18 năm! Là 18 năm! Cuối cùng mình cũng đã trở lại. Không biết ông già còn khỏe không? Bảy người chị gái không biết có khỏe không? Trên đoạn đường cao tốc nơi nối liền giữa Cẩm Giang thị và Bắc Lang thị, chuyến xe buýt thứ 1038 chạy băng băng trên đường. Trong xe, tâm trạng của Vương Thuật rất kích động. Vương Thuật là một cô nhi, từ nhỏ được Phá Lạn Vương nhận nuôi, bên cạnh đó còn có bảy đứa bé gái cùng được nhận nuôi giống như Vương Thuật. Tuy rằng bọn họ không có quan hệ huyết thống, nhưng lại còn thân nhau hơn cả chị em ruột thịt. Bọn họ cùng nhau lớn lên, để cho Vương Thuật có một tuổi thơ rất tốt đẹp. Thế nhưng vào năm Vương Thuật năm tuổi, lại xảy ra một chuyện ngoài ý muốn. Có một ngày Vương Thuật ngồi chơi ở cửa, bị người khác đánh thuốc mê, lừa bán qua nước ngoài. Quá trình bị bán đó vẫn còn in đậm trong ký ức của Vương Thuật. Anh bị nhốt trong một ngôi nhà lạnh như băng, ở trong một căn phòng tối đen như mực suốt tám ngày liền, ăn không đủ no, ngủ không đủ giấc. Vào lúc…
Chương 56: Tiểu Dương
Bảy Người Chị Gái Phong Hoa Tuyệt Đại Của TôiTác giả: Hoa Tiến TửuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng18 năm! Là 18 năm! Cuối cùng mình cũng đã trở lại. Không biết ông già còn khỏe không? Bảy người chị gái không biết có khỏe không? Trên đoạn đường cao tốc nơi nối liền giữa Cẩm Giang thị và Bắc Lang thị, chuyến xe buýt thứ 1038 chạy băng băng trên đường. Trong xe, tâm trạng của Vương Thuật rất kích động. Vương Thuật là một cô nhi, từ nhỏ được Phá Lạn Vương nhận nuôi, bên cạnh đó còn có bảy đứa bé gái cùng được nhận nuôi giống như Vương Thuật. Tuy rằng bọn họ không có quan hệ huyết thống, nhưng lại còn thân nhau hơn cả chị em ruột thịt. Bọn họ cùng nhau lớn lên, để cho Vương Thuật có một tuổi thơ rất tốt đẹp. Thế nhưng vào năm Vương Thuật năm tuổi, lại xảy ra một chuyện ngoài ý muốn. Có một ngày Vương Thuật ngồi chơi ở cửa, bị người khác đánh thuốc mê, lừa bán qua nước ngoài. Quá trình bị bán đó vẫn còn in đậm trong ký ức của Vương Thuật. Anh bị nhốt trong một ngôi nhà lạnh như băng, ở trong một căn phòng tối đen như mực suốt tám ngày liền, ăn không đủ no, ngủ không đủ giấc. Vào lúc… “Được! Không hổ là quán quân giọng hát hay, hát thật quá hay“Tiểu Dương, lợi hại, khiển cho ban thiết kế 86 của chúng ta được nở mày nở mặt”Mọi người cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, sau đó lại nghĩ đến Vương Thuật, từng đạo ánh mắt khiêu khích đều hướng tới Vương Thuật.Tiễn Vy càng đắc ý vênh váo: “Hướng Văn, Tiểu Dương đã hát xong, hiện tại mời Vương Thuật đẹp trai cũng hát mọt bài đi!"Mạc Hướng Văn có chút bưồn bực, Tiễn Vi này thật là khinh người quá đáng, biết rõ Vương Thuật không biết hát, mà lại ở trước mặt mọi người khiêu khích, đây không phải là bắt nạt người sao?Hơn nữa, trong lòng Mạc Hướng Văn cũng cho rắng Tiếu Dương hát không tệ, dù sao cũng là quán quân giọng hát hay, Vương Thuật so bì thế nào?Nhưng bây giờ tên đã lên dây, không bản không được, Mạc Hướng Văn bất đắc dĩ nhìn Vương Thuật một chút, Vương Thuật nhàn nhạt cười, nằm tay của Mạc Hướng Văn, nhẹ. nhàng nắm chặt: “Chị, tin tưởng em”Nói xong đi nhanh tới cầm lấy một microphone, sải bước đi đến giữa sảnh K: “các vị, đầu tiên cảm ơn mọi người yêu quý, vương Thuật ở nơi này bêu xấuMột bài hát trái tim Trung Hoa của tôi, gửi đến mọi người, âm nhạc, bắt đâu”'Vương Thuật hướng dàn nhạc bên cạnh