Tác giả:

Sở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất…

Chương 106: Chương 106

Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?Tác giả: Thiền MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất… Sở Du Ninh ưỡn ngực, lý lẽ hùng hồn.Nàng vừa lấy vật tư, vừa chữa thương, còn không cho nàng lấy chút lợi ích sao?Thẩm Vô Cữu thấy nàng như muốn nổ tung, biết nàng hiểu lầm, cười nói: "Chuyện này cần phải thương lượng với đại tẩu, dù sao thanh kiếm này không phải của riêng ta, có lẽ A Quy cũng có thể dùng.""Nên mở cuộc họp."Sở Du Ninh tỏ vẻ thấu hiểu, ở mạt thế trước khi ra nhiệm vụ hoặc trong đội ngũ có chuyện gì quan trọng đều phải họp.Thẩm Vô Cữu: "Họp nghĩa là gì?"Sở Du Ninh chớp mắt: "Ngươi nghe nhầm rồi, ta nói là lát nữa gặp."Thẩm Vô Cữu giả vờ không biết nàng đang che đậy: "Vậy ta bảo người đi gọi đại tẩu đến đây."...Không lâu sau, mấy vị phu nhân đến, Sở Du Ninh cảm thấy họ đang bàn bạc về việc giữ lại Thái Khải Kiếm hay không, nàng là người muốn hủy Thái Khải Kiếm vì thế tốt nhất không nên có mặt, thế là nàng chạy một mạch về chính viện bên kia định xem phòng bếp có gì ngon không.Nàng vừa về đến chính viện thì bị Trương ma ma từ Tùng Đào Viện bên cạnh chặn lại."Ma ma, Tiểu Tứ ngủ rồi sao?"Sở Du Ninh thuận miệng hỏi thăm cục bột."Tứ điện hạ vừa mới ngủ say. Công chúa, nô tì trước đó đã muốn hỏi rồi, nữ nhân người mua về định tính sao?"Trước đó khi công chúa trở về, Trương ma ma đã muốn hỏi rồi, chỉ là thấy mọi người vì đòi được lương hướng từ Hộ bộ mà vui mừng khôn xiết, còn công chúa vừa về đã nghĩ đến chuyện ăn cơm, bà ta cũng không nhắc đến, tránh làm công chúa mất hứng.Nữ nhân kia nhìn thoáng qua đã biết không phải xuất thân từ gia đình lương thiện, nếu không phải Đại phu nhân để nha hoàn thân cận đưa người đến Minh Huy Viện, nói là công chúa mua về thì bà ta cũng không tin.Phải biết rằng lúc xuất giá khi chọn nha hoàn hầu hạ, công chúa còn chê tốn lương, một người cũng không muốn giữ.Bà ta nghi ngờ công chúa đơn thuần nhà mình bị lừa.Trương ma ma không nhắc đến thì Sở Du Ninh cũng quên mất mình đã bắt một người về từ trên phố: "Người đó đâu?""Nô tì để Chu ma ma đưa nàng ta xuống dạy dỗ phép tắc, công chúa muốn gặp nàng ta, nô tì sẽ sai người đi gọi đến ngay.""Gọi đến làm gì? Ngươi sắp xếp cho nàng ta làm gì đó đi, đừng để nàng ta ăn cơm chùa là được." Sở Du Ninh khoát tay.Trương ma ma suýt nữa thì phạm thượng trừng mắt với nàng: "Nếu công chúa đã không muốn nuôi thêm một miệng ăn nữa, sao lại mua nàng ta về?""Ma ma yên tâm, không tốn tiền, là ta thắng được.""Người còn đến sòng bạc nữa sao!"Thật là quá kích thích, Trương ma ma ôm ngực.Công chúa không chỉ đi náo loạn ở Hộ bộ, còn đến cả sòng bạc, bà ta thấy sớm muộn gì mình cũng không sống được đến lúc thấy công chúa sinh tiểu chủ tử, không sống đến lúc điện hạ trưởng thành.Sở Du Ninh thấy Trương ma ma có vẻ như sắp ngất đến nơi, giống hệt dáng vẻ của các mẹ đội Bá Vương Hoa khi bị nàng chọc tức, vội vàng lắc đầu: "Ta không đến sòng bạc, là người Việt Quốc khiêu chiến với ta, ta đánh thắng bọn họ nên lấy nàng ta về."Trương ma ma thở càng gấp hơn, thế thì còn không bằng đến sòng bạc.Không trách được bệ hạ phạt công chúa cấm túc nửa năm, đây là giúp công chúa tránh họa."Ma ma, ta nghĩ mình vẫn nên gặp nữ nhân kia."Sở Du Ninh nói rồi đi vào trong nhà, nên tìm chuyện phân tán sự chú ý của Trương ma ma thì hơn.

