Chu Xảo Mạn không thể tin được, cô ta cẩn thận đánh giá Tô Ngư, dáng vẻ Tô Ngư như tiên nữ, toàn thân đều giống như dính tiên khí, tỏa sáng rực rỡ, không giống người bình thường, nhưng Tô Ngư thế này, lại nhất quyết không mềm lòng. Trước khi đến, Chu Xảo Mạn đã suy nghĩ thật kĩ, cho rằng Tô Ngư nhất định sẽ thương hại cô ta, giúp đỡ cô ta, trước khi cô ta xuống nông thôn, quan hệ với Tô Ngư cũng không tệ, mặc dù mấy năm nay vì khoảng cách mà xa cách, tình cảm vẫn còn một ít, nhưng Tô Ngư không hề lay động, khiến kế hoạch của cô ta phá sản ngay từ đầu. “Tiểu Ngư, Xảo Mạn, chị em các con nói chuyện gì vậy, ăn cơm thôi nào. ”Tô Ngư: “Chị họ, mẹ em gọi, ra ngoài ăn cơm thôi. ”Sắc mặt Chu Xảo Mạn khó coi, nhưng khi nhìn Tô Ngư, cố gắng nặn ra nụ cười: “Được. ”“Nào, Xảo Mạn cứ ngồi tự nhiên, đừng đứng đấy, nếm thử đồ ăn ba Tiểu Ngư làm đi. ” Lý Lâm cười sảng khoái, vỗ vỗ cái ghế bên cạnh. Thịt khô xào đậu đũa, trứng xào cà chua, còn có một bát canh bí đao lớn, Chu Xảo Mạn quét qua một lần…
Chương 3: Chương 3
Nữ Phụ Cá Mặn Nằm Thắng Ở Niên Đại VănTác giả: Nguyệt Minh Tinh MãnTruyện Cung Đấu, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngChu Xảo Mạn không thể tin được, cô ta cẩn thận đánh giá Tô Ngư, dáng vẻ Tô Ngư như tiên nữ, toàn thân đều giống như dính tiên khí, tỏa sáng rực rỡ, không giống người bình thường, nhưng Tô Ngư thế này, lại nhất quyết không mềm lòng. Trước khi đến, Chu Xảo Mạn đã suy nghĩ thật kĩ, cho rằng Tô Ngư nhất định sẽ thương hại cô ta, giúp đỡ cô ta, trước khi cô ta xuống nông thôn, quan hệ với Tô Ngư cũng không tệ, mặc dù mấy năm nay vì khoảng cách mà xa cách, tình cảm vẫn còn một ít, nhưng Tô Ngư không hề lay động, khiến kế hoạch của cô ta phá sản ngay từ đầu. “Tiểu Ngư, Xảo Mạn, chị em các con nói chuyện gì vậy, ăn cơm thôi nào. ”Tô Ngư: “Chị họ, mẹ em gọi, ra ngoài ăn cơm thôi. ”Sắc mặt Chu Xảo Mạn khó coi, nhưng khi nhìn Tô Ngư, cố gắng nặn ra nụ cười: “Được. ”“Nào, Xảo Mạn cứ ngồi tự nhiên, đừng đứng đấy, nếm thử đồ ăn ba Tiểu Ngư làm đi. ” Lý Lâm cười sảng khoái, vỗ vỗ cái ghế bên cạnh. Thịt khô xào đậu đũa, trứng xào cà chua, còn có một bát canh bí đao lớn, Chu Xảo Mạn quét qua một lần… Tô Quý Hoa gật đầu, vẻ mặt cảm khái: “Vào thành phố đã không dễ, sống được ở đây lại càng khó.Nếu năm đó ba không cứu ông Vương, thì sẽ đi học nấu ăn, nếu làm không tốt, ba còn phải về quê trồng trọt, sao có thể trở thành đầu bếp của khách sạn quốc doanh.Không có ông Vương của con, sẽ không có ba ngày hôm nay.”Tô Ngư kéo tay ba cô, nghiêm trang nói: “Cảm tạ đồng chí Tô, lương thiện chính trực, tích cực phấn đấu, cực kì tài giỏi, lại kiện định cần cù chăm chỉ, sẽ làm rất nhiều đồ ăn ngon.Tất nhiên con thật sự là rất hạnh phúc rồi.”Một tay khác vươn ra kéo Lý Lâm: “Phải cảm ơn đồng chí Tiểu Lý xinh đẹp mỹ lệ mới phải, có mắt nhìn người, cảm ơn mẹ đã dũng cảm kiên định, sinh hạ một đứa con gái bảo bối như con, con có hai vị đồng chí này dẫn dắt, cái gì cũng không sợ nha~ Ai da, sao con lại hạnh phúc thế này cơ chứ?”