Thanh Thành, tháng năm hoa tràn ngập, mùa thích hợp ngủ gật Cốc! cốc! Niệm Thanh đang ngủ, có người gõ vào bàn học của cô. Cô than nhẹ một tiếng, ánh mắt mông lung mở ra, đập vào mắt là khuôn mặt tuấn tú với đường nét sâu thẳm và bí ẩn. Cố Thanh Hằng, giáo sư đại học trẻ tuổi nhất Thanh Thành, năm nay 32 tuổi. Nghe nói anh là nhân tài được hiệu trưởng mời về giảng dạy với mức lương cao, anh chỉ đảm nhận dạy một năm, một tuần chỉ dạy một tiết. Phòng học lớn như vậy, không gian yên tĩnh, chỉ còn lại hai người là Niệm Thanh và Cố Thanh Hằng, những sinh viên khác đã rời đi rồi, hiển nhiên giờ học này đã kết thúc rồi. Niệm Thanh hoàn toàn thanh tỉnh, trực tiếp khởi động thắt lưng, mu bàn tay lau lau khóe miệng, sửa sang lại dáng vẻ. “Giáo sư Cố, đêm qua em viết luận văn tới rất khuya, ngủ không đủ, cho nên…” Niệm Thanh thanh thuần vui vẻ, cười hí mắt, giống như những em gái nhà bên, thân thiết đáng yêu. Cố Thanh Hằng coi như không thấy, thản nhiên mở miệng “Tới văn phòng tôi một chuyến.”…