Sở Du Ninh ưỡn ngực, lý lẽ hùng hồn.

Nàng vừa lấy vật tư, vừa chữa thương, còn không cho nàng lấy chút lợi ích sao?

Thẩm Vô Cữu thấy nàng như muốn nổ tung, biết nàng hiểu lầm, cười nói: "Chuyện này cần phải thương lượng với đại tẩu, dù sao thanh kiếm này không phải của riêng ta, có lẽ A Quy cũng có thể dùng."

"Nên mở cuộc họp."

Sở Du Ninh tỏ vẻ thấu hiểu, ở mạt thế trước khi ra nhiệm vụ hoặc trong đội ngũ có chuyện gì quan trọng đều phải họp.

Thẩm Vô Cữu: "Họp nghĩa là gì?"

Sở Du Ninh chớp mắt: "Ngươi nghe nhầm rồi, ta nói là lát nữa gặp."

Thẩm Vô Cữu giả vờ không biết nàng đang che đậy: "Vậy ta bảo người đi gọi đại tẩu đến đây."...

Không lâu sau, mấy vị phu nhân đến, Sở Du Ninh cảm thấy họ đang bàn bạc về việc giữ lại Thái Khải Kiếm hay không, nàng là người muốn hủy Thái Khải Kiếm vì thế tốt nhất không nên có mặt, thế là nàng chạy một mạch về chính viện bên kia định xem phòng bếp có gì ngon không.

Nàng vừa về đến chính viện thì bị Trương ma ma từ Tùng Đào Viện bên cạnh chặn lại.

"Ma ma, Tiểu Tứ ngủ rồi sao?"

Sở Du Ninh thuận miệng hỏi thăm cục bột.

"Tứ điện hạ vừa mới ngủ say. Công chúa, nô tì trước đó đã muốn hỏi rồi, nữ nhân người mua về định tính sao?"

Trước đó khi công chúa trở về, Trương ma ma đã muốn hỏi rồi, chỉ là thấy mọi người vì đòi được lương hướng từ Hộ bộ mà vui mừng khôn xiết, còn công chúa vừa về đã nghĩ đến chuyện ăn cơm, bà ta cũng không nhắc đến, tránh làm công chúa mất hứng.

Nữ nhân kia nhìn thoáng qua đã biết không phải xuất thân từ gia đình lương thiện, nếu không phải Đại phu nhân để nha hoàn thân cận đưa người đến Minh Huy Viện, nói là công chúa mua về thì bà ta cũng không tin.

Phải biết rằng lúc xuất giá khi chọn nha hoàn hầu hạ, công chúa còn chê tốn lương, một người cũng không muốn giữ.

Bà ta nghi ngờ công chúa đơn thuần nhà mình bị lừa.

Trương ma ma không nhắc đến thì Sở Du Ninh cũng quên mất mình đã bắt một người về từ trên phố: "Người đó đâu?"

"Nô tì để Chu ma ma đưa nàng ta xuống dạy dỗ phép tắc, công chúa muốn gặp nàng ta, nô tì sẽ sai người đi gọi đến ngay."

"Gọi đến làm gì? Ngươi sắp xếp cho nàng ta làm gì đó đi, đừng để nàng ta ăn cơm chùa là được." Sở Du Ninh khoát tay.

Trương ma ma suýt nữa thì phạm thượng trừng mắt với nàng: "Nếu công chúa đã không muốn nuôi thêm một miệng ăn nữa, sao lại mua nàng ta về?"

"Ma ma yên tâm, không tốn tiền, là ta thắng được."

"Người còn đến sòng bạc nữa sao!"

Thật là quá kích thích, Trương ma ma ôm ngực.

Công chúa không chỉ đi náo loạn ở Hộ bộ, còn đến cả sòng bạc, bà ta thấy sớm muộn gì mình cũng không sống được đến lúc thấy công chúa sinh tiểu chủ tử, không sống đến lúc điện hạ trưởng thành.

Sở Du Ninh thấy Trương ma ma có vẻ như sắp ngất đến nơi, giống hệt dáng vẻ của các mẹ đội Bá Vương Hoa khi bị nàng chọc tức, vội vàng lắc đầu: "Ta không đến sòng bạc, là người Việt Quốc khiêu chiến với ta, ta đánh thắng bọn họ nên lấy nàng ta về."

Trương ma ma thở càng gấp hơn, thế thì còn không bằng đến sòng bạc.

Không trách được bệ hạ phạt công chúa cấm túc nửa năm, đây là giúp công chúa tránh họa.

"Ma ma, ta nghĩ mình vẫn nên gặp nữ nhân kia."

Sở Du Ninh nói rồi đi vào trong nhà, nên tìm chuyện phân tán sự chú ý của Trương ma ma thì hơn.

Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?Tác giả: Thiền MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất… Sở Du Ninh ưỡn ngực, lý lẽ hùng hồn.Nàng vừa lấy vật tư, vừa chữa thương, còn không cho nàng lấy chút lợi ích sao?Thẩm Vô Cữu thấy nàng như muốn nổ tung, biết nàng hiểu lầm, cười nói: "Chuyện này cần phải thương lượng với đại tẩu, dù sao thanh kiếm này không phải của riêng ta, có lẽ A Quy cũng có thể dùng.""Nên mở cuộc họp."Sở Du Ninh tỏ vẻ thấu hiểu, ở mạt thế trước khi ra nhiệm vụ hoặc trong đội ngũ có chuyện gì quan trọng đều phải họp.Thẩm Vô Cữu: "Họp nghĩa là gì?"Sở Du Ninh chớp mắt: "Ngươi nghe nhầm rồi, ta nói là lát nữa gặp."Thẩm Vô Cữu giả vờ không biết nàng đang che đậy: "Vậy ta bảo người đi gọi đại tẩu đến đây."...Không lâu sau, mấy vị phu nhân đến, Sở Du Ninh cảm thấy họ đang bàn bạc về việc giữ lại Thái Khải Kiếm hay không, nàng là người muốn hủy Thái Khải Kiếm vì thế tốt nhất không nên có mặt, thế là nàng chạy một mạch về chính viện bên kia định xem phòng bếp có gì ngon không.Nàng vừa về đến chính viện thì bị Trương ma ma từ Tùng Đào Viện bên cạnh chặn lại."Ma ma, Tiểu Tứ ngủ rồi sao?"Sở Du Ninh thuận miệng hỏi thăm cục bột."Tứ điện hạ vừa mới ngủ say. Công chúa, nô tì trước đó đã muốn hỏi rồi, nữ nhân người mua về định tính sao?"Trước đó khi công chúa trở về, Trương ma ma đã muốn hỏi rồi, chỉ là thấy mọi người vì đòi được lương hướng từ Hộ bộ mà vui mừng khôn xiết, còn công chúa vừa về đã nghĩ đến chuyện ăn cơm, bà ta cũng không nhắc đến, tránh làm công chúa mất hứng.Nữ nhân kia nhìn thoáng qua đã biết không phải xuất thân từ gia đình lương thiện, nếu không phải Đại phu nhân để nha hoàn thân cận đưa người đến Minh Huy Viện, nói là công chúa mua về thì bà ta cũng không tin.Phải biết rằng lúc xuất giá khi chọn nha hoàn hầu hạ, công chúa còn chê tốn lương, một người cũng không muốn giữ.Bà ta nghi ngờ công chúa đơn thuần nhà mình bị lừa.Trương ma ma không nhắc đến thì Sở Du Ninh cũng quên mất mình đã bắt một người về từ trên phố: "Người đó đâu?""Nô tì để Chu ma ma đưa nàng ta xuống dạy dỗ phép tắc, công chúa muốn gặp nàng ta, nô tì sẽ sai người đi gọi đến ngay.""Gọi đến làm gì? Ngươi sắp xếp cho nàng ta làm gì đó đi, đừng để nàng ta ăn cơm chùa là được." Sở Du Ninh khoát tay.Trương ma ma suýt nữa thì phạm thượng trừng mắt với nàng: "Nếu công chúa đã không muốn nuôi thêm một miệng ăn nữa, sao lại mua nàng ta về?""Ma ma yên tâm, không tốn tiền, là ta thắng được.""Người còn đến sòng bạc nữa sao!"Thật là quá kích thích, Trương ma ma ôm ngực.Công chúa không chỉ đi náo loạn ở Hộ bộ, còn đến cả sòng bạc, bà ta thấy sớm muộn gì mình cũng không sống được đến lúc thấy công chúa sinh tiểu chủ tử, không sống đến lúc điện hạ trưởng thành.Sở Du Ninh thấy Trương ma ma có vẻ như sắp ngất đến nơi, giống hệt dáng vẻ của các mẹ đội Bá Vương Hoa khi bị nàng chọc tức, vội vàng lắc đầu: "Ta không đến sòng bạc, là người Việt Quốc khiêu chiến với ta, ta đánh thắng bọn họ nên lấy nàng ta về."Trương ma ma thở càng gấp hơn, thế thì còn không bằng đến sòng bạc.Không trách được bệ hạ phạt công chúa cấm túc nửa năm, đây là giúp công chúa tránh họa."Ma ma, ta nghĩ mình vẫn nên gặp nữ nhân kia."Sở Du Ninh nói rồi đi vào trong nhà, nên tìm chuyện phân tán sự chú ý của Trương ma ma thì hơn.

Chương 106: Chương 106