“Ưm~” Vương Tiểu Thanh cảm thấy đầu đau nhức, cảm giác đầu óc mơ hồ không tỉnh táo, mơ mơ màng màng mở to mắt, đập vào mắt chính là một căn phòng nhỏ hẹp. Căn phòng sạch sẽ gọn gàng, về phần đồ dùng trong phòng thì chỉ có một cái bàn, một cái rương gỗ và một cái giường mà cô đang nằm lên. “Mình đang ở đâu thế này, không phải đang ở nhà ngủ trưa sao” Vương Tiểu Thanh đỡ trán. Lúc này đây bỗng có một phần ký ức tràn vào trong đầu, mình thật sự xuyên qua rồi, hơn nữa số phận của nguyên chủ lại còn rất bi thảm. Nguyên chủ cũng tên là Vương Tiểu Thanh, năm nay mười tám tuổi. Khi cô năm tuổi, mẹ ruột qua đời, hai cha con sống nương tựa lẫn nhau. Những ngày đầu vẫn còn tốt đẹp, người cha cũng coi như khá quan tâm tới cô. Nhưng ba năm trước cha cô là Vương Đại Nghĩa vẫn là không chịu nổi tuổi trung niên tịch mịch, khi Vương Tiểu Thanh mười lăm tuổi, ông cưới mẹ kế là Lưu Thải Hồng. Lưu Thải Hồng khi cưới còn mang theo một cô con gái, con gái Lưu Thái Hồng lớn hơn Vương Tiểu Thanh một tháng,…
Chương 248: Chương 248
Thập Niên 70: Thanh Niên Trí Thức Kiều Diễm Được Tháo Hán Dùng Mạng Nuông ChiềuTác giả: Trà Trà Ái Thượng ThưTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Ưm~” Vương Tiểu Thanh cảm thấy đầu đau nhức, cảm giác đầu óc mơ hồ không tỉnh táo, mơ mơ màng màng mở to mắt, đập vào mắt chính là một căn phòng nhỏ hẹp. Căn phòng sạch sẽ gọn gàng, về phần đồ dùng trong phòng thì chỉ có một cái bàn, một cái rương gỗ và một cái giường mà cô đang nằm lên. “Mình đang ở đâu thế này, không phải đang ở nhà ngủ trưa sao” Vương Tiểu Thanh đỡ trán. Lúc này đây bỗng có một phần ký ức tràn vào trong đầu, mình thật sự xuyên qua rồi, hơn nữa số phận của nguyên chủ lại còn rất bi thảm. Nguyên chủ cũng tên là Vương Tiểu Thanh, năm nay mười tám tuổi. Khi cô năm tuổi, mẹ ruột qua đời, hai cha con sống nương tựa lẫn nhau. Những ngày đầu vẫn còn tốt đẹp, người cha cũng coi như khá quan tâm tới cô. Nhưng ba năm trước cha cô là Vương Đại Nghĩa vẫn là không chịu nổi tuổi trung niên tịch mịch, khi Vương Tiểu Thanh mười lăm tuổi, ông cưới mẹ kế là Lưu Thải Hồng. Lưu Thải Hồng khi cưới còn mang theo một cô con gái, con gái Lưu Thái Hồng lớn hơn Vương Tiểu Thanh một tháng,… "Chuyện gì vậy?""Anh cả muốn tìm việc kiếm tiền, anh đang nghĩ có nên mua cho anh ấy một công việc ở thị trấn không, mua một công việc chính thức".Đây là cách duy nhất mà Trương Vũ nghĩ ra cho anh trai, để anh ấy vào nhà máy làm công nhân, vừa ổn định vừa có thể diện."Trương Vũ, thật ra em thấy làm công nhân ở thị trấn cũng không có gì tốt, cả năm cũng chẳng kiếm được bao nhiêu tiền, còn phải đi lại giữa nhà và thị trấn để đi làm, rất bất tiện. Em nghĩ nên để anh cả đợi vài năm nữa. Em nghĩ trong vài năm nữa có thể kinh doanh riêng, để anh cả làm kinh doanh. Dù sao thì anh cả và chị dâu hiện tại cũng chưa có thai mà”Vương Tiểu Thanh nhớ rằng đại khái tới năm 1977 hoặc 1978, hình như có thể bắt đầu kinh doanh. Nếu nbây giờ mua một công việc thì sẽ tốn vài trăm đồng.Mấy trăm đồng mua công việc này phải làm hai năm mới kiếm lại được. Năm nay đã là 1974, vậy đợi thêm ba bốmn năm nữa, làm nhóm người giàu *****ên."Em nói cũng có lý, em nghe được tin tức gì sao?" Trương Vũ hỏi sao Vương Tiểu Thanh lại biết vài năm nữa có thể tự do kinh doanh."