“Ưm~” Vương Tiểu Thanh cảm thấy đầu đau nhức, cảm giác đầu óc mơ hồ không tỉnh táo, mơ mơ màng màng mở to mắt, đập vào mắt chính là một căn phòng nhỏ hẹp. Căn phòng sạch sẽ gọn gàng, về phần đồ dùng trong phòng thì chỉ có một cái bàn, một cái rương gỗ và một cái giường mà cô đang nằm lên. “Mình đang ở đâu thế này, không phải đang ở nhà ngủ trưa sao” Vương Tiểu Thanh đỡ trán. Lúc này đây bỗng có một phần ký ức tràn vào trong đầu, mình thật sự xuyên qua rồi, hơn nữa số phận của nguyên chủ lại còn rất bi thảm. Nguyên chủ cũng tên là Vương Tiểu Thanh, năm nay mười tám tuổi. Khi cô năm tuổi, mẹ ruột qua đời, hai cha con sống nương tựa lẫn nhau. Những ngày đầu vẫn còn tốt đẹp, người cha cũng coi như khá quan tâm tới cô. Nhưng ba năm trước cha cô là Vương Đại Nghĩa vẫn là không chịu nổi tuổi trung niên tịch mịch, khi Vương Tiểu Thanh mười lăm tuổi, ông cưới mẹ kế là Lưu Thải Hồng. Lưu Thải Hồng khi cưới còn mang theo một cô con gái, con gái Lưu Thái Hồng lớn hơn Vương Tiểu Thanh một tháng,…
Chương 279: Chương 279
Thập Niên 70: Thanh Niên Trí Thức Kiều Diễm Được Tháo Hán Dùng Mạng Nuông ChiềuTác giả: Trà Trà Ái Thượng ThưTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Ưm~” Vương Tiểu Thanh cảm thấy đầu đau nhức, cảm giác đầu óc mơ hồ không tỉnh táo, mơ mơ màng màng mở to mắt, đập vào mắt chính là một căn phòng nhỏ hẹp. Căn phòng sạch sẽ gọn gàng, về phần đồ dùng trong phòng thì chỉ có một cái bàn, một cái rương gỗ và một cái giường mà cô đang nằm lên. “Mình đang ở đâu thế này, không phải đang ở nhà ngủ trưa sao” Vương Tiểu Thanh đỡ trán. Lúc này đây bỗng có một phần ký ức tràn vào trong đầu, mình thật sự xuyên qua rồi, hơn nữa số phận của nguyên chủ lại còn rất bi thảm. Nguyên chủ cũng tên là Vương Tiểu Thanh, năm nay mười tám tuổi. Khi cô năm tuổi, mẹ ruột qua đời, hai cha con sống nương tựa lẫn nhau. Những ngày đầu vẫn còn tốt đẹp, người cha cũng coi như khá quan tâm tới cô. Nhưng ba năm trước cha cô là Vương Đại Nghĩa vẫn là không chịu nổi tuổi trung niên tịch mịch, khi Vương Tiểu Thanh mười lăm tuổi, ông cưới mẹ kế là Lưu Thải Hồng. Lưu Thải Hồng khi cưới còn mang theo một cô con gái, con gái Lưu Thái Hồng lớn hơn Vương Tiểu Thanh một tháng,… Sau một ngày đi lại khắp nơi, cả hai người đều mệt mỏi, về đến dưới nhà không quên mua hai bát đậu phụ thối và hai chai nước ngọt.Về đến nhà, hai người liền tiến vào không gian, cởi áo khoác và tận hưởng bữa ăn ngon.Những ngày tiếp theo, hai người đi leo núi, ngắm phong cảnh, ăn uống, đi chợ đen, còn mua được khá nhiều đồ tốt, chuẩn bị mang về cho gia đình.Về đến nhà, vừa vặn là hai ba âm.Hai người họ tay xách nách mang đến nhà anh chị.“Anh cả, chị dâu, lần này bọn em mua thêm vài gói sữa bột nữa. Gói màu hồng phấn này là cho em bé trong bụng, còn gói màu xanh cho Tiểu Thạch uống. Sữa này không hạn chế số lượng mua, Tiểu Thạch uống hết, bọn em sẽ mua thêm.”Vương Tiểu Thanh không dám hứa điều gì khác, nhưng Tiểu Thạch dễ thương như vậy, trướmc đây khi Tiểu Thạch còn nhỏ, cô đã đi tìm sữa bột ở thành phố Hằng mà không có hàng, mua không được. Bây giờ có thể mua được rồi, cô muốn bù đắp cho Tiểu Thạch.