“Ưm~” Vương Tiểu Thanh cảm thấy đầu đau nhức, cảm giác đầu óc mơ hồ không tỉnh táo, mơ mơ màng màng mở to mắt, đập vào mắt chính là một căn phòng nhỏ hẹp. Căn phòng sạch sẽ gọn gàng, về phần đồ dùng trong phòng thì chỉ có một cái bàn, một cái rương gỗ và một cái giường mà cô đang nằm lên. “Mình đang ở đâu thế này, không phải đang ở nhà ngủ trưa sao” Vương Tiểu Thanh đỡ trán. Lúc này đây bỗng có một phần ký ức tràn vào trong đầu, mình thật sự xuyên qua rồi, hơn nữa số phận của nguyên chủ lại còn rất bi thảm. Nguyên chủ cũng tên là Vương Tiểu Thanh, năm nay mười tám tuổi. Khi cô năm tuổi, mẹ ruột qua đời, hai cha con sống nương tựa lẫn nhau. Những ngày đầu vẫn còn tốt đẹp, người cha cũng coi như khá quan tâm tới cô. Nhưng ba năm trước cha cô là Vương Đại Nghĩa vẫn là không chịu nổi tuổi trung niên tịch mịch, khi Vương Tiểu Thanh mười lăm tuổi, ông cưới mẹ kế là Lưu Thải Hồng. Lưu Thải Hồng khi cưới còn mang theo một cô con gái, con gái Lưu Thái Hồng lớn hơn Vương Tiểu Thanh một tháng,…

