tốt, không làm em thoải mái. Nghe nói ăn rau hẹ có thể giúp cải thiện"Trương Vũ nghe được những chuyện không đứng đắn này từ mấy đàn em đã có vợ."Không cần đâu, anh như vậy rất giỏi rồi, không cần bổ sung thêm gì nữa". Vương Tiểu Thanh vội ngăn cản."Thật sao, hóa ra Thanh Thanh nói một đằng nhưng lại nghĩ một nẻo nhỉ". Trương Vũ cười xấu xa."À đúng rồi, chị dâu có thai phải không?" Vương Tiểu Thanh lại nhớ đến chuyện này, Tào Chiêu Đệ vẫn chưa đi khám, làm sao chắc chắn là cô ta có thai."Có lẽ thế, bác sĩ Tôn vẫn chưa về, anh là em trai cũng không tiện nói gì"Trương Vũ nghĩ đến sự quan tâm đặc biệt của anh trai và mẹ dành cho Tào Chiêu Đệ, chắc hẳn là có thai."Ô, em chỉ nghĩ nếu chị dâu có thai, thì mình nên mua ít quà hoặc thuốc bổ cho chị ấy"Vương Tiểu Thanh biết phụ nữ ở thời đại này có địa vị không cao, khi mang thai thường không có nhiều đồ ăn ngon, dễ bị thiếu dinh dưỡng và thiếu máu."Đê sang năm rồi nói sau, mấy hôm trước em mới tặng chị ấy áo bông rồi, đừng tốt quá với chị ấy, biết không? Chị ấy có chút tham lam đấy."Trương Vũ không ngờ Vương Tiểu Thanh lại tốt với chị dâu mình như vậy, trong khi Tào Chiêu Đệ trước đây còn nói những lời không hay về cô, Trương Vũ thực sự thấy không đáng cho Vương Tiểu Thanh."Biết rồi, mình mặc quần áo rồi về thôi" Vương Tiểu Thanh thấy nghỉ ngơi đủ rồi, hôm nay coi như trải nghiệm cảm giác mới mẻ, về sau..."Đi thôi, anh lên trước" Trương Vũ lên trước mặc quần áo, sau đó đưa khăn cho Vương Tiểu Thanh lau khô người, nếu không mặc quần áo vào sẽ không thoải mái.Lúc hai người lên núi thì đi rất nhanh, nhưng khi xuống núi thì chậm rì rì, Vương Tiểu Thanh chân bị run, đi được nửa đường thì được Trương Vũ cõng xuống.Sau khi đưa Vương Tiểu Thanh về nhà, Trương Vũ liền chuẩn bị trở về."Thanh Thanh, ngày mai anh đến đưa sính lễ, chờ anh nhé" Trương Vũ nắm tay Vương Tiểu Thanh hôn một cái."Được, em sẽ chờ anh" Vương Tiểu Thanh vẫy tay tạm biệt anh.

“Đừng lo, lần trước khi dẫn em tới, anh đã rắc thuốc rồi, lần sau sẽ mang thêm.”

Trương Vũ đã bắt đầu ***** áo, chờ đến khi Vương Tiểu Thanh quay người lại, mới phát hiện Trương Vũ đã ***** sẽ rồi.

“A~ anh làm gì thế, sao lại không biết xấu hổ như vậy” Vương Tiểu Thanh đỏ mặt, che mắt lại, không ngờ tới sau khi Trương Vũ ăn thịt xong lại trở nên như vậy.

“Đúng vậy, anh cũng không biết tại sao da mặt lại dày thế này, Thanh Thanh, làm sao bây giờ” Trương Vũ bước đến, giữ c.h.ặ.t t.a.y Vương Tiểu Thanh sờ xuống phía dưới.

Vương Tiểu Thanh nhất thời cũng cảm thấy có chút khô nóng, trên mặt thì đã đỏ bừng, không đúng, nhưng nơi này vốn dĩ đã nóng nực rồi.