Đúng vậy, trong thư Tiểu Yến viết cho em có nhắc đến". Vương Tiểu Thanh lại kéo Lưu Hiểu Yến vào làm lý do."Được, vậy anh nghe em, đợi anh cả về rồi anh sẽ bàn bạc lại với anh cả. À, đúng rồi anh có tin vui muốn nói cho em, hôm nay thợ điện đã đến, có thể sẽ lắp xong trước khi chúng ta cưới".Trương Vũ nghĩ đêm động phòng hoa chúc của mình phỏng chừng có thể bật đèn tiến hành."Thật không? Tuyệt quá. Vài ngày nữa em có thể xem TV rồi".Vương Tiểu Thanh vứt sách tiếng Anh đi, nếu không phải không có TV xem thì cô đã không phải ôm sách tiếng Anh hàng ngày rồi.Bốn ngày sau, ngày mười bốn tháng Giêng, Trương Dũng chở Tào Chiêu Đệ về nhà.Tào Chiêu Đệ đi lại bình thường, chỉ là mặt còn hơi tái nhợt, về đến nhà liền nằm xuống giường.Bà Vương kéo Trương Dũng lại."Bác sĩ nói thế nào, có thuận lợi không?"."Mọi thứ đều thuận lợi, mẹ, không có gì bất ngờ xảy ra thì năm nay có thể sẽ có thai".Trương Dũng nhớ tới lời dặn dò của bác sĩ, hối hận vì không đi bệnh viện sớm một chút, nếu không thì đã có thai từ lâu rồi."Vậy thì tốt, con bé cần nghỉ ngơi nửa tháng phải không". Bà Vương chỉ vào trong phòng."Vâng, bác sĩ nói một tháng không làm việc nặng, trong vòng nửa tháng đầu ít xuống đất, nghỉ ngơi nhiều, vì cô ấy đã làm phẫu thuật".Trương Dũng nhớ bác sĩ dặn phải tăng cường dinh dưỡng, hôm nay vội vàng trở về nên chưa mua thực phẩm dinh dưỡng, buổi chiều sẽ đi mua."Được, mẹ biết rồi, mẹ còn ít đường đỏ, con pha cho con bé uống mỗi ngày để bồi bổ khí huyết".Bà Vương quay vào phòng lấy đường đỏ."Không cần đâu mẹ, buổi chiều con sẽ đi mua, mẹ cứ để lại mà dùng". Trương Dũng lập tức ngăn cản."Ồ, vậy được rồi, buổi chiều con đi mua đi". Bà Vương cũng không khách sáo nữa, bà còn đang bận lo liệu tiệc cưới, chuẩn bị ngày mốt làm tiệc cưới.Tết Nguyên tiêu, tức là một ngày trước đám cưới, hôm nay thôn Phong Thu Loan đã lắp đặt điện xong, chính thức có điện.Tối đó, Trương Vũ đưa Vương Tiểu Thanh về nhà ăn cơm, Vương Tiểu Thanh tiện mang theo một bộ quần áo đến, mai cưới xong sẽ ở lại vài ngày, mang tới còn có cái để thay.Tào Chiêu Đệ ăn ở trong phòng. Trương Dũng bưng cơm vào cho Tào Chiêu Đệ."Đủ chưa, nếu không đủ anh lấy thêm cho em". Trương Dũng thấy Tào Chiêu Đệ đã ăn hết sạch."Đủ rồi, em no rồi". Tào Chiêu Đệ cảm thấy nằm trên giường có chút buồn chán.Trương Dũng mang bát đũa vào bếp rửa."Anh cả, chị dâu có thể đi lại được không, nếu như thân thể không có vấn đề thì mọi người sang nhà em xem TV nhé, hơn nữa là TV màu nên thú vị lắm".
