Thanh Thành, tháng năm hoa tràn ngập, mùa thích hợp ngủ gật Cốc! cốc! Niệm Thanh đang ngủ, có người gõ vào bàn học của cô. Cô than nhẹ một tiếng, ánh mắt mông lung mở ra, đập vào mắt là khuôn mặt tuấn tú với đường nét sâu thẳm và bí ẩn. Cố Thanh Hằng, giáo sư đại học trẻ tuổi nhất Thanh Thành, năm nay 32 tuổi. Nghe nói anh là nhân tài được hiệu trưởng mời về giảng dạy với mức lương cao, anh chỉ đảm nhận dạy một năm, một tuần chỉ dạy một tiết. Phòng học lớn như vậy, không gian yên tĩnh, chỉ còn lại hai người là Niệm Thanh và Cố Thanh Hằng, những sinh viên khác đã rời đi rồi, hiển nhiên giờ học này đã kết thúc rồi. Niệm Thanh hoàn toàn thanh tỉnh, trực tiếp khởi động thắt lưng, mu bàn tay lau lau khóe miệng, sửa sang lại dáng vẻ. “Giáo sư Cố, đêm qua em viết luận văn tới rất khuya, ngủ không đủ, cho nên…” Niệm Thanh thanh thuần vui vẻ, cười hí mắt, giống như những em gái nhà bên, thân thiết đáng yêu. Cố Thanh Hằng coi như không thấy, thản nhiên mở miệng “Tới văn phòng tôi một chuyến.”…
Chương 23: 23: Người Đàn Ông Này Thực Tốt Tuy Rằng Bên Cạnh Có Cù Tam Tam
Ám Luyến Thành Hôn, Cô Vợ Đầu Tiên Của Tổng TàiTác giả: Quân Tử Khuê LaiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, tháng năm hoa tràn ngập, mùa thích hợp ngủ gật Cốc! cốc! Niệm Thanh đang ngủ, có người gõ vào bàn học của cô. Cô than nhẹ một tiếng, ánh mắt mông lung mở ra, đập vào mắt là khuôn mặt tuấn tú với đường nét sâu thẳm và bí ẩn. Cố Thanh Hằng, giáo sư đại học trẻ tuổi nhất Thanh Thành, năm nay 32 tuổi. Nghe nói anh là nhân tài được hiệu trưởng mời về giảng dạy với mức lương cao, anh chỉ đảm nhận dạy một năm, một tuần chỉ dạy một tiết. Phòng học lớn như vậy, không gian yên tĩnh, chỉ còn lại hai người là Niệm Thanh và Cố Thanh Hằng, những sinh viên khác đã rời đi rồi, hiển nhiên giờ học này đã kết thúc rồi. Niệm Thanh hoàn toàn thanh tỉnh, trực tiếp khởi động thắt lưng, mu bàn tay lau lau khóe miệng, sửa sang lại dáng vẻ. “Giáo sư Cố, đêm qua em viết luận văn tới rất khuya, ngủ không đủ, cho nên…” Niệm Thanh thanh thuần vui vẻ, cười hí mắt, giống như những em gái nhà bên, thân thiết đáng yêu. Cố Thanh Hằng coi như không thấy, thản nhiên mở miệng “Tới văn phòng tôi một chuyến.”… Niệm Tử có bị có bị tiểu tam xen vào không Niệm Thanh không biết, cũng không hứng thú muốn biết “Cậu đừng quản việc của họ, chúng ta chỉ xem kịch thôi”.“Đương nhiên rồi”.Yến Tử vắt chéo chân, cười hề hề hỏi Niệm Thanh “là Cố Thanh Hằng đưa cậu về?”Niệm Thanh gật đầu, cảm thấy khó chịu “Cố Thanh Hằng muốn tối mai mình tới nhà anh ấy học bù”.Yến Tử đảo mắt mọt vòng “đi a, sợ cái gì, Thầy ấy cũng sẽ không làm gì cậu đâu.Tôi cảm thấy thầy rất chiếu cố cậu.Cậu trốn tiết của thầy ấy, thầy ấy trên lớp cũng không điểm danh tên của cậu, không viết tên cậu.Người đàn ông này thực tốt.tuy rằng bên cạnh có Cù tam tam.Niệm Thanh thở dài một hơi “đừng nói nữa.”Yến Tử tận tình khuyên bảo: “thực sự Thanh Thanh, cậu suy nghĩ một chút về hoàn cảnh của mình.Cậu thực sự cần một người có năng lực để dựa vào”.Niệm Thanh cười cười, nhắc nhở nói “Anh ấy là của Niệm Tử.”