Tô Diệu Vân cảm thấy như bị quỷ đè, đầu óc choáng váng, muốn mở mắt nhưng mí mắt nặng như ngàn cân, cả người mềm nhũn không thể cử động. Giống như đang ở giữa chợ ồn ào, bên tai không ngừng có tiếng người nói: "Sinh viên đại học duy nhất trong thôn, cũng là sinh viên đại học lười biếng duy nhất trong thôn. " "Không biết hai vợ chồng đội trưởng Tô có phải bị điên không, lãng phí tiền cho một đứa con gái đi học. " "Học đại học xong chẳng phải vẫn về thôn, mai mốt tôi cũng bảo con gái mình đừng học nữa, bây giờ bận mùa màng rồi về giúp tôi làm việc. " "Này! Nhà tôi có thằng Nhị Đản học cùng lớp với nó, không biết học kỳ này học được cái gì, Nhị Đản nói nó học không tốt. " "Cho nên mới nói tại sao Đản Đản lại nghịch ngợm trong lớp. " "Tôi thấy vậy, trực tiếp nói với trưởng thôn đổi người khác, Lan Huệ nhà tôi cũng được, học hết cấp ba thì kém đại học đến đâu chứ?" "Gái lớn rồi còn không lấy chồng thì chẳng ai thèm. " "Cướp việc của người khác thì có thể là người tốt sao? Tôi thấy cả đời…
Chương 2: Chương 2
Thập Niên 70: Cuộc Sống Nuôi Heo Của Giáo Sư Nông HọcTác giả: Thử Quất Phi Bỉ KếtTruyện Điền Văn, Truyện Đông Phương, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngTô Diệu Vân cảm thấy như bị quỷ đè, đầu óc choáng váng, muốn mở mắt nhưng mí mắt nặng như ngàn cân, cả người mềm nhũn không thể cử động. Giống như đang ở giữa chợ ồn ào, bên tai không ngừng có tiếng người nói: "Sinh viên đại học duy nhất trong thôn, cũng là sinh viên đại học lười biếng duy nhất trong thôn. " "Không biết hai vợ chồng đội trưởng Tô có phải bị điên không, lãng phí tiền cho một đứa con gái đi học. " "Học đại học xong chẳng phải vẫn về thôn, mai mốt tôi cũng bảo con gái mình đừng học nữa, bây giờ bận mùa màng rồi về giúp tôi làm việc. " "Này! Nhà tôi có thằng Nhị Đản học cùng lớp với nó, không biết học kỳ này học được cái gì, Nhị Đản nói nó học không tốt. " "Cho nên mới nói tại sao Đản Đản lại nghịch ngợm trong lớp. " "Tôi thấy vậy, trực tiếp nói với trưởng thôn đổi người khác, Lan Huệ nhà tôi cũng được, học hết cấp ba thì kém đại học đến đâu chứ?" "Gái lớn rồi còn không lấy chồng thì chẳng ai thèm. " "Cướp việc của người khác thì có thể là người tốt sao? Tôi thấy cả đời… Nguyên chủ là con gái út của đội trưởng đội sản xuất trong thôn, từ nhỏ đã học hành thông minh, thêm vào đó năm anh chị trước đều không muốn học hành, đội trưởng Tô tâm niệm muốn nhà mình có một đứa con đại học nên đã nghiến răng cho cô đi học đại học.Mà nguyên chủ từ nhỏ đã xinh xắn như búp bê, lớn lên càng xinh đẹp, người nhà đều chiều chuộng, căn bản không để cô làm việc.Ở nông thôn những năm 70, có một cô gái mười ngón tay không dính nước lã là chuyện cực kỳ bất thường, nhưng nhà họ Tô lại vui vẻ chiều chuộng.Nguyên chủ nếu có thể tiếp tục học đại học, sau khi tốt nghiệp ở lại thành phố làm việc cũng được.Không ngờ chỉ còn thiếu hai năm nữa, trường đại học lại ngừng học, cô cũng bất đắc dĩ trở về thôn.Cô vốn tưởng rằng đợi vài tháng nữa là có thể trở về nhưng mãi không có thông báo trở lại trường.Đội trưởng Tô thấy trường trung học trong thôn vừa thiếu một giáo viên, liền bàn bạc với trưởng thôn để sắp xếp, công việc này rất nhàn hạ lại gần nhà.Thôn Tô gia đã có sinh viên đại học đầu tiên, còn nguyện ý ở lại dạy học, trưởng thôn đương nhiên cầu còn không được.Ai ngờ nguyên chủ tự cho rằng mình học đến đại học thì không cam tâm ở lại thôn dạy học, cũng không muốn làm đồng nghiệp với những giáo viên chỉ có bằng cấp trung học.Chỉ khổ nỗi tạm thời không tìm được công việc nhàn hạ, mỗi ngày đều u uất đi dạy học, thỉnh thoảng còn bị người trong thôn châm chọc rằng học hành cũng vô dụng.Nguyên chủ vừa vô cùng ấm ức, vừa không thèm tranh cãi với những người thích đơm đặt thị phi, nói xấu sau lưng người khác.