18 năm! Là 18 năm! Cuối cùng mình cũng đã trở lại. Không biết ông già còn khỏe không? Bảy người chị gái không biết có khỏe không? Trên đoạn đường cao tốc nơi nối liền giữa Cẩm Giang thị và Bắc Lang thị, chuyến xe buýt thứ 1038 chạy băng băng trên đường. Trong xe, tâm trạng của Vương Thuật rất kích động. Vương Thuật là một cô nhi, từ nhỏ được Phá Lạn Vương nhận nuôi, bên cạnh đó còn có bảy đứa bé gái cùng được nhận nuôi giống như Vương Thuật. Tuy rằng bọn họ không có quan hệ huyết thống, nhưng lại còn thân nhau hơn cả chị em ruột thịt. Bọn họ cùng nhau lớn lên, để cho Vương Thuật có một tuổi thơ rất tốt đẹp. Thế nhưng vào năm Vương Thuật năm tuổi, lại xảy ra một chuyện ngoài ý muốn. Có một ngày Vương Thuật ngồi chơi ở cửa, bị người khác đánh thuốc mê, lừa bán qua nước ngoài. Quá trình bị bán đó vẫn còn in đậm trong ký ức của Vương Thuật. Anh bị nhốt trong một ngôi nhà lạnh như băng, ở trong một căn phòng tối đen như mực suốt tám ngày liền, ăn không đủ no, ngủ không đủ giấc. Vào lúc…
Chương 25: Gặp ai?
Bảy Người Chị Gái Phong Hoa Tuyệt Đại Của TôiTác giả: Hoa Tiến TửuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng18 năm! Là 18 năm! Cuối cùng mình cũng đã trở lại. Không biết ông già còn khỏe không? Bảy người chị gái không biết có khỏe không? Trên đoạn đường cao tốc nơi nối liền giữa Cẩm Giang thị và Bắc Lang thị, chuyến xe buýt thứ 1038 chạy băng băng trên đường. Trong xe, tâm trạng của Vương Thuật rất kích động. Vương Thuật là một cô nhi, từ nhỏ được Phá Lạn Vương nhận nuôi, bên cạnh đó còn có bảy đứa bé gái cùng được nhận nuôi giống như Vương Thuật. Tuy rằng bọn họ không có quan hệ huyết thống, nhưng lại còn thân nhau hơn cả chị em ruột thịt. Bọn họ cùng nhau lớn lên, để cho Vương Thuật có một tuổi thơ rất tốt đẹp. Thế nhưng vào năm Vương Thuật năm tuổi, lại xảy ra một chuyện ngoài ý muốn. Có một ngày Vương Thuật ngồi chơi ở cửa, bị người khác đánh thuốc mê, lừa bán qua nước ngoài. Quá trình bị bán đó vẫn còn in đậm trong ký ức của Vương Thuật. Anh bị nhốt trong một ngôi nhà lạnh như băng, ở trong một căn phòng tối đen như mực suốt tám ngày liền, ăn không đủ no, ngủ không đủ giấc. Vào lúc… Sau đó, Vương Thuật nói về một số văn kiến muốn phê duyệt.Vương Thuật muốn phê duyệt, nói trắng ra là giấy phép kinh doanh.Long Nghị trầm ngâm nói: “Tiểu Hiểu cũng nói với tôi, mấy. cái văn kiện đó không thành vấn đề, nhưng có mấy cái văn kiện liên quan đến một vài quy tắc nhất định, tôi không có quyền bên trong, nhưng mà có một người có thể làm, nếu như: cậu đến gặp anh ta, nói không chừng sẽ có thu hoạch.”Vương Thuật cau mày nói: “Gặp ai?”Long Nghị nói: “Một lão già, vô cùng khó ưa, nhưng lại nằm giữ quyền lực lớn, chỉ có ông ta mới có thể thực hiện mong muốn của cậu, chỉ là cậu có muốn gặp ông ta hay không thôi”Vương Thuật không do dự: “Tôi có thể gặp ông ta” “Thật?” Long Nghị đứng lên.Vương Thuật võ ngực: “Quân tử nhất ngôn tứ mã truy nan, lúc nào gặp?”