Chu Xảo Mạn không thể tin được, cô ta cẩn thận đánh giá Tô Ngư, dáng vẻ Tô Ngư như tiên nữ, toàn thân đều giống như dính tiên khí, tỏa sáng rực rỡ, không giống người bình thường, nhưng Tô Ngư thế này, lại nhất quyết không mềm lòng. Trước khi đến, Chu Xảo Mạn đã suy nghĩ thật kĩ, cho rằng Tô Ngư nhất định sẽ thương hại cô ta, giúp đỡ cô ta, trước khi cô ta xuống nông thôn, quan hệ với Tô Ngư cũng không tệ, mặc dù mấy năm nay vì khoảng cách mà xa cách, tình cảm vẫn còn một ít, nhưng Tô Ngư không hề lay động, khiến kế hoạch của cô ta phá sản ngay từ đầu. “Tiểu Ngư, Xảo Mạn, chị em các con nói chuyện gì vậy, ăn cơm thôi nào. ”Tô Ngư: “Chị họ, mẹ em gọi, ra ngoài ăn cơm thôi. ”Sắc mặt Chu Xảo Mạn khó coi, nhưng khi nhìn Tô Ngư, cố gắng nặn ra nụ cười: “Được. ”“Nào, Xảo Mạn cứ ngồi tự nhiên, đừng đứng đấy, nếm thử đồ ăn ba Tiểu Ngư làm đi. ” Lý Lâm cười sảng khoái, vỗ vỗ cái ghế bên cạnh. Thịt khô xào đậu đũa, trứng xào cà chua, còn có một bát canh bí đao lớn, Chu Xảo Mạn quét qua một lần…

Chương 35: Chương 35

Nữ Phụ Cá Mặn Nằm Thắng Ở Niên Đại VănTác giả: Nguyệt Minh Tinh MãnTruyện Cung Đấu, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngChu Xảo Mạn không thể tin được, cô ta cẩn thận đánh giá Tô Ngư, dáng vẻ Tô Ngư như tiên nữ, toàn thân đều giống như dính tiên khí, tỏa sáng rực rỡ, không giống người bình thường, nhưng Tô Ngư thế này, lại nhất quyết không mềm lòng. Trước khi đến, Chu Xảo Mạn đã suy nghĩ thật kĩ, cho rằng Tô Ngư nhất định sẽ thương hại cô ta, giúp đỡ cô ta, trước khi cô ta xuống nông thôn, quan hệ với Tô Ngư cũng không tệ, mặc dù mấy năm nay vì khoảng cách mà xa cách, tình cảm vẫn còn một ít, nhưng Tô Ngư không hề lay động, khiến kế hoạch của cô ta phá sản ngay từ đầu. “Tiểu Ngư, Xảo Mạn, chị em các con nói chuyện gì vậy, ăn cơm thôi nào. ”Tô Ngư: “Chị họ, mẹ em gọi, ra ngoài ăn cơm thôi. ”Sắc mặt Chu Xảo Mạn khó coi, nhưng khi nhìn Tô Ngư, cố gắng nặn ra nụ cười: “Được. ”“Nào, Xảo Mạn cứ ngồi tự nhiên, đừng đứng đấy, nếm thử đồ ăn ba Tiểu Ngư làm đi. ” Lý Lâm cười sảng khoái, vỗ vỗ cái ghế bên cạnh. Thịt khô xào đậu đũa, trứng xào cà chua, còn có một bát canh bí đao lớn, Chu Xảo Mạn quét qua một lần… Tô Ngư cười giả: "Thím Tôn, hôm nay con mới biết, thì ra nhà dì ở ven biển.”Mọi người vừa nghe thấy thế, tiếng cười lại liên tiếp vang lên.Thím Tôn: "......”Sau khi phản công, Tô Ngư cũng không chút lưu tình vỗ nhẹ cánh tay Lục Thiệu Phong, sau đó lập tức buông ra: “Mẹ em bảo anh vào nhà ngồi một chút, tuy hôm nay anh chỉ muốn đưa em về nhà chứ không phải định vào, dù sao cũng đến rồi, vào đi thôi, đừng để ba mẹ em đợi.”Lục Thiệu Phong nhìn Tô Ngư: "Được, anh nghe lời em, ngày mai anh chính thức đến thăm chú dì."Tô Ngư chớp chớp mắt, gật đầu: "Được."Tô Quý Hoa đứng ở cửa sổ nghiến răng nghiến lợi, trái tim như bị ngâm giấm: "Đồng chí Tiểu Lý, nghe này, nghe này, mới ngày đầu thôi mà Tiểu Ngư lại đang bảo vệ tên nhãi họ Lục như thế này…"Lý Lâm khoanh tay, nghiêm túc nói: “Đúng vậy, nhưng ngay từ đầu đồng chí Lục đã thể hiện rất tốt khi có thể cứu được Tô Ngư.Gần như, chỉ một chút thôi, cái mồm ba hoa của Tôn Đại Chủy đã hại con gái mình rồi.”Tô Quý Hoa nghẹn ngào nói: "Đúng vậy..."Lý Lâm: "Được rồi, đừng khóc nữa.Vận mệnh đến thì không thể ngăn cản được.Hiện tại xem ra đồng chí Lục xứng đáng với Tiểu Ngư của chúng ta.Hơn nữa, lúc em và anh quen nhau cũng chạc tuổi Tiểu Ngư.Tiểu Ngư giống anh ở điểm này, con bé nhìn thấy người mình thích sẽ lập tức hành động."Tô Quý Hoa: "Nói nhảm, người theo đuổi trước là anh."Lý Lâm: “Không, là em trước.”Tô Quý Hoa: “Anh trước."Lý Lâm: "Em đã nói với anh là em….""Ba mẹ?" Tô Ngư dùng sức gõ cửa, cố nhịn cười, nhưng nếu cô không lên tiếng, ba mẹ cô lại sắp bắt đầu một cuộc tranh luận khác về "ai là người theo đuổi trước".Lục Thiệu Phong đứng ở cửa và quan sát.Lý Lâm và Tô Quý Hoa đều quay đầu lại: "..."Tô Ngư ***** nở nụ cười: "Ba mẹ, tình cảm hai người thật tốt, ngay cả động tác quay đầu cũng giống hệt nhau, hơn nữa là cùng lúc."Lý Lâm và Tô Quý Hoa: "..." Cố chịu đựng, đây là con gái của mình! Không thể đánh!Tô Ngư tránh được trận chiến của ba mẹ trong gang tấc, dẫn Lục Thiệu Phong vào: "Ba mẹ, con đưa bạn trai đến gặp ba mẹ, ba mẹ nhìn này."