Chương 28: 28: Bán Thân Cầu Vinh Không Phải Là Ước Nguyện Ban Đầu Của Cô

Ám Luyến Thành Hôn, Cô Vợ Đầu Tiên Của Tổng TàiTác giả: Quân Tử Khuê LaiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, tháng năm hoa tràn ngập, mùa thích hợp ngủ gật Cốc! cốc! Niệm Thanh đang ngủ, có người gõ vào bàn học của cô. Cô than nhẹ một tiếng, ánh mắt mông lung mở ra, đập vào mắt là khuôn mặt tuấn tú với đường nét sâu thẳm và bí ẩn. Cố Thanh Hằng, giáo sư đại học trẻ tuổi nhất Thanh Thành, năm nay 32 tuổi. Nghe nói anh là nhân tài được hiệu trưởng mời về giảng dạy với mức lương cao, anh chỉ đảm nhận dạy một năm, một tuần chỉ dạy một tiết. Phòng học lớn như vậy, không gian yên tĩnh, chỉ còn lại hai người là Niệm Thanh và Cố Thanh Hằng, những sinh viên khác đã rời đi rồi, hiển nhiên giờ học này đã kết thúc rồi. Niệm Thanh hoàn toàn thanh tỉnh, trực tiếp khởi động thắt lưng, mu bàn tay lau lau khóe miệng, sửa sang lại dáng vẻ. “Giáo sư Cố, đêm qua em viết luận văn tới rất khuya, ngủ không đủ, cho nên…” Niệm Thanh thanh thuần vui vẻ, cười hí mắt, giống như những em gái nhà bên, thân thiết đáng yêu. Cố Thanh Hằng coi như không thấy, thản nhiên mở miệng “Tới văn phòng tôi một chuyến.”… Buổi sáng ngày hôm sauNiệm Thanh quay trở lại công ty làm việc.Trong văn phòng đã sớm truyền tin ký hợp đồng với Cố Thanh Hằng thành công.Lãnh đạo gọi Niệm Thanh vào văn phòng, đưa một chiếc thẻ ngân hàng đã được chuẩn bị sẵn vào tay cô, là tiền phần trăm ký hợp đồng thành công với Cố Thanh Hằng.Niệm Thanh cầm thẻ ngân hàng, trong lòng nặng trịch, không biết là tư vị gì.Bán thân cầu vinh không phải là ước nguyện ban đầu của cô, nhưng hiện tại số tiền này tới căn bản không vẻ vang gì.“Mật khẩu là sinh nhật của cô, tới buổi chiều cô tới ngân hàng tra một chút số tiền trong đó xem”.Lãnh đạo rót cho Niệm Thanh một chén trà, để cô ngồi xuống.Niệm Thanh đón lấy ly trà, đặt lên bàn không uống.Rượu lần trước, tuy rằng cô không có chứng cứ chứng minh đó là do lãnh đạo bày trò, nhưng trong lòng cô biết rõ, là bọn họ liên thủ bán cô cho Cố Thanh Hằng.Bọn họ có thể bán cô một lần thì cũng có thể bán lần thứ hai.Nhận một giáo huấn sâu như vậy cô không thể nào lơ là cảnh giác nữa.Lãnh đạo nhìn ra được sự phòng bị của Niệm Thanh, trong lòng cũng đoán được vì nguyên nhân gì, trong lòng có chút xấu hổ.Có một số chuyện mọi người đều hiểu trong lòng nhưng không nói ra.Ông ta bán niệm thanh một lần, nhưng hiện giờ cô đã được hồi báo lợi ích rất lớn, mọi người cùng có lợi mà thôi.Lãnh đạo khen Niệm Thanh có năng lực trong công việc, khen cô tiền đồ vô tận.Sau cùng ông ấy còn nói : “về chuyện thăng chức, cấp trên đã đồng ý rồi, văn phòng làm việc mới đã chuẩn bị cho cô rồi, lát nữa cô thu dọn một chút, tùy lúc có thể chuyển vào.”“Được.” Niệm Thanh ngũ quan lạnh nhạt, đối với chuyện thăng chức tăng lương cũng không động tâm.Lãnh đạo triệu tập nhân viên trong văn phòng, đơn giản tuyên bố chuyện Niệm Thanh được thăng chức, phản ứng của các đồng nghiệp đều không giống nhau, mỗi ánh mắt đều rất khác thường.Sau cùng là tiếng vỗ tay kết thúc.Niệm Thanh thu dọn xong đồ đạc ở vị trí làm việc, dọn vào văn phòng mới.Lúc đóng cửa, cô cố ý để lại một khe hở để nghe thông tin bên ngoài.“Nghe nói là dựa vào hiến thân để thăng chức.”“Cô ta ngủ với mấy người đàn ông rồi? không phải là một đường ngủ tiến vào chứ?”“Ai mà biết được.có điều cô ta có thể ngủ được với cố thanh hằng cũng coi như là có bản lãnh.”Cửa văn phòng không tiếng động đóng lại.Niệm Thanh từng nghĩ tới chuyện từ chức, nhưng hiện tại cô không thể khuất phục.hiện giờ cô thăng chức, tiền lương cũng cao hơn, nhưng trước mắt cô vẫn chưa tìm được công việc khác, cô vẫn phải tiếp tục làm.Về phần Cố Thanh Hằng, trước đây rõ ràng anh từng nói tạm thời không nghĩ tới chuyện cùng công ty cô ký hợp đồng, nhưng sau khi lên giường cùng anh, anh liền lập tức ký…Anh đang nghĩ gì?Lúc này, điện thoại trên bàn vang lên.Niệm Thanh vừa nhìn lông mày liền nhíu lại, là Cố Thanh Hằng gọi tới, cô do dự nghe hay không nghe.Yến Tử muốn cô kiếm lợi từ Cố Thanh Hằng, nhưng cô cảm thấy Cố Thanh Hằng không phải là người đàn ông mà một cô gái có chút thông minh như cô có thể khống chế.Anh quá nguy hiểm, cô trước tiên vẫn là rút lui thì thông minh hơn.

Buổi sáng ngày hôm sau

Niệm Thanh quay trở lại công ty làm việc.

Trong văn phòng đã sớm truyền tin ký hợp đồng với Cố Thanh Hằng thành công.

Lãnh đạo gọi Niệm Thanh vào văn phòng, đưa một chiếc thẻ ngân hàng đã được chuẩn bị sẵn vào tay cô, là tiền phần trăm ký hợp đồng thành công với Cố Thanh Hằng.

Niệm Thanh cầm thẻ ngân hàng, trong lòng nặng trịch, không biết là tư vị gì.

Bán thân cầu vinh không phải là ước nguyện ban đầu của cô, nhưng hiện tại số tiền này tới căn bản không vẻ vang gì.

“Mật khẩu là sinh nhật của cô, tới buổi chiều cô tới ngân hàng tra một chút số tiền trong đó xem”.

Lãnh đạo rót cho Niệm Thanh một chén trà, để cô ngồi xuống.

Niệm Thanh đón lấy ly trà, đặt lên bàn không uống.

Rượu lần trước, tuy rằng cô không có chứng cứ chứng minh đó là do lãnh đạo bày trò, nhưng trong lòng cô biết rõ, là bọn họ liên thủ bán cô cho Cố Thanh Hằng.

Bọn họ có thể bán cô một lần thì cũng có thể bán lần thứ hai.

Nhận một giáo huấn sâu như vậy cô không thể nào lơ là cảnh giác nữa.