“Ngày mai, nhưng mà trước khi gặp ông ta, chúng ta còn phải gặp một người, hơn nữa phải đi ngay bây giờ, có được không?”“Được”Vì Đại La Thiên ngày càng phát triển, đừng nói là một người, ngay cả thiên vương vão tử cũng dám gặp, hơn nữa anh vô cùng có tự tin không có gì có thể uy ***** mình.Hai người ăn nhịp với nhau, Long Nghị lập tức gọi một cuộc điện thoại, không bao lâu, trong trang viên truyền đến một tiếng nhức tai, một chiếc trực thăng đáp xuống.Cùng lúc đó, Vương Thuật gửi cho La Hiểu một tin nhắn ngắn, nói mình đi ra ngoài một chuyến, La Hiểu không cần lo lắng. Sau đó cùng Long Nghị ra ngoài đại sảnh, ngổi lên trực thăng rời đi.Có thể không lo lắng sao?Không nói đến Vương Thuật vừa giết người, cho dù Vương Thuật không giết người, với tính khí của Vương Thuật mà hành động một mình La Hiểu cũng không yên lòng, nhận được tin nhắn ngay lập tức chạy từ phòng khiêu vũ ra.Nhưng mà đã quá muộn, trực thăng kêu ầm ầm đã biến mất trong bầu trời đêm.“Hỏng rồi, sẽ xảy chuyện mất” La Hiểu không quan tâm đến nhảy nhót nữa, vội vàng ra khỏi cửa, nhảy vào Lamborghini lao ra khỏi trang viên.Vương Thuật không ngờ người mình muốn gặp lại đang ở đế đô, chờ sau khi lên trực thăng Long Nghị mới nói cho anh, hối hận cũng đã muộn.Tốc độ trực thăng rất nhanh, nhưng khi đến đế đô đã là bốn giờ sáng.Mùa hè nóng bức, bốn giờ là thời gian ngủ thoải mái nhất, Long Nghị bấm gọi một số điện thoại, đầu dây bên kia vang lên tiếng oán trách: “Lão tam, cậu có bệnh à, hơn nữa đêm gọi điện cái gì?”Long Nghị vội vàng nói em muốn gặp chị.”hị hai, đừng nói nữa, mau dậy đi,Đương nhiên trực thăng không thể hạ cánh xuống khu dân cư, nếu không sáng sớm không bị mắng mới là chuyện lạ.Long Nghị nói chuyện điện thoại xong, lại gọi một cuộc điện thoại nữa, sau đó chỉ huy phi cơ, đáp xuống sân bay thủ đô, còn mình và Vương Thuật lên một chiếc xe hồng kỳ nhỏ đặc thù, đi đến trước một khu nhà rất bình thường.Két!Người trong sân có thể nghe thấy động tĩnh, sau khi xe dừng lại, cửa mở ra, một người phụ nữ trung niên tóc ngắn từ bên trong đi ra.Vào đêm mùa hè, sắc trời lúc bốn giờ đã sáng lên, Vương Thuật nhìn người phụ nữ trước mặt mình hơi sửng sốt một chút.Người phụ nữ này có thể đã ngoài năm mươi tuổi, dánh người cao gầy, tuy có vẻ đẹp của tuổi bốn mươi, nhưng lại không giống với những người phu nữ bình thường, nhìn qua vô cùng chững chạc, khiến cho người khác cảm giác rất thân thiết.Người đẹp đi ra cửa, mặt lạnh quát lên: “Lão tam, cậu có chuyện gì?” Sau đó ngẩng đầu, ánh mới đặt trên người Vương Thuật, thần sắc có hơi thay đổi: “Cậu...”Nhưng người phụ nữ đang định nói, Long Nghị vôi xua tay: “Chị hai, đừng để bọn em đứng ở bên ngoài chứ, mau vào nhà rồi nói”
Sau đó, Vương Thuật nói về một số văn kiến muốn phê duyệt.
