… Nhà máy quạt điện Trường An ở Tô Thành được thành lập vào những năm 90 của thế kỷ trước, chủ yếu sản xuất quạt điện, máy sưởi và các loại hạng mục khác. Vào thời kỳ hưng thịnh nhất, trong nhà máy thuê hơn hai nghìn công nhân, việc buôn bán cực kỳ phát đạt, sản phẩm tiêu thụ ra cả Đông Nam Á, là nơi đóng thuế nhiều nhất của Tô Thành. Thế nhưng, khoảng mười năm trở lại đây, các nhãn hiệu quạt lâu đời trong nước không còn được người tiêu dùng yêu thích nữa, doanh thu không ngừng giảm xuống, năm nào nhà máy cũng phải cắt giảm biên chế. Bốn tòa nhà tập thể nguyên bản rộn ràng náo nhiệt, hiện giờ chỉ còn lại hai tòa số ba và số bốn là có người ở nên vẫn chưa cắt điện, cắt nước. Những tòa nhà kiểu cũ của thế kỷ trước lung lay, trơ trọi trong mưa gió, mặt trời chiều ngả về Tây, ánh nắng ảm đạm bao phủ trên tòa nhà số ba, tạo nên một bóng râm mờ nhạt, bao trùm lên tòa nhà số bốn được chống đỡ ở phía sau. Hôm nay là ngày đầu tiên của kỳ nghỉ Tết Đoan Ngọ, một khi được nghỉ, con phố cổ phía…
Chương 88: âChá»§ nhân cá»§a Äá»a Phá»§. Â�
Giả Chết Cũng Không Cứu Nổi Thế GiớiTác giả: Mạc Thần HoanTruyện Đam Mỹ, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị … Nhà máy quạt điện Trường An ở Tô Thành được thành lập vào những năm 90 của thế kỷ trước, chủ yếu sản xuất quạt điện, máy sưởi và các loại hạng mục khác. Vào thời kỳ hưng thịnh nhất, trong nhà máy thuê hơn hai nghìn công nhân, việc buôn bán cực kỳ phát đạt, sản phẩm tiêu thụ ra cả Đông Nam Á, là nơi đóng thuế nhiều nhất của Tô Thành. Thế nhưng, khoảng mười năm trở lại đây, các nhãn hiệu quạt lâu đời trong nước không còn được người tiêu dùng yêu thích nữa, doanh thu không ngừng giảm xuống, năm nào nhà máy cũng phải cắt giảm biên chế. Bốn tòa nhà tập thể nguyên bản rộn ràng náo nhiệt, hiện giờ chỉ còn lại hai tòa số ba và số bốn là có người ở nên vẫn chưa cắt điện, cắt nước. Những tòa nhà kiểu cũ của thế kỷ trước lung lay, trơ trọi trong mưa gió, mặt trời chiều ngả về Tây, ánh nắng ảm đạm bao phủ trên tòa nhà số ba, tạo nên một bóng râm mờ nhạt, bao trùm lên tòa nhà số bốn được chống đỡ ở phía sau. Hôm nay là ngày đầu tiên của kỳ nghỉ Tết Đoan Ngọ, một khi được nghỉ, con phố cổ phía… Äêm thu lạnh lẽo, ánh trÄng thê lương.Gió lạnh thấu xương thá»i và o ngôi miếu VÄn Äế vừa nhá» vừa cÅ©, tá»±a như má»t lưỡi trượt* sắc bén, lạnh Äến mức ngưá»i thưá»ng duy nhất tại Äây như Liên Há» cÅ©ng phải run lẩy bẩy. Liá»t Thần nhạy bén nhìn thấy Äá»ng tác rụt cá» cá»§a cáºu, hắn không nghÄ© nhiá»u mà trá»±c tiếp duá»i tay kéo ngưá»i tá»i chá» mình. (*Lưỡi trượt: gắn á» Äế già y trượt bÄng.)Liên Há» khẽ giáºt mình, ngẩng Äầu lên nhìn hắn.Liá»t Thần cÅ©ng cúi Äầu nhìn cáºu, nhưá»ng mà y: Äừng khách sáo.Liên Há»: ââ¦âLiên Há» bình tÄ©nh Äẩy tay ngưá»i Äà n ông ra, nét mặt Äiá»m tÄ©nh nói: âNgưá»i anh còn lạnh hÆ¡n á.â Cách xa tôi chút.Liá»t Thần: ââ¦âCÆ¡ thá» cá»§a quá»· thần lạnh như má»t xác chết. Giá» phút nà y Liên Há» Äã rét tá»i mức ná»i da gà , ÄÆ°Æ¡ng nhiên cà ng không muá»n Äứng cạnh má»t khá»i bÄng rá»i.Ngay khi Liên Há» chuẩn bá» móc Äiá»n thoại gá»i xe vá» nhà , bá»ng nhiên má»t bà n tay lạnh lẽo nắm lấy tay cáºu. Thân thá» hÆ¡i khá»±ng lại, Liên Há» theo bản nÄng ngẩng Äầu nhìn ngưá»i Äà n ông Äang Äứng cạnh mình, ngay sau Äó tầm mắt cá»§a cáºu lá»t và o Äôi con ngươi Äen nhánh sâu thẳm. Ngưá»i Äà n ông lẳng lặng mà nhìn cáºu, bà n tay rõ rà ng lạnh như bÄng lại khiến trái tim cáºu Äáºp nhanh má»t cách khó hiá»u.⦠Không phải vừa má»i chê anh ta lạnh sao?Thế nhưng vì sao lại không muá»n giãy ra?Sá»± do dá»± trong ná»i tâm tranh Äấu vá»i nhiá»t Äá» thân thá» má»t há»i, sau và i giây ngắn ngá»§i vế sau Äã già nh toà n thắng. Liên Há» lạnh lùng muá»n Äẩy tay ngưá»i kia ra, ai ngá» Äúng lúc nà y nÆ¡i là n da tiếp xúc Äá»t nhiên truyá»n tá»i nhiá»t Äá» nóng rá»±c.â???â Ủa gì váºy trá»i? Liên Há» kinh ngạc nhìn Liá»t Thần.Trong Äêm tá»i, ngưá»i Äà n ông Äẹp trai khẽ hừ má»t tiếng: âChá» là má»t chút pháp thuáºt, không Äáng nhắc Äến.âLiên Há»â ââ¦âThôi Phán Quan Äứng bên cạnh nhìn: ââ¦âNà y, hai ngưá»i trả lại Sá» Sinh Tá» cho tôi trưá»c rá»i chÆ¡i gì thì chÆ¡i!Gió Tây Bắc ù ù thá»i và o trong ngôi miếu nhá», quét qua Äáy lòng rét cÄm cÄm cá»§a hắn ta.Thôi Phán Quan khá» tâm muá»n chết.Má»t giây trưá»c vừa má»i tiếp nháºn sá»± tháºt nữ thần trong má»ng biến thà nh má»t tên cấp dưá»i Máºp Mạp thÃch la ***** ná»nh ná»t, má»t giây sau bảo váºt Äã bá» cưá»p bá»i má»t ngưá»i hắn ta không dám Äánh cÅ©ng không dám mắng.Còn ai thảm hÆ¡n hắn Äây? Sá»± nghiá»p, tình yêu Äá»u không thuáºn lợi, Thôi Phán Quan nhất thá»i giáºn quá hóa liá»u, bá» dáng như muá»n cá chết lưá»i rách. Hắn ta ná»i giáºn Äùng Äùng nhìn vá» phÃa Liá»t Thần, hai mắt Äá» ngầu, còn chưa ká»p má» miá»ng, Liá»t Thần Äã phát hiá»n ra tầm mắt cá»§a hắn, ngẩng Äầu há»i: âCó viá»c?âThôi Phán Quan láºp tức ná»nh ná»t nói: âÄÆ°Æ¡ng nhiên không có viá»c gì ạ! Äại nhân lấy Sá» Sinh Tá» vô cùng hợp tình hợp lý, dù sao thì nó cÅ©ng không phải cá»§a thuá»c hạ, thuá»c hạ chá» phụ trách quản lý thôi à .âNhìn dáng vẻ tươi cưá»i toe toét cá»§a Thôi Phán Quan, Tưá»ng Quá»· cảm thấy rất cạn lá»i, liếc mắt Äầy xem thưá»ng.Dẫu sao Thôi Phán Quan cÅ©ng là quản gia Äá»a Phá»§ hÆ¡n má»t ngà n nÄm, khi còn sá»ng còn là quan vÄn rất biết cách Än nói, vừa dứt lá»i lại nói tiếp: âChá» có Äiá»u, Sá» Sinh Tá» cÅ©ng chá» mà má»t thứ vô dụng mà thôi.âLiá»t Thần: âCái gì?âThôi Phán Quan: âSá» Sinh Tá» ghi chép chuyá»n sá»ng chết cá»§a tất cả sinh linh trên thế gian, là bảo váºt hiếm thấy. Chẳng qua không ai có thá» sá»a Äá»i chữ viết trong Sá» Sinh Tá»! Ngà i có ÄÆ°á»£c nó, cùng lắm chá» Äiá»u tra kiếp trưá»c cá»§a má»t ngưá»i, kiếp nà y khi nà o chết. Thế nhưng nó á» trong tay thuá»c hạ, sẽ có thá» trá» thà nh pháp khà quan trá»ng Äá» duy trì sá»± á»n Äá»nh cá»§a Äá»a Phá»§.âGương mặt thư sinh cá»§a Phán Quan vô cùng nghiêm túc, lá»i nói chÃnh nghÄ©a, thoạt nhìn không há» giả trân mà vô cùng chân thà nh.Liá»t Thần không khá»i nhÃu mà y: âCó ý gì?âThôi Phán Quan nói rất trá»nh trá»ng: âThuá»c hạ là ngưá»i Äứng Äầu tứ Äại Phán Quan, cần Sá» Sinh Tá» Äá» xá» lý công viá»c hà ng ngà y! Không có Sá» Sinh Tá», thuá»c hạ không thá» hiá»u rõ quá khứ cá»§a sinh linh, tráºt tá»± cá»§a Äá»a Phá»§ sẽ trá» nên há»n loạn. Äại nhân, có ÄÆ°á»£c Sá» Sinh Tá» Äá»ng thá»i cÅ©ng phải gánh vác má»t phần trách nhiá»m lá»n lao. Nói nó vô dụng, bá»i ngoại trừ viá»c tra xét kiếp trưá»c kiếp nà y cá»§a ngưá»i khác cÅ©ng chá» có tác dụng á»n Äá»nh tráºt tá»± cá»§a Äá»a Phá»§ mà thôi.â Cắn rÄng má»t cái, Thôi Phán Quan lá» ra vẻ mặt không nỡ, hắn ta lấy Bút Phán Quan cá»§a mình ra ÄÆ°a cho Liá»t Thần, nói: âÄại nhân, thuá»c hạ tháºt sá»± không thá» mất Sá» Sinh Tá» ÄÆ°á»£c, không chá» có thuá»c hạ cần nó mà Äá»a Phá»§ cÅ©ng cần nó. Ngà i có thá» cho phép thuá»c hạ dùng Bút Phán Quan Äá» Äá»i nó vá» không?âNhững lá»i nà y cá»§a Thôi Phán Quan rất có khà phách, thá» hiá»n bản thân Äang nhún nhưá»ng vì lợi Ãch toà n cục, chá» thiếu nưá»c than thá» khóc lóc nữa thôi. Hắn ta nói xong, bá»n ngưá»i á» Äây Äá»u nhìn vá» phÃa Liá»t Thần. Ãnh mắt bá»n há» cá»±c kỳ phức tạp, rất khó Äá» hình dung ÄÆ°á»£c bằng ngôn ngữ.Liá»t Thần bá» má»i ngưá»i dòm chÄm chú: ââ¦âKiá»u cứ như mình là kẻ xấu xa cưá»p Äá» cá»§a ngưá»i khác ấy nhá»?Môi má»ng khẽ mấp máy, Liá»t Tá»ng bình tÄ©nh lấy Sá» Sinh Tá» ra khá»i túi áo, ném cho Thôi Phán Quan: âTôi chá» Äùa chút thôi.âThôi Phán Quan: ââ¦â Ngà i Äoán xem tôi có tin hay không?Trong lòng móc má»a Liá»t Thần trÄm ngà n lần, mặt ngoà i Thôi Phán Quan lại ná» má»t nụ cưá»i hết sức chân thà nh: âÄại nhân anh minh thần võ, nhân Äức hÆ¡n ngưá»i, thuá»c hạ có vinh hạnh hầu hạ Äại nhân Äúng là phúc ba Äá»i cá»§a thuá»c hạ!âLiá»t Tá»ng ÄÆ°á»£c tâng bá»c táºn trá»i chá» lạnh nhạt khoát tay, xem như chấm dứt chuyá»n nà y.Tháºt ra những lá»i nói vừa rá»i cá»§a Thôi Phán Quan cÅ©ng có ná»a phần sá»± tháºt, ná»a phần dá»i trá.Sá» Sinh Tá» không phải là cá»§a Thôi Phán Quan nhưng lại giao cho hắn ta quản lý, chứ không phải Tháºp Äiá»n Diêm Vương. Bá»i vì Sá» Sinh Tá» có tác dụng rất lá»n Äá»i vá»i sá»± váºn hà nh hà ng ngà y cá»§a Äá»a Phá»§, cái lÅ© Tháºp Äiá»n Diêm Vương vô dụng kia thì là m ÄÆ°á»£c gì chứ? Những ngưá»i ngà y ngà y là m viá»c vất vả, còn không phải chÃnh là Äám nhân viên cấp trung bình bá»n há» hay sao?!Cẩn tháºn cất Sá» Sinh Tá» Äi, Thôi Phán Quan thấy Liá»t Thần không có ý muá»n cưá»p lại má»i nhẹ nhà ng thá» phà o.Có thá» lấy lại là tá»t rá»i.Thôi Phán Quan vừa trải qua viá»c như váºy, lại bá» ***** bá»i chuyá»n Quảng Hà n Tiên Tá» cÅ©ng không suy nghÄ© miên man nữa. Sau khi khôi phục tâm tình, Thôi Phán Quan chợt nhá» tá»i má»t chuyá»n, cảm thán nói: âHai vá» Äại nhân, thuá»c hạ vừa má»i nhá» ra má»t chuyá»n.âHai tay Liên Há» Äang ÄÆ°á»£c Liá»t Thần dùng pháp thuáºt á»§ ấm, vừa nghe thì nhìn vá» phÃa Thôi Phán Quan, há»i: âChuyá»n gì? Có liên quan tá»i VÄn Tụng Äế Quân?âThôi Phán Quan gáºt Äầu: âÄúng váºy. Äại nhân có còn nhá», Laâ¦â Thanh âm Äá»t nhiên dừng lại, Thôi Phán Quan hÃt sâu má»t hÆ¡i, tiếp tục nói: âVừa rá»i La Chung Äá»t nhiên thay Äá»i, chất vấn VÄn Tụng Äế Quân nói hắn Äã chết rá»i không?ââNhá».