Tác giả:

Sở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất…

Chương 74: Chương 74

Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?Tác giả: Thiền MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất… Nếu công chúa nhắc một câu trước mặt bệ hạ, biết đâu lương thảo mà Hộ bộ nợ lâu ngày không trả sẽ được phát xuống."Trình An!"Thẩm Vô Cữu cao giọng quát, dựa vào lòng tự trọng của nam nhân, hắn không muốn để công chúa biết những chuyện này, giống như đang tỏ ra yếu đuối trước mặt công chúa.Trình An lập tức ngậm miệng nhưng ánh mắt lại đầy chờ mong nhìn Sở Du Ninh.Không ngờ Sở Du Ninh lại xoa cằm, mắt càng lúc càng sáng, nhìn về phía Trình An: "Ngươi nói Hộ bộ nợ lương thực của nhà ta đúng không?"Nhà ta...Hai chữ này rơi vào lòng Thẩm Vô Cữu, lăn mấy vòng, làm cho trái tim không được yên ổn.Trình An cẩn thận liếc nhìn chủ tử nhà mình, dùng sức gật đầu: "Không chỉ lương thực, còn có cả tiền lương của chiến sĩ biên quan, cũng may quân Thẩm gia đủ trung thành, mấy năm không phát lương cũng không sao, nếu đổi thành quân đội khác thì đã sớm tạo phản rồi."Sở Du Ninh xoa tay, thế giới này mặc dù vật tư rất nhiều nhưng không thể tùy tiện cướp đoạt, đã là của nàng, vậy đừng trách nàng cướp.Ừm, công chúa gả vào phủ tướng quân thì mặc định đồ của phủ tướng quân là của nàng, giờ biết được Hộ bộ nợ lương thực của phủ tướng quân, chẳng phải là khiến nàng nhiệt huyết sôi trào sao? Ở mạt thế, người dám cướp vật tư của nàng đã sớm bị xử lý mấy vòng rồi."Công chúa, chuyện lương thảo ta sẽ giải quyết, ngươi...""Ta kiếm lương thực cho ngươi, ngươi cho ta sờ thanh kiếm đó thế nào?" Sở Du Ninh cắt ngang lời hắn.Ở mạt thế có vật tư là vua, ở đây hẳn cũng có thể dùng được.Thẩm Vô Cữu giật mình: "Công chúa định làm gì?""Ngươi đừng quản, cho sờ hay không?"Thẩm Vô Cữu:... Đột nhiên cảm thấy cả người hơi nóng, có lẽ là do hôm qua sốt vẫn chưa khỏi hẳn.Hắn bất lực thở dài: "Thanh kiếm đó ngươi không được sờ."Hôm qua chỉ muốn xem, hôm nay đã muốn sờ, ngày mai có phải sẽ mở miệng đòi luôn không.Nếu có thể, Sở Du Ninh đương nhiên muốn có được, dù sao nếu thanh kiếm đó có năng lượng mà nàng có thể hấp thụ, đến lúc đó thanh kiếm chắc chắn sẽ hỏng."Cứ quyết định như vậy đi!"Sở Du Ninh giả vờ không nghe thấy hắn từ chối, vỗ mạnh xuống bàn, đứng dậy bỏ đi.Thẩm Vô Cữu:...Hắn nhìn bóng lưng nàng sải bước rời đi, có chút vừa buồn cười vừa bất lực, sau đó lại nghiêm mặt suy nghĩ nguyên nhân nàng nhất quyết muốn xem Thái Khải Kiếm.Cho dù trong lòng hắn đã không thể liên tưởng nàng với vị công chúa trong mơ nữa, tuy nhiên vẫn phải thận trọng, dù sao Thái Khải Kiếm cũng liên quan đến quá nhiều chuyện.Chẳng lẽ nàng nghe được lời đồn Thái Khải Kiếm có thể đại diện cho Trấn Quốc tướng quân, muốn thông qua Thái Khải Kiếm để khống chế quân Thẩm gia?Thẩm Vô Cữu lắc đầu, ra lệnh cho Trình An: "Ngươi đi theo bảo vệ công chúa."*Sở Du Ninh cũng không đi dạo phố nữa, quay người đi về phía võ trường trong phủ. Võ trường ở phía tây phủ, nơi đó đặt rất nhiều binh khí, mỗi ngày đều có gia binh lau chùi bảo dưỡng.Phong Nhi và Kim Nhi thấy công chúa không giấu được vẻ phấn khích trên mặt, luôn cảm thấy sắp có chuyện gì xảy ra, nhìn nhau, vội vàng đi theo. Bước chân của công chúa quá nhanh rồi.Sở Du Ninh đến võ trường, thấy tiểu đậu đinh A Quy cầm một thanh kiếm gỗ nhỏ ha ha cười lớn, nàng đi tới nắm lấy thanh kiếm gỗ mà tiểu đậu đinh đ.â.m ra.Rắc!Thanh kiếm gỗ... gãy!Sở Du Ninh cầm nửa thanh kiếm gãy trong tay, người cứng đờ.