Vương Tiểu Thanh bảo Trương Vũ xuống nước trước và không được nhìn trộm cô.

Trương Vũ nghe lời, thả tay cô ra rồi bước xuống nước chờ cô.

Vương Tiểu Thanh xác nhận Trươnng Vũ không có nhìn lén mình thì cô mới nhanh chóng ***** áo ra và đặt chúng lên băng đá sạch sẽ bên cạnh.

Sau đó, cô nhẹ nhàng xuống nước. Vương Tiểu Thanh vừa xuống nước, Trương Vũ liền xoay người lại.

Ánh mắt anh nhìn cô giống như nhìn một miếng thịt ngon lành, chỉ muốn ăn tươi nuốt sống.

Vương Tiểu Thanh cũng chủ động tiến đến, hai người củi khô lửa cháy hôn nhau đắm đuối, cùng nhau trải qua những giây phút nồng nhiệt~~~~ (lược bỏ mười nghìn từ chi tiết).

Sau khi làm xong, Vương Tiểu Thanh nằm trong vòng tay Trương Vũ, Vương Tiểu Thanh cảm thấy có chút mệt mỏi, làm trong nước một lần còn mệt hơn hẳn so với làm hai lần ở bên ngoài.

"Thanh Thanh, em có thấy thoải mái không?" không biết Trương Vũ nghe được từ đâu, nếu phụ nữ nói thoải mái, thì chứng tỏ bản thân mình lợi hại.

"Không thoải mái chút nào" Vương Tiểu Thanh bĩu môi, lâu quá, cô không chịu nổi.

"Ồ, là do anh không tốt, không làm em thoải mái. Nghe nói ăn rau hẹ có thể giúp cải thiện"

Trương Vũ nghe được những chuyện không đứng đắn này từ mấy đàn em đã có vợ.

"Không cần đâu, anh như vậy rất giỏi rồi, không cần bổ sung thêm gì nữa". Vương Tiểu Thanh vội ngăn cản.

"Thật sao, hóa ra Thanh Thanh nói một đằng nhưng lại nghĩ một nẻo nhỉ". Trương Vũ cười xấu xa.

"À đúng rồi, chị dâu có thai phải không?" Vương Tiểu Thanh lại nhớ đến chuyện này, Tào Chiêu Đệ vẫn chưa đi khám, làm sao chắc chắn là cô ta có thai.

"Có lẽ thế, bác sĩ Tôn vẫn chưa về, anh là em trai cũng không tiện nói gì"

Trương Vũ nghĩ đến sự quan tâm đặc biệt của anh trai và mẹ dành cho Tào Chiêu Đệ, chắc hẳn là có thai.

"Ô, em chỉ nghĩ nếu chị dâu có thai, thì mình nên mua ít quà hoặc thuốc bổ cho chị ấy"

Vương Tiểu Thanh biết phụ nữ ở thời đại này có địa vị không cao, khi mang thai thường không có nhiều đồ ăn ngon, dễ bị thiếu dinh dưỡng và thiếu máu.

"Đê sang năm rồi nói sau, mấy hôm trước em mới tặng chị ấy áo bông rồi, đừng tốt quá với chị ấy, biết không? Chị ấy có chút tham lam đấy."

Trương Vũ không ngờ Vương Tiểu Thanh lại tốt với chị dâu mình như vậy, trong khi Tào Chiêu Đệ trước đây còn nói những lời không hay về cô, Trương Vũ thực sự thấy không đáng cho Vương Tiểu Thanh.

"Biết rồi, mình mặc quần áo rồi về thôi" Vương Tiểu Thanh thấy nghỉ ngơi đủ rồi, hôm nay coi như trải nghiệm cảm giác mới mẻ, về sau...

"Đi thôi, anh lên trước" Trương Vũ lên trước mặc quần áo, sau đó đưa khăn cho Vương Tiểu Thanh lau khô người, nếu không mặc quần áo vào sẽ không thoải mái.

