Sở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất…
Chương 339: Chương 339
Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?Tác giả: Thiền MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất… Cảnh Huy Đế đã nhìn ra từ những chuyện xảy ra với Chiêu quý phi và những người khác, với cái đầu khác thường của khuê nữ ông ta, không ai có thể đoán được bước tiếp theo của sự việc sẽ như thế nào, tóm lại những người cuối cùng đối đầu với nàng đều không có kết cục tốt đẹp.Mặc dù chắc chắn khuê nữ sẽ không sao, nhưng Cảnh Huy Đế vẫn thêm một câu: "Bất kể Du Ninh có trở về được hay không, trẫm đều quyết định kết thúc những chuyện vô lý này rồi."Thái hậu mở to hai mắt, giọng nói có chút run rẩy: "Bệ hạ muốn làm gì?""Làm chuyện mà trẫm nên làm từ lâu."Cảnh Huy Đế quay người bước ra ngoài, khi sắp bước ra khỏi điện thì dừng lại, liếc mắt về phía sau: "Mẫu hậu, người đã lễ Phật nhiều năm như vậy, người có chắc Phật tổ sẽ nhận không?"Thân thể thái hậu hơi lắc lư, tràng hạt trên tay xoay rất nhanh, muốn dùng cách này để bình ổn sự hoảng loạn trong lòng, vẻ hiền hòa trên mặt cũng dần biến mất.Cuối cùng, một tiếng "Bốp", chuỗi hạt đứt, các hạt rơi xuống đất leng keng.*Khi Sở Du Ninh trở về Quỷ Sơn, bầu không khí ở Quỷ Sơn vẫn rất u ám, mọi người đều đang chờ nàng trở về, những người đến Quỷ Sơn để mua gà đã sớm bị đuổi đi."Công chúa, người không nên vì một nha hoàn mà xông vào cung tra hỏi bệ hạ." Trương ma ma tiến lên, khuôn mặt nặng nề trách mắng.Không phải bà ta có thành kiến, nhưng chỉ vì một nha hoàn mà chọc giận bệ hạ thì thật sự không sáng suốt.Cho dù hôm nay người c.h.ế.t là bà ta, bà ta cũng không muốn thấy công chúa vì mình mà xung đột với bệ hạ.Tình cảm của con người là tương hỗ, bệ hạ hiện tại vẫn còn thấy tính tình của công chúa mới mẻ, nhưng nếu làm nhiều sẽ thấy phiền.Bà ta theo hầu hoàng hậu nhiều năm, chẳng lẽ còn không biết được phần nào tính tình của bệ hạ sao? Cho dù bệ hạ không coi trọng hoàng hậu, nhưng thể diện nên có vẫn sẽ có, tuy rằng nói lật mặt cũng sẽ không một lời báo trước."Người của ta không thể c.h.ế.t không minh bạch được, cho dù Hề Âm chỉ là một nha hoàn." Giọng nói của Sở Du Ninh kiên định.Trương ma ma biết suy nghĩ của nàng không hợp với thế giới này, vấn đề tôn ti trật tự này mãi mãi không nói thông được."Vậy công chúa có kết quả gì không?"Sở Du Ninh bĩu môi: "Phụ hoàng không chịu nói, ta thấy giống như Thẩm Vô Cữu xem xuân cung đồ không dám cho ta biết vậy."Trương ma ma: ... Đây là ví dụ gì đây?"Công chúa không giống như người dễ bỏ qua chuyện này.""Thẩm Vô Cữu nghi ngờ cái c.h.ế.t của Hề Âm có liên quan đến cái c.h.ế.t của cha và các ca ca hắn, Hề Âm bị ám vệ của phụ hoàng giết, cũng tức là có liên quan đến phụ hoàng, nhưng ông ta không thừa nhận."Sắc mặt Trương ma ma đột nhiên thay đổi, bà ta vội cúi đầu, không để công chúa nhìn thấy.Trước khi lâm chung, nương nương đã chọn Thẩm gia cho công chúa gả thấp, hình như là vì biết được điều gì đó, biết rằng chỉ cần bệ hạ còn tại vị một ngày thì sẽ không động đến Thẩm gia, vì bệ hạ nợ Thẩm gia!Hóa ra, sự nợ nần này là vì cái c.h.ế.t của phụ thân cùng các huynh trưởng của phò mã sao?Trương ma ma rùng mình, chuyện này phải giấu kín, giấu được lúc nào thì giấu lúc đó, bà ta không dám tưởng tượng cảnh phò mã và công chúa trở mặt thành thù.Không đúng! Với tính tình của công chúa, bà ta nên lo lắng công chúa sẽ cầm đao quyết liệt với bệ hạ.
