Đêm khuya, trong phòng giam dành cho phạm nhân nữ ở Giang Thành, yên tĩnh lạnh lẽo. Ôn Ninh cuộn minh trên giường, trên người cô chi mỗi chiếc chăn mỏng manh đến đáng thương, không thể chống lại nổi giá lạnh xâm nhập, cô không nhịn được đưa tay ***** đầu gối đau nhức, chỗ xương khớp ở gối đau ngứa làm cô cả đêm không cách nào chìm vào giấc ngủ được. Ba năm, vốn cho rằng loại gian khổ này đã thành thói quen, nhưng rốt cục cô không kiên cường như trong tưởng tượng. Nhiều năm qua, ốm đau tích tụ lại, làm cho mùa đông này càng thêm gian nan, Ôn Ninh thậm chí không biết còn có thể đợi đến ngày được ra tù hay không. Ba năm trước đây sau khi định xuống tội danh, cô phải chấp hành hình phạt mười năm tù, bây giờ, còn có bảy năm nữa. Bởi vì đau, Ôn Ninh di chuyển thân thể, giường chiểu lắc lư đánh thức người bên cạnh, cô ta nóng nảy đứng dậy, túm lấy tóc Ôn Ninh. Ôn Ninh đối mặt với người phụ nữ có vẻ mặt tàn nhắn kia, vẻ mặt cô ngây ngô, bị đánh đã thành quen. Chỉ là sự yên lặng của cô cũng…
Chương 113: Chen chân vào chỗ trống
Kết Hôn Cùng Tổng Tài Dịu DàngTác giả: Sênh SênhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya, trong phòng giam dành cho phạm nhân nữ ở Giang Thành, yên tĩnh lạnh lẽo. Ôn Ninh cuộn minh trên giường, trên người cô chi mỗi chiếc chăn mỏng manh đến đáng thương, không thể chống lại nổi giá lạnh xâm nhập, cô không nhịn được đưa tay ***** đầu gối đau nhức, chỗ xương khớp ở gối đau ngứa làm cô cả đêm không cách nào chìm vào giấc ngủ được. Ba năm, vốn cho rằng loại gian khổ này đã thành thói quen, nhưng rốt cục cô không kiên cường như trong tưởng tượng. Nhiều năm qua, ốm đau tích tụ lại, làm cho mùa đông này càng thêm gian nan, Ôn Ninh thậm chí không biết còn có thể đợi đến ngày được ra tù hay không. Ba năm trước đây sau khi định xuống tội danh, cô phải chấp hành hình phạt mười năm tù, bây giờ, còn có bảy năm nữa. Bởi vì đau, Ôn Ninh di chuyển thân thể, giường chiểu lắc lư đánh thức người bên cạnh, cô ta nóng nảy đứng dậy, túm lấy tóc Ôn Ninh. Ôn Ninh đối mặt với người phụ nữ có vẻ mặt tàn nhắn kia, vẻ mặt cô ngây ngô, bị đánh đã thành quen. Chỉ là sự yên lặng của cô cũng… Lục Tấn Uyên không dấu vết tránh khỏi cánh tay của Mộ Yên Nhiên "Không đâu, chỉ là tới đón người thôi, thế thì có phiền phức gì chứ."Mộ Yên Nhiên bị né tránh, cảm thấy có chút mất mát, nhưng liền nhanh chóng giấu đi "Vậy thì tốt rồi, em còn lo lắng anh sẽ bởi vì em đột nhiên trở về trước thời hạn mà không vui."Lục Tấn Uyên bất đắc dĩ lắc đầu, nói như thế nào đi chăng nữa, Mộ Yên Nhiên cũng là bạn bè của anh, anh cũng không có nhỏ mọn như vậy.Hai người lên xe, lúc này Lục Tấn Uyên mới mở miệng "Em trở về, đã có dự tính sẽ ở đâu chưa?"Không lâu sau khi Mộ Yên Nhiên ra nước ngoài, mộ gia cũng liền đem hết sản nghiệp trong nhà chuyển gia nước ngoài."Em còn đang chờ anh thu xếp đấy" Mộ Yên Nhiên cười cười, nếu không phải vì Lục Tấn Uyên, cô căn bản sẽ không quay trở về."