âViá»c nà y vừa xảy ra không bao lâu, sá»± khác thưá»ng cá»§a phu canh Äá»u khiến má»i ngưá»i khó hiá»u. Phu canh trưá»c giá» miá»ng lưỡi trÆ¡n tru chá» biết ná»nh ná»t, Äụng chuyá»n là núp sau lưng Liên Há» và Liá»t Thần. Nhưng khi VÄn Tụng Äế Quân không chá»u khuất phục muá»n mượn linh há»n cá»§a Tiá»u Lưu Äá» sá»ng lại, phu canh trá» nên dÅ©ng cảm bất ngá», không chút e sợ mà Äứng ra chá» trÃch má»t vá» Thần Minh, lặp Äi lặp lại câu: Anh Äã chết rá»i!CÅ©ng bá»i vì chuyá»n nà y, mà Liá»t Thần má»i nói phu canh giá»ng như biến thà nh má»t con ngưá»i khác.Liá»t Thần: âTrong khoảnh khắc Äó, linh há»n cá»§a ông ta lóe lên má»t chút hà o quang.â NghÄ© nghÄ© lại bá» sung: âGiá»ng như cái loại ngá» Äạo, Äắc Äạo trong tiá»u thuyết huyá»n huyá» n váºy Äó.âThôi Phán Quan gáºt Äầu: âSau khi La Chung thay Äá»i, Äại nhân có nhá» VÄn Tụng Äế Quân Äá»t nhiên bá» thuyết phục, sau Äó thì nhìn chằm chằm và o ông ta, mãi cho Äến chết cÅ©ng chưa từng dá»i mắt khá»i La Chung không?ââNhá».âThôi Phán Quan: âThuá»c hạ cho rằng, có lẽ trong giây phút Äó VÄn Tụng Äế Quân Äã nháºn ra La Chung chÃnh là Quảng Hà n Tiên Tá» 600 nÄm trưá»c!âMá»i ngưá»i thoáng sá»ng sá»t.Lúc nà y, Thôi Phán Quan má»i lá» ra vẻ mặt cá» quái, buá»n bã nói: âNếu tôi nhá» không lầm thì 600 nÄm trưá»c, trong mưá»i mấy vá» Thần Minh theo Äuá»i Quảng Hà n Tiên Tá» ná»ng nhiá»t nhất⦠VÄn Tụng Äế Quân chÃnh là ngưá»i viết nhiá»u thư tình cho nà ng nhất.âMá»i ngưá»i: ââ¦âThảm quá Äi mất!Thắp cho VÄn Tụng Äế Quân Äã chết má»t nén nhang. Tá»i nghiá»p quá, chết rá»i cÅ©ng bá» sang chấn tâm lý.Sá»m biết váºy còn không bằng chết hẳn từ 600 nÄm trưá»c, như thế nà y khác nà o chết rá»i mà chẳng ÄÆ°á»£c yên bình!â¦Bóng Äêm sâu thẳm, trá»i cÅ©ng gần sáng rá»i, nhiá»t Äá» á» vùng ngoại ô cà ng xuá»ng thấp.Giải quyết xong chuyá»n cá»§a VÄn Tụng Äế Quân, má»i ngưá»i quyết Äá»nh trá» vá» nhà .Trưá»c khi Äi, Liên Há» nhìn vá» phÃa Tiá»u Lưu Äang ngá»§ say dưá»i mặt Äất, há»i: âÄÆ°a cô ấy vá» luôn chứ?âThôi Phán Quan xua tay nói: âKhông cần Äâu Äại nhân, nếu cô ta tá»nh lại sẽ quên Äi những chuyá»n Äã xảy ra Äêm nay.âLiên Há» nhÃu mà y: âSẽ không bá» cảm lạnh sao?âThôi Phán Quan cưá»i nói: âKhông Äâu. Äại nhân ngà i nhìn kỹ linh há»n cá»§a cô ta Äi.âLiên Há» nhìn chằm chằm linh há»n nhạt mà u cÅ©ng Äang say giấc trong thân thá» Tiá»u Lưu, chá» nghe Thôi Phán Quan khẽ cưá»i: âLinh há»n cá»§a cô ta vừa má»i ÄÆ°á»£c chữa là nh hoà n toà n. Hai mươi bá»n kiếp trưá»c, kiếp nà o cÅ©ng sá»ng thê thảm không ÄÆ°á»£c chết già , tất cả là do VÄn Tụng Äế Quân dùng pháp thuáºt che lấp thiên cÆ¡, giấu Äi sá» má»nh. Hiá»n giá» xem như toà n bá» Äã trá» lại rá»i. Ban nãy chấp niá»m 24 kiếp Äá»u muá»n giao sá» má»nh Äá»i mình cho cô ta, cá»ng thêm sá» má»nh Äá»i nà y, sá» má»nh 25 kiếp trá» vá» vá»i bản thân, từ nay vá» sau xem như Äã khá» táºn cam lai, cả Äá»i an khang.âLiên Há» hoà n toà n yên tâm.Äá» Tiá»u Lưu á» miếu VÄn Äế má»t mình, má»i ngưá»i trá» lại khu công viên Tô Thà nh.Giá» phút nà y á» phÃa Äông má» má»t, mặt trá»i cháºm rãi nhô lên từ chân trá»i, chiếu sáng ná»a bầu trá»i.Thông thưá»ng Äây là lúc phu canh á» bên ngoà i bắt quá»·, Tưá»ng Quá»· không dám lưá»i biếng. Ngay cả Liên Há» và Liá»t Thần cÅ©ng phải chÄm chá» chạy deadline, bá»i vì thá»§ Äoạn gian láºn cá»§a bá»n há» Äã bá» bảng xếp hạng công trạng phát hiá»n và trá»±c tiếp há»§y Äi rá»i. Cho nên hiá»n tại Liá»t Tá»ng Äứng trưá»c cá»a tiá»u khu, hai tròng mắt hÆ¡i sáng lên, quay Äầu nhìn vá» phÃa Thôi Phán Quan: âBảng xếp hạng công trạng do anh tạo ra à ?ââ?â Vẻ mặt Thôi Phán Quan má» má»t, khó hiá»u há»i: âBảng xếp hạng công trạng gì cÆ¡?âTừ sau khi ângá» Äạoâ, có vẻ phu canh Äã thông minh hÆ¡n rất nhiá»u. Hai mắt ông ta tá»a sáng, láºp tức hiá»u ÄÆ°á»£c ý Liá»t Thần, vá»i nói vá»i Thôi Phán Quan: âLiá»t Thần Äại nhân nói chÃnh là bảng xếp hạng công trạng quá»· sai cá»§a tháng! Là thứ mà ngà i Äã tạo ra mấy trÄm nÄm trưá»c kia á!âThôi Phán Quan giáºt mình: âÃ, cái nà y, Äúng là có viá»c như váºy. Há»i bẩm Äại nhân, bảng xếp hạng công trạng quả thá»±c do thuá»c hạ tạo ra.âCái bảng xếp hạng công trạng quá»· sai cá»§a tháng Äá»i vá»i Thôi Phán Quan mà nói, tháºt sá»± quá xa xôi.HÆ¡n 500 nÄm trưá»c, Chuyá»n Luân Vương là ngưá»i Äầu tiên phát hiá»n bug, sau khi Thần Äình bá» há»§y diá»t thì công viá»c dưá»i Äá»a Phá»§ không có Thần Äình Äá»c thúc, Phong Äô Äại Äế cá»§a Bắc Ãm cÅ©ng chÃnh là Liá»t Thần lại Äá»t nhiên biến mất. Chuyá»n Luân Vương chợt tá»nh ngá»: âKhông là m thì vẫn có Än mà ?!â Vì thế gã bèn phá»§i tay, mà Äám Cá»u Äiá»n Diêm Vương kia cÅ©ng vô cùng Än ý, trá»±c tiếp quẳng gánh bãi công, lưá»i biếng má»t cách quang minh chÃnh Äại.Tuy nhiên bá»n há» vẫn biết chừng má»±c, bá»i vì không ai dám chắc Liá»t Thần rá»t cuá»c Äã chết hay chưa, thế là cứ là m viá»c ná»a ngà y thì sẽ nghá» ngÆ¡i hai ngà y. Như váºy nếu Liá»t Thần có trá» vá», bá»n há» cÅ©ng có thá» nói bản thân vẫn chÄm chá» là m viá»c chẳng há» lưá»i biếng.Thế nhưng, Thôi Phán Quan lại không thá» nhá»n nhÆ¡ như Tháºp Äiá»n Diêm Vương. Nếu cả ngà y chá» biết Än chÆ¡i sa Äá»a như Tháºp Äiá»n Diêm Vương thì Äá»a Phá»§ sẽ trà n ngáºp yêu ma quá»· quái, thiên hạ nhất Äá»nh sẽ Äại loạn.Nhân lá»±c không Äá»§, Thôi Phán Quan chá» có thá» tuyá»n dụng quá»· sai nhân gian Äá» bá»n há» Äỡ mình là m viá»c, bắt quá»·. Vá» phần bảng xếp hạng công trạng, chá» là má»t thứ Äá» vô dụng mà Thôi Phán Quan tiá»n tay tạo ra thôi. Trong mắt quá»· thần Äá»a Phá»§, những phần thưá»ng Äó hoà n toà n chẳng Äáng nhắc tá»i, cái gì mà canh Mạnh Bà , nưá»c Vong Xuyên,⦠Äá»u là những thứ Äá»a Phá»§ không cần Äến, chá» sợ ÄÆ°a cho phu canh, ông ta còn chưá»ng mắt ấy chứ. Chẳng qua, dùng nó là m phần thưá»ng cho những quá»· sai á» nhân gian cÅ©ng Äã tá»t lắm rá»i.NghÄ© tá»i chuyá»n nà y, tròng mắt Thôi Phán Quan khẽ Äảo, vẻ mặt thư sinh Äầy nghiêm túc, lòng Äầy cÄm phẫn nói: âThuá»c hạ có viá»c muá»n bẩm báo Äại nhân!âLiá»t Thần sá»ng sá»t: âChuyá»n gì?âThôi Phán Quan cả giáºn nói: âÄại nhân không biết chứ, Tháºp Äiá»n Diêm Vương, nhất là tên Chuyá»n Luân Vương Äáng chết kia quả thá»±c không phải con ngưá»i! Thần Äình vừa bá» há»§y diá»t không lâu gã Äã không nghiêm túc là m viá»c, má»i ngà y chá» dùng KÃnh Chuyá»n Luân Äá» giám thá» sinh linh còn bản thân thì á» háºu Äiá»n Än chÆ¡i phè phỡn. Äại nhân có từng nghÄ©, tuy công vụ á» Äá»a Phá»§ phức tạp, quá»· sai Äông Äảo, quản lý không thá»a Äáng, nhưng còn chưa Äến mức khiến má»t quá»· há»n liên tục Äầu thai 600 nÄm mà má»i má»t kiếp Äá»u là m ngưá»i, kiếp nà o cÅ©ng thê thảm nhưng không má»t ai phát hiá»n ra. Thông thưá»ng bất kỳ sinh linh nà o Äi Äầu thai Äá»u phải Äến Chuyá»n Luân Äiá»n cá»§a Chuyá»n Luân Vương má»t chuyến, nhìn lại cuá»c Äá»i cá»§a mình thông qua KÃnh Chuyá»n Luân. Hai mươi bá»n kiếp bi thảm kia tại sao Chuyá»n Luân Vương không phát hiá»n ra?âNghe xong những lá»i nà y, Liá»t Thần và Liên Há» Äá»u cảm thấy kì quái: Äúng váºy, dá»±a theo cách nói cá»§a Thôi Phán Quan, Äá»a Phá»§ vẫn có biá»n pháp xá» lý loại chuyá»n che giấu Sá» Sinh Tá» kia mà . Váºy tại sao không ai phát giác?Hai mắt Thôi Phán Quan rưng rưng, dùng sức mà mách tá»i Chuyá»n Luân Vương: âÄại nhân, Äây Äá»u là lá»i cá»§a Chuyá»n Luân Vương Äó! Mấy trò bá»p bợm cá»§a VÄn Tụng Äế Quân giấu ÄÆ°á»£c KÃnh Chuyá»n Luân, chứ là m sao qua mắt ÄÆ°á»£c Chuyá»n Luân Vương? Bá»i vì gã lưá»i biếng, không là m viá»c Äà ng hoà ng má»i gây nên sÆ¡ suất như váºy!âHiá»n tại má»i ngưá»i má»i tá»nh ngá».Hóa ra Äá»u là lá»i cá»§a Chuyá»n Luân Vương!Liên Há» và Liá»t Thần có chút ÄÄm chiêu mà gáºt Äầu.Phu canh thì nghÄ© sâu hÆ¡n, ông ta cẩn tháºn Äánh giá Thôi Phán Quan má»t lượt, nghÄ© thầm: Tên Thôi Phán Quan nà y cÅ©ng không dạng vừa! Vì Äá» lấy lòng hai vá» Äại nhân mà trá»±c tiếp bán Äứng sếp cÅ© cá»§a mình.Tưá»ng Quá»· Äứng bên cạnh lại không nghe ná»i nữa. Trên mặt vẫn còn vết xanh tÃm do bá» cuá»n sá» và ng Äánh, gã nâng cặp mắt âm lãnh khinh bá» nhìn Thôi Phán Quan. Gã hoà n toà n không ngá» Thôi Phán Quan lại là má»t quá»· thần như váºy! Uá»ng công gã từng coi Äá»i phương là tia hy vá»ng cứu mình ra khá»i cảnh nguy nan, Äúng là có mắt như mù mà .âÃnh mắt cá»§a cáºu như váºy là sao? Dám nhìn chằm chằm bản Phán Quan?â Thôi Phán Quan xoay ngưá»i, nhất thá»i nghiêm mặt từ trên cao nhìn xuá»ng Tưá»ng Quá»·. Äá»i mặt vá»i Liá»t Thần, hắn ta buá»c phải cung kÃnh, nhưng Tưá»ng Quá»· là cái quần què gì chứ, Thôi Phán Quan lạnh lùng há»i: âHắc Vô Thưá»ng Tưá»ng Quá»· tá»nh Giang Nam, hôm nay cáºu liên tiếp mạo phạm, dá»±a theo luáºt pháp Äá»a Phá»§, cáºu có biết bản thân mắc tá»i gì không?âHiá»n tại không thá» lấy lòng Liên Há» vá»i Liá»t Thần ÄÆ°á»£c nữa, gã Äã Äắc tá»i vá»i hai ngưá»i bá»n há» từ sá»m rá»i. Tưá»ng Quá»· không còn gì Äá» mất, má»a mai nói: âHa ha, dá»±a theo pháp luáºt Äá»a Phá»§?âThôi Phán Quan nhÃu mà y: âThế nà o?âTưá»ng Quá»· cà n rỡ mà cưá»i to hai tiếng, châm chá»c: âThôi Phán Quan, chẳng phải ngà i cÅ©ng Äi theo kẻ Äá»ch rá»i sao, còn dá»±a theo luáºt pháp Äá»a Phá»§ gì nữa? ÄÆ°á»ng ÄÆ°á»ng là ngưá»i Äứng Äầu tứ Äại Phán Quan, thá»ng lÄ©nh cá»u Äại Ãm Luáºt Sá» cá»§a Äá»a Phá»§ và Hắc Bạch Vô Thưá»ng mưá»i tám tá»nh, ngay cả Sá» Sinh Tá» cÅ©ng bá» kẻ Äá»ch cưá»p mất, còn ná»nh ná»t ra vẻ nhân nhượng vì Äại cục. Thôi Phán Quan, nếu dá»±a theo luáºt pháp Äá»a Phá»§, ngà i có biết mình mắc tá»i gì không!âThôi Phán Quan vô cùng tức giáºn, sắc mặt không ngừng thay Äá»i: âCáºuâ¦âTưá»ng Quá»· ngắt lá»i: âThôi Phán Quan, uá»ng công tôi ngà y thưá»ng kÃnh trá»ng ngà i, ngà i lại chạy Äi ná»nh hót bá»n há»! ÄÆ°á»ng ÄÆ°á»ng là Thôi Phán Quan lại cam tâm tình nguyá»n là m má»t con chó cá»§a ác quá»· vô song!