Tác giả:

Sở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất…

Chương 141: Chương 141

Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?Tác giả: Thiền MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất… Dự Vương nhìn mà hối hận c.h.ế.t đi được vì sao lại nhất thời nóng nảy làm liều, chọn nàng ta thì đã sớm không cần mất mặt như vậy.Tứ công chúa đến trước điện, khẽ khàng hành lễ: "Nhi thần bái kiến phụ hoàng.""Đứng lên đi. Trẫm hỏi ngươi, ngươi có nguyện vì thúc đẩy bang giao hữu hảo giữa hai nước mà đi Việt Quốc hòa thân không?" Cảnh Huy Đế trực tiếp hỏi."Người mà ngươi sẽ gả là hắn." Sở Du Ninh chỉ vào Dự Vương, tốt bụng nhắc nhở.Tứ công chúa e lệ nhìn qua một cái, đôi mắt lưu chuyển, lại lập tức thu hồi, cúi đầu nói: "Thưa phụ hoàng, nhi thần nguyện ý."Quần thần hài lòng gật đầu, xem đi, công chúa hiểu chuyện, biết đại nghĩa biết bao.Sở Du Ninh trợn mắt há hốc mồm, chẳng lẽ là nàng ở mạt thế nhìn tang thi lâu rồi, thẩm mỹ không bình thường?Xấu như vậy mà còn muốn gả?Chẳng lẽ Tứ công chúa trước kia không muốn đi Việt Quốc hòa thân, tìm nguyên chủ nói nguyện ý thay nàng gả cho Thẩm Vô Cữu là giả sao?"Ngươi bị mù mắt hay là hỏng não? Biết gả qua đó sẽ thế nào không?" Sở Du Ninh không hiểu."Vì sự phát triển hữu hảo giữa hai nước, ta nguyện ý. Ta hưởng thụ mọi thứ mà thân phận công chúa mang lại thì phải biết gánh vác trách nhiệm của một công chúa."Giọng nói của Tứ công chúa nhỏ nhẹ mềm mại nhưng lại toát lên một vẻ đại nghĩa lẫm nhiên.Sở Du Ninh chớp mắt: "Ta nghi ngờ ngươi đang móc mỉa ta."Tứ công chúa:...Quần thần:...Cái này, mặc dù nghe có vẻ đúng là có ý đó nhưng nói thẳng ra như vậy đúng là khiến người ta ngượng ngùng.Cảnh Huy Đế lạnh lùng liếc nhìn Tứ công chúa: "Các ngươi đều tốt. Phủ Trấn Quốc tướng quân đời đời trung liệt, Thẩm Vô Cữu lại lập nhiều chiến công hiển hách, trẫm gả Du Ninh cho Thẩm Vô Cữu cũng là để thúc đẩy quan hệ giữa triều đình và tướng sĩ biên quan, không phụ lòng trung thành của họ."Tứ công chúa mặt đỏ trắng xen lẫn, cúi đầu không dám nói thêm gì nữa.Nàng ta cũng tuyệt vọng lắm chứ, vốn định trước khi đi để mọi người nhớ đến Tứ công chúa này vì Khánh Quốc mà hy sinh, còn đích công chúa thì chỉ biết trốn tránh trách nhiệm, nào ngờ đích công chúa lại suy nghĩ không theo lẽ thường.Thẩm Vô Cữu nhìn Tứ công chúa một cái, đưa tay về phía Sở Du Ninh: "Công chúa."Sở Du Ninh nhanh chân đến bên cạnh, đưa tay cho hắn, vô thức dùng tinh thần lực kiểm tra vết thương của hắn. May mà không vì b.ắ.n ám khí làm vết thương bị nứt.Thẩm Vô Cữu nắm lấy bàn tay nhỏ mềm mại, nói lớn: "Thần cảm tạ hoàng hậu nương nương trước khi mất đã thương xót thần không còn cha mẹ, đặc biệt chỉ hôn cho thần, đem công chúa trân quý như châu báu gả thấp cho thần."Sở Du Ninh nhìn hắn, không phải là bị ép sao? Xem ra Thẩm Vô Cữu nói bừa không kém gì nàng.Cảnh Huy Đế nhìn Thẩm Vô Cữu càng thấy vừa mắt.Có lời này, tức là hôn sự này không phải hoàng hậu vì muốn để nữ nhi trốn tránh hòa thân mới ép ông ta hạ chỉ ban hôn, mà là hoàng hậu thương xót Thẩm Vô Cữu không có ai lo liệu chuyện hôn sự, nghĩ đến công lao trấn thủ biên quan của hắn nên mới gả thấp công chúa cho hắn.Tứ công chúa nắm c.h.ặ.t t.a.y trước ngực, liếc nhìn Thẩm Vô Cữu, người đẹp như vậy dù chỉ nửa nằm ở đó cũng khiến người ta động lòng.Hắn vội vàng mở miệng bảo vệ Sở Nguyên Hi như vậy, có thể thấy Sở Nguyên Hi gả qua đó, hai người ở chung rất tốt.