"Chuyện gì vậy?"
"Anh cả muốn tìm việc kiếm tiền, anh đang nghĩ có nên mua cho anh ấy một công việc ở thị trấn không, mua một công việc chính thức".
Đây là cách duy nhất mà Trương Vũ nghĩ ra cho anh trai, để anh ấy vào nhà máy làm công nhân, vừa ổn định vừa có thể diện.
"Trương Vũ, thật ra em thấy làm công nhân ở thị trấn cũng không có gì tốt, cả năm cũng chẳng kiếm được bao nhiêu tiền, còn phải đi lại giữa nhà và thị trấn để đi làm, rất bất tiện. Em nghĩ nên để anh cả đợi vài năm nữa. Em nghĩ trong vài năm nữa có thể kinh doanh riêng, để anh cả làm kinh doanh. Dù sao thì anh cả và chị dâu hiện tại cũng chưa có thai mà”
Vương Tiểu Thanh nhớ rằng đại khái tới năm 1977 hoặc 1978, hình như có thể bắt đầu kinh doanh. Nếu nbây giờ mua một công việc thì sẽ tốn vài trăm đồng.
Mấy trăm đồng mua công việc này phải làm hai năm mới kiếm lại được. Năm nay đã là 1974, vậy đợi thêm ba bốmn năm nữa, làm nhóm người giàu *****ên.
"Em nói cũng có lý, em nghe được tin tức gì sao?" Trương Vũ hỏi sao Vương Tiểu Thanh lại biết vài năm nữa có thể tự do kinh doanh.
"Đúng vậy, trong thư Tiểu Yến viết cho em có nhắc đến". Vương Tiểu Thanh lại kéo Lưu Hiểu Yến vào làm lý do.
"Được, vậy anh nghe em, đợi anh cả về rồi anh sẽ bàn bạc lại với anh cả. À, đúng rồi anh có tin vui muốn nói cho em, hôm nay thợ điện đã đến, có thể sẽ lắp xong trước khi chúng ta cưới".
Trương Vũ nghĩ đêm động phòng hoa chúc của mình phỏng chừng có thể bật đèn tiến hành.
"Thật không? Tuyệt quá. Vài ngày nữa em có thể xem TV rồi".
Vương Tiểu Thanh vứt sách tiếng Anh đi, nếu không phải không có TV xem thì cô đã không phải ôm sách tiếng Anh hàng ngày rồi.
Bốn ngày sau, ngày mười bốn tháng Giêng, Trương Dũng chở Tào Chiêu Đệ về nhà.
Tào Chiêu Đệ đi lại bình thường, chỉ là mặt còn hơi tái nhợt, về đến nhà liền nằm xuống giường.
Bà Vương kéo Trương Dũng lại.
"Bác sĩ nói thế nào, có thuận lợi không?".
"Mọi thứ đều thuận lợi, mẹ, không có gì bất ngờ xảy ra thì năm nay có thể sẽ có thai".
Trương Dũng nhớ tới lời dặn dò của bác sĩ, hối hận vì không đi bệnh viện sớm một chút, nếu không thì đã có thai từ lâu rồi.
"Vậy thì tốt, con bé cần nghỉ ngơi nửa tháng phải không". Bà Vương chỉ vào trong phòng.
"Vâng, bác sĩ nói một tháng không làm việc nặng, trong vòng nửa tháng đầu ít xuống đất, nghỉ ngơi nhiều, vì cô ấy đã làm phẫu thuật".
Trương Dũng nhớ bác sĩ dặn phải tăng cường dinh dưỡng, hôm nay vội vàng trở về nên chưa mua thực phẩm dinh dưỡng, buổi chiều sẽ đi mua.
"Được, mẹ biết rồi, mẹ còn ít đường đỏ, con pha cho con bé uống mỗi ngày để bồi bổ khí huyết".
Bà Vương quay vào phòng lấy đường đỏ.
"Không cần đâu mẹ, buổi chiều con sẽ đi mua, mẹ cứ để lại mà dùng". Trương Dũng lập tức ngăn cản.