âTưá»ng Quá»· vươn tay, phẫn ná» chá» và o Liên Há» vá»i Liá»t Thần.Trên Äá»i có má»t câu rất: âthà rằng chết Äứng, còn hÆ¡n sá»ng quỳâ, hiá»n tại gã không còn Äếm xá»a Äến bất cứ thứ gì nữa. á» Äá»a Phá»§, Tưá»ng Quá»· gã cÅ©ng là má»t Äại nhân váºt oai phong lẫm liá»t chá» dưá»i Phán Quan. á» Äá»a Phá»§, gã có tám vá» tiá»u thiếp, má»i ngà y Äá»u sá»ng có thá» diá»n lẫn uy phong. Hôm nay rÆ¡i và o bưá»c ÄÆ°á»ng nà y, gã chấp nháºn.Dù sao bây giá» muá»n ná»nh ná»t Hắc Bạch Quá»· Sai Tô Thà nh cÅ©ng muá»n rá»i, Äã váºy thì kiên Äá»nh tá»i cùng dứt khoát tá» lòng trung thà nh vá»i Äá»a Phá»§. Có lẽ sau khi gã Äầu thai, Tháºp Äiá»n Diêm Vương sẽ ná» tình gã trung thà nh mà cho gã má»t Äá»i tá»t Äẹp.Nhưng khiến cho Tưá»ng Quá»· bất ngá» nhất chÃnh là , Thôi Phán Quan vá»n dÄ© rất tức giáºn giá»ng như giây tiếp theo móc ra Bút Phán Quan Äánh cho gã rÄng rÆ¡i Äầy Äất, váºy mà sau khi nghe gã nói thì sắc mặt lúc xanh lúc Äen, vô cùng quá»· dá».Vẻ mặt Thôi Phán Quan quái lạ, lông mà y chau lại, do dá»± má»t lát má»i há»i Tưá»ng Quá»·: âTưá»ng Quá»·, cáºu nói ai là ác quá»· vô song?âââ¦â Là sao má?Là m quá»· thần nhiá»u nÄm nên Tưá»ng Quá»· cÅ©ng có chút nÄng lá»±c nhìn mặt Äoán ý, ngó thấy vẻ mặt kỳ quái cá»§a Thôi Phán Quan, trong lòng gã bá»ng nhiên có dá»± cảm chẳng là nh.Không phải chứ, không thá» nà o, chuyá»n tá»i nưá»c nà y thì còn gì Äá» vả mặt nữa chứâ¦Gương mặt hÆ¡i sưng cá»§a Tưá»ng Quá»· vênh lên, nói cá»±c hùng há»n: âCòn có thá» là ai? Tên Hắc Vô Thưá»ng Tô Thà nh chết tiá»t kia chứ ai, hắn chÃnh là ác quá»· vô song bò ra từ mưá»i tám tầng Äá»a ngục!âLiá»t Thần không phản ứng, dưá»ng như chẳng có chút há» thẹn nà o vì mình là ác quá»· vô song cả.Thôi Phán Quan im lặng há»i lâu không nói.Tưá»ng Quá»· lúc nà y má»i thá» phà o, há»i rất tá»± tin: âThôi Phán Quan không còn gì Äá» nói nữa à ?âGiây tiếp theo, chá» thấy Thôi Phán Quan trá» tay lấy Bút Phán Quan rá»i láºt Sá» Sinh Tá» ra. Phán quan thư sinh trợn to hai mắt tá»±a như Kim Cang trong truyá»n thuyết, nghiêm giá»ng trách cứ: âHay cho má»t tên Hắc Vô Thưá»ng Tưá»ng Quá»· tá»nh Giang Nam, lại dám mạo phạm chá»§ nhân cá»§a Äá»a Phá»§, Phong Äô Äại Äế Bắc Ãm do Thần Äình sắc phong!âLá»i nà y chẳng khác nà o sét Äánh bên tai, khiến cho tất cả má»i ngưá»i á» Äây Äá»u giáºt mình.Ngay sau Äó Sá» Sinh Tá» vá»t lên giữa không trung, Bút Phán Quan hóa thà nh má»t thanh kiếm, Thôi Phán Quan tức giáºn nói: âMá»t tên Tưá»ng Quá»· nho nhá», lại dám láo xược như váºy. Má»i má»t chữ ngươi nhục mạ Äại nhân Äá»u giá»ng như cắt và o da thá»t ta! Bản Phán Quan lòng Äau như cắt, há có thá» Äá» ngươi tiếp tục tác oai tác quái? Äi chết Äi!âTưá»ng Quá»· ngây ra như phá»ng, bên tai không ngừng vang lên câu nói âChá»§ nhân cá»§a Äá»a Phá»§, Phong Äô Äại Äế Bắc Ãmâ, gã bá»ng nhiên cảm thấy ngưá»i thất há»c không phải phu canh, mà là chÃnh gã má»i phải! Nếu không sao gã lại chẳng hiá»u những lá»i Thôi Phán Quan vừa nói chứ?Không Äá» Tưá»ng Quá»· có cÆ¡ há»i phản ứng, Sá» Sinh Tá» Äã tá»a ra ánh sáng và ng chói, Bút Phán Quan bay tá»i Äánh gã túi bụi.âÃi da! Ui ui ui áâ¦âTưá»ng Quá»· bá» Sá» Sinh Tá» và Bút Phán Quan Äánh sml, rụng hết mấy cái rÄng. Chẳng bao lâu khuôn mặt gã lại biến thà nh cái Äầu heo.Liá»t Thần và Liên Há» vẫn còn ngÆ¡ ngác vì chưa hết sá»c. Thôi Phán Quan kÃnh cẩn chắp tay, oán giáºn nói: âÄại nhân yên tâm, thuá»c hạ quyết không cho phép cái ngữ nà y kiêu cÄng!âThế giá»i thay Äá»i quá nhanh, trong là n gió thu se lạnh cá»§a sáng sá»m, phu canh trợn mắt ngoác má»m nhìn Tưá»ng Quá»· bá» Äánh cho lÄn lá»n, bá»ng nhiên má»t tia sáng lóe lên trong Äầu ông ta.Äáºu má!Liá»t Thần Äại nhân là chá»§ nhân cá»§a Äá»a Phá»§ quan trá»ng à ? Hoà n toà n không quan trá»ng! Quan trá»ng chÃnh là ⦠Sao Thôi Phán Quan ná»nh giá»i váºy chứ?!Hay nhất là cái chiêu âÄại nhân bá» mắng nhưng lòng ta Äauâ kia. Phu canh láºp tức lo lắng, cảm giác sắp bá» cho ra rìa không ngừng dấy lên trong lòng.â¦Cùng lúc Äó, trong miếu VÄn Äế á» vùng ngoại ô.Ãnh bình minh nhà n nhạt, mặt trá»i dần ló dạng á» phÃa Äông, muôn và n tia nắng chiếu sáng cả thà nh phá», cÅ©ng chiếu sáng ngôi miếu VÄn Äế cÅ© nát kia.Cô gái tóc ngắn nằm trên mặt Äất lạnh như bÄng, tiếng chim hót lÃu lo từ bên ngoà i truyá»n và o, Tiá»u Lưu há»t hoảng má» mắt. Cô mê mang nhìn lên xà nhà trong ngôi miếu cÅ© nát, ánh mắt má» má»t mang theo tia buá»n ngá»§ còn chưa ý thức ÄÆ°á»£c hiá»n tại mình Äang á» Äâu.Bá»ng nhiên má»t tráºn gió lạnh thá»i qua, Tiá»u Lưu láºp tức bừng tá»nh.âÃ, miếu VÄn Äế?â Cô nhìn bá»n phÃa chung quanh, gãi gãi Äầu: âSao mình lại á» Äây nhá»?âCẩn tháºn nhá» lại những chuyá»n tá»i qua, rá»t cuá»c Tiá»u Lưu cÅ©ng phản ứng: âÄúng rá»i, tá»i hôm qua mình muá»n Äi bá» vá» nhà , nhưng trong nhà có chuyá»n, nghe xong Äiá»n thoại cá»§a mẹ buá»n quá má»i lén Äi và o miếu VÄn Äế Äá»nh bái lạy VÄn Äế Äại Nhân, kết quả ngá»§ quên mất.âSau khi tá»nh táo, Tiá»u Lưu biết lén và o miếu là chuyá»n phi pháp nên không dám á» lâu. Äầu tiên cô vái lạy tượng thần và i cái, sau Äó thì nhanh chóng rá»i khá»i Äây.âQuái lạ, ngá»§ trên mặt Äất cả má»t Äêm cÅ©ng không bá» cảm lạnh, lại còn rất ấm áp nữa chứ.âÄón nắng sá»m rá»±c rỡ, cô gái tóc ngắn duá»i eo, váºn Äá»ng gân cá»t. Cô không há» hay biết dưá»i ánh mặt trá»i xán lạn, linh há»n á» sâu bên trong thân thá» mình lóe lên những tia sáng lấp lánh tá»±a như kim cương.Những sá» má»nh vô hình vây quanh thân thá» Äang sưá»i ấm và nuôi dưỡng linh há»n cô. Váºn thế bá» pháp thuáºt che giấu hÆ¡n 600 nÄm, giá» phút nà y toà n bá» Äã trá» lại.Tiá»u Lưu vừa má»i Äi Äến trạm xe bus thì má»t chiếc xe bus Äã Äến trạm. Cô không cháºm trá» chút nà o, thuáºn lợi bưá»c lên xe.Vừa má»i lên xe, tà i xế có chút kinh ngạc mà nhìn cô há»i: âMá»i sáng sá»m, sao má»t cô bé như cháu lại á» vùng ngoại ô hoang vu thế nà y?âTiá»u Lưu cưá»i gượng hai tiếng: âVừa vặn Äến Äây có chút viá»c ạ.âBác tà i xế cÅ©ng không há»i nhiá»u, cưá»i cưá»i: âÄã Än sáng chưa?ââChưa ạ.ââVừa hay, chẳng biết sao hôm nay công ty lại cho thêm hai cái bánh bao nữa, cháu có muá»n nếm thá» không?ââÃi, cám Æ¡n, thá»±c sá»± cảm Æ¡n bác ạ.ââHa ha ha, không có viá»c gì, mấy ngưá»i trẻ tuá»i các cháu phải Äi là m, vất vả biết bao nhiêu, cÅ©ng Äâu dá» dà ng gì.ââBác cÅ©ng vất vả mà .âNgá»i á» hà ng ghế Äầu trên xe buýt, cô gái tóc ngắn nhoẻn miá»ng cưá»i rạng rỡ. CÆ¡ thá» cá»§a cô ÄÆ°á»£c bao quanh bá»i vô sá» kim quang mà ngưá»i thưá»ng không thá» nhìn thấy ÄÆ°á»£c. Äây không phải sá» má»nh thêm và o, mà là những thứ vá»n thuá»c vá» linh há»n nà y trong 600 nÄm qua. Má»i kiếp nên sá»ng cuá»c Äá»i bình thưá»ng, váºy mà toà n nháºn lấy Äau khá» thê lương, tÃch lÅ©y 24 kiếp má»i ÄÆ°á»£c như hôm nay.Khi xuá»ng xe, Tiá»u Lưu chá» cảm thấy tâm tình vô cùng thoải mái.Trên Äá»i nà y ngưá»i tá»t vẫn nhiá»u hÆ¡n ngưá»i xấu, sao cô có thá» nản lòng thoái chà chứ? Cô Äã may mắn hÆ¡n rất nhiá»u ngưá»i rá»i. Chà Ãt cô vẫn có cÆ¡m Än, có nhà á», còn có viá»c là m, cô cảm thấy vô cùng thá»a mãn vá»i những gì mình có.Nhìn vá» phÃa mặt trá»i má»c, cô gái tóc ngắn ná» nụ cưá»i tươi rói.Váºn má»nh trêu ngươi thì sao? Cô tuyá»t Äá»i sẽ không chá»u thua. Chá» cần cá» gắng thì nhất Äá»nh sẽ hạnh phúc! Cho dù gặp thất bại, nhưng cô vÄ©nh viá» n sẽ không cúi Äầu cam chá»u!HẾT CHÆ¯Æ NG THỨ TÃM MÆ¯Æ I TÃM
Äêm thu lạnh lẽo, ánh trÄng thê lương.
Gió lạnh thấu xương thá»i và o ngôi miếu VÄn Äế vừa nhá» vừa cÅ©, tá»±a như má»t lưỡi trượt* sắc bén, lạnh Äến mức ngưá»i thưá»ng duy nhất tại Äây như Liên Há» cÅ©ng phải run lẩy bẩy. Liá»t Thần nhạy bén nhìn thấy Äá»ng tác rụt cá» cá»§a cáºu, hắn không nghÄ© nhiá»u mà trá»±c tiếp duá»i tay kéo ngưá»i tá»i chá» mình.
(*Lưỡi trượt: gắn á» Äế già y trượt bÄng.)
Liên Há» khẽ giáºt mình, ngẩng Äầu lên nhìn hắn.
Liá»t Thần cÅ©ng cúi Äầu nhìn cáºu, nhưá»ng mà y: Äừng khách sáo.
Liên Há»: ââ¦â
Liên Há» bình tÄ©nh Äẩy tay ngưá»i Äà n ông ra, nét mặt Äiá»m tÄ©nh nói: âNgưá»i anh còn lạnh hÆ¡n á.â Cách xa tôi chút.
Liá»t Thần: ââ¦â
CÆ¡ thá» cá»§a quá»· thần lạnh như má»t xác chết. Giá» phút nà y Liên Há» Äã rét tá»i mức ná»i da gà , ÄÆ°Æ¡ng nhiên cà ng không muá»n Äứng cạnh má»t khá»i bÄng rá»i.
Ngay khi Liên Há» chuẩn bá» móc Äiá»n thoại gá»i xe vá» nhà , bá»ng nhiên má»t bà n tay lạnh lẽo nắm lấy tay cáºu. Thân thá» hÆ¡i khá»±ng lại, Liên Há» theo bản nÄng ngẩng Äầu nhìn ngưá»i Äà n ông Äang Äứng cạnh mình, ngay sau Äó tầm mắt cá»§a cáºu lá»t và o Äôi con ngươi Äen nhánh sâu thẳm. Ngưá»i Äà n ông lẳng lặng mà nhìn cáºu, bà n tay rõ rà ng lạnh như bÄng lại khiến trái tim cáºu Äáºp nhanh má»t cách khó hiá»u.
⦠Không phải vừa má»i chê anh ta lạnh sao?
Thế nhưng vì sao lại không muá»n giãy ra?
Sá»± do dá»± trong ná»i tâm tranh Äấu vá»i nhiá»t Äá» thân thá» má»t há»i, sau và i giây ngắn ngá»§i vế sau Äã già nh toà n thắng. Liên Há» lạnh lùng muá»n Äẩy tay ngưá»i kia ra, ai ngá» Äúng lúc nà y nÆ¡i là n da tiếp xúc Äá»t nhiên truyá»n tá»i nhiá»t Äá» nóng rá»±c.
â???â Ủa gì váºy trá»i? Liên Há» kinh ngạc nhìn Liá»t Thần.
Trong Äêm tá»i, ngưá»i Äà n ông Äẹp trai khẽ hừ má»t tiếng: âChá» là má»t chút pháp thuáºt, không Äáng nhắc Äến.â
Liên Há»â ââ¦â
Thôi Phán Quan Äứng bên cạnh nhìn: ââ¦â
Nà y, hai ngưá»i trả lại Sá» Sinh Tá» cho tôi trưá»c rá»i chÆ¡i gì thì chÆ¡i!
Gió Tây Bắc ù ù thá»i và o trong ngôi miếu nhá», quét qua Äáy lòng rét cÄm cÄm cá»§a hắn ta.
Thôi Phán Quan khá» tâm muá»n chết.
Má»t giây trưá»c vừa má»i tiếp nháºn sá»± tháºt nữ thần trong má»ng biến thà nh má»t tên cấp dưá»i Máºp Mạp thÃch la ***** ná»nh ná»t, má»t giây sau bảo váºt Äã bá» cưá»p bá»i má»t ngưá»i hắn ta không dám Äánh cÅ©ng không dám mắng.