“Trời ơi, nhiều thế này, em dâu, chỗ này hết bao nhiêu tiền, bọn chị trả lại cho em.”Tào Chiêu Đệ cũng thấy ngại, Tiểu Thạch rất thích uống sữa bột này, nói vừa thơm lại còn ngon ngọt.“Không sao đâu chị dâu, bọn em mua cho Tiểu Thạch uống, chị không thể từ chối được.”Trương Vũ không để cho chị dâu từ chối, đem toàn bộ sữa bột bỏ vào phòng chị dâu.“Em dâu, phương pháp lần trước em nói với chị, chị đã nói lại với anh ấy, anh ấy nói ý kiến của em rất hay, sang năm anh chị sẽ làm theo cách em nói.”Tào Chiêu Đệ vui vẻ kéo tay Vương Tiểu Thanh.“Thế thì tốt quá, vậy anh chị đã định ngày khai trương chưa?” Vương Tiểu Thanh cũng kéo Tào Chiêu Đệ ngồi xuống trò chuyện.“Quyết định vào ngày mười bốn tháng giêng, thời gian đó trạm xe có nhiều người qua lại.”Tào Chiêu Đệ nhìn Vương Tiểu Thanh tựa hồ muốn trưng cầu ý kiến của Vương Tiểu Thanh.“Ừm, rất tốt.” Vương Tiểu Thanh gật gật đầu, cô không thể giúp bọn họ thêm ý kiến gì nữa, sau này cô và Trương Vũ không ở đây, mọi việc đều phải do bọn họ tự lo.Ngày mười ba tháng giêngMột nhà sáu người lên thị trấn chuẩn bị cho ngày mai khai trương.Vương Tiểu Thanh bước vào, phát hiện cửa hàng đã được làm mới, tường được quét vôi, sạch sẽ, bàn ghế cũng mới.Hai ăn nhà thông nhau bằng một cánh cửa, nửa cửa hàng bên trái làm bếp, nửa còn lại dùng để đặt bàn ghế, chỉ có hai bàn, cửa hàng bên phải đặt sáu bàn.Lên trên tầng hai, trên tầng hai cũng thông nhau, mỗi bên là một phòng ngủ, một phòng khách, một bếp, và một nhà vệ sinh.Hôm nay Trương Dũng và Tào Chiều Đệ mang theo chăn, trải giường xong, từ nay bọn họ sẽ sống ở thị trấn.Vương Tiểu Thành nhìn thấy lương thực ở trong góc, không khỏi khen ngợi anh cả, chắc là vào ngày nghỉ anh ấy lái máy kéo mang đến.Hết thảy mọi thứ ở đây đều được sắp xếp ổn thỏa, Trương Vũ và Vương Tiểu Thanh cũng thấy yên tâm.Sáng hôm sau, Vương Tiểu Thanh và Trương Vũ đạp xe đến, đến nơi vừa đúng lúc Trương Dũng đi mua thức ăn, hôm qua đã mang rau từ nhà qua, hôm nay chỉ đi chợ mua thịt.Chị dâu sắp xếp bát đũa mới, khách tới ăn sẽ tự lấy bát đũa.“Em dâu, làm phiền em viết giúp chị ghi một tấm biển, ghi rõ nếu làm vỡ bát phải đền một hào.”Tào Chiêu Đệ cầm bát mới nhớ tới nếu có khách làm vỡ bát, phải bồi thường một chút mới được.“Được.” Vương Tiểu Thanh gật gật đầu, bây giờ chưa có bán bát inox, thực sự không tiện lắm.Sau khi Trương Dũng về, liền bắt đầu rửa rau, chuẩn bị nguyên liệu, Trương Vũ vốn định đi tới hỗ trợ, nhưng bị Vương Tiểu Thanh kéo lại.“Anh giúp anh cả được hôm nay, nhưng không có cách nào giúp được cả đời, để anh cả tự làm cho quen đi, nếu không sau khi anh đi rồi, anh ấy sẽ luống cuống tay chân”
Sau một ngày đi lại khắp nơi, cả hai người đều mệt mỏi, về đến dưới nhà không quên mua hai bát đậu phụ thối và hai chai nước ngọt.
