Sở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất…
Chương 54: Chương 54
Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?Tác giả: Thiền MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất… Anh Quốc Công thế tử nhất quyết dùng chức hiệu úy của mình yêu cầu được dẫn quân, ở phía sau tùy thời tiếp viện.Vì nghi ngờ Tùy quân chủ yếu muốn tấn công Tung Quan nên Thẩm Vô Cữu đã đặc biệt ra lệnh, nếu thật sự có Tùy quân đến tấn công, dù thắng cũng không được rút lui, đề phòng địch quân quay lại.Ban đầu Thẩm Vô Cữu không yên tâm để Anh Quốc Công thế tử đến dẫn quân, vì thế đích thân đóng quân ở Tung Quan, nhưng lại nhận được tin vũ khí của tướng sĩ ở Bình Hà có vấn đề, bèn dẫn quân đến đó.Cùng lúc đó, Tung Quan giao chiến lần đầu giành thắng lợi, Anh Quốc Công thế tử cho rằng trận chiến đã kết thúc, không cần tiếp viện nữa, vì thế ra lệnh rút lui.Thế nhưng chẳng ngờ Tùy quân lại một lần nữa dẫn đại quân tập kích, lúc này không kịp tiếp viện, Tung Quan thất thủ, may mà Thẩm Vô Cữu dẫn quân quay về kịp thời mới ngăn chặn được bước tiến của địch quân, cũng vì vậy mà suýt nữa tử trận.Lúc dẫn quân quay về, Thẩm Vô Cữu tiện tay đánh Anh Quốc Công thế tử ngã ngựa, chỉ gãy một chân coi như hắn mạng lớn.Phải biết rằng, nếu lúc đó Thẩm Vô Cữu đến chậm một bước, Thẩm gia lại thêm một người tử trận sa trường, cửa khẩu Bình Hà cũng sẽ bị phá.Trong lúc Thẩm Vô Cữu hôn mê vì thương nặng, phó tướng bị Anh Quốc Công thế tử dụ dỗ, sợ phải chịu trách nhiệm bèn đổ hết tội lên đầu hắn.Người c.h.ế.t như đèn tắt, kiếp trước Thẩm Vô Cữu vừa chết, cộng thêm ở kinh thành có Tần các lão, Anh Quốc Công, cùng những người khác cũng muốn làm suy yếu quân Thẩm gia đẩy sóng trợ gió, chẳng phải đã thành công để hắn gánh tội rồi sao?Thẩm gia có thể vô sự, nam đinh duy nhất của Thẩm gia vẫn có thể dẫn quân đánh giặc trên chiến trường cũng là nhờ bệ hạ nể tình Thẩm gia trấn giữ biên quan nhiều năm, đặc biệt khai ân.Đúng là đặc ân!Anh Quốc Công thế tử trong lòng hoảng hốt, giả vờ mạnh miệng: "Những lời này đều là do một mình ngươi nói, bệ hạ, thần có lời khai của hai phó tướng tham gia trận chiến, đúng sai thế nào, tin rằng bệ hạ tự có phán đoán."Chỉ cần Tần các lão và Đại hoàng tử muốn Thẩm Vô Cữu bị kết tội, hắn sẽ không thoát được.Thẩm Vô Cữu biết hai phó tướng đó chính là hai người trong mộng sau khi hắn c.h.ế.t đã lập tức đầu quân cho Đại hoàng tử, là hai người khiến quân Thẩm gia tan rã, trước khi hắn về đã dặn Vô Cấu xử lý bọn họ.Thẩm Vô Cữu lấy một mũi tên từ trong tay áo ra: "Đây là vũ khí mà quân sĩ do Thẩm hiệu úy dẫn đầu sử dụng hôm đó."Sở Du Ninh thấy hắn nói càng lúc càng khó khăn, trên trán sắp toát mồ hôi, nhận lấy mũi tên: "Được rồi, rõ ràng là có người muốn đổ tội cho người khác, đừng lãng phí thời gian nữa."Nguyên nhân hậu quả đã nói rõ ràng, còn lại chỉ cần để Anh Quốc Công thế tử nói thật là được."Du Ninh, ngươi im lặng đứng sang một bên, đừng làm loạn." Cảnh Huy Đế đau đầu."Là ta làm loạn hay người làm loạn, không thấy hắn sắp bị hành hạ đến c.h.ế.t rồi sao? Vì một tên phản quốc mà gọi một vị tướng quân bị thương nặng sốt cao... vào cung hành hạ, muốn ta thủ tiết thì cứ nói thẳng."Sở Du Ninh dùng chút sức, mũi tên có thể làm bằng chứng bị bẻ gãy.Gãy rồi...Binh bộ Thượng thư sắc mặt đại biến, Thẩm tướng quân vừa nói vũ khí bị đổi, vũ khí này đã bị Du Ninh công chúa bẻ gãy, bàn tay mềm mại như không xương nhẹ nhàng bẻ một cái là gãy, chẳng phải là trực tiếp chứng minh mũi tên này "mong manh" đến mức nào sao?