Được" Lục Tấn Uyên ngược lại cũng không nói gì, dưới trướng tập đoàn Lục thị có không ít khách sạn cao cấp, Mộ Yên Nhiên muốn ở, tất nhiên là có thể."Anh đưa em tới khách sạn"Lục Tân Uyên nhanh chóng kêu An Thần đặt trước một phòng hạng sang trong một khách sạn năm sao cao cấp.Trong lòng Mộ Yên Nhiên cũng không vui vẻ, nhưng cũng không thể hiện ra mặt "Em còn tưởng anh sẽ đưa em về nhà anh thăm ông nội cùng bác gái cơ."Trước kia lúc hai người yêu nhau, cô thương xuyên tới Lục gia thăm hỏi, cho nên quan hệ cùng người lớn cũng không tồi."Hiện tại quá muộn, để sau đi."Lục Tấn Uyên căn bản không nghĩ tới chuyện đó, hiện tại bọn họ không còn là người yêu, vì vậy nếu đưa Mộ Yên Nhiên về nhà thì sẽ có chút mập mờ.Thấy Lục Tấn Uyên không có ý này, Mộ Yên Nhiên cũng có chút nản lòng, cả quãng đường mệt nhọc, cô nhanh chóng ngồi tại chỗ ngủ thiếp đi....Chín giờ tối
Lục Tấn Uyên không dấu vết tránh khỏi cánh tay của Mộ Yên Nhiên "Không đâu, chỉ là tới đón người thôi, thế thì có phiền phức gì chứ."
Mộ Yên Nhiên bị né tránh, cảm thấy có chút mất mát, nhưng liền nhanh chóng giấu đi "Vậy thì tốt rồi, em còn lo lắng anh sẽ bởi vì em đột nhiên trở về trước thời hạn mà không vui."
Lục Tấn Uyên bất đắc dĩ lắc đầu, nói như thế nào đi chăng nữa, Mộ Yên Nhiên cũng là bạn bè của anh, anh cũng không có nhỏ mọn như vậy.
Hai người lên xe, lúc này Lục Tấn Uyên mới mở miệng "Em trở về, đã có dự tính sẽ ở đâu chưa?"
Không lâu sau khi Mộ Yên Nhiên ra nước ngoài, mộ gia cũng liền đem hết sản nghiệp trong nhà chuyển gia nước ngoài.
"Em còn đang chờ anh thu xếp đấy" Mộ Yên Nhiên cười cười, nếu không phải vì Lục Tấn Uyên, cô căn bản sẽ không quay trở về.
"Được" Lục Tấn Uyên ngược lại cũng không nói gì, dưới trướng tập đoàn Lục thị có không ít khách sạn cao cấp, Mộ Yên Nhiên muốn ở, tất nhiên là có thể.
"Anh đưa em tới khách sạn"
Lục Tân Uyên nhanh chóng kêu An Thần đặt trước một phòng hạng sang trong một khách sạn năm sao cao cấp.
Trong lòng Mộ Yên Nhiên cũng không vui vẻ, nhưng cũng không thể hiện ra mặt "Em còn tưởng anh sẽ đưa em về nhà anh thăm ông nội cùng bác gái cơ."
Trước kia lúc hai người yêu nhau, cô thương xuyên tới Lục gia thăm hỏi, cho nên quan hệ cùng người lớn cũng không tồi.
"Hiện tại quá muộn, để sau đi."
Lục Tấn Uyên căn bản không nghĩ tới chuyện đó, hiện tại bọn họ không còn là người yêu, vì vậy nếu đưa Mộ Yên Nhiên về nhà thì sẽ có chút mập mờ.
Thấy Lục Tấn Uyên không có ý này, Mộ Yên Nhiên cũng có chút nản lòng, cả quãng đường mệt nhọc, cô nhanh chóng ngồi tại chỗ ngủ thiếp đi.
...