Lãnh đạo nhìn ra được sự phòng bị của Niệm Thanh, trong lòng cũng đoán được vì nguyên nhân gì, trong lòng có chút xấu hổ.

Có một số chuyện mọi người đều hiểu trong lòng nhưng không nói ra.

Ông ta bán niệm thanh một lần, nhưng hiện giờ cô đã được hồi báo lợi ích rất lớn, mọi người cùng có lợi mà thôi.

Lãnh đạo khen Niệm Thanh có năng lực trong công việc, khen cô tiền đồ vô tận.

Sau cùng ông ấy còn nói : “về chuyện thăng chức, cấp trên đã đồng ý rồi, văn phòng làm việc mới đã chuẩn bị cho cô rồi, lát nữa cô thu dọn một chút, tùy lúc có thể chuyển vào.”

“Được.” Niệm Thanh ngũ quan lạnh nhạt, đối với chuyện thăng chức tăng lương cũng không động tâm.

Lãnh đạo triệu tập nhân viên trong văn phòng, đơn giản tuyên bố chuyện Niệm Thanh được thăng chức, phản ứng của các đồng nghiệp đều không giống nhau, mỗi ánh mắt đều rất khác thường.

Sau cùng là tiếng vỗ tay kết thúc.

Niệm Thanh thu dọn xong đồ đạc ở vị trí làm việc, dọn vào văn phòng mới.

Lúc đóng cửa, cô cố ý để lại một khe hở để nghe thông tin bên ngoài.

“Nghe nói là dựa vào hiến thân để thăng chức.”

“Cô ta ngủ với mấy người đàn ông rồi? không phải là một đường ngủ tiến vào chứ?”

“Ai mà biết được.

có điều cô ta có thể ngủ được với cố thanh hằng cũng coi như là có bản lãnh.”

Cửa văn phòng không tiếng động đóng lại.

Niệm Thanh từng nghĩ tới chuyện từ chức, nhưng hiện tại cô không thể khuất phục.

hiện giờ cô thăng chức, tiền lương cũng cao hơn, nhưng trước mắt cô vẫn chưa tìm được công việc khác, cô vẫn phải tiếp tục làm.

Về phần Cố Thanh Hằng, trước đây rõ ràng anh từng nói tạm thời không nghĩ tới chuyện cùng công ty cô ký hợp đồng, nhưng sau khi lên giường cùng anh, anh liền lập tức ký…

Anh đang nghĩ gì?

Lúc này, điện thoại trên bàn vang lên.

Niệm Thanh vừa nhìn lông mày liền nhíu lại, là Cố Thanh Hằng gọi tới, cô do dự nghe hay không nghe.

Yến Tử muốn cô kiếm lợi từ Cố Thanh Hằng, nhưng cô cảm thấy Cố Thanh Hằng không phải là người đàn ông mà một cô gái có chút thông minh như cô có thể khống chế.

Anh quá nguy hiểm, cô trước tiên vẫn là rút lui thì thông minh hơn.