Chương 275: Chương 275

Thập Niên 70: Thanh Niên Trí Thức Kiều Diễm Được Tháo Hán Dùng Mạng Nuông ChiềuTác giả: Trà Trà Ái Thượng ThưTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Ưm~” Vương Tiểu Thanh cảm thấy đầu đau nhức, cảm giác đầu óc mơ hồ không tỉnh táo, mơ mơ màng màng mở to mắt, đập vào mắt chính là một căn phòng nhỏ hẹp. Căn phòng sạch sẽ gọn gàng, về phần đồ dùng trong phòng thì chỉ có một cái bàn, một cái rương gỗ và một cái giường mà cô đang nằm lên. “Mình đang ở đâu thế này, không phải đang ở nhà ngủ trưa sao” Vương Tiểu Thanh đỡ trán. Lúc này đây bỗng có một phần ký ức tràn vào trong đầu, mình thật sự xuyên qua rồi, hơn nữa số phận của nguyên chủ lại còn rất bi thảm. Nguyên chủ cũng tên là Vương Tiểu Thanh, năm nay mười tám tuổi. Khi cô năm tuổi, mẹ ruột qua đời, hai cha con sống nương tựa lẫn nhau. Những ngày đầu vẫn còn tốt đẹp, người cha cũng coi như khá quan tâm tới cô. Nhưng ba năm trước cha cô là Vương Đại Nghĩa vẫn là không chịu nổi tuổi trung niên tịch mịch, khi Vương Tiểu Thanh mười lăm tuổi, ông cưới mẹ kế là Lưu Thải Hồng. Lưu Thải Hồng khi cưới còn mang theo một cô con gái, con gái Lưu Thái Hồng lớn hơn Vương Tiểu Thanh một tháng,… “Haha, các em thích ăn là anh vui rồi, như vậy anh mới có thêm tự tin.”“Ngon, ngon!”Tiểu Thạch Đầu đang ngồi trên chiếc ghế nhỏ nhảy dựng lên nói ngon.“Ha ha ha!” Mọi người cười rộ lên.Hơn mười ngày sau, trưởng thôn đi họp trên thị trấn về thông báo mọi người rằng điểm thi đại học sẽ được công bố vào ba ngày sau, công bố tại cổng trường trung học số một của thị trấn.Vương Tiểu Thanh và Trương Vũ đều có chút hồi hộp, không phải lo sợ mình không đỗ, thực ra cả hai đều rất tự tin, chỉ là tò mò kết quả của sự nỗ lực trong bao lầu nay của bản thân.Người lo lắng ở đây chính là Trương Hồng Châu, vốn Trương Hồng Châu lén lút học bài, thời gian học tập không nhiều lắm, nhưng thời gian ôn tập cũng nhiều hơn phần lớn các thí sinh khác. Cô lo rằng mình không thi đậu.Cô đã lên kế hoạch sẽ học ở Thượng Hải, nơi mà cô quen thuộc, nếu học ở thành phố Tương, không tránh khỏi trường hợp bị Nhị Cẩu tìm thấy.Ba ngày sau, hôm đó vốn là ngày làm việc bình thường, Trương Hồng Châu không có cớ để đi lên thị trấn, sợ rằng nếu không đi làm, chắc chắn sẽ bị Nhị Cẩu nghi ngờ.Trương Hồng Châu chỉ có thể làm việc trong trạng thái không yên lòng, buổi trưa tan làm, trên đường đi về nhà, nghe thấy vài người trong thôn nói thi không đậu, Hoàng Cầm, Vương Tiểu Thanh và Trương Vũ thì thi đậu.Đặc biệt là Vương Tiểu Thanh, là người có điểm cao nhất thị trấn, đứng đầu bảng. Trương Vũ đứng thứ hai trong khối khoa học tự nhiên, người đứng đầu khối khoa học tự nhiên là Thái Côn, nghe nói là con trai của một giáo viên, không ngạc nhiên khi anh ta được điểm cao như vậy.Trước đây thành tích của Hoàng Cẩm không tốt lắm, may mà thời gian ôn tập nhiều hơn người khác vài tháng, cũng nằm trong danh sách dẫn đầu, đứng thứ bảy trong khối khoa học tự nhiên của thị trấn.Hoàng Cầm về đến điểm thanh niên tri thức còn đốt pháo để ăn mừng điểm số của mình, Trương Dũng cũng đốt pháo ăn mừng cho em trai và em dâu đã đạt điểm cao, cho nên mọi người mới biết được chuyện này.“Trời ơi, Vương Tiểu Thanh giỏi như vậy sao, còn Trương Vũ nữa, không ngờ điểm của cậu ta lại cao như vậy, lần này Phong Thu loan của chúng ta chắc sẽ có nhân vật lớn rồi.”Trưởng thôn không khỏi cảm khái, hai người này nhất định sẽ có thành tựu lớn, phải kết thân thật tốt mới được.“Có gì đâu, bọn họ ôn tập được nửa năm, còn những người khác trong thôn mình chỉ ôn trong một tháng.”Người nhà của người không thi đậu không phục nói.“Người ta đã nói rồi, sẽ khôi phục kỳ thi đại học, nhưng do bọn họ không nghe, có thể làm gì được.”Trưởng thôn thật sự chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nếu không có tin tức gì thì không nói, không phải ngay cả Hoàng Cẩm nhờ nghe lời Vương Tiểu Thanh nói mới thi được điểm tốt như vậy sao.Trưởng thôn nói như vậy xong, người khác cũng không dám nói thêm nữa.Trong lòng Trương Hồng Châu kỳ thật có chút lo lắng, bởi vì trong thôn cộng thêm ba người Vương Tiểu Thanh, tổng cộng có năm sáu người đi xem điểm.Trương Hồng Châu lo lắng bọn họ sẽ nhìn thấy tên cô, thực ra cũng có một người thấy tên của Trương Hồng Châu, nhưng người nọ biết cô không thi đại học, chỉ nghĩ là do trùng tên nên không để ý đếnNhững người khác thi khoa văn, không xem bảng điểm của khối tự nhiên nên không thấy.Trương Hồng Châu run rẩy trải qua một ngày, cuối cùng cũng thấy nhẹ nhõm, không ai biết cô đi thi đại học, chỉ cần kiên trì thêm hai ngày nữa.Hai ngày sau, vào ngày nghỉ, Trương Hồng Châu cùng mọi người đi chợ như bình thường, đến thị trấn liền chạy vào nhà vệ sinh, dùng khăn trùm đầu bịt kín mặt rồi đi đến cổng trường trung học số một.