phất tay một cái, trái tìm Trung Hoa của tôi, khúc nhạc dạo ban đầu như nụ hoa xuân, trố hết tài năng.. Một giây nhớ kỹ.Sông núi chỉ còn trong giấc mộng của tôi, Tổ quốc bao. năm không gần gũi... Nhưng là bất kể thế nào cũng không biến đổi, trái tìm Trung Hoa của tôi, âu phục tuy rằng mặc ở trên người, lòng tôi vẫn là Trung Hoa Trung Quốc.. Sông Trường Giang, Vạn lý trường thành, Hoàng Sơn Hoàng Hà....Thô cuồng, trầm thấp, du dương mà thanh âm lại tràn đầy truyền cảm, chậm rãi lan ra bốn phương tám hướng của phòng khách.Âm thanh hỗn tạp như tự nhiên, như song Trường Giang. Hoàng Hà dâng trào không ngừng, ở bên trong đại sảnh lan tràn, thoáng cái, phòng khách ầm ï trở lên hết sức yên lặng.Không có khả năng, tuyệt đối không có khá năng này! Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng này! Kể cả Mạc Hướng Văn.Kế cả họ Âu Dương.Kể cả Long Ngạo Tuyết.Kể cả toàn bộ học sinh ban thiết kế 86, còn có thành viên trong gia đình họ,Đám người tràn ngập dấu chấm hỏi, tràn ngập kinh ngạc, tràn ngập khiếp sợ, hoàn toàn đánh mất mình.Ca sĩ, cũng gọi là ca hát. Vương Thuật đem ca hát chia làm ba đại cánh giới.Thứ nhất: Chính là ca sĩ, tiếng nói to rõ, uyển chuyển du. dương, thanh âm dễ nghe, dư âm còn văng vắng bên tai, bên tai ba ngày không dứt, đây là đỉnh cao của ca sĩ giai đoạn đầu.Thứ hai: Tâm tình ca sĩ: Ngoại trừ thanh âm dịu dàng êm tai bên ngoài, phải chú ý, đem tình cảm của mình dung nhập. vào, giọng ca hát ra khiến lòng người thăng trầm, sóng nhiệt phi nhanh, có thể cảm giác được oanh liệt. Thê lương, hoặc là phấn khích cùng đường hoàng.Thứ ba: Linh hồn ca sĩ. Ca sĩ đạt được cảnh giới này, đã đạt được đỉnh cao âm nhạc, tiếng ca như tiếng trời, thanh âm cùng trời dung hợp, đem ca sĩ, tiếng ca, và thanh âm của người hâm mộ dung hợp cùng một chỗ, khiển cho sinh ra đồng cảm.Hơn nữa theo tiếng ca, giai điệu âm nhạc, sức mạnh tâm hồn, có thế đem ca từ ra lột tả, khiến cho người lạc vào cảnh giới kỳ lạ..Đây mới thật sự là ca hát. Rất hiển nhiên, Vương Thuật đã đạt tới cấp độ này.
“Được! Không hổ là quán quân giọng hát hay, hát thật quá hay
“Tiểu Dương, lợi hại, khiển cho ban thiết kế 86 của chúng ta được nở mày nở mặt”
Mọi người cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, sau đó lại nghĩ đến Vương Thuật, từng đạo ánh mắt khiêu khích đều hướng tới Vương Thuật.
Tiễn Vy càng đắc ý vênh váo: “Hướng Văn, Tiểu Dương đã hát xong, hiện tại mời Vương Thuật đẹp trai cũng hát mọt bài đi!"
Mạc Hướng Văn có chút bưồn bực, Tiễn Vi này thật là khinh người quá đáng, biết rõ Vương Thuật không biết hát, mà lại ở trước mặt mọi người khiêu khích, đây không phải là bắt nạt người sao?
Hơn nữa, trong lòng Mạc Hướng Văn cũng cho rắng Tiếu Dương hát không tệ, dù sao cũng là quán quân giọng hát hay, Vương Thuật so bì thế nào?
Nhưng bây giờ tên đã lên dây, không bản không được, Mạc Hướng Văn bất đắc dĩ nhìn Vương Thuật một chút, Vương Thuật nhàn nhạt cười, nằm tay của Mạc Hướng Văn, nhẹ. nhàng nắm chặt: “Chị, tin tưởng em”
Nói xong đi nhanh tới cầm lấy một microphone, sải bước đi đến giữa sảnh K: “các vị, đầu tiên cảm ơn mọi người yêu quý, vương Thuật ở nơi này bêu xấu
Một bài hát trái tim Trung Hoa của tôi, gửi đến mọi người, âm nhạc, bắt đâu”
'Vương Thuật hướng dàn nhạc bên cạnh phất tay một cái, trái tìm Trung Hoa của tôi, khúc nhạc dạo ban đầu như nụ hoa xuân, trố hết tài năng.. Một giây nhớ kỹ.
