Tác giả:

Sở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất…

Chương 501: Chương 501

Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?Tác giả: Thiền MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất… "Phụ hoàng, người tìm ta sao?" Sở Du Ninh ôm một đ ĩa bánh đủ loại đi vào từ ngoài cửa.Trước đó Thẩm Vô Cữu đã dẫn người đi thanh trừ tàn dư trong cung để nghênh đón Cảnh Huy Đế, tiện thể an trí Thẩm tam ca.Nàng vào điện thấy Thẩm tam ca vẫn chưa tỉnh liền chuồn đi xem thử nhà bếp hoàng cung Việt Quốc có đồ ăn ngon hơn Khánh Quốc không.Cảnh Huy Đế nhìn đám thái y vây quanh giường, lại nhìn Sở Du Ninh đi vào từ ngoài cửa, nhất thời không nói nên lời, lo lắng thừa rồi.Ông ta nhìn nàng từ trên xuống dưới: "Trẫm còn tưởng ngươi chơi quá trớn, làm mình bị thương.""Phụ hoàng, người lo lắng cho ta à."Sở Du Ninh chọn một miếng bánh thiếu viền nhét cho ông ta: "Ta làm sao để mình có chuyện được, Tiểu Tứ còn đợi ta về mà. Còn có Thẩm Vô Cữu, chúng ta còn chưa động phòng.""Phụt! Khụ khụ!"Cảnh Huy Đế chê khuê nữ chia cho mình một miếng bánh sứt sẹo nhưng vẫn nể mặt ăn một miếng, kết quả nghe được cái gì!"Bệ hạ, mau uống ngụm trà cho đỡ khát." Lưu Chính vội vàng rót một chén trà.Thái y Việt Quốc sợ hãi quỳ xuống, không biết bọn họ có bị xử tội vì mất nước không, hay là vì nghe được chuyện này mà bị c.h.é.m đầu?Lần này theo Cảnh Huy Đế thân chinh ngoài việc có sử quan còn có mấy vị đại thần, ai nấy vội cúi đầu xuống, bây giờ giả vờ không nghe thấy còn kịp không?Công chúa và phò mã thành thân sắp tròn một năm rồi, vậy mà vẫn chưa động phòng!Chẳng lẽ phò mã thật sự như thái y chẩn đoán lúc trước, có vấn đề về chuyện phòng the? Nhưng mà, lúc trước thái y cũng nói phò mã không thể ra chiến trường g.i.ế.c địch, sự thật chứng minh, phò mã g.i.ế.c địch còn dũng mãnh hơn bất kỳ ai.Cảnh Huy Đế cũng nghĩ như vậy, ánh mắt nhìn Thẩm Vô Cữu trong nháy mắt trở nên không tốt.Cho nên khuê nữ của ông ta hung dữ như vậy là có nguyên nhân đúng không?Sở Du Ninh chớp mắt vô tội, nàng nói sai gì sao, chuyện động phòng không được nói à? Nam nữ ở bên nhau tiến hành vận động chẳng phải là chuyện đương nhiên sao, nếu không còn phân chia nam nữ để làm gì?Thẩm Vô Cữu đang bực bội vì thái y chẩn đoán Thẩm Vô Phi không có kết quả, đột nhiên nghe công chúa nói vậy không biết nên tức giận hay nên cười.Hắn đi tới, chịu đựng ánh mắt nghi ngờ của Cảnh Huy Đế cho rằng hắn không được, khom người chắp tay: "Bệ hạ, là thần cảm kích hoàng hậu nương nương đã gả thấp công chúa cho thần, vì thế đã nói với công chúa cùng nhau giữ tang đủ ba năm, đợi hết thời gian để tang rồi mới động phòng."Cảnh Huy Đế gật đầu: "Hoàng hậu chỉ bảo giữ tang nửa năm, ngươi có lòng rồi. Thái y xem cho hắn."Thẩm Vô Cữu: ..."Phụ hoàng, người nghi ngờ Thẩm Vô Cữu có vấn đề về sức khỏe à? Chuyện này ta có thể đảm bảo...""Khụ, công chúa, để thái y xem cũng tốt." Thẩm Vô Cữu thật sự sợ thê tử của hắn nói ra chuyện nàng từng dùng tay đo đạc.Sở Du Ninh chu môi, tưởng nàng cái gì cũng nói ra ngoài chắc."Vậy người cứ xem, ta đi xem tam ca của chúng ta."Cảnh Huy Đế sửng sốt: "Tam ca gì chứ? Không phải là nhị ca sao? Không đúng, Thẩm Nhị vừa vào hoàng cung đã bế nhi tử của hắn đi chơi rồi."Việt Quốc đã hoàn toàn bị đánh bại, ông ta vào ở hoàng cung Việt Quốc, đám người của khuê nữ cũng theo sau đến đây."Bệ hạ, tam ca của thần tìm được rồi." Trên mặt Thẩm Vô Cữu là niềm vui không thể kìm nén.