“Haha, các em thích ăn là anh vui rồi, như vậy anh mới có thêm tự tin.”

“Ngon, ngon!”

Tiểu Thạch Đầu đang ngồi trên chiếc ghế nhỏ nhảy dựng lên nói ngon.

“Ha ha ha!” Mọi người cười rộ lên.

Hơn mười ngày sau, trưởng thôn đi họp trên thị trấn về thông báo mọi người rằng điểm thi đại học sẽ được công bố vào ba ngày sau, công bố tại cổng trường trung học số một của thị trấn.

Vương Tiểu Thanh và Trương Vũ đều có chút hồi hộp, không phải lo sợ mình không đỗ, thực ra cả hai đều rất tự tin, chỉ là tò mò kết quả của sự nỗ lực trong bao lầu nay của bản thân.

Người lo lắng ở đây chính là Trương Hồng Châu, vốn Trương Hồng Châu lén lút học bài, thời gian học tập không nhiều lắm, nhưng thời gian ôn tập cũng nhiều hơn phần lớn các thí sinh khác. Cô lo rằng mình không thi đậu.

Cô đã lên kế hoạch sẽ học ở Thượng Hải, nơi mà cô quen thuộc, nếu học ở thành phố Tương, không tránh khỏi trường hợp bị Nhị Cẩu tìm thấy.

Ba ngày sau, hôm đó vốn là ngày làm việc bình thường, Trương Hồng Châu không có cớ để đi lên thị trấn, sợ rằng nếu không đi làm, chắc chắn sẽ bị Nhị Cẩu nghi ngờ.

Trương Hồng Châu chỉ có thể làm việc trong trạng thái không yên lòng, buổi trưa tan làm, trên đường đi về nhà, nghe thấy vài người trong thôn nói thi không đậu, Hoàng Cầm, Vương Tiểu Thanh và Trương Vũ thì thi đậu.

Đặc biệt là Vương Tiểu Thanh, là người có điểm cao nhất thị trấn, đứng đầu bảng. Trương Vũ đứng thứ hai trong khối khoa học tự nhiên, người đứng đầu khối khoa học tự nhiên là Thái Côn, nghe nói là con trai của một giáo viên, không ngạc nhiên khi anh ta được điểm cao như vậy.

Trước đây thành tích của Hoàng Cẩm không tốt lắm, may mà thời gian ôn tập nhiều hơn người khác vài tháng, cũng nằm trong danh sách dẫn đầu, đứng thứ bảy trong khối khoa học tự nhiên của thị trấn.

Hoàng Cầm về đến điểm thanh niên tri thức còn đốt pháo để ăn mừng điểm số của mình, Trương Dũng cũng đốt pháo ăn mừng cho em trai và em dâu đã đạt điểm cao, cho nên mọi người mới biết được chuyện này.

“Trời ơi, Vương Tiểu Thanh giỏi như vậy sao, còn Trương Vũ nữa, không ngờ điểm của cậu ta lại cao như vậy, lần này Phong Thu loan của chúng ta chắc sẽ có nhân vật lớn rồi.”

Trưởng thôn không khỏi cảm khái, hai người này nhất định sẽ có thành tựu lớn, phải kết thân thật tốt mới được.

“Có gì đâu, bọn họ ôn tập được nửa năm, còn những người khác trong thôn mình chỉ ôn trong một tháng.”

Người nhà của người không thi đậu không phục nói.

“Người ta đã nói rồi, sẽ khôi phục kỳ thi đại học, nhưng do bọn họ không nghe, có thể làm gì được.”

Trưởng thôn thật sự chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nếu không có tin tức gì thì không nói, không phải ngay cả Hoàng Cẩm nhờ nghe lời Vương Tiểu Thanh nói mới thi được điểm tốt như vậy sao.