Về đến nhà, hai người liền tiến vào không gian, cởi áo khoác và tận hưởng bữa ăn ngon.
Những ngày tiếp theo, hai người đi leo núi, ngắm phong cảnh, ăn uống, đi chợ đen, còn mua được khá nhiều đồ tốt, chuẩn bị mang về cho gia đình.
Về đến nhà, vừa vặn là hai ba âm.
Hai người họ tay xách nách mang đến nhà anh chị.
“Anh cả, chị dâu, lần này bọn em mua thêm vài gói sữa bột nữa. Gói màu hồng phấn này là cho em bé trong bụng, còn gói màu xanh cho Tiểu Thạch uống. Sữa này không hạn chế số lượng mua, Tiểu Thạch uống hết, bọn em sẽ mua thêm.”
Vương Tiểu Thanh không dám hứa điều gì khác, nhưng Tiểu Thạch dễ thương như vậy, trướmc đây khi Tiểu Thạch còn nhỏ, cô đã đi tìm sữa bột ở thành phố Hằng mà không có hàng, mua không được. Bây giờ có thể mua được rồi, cô muốn bù đắp cho Tiểu Thạch.
“Trời ơi, nhiều thế này, em dâu, chỗ này hết bao nhiêu tiền, bọn chị trả lại cho em.”
Tào Chiêu Đệ cũng thấy ngại, Tiểu Thạch rất thích uống sữa bột này, nói vừa thơm lại còn ngon ngọt.
“Không sao đâu chị dâu, bọn em mua cho Tiểu Thạch uống, chị không thể từ chối được.”
Trương Vũ không để cho chị dâu từ chối, đem toàn bộ sữa bột bỏ vào phòng chị dâu.
“Em dâu, phương pháp lần trước em nói với chị, chị đã nói lại với anh ấy, anh ấy nói ý kiến của em rất hay, sang năm anh chị sẽ làm theo cách em nói.”
Tào Chiêu Đệ vui vẻ kéo tay Vương Tiểu Thanh.
“Thế thì tốt quá, vậy anh chị đã định ngày khai trương chưa?” Vương Tiểu Thanh cũng kéo Tào Chiêu Đệ ngồi xuống trò chuyện.
“Quyết định vào ngày mười bốn tháng giêng, thời gian đó trạm xe có nhiều người qua lại.”
Tào Chiêu Đệ nhìn Vương Tiểu Thanh tựa hồ muốn trưng cầu ý kiến của Vương Tiểu Thanh.
“Ừm, rất tốt.” Vương Tiểu Thanh gật gật đầu, cô không thể giúp bọn họ thêm ý kiến gì nữa, sau này cô và Trương Vũ không ở đây, mọi việc đều phải do bọn họ tự lo.
Ngày mười ba tháng giêng
Một nhà sáu người lên thị trấn chuẩn bị cho ngày mai khai trương.
Vương Tiểu Thanh bước vào, phát hiện cửa hàng đã được làm mới, tường được quét vôi, sạch sẽ, bàn ghế cũng mới.
Hai ăn nhà thông nhau bằng một cánh cửa, nửa cửa hàng bên trái làm bếp, nửa còn lại dùng để đặt bàn ghế, chỉ có hai bàn, cửa hàng bên phải đặt sáu bàn.
Lên trên tầng hai, trên tầng hai cũng thông nhau, mỗi bên là một phòng ngủ, một phòng khách, một bếp, và một nhà vệ sinh.
Hôm nay Trương Dũng và Tào Chiều Đệ mang theo chăn, trải giường xong, từ nay bọn họ sẽ sống ở thị trấn.
Vương Tiểu Thành nhìn thấy lương thực ở trong góc, không khỏi khen ngợi anh cả, chắc là vào ngày nghỉ anh ấy lái máy kéo mang đến.