"Ồ, vậy được rồi, buổi chiều con đi mua đi". Bà Vương cũng không khách sáo nữa, bà còn đang bận lo liệu tiệc cưới, chuẩn bị ngày mốt làm tiệc cưới.
Tết Nguyên tiêu, tức là một ngày trước đám cưới, hôm nay thôn Phong Thu Loan đã lắp đặt điện xong, chính thức có điện.
Tối đó, Trương Vũ đưa Vương Tiểu Thanh về nhà ăn cơm, Vương Tiểu Thanh tiện mang theo một bộ quần áo đến, mai cưới xong sẽ ở lại vài ngày, mang tới còn có cái để thay.
Tào Chiêu Đệ ăn ở trong phòng. Trương Dũng bưng cơm vào cho Tào Chiêu Đệ.
"Đủ chưa, nếu không đủ anh lấy thêm cho em". Trương Dũng thấy Tào Chiêu Đệ đã ăn hết sạch.
"Đủ rồi, em no rồi". Tào Chiêu Đệ cảm thấy nằm trên giường có chút buồn chán.
Trương Dũng mang bát đũa vào bếp rửa.
"Anh cả, chị dâu có thể đi lại được không, nếu như thân thể không có vấn đề thì mọi người sang nhà em xem TV nhé, hơn nữa là TV màu nên thú vị lắm".
Thập Niên 70: Thanh Niên Trí Thức Kiều Diễm Được Tháo Hán Dùng Mạng Nuông ChiềuTác giả: Trà Trà Ái Thượng ThưTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Ưm~” Vương Tiểu Thanh cảm thấy đầu đau nhức, cảm giác đầu óc mơ hồ không tỉnh táo, mơ mơ màng màng mở to mắt, đập vào mắt chính là một căn phòng nhỏ hẹp. Căn phòng sạch sẽ gọn gàng, về phần đồ dùng trong phòng thì chỉ có một cái bàn, một cái rương gỗ và một cái giường mà cô đang nằm lên. “Mình đang ở đâu thế này, không phải đang ở nhà ngủ trưa sao” Vương Tiểu Thanh đỡ trán. Lúc này đây bỗng có một phần ký ức tràn vào trong đầu, mình thật sự xuyên qua rồi, hơn nữa số phận của nguyên chủ lại còn rất bi thảm. Nguyên chủ cũng tên là Vương Tiểu Thanh, năm nay mười tám tuổi. Khi cô năm tuổi, mẹ ruột qua đời, hai cha con sống nương tựa lẫn nhau. Những ngày đầu vẫn còn tốt đẹp, người cha cũng coi như khá quan tâm tới cô. Nhưng ba năm trước cha cô là Vương Đại Nghĩa vẫn là không chịu nổi tuổi trung niên tịch mịch, khi Vương Tiểu Thanh mười lăm tuổi, ông cưới mẹ kế là Lưu Thải Hồng. Lưu Thải Hồng khi cưới còn mang theo một cô con gái, con gái Lưu Thái Hồng lớn hơn Vương Tiểu Thanh một tháng,… "Chuyện gì vậy?""Anh cả muốn tìm việc kiếm tiền, anh đang nghĩ có nên mua cho anh ấy một công việc ở thị trấn không, mua một công việc chính thức".Đây là cách duy nhất mà Trương Vũ nghĩ ra cho anh trai, để anh ấy vào nhà máy làm công nhân, vừa ổn định vừa có thể diện."Trương Vũ, thật ra em thấy làm công nhân ở thị trấn cũng không có gì tốt, cả năm cũng chẳng kiếm được bao nhiêu tiền, còn phải đi lại giữa nhà và thị trấn để đi làm, rất bất tiện. Em nghĩ nên để anh cả đợi vài năm nữa. Em nghĩ trong vài năm nữa có thể kinh doanh riêng, để anh cả làm kinh doanh. Dù sao thì anh cả và chị dâu hiện tại cũng chưa có thai mà”Vương Tiểu Thanh nhớ rằng đại khái tới năm 1977 hoặc 1978, hình như có thể bắt đầu kinh doanh. Nếu nbây giờ mua một công việc thì sẽ tốn vài trăm đồng.Mấy trăm đồng mua công việc này phải làm hai năm mới kiếm lại được. Năm nay đã là 1974, vậy đợi thêm ba bốmn năm nữa, làm nhóm người giàu *****ên."Em nói cũng có lý, em nghe được tin tức gì sao?" Trương Vũ hỏi sao Vương Tiểu Thanh lại biết vài năm nữa có thể tự do kinh doanh."