Tác giả:

Sở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất…

Chương 308: Chương 308

Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?Tác giả: Thiền MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất… Hắn nghi ngờ nếu Tần các lão không sụp đổ, nội các vẫn khống chế bệ hạ, công chúa sẽ xách đao xông vào nội các, ép bọn họ phải nghe theo bệ hạ.Công chúa rất bênh vực người của mình, người của nàng chỉ nàng mới có thể bắt nạt, người khác thì không được, những người này cũng bao gồm bệ hạ.Nhìn bệ hạ đối với công chúa cũng là bất đắc dĩ nhưng lại có phần nuông chiều, có lẽ tính tình của công chúa thật sự hợp ý ông ta, chỉ là không biết ông ta có thể giữ được ý này bao lâu, từ xưa đến nay lòng quân khó đoán.Rất nhanh, lễ chọn đồ bắt đầu.Hôm nay thời tiết rất đẹp, trời thu cao khí sảng, nắng cũng không gắt.Lễ chọn đồ quyết định sẽ tổ chức ở bên ngoài, chỉ cần bê bàn ra ngoài là được, bên ngoài nhà gỗ, trên nền đất bằng phẳng được trải ván gỗ để vui chơi, địa điểm cũng khá rộng rãi.Lúc này Bùi Diên Sơ và Khương Trần cũng không trốn nữa, lần lượt ra ngoài vây xem Tứ hoàng tử chọn đồ.Tứ hoàng tử đáng yêu lại ngoan ngoãn, ít khi khóc nháo, những ngày này bọn họ cũng thường bế nó đi chơi, nó chọn đồ, bọn họ đương nhiên phải đến để thêm phần náo nhiệt.Bàn được trải khăn đỏ, trên khăn đỏ bày đầy đủ các loại đồ dùng để chọn lựa, Sở Du Ninh đặt cục bột lên: "Tiểu Tứ, đi lấy thứ ngươi muốn đi, lấy được bao nhiêu thì lấy, làm người phải có nhiều kỹ năng mới không bị c.h.ế.t đói."Mọi người: ... Sao công chúa lại cho rằng một hoàng tử đường đường chính chính sẽ bị c.h.ế.t đói?"Nói bậy!"Cảnh Huy Đế tiến lên gõ đầu nàng, tháo ngọc bội hình rồng ở thắt lưng xuống đặt lên: "Tiểu Tứ, nhanh chọn một thứ để lấy."Sở Du Ninh thấy vậy cũng đi bắt một con gà đặt lên.Mọi người còn chưa kịp hoàn hồn sau cú sốc Cảnh Huy Đế đặt ngọc bội lên, thấy hành động này của công chúa thì lại kinh ngạc há hốc mồm."Đây là lễ chọn đồ của đệ đệ ngươi, ngươi giận trẫm cái gì!" Cảnh Huy Đế quát lớn.Sở Du Ninh tỏ vẻ vô tội: "Ta giận người lúc nào?"Cảnh Huy Đế chỉ vào con gà nằm im trên bàn: "Không giận thì ngươi bắt cái thứ này lên làm gì?""Cái của ta tốt hơn ngọc bội của người, đây là thịt, Tiểu Tứ lấy nó có nghĩa là cả đời không thiếu thịt! Đúng rồi, còn thiếu một nắm gạo! Phong Nhi, nhanh đi lấy một nắm gạo đến đây." Sở Du Ninh quay đầu ra lệnh cho Phong Nhi.Phong Nhi không dám nhìn bệ hạ lấy một cái, quay người đi làm. Nàng ta là người của công chúa, chỉ nghe theo công chúa.Cảnh Huy Đế thấy không ai ngăn cản, liền nhìn về phía Thẩm Vô Cữu: "Các ngươi cũng không ngăn cản sao?""Thần thấy công chúa nói đúng, cơm no áo ấm là tốt lắm rồi."Thẩm Vô Cữu ủng hộ thê tử vô điều kiện, công chúa cho rằng lương thực và thịt mới là thiết thực nhất, vậy thì cứ để nàng làm theo ý mình, dù sao với thực lực hiện tại của công chúa, cũng không cần dựa vào việc tích lũy danh tiếng để sống.Cảnh Huy Đế không biết nên nói gì nữa, tính tình khuê nữ của ông ta càng ngày càng không ra gì, chắc chắn là do Thẩm Vô Cữu chiều hư.Trương ma ma thấy không ai ngăn cản con gà lên bàn, thở dài một tiếng, bảo người mang con gà xuống lau sạch rồi mới đặt lên lại.Rất nhanh, Phong Nhi thật sự tìm được gạo nhưng không phải một nắm, mà là một bó lúa mới gặt, là Sở Du Ninh mấy hôm trước đi trang viên xem dân làng gặt lúa mang về, trên đó treo đầy những hạt lúa nặng trĩu, vừa vặn dùng để cho Tứ hoàng tử chọn đồ.