“Ai nói vậy?” Yến Tử vỗ đùi, gọi Niệm Thanh đang đi về phía phòng tắm lại, bọn họ còn chưa có giấy chứng nhận, nói không chừng sau này trở thành của cậu đó?”Niệm Thanh đóng cửa phòng tắm lại, không để ý tới những lời Yến Tử đang nói.Đây là không thể nào, Niệm Hải và Tưởng Dung không dễ dàng gì mới nắm được người con rể Cố Thanh Hằng này, bọn họ tuyệt đối sẽ không để Thanh Hằng lấy người con gái khác.Hơn nữa, Niệm Tử đối với Cố Thanh Hằng ái mộ rất lâu rồi.Vòi sen nước lạnh, chảy trên làn da trắng nõn, thuận theo đường cong tuyệt mỹ chảy xuống.Niệm Thanh đang nghĩ tới buổi tối ngày mai cô phải ứng phó với Cố Thanh Hằng như thế nào.Sáng sớm ngày tiếp theo Niệm Thanh tới công ty làm việc.Khi Niệm Thanh ngồi chuyến tàu đầu tiên để tới công ty, vẫn chưa tới giờ làm việc, cô đã nhìn thấy Cù Nam và lãnh đạo của công ty cô từ cửa công ty đi ra.Sau khi lãnh đạo tiễn Cù Nam lên xe, ông đứng một lát sau đó mới quay vào công ty.Niệm Thanh ngẩng đầu, nhìn lên chiếc đồng hồ lớn trên tòa cao ốc 8 giờ 30 phút, cách thời gian làm việc còn sớm.Buổi trưa gặp khách hàng nhỏ lần trước bàn được một nửa, sau khi ký kết thỏa thuận cuối cùng thì một ngày cũng đã trôi đi rồi.Niệm Thanh không nói với lãnh đạo chuyện Cố Thanh Hằng tạm thời không mua bảo hiểm, cô muốn chờ đợi một chút để xác định được ý đồ của Cố Thanh Hằng mới nói.Khi tan làm.Lãnh đạo triệu tập tất cả các đồng nghiệp trong văn phòng lại, nói về chuyện công ty hợp tác với ngân hàng Thanh Thành, đạt được thành công rất lớn, buổi tối sẽ mở một tiệc rượu, để đồng nghiệp thả lỏng một chút.Niệm Thanh không muốn đi, buổi tối cô phải tới chỗ của Cố Thanh Hằng, nhưng lại không muốn biểu hiện ra là không hợp nhóm nên không thể không đi theo.Trong khách sạn Thanh Thành.Lãnh đạo bao một phòng bao lớn, một nhóm đồng nghiệp uống rượu uống rượu, chơi đoán số chơi đoán số, rất náo nhiệt.Niệm Thanh ngồi ở một bên, nhìn bọn họ náo nhiệt, tự mình thì lại cầm một ly nước không dính rượu, miễn cho lát nữa đi gặp Cố Thanh Hằng đầu óc lại không được thanh tỉnh.
Niệm Tử có bị có bị tiểu tam xen vào không Niệm Thanh không biết, cũng không hứng thú muốn biết “Cậu đừng quản việc của họ, chúng ta chỉ xem kịch thôi”.
“Đương nhiên rồi”.
Yến Tử vắt chéo chân, cười hề hề hỏi Niệm Thanh “là Cố Thanh Hằng đưa cậu về?”
Niệm Thanh gật đầu, cảm thấy khó chịu “Cố Thanh Hằng muốn tối mai mình tới nhà anh ấy học bù”.
Yến Tử đảo mắt mọt vòng “đi a, sợ cái gì, Thầy ấy cũng sẽ không làm gì cậu đâu.
Tôi cảm thấy thầy rất chiếu cố cậu.
Cậu trốn tiết của thầy ấy, thầy ấy trên lớp cũng không điểm danh tên của cậu, không viết tên cậu.
Người đàn ông này thực tốt.
tuy rằng bên cạnh có Cù tam tam.
Niệm Thanh thở dài một hơi “đừng nói nữa.”
Yến Tử tận tình khuyên bảo: “thực sự Thanh Thanh, cậu suy nghĩ một chút về hoàn cảnh của mình.
Cậu thực sự cần một người có năng lực để dựa vào”.
Niệm Thanh cười cười, nhắc nhở nói “Anh ấy là của Niệm Tử.”
