“Thanh niên tri thức Diệp rơi xuống nước rồi!” Một tiếng thét chói tai phá vỡ sự yên tĩnh, toàn bộ thôn Đại Thanh Sơn đều náo loạn. Diệp Vi Vi đau muốn nứt đầu ra, cả người khó chịu. Bên tai ong ong rất ồn ào, giống như cả trăm nghìn con ruồi bu lại vo ve bên tai cô. Cô bực bội muốn khua tay, nhưng cả người lại mỏi nhừ, ngay cả sức lực mở mắt cũng không có. Trong mơ hồ cảm giác có hai bàn tay to đang làm loạn ở trên người cô, Diệp Vi Vi ở tận thế trải qua vô số lần bên bờ sinh tử đã rèn luyện ra bản năng khiến cô mở mắt trong phút chốc. Ranh con, cũng dám chiếm tiện nghi của bà đây, xem tôi g iết chết anh như thế nào! Nhưng khi đối diện với đôi mắt đầy ắp lo lắng kia của đối phương, Diệp Vi Vi sửng sốt một chút. Người đàn ông trước mắt đỉnh lông mày như đao, đôi mắt sáng như hồ nước, mũi thẳng môi cong, tuy rằng hai má gầy gò, trên cằm còn có râu ria nhìn quá cẩu thả, nhưng người đẹp ở xương không ở da, Diệp Vi Vi lấy đôi mắt vô số lần duyệt người đẹp của mình để kết luận, người đàn…
Chương 48: Chương 48
Xuyên Sách Thập Niên 70: Mở Khóa Bí Kíp, Tán Tỉnh Anh Lính Xuề XòaTác giả: Hoa Tiểu TiễnTruyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không“Thanh niên tri thức Diệp rơi xuống nước rồi!” Một tiếng thét chói tai phá vỡ sự yên tĩnh, toàn bộ thôn Đại Thanh Sơn đều náo loạn. Diệp Vi Vi đau muốn nứt đầu ra, cả người khó chịu. Bên tai ong ong rất ồn ào, giống như cả trăm nghìn con ruồi bu lại vo ve bên tai cô. Cô bực bội muốn khua tay, nhưng cả người lại mỏi nhừ, ngay cả sức lực mở mắt cũng không có. Trong mơ hồ cảm giác có hai bàn tay to đang làm loạn ở trên người cô, Diệp Vi Vi ở tận thế trải qua vô số lần bên bờ sinh tử đã rèn luyện ra bản năng khiến cô mở mắt trong phút chốc. Ranh con, cũng dám chiếm tiện nghi của bà đây, xem tôi g iết chết anh như thế nào! Nhưng khi đối diện với đôi mắt đầy ắp lo lắng kia của đối phương, Diệp Vi Vi sửng sốt một chút. Người đàn ông trước mắt đỉnh lông mày như đao, đôi mắt sáng như hồ nước, mũi thẳng môi cong, tuy rằng hai má gầy gò, trên cằm còn có râu ria nhìn quá cẩu thả, nhưng người đẹp ở xương không ở da, Diệp Vi Vi lấy đôi mắt vô số lần duyệt người đẹp của mình để kết luận, người đàn… Diệp Uyển Uyển tức đến bật cười bởi sự vô lại của hắn ta.Chẳng lẽ làm chuyện xấu còn phải xem ngày hoàng đạo hay sao!"Nếu đã không làm được, vậy thì trả lại năm mươi đồng cho tôi!"Tiền trong tay cô ta đều bị Diệp Vi Vi lấy đi, còn nợ Đổng Kiến Hoa một ít, hiện tại trong tay thật sự chẳng còn đồng nào.Không có tiền, làm gì cũng bất tiện!Tôn Kim Bảo cười lạnh, "Tiền đã vào túi Tôn Kim Bảo này rồi, cô còn muốn lấy lại, nằm mơ đi!"Diệp Uyển Uyển nhíu mày, "Sao anh có thể như vậy?"Tôn Kim Bảo: "Tôi chính là như vậy