Còn ai thảm hÆ¡n hắn Äây? Sá»± nghiá»p, tình yêu Äá»u không thuáºn lợi, Thôi Phán Quan nhất thá»i giáºn quá hóa liá»u, bá» dáng như muá»n cá chết lưá»i rách. Hắn ta ná»i giáºn Äùng Äùng nhìn vá» phÃa Liá»t Thần, hai mắt Äá» ngầu, còn chưa ká»p má» miá»ng, Liá»t Thần Äã phát hiá»n ra tầm mắt cá»§a hắn, ngẩng Äầu há»i: âCó viá»c?â
Thôi Phán Quan láºp tức ná»nh ná»t nói: âÄÆ°Æ¡ng nhiên không có viá»c gì ạ! Äại nhân lấy Sá» Sinh Tá» vô cùng hợp tình hợp lý, dù sao thì nó cÅ©ng không phải cá»§a thuá»c hạ, thuá»c hạ chá» phụ trách quản lý thôi à .â
Nhìn dáng vẻ tươi cưá»i toe toét cá»§a Thôi Phán Quan, Tưá»ng Quá»· cảm thấy rất cạn lá»i, liếc mắt Äầy xem thưá»ng.
Dẫu sao Thôi Phán Quan cÅ©ng là quản gia Äá»a Phá»§ hÆ¡n má»t ngà n nÄm, khi còn sá»ng còn là quan vÄn rất biết cách Än nói, vừa dứt lá»i lại nói tiếp: âChá» có Äiá»u, Sá» Sinh Tá» cÅ©ng chá» mà má»t thứ vô dụng mà thôi.â
Liá»t Thần: âCái gì?â
Thôi Phán Quan: âSá» Sinh Tá» ghi chép chuyá»n sá»ng chết cá»§a tất cả sinh linh trên thế gian, là bảo váºt hiếm thấy. Chẳng qua không ai có thá» sá»a Äá»i chữ viết trong Sá» Sinh Tá»! Ngà i có ÄÆ°á»£c nó, cùng lắm chá» Äiá»u tra kiếp trưá»c cá»§a má»t ngưá»i, kiếp nà y khi nà o chết. Thế nhưng nó á» trong tay thuá»c hạ, sẽ có thá» trá» thà nh pháp khà quan trá»ng Äá» duy trì sá»± á»n Äá»nh cá»§a Äá»a Phá»§.â
Gương mặt thư sinh cá»§a Phán Quan vô cùng nghiêm túc, lá»i nói chÃnh nghÄ©a, thoạt nhìn không há» giả trân mà vô cùng chân thà nh.
Liá»t Thần không khá»i nhÃu mà y: âCó ý gì?â
Thôi Phán Quan nói rất trá»nh trá»ng: âThuá»c hạ là ngưá»i Äứng Äầu tứ Äại Phán Quan, cần Sá» Sinh Tá» Äá» xá» lý công viá»c hà ng ngà y! Không có Sá» Sinh Tá», thuá»c hạ không thá» hiá»u rõ quá khứ cá»§a sinh linh, tráºt tá»± cá»§a Äá»a Phá»§ sẽ trá» nên há»n loạn. Äại nhân, có ÄÆ°á»£c Sá» Sinh Tá» Äá»ng thá»i cÅ©ng phải gánh vác má»t phần trách nhiá»m lá»n lao. Nói nó vô dụng, bá»i ngoại trừ viá»c tra xét kiếp trưá»c kiếp nà y cá»§a ngưá»i khác cÅ©ng chá» có tác dụng á»n Äá»nh tráºt tá»± cá»§a Äá»a Phá»§ mà thôi.â Cắn rÄng má»t cái, Thôi Phán Quan lá» ra vẻ mặt không nỡ, hắn ta lấy Bút Phán Quan cá»§a mình ra ÄÆ°a cho Liá»t Thần, nói: âÄại nhân, thuá»c hạ tháºt sá»± không thá» mất Sá» Sinh Tá» ÄÆ°á»£c, không chá» có thuá»c hạ cần nó mà Äá»a Phá»§ cÅ©ng cần nó. Ngà i có thá» cho phép thuá»c hạ dùng Bút Phán Quan Äá» Äá»i nó vá» không?â
Những lá»i nà y cá»§a Thôi Phán Quan rất có khà phách, thá» hiá»n bản thân Äang nhún nhưá»ng vì lợi Ãch toà n cục, chá» thiếu nưá»c than thá» khóc lóc nữa thôi. Hắn ta nói xong, bá»n ngưá»i á» Äây Äá»u nhìn vá» phÃa Liá»t Thần. Ãnh mắt bá»n há» cá»±c kỳ phức tạp, rất khó Äá» hình dung ÄÆ°á»£c bằng ngôn ngữ.
Liá»t Thần bá» má»i ngưá»i dòm chÄm chú: ââ¦â
Kiá»u cứ như mình là kẻ xấu xa cưá»p Äá» cá»§a ngưá»i khác ấy nhá»?
Môi má»ng khẽ mấp máy, Liá»t Tá»ng bình tÄ©nh lấy Sá» Sinh Tá» ra khá»i túi áo, ném cho Thôi Phán Quan: âTôi chá» Äùa chút thôi.â
Thôi Phán Quan: ââ¦â Ngà i Äoán xem tôi có tin hay không?
Trong lòng móc má»a Liá»t Thần trÄm ngà n lần, mặt ngoà i Thôi Phán Quan lại ná» má»t nụ cưá»i hết sức chân thà nh: âÄại nhân anh minh thần võ, nhân Äức hÆ¡n ngưá»i, thuá»c hạ có vinh hạnh hầu hạ Äại nhân Äúng là phúc ba Äá»i cá»§a thuá»c hạ!â
Liá»t Tá»ng ÄÆ°á»£c tâng bá»c táºn trá»i chá» lạnh nhạt khoát tay, xem như chấm dứt chuyá»n nà y.
Tháºt ra những lá»i nói vừa rá»i cá»§a Thôi Phán Quan cÅ©ng có ná»a phần sá»± tháºt, ná»a phần dá»i trá.
Sá» Sinh Tá» không phải là cá»§a Thôi Phán Quan nhưng lại giao cho hắn ta quản lý, chứ không phải Tháºp Äiá»n Diêm Vương. Bá»i vì Sá» Sinh Tá» có tác dụng rất lá»n Äá»i vá»i sá»± váºn hà nh hà ng ngà y cá»§a Äá»a Phá»§, cái lÅ© Tháºp Äiá»n Diêm Vương vô dụng kia thì là m ÄÆ°á»£c gì chứ? Những ngưá»i ngà y ngà y là m viá»c vất vả, còn không phải chÃnh là Äám nhân viên cấp trung bình bá»n há» hay sao?!
Cẩn tháºn cất Sá» Sinh Tá» Äi, Thôi Phán Quan thấy Liá»t Thần không có ý muá»n cưá»p lại má»i nhẹ nhà ng thá» phà o.
Có thá» lấy lại là tá»t rá»i.
Thôi Phán Quan vừa trải qua viá»c như váºy, lại bá» ***** bá»i chuyá»n Quảng Hà n Tiên Tá» cÅ©ng không suy nghÄ© miên man nữa. Sau khi khôi phục tâm tình, Thôi Phán Quan chợt nhá» tá»i má»t chuyá»n, cảm thán nói: âHai vá» Äại nhân, thuá»c hạ vừa má»i nhá» ra má»t chuyá»n.â
Hai tay Liên Há» Äang ÄÆ°á»£c Liá»t Thần dùng pháp thuáºt á»§ ấm, vừa nghe thì nhìn vá» phÃa Thôi Phán Quan, há»i: âChuyá»n gì? Có liên quan tá»i VÄn Tụng Äế Quân?â
Thôi Phán Quan gáºt Äầu: âÄúng váºy. Äại nhân có còn nhá», Laâ¦â Thanh âm Äá»t nhiên dừng lại, Thôi Phán Quan hÃt sâu má»t hÆ¡i, tiếp tục nói: âVừa rá»i La Chung Äá»t nhiên thay Äá»i, chất vấn VÄn Tụng Äế Quân nói hắn Äã chết rá»i không?â
âNhá».â
Viá»c nà y vừa xảy ra không bao lâu, sá»± khác thưá»ng cá»§a phu canh Äá»u khiến má»i ngưá»i khó hiá»u. Phu canh trưá»c giá» miá»ng lưỡi trÆ¡n tru chá» biết ná»nh ná»t, Äụng chuyá»n là núp sau lưng Liên Há» và Liá»t Thần. Nhưng khi VÄn Tụng Äế Quân không chá»u khuất phục muá»n mượn linh há»n cá»§a Tiá»u Lưu Äá» sá»ng lại, phu canh trá» nên dÅ©ng cảm bất ngá», không chút e sợ mà Äứng ra chá» trÃch má»t vá» Thần Minh, lặp Äi lặp lại câu: Anh Äã chết rá»i!
CÅ©ng bá»i vì chuyá»n nà y, mà Liá»t Thần má»i nói phu canh giá»ng như biến thà nh má»t con ngưá»i khác.
Liá»t Thần: âTrong khoảnh khắc Äó, linh há»n cá»§a ông ta lóe lên má»t chút hà o quang.â NghÄ© nghÄ© lại bá» sung: âGiá»ng như cái loại ngá» Äạo, Äắc Äạo trong tiá»u thuyết huyá»n huyá» n váºy Äó.â
Thôi Phán Quan gáºt Äầu: âSau khi La Chung thay Äá»i, Äại nhân có nhá» VÄn Tụng Äế Quân Äá»t nhiên bá» thuyết phục, sau Äó thì nhìn chằm chằm và o ông ta, mãi cho Äến chết cÅ©ng chưa từng dá»i mắt khá»i La Chung không?â
âNhá».â
Thôi Phán Quan: âThuá»c hạ cho rằng, có lẽ trong giây phút Äó VÄn Tụng Äế Quân Äã nháºn ra La Chung chÃnh là Quảng Hà n Tiên Tá» 600 nÄm trưá»c!â
Má»i ngưá»i thoáng sá»ng sá»t.
Lúc nà y, Thôi Phán Quan má»i lá» ra vẻ mặt cá» quái, buá»n bã nói: âNếu tôi nhá» không lầm thì 600 nÄm trưá»c, trong mưá»i mấy vá» Thần Minh theo Äuá»i Quảng Hà n Tiên Tá» ná»ng nhiá»t nhất⦠VÄn Tụng Äế Quân chÃnh là ngưá»i viết nhiá»u thư tình cho nà ng nhất.â
Má»i ngưá»i: ââ¦â
Thảm quá Äi mất!
Thắp cho VÄn Tụng Äế Quân Äã chết má»t nén nhang. Tá»i nghiá»p quá, chết rá»i cÅ©ng bá» sang chấn tâm lý.
Sá»m biết váºy còn không bằng chết hẳn từ 600 nÄm trưá»c, như thế nà y khác nà o chết rá»i mà chẳng ÄÆ°á»£c yên bình!
â¦
Bóng Äêm sâu thẳm, trá»i cÅ©ng gần sáng rá»i, nhiá»t Äá» á» vùng ngoại ô cà ng xuá»ng thấp.
Giải quyết xong chuyá»n cá»§a VÄn Tụng Äế Quân, má»i ngưá»i quyết Äá»nh trá» vá» nhà .
Trưá»c khi Äi, Liên Há» nhìn vá» phÃa Tiá»u Lưu Äang ngá»§ say dưá»i mặt Äất, há»i: âÄÆ°a cô ấy vá» luôn chứ?â
Thôi Phán Quan xua tay nói: âKhông cần Äâu Äại nhân, nếu cô ta tá»nh lại sẽ quên Äi những chuyá»n Äã xảy ra Äêm nay.â
Liên Há» nhÃu mà y: âSẽ không bá» cảm lạnh sao?â
Thôi Phán Quan cưá»i nói: âKhông Äâu. Äại nhân ngà i nhìn kỹ linh há»n cá»§a cô ta Äi.â
Liên Há» nhìn chằm chằm linh há»n nhạt mà u cÅ©ng Äang say giấc trong thân thá» Tiá»u Lưu, chá» nghe Thôi Phán Quan khẽ cưá»i: âLinh há»n cá»§a cô ta vừa má»i ÄÆ°á»£c chữa là nh hoà n toà n. Hai mươi bá»n kiếp trưá»c, kiếp nà o cÅ©ng sá»ng thê thảm không ÄÆ°á»£c chết già , tất cả là do VÄn Tụng Äế Quân dùng pháp thuáºt che lấp thiên cÆ¡, giấu Äi sá» má»nh. Hiá»n giá» xem như toà n bá» Äã trá» lại rá»i. Ban nãy chấp niá»m 24 kiếp Äá»u muá»n giao sá» má»nh Äá»i mình cho cô ta, cá»ng thêm sá» má»nh Äá»i nà y, sá» má»nh 25 kiếp trá» vá» vá»i bản thân, từ nay vá» sau xem như Äã khá» táºn cam lai, cả Äá»i an khang.â
Liên HỠhoà n toà n yên tâm.
Äá» Tiá»u Lưu á» miếu VÄn Äế má»t mình, má»i ngưá»i trá» lại khu công viên Tô Thà nh.
Giá» phút nà y á» phÃa Äông má» má»t, mặt trá»i cháºm rãi nhô lên từ chân trá»i, chiếu sáng ná»a bầu trá»i.
Thông thưá»ng Äây là lúc phu canh á» bên ngoà i bắt quá»·, Tưá»ng Quá»· không dám lưá»i biếng. Ngay cả Liên Há» và Liá»t Thần cÅ©ng phải chÄm chá» chạy deadline, bá»i vì thá»§ Äoạn gian láºn cá»§a bá»n há» Äã bá» bảng xếp hạng công trạng phát hiá»n và trá»±c tiếp há»§y Äi rá»i. Cho nên hiá»n tại Liá»t Tá»ng Äứng trưá»c cá»a tiá»u khu, hai tròng mắt hÆ¡i sáng lên, quay Äầu nhìn vá» phÃa Thôi Phán Quan: âBảng xếp hạng công trạng do anh tạo ra à ?â
â?â Vẻ mặt Thôi Phán Quan má» má»t, khó hiá»u há»i: âBảng xếp hạng công trạng gì cÆ¡?â
Từ sau khi ângá» Äạoâ, có vẻ phu canh Äã thông minh hÆ¡n rất nhiá»u. Hai mắt ông ta tá»a sáng, láºp tức hiá»u ÄÆ°á»£c ý Liá»t Thần, vá»i nói vá»i Thôi Phán Quan: âLiá»t Thần Äại nhân nói chÃnh là bảng xếp hạng công trạng quá»· sai cá»§a tháng! Là thứ mà ngà i Äã tạo ra mấy trÄm nÄm trưá»c kia á!â
Thôi Phán Quan giáºt mình: âÃ, cái nà y, Äúng là có viá»c như váºy. Há»i bẩm Äại nhân, bảng xếp hạng công trạng quả thá»±c do thuá»c hạ tạo ra.â
Cái bảng xếp hạng công trạng quá»· sai cá»§a tháng Äá»i vá»i Thôi Phán Quan mà nói, tháºt sá»± quá xa xôi.
HÆ¡n 500 nÄm trưá»c, Chuyá»n Luân Vương là ngưá»i Äầu tiên phát hiá»n bug, sau khi Thần Äình bá» há»§y diá»t thì công viá»c dưá»i Äá»a Phá»§ không có Thần Äình Äá»c thúc, Phong Äô Äại Äế cá»§a Bắc Ãm cÅ©ng chÃnh là Liá»t Thần lại Äá»t nhiên biến mất. Chuyá»n Luân Vương chợt tá»nh ngá»: âKhông là m thì vẫn có Än mà ?!â Vì thế gã bèn phá»§i tay, mà Äám Cá»u Äiá»n Diêm Vương kia cÅ©ng vô cùng Än ý, trá»±c tiếp quẳng gánh bãi công, lưá»i biếng má»t cách quang minh chÃnh Äại.