Lúc hai người lên núi thì đi rất nhanh, nhưng khi xuống núi thì chậm rì rì, Vương Tiểu Thanh chân bị run, đi được nửa đường thì được Trương Vũ cõng xuống.

Sau khi đưa Vương Tiểu Thanh về nhà, Trương Vũ liền chuẩn bị trở về.

"Thanh Thanh, ngày mai anh đến đưa sính lễ, chờ anh nhé" Trương Vũ nắm tay Vương Tiểu Thanh hôn một cái.

"Được, em sẽ chờ anh" Vương Tiểu Thanh vẫy tay tạm biệt anh.

Thập Niên 70: Thanh Niên Trí Thức Kiều Diễm Được Tháo Hán Dùng Mạng Nuông ChiềuTác giả: Trà Trà Ái Thượng ThưTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Ưm~” Vương Tiểu Thanh cảm thấy đầu đau nhức, cảm giác đầu óc mơ hồ không tỉnh táo, mơ mơ màng màng mở to mắt, đập vào mắt chính là một căn phòng nhỏ hẹp. Căn phòng sạch sẽ gọn gàng, về phần đồ dùng trong phòng thì chỉ có một cái bàn, một cái rương gỗ và một cái giường mà cô đang nằm lên. “Mình đang ở đâu thế này, không phải đang ở nhà ngủ trưa sao” Vương Tiểu Thanh đỡ trán. Lúc này đây bỗng có một phần ký ức tràn vào trong đầu, mình thật sự xuyên qua rồi, hơn nữa số phận của nguyên chủ lại còn rất bi thảm. Nguyên chủ cũng tên là Vương Tiểu Thanh, năm nay mười tám tuổi. Khi cô năm tuổi, mẹ ruột qua đời, hai cha con sống nương tựa lẫn nhau. Những ngày đầu vẫn còn tốt đẹp, người cha cũng coi như khá quan tâm tới cô. Nhưng ba năm trước cha cô là Vương Đại Nghĩa vẫn là không chịu nổi tuổi trung niên tịch mịch, khi Vương Tiểu Thanh mười lăm tuổi, ông cưới mẹ kế là Lưu Thải Hồng. Lưu Thải Hồng khi cưới còn mang theo một cô con gái, con gái Lưu Thái Hồng lớn hơn Vương Tiểu Thanh một tháng,… “Đừng lo, lần trước khi dẫn em tới, anh đã rắc thuốc rồi, lần sau sẽ mang thêm.”Trương Vũ đã bắt đầu ***** áo, chờ đến khi Vương Tiểu Thanh quay người lại, mới phát hiện Trương Vũ đã ***** sẽ rồi.“A~ anh làm gì thế, sao lại không biết xấu hổ như vậy” Vương Tiểu Thanh đỏ mặt, che mắt lại, không ngờ tới sau khi Trương Vũ ăn thịt xong lại trở nên như vậy.“Đúng vậy, anh cũng không biết tại sao da mặt lại dày thế này, Thanh Thanh, làm sao bây giờ” Trương Vũ bước đến, giữ c.h.ặ.t t.a.y Vương Tiểu Thanh sờ xuống phía dưới.Vương Tiểu Thanh nhất thời cũng cảm thấy có chút khô nóng, trên mặt thì đã đỏ bừng, không đúng, nhưng nơi này vốn dĩ đã nóng nực rồi.Vương Tiểu Thanh bảo Trương Vũ xuống nước trước và không được nhìn trộm cô.Trương Vũ nghe lời, thả tay cô ra rồi bước xuống nước chờ cô.Vương Tiểu Thanh xác nhận Trươnng Vũ không có nhìn lén mình thì cô mới nhanh chóng ***** áo ra và đặt chúng lên băng đá sạch sẽ bên cạnh.Sau đó, cô nhẹ nhàng xuống nước. Vương Tiểu Thanh vừa xuống nước, Trương Vũ liền xoay người lại.