Tác giả:

Sở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất…

Chương 394: Chương 394

Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?Tác giả: Thiền MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất… Mặc dù chuyện gì cũng có lúc bùng nổ, nhưng Thẩm Vô Cữu không nỡ để nàng lo lắng sớm như vậy, xoa đầu nàng: "Mong là như công chúa nói.""Ngươi cũng thấy là như vậy đúng không? Giống như ngươi không muốn cho ta biết tiểu hoàng thư vậy, cho nên phụ hoàng mới không có mặt mũi nói ra, sợ ta khinh thường ông ta, chế giễu ông ta, càng sợ quân đội Việt Quốc tấn công ông ta."Thẩm Vô Cữu: ... Quả nhiên công chúa sẽ không để người ta buồn lâu.Chỉ là, nếu sự thật đúng là như vậy thì tốt rồi.Nếu như bí mật này bị bại lộ, công chúa bị liên lụy là điều chắc chắn, đến lúc đó không tránh khỏi bị Khánh Quốc chỉ trích, tông thân hoàng tộc họ Sở vẫn chưa c.h.ế.t hết, nếu biết đương kim không phải huyết mạch tiên đế, lại còn là người Việt Quốc, e rằng sẽ liều c.h.ế.t khôi phục chính thống. ...Thẩm Vô Cữu và Sở Du Ninh tách ra, trở về căn phòng tạm thời dùng để xử lý công văn chiến báo, đ.ấ.m mạnh một quyền vào án thư, sắc mặt âm trầm.Đột nhiên, hắn phát hiện bên tai có tiếng gió lướt qua."Ai!"Thẩm Vô Cữu nhanh chóng đứng dậy rút kiếm trên giá xuống.Một bóng đen nhảy qua cửa sổ, xuất hiện trước mắt, cúi người dâng lên một phong thư: "Thẩm tướng quân, bệ hạ mật tín."Thẩm Vô Cữu sửng sốt, bức thư này đến thật khéo. Hắn nghi ngờ đây là Cảnh Huy Đế đã viết sẵn từ trước.Hắn buông kiếm, tiến lên đón thư.Thẩm Vô Cữu lần *****ên phát hiện một bức thư lại nặng nề đến vậy, trực giác mách bảo hắn, bức thư này khiến hắn không còn thể ôm tâm lý may mắn nữa.Đợi hắn vừa cầm lấy thư, người kia không nói lời nào, liền xoay người biến mất trước mắt.Thẩm Vô Cữu trở lại án thư, buông kiếm, mở bức thư được niêm phong, chữ viết trên đó uy nghiêm bá khí, có chút lộn xộn, có thể thấy lúc viết bức thư này, tâm trạng người viết cũng không bình tĩnh.Chỉ xem qua vài dòng ngắn ngủi, Thẩm Vô Cữu ngẩng đầu, cười khẩy.Lúc đầu hắn sống lại từ trong mộng từng nghĩ đến chuyện cải triều đổi đại, sau đó công chúa xuất hiện khiến hắn hoàn toàn từ bỏ ý định này, giờ đây Cảnh Huy Đế lại bảo hắn lật đổ quốc gia này cũng là vì công chúa.Nếu như công chúa thật sự có huyết thống Việt Quốc, người Khánh Quốc sẽ không nhớ đến công lao của nàng, chỉ nhớ nàng có một nửa huyết thống Việt Quốc, nhớ nàng là hậu duệ của kẻ cướp nước, Cảnh Huy Đế cho rằng chỉ có ông ta trở thành người đứng đầu một nước mới có thể thay đổi cục diện hiện tại, bảo vệ công chúa vô ưu vô lo cả đời, bảo hộ Tiểu Tứ lớn lên bình an.Cho nên, trước đó hắn quả nhiên không đoán sai, bệ hạ không sợ hắn tạo phản, có lẽ lúc phong hắn làm binh mã đại nguyên soái đã nghĩ tốt rồi, chính là muốn hắn tạo phản!Hôm đó hắn hỏi bệ hạ, phụ thân và các huynh có c.h.ế.t xứng đáng không, bệ hạ đáp, Thẩm gia là trung liệt.Đúng vậy, để giữ bí mật này, để Thẩm gia không bị diệt môn, chẳng phải là trung liệt sao?Mọi sự thật đều sáng tỏ, chỉ vì một bí mật hoang đường đến cực điểm!Có lẽ bệ hạ không ra lệnh cho phụ thân và các huynh tử trận, nhưng chuyện này nếu đợi đến khi bệ hạ ra lệnh, chính là lúc Thẩm gia bị diệt môn.Cho nên vì Thẩm gia, vì Khánh Quốc, phụ thân và đại ca đã lựa chọn hy sinh!Sự thật như vậy còn bi ai và buồn cười hơn cả việc công cao chấn chủ và bị gian thần tính kế.