Chín giờ tối
Kết Hôn Cùng Tổng Tài Dịu DàngTác giả: Sênh SênhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya, trong phòng giam dành cho phạm nhân nữ ở Giang Thành, yên tĩnh lạnh lẽo. Ôn Ninh cuộn minh trên giường, trên người cô chi mỗi chiếc chăn mỏng manh đến đáng thương, không thể chống lại nổi giá lạnh xâm nhập, cô không nhịn được đưa tay ***** đầu gối đau nhức, chỗ xương khớp ở gối đau ngứa làm cô cả đêm không cách nào chìm vào giấc ngủ được. Ba năm, vốn cho rằng loại gian khổ này đã thành thói quen, nhưng rốt cục cô không kiên cường như trong tưởng tượng. Nhiều năm qua, ốm đau tích tụ lại, làm cho mùa đông này càng thêm gian nan, Ôn Ninh thậm chí không biết còn có thể đợi đến ngày được ra tù hay không. Ba năm trước đây sau khi định xuống tội danh, cô phải chấp hành hình phạt mười năm tù, bây giờ, còn có bảy năm nữa. Bởi vì đau, Ôn Ninh di chuyển thân thể, giường chiểu lắc lư đánh thức người bên cạnh, cô ta nóng nảy đứng dậy, túm lấy tóc Ôn Ninh. Ôn Ninh đối mặt với người phụ nữ có vẻ mặt tàn nhắn kia, vẻ mặt cô ngây ngô, bị đánh đã thành quen. Chỉ là sự yên lặng của cô cũng… Lục Tấn Uyên không dấu vết tránh khỏi cánh tay của Mộ Yên Nhiên "Không đâu, chỉ là tới đón người thôi, thế thì có phiền phức gì chứ."Mộ Yên Nhiên bị né tránh, cảm thấy có chút mất mát, nhưng liền nhanh chóng giấu đi "Vậy thì tốt rồi, em còn lo lắng anh sẽ bởi vì em đột nhiên trở về trước thời hạn mà không vui."Lục Tấn Uyên bất đắc dĩ lắc đầu, nói như thế nào đi chăng nữa, Mộ Yên Nhiên cũng là bạn bè của anh, anh cũng không có nhỏ mọn như vậy.Hai người lên xe, lúc này Lục Tấn Uyên mới mở miệng "Em trở về, đã có dự tính sẽ ở đâu chưa?"Không lâu sau khi Mộ Yên Nhiên ra nước ngoài, mộ gia cũng liền đem hết sản nghiệp trong nhà chuyển gia nước ngoài."Em còn đang chờ anh thu xếp đấy" Mộ Yên Nhiên cười cười, nếu không phải vì Lục Tấn Uyên, cô căn bản sẽ không quay trở về."Được" Lục Tấn Uyên ngược lại cũng không nói gì, dưới trướng tập đoàn Lục thị có không ít khách sạn cao cấp, Mộ Yên Nhiên muốn ở, tất nhiên là có thể."Anh đưa em tới khách sạn"Lục Tân Uyên nhanh chóng kêu An Thần đặt trước một phòng hạng sang trong một khách sạn năm sao cao cấp.Trong lòng Mộ Yên Nhiên cũng không vui vẻ, nhưng cũng không thể hiện ra mặt "Em còn tưởng anh sẽ đưa em về nhà anh thăm ông nội cùng bác gái cơ."Trước kia lúc hai người yêu nhau, cô thương xuyên tới Lục gia thăm hỏi, cho nên quan hệ cùng người lớn cũng không tồi."Hiện tại quá muộn, để sau đi."Lục Tấn Uyên căn bản không nghĩ tới chuyện đó, hiện tại bọn họ không còn là người yêu, vì vậy nếu đưa Mộ Yên Nhiên về nhà thì sẽ có chút mập mờ.Thấy Lục Tấn Uyên không có ý này, Mộ Yên Nhiên cũng có chút nản lòng, cả quãng đường mệt nhọc, cô nhanh chóng ngồi tại chỗ ngủ thiếp đi....Chín giờ tối