Điều này lại càng làm cho những người đó hăng hái hơn, thậm chí còn trực tiếp châm chọc cô số hưởng khi được sinh ra trong nhà họ Tô.Nguyên chủ nghe những lời đàm tiếu lâu ngày, trong lòng lờ mờ trách đội trưởng Tô tự tiện sắp xếp công việc cho cô.Cha mẹ Tô thấy con gái mỗi ngày đi dạy cho có lệ, ngày càng trở nên u uất, hai người bắt đầu thay nhau khuyên nhủ.Nhưng không có tiến triển gì, thậm chí sau khi biết con gái trong lòng còn trách móc họ, hai người mới hiểu ra được con gái đã bị mình chiều hư, chỉ có thể đợi cô tự mình nghĩ thông suốt.Nguyên chủ phát hiện cha mẹ không còn quan tâm mình nữa, càng buồn bực tự mình ấm ức.Hơn nữa sau khi mùa vụ bắt đầu, cả nhà đều phải ra đồng làm việc, mà chị dâu cô về nhà vào lúc nửa đêm phát hiện cô không nấu cơm mà lại cầm sách đọc, càng không hài lòng.Lời trong ý ngoài đều nói cô đọc sách đến ngốc rồi.
Nguyên chủ là con gái út của đội trưởng đội sản xuất trong thôn, từ nhỏ đã học hành thông minh, thêm vào đó năm anh chị trước đều không muốn học hành, đội trưởng Tô tâm niệm muốn nhà mình có một đứa con đại học nên đã nghiến răng cho cô đi học đại học.
Mà nguyên chủ từ nhỏ đã xinh xắn như búp bê, lớn lên càng xinh đẹp, người nhà đều chiều chuộng, căn bản không để cô làm việc.
Ở nông thôn những năm 70, có một cô gái mười ngón tay không dính nước lã là chuyện cực kỳ bất thường, nhưng nhà họ Tô lại vui vẻ chiều chuộng.
Nguyên chủ nếu có thể tiếp tục học đại học, sau khi tốt nghiệp ở lại thành phố làm việc cũng được.
Không ngờ chỉ còn thiếu hai năm nữa, trường đại học lại ngừng học, cô cũng bất đắc dĩ trở về thôn.
Cô vốn tưởng rằng đợi vài tháng nữa là có thể trở về nhưng mãi không có thông báo trở lại trường.
Đội trưởng Tô thấy trường trung học trong thôn vừa thiếu một giáo viên, liền bàn bạc với trưởng thôn để sắp xếp, công việc này rất nhàn hạ lại gần nhà.
Thôn Tô gia đã có sinh viên đại học đầu tiên, còn nguyện ý ở lại dạy học, trưởng thôn đương nhiên cầu còn không được.
Ai ngờ nguyên chủ tự cho rằng mình học đến đại học thì không cam tâm ở lại thôn dạy học, cũng không muốn làm đồng nghiệp với những giáo viên chỉ có bằng cấp trung học.
Chỉ khổ nỗi tạm thời không tìm được công việc nhàn hạ, mỗi ngày đều u uất đi dạy học, thỉnh thoảng còn bị người trong thôn châm chọc rằng học hành cũng vô dụng.
Nguyên chủ vừa vô cùng ấm ức, vừa không thèm tranh cãi với những người thích đơm đặt thị phi, nói xấu sau lưng người khác.
Điều này lại càng làm cho những người đó hăng hái hơn, thậm chí còn trực tiếp châm chọc cô số hưởng khi được sinh ra trong nhà họ Tô.
Nguyên chủ nghe những lời đàm tiếu lâu ngày, trong lòng lờ mờ trách đội trưởng Tô tự tiện sắp xếp công việc cho cô.
Cha mẹ Tô thấy con gái mỗi ngày đi dạy cho có lệ, ngày càng trở nên u uất, hai người bắt đầu thay nhau khuyên nhủ.
Nhưng không có tiến triển gì, thậm chí sau khi biết con gái trong lòng còn trách móc họ, hai người mới hiểu ra được con gái đã bị mình chiều hư, chỉ có thể đợi cô tự mình nghĩ thông suốt.
Nguyên chủ phát hiện cha mẹ không còn quan tâm mình nữa, càng buồn bực tự mình ấm ức.
Hơn nữa sau khi mùa vụ bắt đầu, cả nhà đều phải ra đồng làm việc, mà chị dâu cô về nhà vào lúc nửa đêm phát hiện cô không nấu cơm mà lại cầm sách đọc, càng không hài lòng.
Lời trong ý ngoài đều nói cô đọc sách đến ngốc rồi.