“Ai nói vậy?” Yến Tử vỗ đùi, gọi Niệm Thanh đang đi về phía phòng tắm lại, bọn họ còn chưa có giấy chứng nhận, nói không chừng sau này trở thành của cậu đó?”
Niệm Thanh đóng cửa phòng tắm lại, không để ý tới những lời Yến Tử đang nói.
Đây là không thể nào, Niệm Hải và Tưởng Dung không dễ dàng gì mới nắm được người con rể Cố Thanh Hằng này, bọn họ tuyệt đối sẽ không để Thanh Hằng lấy người con gái khác.
Hơn nữa, Niệm Tử đối với Cố Thanh Hằng ái mộ rất lâu rồi.
Vòi sen nước lạnh, chảy trên làn da trắng nõn, thuận theo đường cong tuyệt mỹ chảy xuống.
Niệm Thanh đang nghĩ tới buổi tối ngày mai cô phải ứng phó với Cố Thanh Hằng như thế nào.
Sáng sớm ngày tiếp theo Niệm Thanh tới công ty làm việc.
Khi Niệm Thanh ngồi chuyến tàu đầu tiên để tới công ty, vẫn chưa tới giờ làm việc, cô đã nhìn thấy Cù Nam và lãnh đạo của công ty cô từ cửa công ty đi ra.
Sau khi lãnh đạo tiễn Cù Nam lên xe, ông đứng một lát sau đó mới quay vào công ty.
Niệm Thanh ngẩng đầu, nhìn lên chiếc đồng hồ lớn trên tòa cao ốc 8 giờ 30 phút, cách thời gian làm việc còn sớm.
Buổi trưa gặp khách hàng nhỏ lần trước bàn được một nửa, sau khi ký kết thỏa thuận cuối cùng thì một ngày cũng đã trôi đi rồi.
Niệm Thanh không nói với lãnh đạo chuyện Cố Thanh Hằng tạm thời không mua bảo hiểm, cô muốn chờ đợi một chút để xác định được ý đồ của Cố Thanh Hằng mới nói.
Khi tan làm.
Lãnh đạo triệu tập tất cả các đồng nghiệp trong văn phòng lại, nói về chuyện công ty hợp tác với ngân hàng Thanh Thành, đạt được thành công rất lớn, buổi tối sẽ mở một tiệc rượu, để đồng nghiệp thả lỏng một chút.
Niệm Thanh không muốn đi, buổi tối cô phải tới chỗ của Cố Thanh Hằng, nhưng lại không muốn biểu hiện ra là không hợp nhóm nên không thể không đi theo.
Trong khách sạn Thanh Thành.
Lãnh đạo bao một phòng bao lớn, một nhóm đồng nghiệp uống rượu uống rượu, chơi đoán số chơi đoán số, rất náo nhiệt.
Niệm Thanh ngồi ở một bên, nhìn bọn họ náo nhiệt, tự mình thì lại cầm một ly nước không dính rượu, miễn cho lát nữa đi gặp Cố Thanh Hằng đầu óc lại không được thanh tỉnh.
Ám Luyến Thành Hôn, Cô Vợ Đầu Tiên Của Tổng TàiTác giả: Quân Tử Khuê LaiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, tháng năm hoa tràn ngập, mùa thích hợp ngủ gật Cốc! cốc! Niệm Thanh đang ngủ, có người gõ vào bàn học của cô. Cô than nhẹ một tiếng, ánh mắt mông lung mở ra, đập vào mắt là khuôn mặt tuấn tú với đường nét sâu thẳm và bí ẩn. Cố Thanh Hằng, giáo sư đại học trẻ tuổi nhất Thanh Thành, năm nay 32 tuổi. Nghe nói anh là nhân tài được hiệu trưởng mời về giảng dạy với mức lương cao, anh chỉ đảm nhận dạy một năm, một tuần chỉ dạy một tiết. Phòng học lớn như vậy, không gian yên tĩnh, chỉ còn lại hai người là Niệm Thanh và Cố Thanh Hằng, những sinh viên khác đã rời đi rồi, hiển nhiên giờ học này đã kết thúc rồi. Niệm Thanh hoàn toàn thanh tỉnh, trực tiếp khởi động thắt lưng, mu bàn tay lau lau khóe miệng, sửa sang lại dáng vẻ. “Giáo sư Cố, đêm qua em viết luận văn tới rất khuya, ngủ không đủ, cho nên…” Niệm Thanh thanh thuần vui vẻ, cười hí mắt, giống như những em gái nhà bên, thân thiết đáng yêu. Cố Thanh Hằng coi như không thấy, thản nhiên mở miệng “Tới văn phòng tôi một chuyến.”