Ánh mắt anh nhìn cô giống như nhìn một miếng thịt ngon lành, chỉ muốn ăn tươi nuốt sống.Vương Tiểu Thanh cũng chủ động tiến đến, hai người củi khô lửa cháy hôn nhau đắm đuối, cùng nhau trải qua những giây phút nồng nhiệt~~~~ (lược bỏ mười nghìn từ chi tiết).Sau khi làm xong, Vương Tiểu Thanh nằm trong vòng tay Trương Vũ, Vương Tiểu Thanh cảm thấy có chút mệt mỏi, làm trong nước một lần còn mệt hơn hẳn so với làm hai lần ở bên ngoài."Thanh Thanh, em có thấy thoải mái không?" không biết Trương Vũ nghe được từ đâu, nếu phụ nữ nói thoải mái, thì chứng tỏ bản thân mình lợi hại."Không thoải mái chút nào" Vương Tiểu Thanh bĩu môi, lâu quá, cô không chịu nổi."Ồ, là do anh không tốt, không làm em thoải mái. Nghe nói ăn rau hẹ có thể giúp cải thiện"Trương Vũ nghe được những chuyện không đứng đắn này từ mấy đàn em đã có vợ."Không cần đâu, anh như vậy rất giỏi rồi, không cần bổ sung thêm gì nữa". Vương Tiểu Thanh vội ngăn cản."Thật sao, hóa ra Thanh Thanh nói một đằng nhưng lại nghĩ một nẻo nhỉ". Trương Vũ cười xấu xa."À đúng rồi, chị dâu có thai phải không?" Vương Tiểu Thanh lại nhớ đến chuyện này, Tào Chiêu Đệ vẫn chưa đi khám, làm sao chắc chắn là cô ta có thai."Có lẽ thế, bác sĩ Tôn vẫn chưa về, anh là em trai cũng không tiện nói gì"Trương Vũ nghĩ đến sự quan tâm đặc biệt của anh trai và mẹ dành cho Tào Chiêu Đệ, chắc hẳn là có thai."Ô, em chỉ nghĩ nếu chị dâu có thai, thì mình nên mua ít quà hoặc thuốc bổ cho chị ấy"Vương Tiểu Thanh biết phụ nữ ở thời đại này có địa vị không cao, khi mang thai thường không có nhiều đồ ăn ngon, dễ bị thiếu dinh dưỡng và thiếu máu."Đê sang năm rồi nói sau, mấy hôm trước em mới tặng chị ấy áo bông rồi, đừng tốt quá với chị ấy, biết không? Chị ấy có chút tham lam đấy."Trương Vũ không ngờ Vương Tiểu Thanh lại tốt với chị dâu mình như vậy, trong khi Tào Chiêu Đệ trước đây còn nói những lời không hay về cô, Trương Vũ thực sự thấy không đáng cho Vương Tiểu Thanh."Biết rồi, mình mặc quần áo rồi về thôi" Vương Tiểu Thanh thấy nghỉ ngơi đủ rồi, hôm nay coi như trải nghiệm cảm giác mới mẻ, về sau..."Đi thôi, anh lên trước" Trương Vũ lên trước mặc quần áo, sau đó đưa khăn cho Vương Tiểu Thanh lau khô người, nếu không mặc quần áo vào sẽ không thoải mái.Lúc hai người lên núi thì đi rất nhanh, nhưng khi xuống núi thì chậm rì rì, Vương Tiểu Thanh chân bị run, đi được nửa đường thì được Trương Vũ cõng xuống.Sau khi đưa Vương Tiểu Thanh về nhà, Trương Vũ liền chuẩn bị trở về."Thanh Thanh, ngày mai anh đến đưa sính lễ, chờ anh nhé" Trương Vũ nắm tay Vương Tiểu Thanh hôn một cái."Được, em sẽ chờ anh" Vương Tiểu Thanh vẫy tay tạm biệt anh.

Chương 231: Chương 231