Sở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất…
Chương 96: Chương 96
Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?Tác giả: Thiền MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất… Nói thật, tại sao hắn lại ngoan ngoãn nghe lời đi chuyển lương?Công chúa mở miệng thì tìm cớ trốn đi không phải tốt hơn sao? Muốn đập c.h.ế.t cái bản thân ngu ngốc lúc đó.Trần Tử Thiện cũng đến cáo từ với Sở Du Ninh: "Công chúa, ta về trước đây, lần sau có chuyện như vậy nhớ sai người báo cho ta."Hắn không nói chuyện văn hoa với công chúa, sau khi thấy được sự uy vũ của nàng, hắn cảm thấy công chúa thích người trực tiếp hơn.Thẩm Vô Cữu mặt đen lại, nhìn Trần Tử Thiện như nhìn một kẻ dẫn dụ khuê nữ nhà lành làm chuyện xấu."Trần công tử, chuyện như vậy ngươi còn muốn có lần sau sao?"Trần Tử Thiện đối diện với vẻ mặt uy nghiêm của Thẩm Vô Cữu, da đầu tê dại.Thẩm tướng quân kiêu ngạo như vậy, khí thế lại càng đáng sợ.Năm đó hắn rất sùng bái Thẩm Vô Cữu, cùng là công tử bột, muốn gia nhập bọn họ nhưng lại bị chê là tuổi tác quá lớn.Hắn vội cười nói: "Là ta nói sai, ta muốn nói là sau này công chúa có cần ta giúp đỡ thì cứ nói, ta nhất định sẽ không từ nan!"Sở Du Ninh nhìn hắn vỗ ngực, thịt trên người cũng theo đó mà run rẩy, ở mạt thế rất ít người béo, trừ khi là người bẩm sinh béo phì, nhìn khá bắt mắt, tính cách cũng không tệ.Có lẽ, nàng có thể phát triển thêm một đội nam nữa.Đội Bá Vương Hoa toàn là nữ, lại vì tên đội nên không có nam nhân nào muốn gia nhập.Quyết định rồi, nàng gật đầu: "Được, ta nhận ngươi làm đồng đội.""Cảm ơn công chúa! Sau này ta nhất định sẽ tận tâm tận lực vì công chúa."Bất kể công chúa nhận hắn làm đồng đội có ý gì, công chúa chịu dẫn hắn đi chơi là được.Trần Tử Thiện có chút đắc ý nhìn Thẩm Vô Cữu, năm đó ngươi không cho ta gia nhập, hôm nay ta lại được thê tử ngươi nhận, không ngờ chứ gì?Thẩm Vô Cữu:...Hắn có nên không nhớ ơn nghĩa trong mơ, bây giờ ra tay g.i.ế.c c.h.ế.t Trần Tử Thiện luôn không?Trần Tử Thiện phủi phủi quần áo định đi, Thẩm Vô Cữu đột nhiên lên tiếng: "Trần công tử, mọi việc nên suy nghĩ kỹ càng."Bùi Diên Sơ nói nữ nhân mà Trần Tử Thiện mua là người Việt Quốc cố ý đem bán.Trong mơ không có Bùi Diên Sơ và công chúa nhúng tay vào, Trần Tử Thiện thuận lợi mua được nàng ta, lúc người khác vì sợ hãi người Việt Quốc mà không dám mua thì hắn lại muốn mua, mục đích rất đơn giản, chính là muốn diệt môn.Thân thế của Trần Tử Thiện khác với các công tử ở kinh thành, cha hắn xuất thân hàn môn, lên kinh ứng thí bị bắt làm rể, nói dối thê tử đã mất không có con để cưới tiểu thư nhà quan ở kinh thành.Có nhạc gia giúp đỡ, cha của Trần Tử Thiện chưa đến mười năm đã ngồi vào vị trí Thông chính sứ chính tam phẩm, cũng chính lúc này mẹ của Trần Tử Thiện đưa hắn lên kinh tìm cha, không biết cha hắn đã nói gì với mẹ hắn, cuối cùng lại chịu cam tâm làm thiếp, với điều kiện là sẽ ghi tên Trần Tử Thiện dưới tên chính thê, kết quả của sự việc tất nhiên là vợ cả cam tâm làm thiếp sau hai năm đã c.h.ế.t ở hậu viện.Trần Tử Thiện cưới thê tử tám năm không sinh được đứa con nào, Thông chính sứ phu nhân bảo hắn hưu thê, nhưng thê tử của hắn lại rất lợi hại, cho phép hắn thu thông phòng nạp thiếp.Trần Tử Thiện cứ việc ngủ với người khác, ngủ ra con thì nàng ta nhận tội thất xuất.Kết quả Trần Tử Thiện thật sự không ngủ ra, ngược lại trở thành trò cười trong kinh thành.