Vương Thuật muốn phê duyệt, nói trắng ra là giấy phép kinh doanh.
Long Nghị trầm ngâm nói: “Tiểu Hiểu cũng nói với tôi, mấy. cái văn kiện đó không thành vấn đề, nhưng có mấy cái văn kiện liên quan đến một vài quy tắc nhất định, tôi không có quyền bên trong, nhưng mà có một người có thể làm, nếu như: cậu đến gặp anh ta, nói không chừng sẽ có thu hoạch.”
Vương Thuật cau mày nói: “Gặp ai?”
Long Nghị nói: “Một lão già, vô cùng khó ưa, nhưng lại nằm giữ quyền lực lớn, chỉ có ông ta mới có thể thực hiện mong muốn của cậu, chỉ là cậu có muốn gặp ông ta hay không thôi”
Vương Thuật không do dự: “Tôi có thể gặp ông ta” “Thật?” Long Nghị đứng lên.
Vương Thuật võ ngực: “Quân tử nhất ngôn tứ mã truy nan, lúc nào gặp?”
“Ngày mai, nhưng mà trước khi gặp ông ta, chúng ta còn phải gặp một người, hơn nữa phải đi ngay bây giờ, có được không?”
“Được”
Vì Đại La Thiên ngày càng phát triển, đừng nói là một người, ngay cả thiên vương vão tử cũng dám gặp, hơn nữa anh vô cùng có tự tin không có gì có thể uy ***** mình.
Hai người ăn nhịp với nhau, Long Nghị lập tức gọi một cuộc điện thoại, không bao lâu, trong trang viên truyền đến một tiếng nhức tai, một chiếc trực thăng đáp xuống.
Cùng lúc đó, Vương Thuật gửi cho La Hiểu một tin nhắn ngắn, nói mình đi ra ngoài một chuyến, La Hiểu không cần lo lắng. Sau đó cùng Long Nghị ra ngoài đại sảnh, ngổi lên trực thăng rời đi.
Có thể không lo lắng sao?
Không nói đến Vương Thuật vừa giết người, cho dù Vương Thuật không giết người, với tính khí của Vương Thuật mà hành động một mình La Hiểu cũng không yên lòng, nhận được tin nhắn ngay lập tức chạy từ phòng khiêu vũ ra.
Nhưng mà đã quá muộn, trực thăng kêu ầm ầm đã biến mất trong bầu trời đêm.
“Hỏng rồi, sẽ xảy chuyện mất” La Hiểu không quan tâm đến nhảy nhót nữa, vội vàng ra khỏi cửa, nhảy vào Lamborghini lao ra khỏi trang viên.
Vương Thuật không ngờ người mình muốn gặp lại đang ở đế đô, chờ sau khi lên trực thăng Long Nghị mới nói cho anh, hối hận cũng đã muộn.
Tốc độ trực thăng rất nhanh, nhưng khi đến đế đô đã là bốn giờ sáng.
Mùa hè nóng bức, bốn giờ là thời gian ngủ thoải mái nhất, Long Nghị bấm gọi một số điện thoại, đầu dây bên kia vang lên tiếng oán trách: “Lão tam, cậu có bệnh à, hơn nữa đêm gọi điện cái gì?”
Long Nghị vội vàng nói em muốn gặp chị.”
hị hai, đừng nói nữa, mau dậy đi,
Đương nhiên trực thăng không thể hạ cánh xuống khu dân cư, nếu không sáng sớm không bị mắng mới là chuyện lạ.