… Niệm Tử có bị có bị tiểu tam xen vào không Niệm Thanh không biết, cũng không hứng thú muốn biết “Cậu đừng quản việc của họ, chúng ta chỉ xem kịch thôi”.“Đương nhiên rồi”.Yến Tử vắt chéo chân, cười hề hề hỏi Niệm Thanh “là Cố Thanh Hằng đưa cậu về?”Niệm Thanh gật đầu, cảm thấy khó chịu “Cố Thanh Hằng muốn tối mai mình tới nhà anh ấy học bù”.Yến Tử đảo mắt mọt vòng “đi a, sợ cái gì, Thầy ấy cũng sẽ không làm gì cậu đâu.Tôi cảm thấy thầy rất chiếu cố cậu.Cậu trốn tiết của thầy ấy, thầy ấy trên lớp cũng không điểm danh tên của cậu, không viết tên cậu.Người đàn ông này thực tốt.tuy rằng bên cạnh có Cù tam tam.Niệm Thanh thở dài một hơi “đừng nói nữa.”Yến Tử tận tình khuyên bảo: “thực sự Thanh Thanh, cậu suy nghĩ một chút về hoàn cảnh của mình.Cậu thực sự cần một người có năng lực để dựa vào”.Niệm Thanh cười cười, nhắc nhở nói “Anh ấy là của Niệm Tử.”“Ai nói vậy?” Yến Tử vỗ đùi, gọi Niệm Thanh đang đi về phía phòng tắm lại, bọn họ còn chưa có giấy chứng nhận, nói không chừng sau này trở thành của cậu đó?”Niệm Thanh đóng cửa phòng tắm lại, không để ý tới những lời Yến Tử đang nói.Đây là không thể nào, Niệm Hải và Tưởng Dung không dễ dàng gì mới nắm được người con rể Cố Thanh Hằng này, bọn họ tuyệt đối sẽ không để Thanh Hằng lấy người con gái khác.Hơn nữa, Niệm Tử đối với Cố Thanh Hằng ái mộ rất lâu rồi.Vòi sen nước lạnh, chảy trên làn da trắng nõn, thuận theo đường cong tuyệt mỹ chảy xuống.Niệm Thanh đang nghĩ tới buổi tối ngày mai cô phải ứng phó với Cố Thanh Hằng như thế nào.Sáng sớm ngày tiếp theo Niệm Thanh tới công ty làm việc.Khi Niệm Thanh ngồi chuyến tàu đầu tiên để tới công ty, vẫn chưa tới giờ làm việc, cô đã nhìn thấy Cù Nam và lãnh đạo của công ty cô từ cửa công ty đi ra.Sau khi lãnh đạo tiễn Cù Nam lên xe, ông đứng một lát sau đó mới quay vào công ty.Niệm Thanh ngẩng đầu, nhìn lên chiếc đồng hồ lớn trên tòa cao ốc 8 giờ 30 phút, cách thời gian làm việc còn sớm.Buổi trưa gặp khách hàng nhỏ lần trước bàn được một nửa, sau khi ký kết thỏa thuận cuối cùng thì một ngày cũng đã trôi đi rồi.Niệm Thanh không nói với lãnh đạo chuyện Cố Thanh Hằng tạm thời không mua bảo hiểm, cô muốn chờ đợi một chút để xác định được ý đồ của Cố Thanh Hằng mới nói.Khi tan làm.Lãnh đạo triệu tập tất cả các đồng nghiệp trong văn phòng lại, nói về chuyện công ty hợp tác với ngân hàng Thanh Thành, đạt được thành công rất lớn, buổi tối sẽ mở một tiệc rượu, để đồng nghiệp thả lỏng một chút.Niệm Thanh không muốn đi, buổi tối cô phải tới chỗ của Cố Thanh Hằng, nhưng lại không muốn biểu hiện ra là không hợp nhóm nên không thể không đi theo.Trong khách sạn Thanh Thành.Lãnh đạo bao một phòng bao lớn, một nhóm đồng nghiệp uống rượu uống rượu, chơi đoán số chơi đoán số, rất náo nhiệt.Niệm Thanh ngồi ở một bên, nhìn bọn họ náo nhiệt, tự mình thì lại cầm một ly nước không dính rượu, miễn cho lát nữa đi gặp Cố Thanh Hằng đầu óc lại không được thanh tỉnh.