đấy! Tiền không thể nào đưa cho cô, cô đừng mơ tưởng nữa."Diệp Uyển Uyển tức giận đến mức muốn xé xác tên trước mặt, nhưng hiển nhiên lúc này không thể trở mặt với hắn ta, nếu tiền tạm thời không lấy lại được, cũng quyết không thể để họ Tôn này dễ chịu."Tôi có thể không cần số tiền đó, nhưng anh phải giúp tôi một việc.""Chuyện gì? Cô định kêu tôi đi đối phó với Diệp Vi Vi?" Tôn Kim Bảo lập tức từ chối, nghe mấy tên bạn kể lại, Diệp Vi Vi ra tay rất mạnh, một cái tát có thể đánh gãy hai cái răng, hai cái tát là bốn cái.Hơn nữa, cô ta bây giờ còn có Hoắc Kiêu bảo vệ.Diệp Uyển Uyển vừa nhìn thấy bộ dạng hèn nhát của Tôn Kim Bảo liền biết không thể trông cậy vào hắn ta.Nhưng mà, cô ta làm sao có thể cam tâm!"Chẳng lẽ anh cam tâm nhìn Diệp Vi Vi gả cho người khác? Anh không biết Diệp Vi Vi giàu có cỡ nào sao? Ngay cả khi không tính số tiền đang có, mỗi tháng người nhà cô ta còn gửi cho cô ta ba mươi đồng, còn có rất nhiều phiếu nữa.Anh thử nghĩ xem, hiện tại một công nhân chính thức ở huyện thành một tháng lương được bao nhiêu? Chỉ cần cưới được Diệp Vi Vi, cả đời này anh không lo ăn uống, không cần phải xuống ruộng làm việc, mỗi ngày nằm ngủ ở nhà cũng có tiêu không hết tiền!"Tôn Kim Bảo động lòng.Nhưng hắn ta vẫn còn chút lý trí."Diệp Vi Vi thì tốt thật đấy, nhưng bây giờ cô ta là đối tượng của Hoắc Kiêu, tôi đánh không lại Hoắc Kiêu!"Diệp Uyển Uyển thầm khinh bỉ Tôn Kim Bảo, nhưng ngoài miệng vẫn nói: "Ai bảo anh đi đánh nhau với Hoắc Kiêu? Chỉ cần anh khiến Diệp Vi Vi "gạo chín thành cơm", hủy hoại đời con gái của cô ta, Hoắc Kiêu còn có thể chấp nhận một người phụ nữ như vậy sao? Đến lúc đó, Diệp Vi Vi không phải ngoan ngoãn gả cho anh, cả đời tùy anh nhào nặn sao?"Nghĩ đến khuôn mặt xinh đẹp của Diệp Vi Vi, Tôn Kim Bảo bụng dưới nóng ran, "Nói đi, cô muốn tôi làm gì?"Tiền tài thêm mỹ nhân, dưới hai tầng hấp dẫn, Tôn Kim Bảo quả nhiên mắc câu."Đơn giản thôi, lần này không cần anh xuống nước cứu người, đợi tôi nghĩ cách hẹn Diệp Vi Vi ra, anh chỉ cần xuất hiện tại địa điểm đã hẹn, rồi bắt cô ấy là được.""Chỉ đơn giản như vậy?" Tôn Kim Bảo hồ nghi nhìn Diệp Uyển Uyển, hoài nghi cô ta có phải đang lừa hắn hay không.Diệp Uyển Uyển híp mắt: "Đương nhiên không thể đơn giản như vậy.Tôi giúp anh như vậy là có điều kiện.""Điều kiện gì?"Vừa nghe Diệp Uyển Uyển có điều kiện, sự hoài nghi trong lòng Tôn Kim Bảo lại rơi xuống.Diệp Uyển Uyển oán hận nói: "Chờ sau khi anh thành công, số tiền và phiếu trong tay Diệp Vi Vi, tôi muốn một nửa.""Không thể nào!" Tôn Kim Bảo không chút nghĩ ngợi liền từ chối, tiền phiếu đến trong tay hắn, làm sao có thể cho người khác!Nghĩ cũng đừng nghĩ!== == == == ==
Diệp Uyển Uyển tức đến bật cười bởi sự vô lại của hắn ta.