Sông núi chỉ còn trong giấc mộng của tôi, Tổ quốc bao. năm không gần gũi... Nhưng là bất kể thế nào cũng không biến đổi, trái tìm Trung Hoa của tôi, âu phục tuy rằng mặc ở trên người, lòng tôi vẫn là Trung Hoa Trung Quốc.. Sông Trường Giang, Vạn lý trường thành, Hoàng Sơn Hoàng Hà....
Thô cuồng, trầm thấp, du dương mà thanh âm lại tràn đầy truyền cảm, chậm rãi lan ra bốn phương tám hướng của phòng khách.
Âm thanh hỗn tạp như tự nhiên, như song Trường Giang. Hoàng Hà dâng trào không ngừng, ở bên trong đại sảnh lan tràn, thoáng cái, phòng khách ầm ï trở lên hết sức yên lặng.
Không có khả năng, tuyệt đối không có khá năng này! Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng này! Kể cả Mạc Hướng Văn.
Kế cả họ Âu Dương.
Kể cả Long Ngạo Tuyết.
Kể cả toàn bộ học sinh ban thiết kế 86, còn có thành viên trong gia đình họ,
Đám người tràn ngập dấu chấm hỏi, tràn ngập kinh ngạc, tràn ngập khiếp sợ, hoàn toàn đánh mất mình.
Ca sĩ, cũng gọi là ca hát. Vương Thuật đem ca hát chia làm ba đại cánh giới.
Thứ nhất: Chính là ca sĩ, tiếng nói to rõ, uyển chuyển du. dương, thanh âm dễ nghe, dư âm còn văng vắng bên tai, bên tai ba ngày không dứt, đây là đỉnh cao của ca sĩ giai đoạn đầu.
Thứ hai: Tâm tình ca sĩ: Ngoại trừ thanh âm dịu dàng êm tai bên ngoài, phải chú ý, đem tình cảm của mình dung nhập. vào, giọng ca hát ra khiến lòng người thăng trầm, sóng nhiệt phi nhanh, có thể cảm giác được oanh liệt. Thê lương, hoặc là phấn khích cùng đường hoàng.
Thứ ba: Linh hồn ca sĩ. Ca sĩ đạt được cảnh giới này, đã đạt được đỉnh cao âm nhạc, tiếng ca như tiếng trời, thanh âm cùng trời dung hợp, đem ca sĩ, tiếng ca, và thanh âm của người hâm mộ dung hợp cùng một chỗ, khiển cho sinh ra đồng cảm.
Hơn nữa theo tiếng ca, giai điệu âm nhạc, sức mạnh tâm hồn, có thế đem ca từ ra lột tả, khiến cho người lạc vào cảnh giới kỳ lạ..
Đây mới thật sự là ca hát. Rất hiển nhiên, Vương Thuật đã đạt tới cấp độ này.
Bảy Người Chị Gái Phong Hoa Tuyệt Đại Của TôiTác giả: Hoa Tiến TửuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng18 năm! Là 18 năm! Cuối cùng mình cũng đã trở lại. Không biết ông già còn khỏe không? Bảy người chị gái không biết có khỏe không? Trên đoạn đường cao tốc nơi nối liền giữa Cẩm Giang thị và Bắc Lang thị, chuyến xe buýt thứ 1038 chạy băng băng trên đường. Trong xe, tâm trạng của Vương Thuật rất kích động. Vương Thuật là một cô nhi, từ nhỏ được Phá Lạn Vương nhận nuôi, bên cạnh đó còn có bảy đứa bé gái cùng được nhận nuôi giống như Vương Thuật. Tuy rằng bọn họ không có quan hệ huyết thống, nhưng lại còn thân nhau hơn cả chị em ruột thịt. Bọn họ cùng nhau lớn lên, để cho Vương Thuật có một tuổi thơ rất tốt đẹp. Thế nhưng vào năm Vương Thuật năm tuổi, lại xảy ra một chuyện ngoài ý muốn. Có một ngày Vương Thuật ngồi chơi ở cửa, bị người khác đánh thuốc mê, lừa bán qua nước ngoài. Quá trình bị bán đó vẫn còn in đậm trong ký ức của Vương Thuật. Anh bị nhốt trong một ngôi nhà lạnh như băng, ở trong một căn phòng tối đen như mực suốt tám ngày liền, ăn không đủ no, ngủ không đủ giấc. Vào lúc… “Được! Không hổ là quán quân giọng hát hay, hát thật quá hay“Tiểu Dương, lợi hại, khiển cho ban