"Phụ hoàng, người tìm ta sao?" Sở Du Ninh ôm một đ ĩa bánh đủ loại đi vào từ ngoài cửa.

Trước đó Thẩm Vô Cữu đã dẫn người đi thanh trừ tàn dư trong cung để nghênh đón Cảnh Huy Đế, tiện thể an trí Thẩm tam ca.

Nàng vào điện thấy Thẩm tam ca vẫn chưa tỉnh liền chuồn đi xem thử nhà bếp hoàng cung Việt Quốc có đồ ăn ngon hơn Khánh Quốc không.

Cảnh Huy Đế nhìn đám thái y vây quanh giường, lại nhìn Sở Du Ninh đi vào từ ngoài cửa, nhất thời không nói nên lời, lo lắng thừa rồi.

Ông ta nhìn nàng từ trên xuống dưới: "Trẫm còn tưởng ngươi chơi quá trớn, làm mình bị thương."

"Phụ hoàng, người lo lắng cho ta à."

Sở Du Ninh chọn một miếng bánh thiếu viền nhét cho ông ta: "Ta làm sao để mình có chuyện được, Tiểu Tứ còn đợi ta về mà. Còn có Thẩm Vô Cữu, chúng ta còn chưa động phòng."

"Phụt! Khụ khụ!"

Cảnh Huy Đế chê khuê nữ chia cho mình một miếng bánh sứt sẹo nhưng vẫn nể mặt ăn một miếng, kết quả nghe được cái gì!

"Bệ hạ, mau uống ngụm trà cho đỡ khát." Lưu Chính vội vàng rót một chén trà.

Thái y Việt Quốc sợ hãi quỳ xuống, không biết bọn họ có bị xử tội vì mất nước không, hay là vì nghe được chuyện này mà bị c.h.é.m đầu?

Lần này theo Cảnh Huy Đế thân chinh ngoài việc có sử quan còn có mấy vị đại thần, ai nấy vội cúi đầu xuống, bây giờ giả vờ không nghe thấy còn kịp không?

Công chúa và phò mã thành thân sắp tròn một năm rồi, vậy mà vẫn chưa động phòng!

Chẳng lẽ phò mã thật sự như thái y chẩn đoán lúc trước, có vấn đề về chuyện phòng the? Nhưng mà, lúc trước thái y cũng nói phò mã không thể ra chiến trường g.i.ế.c địch, sự thật chứng minh, phò mã g.i.ế.c địch còn dũng mãnh hơn bất kỳ ai.

Cảnh Huy Đế cũng nghĩ như vậy, ánh mắt nhìn Thẩm Vô Cữu trong nháy mắt trở nên không tốt.

Cho nên khuê nữ của ông ta hung dữ như vậy là có nguyên nhân đúng không?

Sở Du Ninh chớp mắt vô tội, nàng nói sai gì sao, chuyện động phòng không được nói à? Nam nữ ở bên nhau tiến hành vận động chẳng phải là chuyện đương nhiên sao, nếu không còn phân chia nam nữ để làm gì?

Thẩm Vô Cữu đang bực bội vì thái y chẩn đoán Thẩm Vô Phi không có kết quả, đột nhiên nghe công chúa nói vậy không biết nên tức giận hay nên cười.

Hắn đi tới, chịu đựng ánh mắt nghi ngờ của Cảnh Huy Đế cho rằng hắn không được, khom người chắp tay: "Bệ hạ, là thần cảm kích hoàng hậu nương nương đã gả thấp công chúa cho thần, vì thế đã nói với công chúa cùng nhau giữ tang đủ ba năm, đợi hết thời gian để tang rồi mới động phòng."

Cảnh Huy Đế gật đầu: "Hoàng hậu chỉ bảo giữ tang nửa năm, ngươi có lòng rồi. Thái y xem cho hắn."

Thẩm Vô Cữu: ...

"Phụ hoàng, người nghi ngờ Thẩm Vô Cữu có vấn đề về sức khỏe à? Chuyện này ta có thể đảm bảo..."

"Khụ, công chúa, để thái y xem cũng tốt." Thẩm Vô Cữu thật sự sợ thê tử của hắn nói ra chuyện nàng từng dùng tay đo đạc.

Sở Du Ninh chu môi, tưởng nàng cái gì cũng nói ra ngoài chắc.

"Vậy người cứ xem, ta đi xem tam ca của chúng ta."

Cảnh Huy Đế sửng sốt: "Tam ca gì chứ? Không phải là nhị ca sao? Không đúng, Thẩm Nhị vừa vào hoàng cung đã bế nhi tử của hắn đi chơi rồi."

Việt Quốc đã hoàn toàn bị đánh bại, ông ta vào ở hoàng cung Việt Quốc, đám người của khuê nữ cũng theo sau đến đây.

"Bệ hạ, tam ca của thần tìm được rồi." Trên mặt Thẩm Vô Cữu là niềm vui không thể kìm nén.

Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?Tác giả: Thiền MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất… "Phụ hoàng, người tìm ta sao?" Sở Du Ninh ôm một đ ĩa bánh đủ loại đi vào từ ngoài cửa.Trước đó Thẩm Vô Cữu đã dẫn người đi thanh trừ tàn dư trong cung để nghênh đón Cảnh Huy Đế, tiện thể an trí Thẩm tam ca.Nàng vào điện thấy Thẩm tam ca vẫn chưa tỉnh liền chuồn đi xem thử nhà bếp hoàng cung Việt Quốc có đồ ăn ngon hơn Khánh Quốc không.Cảnh Huy Đế nhìn đám thái y vây quanh giường, lại nhìn Sở Du Ninh đi vào từ ngoài cửa, nhất thời không nói nên lời, lo lắng thừa rồi.Ông ta nhìn nàng từ trên xuống dưới: "Trẫm còn tưởng ngươi chơi quá trớn, làm mình bị thương.""Phụ hoàng, người lo lắng cho ta à."Sở Du Ninh chọn một miếng bánh thiếu viền nhét cho ông ta: "Ta làm sao để mình có chuyện được, Tiểu Tứ còn đợi ta về mà. Còn có Thẩm Vô Cữu, chúng ta còn chưa động phòng.""Phụt! Khụ khụ!"Cảnh Huy Đế chê khuê nữ chia cho mình một miếng bánh sứt sẹo nhưng vẫn nể mặt ăn một miếng, kết quả nghe được cái gì!"Bệ hạ, mau uống ngụm trà cho đỡ khát." Lưu Chính vội vàng rót một chén trà.Thái y Việt Quốc sợ hãi quỳ xuống, không biết bọn họ có bị xử tội vì mất nước không, hay là vì nghe được chuyện này mà bị c.h.é.m đầu?Lần này theo Cảnh Huy Đế thân chinh ngoài việc có sử quan còn có mấy vị đại thần, ai nấy vội cúi đầu xuống, bây giờ giả vờ không nghe thấy còn kịp không?Công chúa và phò mã thành thân sắp tròn một năm rồi, vậy mà vẫn chưa động phòng!Chẳng lẽ phò mã thật sự như thái y chẩn đoán lúc trước, có vấn đề về chuyện phòng the? Nhưng mà, lúc trước thái y cũng nói phò mã không thể ra chiến trường g.i.ế.c địch, sự thật chứng minh, phò mã g.i.ế.c địch còn dũng mãnh hơn bất kỳ ai.Cảnh Huy Đế cũng nghĩ như vậy, ánh mắt nhìn Thẩm Vô Cữu trong nháy mắt trở nên không tốt.Cho nên khuê nữ của ông ta hung dữ như vậy là có nguyên nhân đúng không?Sở Du Ninh chớp mắt vô tội, nàng nói sai gì sao, chuyện động phòng không được nói à? Nam nữ ở bên nhau tiến hành vận động chẳng phải là chuyện đương nhiên sao, nếu không còn phân chia nam nữ để làm gì?Thẩm Vô Cữu đang bực bội vì thái y chẩn đoán Thẩm Vô Phi không có kết quả, đột nhiên nghe công chúa nói vậy không biết nên tức giận hay nên cười.Hắn đi tới, chịu đựng ánh mắt nghi ngờ của Cảnh Huy Đế cho rằng hắn không được, khom người chắp tay: "Bệ hạ, là thần cảm kích hoàng hậu nương nương đã gả thấp công chúa cho thần, vì thế đã nói với công chúa cùng nhau giữ tang đủ ba năm, đợi hết thời gian để tang rồi mới động phòng."Cảnh Huy Đế gật đầu: "Hoàng hậu chỉ bảo giữ tang nửa năm, ngươi có lòng rồi. Thái y xem cho hắn."Thẩm Vô Cữu: ..."Phụ hoàng, người nghi ngờ Thẩm Vô Cữu có vấn đề về sức khỏe à? Chuyện này ta có thể đảm bảo...""Khụ, công chúa, để thái y xem cũng tốt." Thẩm Vô Cữu thật sự sợ thê tử của hắn nói ra chuyện nàng từng dùng tay đo đạc.Sở Du Ninh chu môi, tưởng nàng cái gì cũng nói ra ngoài chắc."Vậy người cứ xem, ta đi xem tam ca của chúng ta."Cảnh Huy Đế sửng sốt: "Tam ca gì chứ? Không phải là nhị ca sao? Không đúng, Thẩm Nhị vừa vào hoàng cung đã bế nhi tử của hắn đi chơi rồi."Việt Quốc đã hoàn toàn bị đánh bại, ông ta vào ở hoàng cung Việt Quốc, đám người của khuê nữ cũng theo sau đến đây."Bệ hạ, tam ca của thần tìm được rồi." Trên mặt Thẩm Vô Cữu là niềm vui không thể kìm nén.

Chương 501: Chương 501