Chẳng lẽ làm chuyện xấu còn phải xem ngày hoàng đạo hay sao!
"Nếu đã không làm được, vậy thì trả lại năm mươi đồng cho tôi!"
Tiền trong tay cô ta đều bị Diệp Vi Vi lấy đi, còn nợ Đổng Kiến Hoa một ít, hiện tại trong tay thật sự chẳng còn đồng nào.
Không có tiền, làm gì cũng bất tiện!
Tôn Kim Bảo cười lạnh, "Tiền đã vào túi Tôn Kim Bảo này rồi, cô còn muốn lấy lại, nằm mơ đi!"
Diệp Uyển Uyển nhíu mày, "Sao anh có thể như vậy?"
Tôn Kim Bảo: "Tôi chính là như vậy đấy! Tiền không thể nào đưa cho cô, cô đừng mơ tưởng nữa.
"
Diệp Uyển Uyển tức giận đến mức muốn xé xác tên trước mặt, nhưng hiển nhiên lúc này không thể trở mặt với hắn ta, nếu tiền tạm thời không lấy lại được, cũng quyết không thể để họ Tôn này dễ chịu.
"Tôi có thể không cần số tiền đó, nhưng anh phải giúp tôi một việc.
"
"Chuyện gì? Cô định kêu tôi đi đối phó với Diệp Vi Vi?" Tôn Kim Bảo lập tức từ chối, nghe mấy tên bạn kể lại, Diệp Vi Vi ra tay rất mạnh, một cái tát có thể đánh gãy hai cái răng, hai cái tát là bốn cái.
Hơn nữa, cô ta bây giờ còn có Hoắc Kiêu bảo vệ.
Diệp Uyển Uyển vừa nhìn thấy bộ dạng hèn nhát của Tôn Kim Bảo liền biết không thể trông cậy vào hắn ta.
Nhưng mà, cô ta làm sao có thể cam tâm!
"Chẳng lẽ anh cam tâm nhìn Diệp Vi Vi gả cho người khác? Anh không biết Diệp Vi Vi giàu có cỡ nào sao? Ngay cả khi không tính số tiền đang có, mỗi tháng người nhà cô ta còn gửi cho cô ta ba mươi đồng, còn có rất nhiều phiếu nữa.
Anh thử nghĩ xem, hiện tại một công nhân chính thức ở huyện thành một tháng lương được bao nhiêu? Chỉ cần cưới được Diệp Vi Vi, cả đời này anh không lo ăn uống, không cần phải xuống ruộng làm việc, mỗi ngày nằm ngủ ở nhà cũng có tiêu không hết tiền!"
Tôn Kim Bảo động lòng.
Nhưng hắn ta vẫn còn chút lý trí.
"Diệp Vi Vi thì tốt thật đấy, nhưng bây giờ cô ta là đối tượng của Hoắc Kiêu, tôi đánh không lại Hoắc Kiêu!"
Diệp Uyển Uyển thầm khinh bỉ Tôn Kim Bảo, nhưng ngoài miệng vẫn nói: "Ai bảo anh đi đánh nhau với Hoắc Kiêu? Chỉ cần anh khiến Diệp Vi Vi "gạo chín thành cơm", hủy hoại đời con gái của cô ta, Hoắc Kiêu còn có thể chấp nhận một người phụ nữ như vậy sao? Đến lúc đó, Diệp Vi Vi không phải ngoan ngoãn gả cho anh, cả đời tùy anh nhào nặn sao?"
Nghĩ đến khuôn mặt xinh đẹp của Diệp Vi Vi, Tôn Kim Bảo bụng dưới nóng ran, "Nói đi, cô muốn tôi làm gì?"