Tuy nhiên bá»n há» vẫn biết chừng má»±c, bá»i vì không ai dám chắc Liá»t Thần rá»t cuá»c Äã chết hay chưa, thế là cứ là m viá»c ná»a ngà y thì sẽ nghá» ngÆ¡i hai ngà y. Như váºy nếu Liá»t Thần có trá» vá», bá»n há» cÅ©ng có thá» nói bản thân vẫn chÄm chá» là m viá»c chẳng há» lưá»i biếng.
Thế nhưng, Thôi Phán Quan lại không thá» nhá»n nhÆ¡ như Tháºp Äiá»n Diêm Vương. Nếu cả ngà y chá» biết Än chÆ¡i sa Äá»a như Tháºp Äiá»n Diêm Vương thì Äá»a Phá»§ sẽ trà n ngáºp yêu ma quá»· quái, thiên hạ nhất Äá»nh sẽ Äại loạn.
Nhân lá»±c không Äá»§, Thôi Phán Quan chá» có thá» tuyá»n dụng quá»· sai nhân gian Äá» bá»n há» Äỡ mình là m viá»c, bắt quá»·. Vá» phần bảng xếp hạng công trạng, chá» là má»t thứ Äá» vô dụng mà Thôi Phán Quan tiá»n tay tạo ra thôi. Trong mắt quá»· thần Äá»a Phá»§, những phần thưá»ng Äó hoà n toà n chẳng Äáng nhắc tá»i, cái gì mà canh Mạnh Bà , nưá»c Vong Xuyên,⦠Äá»u là những thứ Äá»a Phá»§ không cần Äến, chá» sợ ÄÆ°a cho phu canh, ông ta còn chưá»ng mắt ấy chứ. Chẳng qua, dùng nó là m phần thưá»ng cho những quá»· sai á» nhân gian cÅ©ng Äã tá»t lắm rá»i.
NghÄ© tá»i chuyá»n nà y, tròng mắt Thôi Phán Quan khẽ Äảo, vẻ mặt thư sinh Äầy nghiêm túc, lòng Äầy cÄm phẫn nói: âThuá»c hạ có viá»c muá»n bẩm báo Äại nhân!â
Liá»t Thần sá»ng sá»t: âChuyá»n gì?â
Thôi Phán Quan cả giáºn nói: âÄại nhân không biết chứ, Tháºp Äiá»n Diêm Vương, nhất là tên Chuyá»n Luân Vương Äáng chết kia quả thá»±c không phải con ngưá»i! Thần Äình vừa bá» há»§y diá»t không lâu gã Äã không nghiêm túc là m viá»c, má»i ngà y chá» dùng KÃnh Chuyá»n Luân Äá» giám thá» sinh linh còn bản thân thì á» háºu Äiá»n Än chÆ¡i phè phỡn. Äại nhân có từng nghÄ©, tuy công vụ á» Äá»a Phá»§ phức tạp, quá»· sai Äông Äảo, quản lý không thá»a Äáng, nhưng còn chưa Äến mức khiến má»t quá»· há»n liên tục Äầu thai 600 nÄm mà má»i má»t kiếp Äá»u là m ngưá»i, kiếp nà o cÅ©ng thê thảm nhưng không má»t ai phát hiá»n ra. Thông thưá»ng bất kỳ sinh linh nà o Äi Äầu thai Äá»u phải Äến Chuyá»n Luân Äiá»n cá»§a Chuyá»n Luân Vương má»t chuyến, nhìn lại cuá»c Äá»i cá»§a mình thông qua KÃnh Chuyá»n Luân. Hai mươi bá»n kiếp bi thảm kia tại sao Chuyá»n Luân Vương không phát hiá»n ra?â
Nghe xong những lá»i nà y, Liá»t Thần và Liên Há» Äá»u cảm thấy kì quái: Äúng váºy, dá»±a theo cách nói cá»§a Thôi Phán Quan, Äá»a Phá»§ vẫn có biá»n pháp xá» lý loại chuyá»n che giấu Sá» Sinh Tá» kia mà . Váºy tại sao không ai phát giác?
Hai mắt Thôi Phán Quan rưng rưng, dùng sức mà mách tá»i Chuyá»n Luân Vương: âÄại nhân, Äây Äá»u là lá»i cá»§a Chuyá»n Luân Vương Äó! Mấy trò bá»p bợm cá»§a VÄn Tụng Äế Quân giấu ÄÆ°á»£c KÃnh Chuyá»n Luân, chứ là m sao qua mắt ÄÆ°á»£c Chuyá»n Luân Vương? Bá»i vì gã lưá»i biếng, không là m viá»c Äà ng hoà ng má»i gây nên sÆ¡ suất như váºy!â
Hiá»n tại má»i ngưá»i má»i tá»nh ngá».
Hóa ra Äá»u là lá»i cá»§a Chuyá»n Luân Vương!
Liên Há» và Liá»t Thần có chút ÄÄm chiêu mà gáºt Äầu.
Phu canh thì nghÄ© sâu hÆ¡n, ông ta cẩn tháºn Äánh giá Thôi Phán Quan má»t lượt, nghÄ© thầm: Tên Thôi Phán Quan nà y cÅ©ng không dạng vừa! Vì Äá» lấy lòng hai vá» Äại nhân mà trá»±c tiếp bán Äứng sếp cÅ© cá»§a mình.
Tưá»ng Quá»· Äứng bên cạnh lại không nghe ná»i nữa. Trên mặt vẫn còn vết xanh tÃm do bá» cuá»n sá» và ng Äánh, gã nâng cặp mắt âm lãnh khinh bá» nhìn Thôi Phán Quan. Gã hoà n toà n không ngá» Thôi Phán Quan lại là má»t quá»· thần như váºy! Uá»ng công gã từng coi Äá»i phương là tia hy vá»ng cứu mình ra khá»i cảnh nguy nan, Äúng là có mắt như mù mà .
âÃnh mắt cá»§a cáºu như váºy là sao? Dám nhìn chằm chằm bản Phán Quan?â Thôi Phán Quan xoay ngưá»i, nhất thá»i nghiêm mặt từ trên cao nhìn xuá»ng Tưá»ng Quá»·. Äá»i mặt vá»i Liá»t Thần, hắn ta buá»c phải cung kÃnh, nhưng Tưá»ng Quá»· là cái quần què gì chứ, Thôi Phán Quan lạnh lùng há»i: âHắc Vô Thưá»ng Tưá»ng Quá»· tá»nh Giang Nam, hôm nay cáºu liên tiếp mạo phạm, dá»±a theo luáºt pháp Äá»a Phá»§, cáºu có biết bản thân mắc tá»i gì không?â
Hiá»n tại không thá» lấy lòng Liên Há» vá»i Liá»t Thần ÄÆ°á»£c nữa, gã Äã Äắc tá»i vá»i hai ngưá»i bá»n há» từ sá»m rá»i. Tưá»ng Quá»· không còn gì Äá» mất, má»a mai nói: âHa ha, dá»±a theo pháp luáºt Äá»a Phá»§?â
Thôi Phán Quan nhÃu mà y: âThế nà o?â
Tưá»ng Quá»· cà n rỡ mà cưá»i to hai tiếng, châm chá»c: âThôi Phán Quan, chẳng phải ngà i cÅ©ng Äi theo kẻ Äá»ch rá»i sao, còn dá»±a theo luáºt pháp Äá»a Phá»§ gì nữa? ÄÆ°á»ng ÄÆ°á»ng là ngưá»i Äứng Äầu tứ Äại Phán Quan, thá»ng lÄ©nh cá»u Äại Ãm Luáºt Sá» cá»§a Äá»a Phá»§ và Hắc Bạch Vô Thưá»ng mưá»i tám tá»nh, ngay cả Sá» Sinh Tá» cÅ©ng bá» kẻ Äá»ch cưá»p mất, còn ná»nh ná»t ra vẻ nhân nhượng vì Äại cục. Thôi Phán Quan, nếu dá»±a theo luáºt pháp Äá»a Phá»§, ngà i có biết mình mắc tá»i gì không!â
Thôi Phán Quan vô cùng tức giáºn, sắc mặt không ngừng thay Äá»i: âCáºuâ¦â
Tưá»ng Quá»· ngắt lá»i: âThôi Phán Quan, uá»ng công tôi ngà y thưá»ng kÃnh trá»ng ngà i, ngà i lại chạy Äi ná»nh hót bá»n há»! ÄÆ°á»ng ÄÆ°á»ng là Thôi Phán Quan lại cam tâm tình nguyá»n là m má»t con chó cá»§a ác quá»· vô song!â
Tưá»ng Quá»· vươn tay, phẫn ná» chá» và o Liên Há» vá»i Liá»t Thần.
Trên Äá»i có má»t câu rất: âthà rằng chết Äứng, còn hÆ¡n sá»ng quỳâ, hiá»n tại gã không còn Äếm xá»a Äến bất cứ thứ gì nữa. á» Äá»a Phá»§, Tưá»ng Quá»· gã cÅ©ng là má»t Äại nhân váºt oai phong lẫm liá»t chá» dưá»i Phán Quan. á» Äá»a Phá»§, gã có tám vá» tiá»u thiếp, má»i ngà y Äá»u sá»ng có thá» diá»n lẫn uy phong. Hôm nay rÆ¡i và o bưá»c ÄÆ°á»ng nà y, gã chấp nháºn.
Dù sao bây giá» muá»n ná»nh ná»t Hắc Bạch Quá»· Sai Tô Thà nh cÅ©ng muá»n rá»i, Äã váºy thì kiên Äá»nh tá»i cùng dứt khoát tá» lòng trung thà nh vá»i Äá»a Phá»§. Có lẽ sau khi gã Äầu thai, Tháºp Äiá»n Diêm Vương sẽ ná» tình gã trung thà nh mà cho gã má»t Äá»i tá»t Äẹp.
Nhưng khiến cho Tưá»ng Quá»· bất ngá» nhất chÃnh là , Thôi Phán Quan vá»n dÄ© rất tức giáºn giá»ng như giây tiếp theo móc ra Bút Phán Quan Äánh cho gã rÄng rÆ¡i Äầy Äất, váºy mà sau khi nghe gã nói thì sắc mặt lúc xanh lúc Äen, vô cùng quá»· dá».
Vẻ mặt Thôi Phán Quan quái lạ, lông mà y chau lại, do dá»± má»t lát má»i há»i Tưá»ng Quá»·: âTưá»ng Quá»·, cáºu nói ai là ác quá»· vô song?â
ââ¦â Là sao má?
Là m quá»· thần nhiá»u nÄm nên Tưá»ng Quá»· cÅ©ng có chút nÄng lá»±c nhìn mặt Äoán ý, ngó thấy vẻ mặt kỳ quái cá»§a Thôi Phán Quan, trong lòng gã bá»ng nhiên có dá»± cảm chẳng là nh.
Không phải chứ, không thá» nà o, chuyá»n tá»i nưá»c nà y thì còn gì Äá» vả mặt nữa chứâ¦
Gương mặt hÆ¡i sưng cá»§a Tưá»ng Quá»· vênh lên, nói cá»±c hùng há»n: âCòn có thá» là ai? Tên Hắc Vô Thưá»ng Tô Thà nh chết tiá»t kia chứ ai, hắn chÃnh là ác quá»· vô song bò ra từ mưá»i tám tầng Äá»a ngục!â
Liá»t Thần không phản ứng, dưá»ng như chẳng có chút há» thẹn nà o vì mình là ác quá»· vô song cả.
Thôi Phán Quan im lặng há»i lâu không nói.
Tưá»ng Quá»· lúc nà y má»i thá» phà o, há»i rất tá»± tin: âThôi Phán Quan không còn gì Äá» nói nữa à ?â
Giây tiếp theo, chá» thấy Thôi Phán Quan trá» tay lấy Bút Phán Quan rá»i láºt Sá» Sinh Tá» ra. Phán quan thư sinh trợn to hai mắt tá»±a như Kim Cang trong truyá»n thuyết, nghiêm giá»ng trách cứ: âHay cho má»t tên Hắc Vô Thưá»ng Tưá»ng Quá»· tá»nh Giang Nam, lại dám mạo phạm chá»§ nhân cá»§a Äá»a Phá»§, Phong Äô Äại Äế Bắc Ãm do Thần Äình sắc phong!â
Lá»i nà y chẳng khác nà o sét Äánh bên tai, khiến cho tất cả má»i ngưá»i á» Äây Äá»u giáºt mình.
Ngay sau Äó Sá» Sinh Tá» vá»t lên giữa không trung, Bút Phán Quan hóa thà nh má»t thanh kiếm, Thôi Phán Quan tức giáºn nói: âMá»t tên Tưá»ng Quá»· nho nhá», lại dám láo xược như váºy. Má»i má»t chữ ngươi nhục mạ Äại nhân Äá»u giá»ng như cắt và o da thá»t ta! Bản Phán Quan lòng Äau như cắt, há có thá» Äá» ngươi tiếp tục tác oai tác quái? Äi chết Äi!â
Tưá»ng Quá»· ngây ra như phá»ng, bên tai không ngừng vang lên câu nói âChá»§ nhân cá»§a Äá»a Phá»§, Phong Äô Äại Äế Bắc Ãmâ, gã bá»ng nhiên cảm thấy ngưá»i thất há»c không phải phu canh, mà là chÃnh gã má»i phải! Nếu không sao gã lại chẳng hiá»u những lá»i Thôi Phán Quan vừa nói chứ?
Không Äá» Tưá»ng Quá»· có cÆ¡ há»i phản ứng, Sá» Sinh Tá» Äã tá»a ra ánh sáng và ng chói, Bút Phán Quan bay tá»i Äánh gã túi bụi.
âÃi da! Ui ui ui áâ¦â
Tưá»ng Quá»· bá» Sá» Sinh Tá» và Bút Phán Quan Äánh sml, rụng hết mấy cái rÄng. Chẳng bao lâu khuôn mặt gã lại biến thà nh cái Äầu heo.
Liá»t Thần và Liên Há» vẫn còn ngÆ¡ ngác vì chưa hết sá»c. Thôi Phán Quan kÃnh cẩn chắp tay, oán giáºn nói: âÄại nhân yên tâm, thuá»c hạ quyết không cho phép cái ngữ nà y kiêu cÄng!â
Thế giá»i thay Äá»i quá nhanh, trong là n gió thu se lạnh cá»§a sáng sá»m, phu canh trợn mắt ngoác má»m nhìn Tưá»ng Quá»· bá» Äánh cho lÄn lá»n, bá»ng nhiên má»t tia sáng lóe lên trong Äầu ông ta.
Äáºu má!
Liá»t Thần Äại nhân là chá»§ nhân cá»§a Äá»a Phá»§ quan trá»ng à ? Hoà n toà n không quan trá»ng! Quan trá»ng chÃnh là ⦠Sao Thôi Phán Quan ná»nh giá»i váºy chứ?!
Hay nhất là cái chiêu âÄại nhân bá» mắng nhưng lòng ta Äauâ kia.
Phu canh láºp tức lo lắng, cảm giác sắp bá» cho ra rìa không ngừng dấy lên trong lòng.
â¦
Cùng lúc Äó, trong miếu VÄn Äế á» vùng ngoại ô.
Ãnh bình minh nhà n nhạt, mặt trá»i dần ló dạng á» phÃa Äông, muôn và n tia nắng chiếu sáng cả thà nh phá», cÅ©ng chiếu sáng ngôi miếu VÄn Äế cÅ© nát kia.