Đồng chí Tô và đồng chí Tiểu Lý đồng thời bị đồng chí Tô Ngư nghiêm mặt chọc cười.Nhìn thấy nụ cười không hề lo lắng của ba mẹ, Tô Ngư cũng nhìn không được cong môi, tiếp đó lộ ra nụ cười sáng lạn, một nhà ba người cười thành một đống.Cho dù đời này của cô chỉ là một nhân vật phụ trong quyển tiểu thuyết niên đại văn thì thế nào? Chỉ cần ba mẹ đều ở đây, thì cô biết, những điều này cơ bản chẳng tinh là gì, tiểu thuyết chỉ là tiểu thuyết, cuộc đời của cô chỉ có cô mới có thể là nhân vật chính.Vừa rồi cô đã từ chối Chu Xảo Mạn, cái gọi là nội dung tiểu thuyết, đã bắt đầu thay đổi.Đúng vậy, tối hôm qua Tô Ngư ngủ mơ, mơ thấy kiếp trước cô xem qua một quyển tiểu thiết niên đại văn, phát hiện thế giới mà cô đang ở là quyển niên đại văn mà cô đọc kiếp trước.Quyển tiểu thuyết này kể về sự sống lại của nữ chính Chu Xảo Mạn, không ngừng phấn đấu, chống lại người thân cực phẩm, hết đấu nam phụ lại đến nữ phụ, đấu lại những khó khăn trên con đường buôn bán.Tô Ngư chính là một trong những nữ phụ bị Chu Xảo Mạn đánh bại, chỉ vì Tô Ngư vừa gặp đã yêu nam chính nguyên tác, rối rít phá hoại, làm cho con đường tình cảm của nam nữ chính gặp rất nhiều trắc trở, thậm chí chỉ chút nữa đã khiến nam nữ chính chia tay.
Tô Quý Hoa gật đầu, vẻ mặt cảm khái: “Vào thành phố đã không dễ, sống được ở đây lại càng khó.
Nếu năm đó ba không cứu ông Vương, thì sẽ đi học nấu ăn, nếu làm không tốt, ba còn phải về quê trồng trọt, sao có thể trở thành đầu bếp của khách sạn quốc doanh.
Không có ông Vương của con, sẽ không có ba ngày hôm nay.
”
Tô Ngư kéo tay ba cô, nghiêm trang nói: “Cảm tạ đồng chí Tô, lương thiện chính trực, tích cực phấn đấu, cực kì tài giỏi, lại kiện định cần cù chăm chỉ, sẽ làm rất nhiều đồ ăn ngon.
Tất nhiên con thật sự là rất hạnh phúc rồi.
”
Một tay khác vươn ra kéo Lý Lâm: “Phải cảm ơn đồng chí Tiểu Lý xinh đẹp mỹ lệ mới phải, có mắt nhìn người, cảm ơn mẹ đã dũng cảm kiên định, sinh hạ một đứa con gái bảo bối như con, con có hai vị đồng chí này dẫn dắt, cái gì cũng không sợ nha~ Ai da, sao con lại hạnh phúc thế này cơ chứ?”
Đồng chí Tô và đồng chí Tiểu Lý đồng thời bị đồng chí Tô Ngư nghiêm mặt chọc cười.
Nhìn thấy nụ cười không hề lo lắng của ba mẹ, Tô Ngư cũng nhìn không được cong môi, tiếp đó lộ ra nụ cười sáng lạn, một nhà ba người cười thành một đống.
Cho dù đời này của cô chỉ là một nhân vật phụ trong quyển tiểu thuyết niên đại văn thì thế nào? Chỉ cần ba mẹ đều ở đây, thì cô biết, những điều này cơ bản chẳng tinh là gì, tiểu thuyết chỉ là tiểu thuyết, cuộc đời của cô chỉ có cô mới có thể là nhân vật chính.
Vừa rồi cô đã từ chối Chu Xảo Mạn, cái gọi là nội dung tiểu thuyết, đã bắt đầu thay đổi.
Đúng vậy, tối hôm qua Tô Ngư ngủ mơ, mơ thấy kiếp trước cô xem qua một quyển tiểu thiết niên đại văn, phát hiện thế giới mà cô đang ở là quyển niên đại văn mà cô đọc kiếp trước.
Quyển tiểu thuyết này kể về sự sống lại của nữ chính Chu Xảo Mạn, không ngừng phấn đấu, chống lại người thân cực phẩm, hết đấu nam phụ lại đến nữ phụ, đấu lại những khó khăn trên con đường buôn bán.
Tô Ngư chính là một trong những nữ phụ bị Chu Xảo Mạn đánh bại, chỉ vì Tô Ngư vừa gặp đã yêu nam chính nguyên tác, rối rít phá hoại, làm cho con đường tình cảm của nam nữ chính gặp rất nhiều trắc trở, thậm chí chỉ chút nữa đã khiến nam nữ chính chia tay.