Hết thảy mọi thứ ở đây đều được sắp xếp ổn thỏa, Trương Vũ và Vương Tiểu Thanh cũng thấy yên tâm.
Sáng hôm sau, Vương Tiểu Thanh và Trương Vũ đạp xe đến, đến nơi vừa đúng lúc Trương Dũng đi mua thức ăn, hôm qua đã mang rau từ nhà qua, hôm nay chỉ đi chợ mua thịt.
Chị dâu sắp xếp bát đũa mới, khách tới ăn sẽ tự lấy bát đũa.
“Em dâu, làm phiền em viết giúp chị ghi một tấm biển, ghi rõ nếu làm vỡ bát phải đền một hào.”
Tào Chiêu Đệ cầm bát mới nhớ tới nếu có khách làm vỡ bát, phải bồi thường một chút mới được.
“Được.” Vương Tiểu Thanh gật gật đầu, bây giờ chưa có bán bát inox, thực sự không tiện lắm.
Sau khi Trương Dũng về, liền bắt đầu rửa rau, chuẩn bị nguyên liệu, Trương Vũ vốn định đi tới hỗ trợ, nhưng bị Vương Tiểu Thanh kéo lại.
“Anh giúp anh cả được hôm nay, nhưng không có cách nào giúp được cả đời, để anh cả tự làm cho quen đi, nếu không sau khi anh đi rồi, anh ấy sẽ luống cuống tay chân”
Thập Niên 70: Thanh Niên Trí Thức Kiều Diễm Được Tháo Hán Dùng Mạng Nuông ChiềuTác giả: Trà Trà Ái Thượng ThưTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Ưm~” Vương Tiểu Thanh cảm thấy đầu đau nhức, cảm giác đầu óc mơ hồ không tỉnh táo, mơ mơ màng màng mở to mắt, đập vào mắt chính là một căn phòng nhỏ hẹp. Căn phòng sạch sẽ gọn gàng, về phần đồ dùng trong phòng thì chỉ có một cái bàn, một cái rương gỗ và một cái giường mà cô đang nằm lên. “Mình đang ở đâu thế này, không phải đang ở nhà ngủ trưa sao” Vương Tiểu Thanh đỡ trán. Lúc này đây bỗng có một phần ký ức tràn vào trong đầu, mình thật sự xuyên qua rồi, hơn nữa số phận của nguyên chủ lại còn rất bi thảm. Nguyên chủ cũng tên là Vương Tiểu Thanh, năm nay mười tám tuổi. Khi cô năm tuổi, mẹ ruột qua đời, hai cha con sống nương tựa lẫn nhau. Những ngày đầu vẫn còn tốt đẹp, người cha cũng coi như khá quan tâm tới cô. Nhưng ba năm trước cha cô là Vương Đại Nghĩa vẫn là không chịu nổi tuổi trung niên tịch mịch, khi Vương Tiểu Thanh mười lăm tuổi, ông cưới mẹ kế là Lưu Thải Hồng. Lưu Thải Hồng khi cưới còn mang theo một cô con gái, con gái Lưu Thái Hồng lớn hơn Vương Tiểu Thanh một tháng,… Sau một ngày đi lại khắp nơi, cả hai người đều mệt mỏi, về đến dưới nhà không quên mua hai bát đậu phụ thối và hai chai nước ngọt.Về đến nhà, hai người liền tiến vào không gian, cởi áo khoác và tận hưởng bữa ăn ngon.Những ngày tiếp theo, hai người đi leo núi, ngắm phong cảnh, ăn uống, đi chợ đen, còn mua được khá nhiều đồ tốt, chuẩn bị mang về cho gia đình.Về đến nhà, vừa vặn là hai ba âm.Hai người họ tay xách nách mang đến nhà anh chị.“Anh cả, chị dâu, lần này bọn em mua thêm vài gói sữa bột nữa. Gói màu hồng phấn này là cho em bé trong bụng, còn gói màu xanh cho Tiểu Thạch uống. Sữa này không hạn chế số lượng mua, Tiểu Thạch uống hết, bọn em sẽ mua thêm.”Vương Tiểu Thanh không dám hứa điều gì khác, nhưng Tiểu Thạch dễ thương như vậy, trướmc đây khi Tiểu Thạch còn nhỏ, cô đã đi tìm sữa bột ở thành phố Hằng mà không có hàng, mua không được. Bây giờ có thể mua được rồi, cô muốn bù đắp cho Tiểu Thạch.