Cô gái tóc ngắn nằm trên mặt Äất lạnh như bÄng, tiếng chim hót lÃu lo từ bên ngoà i truyá»n và o, Tiá»u Lưu há»t hoảng má» mắt. Cô mê mang nhìn lên xà nhà trong ngôi miếu cÅ© nát, ánh mắt má» má»t mang theo tia buá»n ngá»§ còn chưa ý thức ÄÆ°á»£c hiá»n tại mình Äang á» Äâu.
Bá»ng nhiên má»t tráºn gió lạnh thá»i qua, Tiá»u Lưu láºp tức bừng tá»nh.
âÃ, miếu VÄn Äế?â Cô nhìn bá»n phÃa chung quanh, gãi gãi Äầu: âSao mình lại á» Äây nhá»?â
Cẩn tháºn nhá» lại những chuyá»n tá»i qua, rá»t cuá»c Tiá»u Lưu cÅ©ng phản ứng: âÄúng rá»i, tá»i hôm qua mình muá»n Äi bá» vá» nhà , nhưng trong nhà có chuyá»n, nghe xong Äiá»n thoại cá»§a mẹ buá»n quá má»i lén Äi và o miếu VÄn Äế Äá»nh bái lạy VÄn Äế Äại Nhân, kết quả ngá»§ quên mất.â
Sau khi tá»nh táo, Tiá»u Lưu biết lén và o miếu là chuyá»n phi pháp nên không dám á» lâu. Äầu tiên cô vái lạy tượng thần và i cái, sau Äó thì nhanh chóng rá»i khá»i Äây.
âQuái lạ, ngá»§ trên mặt Äất cả má»t Äêm cÅ©ng không bá» cảm lạnh, lại còn rất ấm áp nữa chứ.â
Äón nắng sá»m rá»±c rỡ, cô gái tóc ngắn duá»i eo, váºn Äá»ng gân cá»t. Cô không há» hay biết dưá»i ánh mặt trá»i xán lạn, linh há»n á» sâu bên trong thân thá» mình lóe lên những tia sáng lấp lánh tá»±a như kim cương.
Những sá» má»nh vô hình vây quanh thân thá» Äang sưá»i ấm và nuôi dưỡng linh há»n cô. Váºn thế bá» pháp thuáºt che giấu hÆ¡n 600 nÄm, giá» phút nà y toà n bá» Äã trá» lại.
Tiá»u Lưu vừa má»i Äi Äến trạm xe bus thì má»t chiếc xe bus Äã Äến trạm. Cô không cháºm trá» chút nà o, thuáºn lợi bưá»c lên xe.
Vừa má»i lên xe, tà i xế có chút kinh ngạc mà nhìn cô há»i: âMá»i sáng sá»m, sao má»t cô bé như cháu lại á» vùng ngoại ô hoang vu thế nà y?â
Tiá»u Lưu cưá»i gượng hai tiếng: âVừa vặn Äến Äây có chút viá»c ạ.â
Bác tà i xế cÅ©ng không há»i nhiá»u, cưá»i cưá»i: âÄã Än sáng chưa?â
âChưa ạ.â
âVừa hay, chẳng biết sao hôm nay công ty lại cho thêm hai cái bánh bao nữa, cháu có muá»n nếm thá» không?â
âÃi, cám Æ¡n, thá»±c sá»± cảm Æ¡n bác ạ.â
âHa ha ha, không có viá»c gì, mấy ngưá»i trẻ tuá»i các cháu phải Äi là m, vất vả biết bao nhiêu, cÅ©ng Äâu dá» dà ng gì.â
âBác cÅ©ng vất vả mà .â
Ngá»i á» hà ng ghế Äầu trên xe buýt, cô gái tóc ngắn nhoẻn miá»ng cưá»i rạng rỡ. CÆ¡ thá» cá»§a cô ÄÆ°á»£c bao quanh bá»i vô sá» kim quang mà ngưá»i thưá»ng không thá» nhìn thấy ÄÆ°á»£c. Äây không phải sá» má»nh thêm và o, mà là những thứ vá»n thuá»c vá» linh há»n nà y trong 600 nÄm qua. Má»i kiếp nên sá»ng cuá»c Äá»i bình thưá»ng, váºy mà toà n nháºn lấy Äau khá» thê lương, tÃch lÅ©y 24 kiếp má»i ÄÆ°á»£c như hôm nay.
Khi xuá»ng xe, Tiá»u Lưu chá» cảm thấy tâm tình vô cùng thoải mái.
Trên Äá»i nà y ngưá»i tá»t vẫn nhiá»u hÆ¡n ngưá»i xấu, sao cô có thá» nản lòng thoái chà chứ? Cô Äã may mắn hÆ¡n rất nhiá»u ngưá»i rá»i. Chà Ãt cô vẫn có cÆ¡m Än, có nhà á», còn có viá»c là m, cô cảm thấy vô cùng thá»a mãn vá»i những gì mình có.
Nhìn vá» phÃa mặt trá»i má»c, cô gái tóc ngắn ná» nụ cưá»i tươi rói.
Váºn má»nh trêu ngươi thì sao? Cô tuyá»t Äá»i sẽ không chá»u thua. Chá» cần cá» gắng thì nhất Äá»nh sẽ hạnh phúc! Cho dù gặp thất bại, nhưng cô vÄ©nh viá» n sẽ không cúi Äầu cam chá»u!
HẾT CHÆ¯Æ NG THỨ TÃM MÆ¯Æ I TÃM
Giả Chết Cũng Không Cứu Nổi Thế GiớiTác giả: Mạc Thần HoanTruyện Đam Mỹ, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị … Nhà máy quạt điện Trường An ở Tô Thành được thành lập vào những năm 90 của thế kỷ trước, chủ yếu sản xuất quạt điện, máy sưởi và các loại hạng mục khác. Vào thời kỳ hưng thịnh nhất, trong nhà máy thuê hơn hai nghìn công nhân, việc buôn bán cực kỳ phát đạt, sản phẩm tiêu thụ ra cả Đông Nam Á, là nơi đóng thuế nhiều nhất của Tô Thành. Thế nhưng, khoảng mười năm trở lại đây, các nhãn hiệu quạt lâu đời trong nước không còn được người tiêu dùng yêu thích nữa, doanh thu không ngừng giảm xuống, năm nào nhà máy cũng phải cắt giảm biên chế. Bốn tòa nhà tập thể nguyên bản rộn ràng náo nhiệt, hiện giờ chỉ còn lại hai tòa số ba và số bốn là có người ở nên vẫn chưa cắt điện, cắt nước. Những tòa nhà kiểu cũ của thế kỷ trước lung lay, trơ trọi trong mưa gió, mặt trời chiều ngả về Tây, ánh nắng ảm đạm bao phủ trên tòa nhà số ba, tạo nên một bóng râm mờ nhạt, bao trùm lên tòa nhà số bốn được chống đỡ ở phía sau. Hôm nay là ngày đầu tiên của kỳ nghỉ Tết Đoan Ngọ, một khi được nghỉ, con phố cổ phía… Äêm thu lạnh lẽo, ánh trÄng thê lương.Gió lạnh thấu xương thá»i và o ngôi miếu VÄn Äế vừa nhá» vừa cÅ©, tá»±a như má»t lưỡi trượt* sắc bén, lạnh Äến mức ngưá»i thưá»ng duy nhất tại Äây như Liên Há» cÅ©ng phải run lẩy bẩy. Liá»t Thần nhạy bén nhìn thấy Äá»ng tác rụt cá» cá»§a cáºu, hắn không nghÄ© nhiá»u mà trá»±c tiếp duá»i tay kéo ngưá»i tá»i chá» mình. (*Lưỡi trượt: gắn á» Äế già y trượt bÄng.)Liên Há» khẽ giáºt mình, ngẩng Äầu lên nhìn hắn.Liá»t Thần cÅ©ng cúi Äầu nhìn cáºu, nhưá»ng mà y: Äừng khách sáo.Liên Há»: ââ¦âLiên Há» bình tÄ©nh Äẩy tay ngưá»i Äà n ông ra, nét mặt Äiá»m tÄ©nh nói: âNgưá»i anh còn lạnh hÆ¡n á.â Cách xa tôi chút.Liá»t Thần: ââ¦âCÆ¡ thá» cá»§a quá»· thần lạnh như má»t xác chết. Giá» phút nà y Liên Há» Äã rét tá»i mức ná»i da gà , ÄÆ°Æ¡ng nhiên cà ng không muá»n Äứng cạnh má»t khá»i bÄng rá»i.Ngay khi Liên Há» chuẩn bá» móc Äiá»n thoại gá»i xe vá» nhà , bá»ng nhiên má»t bà n tay lạnh lẽo nắm lấy tay cáºu. Thân thá» hÆ¡i khá»±ng lại, Liên Há» theo bản nÄng ngẩng Äầu nhìn ngưá»i Äà n ông Äang Äứng cạnh mình, ngay sau Äó tầm mắt cá»§a cáºu lá»t và o Äôi con ngươi Äen nhánh sâu thẳm. Ngưá»i Äà n ông lẳng lặng mà nhìn cáºu, bà n tay rõ rà ng lạnh như bÄng lại khiến trái tim cáºu Äáºp nhanh má»t cách khó hiá»u.⦠Không phải vừa má»i chê anh ta lạnh sao?Thế nhưng vì sao lại không muá»n giãy ra?Sá»± do dá»± trong ná»i tâm tranh Äấu vá»i nhiá»t Äá» thân thá» má»t há»i, sau và i giây ngắn ngá»§i vế sau Äã già nh toà n thắng. Liên Há» lạnh lùng muá»n Äẩy tay ngưá»i kia ra, ai ngá» Äúng lúc nà y nÆ¡i là n da tiếp xúc Äá»t nhiên truyá»n tá»i nhiá»t Äá» nóng rá»±c.â???â Ủa gì váºy trá»i? Liên Há» kinh ngạc nhìn Liá»t Thần.Trong Äêm tá»i, ngưá»i Äà n ông Äẹp trai khẽ hừ má»t tiếng: âChá» là má»t chút pháp thuáºt, không Äáng nhắc Äến.âLiên Há»â ââ¦âThôi Phán Quan Äứng bên cạnh nhìn: ââ¦âNà y, hai ngưá»i trả lại Sá» Sinh Tá» cho tôi trưá»c rá»i chÆ¡i gì thì chÆ¡i!Gió Tây Bắc ù ù thá»i và o trong ngôi miếu nhá», quét qua Äáy lòng rét cÄm cÄm cá»§a hắn ta.Thôi Phán Quan khá» tâm muá»n chết.Má»t giây trưá»c vừa má»i tiếp nháºn sá»± tháºt nữ thần trong má»ng biến thà nh má»t tên cấp dưá»i Máºp Mạp thÃch la ***** ná»nh ná»t, má»t giây sau bảo váºt Äã bá» cưá»p bá»i má»t ngưá»i hắn ta không dám Äánh cÅ©ng không dám mắng.Còn ai thảm hÆ¡n hắn Äây? Sá»± nghiá»p, tình yêu Äá»u không thuáºn lợi, Thôi Phán Quan nhất thá»i giáºn quá hóa liá»u, bá» dáng như muá»n cá chết lưá»i rách. Hắn ta ná»i giáºn Äùng Äùng nhìn vá» phÃa Liá»t Thần, hai mắt Äá» ngầu, còn chưa ká»p má» miá»ng, Liá»t Thần Äã phát hiá»n ra tầm mắt cá»§a hắn, ngẩng Äầu há»i: âCó viá»c?âThôi Phán Quan láºp tức ná»nh ná»t nói: âÄÆ°Æ¡ng nhiên không có viá»c gì ạ! Äại nhân lấy Sá» Sinh Tá» vô cùng hợp tình hợp lý, dù sao thì nó cÅ©ng không phải cá»§a thuá»c hạ, thuá»c hạ chá» phụ trách quản lý thôi à .âNhìn dáng vẻ tươi cưá»i toe toét cá»§a Thôi Phán Quan, Tưá»ng Quá»· cảm thấy rất cạn lá»i, liếc mắt Äầy xem thưá»ng.Dẫu sao Thôi Phán Quan cÅ©ng là quản gia Äá»a Phá»§ hÆ¡n má»t ngà n nÄm, khi còn sá»ng còn là quan vÄn rất biết cách Än nói, vừa dứt lá»i lại nói tiếp: âChá» có Äiá»u, Sá» Sinh Tá» cÅ©ng chá» mà má»t thứ vô dụng mà thôi.âLiá»t Thần: âCái gì?âThôi Phán Quan: âSá» Sinh Tá» ghi chép chuyá»n sá»ng chết cá»§a tất cả sinh linh trên thế gian, là bảo váºt hiếm thấy. Chẳng qua không ai có thá» sá»a Äá»i chữ viết trong Sá» Sinh Tá»! Ngà i có ÄÆ°á»£c nó, cùng lắm chá» Äiá»u tra kiếp trưá»c cá»§a má»t ngưá»i, kiếp nà y khi nà o chết. Thế nhưng nó á» trong tay thuá»c hạ, sẽ có thá» trá» thà nh pháp khà quan trá»ng Äá» duy trì sá»± á»n Äá»nh cá»§a Äá»a Phá»§.âGương mặt thư sinh cá»§a Phán Quan vô cùng nghiêm túc, lá»i nói chÃnh nghÄ©a, thoạt nhìn không há» giả trân mà vô cùng chân thà nh.Liá»t Thần không khá»i nhÃu mà y: âCó ý gì?âThôi Phán Quan nói rất trá»nh trá»ng: âThuá»c hạ là ngưá»i Äứng Äầu tứ Äại Phán Quan, cần Sá» Sinh Tá» Äá» xá» lý công viá»c hà ng ngà y! Không có Sá» Sinh Tá», thuá»c hạ không thá» hiá»u rõ quá khứ cá»§a sinh linh, tráºt tá»± cá»§a Äá»a Phá»§ sẽ trá» nên há»n loạn. Äại nhân, có ÄÆ°á»£c Sá» Sinh Tá» Äá»ng thá»i cÅ©ng phải gánh vác má»t phần trách nhiá»m lá»n lao. Nói nó vô dụng, bá»i ngoại trừ viá»c tra xét kiếp trưá»c kiếp nà y cá»§a ngưá»i khác cÅ©ng chá» có tác dụng á»n Äá»nh tráºt tá»± cá»§a Äá»a Phá»§ mà thôi.â Cắn rÄng má»t cái, Thôi Phán Quan lá» ra vẻ mặt không nỡ, hắn ta lấy Bút Phán Quan cá»§a mình ra ÄÆ°a cho Liá»t Thần, nói: âÄại nhân, thuá»c hạ tháºt sá»± không thá» mất Sá» Sinh Tá» ÄÆ°á»£c, không chá» có thuá»c hạ cần nó mà Äá»a Phá»§ cÅ©ng cần nó. Ngà i có thá» cho phép thuá»c hạ dùng Bút Phán Quan Äá» Äá»i nó vá» không?âNhững lá»i nà y cá»§a Thôi Phán Quan rất có khà phách, thá» hiá»n bản thân Äang nhún nhưá»ng vì lợi Ãch toà n cục, chá» thiếu nưá»c than thá» khóc lóc nữa thôi. Hắn ta nói xong, bá»n ngưá»i á» Äây Äá»u nhìn vá» phÃa Liá»t Thần. Ãnh mắt bá»n há» cá»±c kỳ phức tạp, rất khó Äá» hình dung ÄÆ°á»£c bằng ngôn ngữ.Liá»t Thần bá» má»i ngưá»i dòm chÄm chú: ââ¦âKiá»u cứ như mình là kẻ xấu xa cưá»p Äá» cá»§a ngưá»i khác ấy nhá»?Môi má»ng khẽ mấp máy, Liá»t Tá»ng bình tÄ©nh lấy Sá» Sinh Tá» ra khá»i túi áo, ném cho Thôi Phán Quan: âTôi chá» Äùa chút thôi.