Thập Niên 70: Cuộc Sống Nuôi Heo Của Giáo Sư Nông HọcTác giả: Thử Quất Phi Bỉ KếtTruyện Điền Văn, Truyện Đông Phương, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngTô Diệu Vân cảm thấy như bị quỷ đè, đầu óc choáng váng, muốn mở mắt nhưng mí mắt nặng như ngàn cân, cả người mềm nhũn không thể cử động. Giống như đang ở giữa chợ ồn ào, bên tai không ngừng có tiếng người nói: "Sinh viên đại học duy nhất trong thôn, cũng là sinh viên đại học lười biếng duy nhất trong thôn. " "Không biết hai vợ chồng đội trưởng Tô có phải bị điên không, lãng phí tiền cho một đứa con gái đi học. " "Học đại học xong chẳng phải vẫn về thôn, mai mốt tôi cũng bảo con gái mình đừng học nữa, bây giờ bận mùa màng rồi về giúp tôi làm việc. " "Này! Nhà tôi có thằng Nhị Đản học cùng lớp với nó, không biết học kỳ này học được cái gì, Nhị Đản nói nó học không tốt. " "Cho nên mới nói tại sao Đản Đản lại nghịch ngợm trong lớp. " "Tôi thấy vậy, trực tiếp nói với trưởng thôn đổi người khác, Lan Huệ nhà tôi cũng được, học hết cấp ba thì kém đại học đến đâu chứ?" "Gái lớn rồi còn không lấy chồng thì chẳng ai thèm. " "Cướp việc của người khác thì có thể là người tốt sao? Tôi thấy cả đời… Nguyên chủ là con gái út của đội trưởng đội sản xuất trong thôn, từ nhỏ đã học hành thông minh, thêm vào đó năm anh chị trước đều không muốn học hành, đội trưởng Tô tâm niệm muốn nhà mình có một đứa con đại học nên đã nghiến răng cho cô đi học đại học.Mà nguyên chủ từ nhỏ đã xinh xắn như búp bê, lớn lên càng xinh đẹp, người nhà đều chiều chuộng, căn bản không để cô làm việc.Ở nông thôn những năm 70, có một cô gái mười ngón tay không dính nước lã là chuyện cực kỳ bất thường, nhưng nhà họ Tô lại vui vẻ chiều chuộng.Nguyên chủ nếu có thể tiếp tục học đại học, sau khi tốt nghiệp ở lại thành phố làm việc cũng được.Không ngờ chỉ còn thiếu hai năm nữa, trường đại học lại ngừng học, cô cũng bất đắc dĩ trở về thôn.Cô vốn tưởng rằng đợi vài tháng nữa là có thể trở về nhưng mãi không có thông báo trở lại trường.Đội trưởng Tô thấy trường trung học trong thôn vừa thiếu một giáo viên, liền bàn bạc với trưởng thôn để sắp xếp, công việc này rất nhàn hạ lại gần nhà.Thôn Tô gia đã có sinh viên đại học đầu tiên, còn nguyện ý ở lại dạy học, trưởng thôn đương nhiên cầu còn không được.Ai ngờ nguyên chủ tự cho rằng mình học đến đại học thì không cam tâm ở lại thôn dạy học, cũng không muốn làm đồng nghiệp với những giáo viên chỉ có bằng cấp trung học.Chỉ khổ nỗi tạm thời không tìm được công việc nhàn hạ, mỗi ngày đều u uất đi dạy học, thỉnh thoảng còn bị người trong thôn châm chọc rằng học hành cũng vô dụng.Nguyên chủ vừa vô cùng ấm ức, vừa không thèm tranh cãi với những người thích đơm đặt thị phi, nói xấu sau lưng người khác.Điều này lại càng làm cho những người đó hăng hái hơn, thậm chí còn trực tiếp châm chọc cô số hưởng khi được sinh ra trong nhà họ Tô.Nguyên chủ nghe những lời đàm tiếu lâu ngày, trong lòng lờ mờ trách đội trưởng Tô tự tiện sắp xếp công việc cho cô.Cha mẹ Tô thấy con gái mỗi ngày đi dạy cho có lệ, ngày càng trở nên u uất, hai người bắt đầu thay nhau khuyên nhủ.Nhưng không có tiến triển gì, thậm chí sau khi biết con gái trong lòng còn trách móc họ, hai người mới hiểu ra được con gái đã bị mình chiều hư, chỉ có thể đợi cô tự mình nghĩ thông suốt.Nguyên chủ phát hiện cha mẹ không còn quan tâm mình nữa, càng buồn bực tự mình ấm ức.Hơn nữa sau khi mùa vụ bắt đầu, cả nhà đều phải ra đồng làm việc, mà chị dâu cô về nhà vào lúc nửa đêm phát hiện cô không nấu cơm mà lại cầm sách đọc, càng không hài lòng.Lời trong ý ngoài đều nói cô đọc sách đến ngốc rồi.