Anh Quốc Công thế tử nhất quyết dùng chức hiệu úy của mình yêu cầu được dẫn quân, ở phía sau tùy thời tiếp viện.
Vì nghi ngờ Tùy quân chủ yếu muốn tấn công Tung Quan nên Thẩm Vô Cữu đã đặc biệt ra lệnh, nếu thật sự có Tùy quân đến tấn công, dù thắng cũng không được rút lui, đề phòng địch quân quay lại.
Ban đầu Thẩm Vô Cữu không yên tâm để Anh Quốc Công thế tử đến dẫn quân, vì thế đích thân đóng quân ở Tung Quan, nhưng lại nhận được tin vũ khí của tướng sĩ ở Bình Hà có vấn đề, bèn dẫn quân đến đó.
Cùng lúc đó, Tung Quan giao chiến lần đầu giành thắng lợi, Anh Quốc Công thế tử cho rằng trận chiến đã kết thúc, không cần tiếp viện nữa, vì thế ra lệnh rút lui.
Thế nhưng chẳng ngờ Tùy quân lại một lần nữa dẫn đại quân tập kích, lúc này không kịp tiếp viện, Tung Quan thất thủ, may mà Thẩm Vô Cữu dẫn quân quay về kịp thời mới ngăn chặn được bước tiến của địch quân, cũng vì vậy mà suýt nữa tử trận.
Lúc dẫn quân quay về, Thẩm Vô Cữu tiện tay đánh Anh Quốc Công thế tử ngã ngựa, chỉ gãy một chân coi như hắn mạng lớn.
Phải biết rằng, nếu lúc đó Thẩm Vô Cữu đến chậm một bước, Thẩm gia lại thêm một người tử trận sa trường, cửa khẩu Bình Hà cũng sẽ bị phá.
Trong lúc Thẩm Vô Cữu hôn mê vì thương nặng, phó tướng bị Anh Quốc Công thế tử dụ dỗ, sợ phải chịu trách nhiệm bèn đổ hết tội lên đầu hắn.
Người c.h.ế.t như đèn tắt, kiếp trước Thẩm Vô Cữu vừa chết, cộng thêm ở kinh thành có Tần các lão, Anh Quốc Công, cùng những người khác cũng muốn làm suy yếu quân Thẩm gia đẩy sóng trợ gió, chẳng phải đã thành công để hắn gánh tội rồi sao?
Thẩm gia có thể vô sự, nam đinh duy nhất của Thẩm gia vẫn có thể dẫn quân đánh giặc trên chiến trường cũng là nhờ bệ hạ nể tình Thẩm gia trấn giữ biên quan nhiều năm, đặc biệt khai ân.
Đúng là đặc ân!
Anh Quốc Công thế tử trong lòng hoảng hốt, giả vờ mạnh miệng: "Những lời này đều là do một mình ngươi nói, bệ hạ, thần có lời khai của hai phó tướng tham gia trận chiến, đúng sai thế nào, tin rằng bệ hạ tự có phán đoán."
Chỉ cần Tần các lão và Đại hoàng tử muốn Thẩm Vô Cữu bị kết tội, hắn sẽ không thoát được.
Thẩm Vô Cữu biết hai phó tướng đó chính là hai người trong mộng sau khi hắn c.h.ế.t đã lập tức đầu quân cho Đại hoàng tử, là hai người khiến quân Thẩm gia tan rã, trước khi hắn về đã dặn Vô Cấu xử lý bọn họ.
Thẩm Vô Cữu lấy một mũi tên từ trong tay áo ra: "Đây là vũ khí mà quân sĩ do Thẩm hiệu úy dẫn đầu sử dụng hôm đó."
Sở Du Ninh thấy hắn nói càng lúc càng khó khăn, trên trán sắp toát mồ hôi, nhận lấy mũi tên: "Được rồi, rõ ràng là có người muốn đổ tội cho người khác, đừng lãng phí thời gian nữa."
Nguyên nhân hậu quả đã nói rõ ràng, còn lại chỉ cần để Anh Quốc Công thế tử nói thật là được.
"Du Ninh, ngươi im lặng đứng sang một bên, đừng làm loạn." Cảnh Huy Đế đau đầu.
"Là ta làm loạn hay người làm loạn, không thấy hắn sắp bị hành hạ đến c.h.ế.t rồi sao? Vì một tên phản quốc mà gọi một vị tướng quân bị thương nặng sốt cao... vào cung hành hạ, muốn ta thủ tiết thì cứ nói thẳng."
Sở Du Ninh dùng chút sức, mũi tên có thể làm bằng chứng bị bẻ gãy.
Gãy rồi...
Binh bộ Thượng thư sắc mặt đại biến, Thẩm tướng quân vừa nói vũ khí bị đổi, vũ khí này đã bị Du Ninh công chúa bẻ gãy, bàn tay mềm mại như không xương nhẹ nhàng bẻ một cái là gãy, chẳng phải là trực tiếp chứng minh mũi tên này "mong manh" đến mức nào sao?
Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?Tác giả: Thiền MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất… Anh Quốc Công thế tử nhất quyết dùng chức hiệu úy của mình yêu cầu được dẫn quân, ở phía sau tùy thời tiếp viện.Vì nghi ngờ Tùy quân chủ yếu muốn tấn công Tung Quan nên Thẩm Vô Cữu đã đặc biệt ra lệnh, nếu thật sự có Tùy quân đến tấn công, dù thắng cũng không được rút lui, đề phòng địch quân quay lại.Ban đầu Thẩm Vô Cữu không yên tâm để Anh Quốc Công thế tử đến dẫn quân, vì thế đích thân đóng quân ở Tung Quan, nhưng lại nhận được tin vũ khí của tướng sĩ ở Bình Hà có vấn đề, bèn dẫn quân đến đó.Cùng lúc đó, Tung Quan giao chiến lần đầu giành thắng lợi, Anh Quốc Công thế tử cho rằng trận chiến đã kết thúc, không cần tiếp viện nữa, vì thế ra lệnh rút lui.Thế nhưng chẳng ngờ Tùy quân lại một lần nữa dẫn đại quân tập kích, lúc này không kịp tiếp viện, Tung Quan thất thủ, may mà Thẩm Vô Cữu dẫn quân quay về kịp thời mới ngăn chặn được bước tiến của địch quân, cũng vì vậy mà suýt nữa tử trận.Lúc dẫn quân quay về, Thẩm Vô Cữu tiện tay đánh Anh Quốc Công thế tử ngã ngựa, chỉ gãy một chân coi như hắn mạng lớn.Phải biết rằng, nếu lúc đó Thẩm Vô Cữu đến chậm một bước, Thẩm gia lại thêm một người tử trận sa trường, cửa khẩu Bình Hà cũng sẽ bị phá.Trong lúc Thẩm Vô Cữu hôn mê vì thương nặng, phó tướng bị Anh Quốc Công thế tử dụ dỗ, sợ phải chịu trách nhiệm bèn đổ hết tội lên đầu hắn.Người c.h.ế.t như đèn tắt, kiếp trước Thẩm Vô Cữu vừa chết, cộng thêm ở kinh thành có Tần các lão, Anh Quốc Công, cùng những người khác cũng muốn làm suy yếu quân Thẩm gia đẩy sóng trợ gió, chẳng phải đã thành công để hắn gánh tội rồi sao?Thẩm gia có thể vô sự, nam đinh duy nhất của Thẩm gia vẫn có thể dẫn quân đánh giặc trên chiến trường cũng là nhờ bệ hạ nể tình Thẩm gia trấn giữ biên quan nhiều năm, đặc biệt khai ân.Đúng là đặc ân!Anh Quốc Công thế tử trong lòng hoảng hốt, giả vờ mạnh miệng: "Những lời này đều là do một mình ngươi nói, bệ hạ, thần có lời khai của hai phó tướng tham gia trận chiến, đúng sai thế nào, tin rằng bệ hạ tự có phán đoán."Chỉ cần Tần các lão và Đại hoàng tử muốn Thẩm Vô Cữu bị kết tội, hắn sẽ không thoát được.Thẩm Vô Cữu biết hai phó tướng đó chính là hai người trong mộng sau khi hắn c.h.ế.t đã lập tức đầu quân cho Đại hoàng tử, là hai người khiến quân Thẩm gia tan rã, trước khi hắn về đã dặn Vô Cấu xử lý bọn họ.Thẩm Vô Cữu lấy một mũi tên từ trong tay áo ra: "Đây là vũ khí mà quân sĩ do Thẩm hiệu úy dẫn đầu sử dụng hôm đó."Sở Du Ninh thấy hắn nói càng lúc càng khó khăn, trên trán sắp toát mồ hôi, nhận lấy mũi tên: "Được rồi, rõ ràng là có người muốn đổ tội cho người khác, đừng lãng phí thời gian nữa."Nguyên nhân hậu quả đã nói rõ ràng, còn lại chỉ cần để Anh Quốc Công thế tử nói thật là được."Du Ninh, ngươi im lặng đứng sang một bên, đừng làm loạn." Cảnh Huy Đế đau đầu."Là ta làm loạn hay người làm loạn, không thấy hắn sắp bị hành hạ đến c.h.ế.t rồi sao? Vì một tên phản quốc mà gọi một vị tướng quân bị thương nặng sốt cao... vào cung hành hạ, muốn ta thủ tiết thì cứ nói thẳng."Sở Du Ninh dùng chút sức, mũi tên có thể làm bằng chứng bị bẻ gãy.Gãy rồi...Binh bộ Thượng thư sắc mặt đại biến, Thẩm tướng quân vừa nói vũ khí bị đổi, vũ khí này đã bị Du Ninh công chúa bẻ gãy, bàn tay mềm mại như không xương nhẹ nhàng bẻ một cái là gãy, chẳng phải là trực tiếp chứng minh mũi tên này "mong manh" đến mức nào sao?