Tiền tài thêm mỹ nhân, dưới hai tầng hấp dẫn, Tôn Kim Bảo quả nhiên mắc câu.
"Đơn giản thôi, lần này không cần anh xuống nước cứu người, đợi tôi nghĩ cách hẹn Diệp Vi Vi ra, anh chỉ cần xuất hiện tại địa điểm đã hẹn, rồi bắt cô ấy là được.
"
"Chỉ đơn giản như vậy?" Tôn Kim Bảo hồ nghi nhìn Diệp Uyển Uyển, hoài nghi cô ta có phải đang lừa hắn hay không.
Diệp Uyển Uyển híp mắt: "Đương nhiên không thể đơn giản như vậy.
Tôi giúp anh như vậy là có điều kiện.
"
"Điều kiện gì?"
Vừa nghe Diệp Uyển Uyển có điều kiện, sự hoài nghi trong lòng Tôn Kim Bảo lại rơi xuống.
Diệp Uyển Uyển oán hận nói: "Chờ sau khi anh thành công, số tiền và phiếu trong tay Diệp Vi Vi, tôi muốn một nửa.
"
"Không thể nào!" Tôn Kim Bảo không chút nghĩ ngợi liền từ chối, tiền phiếu đến trong tay hắn, làm sao có thể cho người khác!
Nghĩ cũng đừng nghĩ!
== == == == ==
Xuyên Sách Thập Niên 70: Mở Khóa Bí Kíp, Tán Tỉnh Anh Lính Xuề XòaTác giả: Hoa Tiểu TiễnTruyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không“Thanh niên tri thức Diệp rơi xuống nước rồi!” Một tiếng thét chói tai phá vỡ sự yên tĩnh, toàn bộ thôn Đại Thanh Sơn đều náo loạn. Diệp Vi Vi đau muốn nứt đầu ra, cả người khó chịu. Bên tai ong ong rất ồn ào, giống như cả trăm nghìn con ruồi bu lại vo ve bên tai cô. Cô bực bội muốn khua tay, nhưng cả người lại mỏi nhừ, ngay cả sức lực mở mắt cũng không có. Trong mơ hồ cảm giác có hai bàn tay to đang làm loạn ở trên người cô, Diệp Vi Vi ở tận thế trải qua vô số lần bên bờ sinh tử đã rèn luyện ra bản năng khiến cô mở mắt trong phút chốc. Ranh con, cũng dám chiếm tiện nghi của bà đây, xem tôi g iết chết anh như thế nào! Nhưng khi đối diện với đôi mắt đầy ắp lo lắng kia của đối phương, Diệp Vi Vi sửng sốt một chút. Người đàn ông trước mắt đỉnh lông mày như đao, đôi mắt sáng như hồ nước, mũi thẳng môi cong, tuy rằng hai má gầy gò, trên cằm còn có râu ria nhìn quá cẩu thả, nhưng người đẹp ở xương không ở da, Diệp Vi Vi lấy đôi mắt vô số lần duyệt người đẹp của mình để kết luận, người đàn… Diệp Uyển Uyển tức đến bật cười bởi sự vô lại của hắn ta.Chẳng lẽ làm chuyện xấu còn phải xem ngày hoàng đạo hay sao!"Nếu đã không làm được, vậy thì trả lại năm mươi đồng cho tôi!"Tiền trong tay cô ta đều bị Diệp Vi Vi lấy đi, còn nợ Đổng Kiến Hoa một ít, hiện tại trong tay thật sự chẳng còn đồng nào.Không có tiền, làm gì cũng bất tiện!Tôn Kim Bảo cười lạnh, "Tiền đã vào túi Tôn Kim Bảo này rồi, cô còn muốn lấy lại, nằm mơ đi!"Diệp Uyển Uyển nhíu mày, "Sao anh có thể như vậy?"Tôn Kim Bảo: "Tôi chính là như vậy đấy! Tiền không thể nào đưa cho cô, cô đừng mơ tưởng nữa."Diệp