âThôi Phán Quan: ââ¦â Ngà i Äoán xem tôi có tin hay không?Trong lòng móc má»a Liá»t Thần trÄm ngà n lần, mặt ngoà i Thôi Phán Quan lại ná» má»t nụ cưá»i hết sức chân thà nh: âÄại nhân anh minh thần võ, nhân Äức hÆ¡n ngưá»i, thuá»c hạ có vinh hạnh hầu hạ Äại nhân Äúng là phúc ba Äá»i cá»§a thuá»c hạ!âLiá»t Tá»ng ÄÆ°á»£c tâng bá»c táºn trá»i chá» lạnh nhạt khoát tay, xem như chấm dứt chuyá»n nà y.Tháºt ra những lá»i nói vừa rá»i cá»§a Thôi Phán Quan cÅ©ng có ná»a phần sá»± tháºt, ná»a phần dá»i trá.Sá» Sinh Tá» không phải là cá»§a Thôi Phán Quan nhưng lại giao cho hắn ta quản lý, chứ không phải Tháºp Äiá»n Diêm Vương. Bá»i vì Sá» Sinh Tá» có tác dụng rất lá»n Äá»i vá»i sá»± váºn hà nh hà ng ngà y cá»§a Äá»a Phá»§, cái lÅ© Tháºp Äiá»n Diêm Vương vô dụng kia thì là m ÄÆ°á»£c gì chứ? Những ngưá»i ngà y ngà y là m viá»c vất vả, còn không phải chÃnh là Äám nhân viên cấp trung bình bá»n há» hay sao?!Cẩn tháºn cất Sá» Sinh Tá» Äi, Thôi Phán Quan thấy Liá»t Thần không có ý muá»n cưá»p lại má»i nhẹ nhà ng thá» phà o.Có thá» lấy lại là tá»t rá»i.Thôi Phán Quan vừa trải qua viá»c như váºy, lại bá» ***** bá»i chuyá»n Quảng Hà n Tiên Tá» cÅ©ng không suy nghÄ© miên man nữa. Sau khi khôi phục tâm tình, Thôi Phán Quan chợt nhá» tá»i má»t chuyá»n, cảm thán nói: âHai vá» Äại nhân, thuá»c hạ vừa má»i nhá» ra má»t chuyá»n.âHai tay Liên Há» Äang ÄÆ°á»£c Liá»t Thần dùng pháp thuáºt á»§ ấm, vừa nghe thì nhìn vá» phÃa Thôi Phán Quan, há»i: âChuyá»n gì? Có liên quan tá»i VÄn Tụng Äế Quân?âThôi Phán Quan gáºt Äầu: âÄúng váºy. Äại nhân có còn nhá», Laâ¦â Thanh âm Äá»t nhiên dừng lại, Thôi Phán Quan hÃt sâu má»t hÆ¡i, tiếp tục nói: âVừa rá»i La Chung Äá»t nhiên thay Äá»i, chất vấn VÄn Tụng Äế Quân nói hắn Äã chết rá»i không?ââNhá».âViá»c nà y vừa xảy ra không bao lâu, sá»± khác thưá»ng cá»§a phu canh Äá»u khiến má»i ngưá»i khó hiá»u. Phu canh trưá»c giá» miá»ng lưỡi trÆ¡n tru chá» biết ná»nh ná»t, Äụng chuyá»n là núp sau lưng Liên Há» và Liá»t Thần. Nhưng khi VÄn Tụng Äế Quân không chá»u khuất phục muá»n mượn linh há»n cá»§a Tiá»u Lưu Äá» sá»ng lại, phu canh trá» nên dÅ©ng cảm bất ngá», không chút e sợ mà Äứng ra chá» trÃch má»t vá» Thần Minh, lặp Äi lặp lại câu: Anh Äã chết rá»i!CÅ©ng bá»i vì chuyá»n nà y, mà Liá»t Thần má»i nói phu canh giá»ng như biến thà nh má»t con ngưá»i khác.Liá»t Thần: âTrong khoảnh khắc Äó, linh há»n cá»§a ông ta lóe lên má»t chút hà o quang.â NghÄ© nghÄ© lại bá» sung: âGiá»ng như cái loại ngá» Äạo, Äắc Äạo trong tiá»u thuyết huyá»n huyá» n váºy Äó.âThôi Phán Quan gáºt Äầu: âSau khi La Chung thay Äá»i, Äại nhân có nhá» VÄn Tụng Äế Quân Äá»t nhiên bá» thuyết phục, sau Äó thì nhìn chằm chằm và o ông ta, mãi cho Äến chết cÅ©ng chưa từng dá»i mắt khá»i La Chung không?ââNhá».âThôi Phán Quan: âThuá»c hạ cho rằng, có lẽ trong giây phút Äó VÄn Tụng Äế Quân Äã nháºn ra La Chung chÃnh là Quảng Hà n Tiên Tá» 600 nÄm trưá»c!âMá»i ngưá»i thoáng sá»ng sá»t.Lúc nà y, Thôi Phán Quan má»i lá» ra vẻ mặt cá» quái, buá»n bã nói: âNếu tôi nhá» không lầm thì 600 nÄm trưá»c, trong mưá»i mấy vá» Thần Minh theo Äuá»i Quảng Hà n Tiên Tá» ná»ng nhiá»t nhất⦠VÄn Tụng Äế Quân chÃnh là ngưá»i viết nhiá»u thư tình cho nà ng nhất.âMá»i ngưá»i: ââ¦âThảm quá Äi mất!Thắp cho VÄn Tụng Äế Quân Äã chết má»t nén nhang. Tá»i nghiá»p quá, chết rá»i cÅ©ng bá» sang chấn tâm lý.Sá»m biết váºy còn không bằng chết hẳn từ 600 nÄm trưá»c, như thế nà y khác nà o chết rá»i mà chẳng ÄÆ°á»£c yên bình!â¦Bóng Äêm sâu thẳm, trá»i cÅ©ng gần sáng rá»i, nhiá»t Äá» á» vùng ngoại ô cà ng xuá»ng thấp.Giải quyết xong chuyá»n cá»§a VÄn Tụng Äế Quân, má»i ngưá»i quyết Äá»nh trá» vá» nhà .Trưá»c khi Äi, Liên Há» nhìn vá» phÃa Tiá»u Lưu Äang ngá»§ say dưá»i mặt Äất, há»i: âÄÆ°a cô ấy vá» luôn chứ?âThôi Phán Quan xua tay nói: âKhông cần Äâu Äại nhân, nếu cô ta tá»nh lại sẽ quên Äi những chuyá»n Äã xảy ra Äêm nay.âLiên Há» nhÃu mà y: âSẽ không bá» cảm lạnh sao?âThôi Phán Quan cưá»i nói: âKhông Äâu. Äại nhân ngà i nhìn kỹ linh há»n cá»§a cô ta Äi.âLiên Há» nhìn chằm chằm linh há»n nhạt mà u cÅ©ng Äang say giấc trong thân thá» Tiá»u Lưu, chá» nghe Thôi Phán Quan khẽ cưá»i: âLinh há»n cá»§a cô ta vừa má»i ÄÆ°á»£c chữa là nh hoà n toà n. Hai mươi bá»n kiếp trưá»c, kiếp nà o cÅ©ng sá»ng thê thảm không ÄÆ°á»£c chết già , tất cả là do VÄn Tụng Äế Quân dùng pháp thuáºt che lấp thiên cÆ¡, giấu Äi sá» má»nh. Hiá»n giá» xem như toà n bá» Äã trá» lại rá»i. Ban nãy chấp niá»m 24 kiếp Äá»u muá»n giao sá» má»nh Äá»i mình cho cô ta, cá»ng thêm sá» má»nh Äá»i nà y, sá» má»nh 25 kiếp trá» vá» vá»i bản thân, từ nay vá» sau xem như Äã khá» táºn cam lai, cả Äá»i an khang.âLiên Há» hoà n toà n yên tâm.Äá» Tiá»u Lưu á» miếu VÄn Äế má»t mình, má»i ngưá»i trá» lại khu công viên Tô Thà nh.Giá» phút nà y á» phÃa Äông má» má»t, mặt trá»i cháºm rãi nhô lên từ chân trá»i, chiếu sáng ná»a bầu trá»i.Thông thưá»ng Äây là lúc phu canh á» bên ngoà i bắt quá»·, Tưá»ng Quá»· không dám lưá»i biếng. Ngay cả Liên Há» và Liá»t Thần cÅ©ng phải chÄm chá» chạy deadline, bá»i vì thá»§ Äoạn gian láºn cá»§a bá»n há» Äã bá» bảng xếp hạng công trạng phát hiá»n và trá»±c tiếp há»§y Äi rá»i. Cho nên hiá»n tại Liá»t Tá»ng Äứng trưá»c cá»a tiá»u khu, hai tròng mắt hÆ¡i sáng lên, quay Äầu nhìn vá» phÃa Thôi Phán Quan: âBảng xếp hạng công trạng do anh tạo ra à ?ââ?â Vẻ mặt Thôi Phán Quan má» má»t, khó hiá»u há»i: âBảng xếp hạng công trạng gì cÆ¡?âTừ sau khi ângá» Äạoâ, có vẻ phu canh Äã thông minh hÆ¡n rất nhiá»u. Hai mắt ông ta tá»a sáng, láºp tức hiá»u ÄÆ°á»£c ý Liá»t Thần, vá»i nói vá»i Thôi Phán Quan: âLiá»t Thần Äại nhân nói chÃnh là bảng xếp hạng công trạng quá»· sai cá»§a tháng! Là thứ mà ngà i Äã tạo ra mấy trÄm nÄm trưá»c kia á!âThôi Phán Quan giáºt mình: âÃ, cái nà y, Äúng là có viá»c như váºy. Há»i bẩm Äại nhân, bảng xếp hạng công trạng quả thá»±c do thuá»c hạ tạo ra.âCái bảng xếp hạng công trạng quá»· sai cá»§a tháng Äá»i vá»i Thôi Phán Quan mà nói, tháºt sá»± quá xa xôi.HÆ¡n 500 nÄm trưá»c, Chuyá»n Luân Vương là ngưá»i Äầu tiên phát hiá»n bug, sau khi Thần Äình bá» há»§y diá»t thì công viá»c dưá»i Äá»a Phá»§ không có Thần Äình Äá»c thúc, Phong Äô Äại Äế cá»§a Bắc Ãm cÅ©ng chÃnh là Liá»t Thần lại Äá»t nhiên biến mất. Chuyá»n Luân Vương chợt tá»nh ngá»: âKhông là m thì vẫn có Än mà ?!â Vì thế gã bèn phá»§i tay, mà Äám Cá»u Äiá»n Diêm Vương kia cÅ©ng vô cùng Än ý, trá»±c tiếp quẳng gánh bãi công, lưá»i biếng má»t cách quang minh chÃnh Äại.Tuy nhiên bá»n há» vẫn biết chừng má»±c, bá»i vì không ai dám chắc Liá»t Thần rá»t cuá»c Äã chết hay chưa, thế là cứ là m viá»c ná»a ngà y thì sẽ nghá» ngÆ¡i hai ngà y. Như váºy nếu Liá»t Thần có trá» vá», bá»n há» cÅ©ng có thá» nói bản thân vẫn chÄm chá» là m viá»c chẳng há» lưá»i biếng.Thế nhưng, Thôi Phán Quan lại không thá» nhá»n nhÆ¡ như Tháºp Äiá»n Diêm Vương. Nếu cả ngà y chá» biết Än chÆ¡i sa Äá»a như Tháºp Äiá»n Diêm Vương thì Äá»a Phá»§ sẽ trà n ngáºp yêu ma quá»· quái, thiên hạ nhất Äá»nh sẽ Äại loạn.Nhân lá»±c không Äá»§, Thôi Phán Quan chá» có thá» tuyá»n dụng quá»· sai nhân gian Äá» bá»n há» Äỡ mình là m viá»c, bắt quá»·. Vá» phần bảng xếp hạng công trạng, chá» là má»t thứ Äá» vô dụng mà Thôi Phán Quan tiá»n tay tạo ra thôi. Trong mắt quá»· thần Äá»a Phá»§, những phần thưá»ng Äó hoà n toà n chẳng Äáng nhắc tá»i, cái gì mà canh Mạnh Bà , nưá»c Vong Xuyên,⦠Äá»u là những thứ Äá»a Phá»§ không cần Äến, chá» sợ ÄÆ°a cho phu canh, ông ta còn chưá»ng mắt ấy chứ. Chẳng qua, dùng nó là m phần thưá»ng cho những quá»· sai á» nhân gian cÅ©ng Äã tá»t lắm rá»i.NghÄ© tá»i chuyá»n nà y, tròng mắt Thôi Phán Quan khẽ Äảo, vẻ mặt thư sinh Äầy nghiêm túc, lòng Äầy cÄm phẫn nói: âThuá»c hạ có viá»c muá»n bẩm báo Äại nhân!âLiá»t Thần sá»ng sá»t: âChuyá»n gì?âThôi Phán Quan cả giáºn nói: âÄại nhân không biết chứ, Tháºp Äiá»n Diêm Vương, nhất là tên Chuyá»n Luân Vương Äáng chết kia quả thá»±c không phải con ngưá»i! Thần Äình vừa bá» há»§y diá»t không lâu gã Äã không nghiêm túc là m viá»c, má»i ngà y chá» dùng KÃnh Chuyá»n Luân Äá» giám thá» sinh linh còn bản thân thì á» háºu Äiá»n Än chÆ¡i phè phỡn. Äại nhân có từng nghÄ©, tuy công vụ á» Äá»a Phá»§ phức tạp, quá»· sai Äông Äảo, quản lý không thá»a Äáng, nhưng còn chưa Äến mức khiến má»t quá»· há»n liên tục Äầu thai 600 nÄm mà má»i má»t kiếp Äá»u là m ngưá»i, kiếp nà o cÅ©ng thê thảm nhưng không má»t ai phát hiá»n ra. Thông thưá»ng bất kỳ sinh linh nà o Äi Äầu thai Äá»u phải Äến Chuyá»n Luân Äiá»n cá»§a Chuyá»n Luân Vương má»t chuyến, nhìn lại cuá»c Äá»i cá»§a mình thông qua KÃnh Chuyá»n Luân. Hai mươi bá»n kiếp bi thảm kia tại sao Chuyá»n Luân Vương không phát hiá»n ra?âNghe xong những lá»i nà y, Liá»t Thần và Liên Há» Äá»u cảm thấy kì quái: Äúng váºy, dá»±a theo cách nói cá»§a Thôi Phán Quan, Äá»a Phá»§ vẫn có biá»n pháp xá» lý loại chuyá»n che giấu Sá» Sinh Tá» kia mà . Váºy tại sao không ai phát giác?Hai mắt Thôi Phán Quan rưng rưng, dùng sức mà mách tá»i Chuyá»n Luân Vương: âÄại nhân, Äây Äá»u là lá»i cá»§a Chuyá»n Luân Vương Äó! Mấy trò bá»p bợm cá»§a VÄn Tụng Äế Quân giấu ÄÆ°á»£c KÃnh Chuyá»n Luân, chứ là m sao qua mắt ÄÆ°á»£c Chuyá»n Luân Vương? Bá»i vì gã lưá»i biếng, không là m viá»c Äà ng hoà ng má»i gây nên sÆ¡ suất như váºy!