Dự Vương nhìn mà hối hận c.h.ế.t đi được vì sao lại nhất thời nóng nảy làm liều, chọn nàng ta thì đã sớm không cần mất mặt như vậy.

Tứ công chúa đến trước điện, khẽ khàng hành lễ: "Nhi thần bái kiến phụ hoàng."

"Đứng lên đi. Trẫm hỏi ngươi, ngươi có nguyện vì thúc đẩy bang giao hữu hảo giữa hai nước mà đi Việt Quốc hòa thân không?" Cảnh Huy Đế trực tiếp hỏi.

"Người mà ngươi sẽ gả là hắn." Sở Du Ninh chỉ vào Dự Vương, tốt bụng nhắc nhở.

Tứ công chúa e lệ nhìn qua một cái, đôi mắt lưu chuyển, lại lập tức thu hồi, cúi đầu nói: "Thưa phụ hoàng, nhi thần nguyện ý."

Quần thần hài lòng gật đầu, xem đi, công chúa hiểu chuyện, biết đại nghĩa biết bao.

Sở Du Ninh trợn mắt há hốc mồm, chẳng lẽ là nàng ở mạt thế nhìn tang thi lâu rồi, thẩm mỹ không bình thường?

Xấu như vậy mà còn muốn gả?

Chẳng lẽ Tứ công chúa trước kia không muốn đi Việt Quốc hòa thân, tìm nguyên chủ nói nguyện ý thay nàng gả cho Thẩm Vô Cữu là giả sao?

"Ngươi bị mù mắt hay là hỏng não? Biết gả qua đó sẽ thế nào không?" Sở Du Ninh không hiểu.

"Vì sự phát triển hữu hảo giữa hai nước, ta nguyện ý. Ta hưởng thụ mọi thứ mà thân phận công chúa mang lại thì phải biết gánh vác trách nhiệm của một công chúa."

Giọng nói của Tứ công chúa nhỏ nhẹ mềm mại nhưng lại toát lên một vẻ đại nghĩa lẫm nhiên.

Sở Du Ninh chớp mắt: "Ta nghi ngờ ngươi đang móc mỉa ta."

Tứ công chúa:...

Quần thần:...

Cái này, mặc dù nghe có vẻ đúng là có ý đó nhưng nói thẳng ra như vậy đúng là khiến người ta ngượng ngùng.

Cảnh Huy Đế lạnh lùng liếc nhìn Tứ công chúa: "Các ngươi đều tốt. Phủ Trấn Quốc tướng quân đời đời trung liệt, Thẩm Vô Cữu lại lập nhiều chiến công hiển hách, trẫm gả Du Ninh cho Thẩm Vô Cữu cũng là để thúc đẩy quan hệ giữa triều đình và tướng sĩ biên quan, không phụ lòng trung thành của họ."

Tứ công chúa mặt đỏ trắng xen lẫn, cúi đầu không dám nói thêm gì nữa.

Nàng ta cũng tuyệt vọng lắm chứ, vốn định trước khi đi để mọi người nhớ đến Tứ công chúa này vì Khánh Quốc mà hy sinh, còn đích công chúa thì chỉ biết trốn tránh trách nhiệm, nào ngờ đích công chúa lại suy nghĩ không theo lẽ thường.

Thẩm Vô Cữu nhìn Tứ công chúa một cái, đưa tay về phía Sở Du Ninh: "Công chúa."

Sở Du Ninh nhanh chân đến bên cạnh, đưa tay cho hắn, vô thức dùng tinh thần lực kiểm tra vết thương của hắn. May mà không vì b.ắ.n ám khí làm vết thương bị nứt.

Thẩm Vô Cữu nắm lấy bàn tay nhỏ mềm mại, nói lớn: "Thần cảm tạ hoàng hậu nương nương trước khi mất đã thương xót thần không còn cha mẹ, đặc biệt chỉ hôn cho thần, đem công chúa trân quý như châu báu gả thấp cho thần."

Sở Du Ninh nhìn hắn, không phải là bị ép sao? Xem ra Thẩm Vô Cữu nói bừa không kém gì nàng.

Cảnh Huy Đế nhìn Thẩm Vô Cữu càng thấy vừa mắt.

Có lời này, tức là hôn sự này không phải hoàng hậu vì muốn để nữ nhi trốn tránh hòa thân mới ép ông ta hạ chỉ ban hôn, mà là hoàng hậu thương xót Thẩm Vô Cữu không có ai lo liệu chuyện hôn sự, nghĩ đến công lao trấn thủ biên quan của hắn nên mới gả thấp công chúa cho hắn.

Tứ công chúa nắm c.h.ặ.t t.a.y trước ngực, liếc nhìn Thẩm Vô Cữu, người đẹp như vậy dù chỉ nửa nằm ở đó cũng khiến người ta động lòng.

Hắn vội vàng mở miệng bảo vệ Sở Nguyên Hi như vậy, có thể thấy Sở Nguyên Hi gả qua đó, hai người ở chung rất tốt.

Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?Tác giả: Thiền MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất… Dự Vương nhìn mà hối hận c.h.ế.t đi được vì sao lại nhất thời nóng nảy làm liều, chọn nàng ta thì đã sớm không cần mất mặt như vậy.Tứ công chúa đến trước điện, khẽ khàng hành lễ: "Nhi thần bái kiến phụ hoàng.""Đứng lên đi. Trẫm hỏi ngươi, ngươi có nguyện vì thúc đẩy bang giao hữu hảo giữa hai nước mà đi Việt Quốc hòa thân không?" Cảnh Huy Đế trực tiếp hỏi."Người mà ngươi sẽ gả là hắn." Sở Du Ninh chỉ vào Dự Vương, tốt bụng nhắc nhở.Tứ công chúa e lệ nhìn qua một cái, đôi mắt lưu chuyển, lại lập tức thu hồi, cúi đầu nói: "Thưa phụ hoàng, nhi thần nguyện ý."Quần thần hài lòng gật đầu, xem đi, công chúa hiểu chuyện, biết đại nghĩa biết bao.Sở Du Ninh trợn mắt há hốc mồm, chẳng lẽ là nàng ở mạt thế nhìn tang thi lâu rồi, thẩm mỹ không bình thường?Xấu như vậy mà còn muốn gả?Chẳng lẽ Tứ công chúa trước kia không muốn đi Việt Quốc hòa thân, tìm nguyên chủ nói nguyện ý thay nàng gả cho Thẩm Vô Cữu là giả sao?"Ngươi bị mù mắt hay là hỏng não? Biết gả qua đó sẽ thế nào không?" Sở Du Ninh không hiểu."Vì sự phát triển hữu hảo giữa hai nước, ta nguyện ý. Ta hưởng thụ mọi thứ mà thân phận công chúa mang lại thì phải biết gánh vác trách nhiệm của một công chúa."Giọng nói của Tứ công chúa nhỏ nhẹ mềm mại nhưng lại toát lên một vẻ đại nghĩa lẫm nhiên.Sở Du Ninh chớp mắt: "Ta nghi ngờ ngươi đang móc mỉa ta."Tứ công chúa:...Quần thần:...Cái này, mặc dù nghe có vẻ đúng là có ý đó nhưng nói thẳng ra như vậy đúng là khiến người ta ngượng ngùng.Cảnh Huy Đế lạnh lùng liếc nhìn Tứ công chúa: "Các ngươi đều tốt. Phủ Trấn Quốc tướng quân đời đời trung liệt, Thẩm Vô Cữu lại lập nhiều chiến công hiển hách, trẫm gả Du Ninh cho Thẩm Vô Cữu cũng là để thúc đẩy quan hệ giữa triều đình và tướng sĩ biên quan, không phụ lòng trung thành của họ."Tứ công chúa mặt đỏ trắng xen lẫn, cúi đầu không dám nói thêm gì nữa.Nàng ta cũng tuyệt vọng lắm chứ, vốn định trước khi đi để mọi người nhớ đến Tứ công chúa này vì Khánh Quốc mà hy sinh, còn đích công chúa thì chỉ biết trốn tránh trách nhiệm, nào ngờ đích công chúa lại suy nghĩ không theo lẽ thường.Thẩm Vô Cữu nhìn Tứ công chúa một cái, đưa tay về phía Sở Du Ninh: "Công chúa."Sở Du Ninh nhanh chân đến bên cạnh, đưa tay cho hắn, vô thức dùng tinh thần lực kiểm tra vết thương của hắn. May mà không vì b.ắ.n ám khí làm vết thương bị nứt.Thẩm Vô Cữu nắm lấy bàn tay nhỏ mềm mại, nói lớn: "Thần cảm tạ hoàng hậu nương nương trước khi mất đã thương xót thần không còn cha mẹ, đặc biệt chỉ hôn cho thần, đem công chúa trân quý như châu báu gả thấp cho thần."Sở Du Ninh nhìn hắn, không phải là bị ép sao? Xem ra Thẩm Vô Cữu nói bừa không kém gì nàng.Cảnh Huy Đế nhìn Thẩm Vô Cữu càng thấy vừa mắt.Có lời này, tức là hôn sự này không phải hoàng hậu vì muốn để nữ nhi trốn tránh hòa thân mới ép ông ta hạ chỉ ban hôn, mà là hoàng hậu thương xót Thẩm Vô Cữu không có ai lo liệu chuyện hôn sự, nghĩ đến công lao trấn thủ biên quan của hắn nên mới gả thấp công chúa cho hắn.Tứ công chúa nắm c.h.ặ.t t.a.y trước ngực, liếc nhìn Thẩm Vô Cữu, người đẹp như vậy dù chỉ nửa nằm ở đó cũng khiến người ta động lòng.Hắn vội vàng mở miệng bảo vệ Sở Nguyên Hi như vậy, có thể thấy Sở Nguyên Hi gả qua đó, hai người ở chung rất tốt.

Chương 141: Chương 141