Long Nghị nói chuyện điện thoại xong, lại gọi một cuộc điện thoại nữa, sau đó chỉ huy phi cơ, đáp xuống sân bay thủ đô, còn mình và Vương Thuật lên một chiếc xe hồng kỳ nhỏ đặc thù, đi đến trước một khu nhà rất bình thường.
Két!
Người trong sân có thể nghe thấy động tĩnh, sau khi xe dừng lại, cửa mở ra, một người phụ nữ trung niên tóc ngắn từ bên trong đi ra.
Vào đêm mùa hè, sắc trời lúc bốn giờ đã sáng lên, Vương Thuật nhìn người phụ nữ trước mặt mình hơi sửng sốt một chút.
Người phụ nữ này có thể đã ngoài năm mươi tuổi, dánh người cao gầy, tuy có vẻ đẹp của tuổi bốn mươi, nhưng lại không giống với những người phu nữ bình thường, nhìn qua vô cùng chững chạc, khiến cho người khác cảm giác rất thân thiết.
Người đẹp đi ra cửa, mặt lạnh quát lên: “Lão tam, cậu có chuyện gì?” Sau đó ngẩng đầu, ánh mới đặt trên người Vương Thuật, thần sắc có hơi thay đổi: “Cậu...”
Nhưng người phụ nữ đang định nói, Long Nghị vôi xua tay: “Chị hai, đừng để bọn em đứng ở bên ngoài chứ, mau vào nhà rồi nói”
Bảy Người Chị Gái Phong Hoa Tuyệt Đại Của TôiTác giả: Hoa Tiến TửuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng18 năm! Là 18 năm! Cuối cùng mình cũng đã trở lại. Không biết ông già còn khỏe không? Bảy người chị gái không biết có khỏe không? Trên đoạn đường cao tốc nơi nối liền giữa Cẩm Giang thị và Bắc Lang thị, chuyến xe buýt thứ 1038 chạy băng băng trên đường. Trong xe, tâm trạng của Vương Thuật rất kích động. Vương Thuật là một cô nhi, từ nhỏ được Phá Lạn Vương nhận nuôi, bên cạnh đó còn có bảy đứa bé gái cùng được nhận nuôi giống như Vương Thuật. Tuy rằng bọn họ không có quan hệ huyết thống, nhưng lại còn thân nhau hơn cả chị em ruột thịt. Bọn họ cùng nhau lớn lên, để cho Vương Thuật có một tuổi thơ rất tốt đẹp. Thế nhưng vào năm Vương Thuật năm tuổi, lại xảy ra một chuyện ngoài ý muốn. Có một ngày Vương Thuật ngồi chơi ở cửa, bị người khác đánh thuốc mê, lừa bán qua nước ngoài. Quá trình bị bán đó vẫn còn in đậm trong ký ức của Vương Thuật. Anh bị nhốt trong một ngôi nhà lạnh như băng, ở trong một căn phòng tối đen như mực suốt tám ngày liền, ăn không đủ no, ngủ không đủ giấc. Vào lúc… Sau đó, Vương Thuật nói về một số văn kiến muốn phê duyệt.Vương Thuật muốn phê duyệt, nói trắng ra là giấy phép kinh doanh.Long Nghị trầm ngâm nói: “Tiểu Hiểu cũng nói với tôi, mấy. cái văn kiện đó không thành vấn đề, nhưng có mấy cái văn kiện liên quan đến một vài quy tắc nhất định, tôi không có quyền bên trong, nhưng mà có một người có thể làm, nếu như: cậu đến gặp anh ta, nói không chừng sẽ có thu hoạch.”Vương Thuật cau mày nói: “Gặp ai?”Long Nghị nói: “Một lão già, vô cùng khó ưa, nhưng lại nằm giữ quyền lực lớn, chỉ có ông ta mới có thể thực hiện mong muốn của cậu, chỉ là cậu có muốn gặp ông ta hay không thôi”Vương Thuật không do dự: “Tôi có thể gặp ông ta” “Thật?” Long Nghị đứng lên.Vương Thuật võ ngực: “Quân tử nhất ngôn tứ mã truy nan, lúc nào gặp?”