“Trời ơi, nhiều thế này, em dâu, chỗ này hết bao nhiêu tiền, bọn chị trả lại cho em.”Tào Chiêu Đệ cũng thấy ngại, Tiểu Thạch rất thích uống sữa bột này, nói vừa thơm lại còn ngon ngọt.“Không sao đâu chị dâu, bọn em mua cho Tiểu Thạch uống, chị không thể từ chối được.”Trương Vũ không để cho chị dâu từ chối, đem toàn bộ sữa bột bỏ vào phòng chị dâu.“Em dâu, phương pháp lần trước em nói với chị, chị đã nói lại với anh ấy, anh ấy nói ý kiến của em rất hay, sang năm anh chị sẽ làm theo cách em nói.”Tào Chiêu Đệ vui vẻ kéo tay Vương Tiểu Thanh.“Thế thì tốt quá, vậy anh chị đã định ngày khai trương chưa?” Vương Tiểu Thanh cũng kéo Tào Chiêu Đệ ngồi xuống trò chuyện.“Quyết định vào ngày mười bốn tháng giêng, thời gian đó trạm xe có nhiều người qua lại.”Tào Chiêu Đệ nhìn Vương Tiểu Thanh tựa hồ muốn trưng cầu ý kiến của Vương Tiểu Thanh.“Ừm, rất tốt.” Vương Tiểu Thanh gật gật đầu, cô không thể giúp bọn họ thêm ý kiến gì nữa, sau này cô và Trương Vũ không ở đây, mọi việc đều phải do bọn họ tự lo.Ngày mười ba tháng giêngMột nhà sáu người lên thị trấn chuẩn bị cho ngày mai khai trương.Vương Tiểu Thanh bước vào, phát hiện cửa hàng đã được làm mới, tường được quét vôi, sạch sẽ, bàn ghế cũng mới.Hai ăn nhà thông nhau bằng một cánh cửa, nửa cửa hàng bên trái làm bếp, nửa còn lại dùng để đặt bàn ghế, chỉ có hai bàn, cửa hàng bên phải đặt sáu bàn.Lên trên tầng hai, trên tầng hai cũng thông nhau, mỗi bên là một phòng ngủ, một phòng khách, một bếp, và một nhà vệ sinh.Hôm nay Trương Dũng và Tào Chiều Đệ mang theo chăn, trải giường xong, từ nay bọn họ sẽ sống ở thị trấn.Vương Tiểu Thành nhìn thấy lương thực ở trong góc, không khỏi khen ngợi anh cả, chắc là vào ngày nghỉ anh ấy lái máy kéo mang đến.Hết thảy mọi thứ ở đây đều được sắp xếp ổn thỏa, Trương Vũ và Vương Tiểu Thanh cũng thấy yên tâm.Sáng hôm sau, Vương Tiểu Thanh và Trương Vũ đạp xe đến, đến nơi vừa đúng lúc Trương Dũng đi mua thức ăn, hôm qua đã mang rau từ nhà qua, hôm nay chỉ đi chợ mua thịt.Chị dâu sắp xếp bát đũa mới, khách tới ăn sẽ tự lấy bát đũa.“Em dâu, làm phiền em viết giúp chị ghi một tấm biển, ghi rõ nếu làm vỡ bát phải đền một hào.”Tào Chiêu Đệ cầm bát mới nhớ tới nếu có khách làm vỡ bát, phải bồi thường một chút mới được.“Được.” Vương Tiểu Thanh gật gật đầu, bây giờ chưa có bán bát inox, thực sự không tiện lắm.Sau khi Trương Dũng về, liền bắt đầu rửa rau, chuẩn bị nguyên liệu, Trương Vũ vốn định đi tới hỗ trợ, nhưng bị Vương Tiểu Thanh kéo lại.“Anh giúp anh cả được hôm nay, nhưng không có cách nào giúp được cả đời, để anh cả tự làm cho quen đi, nếu không sau khi anh đi rồi, anh ấy sẽ luống cuống tay chân”