Đúng vậy, trong thư Tiểu Yến viết cho em có nhắc đến". Vương Tiểu Thanh lại kéo Lưu Hiểu Yến vào làm lý do."Được, vậy anh nghe em, đợi anh cả về rồi anh sẽ bàn bạc lại với anh cả. À, đúng rồi anh có tin vui muốn nói cho em, hôm nay thợ điện đã đến, có thể sẽ lắp xong trước khi chúng ta cưới".Trương Vũ nghĩ đêm động phòng hoa chúc của mình phỏng chừng có thể bật đèn tiến hành."Thật không? Tuyệt quá. Vài ngày nữa em có thể xem TV rồi".Vương Tiểu Thanh vứt sách tiếng Anh đi, nếu không phải không có TV xem thì cô đã không phải ôm sách tiếng Anh hàng ngày rồi.Bốn ngày sau, ngày mười bốn tháng Giêng, Trương Dũng chở Tào Chiêu Đệ về nhà.Tào Chiêu Đệ đi lại bình thường, chỉ là mặt còn hơi tái nhợt, về đến nhà liền nằm xuống giường.Bà Vương kéo Trương Dũng lại."Bác sĩ nói thế nào, có thuận lợi không?"."Mọi thứ đều thuận lợi, mẹ, không có gì bất ngờ xảy ra thì năm nay có thể sẽ có thai".Trương Dũng nhớ tới lời dặn dò của bác sĩ, hối hận vì không đi bệnh viện sớm một chút, nếu không thì đã có thai từ lâu rồi."Vậy thì tốt, con bé cần nghỉ ngơi nửa tháng phải không". Bà Vương chỉ vào trong phòng."Vâng, bác sĩ nói một tháng không làm việc nặng, trong vòng nửa tháng đầu ít xuống đất, nghỉ ngơi nhiều, vì cô ấy đã làm phẫu thuật".Trương Dũng nhớ bác sĩ dặn phải tăng cường dinh dưỡng, hôm nay vội vàng trở về nên chưa mua thực phẩm dinh dưỡng, buổi chiều sẽ đi mua."Được, mẹ biết rồi, mẹ còn ít đường đỏ, con pha cho con bé uống mỗi ngày để bồi bổ khí huyết".Bà Vương quay vào phòng lấy đường đỏ."Không cần đâu mẹ, buổi chiều con sẽ đi mua, mẹ cứ để lại mà dùng". Trương Dũng lập tức ngăn cản."Ồ, vậy được rồi, buổi chiều con đi mua đi". Bà Vương cũng không khách sáo nữa, bà còn đang bận lo liệu tiệc cưới, chuẩn bị ngày mốt làm tiệc cưới.Tết Nguyên tiêu, tức là một ngày trước đám cưới, hôm nay thôn Phong Thu Loan đã lắp đặt điện xong, chính thức có điện.Tối đó, Trương Vũ đưa Vương Tiểu Thanh về nhà ăn cơm, Vương Tiểu Thanh tiện mang theo một bộ quần áo đến, mai cưới xong sẽ ở lại vài ngày, mang tới còn có cái để thay.Tào Chiêu Đệ ăn ở trong phòng. Trương Dũng bưng cơm vào cho Tào Chiêu Đệ."Đủ chưa, nếu không đủ anh lấy thêm cho em". Trương Dũng thấy Tào Chiêu Đệ đã ăn hết sạch."Đủ rồi, em no rồi". Tào Chiêu Đệ cảm thấy nằm trên giường có chút buồn chán.Trương Dũng mang bát đũa vào bếp rửa."Anh cả, chị dâu có thể đi lại được không, nếu như thân thể không có vấn đề thì mọi người sang nhà em xem TV nhé, hơn nữa là TV màu nên thú vị lắm".