Cảnh Huy Đế đã nhìn ra từ những chuyện xảy ra với Chiêu quý phi và những người khác, với cái đầu khác thường của khuê nữ ông ta, không ai có thể đoán được bước tiếp theo của sự việc sẽ như thế nào, tóm lại những người cuối cùng đối đầu với nàng đều không có kết cục tốt đẹp.
Mặc dù chắc chắn khuê nữ sẽ không sao, nhưng Cảnh Huy Đế vẫn thêm một câu: "Bất kể Du Ninh có trở về được hay không, trẫm đều quyết định kết thúc những chuyện vô lý này rồi."
Thái hậu mở to hai mắt, giọng nói có chút run rẩy: "Bệ hạ muốn làm gì?"
"Làm chuyện mà trẫm nên làm từ lâu."
Cảnh Huy Đế quay người bước ra ngoài, khi sắp bước ra khỏi điện thì dừng lại, liếc mắt về phía sau: "Mẫu hậu, người đã lễ Phật nhiều năm như vậy, người có chắc Phật tổ sẽ nhận không?"
Thân thể thái hậu hơi lắc lư, tràng hạt trên tay xoay rất nhanh, muốn dùng cách này để bình ổn sự hoảng loạn trong lòng, vẻ hiền hòa trên mặt cũng dần biến mất.
Cuối cùng, một tiếng "Bốp", chuỗi hạt đứt, các hạt rơi xuống đất leng keng.
*
Khi Sở Du Ninh trở về Quỷ Sơn, bầu không khí ở Quỷ Sơn vẫn rất u ám, mọi người đều đang chờ nàng trở về, những người đến Quỷ Sơn để mua gà đã sớm bị đuổi đi.
"Công chúa, người không nên vì một nha hoàn mà xông vào cung tra hỏi bệ hạ." Trương ma ma tiến lên, khuôn mặt nặng nề trách mắng.
Không phải bà ta có thành kiến, nhưng chỉ vì một nha hoàn mà chọc giận bệ hạ thì thật sự không sáng suốt.
Cho dù hôm nay người c.h.ế.t là bà ta, bà ta cũng không muốn thấy công chúa vì mình mà xung đột với bệ hạ.
Tình cảm của con người là tương hỗ, bệ hạ hiện tại vẫn còn thấy tính tình của công chúa mới mẻ, nhưng nếu làm nhiều sẽ thấy phiền.
Bà ta theo hầu hoàng hậu nhiều năm, chẳng lẽ còn không biết được phần nào tính tình của bệ hạ sao? Cho dù bệ hạ không coi trọng hoàng hậu, nhưng thể diện nên có vẫn sẽ có, tuy rằng nói lật mặt cũng sẽ không một lời báo trước.
"Người của ta không thể c.h.ế.t không minh bạch được, cho dù Hề Âm chỉ là một nha hoàn." Giọng nói của Sở Du Ninh kiên định.
Trương ma ma biết suy nghĩ của nàng không hợp với thế giới này, vấn đề tôn ti trật tự này mãi mãi không nói thông được.
"Vậy công chúa có kết quả gì không?"
Sở Du Ninh bĩu môi: "Phụ hoàng không chịu nói, ta thấy giống như Thẩm Vô Cữu xem xuân cung đồ không dám cho ta biết vậy."
Trương ma ma: ... Đây là ví dụ gì đây?
"Công chúa không giống như người dễ bỏ qua chuyện này."
"Thẩm Vô Cữu nghi ngờ cái c.h.ế.t của Hề Âm có liên quan đến cái c.h.ế.t của cha và các ca ca hắn, Hề Âm bị ám vệ của phụ hoàng giết, cũng tức là có liên quan đến phụ hoàng, nhưng ông ta không thừa nhận."
Sắc mặt Trương ma ma đột nhiên thay đổi, bà ta vội cúi đầu, không để công chúa nhìn thấy.
Trước khi lâm chung, nương nương đã chọn Thẩm gia cho công chúa gả thấp, hình như là vì biết được điều gì đó, biết rằng chỉ cần bệ hạ còn tại vị một ngày thì sẽ không động đến Thẩm gia, vì bệ hạ nợ Thẩm gia!
Hóa ra, sự nợ nần này là vì cái c.h.ế.t của phụ thân cùng các huynh trưởng của phò mã sao?
Trương ma ma rùng mình, chuyện này phải giấu kín, giấu được lúc nào thì giấu lúc đó, bà ta không dám tưởng tượng cảnh phò mã và công chúa trở mặt thành thù.
Không đúng! Với tính tình của công chúa, bà ta nên lo lắng công chúa sẽ cầm đao quyết liệt với bệ hạ.
Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?Tác giả: Thiền MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất… Cảnh Huy Đế đã nhìn ra từ những chuyện xảy ra với Chiêu quý phi và những người khác, với cái đầu khác thường của khuê nữ ông ta, không ai có thể đoán được bước tiếp theo của sự việc sẽ như thế nào, tóm lại những người cuối cùng đối đầu với nàng đều không có kết cục tốt đẹp.Mặc dù chắc chắn khuê nữ sẽ không sao, nhưng Cảnh Huy Đế vẫn thêm một câu: "Bất kể Du Ninh có trở về được hay không, trẫm đều quyết định kết thúc những chuyện vô lý này rồi."Thái hậu mở to hai mắt, giọng nói có chút run rẩy: "Bệ hạ muốn làm gì?""Làm chuyện mà trẫm nên làm từ lâu."Cảnh Huy Đế quay người bước ra ngoài, khi sắp bước ra khỏi điện thì dừng lại, liếc mắt về phía sau: "Mẫu hậu, người đã lễ Phật nhiều năm như vậy, người có chắc Phật tổ sẽ nhận không?"Thân thể thái hậu hơi lắc lư, tràng hạt trên tay xoay rất nhanh, muốn dùng cách này để bình ổn sự hoảng loạn trong lòng, vẻ hiền hòa trên mặt cũng dần biến mất.Cuối cùng, một tiếng "Bốp", chuỗi hạt đứt, các hạt rơi xuống đất leng keng.*Khi Sở Du Ninh trở về Quỷ Sơn, bầu không khí ở Quỷ Sơn vẫn rất u ám, mọi người đều đang chờ nàng trở về, những người đến Quỷ Sơn để mua gà đã sớm bị đuổi đi."Công chúa, người không nên vì một nha hoàn mà xông vào cung tra hỏi bệ hạ." Trương ma ma tiến lên, khuôn mặt nặng nề trách mắng.Không phải bà ta có thành kiến, nhưng chỉ vì một nha hoàn mà chọc giận bệ hạ thì thật sự không sáng suốt.Cho dù hôm nay người c.h.ế.t là bà ta, bà ta cũng không muốn thấy công chúa vì mình mà xung đột với bệ hạ.Tình cảm của con người là tương hỗ, bệ hạ hiện tại vẫn còn thấy tính tình của công chúa mới mẻ, nhưng nếu làm nhiều sẽ thấy phiền.Bà ta theo hầu hoàng hậu nhiều năm, chẳng lẽ còn không biết được phần nào tính tình của bệ hạ sao? Cho dù bệ hạ không coi trọng hoàng hậu, nhưng thể diện nên có vẫn sẽ có, tuy rằng nói lật mặt cũng sẽ không một lời báo trước."Người của ta không thể c.h.ế.t không minh bạch được, cho dù Hề Âm chỉ là một nha hoàn." Giọng nói của Sở Du Ninh kiên định.Trương ma ma biết suy nghĩ của nàng không hợp với thế giới này, vấn đề tôn ti trật tự này mãi mãi không nói thông được."Vậy công chúa có kết quả gì không?"Sở Du Ninh bĩu môi: "Phụ hoàng không chịu nói, ta thấy giống như Thẩm Vô Cữu xem xuân cung đồ không dám cho ta biết vậy."Trương ma ma: ... Đây là ví dụ gì đây?"Công chúa không giống như người dễ bỏ qua chuyện này.""Thẩm Vô Cữu nghi ngờ cái c.h.ế.t của Hề Âm có liên quan đến cái c.h.ế.t của cha và các ca ca hắn, Hề Âm bị ám vệ của phụ hoàng giết, cũng tức là có liên quan đến phụ hoàng, nhưng ông ta không thừa nhận."Sắc mặt Trương ma ma đột nhiên thay đổi, bà ta vội cúi đầu, không để công chúa nhìn thấy.Trước khi lâm chung, nương nương đã chọn Thẩm gia cho công chúa gả thấp, hình như là vì biết được điều gì đó, biết rằng chỉ cần bệ hạ còn tại vị một ngày thì sẽ không động đến Thẩm gia, vì bệ hạ nợ Thẩm gia!Hóa ra, sự nợ nần này là vì cái c.h.ế.t của phụ thân cùng các huynh trưởng của phò mã sao?Trương ma ma rùng mình, chuyện này phải giấu kín, giấu được lúc nào thì giấu lúc đó, bà ta không dám tưởng tượng cảnh phò mã và công chúa trở mặt thành thù.Không đúng! Với tính tình của công chúa, bà ta nên lo lắng công chúa sẽ cầm đao quyết liệt với bệ hạ.