Nói thật, tại sao hắn lại ngoan ngoãn nghe lời đi chuyển lương?
Công chúa mở miệng thì tìm cớ trốn đi không phải tốt hơn sao? Muốn đập c.h.ế.t cái bản thân ngu ngốc lúc đó.
Trần Tử Thiện cũng đến cáo từ với Sở Du Ninh: "Công chúa, ta về trước đây, lần sau có chuyện như vậy nhớ sai người báo cho ta."
Hắn không nói chuyện văn hoa với công chúa, sau khi thấy được sự uy vũ của nàng, hắn cảm thấy công chúa thích người trực tiếp hơn.
Thẩm Vô Cữu mặt đen lại, nhìn Trần Tử Thiện như nhìn một kẻ dẫn dụ khuê nữ nhà lành làm chuyện xấu.
"Trần công tử, chuyện như vậy ngươi còn muốn có lần sau sao?"
Trần Tử Thiện đối diện với vẻ mặt uy nghiêm của Thẩm Vô Cữu, da đầu tê dại.
Thẩm tướng quân kiêu ngạo như vậy, khí thế lại càng đáng sợ.
Năm đó hắn rất sùng bái Thẩm Vô Cữu, cùng là công tử bột, muốn gia nhập bọn họ nhưng lại bị chê là tuổi tác quá lớn.
Hắn vội cười nói: "Là ta nói sai, ta muốn nói là sau này công chúa có cần ta giúp đỡ thì cứ nói, ta nhất định sẽ không từ nan!"
Sở Du Ninh nhìn hắn vỗ ngực, thịt trên người cũng theo đó mà run rẩy, ở mạt thế rất ít người béo, trừ khi là người bẩm sinh béo phì, nhìn khá bắt mắt, tính cách cũng không tệ.
Có lẽ, nàng có thể phát triển thêm một đội nam nữa.
Đội Bá Vương Hoa toàn là nữ, lại vì tên đội nên không có nam nhân nào muốn gia nhập.
Quyết định rồi, nàng gật đầu: "Được, ta nhận ngươi làm đồng đội."
"Cảm ơn công chúa! Sau này ta nhất định sẽ tận tâm tận lực vì công chúa."
Bất kể công chúa nhận hắn làm đồng đội có ý gì, công chúa chịu dẫn hắn đi chơi là được.
Trần Tử Thiện có chút đắc ý nhìn Thẩm Vô Cữu, năm đó ngươi không cho ta gia nhập, hôm nay ta lại được thê tử ngươi nhận, không ngờ chứ gì?
Thẩm Vô Cữu:...
Hắn có nên không nhớ ơn nghĩa trong mơ, bây giờ ra tay g.i.ế.c c.h.ế.t Trần Tử Thiện luôn không?
Trần Tử Thiện phủi phủi quần áo định đi, Thẩm Vô Cữu đột nhiên lên tiếng: "Trần công tử, mọi việc nên suy nghĩ kỹ càng."
Bùi Diên Sơ nói nữ nhân mà Trần Tử Thiện mua là người Việt Quốc cố ý đem bán.
Trong mơ không có Bùi Diên Sơ và công chúa nhúng tay vào, Trần Tử Thiện thuận lợi mua được nàng ta, lúc người khác vì sợ hãi người Việt Quốc mà không dám mua thì hắn lại muốn mua, mục đích rất đơn giản, chính là muốn diệt môn.
Thân thế của Trần Tử Thiện khác với các công tử ở kinh thành, cha hắn xuất thân hàn môn, lên kinh ứng thí bị bắt làm rể, nói dối thê tử đã mất không có con để cưới tiểu thư nhà quan ở kinh thành.
Có nhạc gia giúp đỡ, cha của Trần Tử Thiện chưa đến mười năm đã ngồi vào vị trí Thông chính sứ chính tam phẩm, cũng chính lúc này mẹ của Trần Tử Thiện đưa hắn lên kinh tìm cha, không biết cha hắn đã nói gì với mẹ hắn, cuối cùng lại chịu cam tâm làm thiếp, với điều kiện là sẽ ghi tên Trần Tử Thiện dưới tên chính thê, kết quả của sự việc tất nhiên là vợ cả cam tâm làm thiếp sau hai năm đã c.h.ế.t ở hậu viện.
Trần Tử Thiện cưới thê tử tám năm không sinh được đứa con nào, Thông chính sứ phu nhân bảo hắn hưu thê, nhưng thê tử của hắn lại rất lợi hại, cho phép hắn thu thông phòng nạp thiếp.
Trần Tử Thiện cứ việc ngủ với người khác, ngủ ra con thì nàng ta nhận tội thất xuất.
Kết quả Trần Tử Thiện thật sự không ngủ ra, ngược lại trở thành trò cười trong kinh thành.
Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?Tác giả: Thiền MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất… Nói thật, tại sao hắn lại ngoan ngoãn nghe lời đi chuyển lương?Công chúa mở miệng thì tìm cớ trốn đi không phải tốt hơn sao? Muốn đập c.h.ế.t cái bản thân ngu ngốc lúc đó.Trần Tử Thiện cũng đến cáo từ với Sở Du Ninh: "Công chúa, ta về trước đây, lần sau có chuyện như vậy nhớ sai người báo cho ta."Hắn không nói chuyện văn hoa với công chúa, sau khi thấy được sự uy vũ của nàng, hắn cảm thấy công chúa thích người trực tiếp hơn.Thẩm Vô Cữu mặt đen lại, nhìn Trần Tử Thiện như nhìn một kẻ dẫn dụ khuê nữ nhà lành làm chuyện xấu."Trần công tử, chuyện như vậy ngươi còn muốn có lần sau sao?"Trần Tử Thiện đối diện với vẻ mặt uy nghiêm của Thẩm Vô Cữu, da đầu tê dại.Thẩm tướng quân kiêu ngạo như vậy, khí thế lại càng đáng sợ.Năm đó hắn rất sùng bái Thẩm Vô Cữu, cùng là công tử bột, muốn gia nhập bọn họ nhưng lại bị chê là tuổi tác quá lớn.Hắn vội cười nói: "Là ta nói sai, ta muốn nói là sau này công chúa có cần ta giúp đỡ thì cứ nói, ta nhất định sẽ không từ nan!"Sở Du Ninh nhìn hắn vỗ ngực, thịt trên người cũng theo đó mà run rẩy, ở mạt thế rất ít người béo, trừ khi là người bẩm sinh béo phì, nhìn khá bắt mắt, tính cách cũng không tệ.Có lẽ, nàng có thể phát triển thêm một đội nam nữa.Đội Bá Vương Hoa toàn là nữ, lại vì tên đội nên không có nam nhân nào muốn gia nhập.Quyết định rồi, nàng gật đầu: "Được, ta nhận ngươi làm đồng đội.""Cảm ơn công chúa! Sau này ta nhất định sẽ tận tâm tận lực vì công chúa."Bất kể công chúa nhận hắn làm đồng đội có ý gì, công chúa chịu dẫn hắn đi chơi là được.Trần Tử Thiện có chút đắc ý nhìn Thẩm Vô Cữu, năm đó ngươi không cho ta gia nhập, hôm nay ta lại được thê tử ngươi nhận, không ngờ chứ gì?Thẩm Vô Cữu:...Hắn có nên không nhớ ơn nghĩa trong mơ, bây giờ ra tay g.i.ế.c c.h.ế.t Trần Tử Thiện luôn không?Trần Tử Thiện phủi phủi quần áo định đi, Thẩm Vô Cữu đột nhiên lên tiếng: "Trần công tử, mọi việc nên suy nghĩ kỹ càng."Bùi Diên Sơ nói nữ nhân mà Trần Tử Thiện mua là người Việt Quốc cố ý đem bán.Trong mơ không có Bùi Diên Sơ và công chúa nhúng tay vào, Trần Tử Thiện thuận lợi mua được nàng ta, lúc người khác vì sợ hãi người Việt Quốc mà không dám mua thì hắn lại muốn mua, mục đích rất đơn giản, chính là muốn diệt môn.Thân thế của Trần Tử Thiện khác với các công tử ở kinh thành, cha hắn xuất thân hàn môn, lên kinh ứng thí bị bắt làm rể, nói dối thê tử đã mất không có con để cưới tiểu thư nhà quan ở kinh thành.Có nhạc gia giúp đỡ, cha của Trần Tử Thiện chưa đến mười năm đã ngồi vào vị trí Thông chính sứ chính tam phẩm, cũng chính lúc này mẹ của Trần Tử Thiện đưa hắn lên kinh tìm cha, không biết cha hắn đã nói gì với mẹ hắn, cuối cùng lại chịu cam tâm làm thiếp, với điều kiện là sẽ ghi tên Trần Tử Thiện dưới tên chính thê, kết quả của sự việc tất nhiên là vợ cả cam tâm làm thiếp sau hai năm đã c.h.ế.t ở hậu viện.Trần Tử Thiện cưới thê tử tám năm không sinh được đứa con nào, Thông chính sứ phu nhân bảo hắn hưu thê, nhưng thê tử của hắn lại rất lợi hại, cho phép hắn thu thông phòng nạp thiếp.Trần Tử Thiện cứ việc ngủ với người khác, ngủ ra con thì nàng ta nhận tội thất xuất.Kết quả Trần Tử Thiện thật sự không ngủ ra, ngược lại trở thành trò cười trong kinh thành.