thiết kế 86 của chúng ta được nở mày nở mặt”Mọi người cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, sau đó lại nghĩ đến Vương Thuật, từng đạo ánh mắt khiêu khích đều hướng tới Vương Thuật.Tiễn Vy càng đắc ý vênh váo: “Hướng Văn, Tiểu Dương đã hát xong, hiện tại mời Vương Thuật đẹp trai cũng hát mọt bài đi!"Mạc Hướng Văn có chút bưồn bực, Tiễn Vi này thật là khinh người quá đáng, biết rõ Vương Thuật không biết hát, mà lại ở trước mặt mọi người khiêu khích, đây không phải là bắt nạt người sao?Hơn nữa, trong lòng Mạc Hướng Văn cũng cho rắng Tiếu Dương hát không tệ, dù sao cũng là quán quân giọng hát hay, Vương Thuật so bì thế nào?Nhưng bây giờ tên đã lên dây, không bản không được, Mạc Hướng Văn bất đắc dĩ nhìn Vương Thuật một chút, Vương Thuật nhàn nhạt cười, nằm tay của Mạc Hướng Văn, nhẹ. nhàng nắm chặt: “Chị, tin tưởng em”Nói xong đi nhanh tới cầm lấy một microphone, sải bước đi đến giữa sảnh K: “các vị, đầu tiên cảm ơn mọi người yêu quý, vương Thuật ở nơi này bêu xấuMột bài hát trái tim Trung Hoa của tôi, gửi đến mọi người, âm nhạc, bắt đâu”'Vương Thuật hướng dàn nhạc bên cạnh phất tay một cái, trái tìm Trung Hoa của tôi, khúc nhạc dạo ban đầu như nụ hoa xuân, trố hết tài năng.. Một giây nhớ kỹ.Sông núi chỉ còn trong giấc mộng của tôi, Tổ quốc bao. năm không gần gũi... Nhưng là bất kể thế nào cũng không biến đổi, trái tìm Trung Hoa của tôi, âu phục tuy rằng mặc ở trên người, lòng tôi vẫn là Trung Hoa Trung Quốc.. Sông Trường Giang, Vạn lý trường thành, Hoàng Sơn Hoàng Hà....Thô cuồng, trầm thấp, du dương mà thanh âm lại tràn đầy truyền cảm, chậm rãi lan ra bốn phương tám hướng của phòng khách.Âm thanh hỗn tạp như tự nhiên, như song Trường Giang. Hoàng Hà dâng trào không ngừng, ở bên trong đại sảnh lan tràn, thoáng cái, phòng khách ầm ï trở lên hết sức yên lặng.Không có khả năng, tuyệt đối không có khá năng này! Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng này! Kể cả Mạc Hướng Văn.Kế cả họ Âu Dương.Kể cả Long Ngạo Tuyết.Kể cả toàn bộ học sinh ban thiết kế 86, còn có thành viên trong gia đình họ,Đám người tràn ngập dấu chấm hỏi, tràn ngập kinh ngạc, tràn ngập khiếp sợ, hoàn toàn đánh mất mình.Ca sĩ, cũng gọi là ca hát. Vương Thuật đem ca hát chia làm ba đại cánh giới.Thứ nhất: Chính là ca sĩ, tiếng nói to rõ, uyển chuyển du. dương, thanh âm dễ nghe, dư âm còn văng vắng bên tai, bên tai ba ngày không dứt, đây là đỉnh cao của ca sĩ giai đoạn đầu.Thứ hai: Tâm tình ca sĩ: Ngoại trừ thanh âm dịu dàng êm tai bên ngoài, phải chú ý, đem tình cảm của mình dung nhập. vào, giọng ca hát ra khiến lòng người thăng trầm, sóng nhiệt phi nhanh, có thể cảm giác được oanh liệt. Thê lương, hoặc là phấn khích cùng đường hoàng.Thứ ba: Linh hồn ca sĩ. Ca sĩ đạt được cảnh giới này, đã đạt được đỉnh cao âm nhạc, tiếng ca như tiếng trời, thanh âm cùng trời dung hợp, đem ca sĩ, tiếng ca, và thanh âm của người hâm mộ dung hợp cùng một chỗ, khiển cho sinh ra đồng cảm.Hơn nữa theo tiếng ca, giai điệu âm nhạc, sức mạnh tâm hồn, có thế đem ca từ ra lột tả, khiến cho người lạc vào cảnh giới kỳ lạ..Đây mới thật sự là ca hát. Rất hiển nhiên, Vương Thuật đã đạt tới cấp độ này.