Nữ Phụ Cá Mặn Nằm Thắng Ở Niên Đại VănTác giả: Nguyệt Minh Tinh MãnTruyện Cung Đấu, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngChu Xảo Mạn không thể tin được, cô ta cẩn thận đánh giá Tô Ngư, dáng vẻ Tô Ngư như tiên nữ, toàn thân đều giống như dính tiên khí, tỏa sáng rực rỡ, không giống người bình thường, nhưng Tô Ngư thế này, lại nhất quyết không mềm lòng. Trước khi đến, Chu Xảo Mạn đã suy nghĩ thật kĩ, cho rằng Tô Ngư nhất định sẽ thương hại cô ta, giúp đỡ cô ta, trước khi cô ta xuống nông thôn, quan hệ với Tô Ngư cũng không tệ, mặc dù mấy năm nay vì khoảng cách mà xa cách, tình cảm vẫn còn một ít, nhưng Tô Ngư không hề lay động, khiến kế hoạch của cô ta phá sản ngay từ đầu. “Tiểu Ngư, Xảo Mạn, chị em các con nói chuyện gì vậy, ăn cơm thôi nào. ”Tô Ngư: “Chị họ, mẹ em gọi, ra ngoài ăn cơm thôi. ”Sắc mặt Chu Xảo Mạn khó coi, nhưng khi nhìn Tô Ngư, cố gắng nặn ra nụ cười: “Được. ”“Nào, Xảo Mạn cứ ngồi tự nhiên, đừng đứng đấy, nếm thử đồ ăn ba Tiểu Ngư làm đi. ” Lý Lâm cười sảng khoái, vỗ vỗ cái ghế bên cạnh. Thịt khô xào đậu đũa, trứng xào cà chua, còn có một bát canh bí đao lớn, Chu Xảo Mạn quét qua một lần… Tô Quý Hoa gật đầu, vẻ mặt cảm khái: “Vào thành phố đã không dễ, sống được ở đây lại càng khó.Nếu năm đó ba không cứu ông Vương, thì sẽ đi học nấu ăn, nếu làm không tốt, ba còn phải về quê trồng trọt, sao có thể trở thành đầu bếp của khách sạn quốc doanh.Không có ông Vương của con, sẽ không có ba ngày hôm nay.”Tô Ngư kéo tay ba cô, nghiêm trang nói: “Cảm tạ đồng chí Tô, lương thiện chính trực, tích cực phấn đấu, cực kì tài giỏi, lại kiện định cần cù chăm chỉ, sẽ làm rất nhiều đồ ăn ngon.Tất nhiên con thật sự là rất hạnh phúc rồi.”Một tay khác vươn ra kéo Lý Lâm: “Phải cảm ơn đồng chí Tiểu Lý xinh đẹp mỹ lệ mới phải, có mắt nhìn người, cảm ơn mẹ đã dũng cảm kiên định, sinh hạ một đứa con gái bảo bối như con, con có hai vị đồng chí này dẫn dắt, cái gì cũng không sợ nha~ Ai da, sao con lại hạnh phúc thế này cơ chứ?”Đồng chí Tô và đồng chí Tiểu Lý đồng thời bị đồng chí Tô Ngư nghiêm mặt chọc cười.Nhìn thấy nụ cười không hề lo lắng của ba mẹ, Tô Ngư cũng nhìn không được cong môi, tiếp đó lộ ra nụ cười sáng lạn, một nhà ba người cười thành một đống.Cho dù đời này của cô chỉ là một nhân vật phụ trong quyển tiểu thuyết niên đại văn thì thế nào? Chỉ cần ba mẹ đều ở đây, thì cô biết, những điều này cơ bản chẳng tinh là gì, tiểu thuyết chỉ là tiểu thuyết, cuộc đời của cô chỉ có cô mới có thể là nhân vật chính.Vừa rồi cô đã từ chối Chu Xảo Mạn, cái gọi là nội dung tiểu thuyết, đã bắt đầu thay đổi.Đúng vậy, tối hôm qua Tô Ngư ngủ mơ, mơ thấy kiếp trước cô xem qua một quyển tiểu thiết niên đại văn, phát hiện thế giới mà cô đang ở là quyển niên đại văn mà cô đọc kiếp trước.Quyển tiểu thuyết này kể về sự sống lại của nữ chính Chu Xảo Mạn, không ngừng phấn đấu, chống lại người thân cực phẩm, hết đấu nam phụ lại đến nữ phụ, đấu lại những khó khăn trên con đường buôn bán.Tô Ngư chính là một trong những nữ phụ bị Chu Xảo Mạn đánh bại, chỉ vì Tô Ngư vừa gặp đã yêu nam chính nguyên tác, rối rít phá hoại, làm cho con đường tình cảm của nam nữ chính gặp rất nhiều trắc trở, thậm chí chỉ chút nữa đã khiến nam nữ chính chia tay.