Hắn nghi ngờ nếu Tần các lão không sụp đổ, nội các vẫn khống chế bệ hạ, công chúa sẽ xách đao xông vào nội các, ép bọn họ phải nghe theo bệ hạ.

Công chúa rất bênh vực người của mình, người của nàng chỉ nàng mới có thể bắt nạt, người khác thì không được, những người này cũng bao gồm bệ hạ.

Nhìn bệ hạ đối với công chúa cũng là bất đắc dĩ nhưng lại có phần nuông chiều, có lẽ tính tình của công chúa thật sự hợp ý ông ta, chỉ là không biết ông ta có thể giữ được ý này bao lâu, từ xưa đến nay lòng quân khó đoán.

Rất nhanh, lễ chọn đồ bắt đầu.

Hôm nay thời tiết rất đẹp, trời thu cao khí sảng, nắng cũng không gắt.

Lễ chọn đồ quyết định sẽ tổ chức ở bên ngoài, chỉ cần bê bàn ra ngoài là được, bên ngoài nhà gỗ, trên nền đất bằng phẳng được trải ván gỗ để vui chơi, địa điểm cũng khá rộng rãi.

Lúc này Bùi Diên Sơ và Khương Trần cũng không trốn nữa, lần lượt ra ngoài vây xem Tứ hoàng tử chọn đồ.

Tứ hoàng tử đáng yêu lại ngoan ngoãn, ít khi khóc nháo, những ngày này bọn họ cũng thường bế nó đi chơi, nó chọn đồ, bọn họ đương nhiên phải đến để thêm phần náo nhiệt.

Bàn được trải khăn đỏ, trên khăn đỏ bày đầy đủ các loại đồ dùng để chọn lựa, Sở Du Ninh đặt cục bột lên: "Tiểu Tứ, đi lấy thứ ngươi muốn đi, lấy được bao nhiêu thì lấy, làm người phải có nhiều kỹ năng mới không bị c.h.ế.t đói."

Mọi người: ... Sao công chúa lại cho rằng một hoàng tử đường đường chính chính sẽ bị c.h.ế.t đói?

"Nói bậy!"

Cảnh Huy Đế tiến lên gõ đầu nàng, tháo ngọc bội hình rồng ở thắt lưng xuống đặt lên: "Tiểu Tứ, nhanh chọn một thứ để lấy."

Sở Du Ninh thấy vậy cũng đi bắt một con gà đặt lên.

Mọi người còn chưa kịp hoàn hồn sau cú sốc Cảnh Huy Đế đặt ngọc bội lên, thấy hành động này của công chúa thì lại kinh ngạc há hốc mồm.

"Đây là lễ chọn đồ của đệ đệ ngươi, ngươi giận trẫm cái gì!" Cảnh Huy Đế quát lớn.

Sở Du Ninh tỏ vẻ vô tội: "Ta giận người lúc nào?"

Cảnh Huy Đế chỉ vào con gà nằm im trên bàn: "Không giận thì ngươi bắt cái thứ này lên làm gì?"

"Cái của ta tốt hơn ngọc bội của người, đây là thịt, Tiểu Tứ lấy nó có nghĩa là cả đời không thiếu thịt! Đúng rồi, còn thiếu một nắm gạo! Phong Nhi, nhanh đi lấy một nắm gạo đến đây." Sở Du Ninh quay đầu ra lệnh cho Phong Nhi.

Phong Nhi không dám nhìn bệ hạ lấy một cái, quay người đi làm. Nàng ta là người của công chúa, chỉ nghe theo công chúa.

Cảnh Huy Đế thấy không ai ngăn cản, liền nhìn về phía Thẩm Vô Cữu: "Các ngươi cũng không ngăn cản sao?"

"Thần thấy công chúa nói đúng, cơm no áo ấm là tốt lắm rồi."

Thẩm Vô Cữu ủng hộ thê tử vô điều kiện, công chúa cho rằng lương thực và thịt mới là thiết thực nhất, vậy thì cứ để nàng làm theo ý mình, dù sao với thực lực hiện tại của công chúa, cũng không cần dựa vào việc tích lũy danh tiếng để sống.

Cảnh Huy Đế không biết nên nói gì nữa, tính tình khuê nữ của ông ta càng ngày càng không ra gì, chắc chắn là do Thẩm Vô Cữu chiều hư.

Trương ma ma thấy không ai ngăn cản con gà lên bàn, thở dài một tiếng, bảo người mang con gà xuống lau sạch rồi mới đặt lên lại.

Rất nhanh, Phong Nhi thật sự tìm được gạo nhưng không phải một nắm, mà là một bó lúa mới gặt, là Sở Du Ninh mấy hôm trước đi trang viên xem dân làng gặt lúa mang về, trên đó treo đầy những hạt lúa nặng trĩu, vừa vặn dùng để cho Tứ hoàng tử chọn đồ.

Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?Tác giả: Thiền MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất… Hắn nghi ngờ nếu Tần các lão không sụp đổ, nội các vẫn khống chế bệ hạ, công chúa sẽ xách đao xông vào nội các, ép bọn họ phải nghe theo bệ hạ.Công chúa rất bênh vực người của mình, người của nàng chỉ nàng mới có thể bắt nạt, người khác thì không được, những người này cũng bao gồm bệ hạ.Nhìn bệ hạ đối với công chúa cũng là bất đắc dĩ nhưng lại có phần nuông chiều, có lẽ tính tình của công chúa thật sự hợp ý ông ta, chỉ là không biết ông ta có thể giữ được ý này bao lâu, từ xưa đến nay lòng quân khó đoán.Rất nhanh, lễ chọn đồ bắt đầu.Hôm nay thời tiết rất đẹp, trời thu cao khí sảng, nắng cũng không gắt.Lễ chọn đồ quyết định sẽ tổ chức ở bên ngoài, chỉ cần bê bàn ra ngoài là được, bên ngoài nhà gỗ, trên nền đất bằng phẳng được trải ván gỗ để vui chơi, địa điểm cũng khá rộng rãi.Lúc này Bùi Diên Sơ và Khương Trần cũng không trốn nữa, lần lượt ra ngoài vây xem Tứ hoàng tử chọn đồ.Tứ hoàng tử đáng yêu lại ngoan ngoãn, ít khi khóc nháo, những ngày này bọn họ cũng thường bế nó đi chơi, nó chọn đồ, bọn họ đương nhiên phải đến để thêm phần náo nhiệt.Bàn được trải khăn đỏ, trên khăn đỏ bày đầy đủ các loại đồ dùng để chọn lựa, Sở Du Ninh đặt cục bột lên: "Tiểu Tứ, đi lấy thứ ngươi muốn đi, lấy được bao nhiêu thì lấy, làm người phải có nhiều kỹ năng mới không bị c.h.ế.t đói."Mọi người: ... Sao công chúa lại cho rằng một hoàng tử đường đường chính chính sẽ bị c.h.ế.t đói?"Nói bậy!"Cảnh Huy Đế tiến lên gõ đầu nàng, tháo ngọc bội hình rồng ở thắt lưng xuống đặt lên: "Tiểu Tứ, nhanh chọn một thứ để lấy."Sở Du Ninh thấy vậy cũng đi bắt một con gà đặt lên.Mọi người còn chưa kịp hoàn hồn sau cú sốc Cảnh Huy Đế đặt ngọc bội lên, thấy hành động này của công chúa thì lại kinh ngạc há hốc mồm."Đây là lễ chọn đồ của đệ đệ ngươi, ngươi giận trẫm cái gì!" Cảnh Huy Đế quát lớn.Sở Du Ninh tỏ vẻ vô tội: "Ta giận người lúc nào?"Cảnh Huy Đế chỉ vào con gà nằm im trên bàn: "Không giận thì ngươi bắt cái thứ này lên làm gì?""Cái của ta tốt hơn ngọc bội của người, đây là thịt, Tiểu Tứ lấy nó có nghĩa là cả đời không thiếu thịt! Đúng rồi, còn thiếu một nắm gạo! Phong Nhi, nhanh đi lấy một nắm gạo đến đây." Sở Du Ninh quay đầu ra lệnh cho Phong Nhi.Phong Nhi không dám nhìn bệ hạ lấy một cái, quay người đi làm. Nàng ta là người của công chúa, chỉ nghe theo công chúa.Cảnh Huy Đế thấy không ai ngăn cản, liền nhìn về phía Thẩm Vô Cữu: "Các ngươi cũng không ngăn cản sao?""Thần thấy công chúa nói đúng, cơm no áo ấm là tốt lắm rồi."Thẩm Vô Cữu ủng hộ thê tử vô điều kiện, công chúa cho rằng lương thực và thịt mới là thiết thực nhất, vậy thì cứ để nàng làm theo ý mình, dù sao với thực lực hiện tại của công chúa, cũng không cần dựa vào việc tích lũy danh tiếng để sống.Cảnh Huy Đế không biết nên nói gì nữa, tính tình khuê nữ của ông ta càng ngày càng không ra gì, chắc chắn là do Thẩm Vô Cữu chiều hư.Trương ma ma thấy không ai ngăn cản con gà lên bàn, thở dài một tiếng, bảo người mang con gà xuống lau sạch rồi mới đặt lên lại.Rất nhanh, Phong Nhi thật sự tìm được gạo nhưng không phải một nắm, mà là một bó lúa mới gặt, là Sở Du Ninh mấy hôm trước đi trang viên xem dân làng gặt lúa mang về, trên đó treo đầy những hạt lúa nặng trĩu, vừa vặn dùng để cho Tứ hoàng tử chọn đồ.

Chương 308: Chương 308