“Ngày mai, nhưng mà trước khi gặp ông ta, chúng ta còn phải gặp một người, hơn nữa phải đi ngay bây giờ, có được không?”“Được”Vì Đại La Thiên ngày càng phát triển, đừng nói là một người, ngay cả thiên vương vão tử cũng dám gặp, hơn nữa anh vô cùng có tự tin không có gì có thể uy ***** mình.Hai người ăn nhịp với nhau, Long Nghị lập tức gọi một cuộc điện thoại, không bao lâu, trong trang viên truyền đến một tiếng nhức tai, một chiếc trực thăng đáp xuống.Cùng lúc đó, Vương Thuật gửi cho La Hiểu một tin nhắn ngắn, nói mình đi ra ngoài một chuyến, La Hiểu không cần lo lắng. Sau đó cùng Long Nghị ra ngoài đại sảnh, ngổi lên trực thăng rời đi.Có thể không lo lắng sao?Không nói đến Vương Thuật vừa giết người, cho dù Vương Thuật không giết người, với tính khí của Vương Thuật mà hành động một mình La Hiểu cũng không yên lòng, nhận được tin nhắn ngay lập tức chạy từ phòng khiêu vũ ra.Nhưng mà đã quá muộn, trực thăng kêu ầm ầm đã biến mất trong bầu trời đêm.“Hỏng rồi, sẽ xảy chuyện mất” La Hiểu không quan tâm đến nhảy nhót nữa, vội vàng ra khỏi cửa, nhảy vào Lamborghini lao ra khỏi trang viên.Vương Thuật không ngờ người mình muốn gặp lại đang ở đế đô, chờ sau khi lên trực thăng Long Nghị mới nói cho anh, hối hận cũng đã muộn.Tốc độ trực thăng rất nhanh, nhưng khi đến đế đô đã là bốn giờ sáng.Mùa hè nóng bức, bốn giờ là thời gian ngủ thoải mái nhất, Long Nghị bấm gọi một số điện thoại, đầu dây bên kia vang lên tiếng oán trách: “Lão tam, cậu có bệnh à, hơn nữa đêm gọi điện cái gì?”Long Nghị vội vàng nói em muốn gặp chị.”hị hai, đừng nói nữa, mau dậy đi,Đương nhiên trực thăng không thể hạ cánh xuống khu dân cư, nếu không sáng sớm không bị mắng mới là chuyện lạ.Long Nghị nói chuyện điện thoại xong, lại gọi một cuộc điện thoại nữa, sau đó chỉ huy phi cơ, đáp xuống sân bay thủ đô, còn mình và Vương Thuật lên một chiếc xe hồng kỳ nhỏ đặc thù, đi đến trước một khu nhà rất bình thường.Két!Người trong sân có thể nghe thấy động tĩnh, sau khi xe dừng lại, cửa mở ra, một người phụ nữ trung niên tóc ngắn từ bên trong đi ra.Vào đêm mùa hè, sắc trời lúc bốn giờ đã sáng lên, Vương Thuật nhìn người phụ nữ trước mặt mình hơi sửng sốt một chút.Người phụ nữ này có thể đã ngoài năm mươi tuổi, dánh người cao gầy, tuy có vẻ đẹp của tuổi bốn mươi, nhưng lại không giống với những người phu nữ bình thường, nhìn qua vô cùng chững chạc, khiến cho người khác cảm giác rất thân thiết.Người đẹp đi ra cửa, mặt lạnh quát lên: “Lão tam, cậu có chuyện gì?” Sau đó ngẩng đầu, ánh mới đặt trên người Vương Thuật, thần sắc có hơi thay đổi: “Cậu...”Nhưng người phụ nữ đang định nói, Long Nghị vôi xua tay: “Chị hai, đừng để bọn em đứng ở bên ngoài chứ, mau vào nhà rồi nói”