âHiá»n tại má»i ngưá»i má»i tá»nh ngá».Hóa ra Äá»u là lá»i cá»§a Chuyá»n Luân Vương!Liên Há» và Liá»t Thần có chút ÄÄm chiêu mà gáºt Äầu.Phu canh thì nghÄ© sâu hÆ¡n, ông ta cẩn tháºn Äánh giá Thôi Phán Quan má»t lượt, nghÄ© thầm: Tên Thôi Phán Quan nà y cÅ©ng không dạng vừa! Vì Äá» lấy lòng hai vá» Äại nhân mà trá»±c tiếp bán Äứng sếp cÅ© cá»§a mình.Tưá»ng Quá»· Äứng bên cạnh lại không nghe ná»i nữa. Trên mặt vẫn còn vết xanh tÃm do bá» cuá»n sá» và ng Äánh, gã nâng cặp mắt âm lãnh khinh bá» nhìn Thôi Phán Quan. Gã hoà n toà n không ngá» Thôi Phán Quan lại là má»t quá»· thần như váºy! Uá»ng công gã từng coi Äá»i phương là tia hy vá»ng cứu mình ra khá»i cảnh nguy nan, Äúng là có mắt như mù mà .âÃnh mắt cá»§a cáºu như váºy là sao? Dám nhìn chằm chằm bản Phán Quan?â Thôi Phán Quan xoay ngưá»i, nhất thá»i nghiêm mặt từ trên cao nhìn xuá»ng Tưá»ng Quá»·. Äá»i mặt vá»i Liá»t Thần, hắn ta buá»c phải cung kÃnh, nhưng Tưá»ng Quá»· là cái quần què gì chứ, Thôi Phán Quan lạnh lùng há»i: âHắc Vô Thưá»ng Tưá»ng Quá»· tá»nh Giang Nam, hôm nay cáºu liên tiếp mạo phạm, dá»±a theo luáºt pháp Äá»a Phá»§, cáºu có biết bản thân mắc tá»i gì không?âHiá»n tại không thá» lấy lòng Liên Há» vá»i Liá»t Thần ÄÆ°á»£c nữa, gã Äã Äắc tá»i vá»i hai ngưá»i bá»n há» từ sá»m rá»i. Tưá»ng Quá»· không còn gì Äá» mất, má»a mai nói: âHa ha, dá»±a theo pháp luáºt Äá»a Phá»§?âThôi Phán Quan nhÃu mà y: âThế nà o?âTưá»ng Quá»· cà n rỡ mà cưá»i to hai tiếng, châm chá»c: âThôi Phán Quan, chẳng phải ngà i cÅ©ng Äi theo kẻ Äá»ch rá»i sao, còn dá»±a theo luáºt pháp Äá»a Phá»§ gì nữa? ÄÆ°á»ng ÄÆ°á»ng là ngưá»i Äứng Äầu tứ Äại Phán Quan, thá»ng lÄ©nh cá»u Äại Ãm Luáºt Sá» cá»§a Äá»a Phá»§ và Hắc Bạch Vô Thưá»ng mưá»i tám tá»nh, ngay cả Sá» Sinh Tá» cÅ©ng bá» kẻ Äá»ch cưá»p mất, còn ná»nh ná»t ra vẻ nhân nhượng vì Äại cục. Thôi Phán Quan, nếu dá»±a theo luáºt pháp Äá»a Phá»§, ngà i có biết mình mắc tá»i gì không!âThôi Phán Quan vô cùng tức giáºn, sắc mặt không ngừng thay Äá»i: âCáºuâ¦âTưá»ng Quá»· ngắt lá»i: âThôi Phán Quan, uá»ng công tôi ngà y thưá»ng kÃnh trá»ng ngà i, ngà i lại chạy Äi ná»nh hót bá»n há»! ÄÆ°á»ng ÄÆ°á»ng là Thôi Phán Quan lại cam tâm tình nguyá»n là m má»t con chó cá»§a ác quá»· vô song!âTưá»ng Quá»· vươn tay, phẫn ná» chá» và o Liên Há» vá»i Liá»t Thần.Trên Äá»i có má»t câu rất: âthà rằng chết Äứng, còn hÆ¡n sá»ng quỳâ, hiá»n tại gã không còn Äếm xá»a Äến bất cứ thứ gì nữa. á» Äá»a Phá»§, Tưá»ng Quá»· gã cÅ©ng là má»t Äại nhân váºt oai phong lẫm liá»t chá» dưá»i Phán Quan. á» Äá»a Phá»§, gã có tám vá» tiá»u thiếp, má»i ngà y Äá»u sá»ng có thá» diá»n lẫn uy phong. Hôm nay rÆ¡i và o bưá»c ÄÆ°á»ng nà y, gã chấp nháºn.Dù sao bây giá» muá»n ná»nh ná»t Hắc Bạch Quá»· Sai Tô Thà nh cÅ©ng muá»n rá»i, Äã váºy thì kiên Äá»nh tá»i cùng dứt khoát tá» lòng trung thà nh vá»i Äá»a Phá»§. Có lẽ sau khi gã Äầu thai, Tháºp Äiá»n Diêm Vương sẽ ná» tình gã trung thà nh mà cho gã má»t Äá»i tá»t Äẹp.Nhưng khiến cho Tưá»ng Quá»· bất ngá» nhất chÃnh là , Thôi Phán Quan vá»n dÄ© rất tức giáºn giá»ng như giây tiếp theo móc ra Bút Phán Quan Äánh cho gã rÄng rÆ¡i Äầy Äất, váºy mà sau khi nghe gã nói thì sắc mặt lúc xanh lúc Äen, vô cùng quá»· dá».Vẻ mặt Thôi Phán Quan quái lạ, lông mà y chau lại, do dá»± má»t lát má»i há»i Tưá»ng Quá»·: âTưá»ng Quá»·, cáºu nói ai là ác quá»· vô song?âââ¦â Là sao má?Là m quá»· thần nhiá»u nÄm nên Tưá»ng Quá»· cÅ©ng có chút nÄng lá»±c nhìn mặt Äoán ý, ngó thấy vẻ mặt kỳ quái cá»§a Thôi Phán Quan, trong lòng gã bá»ng nhiên có dá»± cảm chẳng là nh.Không phải chứ, không thá» nà o, chuyá»n tá»i nưá»c nà y thì còn gì Äá» vả mặt nữa chứâ¦Gương mặt hÆ¡i sưng cá»§a Tưá»ng Quá»· vênh lên, nói cá»±c hùng há»n: âCòn có thá» là ai? Tên Hắc Vô Thưá»ng Tô Thà nh chết tiá»t kia chứ ai, hắn chÃnh là ác quá»· vô song bò ra từ mưá»i tám tầng Äá»a ngục!âLiá»t Thần không phản ứng, dưá»ng như chẳng có chút há» thẹn nà o vì mình là ác quá»· vô song cả.Thôi Phán Quan im lặng há»i lâu không nói.Tưá»ng Quá»· lúc nà y má»i thá» phà o, há»i rất tá»± tin: âThôi Phán Quan không còn gì Äá» nói nữa à ?âGiây tiếp theo, chá» thấy Thôi Phán Quan trá» tay lấy Bút Phán Quan rá»i láºt Sá» Sinh Tá» ra. Phán quan thư sinh trợn to hai mắt tá»±a như Kim Cang trong truyá»n thuyết, nghiêm giá»ng trách cứ: âHay cho má»t tên Hắc Vô Thưá»ng Tưá»ng Quá»· tá»nh Giang Nam, lại dám mạo phạm chá»§ nhân cá»§a Äá»a Phá»§, Phong Äô Äại Äế Bắc Ãm do Thần Äình sắc phong!âLá»i nà y chẳng khác nà o sét Äánh bên tai, khiến cho tất cả má»i ngưá»i á» Äây Äá»u giáºt mình.Ngay sau Äó Sá» Sinh Tá» vá»t lên giữa không trung, Bút Phán Quan hóa thà nh má»t thanh kiếm, Thôi Phán Quan tức giáºn nói: âMá»t tên Tưá»ng Quá»· nho nhá», lại dám láo xược như váºy. Má»i má»t chữ ngươi nhục mạ Äại nhân Äá»u giá»ng như cắt và o da thá»t ta! Bản Phán Quan lòng Äau như cắt, há có thá» Äá» ngươi tiếp tục tác oai tác quái? Äi chết Äi!âTưá»ng Quá»· ngây ra như phá»ng, bên tai không ngừng vang lên câu nói âChá»§ nhân cá»§a Äá»a Phá»§, Phong Äô Äại Äế Bắc Ãmâ, gã bá»ng nhiên cảm thấy ngưá»i thất há»c không phải phu canh, mà là chÃnh gã má»i phải! Nếu không sao gã lại chẳng hiá»u những lá»i Thôi Phán Quan vừa nói chứ?Không Äá» Tưá»ng Quá»· có cÆ¡ há»i phản ứng, Sá» Sinh Tá» Äã tá»a ra ánh sáng và ng chói, Bút Phán Quan bay tá»i Äánh gã túi bụi.âÃi da! Ui ui ui áâ¦âTưá»ng Quá»· bá» Sá» Sinh Tá» và Bút Phán Quan Äánh sml, rụng hết mấy cái rÄng. Chẳng bao lâu khuôn mặt gã lại biến thà nh cái Äầu heo.Liá»t Thần và Liên Há» vẫn còn ngÆ¡ ngác vì chưa hết sá»c. Thôi Phán Quan kÃnh cẩn chắp tay, oán giáºn nói: âÄại nhân yên tâm, thuá»c hạ quyết không cho phép cái ngữ nà y kiêu cÄng!âThế giá»i thay Äá»i quá nhanh, trong là n gió thu se lạnh cá»§a sáng sá»m, phu canh trợn mắt ngoác má»m nhìn Tưá»ng Quá»· bá» Äánh cho lÄn lá»n, bá»ng nhiên má»t tia sáng lóe lên trong Äầu ông ta.Äáºu má!Liá»t Thần Äại nhân là chá»§ nhân cá»§a Äá»a Phá»§ quan trá»ng à ? Hoà n toà n không quan trá»ng! Quan trá»ng chÃnh là ⦠Sao Thôi Phán Quan ná»nh giá»i váºy chứ?!Hay nhất là cái chiêu âÄại nhân bá» mắng nhưng lòng ta Äauâ kia. Phu canh láºp tức lo lắng, cảm giác sắp bá» cho ra rìa không ngừng dấy lên trong lòng.â¦Cùng lúc Äó, trong miếu VÄn Äế á» vùng ngoại ô.Ãnh bình minh nhà n nhạt, mặt trá»i dần ló dạng á» phÃa Äông, muôn và n tia nắng chiếu sáng cả thà nh phá», cÅ©ng chiếu sáng ngôi miếu VÄn Äế cÅ© nát kia.Cô gái tóc ngắn nằm trên mặt Äất lạnh như bÄng, tiếng chim hót lÃu lo từ bên ngoà i truyá»n và o, Tiá»u Lưu há»t hoảng má» mắt. Cô mê mang nhìn lên xà nhà trong ngôi miếu cÅ© nát, ánh mắt má» má»t mang theo tia buá»n ngá»§ còn chưa ý thức ÄÆ°á»£c hiá»n tại mình Äang á» Äâu.Bá»ng nhiên má»t tráºn gió lạnh thá»i qua, Tiá»u Lưu láºp tức bừng tá»nh.âÃ, miếu VÄn Äế?â Cô nhìn bá»n phÃa chung quanh, gãi gãi Äầu: âSao mình lại á» Äây nhá»?âCẩn tháºn nhá» lại những chuyá»n tá»i qua, rá»t cuá»c Tiá»u Lưu cÅ©ng phản ứng: âÄúng rá»i, tá»i hôm qua mình muá»n Äi bá» vá» nhà , nhưng trong nhà có chuyá»n, nghe xong Äiá»n thoại cá»§a mẹ buá»n quá má»i lén Äi và o miếu VÄn Äế Äá»nh bái lạy VÄn Äế Äại Nhân, kết quả ngá»§ quên mất.âSau khi tá»nh táo, Tiá»u Lưu biết lén và o miếu là chuyá»n phi pháp nên không dám á» lâu. Äầu tiên cô vái lạy tượng thần và i cái, sau Äó thì nhanh chóng rá»i khá»i Äây.âQuái lạ, ngá»§ trên mặt Äất cả má»t Äêm cÅ©ng không bá» cảm lạnh, lại còn rất ấm áp nữa chứ.âÄón nắng sá»m rá»±c rỡ, cô gái tóc ngắn duá»i eo, váºn Äá»ng gân cá»t. Cô không há» hay biết dưá»i ánh mặt trá»i xán lạn, linh há»n á» sâu bên trong thân thá» mình lóe lên những tia sáng lấp lánh tá»±a như kim cương.Những sá» má»nh vô hình vây quanh thân thá» Äang sưá»i ấm và nuôi dưỡng linh há»n cô. Váºn thế bá» pháp thuáºt che giấu hÆ¡n 600 nÄm, giá» phút nà y toà n bá» Äã trá» lại.Tiá»u Lưu vừa má»i Äi Äến trạm xe bus thì má»t chiếc xe bus Äã Äến trạm. Cô không cháºm trá» chút nà o, thuáºn lợi bưá»c lên xe.Vừa má»i lên xe, tà i xế có chút kinh ngạc mà nhìn cô há»i: âMá»i sáng sá»m, sao má»t cô bé như cháu lại á» vùng ngoại ô hoang vu thế nà y?âTiá»u Lưu cưá»i gượng hai tiếng: âVừa vặn Äến Äây có chút viá»c ạ.âBác tà i xế cÅ©ng không há»i nhiá»u, cưá»i cưá»i: âÄã Än sáng chưa?ââChưa ạ.ââVừa hay, chẳng biết sao hôm nay công ty lại cho thêm hai cái bánh bao nữa, cháu có muá»n nếm thá» không?ââÃi, cám Æ¡n, thá»±c sá»± cảm Æ¡n bác ạ.ââHa ha ha, không có viá»c gì, mấy ngưá»i trẻ tuá»i các cháu phải Äi là m, vất vả biết bao nhiêu, cÅ©ng Äâu dá» dà ng gì.ââBác cÅ©ng vất vả mà .âNgá»i á» hà ng ghế Äầu trên xe buýt, cô gái tóc ngắn nhoẻn miá»ng cưá»i rạng rỡ. CÆ¡ thá» cá»§a cô ÄÆ°á»£c bao quanh bá»i vô sá» kim quang mà ngưá»i thưá»ng không thá» nhìn thấy ÄÆ°á»£c. Äây không phải sá» má»nh thêm và o, mà là những thứ vá»n thuá»c vá» linh há»n nà y trong 600 nÄm qua. Má»i kiếp nên sá»ng cuá»c Äá»i bình thưá»ng, váºy mà toà n nháºn lấy Äau khá» thê lương, tÃch lÅ©y 24 kiếp má»i ÄÆ°á»£c như hôm nay.Khi xuá»ng xe, Tiá»u Lưu chá» cảm thấy tâm tình vô cùng thoải mái.Trên Äá»i nà y ngưá»i tá»t vẫn nhiá»u hÆ¡n ngưá»i xấu, sao cô có thá» nản lòng thoái chà chứ? Cô Äã may mắn hÆ¡n rất nhiá»u ngưá»i rá»i. Chà Ãt cô vẫn có cÆ¡m Än, có nhà á», còn có viá»c là m, cô cảm thấy vô cùng thá»a mãn vá»i những gì mình có.Nhìn vá» phÃa mặt trá»i má»c, cô gái tóc ngắn ná» nụ cưá»i tươi rói.Váºn má»nh trêu ngươi thì sao? Cô tuyá»t Äá»i sẽ không chá»u thua. Chá» cần cá» gắng thì nhất Äá»nh sẽ hạnh phúc! Cho dù gặp thất bại, nhưng cô vÄ©nh viá» n sẽ không cúi Äầu cam chá»u!HẾT CHÆ¯Æ NG THỨ TÃM MÆ¯Æ I TÃM