Nếu công chúa nhắc một câu trước mặt bệ hạ, biết đâu lương thảo mà Hộ bộ nợ lâu ngày không trả sẽ được phát xuống.

"Trình An!"

Thẩm Vô Cữu cao giọng quát, dựa vào lòng tự trọng của nam nhân, hắn không muốn để công chúa biết những chuyện này, giống như đang tỏ ra yếu đuối trước mặt công chúa.

Trình An lập tức ngậm miệng nhưng ánh mắt lại đầy chờ mong nhìn Sở Du Ninh.

Không ngờ Sở Du Ninh lại xoa cằm, mắt càng lúc càng sáng, nhìn về phía Trình An: "Ngươi nói Hộ bộ nợ lương thực của nhà ta đúng không?"

Nhà ta...

Hai chữ này rơi vào lòng Thẩm Vô Cữu, lăn mấy vòng, làm cho trái tim không được yên ổn.

Trình An cẩn thận liếc nhìn chủ tử nhà mình, dùng sức gật đầu: "Không chỉ lương thực, còn có cả tiền lương của chiến sĩ biên quan, cũng may quân Thẩm gia đủ trung thành, mấy năm không phát lương cũng không sao, nếu đổi thành quân đội khác thì đã sớm tạo phản rồi."

Sở Du Ninh xoa tay, thế giới này mặc dù vật tư rất nhiều nhưng không thể tùy tiện cướp đoạt, đã là của nàng, vậy đừng trách nàng cướp.

Ừm, công chúa gả vào phủ tướng quân thì mặc định đồ của phủ tướng quân là của nàng, giờ biết được Hộ bộ nợ lương thực của phủ tướng quân, chẳng phải là khiến nàng nhiệt huyết sôi trào sao? Ở mạt thế, người dám cướp vật tư của nàng đã sớm bị xử lý mấy vòng rồi.

"Công chúa, chuyện lương thảo ta sẽ giải quyết, ngươi..."

"Ta kiếm lương thực cho ngươi, ngươi cho ta sờ thanh kiếm đó thế nào?" Sở Du Ninh cắt ngang lời hắn.

Ở mạt thế có vật tư là vua, ở đây hẳn cũng có thể dùng được.

Thẩm Vô Cữu giật mình: "Công chúa định làm gì?"

"Ngươi đừng quản, cho sờ hay không?"

Thẩm Vô Cữu:... Đột nhiên cảm thấy cả người hơi nóng, có lẽ là do hôm qua sốt vẫn chưa khỏi hẳn.

Hắn bất lực thở dài: "Thanh kiếm đó ngươi không được sờ."

Hôm qua chỉ muốn xem, hôm nay đã muốn sờ, ngày mai có phải sẽ mở miệng đòi luôn không.

Nếu có thể, Sở Du Ninh đương nhiên muốn có được, dù sao nếu thanh kiếm đó có năng lượng mà nàng có thể hấp thụ, đến lúc đó thanh kiếm chắc chắn sẽ hỏng.

"Cứ quyết định như vậy đi!"

Sở Du Ninh giả vờ không nghe thấy hắn từ chối, vỗ mạnh xuống bàn, đứng dậy bỏ đi.

Thẩm Vô Cữu:...

Hắn nhìn bóng lưng nàng sải bước rời đi, có chút vừa buồn cười vừa bất lực, sau đó lại nghiêm mặt suy nghĩ nguyên nhân nàng nhất quyết muốn xem Thái Khải Kiếm.

Cho dù trong lòng hắn đã không thể liên tưởng nàng với vị công chúa trong mơ nữa, tuy nhiên vẫn phải thận trọng, dù sao Thái Khải Kiếm cũng liên quan đến quá nhiều chuyện.

Chẳng lẽ nàng nghe được lời đồn Thái Khải Kiếm có thể đại diện cho Trấn Quốc tướng quân, muốn thông qua Thái Khải Kiếm để khống chế quân Thẩm gia?

Thẩm Vô Cữu lắc đầu, ra lệnh cho Trình An: "Ngươi đi theo bảo vệ công chúa."

*

Sở Du Ninh cũng không đi dạo phố nữa, quay người đi về phía võ trường trong phủ. Võ trường ở phía tây phủ, nơi đó đặt rất nhiều binh khí, mỗi ngày đều có gia binh lau chùi bảo dưỡng.

Phong Nhi và Kim Nhi thấy công chúa không giấu được vẻ phấn khích trên mặt, luôn cảm thấy sắp có chuyện gì xảy ra, nhìn nhau, vội vàng đi theo. Bước chân của công chúa quá nhanh rồi.

Sở Du Ninh đến võ trường, thấy tiểu đậu đinh A Quy cầm một thanh kiếm gỗ nhỏ ha ha cười lớn, nàng đi tới nắm lấy thanh kiếm gỗ mà tiểu đậu đinh đ.â.m ra.

Rắc!

Thanh kiếm gỗ... gãy!

Sở Du Ninh cầm nửa thanh kiếm gãy trong tay, người cứng đờ.

Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?Tác giả: Thiền MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất… Nếu công chúa nhắc một câu trước mặt bệ hạ, biết đâu lương thảo mà Hộ bộ nợ lâu ngày không trả sẽ được phát xuống."Trình An!"Thẩm Vô Cữu cao giọng quát, dựa vào lòng tự trọng của nam nhân, hắn không muốn để công chúa biết những chuyện này, giống như đang tỏ ra yếu đuối trước mặt công chúa.Trình An lập tức ngậm miệng nhưng ánh mắt lại đầy chờ mong nhìn Sở Du Ninh.Không ngờ Sở Du Ninh lại xoa cằm, mắt càng lúc càng sáng, nhìn về phía Trình An: "Ngươi nói Hộ bộ nợ lương thực của nhà ta đúng không?"Nhà ta...Hai chữ này rơi vào lòng Thẩm Vô Cữu, lăn mấy vòng, làm cho trái tim không được yên ổn.Trình An cẩn thận liếc nhìn chủ tử nhà mình, dùng sức gật đầu: "Không chỉ lương thực, còn có cả tiền lương của chiến sĩ biên quan, cũng may quân Thẩm gia đủ trung thành, mấy năm không phát lương cũng không sao, nếu đổi thành quân đội khác thì đã sớm tạo phản rồi."Sở Du Ninh xoa tay, thế giới này mặc dù vật tư rất nhiều nhưng không thể tùy tiện cướp đoạt, đã là của nàng, vậy đừng trách nàng cướp.Ừm, công chúa gả vào phủ tướng quân thì mặc định đồ của phủ tướng quân là của nàng, giờ biết được Hộ bộ nợ lương thực của phủ tướng quân, chẳng phải là khiến nàng nhiệt huyết sôi trào sao? Ở mạt thế, người dám cướp vật tư của nàng đã sớm bị xử lý mấy vòng rồi."Công chúa, chuyện lương thảo ta sẽ giải quyết, ngươi...""Ta kiếm lương thực cho ngươi, ngươi cho ta sờ thanh kiếm đó thế nào?" Sở Du Ninh cắt ngang lời hắn.Ở mạt thế có vật tư là vua, ở đây hẳn cũng có thể dùng được.Thẩm Vô Cữu giật mình: "Công chúa định làm gì?""Ngươi đừng quản, cho sờ hay không?"Thẩm Vô Cữu:... Đột nhiên cảm thấy cả người hơi nóng, có lẽ là do hôm qua sốt vẫn chưa khỏi hẳn.Hắn bất lực thở dài: "Thanh kiếm đó ngươi không được sờ."Hôm qua chỉ muốn xem, hôm nay đã muốn sờ, ngày mai có phải sẽ mở miệng đòi luôn không.Nếu có thể, Sở Du Ninh đương nhiên muốn có được, dù sao nếu thanh kiếm đó có năng lượng mà nàng có thể hấp thụ, đến lúc đó thanh kiếm chắc chắn sẽ hỏng."Cứ quyết định như vậy đi!"Sở Du Ninh giả vờ không nghe thấy hắn từ chối, vỗ mạnh xuống bàn, đứng dậy bỏ đi.Thẩm Vô Cữu:...Hắn nhìn bóng lưng nàng sải bước rời đi, có chút vừa buồn cười vừa bất lực, sau đó lại nghiêm mặt suy nghĩ nguyên nhân nàng nhất quyết muốn xem Thái Khải Kiếm.Cho dù trong lòng hắn đã không thể liên tưởng nàng với vị công chúa trong mơ nữa, tuy nhiên vẫn phải thận trọng, dù sao Thái Khải Kiếm cũng liên quan đến quá nhiều chuyện.Chẳng lẽ nàng nghe được lời đồn Thái Khải Kiếm có thể đại diện cho Trấn Quốc tướng quân, muốn thông qua Thái Khải Kiếm để khống chế quân Thẩm gia?Thẩm Vô Cữu lắc đầu, ra lệnh cho Trình An: "Ngươi đi theo bảo vệ công chúa."*Sở Du Ninh cũng không đi dạo phố nữa, quay người đi về phía võ trường trong phủ. Võ trường ở phía tây phủ, nơi đó đặt rất nhiều binh khí, mỗi ngày đều có gia binh lau chùi bảo dưỡng.Phong Nhi và Kim Nhi thấy công chúa không giấu được vẻ phấn khích trên mặt, luôn cảm thấy sắp có chuyện gì xảy ra, nhìn nhau, vội vàng đi theo. Bước chân của công chúa quá nhanh rồi.Sở Du Ninh đến võ trường, thấy tiểu đậu đinh A Quy cầm một thanh kiếm gỗ nhỏ ha ha cười lớn, nàng đi tới nắm lấy thanh kiếm gỗ mà tiểu đậu đinh đ.â.m ra.Rắc!Thanh kiếm gỗ... gãy!Sở Du Ninh cầm nửa thanh kiếm gãy trong tay, người cứng đờ.

Chương 74: Chương 74