Trưởng thôn nói như vậy xong, người khác cũng không dám nói thêm nữa.

Trong lòng Trương Hồng Châu kỳ thật có chút lo lắng, bởi vì trong thôn cộng thêm ba người Vương Tiểu Thanh, tổng cộng có năm sáu người đi xem điểm.

Trương Hồng Châu lo lắng bọn họ sẽ nhìn thấy tên cô, thực ra cũng có một người thấy tên của Trương Hồng Châu, nhưng người nọ biết cô không thi đại học, chỉ nghĩ là do trùng tên nên không để ý đến

Những người khác thi khoa văn, không xem bảng điểm của khối tự nhiên nên không thấy.

Trương Hồng Châu run rẩy trải qua một ngày, cuối cùng cũng thấy nhẹ nhõm, không ai biết cô đi thi đại học, chỉ cần kiên trì thêm hai ngày nữa.

Hai ngày sau, vào ngày nghỉ, Trương Hồng Châu cùng mọi người đi chợ như bình thường, đến thị trấn liền chạy vào nhà vệ sinh, dùng khăn trùm đầu bịt kín mặt rồi đi đến cổng trường trung học số một.

Thập Niên 70: Thanh Niên Trí Thức Kiều Diễm Được Tháo Hán Dùng Mạng Nuông ChiềuTác giả: Trà Trà Ái Thượng ThưTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Ưm~” Vương Tiểu Thanh cảm thấy đầu đau nhức, cảm giác đầu óc mơ hồ không tỉnh táo, mơ mơ màng màng mở to mắt, đập vào mắt chính là một căn phòng nhỏ hẹp. Căn phòng sạch sẽ gọn gàng, về phần đồ dùng trong phòng thì chỉ có một cái bàn, một cái rương gỗ và một cái giường mà cô đang nằm lên. “Mình đang ở đâu thế này, không phải đang ở nhà ngủ trưa sao” Vương Tiểu Thanh đỡ trán. Lúc này đây bỗng có một phần ký ức tràn vào trong đầu, mình thật sự xuyên qua rồi, hơn nữa số phận của nguyên chủ lại còn rất bi thảm. Nguyên chủ cũng tên là Vương Tiểu Thanh, năm nay mười tám tuổi. Khi cô năm tuổi, mẹ ruột qua đời, hai cha con sống nương tựa lẫn nhau. Những ngày đầu vẫn còn tốt đẹp, người cha cũng coi như khá quan tâm tới cô. Nhưng ba năm trước cha cô là Vương Đại Nghĩa vẫn là không chịu nổi tuổi trung niên tịch mịch, khi Vương Tiểu Thanh mười lăm tuổi, ông cưới mẹ kế là Lưu Thải Hồng. Lưu Thải Hồng khi cưới còn mang theo một cô con gái, con gái Lưu Thái Hồng lớn hơn Vương Tiểu Thanh một tháng,… “Haha, các em thích ăn là anh vui rồi, như vậy anh mới có thêm tự tin.”“Ngon, ngon!”Tiểu Thạch Đầu đang ngồi trên chiếc ghế nhỏ nhảy dựng lên nói ngon.“Ha ha ha!” Mọi người cười rộ lên.Hơn mười ngày sau, trưởng thôn đi họp trên thị trấn về thông báo mọi người rằng điểm thi đại học sẽ được công bố vào ba ngày sau, công bố tại cổng trường trung học số một của thị trấn.Vương Tiểu Thanh và Trương Vũ đều có chút hồi hộp, không phải lo sợ mình không đỗ, thực ra cả hai đều rất tự tin, chỉ là tò mò kết quả của sự nỗ lực trong bao lầu nay của bản thân.Người lo lắng ở đây chính là Trương Hồng Châu, vốn Trương Hồng Châu lén lút học bài, thời gian học tập không nhiều lắm, nhưng thời gian ôn tập cũng nhiều hơn phần lớn các thí sinh khác. Cô lo rằng mình không thi đậu.Cô đã