Uyển Uyển tức giận đến mức muốn xé xác tên trước mặt, nhưng hiển nhiên lúc này không thể trở mặt với hắn ta, nếu tiền tạm thời không lấy lại được, cũng quyết không thể để họ Tôn này dễ chịu."Tôi có thể không cần số tiền đó, nhưng anh phải giúp tôi một việc.""Chuyện gì? Cô định kêu tôi đi đối phó với Diệp Vi Vi?" Tôn Kim Bảo lập tức từ chối, nghe mấy tên bạn kể lại, Diệp Vi Vi ra tay rất mạnh, một cái tát có thể đánh gãy hai cái răng, hai cái tát là bốn cái.Hơn nữa, cô ta bây giờ còn có Hoắc Kiêu bảo vệ.Diệp Uyển Uyển vừa nhìn thấy bộ dạng hèn nhát của Tôn Kim Bảo liền biết không thể trông cậy vào hắn ta.Nhưng mà, cô ta làm sao có thể cam tâm!"Chẳng lẽ anh cam tâm nhìn Diệp Vi Vi gả cho người khác? Anh không biết Diệp Vi Vi giàu có cỡ nào sao? Ngay cả khi không tính số tiền đang có, mỗi tháng người nhà cô ta còn gửi cho cô ta ba mươi đồng, còn có rất nhiều phiếu nữa.Anh thử nghĩ xem, hiện tại một công nhân chính thức ở huyện thành một tháng lương được bao nhiêu? Chỉ cần cưới được Diệp Vi Vi, cả đời này anh không lo ăn uống, không cần phải xuống ruộng làm việc, mỗi ngày nằm ngủ ở nhà cũng có tiêu không hết tiền!"Tôn Kim Bảo động lòng.Nhưng hắn ta vẫn còn chút lý trí."Diệp Vi Vi thì tốt thật đấy, nhưng bây giờ cô ta là đối tượng của Hoắc Kiêu, tôi đánh không lại Hoắc Kiêu!"Diệp Uyển Uyển thầm khinh bỉ Tôn Kim Bảo, nhưng ngoài miệng vẫn nói: "Ai bảo anh đi đánh nhau với Hoắc Kiêu? Chỉ cần anh khiến Diệp Vi Vi "gạo chín thành cơm", hủy hoại đời con gái của cô ta, Hoắc Kiêu còn có thể chấp nhận một người phụ nữ như vậy sao? Đến lúc đó, Diệp Vi Vi không phải ngoan ngoãn gả cho anh, cả đời tùy anh nhào nặn sao?"Nghĩ đến khuôn mặt xinh đẹp của Diệp Vi Vi, Tôn Kim Bảo bụng dưới nóng ran, "Nói đi, cô muốn tôi làm gì?"Tiền tài thêm mỹ nhân, dưới hai tầng hấp dẫn, Tôn Kim Bảo quả nhiên mắc câu."Đơn giản thôi, lần này không cần anh xuống nước cứu người, đợi tôi nghĩ cách hẹn Diệp Vi Vi ra, anh chỉ cần xuất hiện tại địa điểm đã hẹn, rồi bắt cô ấy là được.""Chỉ đơn giản như vậy?" Tôn Kim Bảo hồ nghi nhìn Diệp Uyển Uyển, hoài nghi cô ta có phải đang lừa hắn hay không.Diệp Uyển Uyển híp mắt: "Đương nhiên không thể đơn giản như vậy.Tôi giúp anh như vậy là có điều kiện.""Điều kiện gì?"Vừa nghe Diệp Uyển Uyển có điều kiện, sự hoài nghi trong lòng Tôn Kim Bảo lại rơi xuống.Diệp Uyển Uyển oán hận nói: "Chờ sau khi anh thành công, số tiền và phiếu trong tay Diệp Vi Vi, tôi muốn một nửa.""Không thể nào!" Tôn Kim Bảo không chút nghĩ ngợi liền từ chối, tiền phiếu đến trong tay hắn, làm sao có thể cho người khác!Nghĩ cũng đừng nghĩ!== == == == ==