Ám Luyến Thành Hôn, Cô Vợ Đầu Tiên Của Tổng TàiTác giả: Quân Tử Khuê LaiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, tháng năm hoa tràn ngập, mùa thích hợp ngủ gật Cốc! cốc! Niệm Thanh đang ngủ, có người gõ vào bàn học của cô. Cô than nhẹ một tiếng, ánh mắt mông lung mở ra, đập vào mắt là khuôn mặt tuấn tú với đường nét sâu thẳm và bí ẩn. Cố Thanh Hằng, giáo sư đại học trẻ tuổi nhất Thanh Thành, năm nay 32 tuổi. Nghe nói anh là nhân tài được hiệu trưởng mời về giảng dạy với mức lương cao, anh chỉ đảm nhận dạy một năm, một tuần chỉ dạy một tiết. Phòng học lớn như vậy, không gian yên tĩnh, chỉ còn lại hai người là Niệm Thanh và Cố Thanh Hằng, những sinh viên khác đã rời đi rồi, hiển nhiên giờ học này đã kết thúc rồi. Niệm Thanh hoàn toàn thanh tỉnh, trực tiếp khởi động thắt lưng, mu bàn tay lau lau khóe miệng, sửa sang lại dáng vẻ. “Giáo sư Cố, đêm qua em viết luận văn tới rất khuya, ngủ không đủ, cho nên…” Niệm Thanh thanh thuần vui vẻ, cười hí mắt, giống như những em gái nhà bên, thân thiết đáng yêu. Cố Thanh Hằng coi như không thấy, thản nhiên mở miệng “Tới văn phòng tôi một chuyến.”… Buổi sáng ngày hôm sauNiệm Thanh quay trở lại công ty làm việc.Trong văn phòng đã sớm truyền tin ký hợp đồng với Cố Thanh Hằng thành công.Lãnh đạo gọi Niệm Thanh vào văn phòng, đưa một chiếc thẻ ngân hàng đã được chuẩn bị sẵn vào tay cô, là tiền phần trăm ký hợp đồng thành công với Cố Thanh Hằng.Niệm Thanh cầm thẻ ngân hàng, trong lòng nặng trịch, không biết là tư vị gì.Bán thân cầu vinh không phải là ước nguyện ban đầu của cô, nhưng hiện tại số tiền này tới căn bản không vẻ vang gì.“Mật khẩu là sinh nhật của cô, tới buổi chiều cô tới ngân hàng tra một chút số tiền trong đó xem”.Lãnh đạo rót cho Niệm Thanh một chén trà, để cô ngồi xuống.Niệm Thanh đón lấy ly trà, đặt lên bàn không uống.Rượu lần trước, tuy rằng cô không có chứng cứ chứng minh đó là do lãnh đạo bày trò, nhưng trong lòng cô biết rõ, là bọn họ liên thủ bán cô cho Cố Thanh Hằng.Bọn họ có thể bán cô một lần thì cũng có thể bán lần thứ hai.Nhận một giáo huấn sâu như vậy cô không thể nào lơ là cảnh giác nữa.Lãnh đạo nhìn ra được sự phòng bị của Niệm Thanh, trong lòng cũng đoán được vì nguyên nhân gì, trong lòng có chút xấu hổ.Có một số chuyện mọi người đều hiểu trong lòng nhưng không nói ra.Ông ta bán niệm thanh một lần, nhưng hiện giờ cô đã được hồi báo lợi ích rất lớn, mọi người cùng có lợi mà thôi.Lãnh đạo khen Niệm Thanh có năng lực trong công việc, khen cô tiền đồ vô tận.Sau cùng ông ấy còn nói : “về chuyện thăng chức, cấp trên đã đồng ý rồi, văn phòng làm việc mới đã chuẩn bị cho cô rồi, lát nữa cô thu dọn một chút, tùy lúc có thể chuyển vào.”“Được.” Niệm Thanh ngũ quan lạnh nhạt, đối với chuyện thăng chức tăng lương cũng không động tâm.Lãnh đạo triệu tập nhân viên trong văn phòng, đơn giản tuyên bố chuyện Niệm Thanh được thăng chức, phản ứng của các đồng nghiệp đều không giống nhau, mỗi ánh mắt đều rất khác thường.Sau cùng là tiếng vỗ tay kết thúc.Niệm Thanh thu dọn xong đồ đạc ở vị trí làm việc, dọn vào văn phòng mới.Lúc đóng cửa, cô cố ý để lại một khe hở để nghe thông tin bên ngoài.“Nghe nói là dựa vào hiến thân để thăng chức.”“Cô ta ngủ với mấy người đàn ông rồi? không phải là một đường ngủ tiến vào chứ?”“Ai mà biết được.có điều cô ta có thể ngủ được với cố thanh hằng cũng coi như là có bản lãnh.”Cửa văn phòng không tiếng động đóng lại.Niệm Thanh từng nghĩ tới chuyện từ chức, nhưng hiện tại cô không thể khuất phục.hiện giờ cô thăng chức, tiền lương cũng cao hơn, nhưng trước mắt cô vẫn chưa tìm được công việc khác, cô vẫn phải tiếp tục làm.Về phần Cố Thanh Hằng, trước đây rõ ràng anh từng nói tạm thời không nghĩ tới chuyện cùng công ty cô ký hợp đồng, nhưng sau khi lên giường cùng anh, anh liền lập tức ký…Anh đang nghĩ gì?Lúc này, điện thoại trên bàn vang lên.Niệm Thanh vừa nhìn lông mày liền nhíu lại, là Cố Thanh Hằng gọi tới, cô do dự nghe hay không nghe.Yến Tử muốn cô kiếm lợi từ Cố Thanh Hằng, nhưng cô cảm thấy Cố Thanh Hằng không phải là người đàn ông mà một cô gái có chút thông minh như cô có thể khống chế.Anh quá nguy hiểm, cô trước tiên vẫn là rút lui thì thông minh hơn.

Chương 28: 28: Bán Thân Cầu Vinh Không Phải Là Ước Nguyện Ban Đầu Của Cô