lên kế hoạch sẽ học ở Thượng Hải, nơi mà cô quen thuộc, nếu học ở thành phố Tương, không tránh khỏi trường hợp bị Nhị Cẩu tìm thấy.Ba ngày sau, hôm đó vốn là ngày làm việc bình thường, Trương Hồng Châu không có cớ để đi lên thị trấn, sợ rằng nếu không đi làm, chắc chắn sẽ bị Nhị Cẩu nghi ngờ.Trương Hồng Châu chỉ có thể làm việc trong trạng thái không yên lòng, buổi trưa tan làm, trên đường đi về nhà, nghe thấy vài người trong thôn nói thi không đậu, Hoàng Cầm, Vương Tiểu Thanh và Trương Vũ thì thi đậu.Đặc biệt là Vương Tiểu Thanh, là người có điểm cao nhất thị trấn, đứng đầu bảng. Trương Vũ đứng thứ hai trong khối khoa học tự nhiên, người đứng đầu khối khoa học tự nhiên là Thái Côn, nghe nói là con trai của một giáo viên, không ngạc nhiên khi anh ta được điểm cao như vậy.Trước đây thành tích của Hoàng Cẩm không tốt lắm, may mà thời gian ôn tập nhiều hơn người khác vài tháng, cũng nằm trong danh sách dẫn đầu, đứng thứ bảy trong khối khoa học tự nhiên của thị trấn.Hoàng Cầm về đến điểm thanh niên tri thức còn đốt pháo để ăn mừng điểm số của mình, Trương Dũng cũng đốt pháo ăn mừng cho em trai và em dâu đã đạt điểm cao, cho nên mọi người mới biết được chuyện này.“Trời ơi, Vương Tiểu Thanh giỏi như vậy sao, còn Trương Vũ nữa, không ngờ điểm của cậu ta lại cao như vậy, lần này Phong Thu loan của chúng ta chắc sẽ có nhân vật lớn rồi.”Trưởng thôn không khỏi cảm khái, hai người này nhất định sẽ có thành tựu lớn, phải kết thân thật tốt mới được.“Có gì đâu, bọn họ ôn tập được nửa năm, còn những người khác trong thôn mình chỉ ôn trong một tháng.”Người nhà của người không thi đậu không phục nói.“Người ta đã nói rồi, sẽ khôi phục kỳ thi đại học, nhưng do bọn họ không nghe, có thể làm gì được.”Trưởng thôn thật sự chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nếu không có tin tức gì thì không nói, không phải ngay cả Hoàng Cẩm nhờ nghe lời Vương Tiểu Thanh nói mới thi được điểm tốt như vậy sao.Trưởng thôn nói như vậy xong, người khác cũng không dám nói thêm nữa.Trong lòng Trương Hồng Châu kỳ thật có chút lo lắng, bởi vì trong thôn cộng thêm ba người Vương Tiểu Thanh, tổng cộng có năm sáu người đi xem điểm.Trương Hồng Châu lo lắng bọn họ sẽ nhìn thấy tên cô, thực ra cũng có một người thấy tên của Trương Hồng Châu, nhưng người nọ biết cô không thi đại học, chỉ nghĩ là do trùng tên nên không để ý đếnNhững người khác thi khoa văn, không xem bảng điểm của khối tự nhiên nên không thấy.Trương Hồng Châu run rẩy trải qua một ngày, cuối cùng cũng thấy nhẹ nhõm, không ai biết cô đi thi đại học, chỉ cần kiên trì thêm hai ngày nữa.Hai ngày sau, vào ngày nghỉ, Trương Hồng Châu cùng mọi người đi chợ như bình thường, đến thị trấn liền chạy vào nhà vệ sinh, dùng khăn trùm đầu bịt kín mặt rồi đi đến cổng trường trung học số một.

Chương 275: Chương 275