Mặc dù chuyện gì cũng có lúc bùng nổ, nhưng Thẩm Vô Cữu không nỡ để nàng lo lắng sớm như vậy, xoa đầu nàng: "Mong là như công chúa nói."

"Ngươi cũng thấy là như vậy đúng không? Giống như ngươi không muốn cho ta biết tiểu hoàng thư vậy, cho nên phụ hoàng mới không có mặt mũi nói ra, sợ ta khinh thường ông ta, chế giễu ông ta, càng sợ quân đội Việt Quốc tấn công ông ta."

Thẩm Vô Cữu: ... Quả nhiên công chúa sẽ không để người ta buồn lâu.

Chỉ là, nếu sự thật đúng là như vậy thì tốt rồi.

Nếu như bí mật này bị bại lộ, công chúa bị liên lụy là điều chắc chắn, đến lúc đó không tránh khỏi bị Khánh Quốc chỉ trích, tông thân hoàng tộc họ Sở vẫn chưa c.h.ế.t hết, nếu biết đương kim không phải huyết mạch tiên đế, lại còn là người Việt Quốc, e rằng sẽ liều c.h.ế.t khôi phục chính thống. ...

Thẩm Vô Cữu và Sở Du Ninh tách ra, trở về căn phòng tạm thời dùng để xử lý công văn chiến báo, đ.ấ.m mạnh một quyền vào án thư, sắc mặt âm trầm.

Đột nhiên, hắn phát hiện bên tai có tiếng gió lướt qua.

"Ai!"

Thẩm Vô Cữu nhanh chóng đứng dậy rút kiếm trên giá xuống.

Một bóng đen nhảy qua cửa sổ, xuất hiện trước mắt, cúi người dâng lên một phong thư: "Thẩm tướng quân, bệ hạ mật tín."

Thẩm Vô Cữu sửng sốt, bức thư này đến thật khéo. Hắn nghi ngờ đây là Cảnh Huy Đế đã viết sẵn từ trước.

Hắn buông kiếm, tiến lên đón thư.

Thẩm Vô Cữu lần *****ên phát hiện một bức thư lại nặng nề đến vậy, trực giác mách bảo hắn, bức thư này khiến hắn không còn thể ôm tâm lý may mắn nữa.

Đợi hắn vừa cầm lấy thư, người kia không nói lời nào, liền xoay người biến mất trước mắt.

Thẩm Vô Cữu trở lại án thư, buông kiếm, mở bức thư được niêm phong, chữ viết trên đó uy nghiêm bá khí, có chút lộn xộn, có thể thấy lúc viết bức thư này, tâm trạng người viết cũng không bình tĩnh.

Chỉ xem qua vài dòng ngắn ngủi, Thẩm Vô Cữu ngẩng đầu, cười khẩy.

Lúc đầu hắn sống lại từ trong mộng từng nghĩ đến chuyện cải triều đổi đại, sau đó công chúa xuất hiện khiến hắn hoàn toàn từ bỏ ý định này, giờ đây Cảnh Huy Đế lại bảo hắn lật đổ quốc gia này cũng là vì công chúa.

Nếu như công chúa thật sự có huyết thống Việt Quốc, người Khánh Quốc sẽ không nhớ đến công lao của nàng, chỉ nhớ nàng có một nửa huyết thống Việt Quốc, nhớ nàng là hậu duệ của kẻ cướp nước, Cảnh Huy Đế cho rằng chỉ có ông ta trở thành người đứng đầu một nước mới có thể thay đổi cục diện hiện tại, bảo vệ công chúa vô ưu vô lo cả đời, bảo hộ Tiểu Tứ lớn lên bình an.

Cho nên, trước đó hắn quả nhiên không đoán sai, bệ hạ không sợ hắn tạo phản, có lẽ lúc phong hắn làm binh mã đại nguyên soái đã nghĩ tốt rồi, chính là muốn hắn tạo phản!

Hôm đó hắn hỏi bệ hạ, phụ thân và các huynh có c.h.ế.t xứng đáng không, bệ hạ đáp, Thẩm gia là trung liệt.

Đúng vậy, để giữ bí mật này, để Thẩm gia không bị diệt môn, chẳng phải là trung liệt sao?

Mọi sự thật đều sáng tỏ, chỉ vì một bí mật hoang đường đến cực điểm!

Có lẽ bệ hạ không ra lệnh cho phụ thân và các huynh tử trận, nhưng chuyện này nếu đợi đến khi bệ hạ ra lệnh, chính là lúc Thẩm gia bị diệt môn.

Cho nên vì Thẩm gia, vì Khánh Quốc, phụ thân và đại ca đã lựa chọn hy sinh!

Sự thật như vậy còn bi ai và buồn cười hơn cả việc công cao chấn chủ và bị gian thần tính kế.

Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?Tác giả: Thiền MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất… Mặc dù chuyện gì cũng có lúc bùng nổ, nhưng Thẩm Vô Cữu không nỡ để nàng lo lắng sớm như vậy, xoa đầu nàng: "Mong là như công chúa nói.""Ngươi cũng thấy là như vậy đúng không? Giống như ngươi không muốn cho ta biết tiểu hoàng thư vậy, cho nên phụ hoàng mới không có mặt mũi nói ra, sợ ta khinh thường ông ta, chế giễu ông ta, càng sợ quân đội Việt Quốc tấn công ông ta."Thẩm Vô Cữu: ... Quả nhiên công chúa sẽ không để người ta buồn lâu.Chỉ là, nếu sự thật đúng là như vậy thì tốt rồi.Nếu như bí mật này bị bại lộ, công chúa bị liên lụy là điều chắc chắn, đến lúc đó không tránh khỏi bị Khánh Quốc chỉ trích, tông thân hoàng tộc họ Sở vẫn chưa c.h.ế.t hết, nếu biết đương kim không phải huyết mạch tiên đế, lại còn là người Việt Quốc, e rằng sẽ liều c.h.ế.t khôi phục chính thống. ...Thẩm Vô Cữu và Sở Du Ninh tách ra, trở về căn phòng tạm thời dùng để xử lý công văn chiến báo, đ.ấ.m mạnh một quyền vào án thư, sắc mặt âm trầm.Đột nhiên, hắn phát hiện bên tai có tiếng gió lướt qua."Ai!"Thẩm Vô Cữu nhanh chóng đứng dậy rút kiếm trên giá xuống.Một bóng đen nhảy qua cửa sổ, xuất hiện trước mắt, cúi người dâng lên một phong thư: "Thẩm tướng quân, bệ hạ mật tín."Thẩm Vô Cữu sửng sốt, bức thư này đến thật khéo. Hắn nghi ngờ đây là Cảnh Huy Đế đã viết sẵn từ trước.Hắn buông kiếm, tiến lên đón thư.Thẩm Vô Cữu lần *****ên phát hiện một bức thư lại nặng nề đến vậy, trực giác mách bảo hắn, bức thư này khiến hắn không còn thể ôm tâm lý may mắn nữa.Đợi hắn vừa cầm lấy thư, người kia không nói lời nào, liền xoay người biến mất trước mắt.Thẩm Vô Cữu trở lại án thư, buông kiếm, mở bức thư được niêm phong, chữ viết trên đó uy nghiêm bá khí, có chút lộn xộn, có thể thấy lúc viết bức thư này, tâm trạng người viết cũng không bình tĩnh.Chỉ xem qua vài dòng ngắn ngủi, Thẩm Vô Cữu ngẩng đầu, cười khẩy.Lúc đầu hắn sống lại từ trong mộng từng nghĩ đến chuyện cải triều đổi đại, sau đó công chúa xuất hiện khiến hắn hoàn toàn từ bỏ ý định này, giờ đây Cảnh Huy Đế lại bảo hắn lật đổ quốc gia này cũng là vì công chúa.Nếu như công chúa thật sự có huyết thống Việt Quốc, người Khánh Quốc sẽ không nhớ đến công lao của nàng, chỉ nhớ nàng có một nửa huyết thống Việt Quốc, nhớ nàng là hậu duệ của kẻ cướp nước, Cảnh Huy Đế cho rằng chỉ có ông ta trở thành người đứng đầu một nước mới có thể thay đổi cục diện hiện tại, bảo vệ công chúa vô ưu vô lo cả đời, bảo hộ Tiểu Tứ lớn lên bình an.Cho nên, trước đó hắn quả nhiên không đoán sai, bệ hạ không sợ hắn tạo phản, có lẽ lúc phong hắn làm binh mã đại nguyên soái đã nghĩ tốt rồi, chính là muốn hắn tạo phản!Hôm đó hắn hỏi bệ hạ, phụ thân và các huynh có c.h.ế.t xứng đáng không, bệ hạ đáp, Thẩm gia là trung liệt.Đúng vậy, để giữ bí mật này, để Thẩm gia không bị diệt môn, chẳng phải là trung liệt sao?Mọi sự thật đều sáng tỏ, chỉ vì một bí mật hoang đường đến cực điểm!Có lẽ bệ hạ không ra lệnh cho phụ thân và các huynh tử trận, nhưng chuyện này nếu đợi đến khi bệ hạ ra lệnh, chính là lúc Thẩm gia bị diệt môn.Cho nên vì Thẩm gia, vì Khánh Quốc, phụ thân và đại ca đã lựa chọn hy sinh!Sự thật như vậy còn bi ai và buồn cười hơn cả việc công cao chấn chủ và bị gian thần tính kế.

Chương 394: Chương 394