Tô Ngư cười giả: "Thím Tôn, hôm nay con mới biết, thì ra nhà dì ở ven biển.”

Mọi người vừa nghe thấy thế, tiếng cười lại liên tiếp vang lên.

Thím Tôn: "......”

Sau khi phản công, Tô Ngư cũng không chút lưu tình vỗ nhẹ cánh tay Lục Thiệu Phong, sau đó lập tức buông ra: “Mẹ em bảo anh vào nhà ngồi một chút, tuy hôm nay anh chỉ muốn đưa em về nhà chứ không phải định vào, dù sao cũng đến rồi, vào đi thôi, đừng để ba mẹ em đợi.”

Lục Thiệu Phong nhìn Tô Ngư: "Được, anh nghe lời em, ngày mai anh chính thức đến thăm chú dì."

Tô Ngư chớp chớp mắt, gật đầu: "Được."

Tô Quý Hoa đứng ở cửa sổ nghiến răng nghiến lợi, trái tim như bị ngâm giấm: "Đồng chí Tiểu Lý, nghe này, nghe này, mới ngày đầu thôi mà Tiểu Ngư lại đang bảo vệ tên nhãi họ Lục như thế này…"

Lý Lâm khoanh tay, nghiêm túc nói: “Đúng vậy, nhưng ngay từ đầu đồng chí Lục đã thể hiện rất tốt khi có thể cứu được Tô Ngư.

Gần như, chỉ một chút thôi, cái mồm ba hoa của Tôn Đại Chủy đã hại con gái mình rồi.”

Tô Quý Hoa nghẹn ngào nói: "Đúng vậy..."

Lý Lâm: "Được rồi, đừng khóc nữa.

Vận mệnh đến thì không thể ngăn cản được.

Hiện tại xem ra đồng chí Lục xứng đáng với Tiểu Ngư của chúng ta.

Hơn nữa, lúc em và anh quen nhau cũng chạc tuổi Tiểu Ngư.

Tiểu Ngư giống anh ở điểm này, con bé nhìn thấy người mình thích sẽ lập tức hành động."

Tô Quý Hoa: "Nói nhảm, người theo đuổi trước là anh."

Lý Lâm: “Không, là em trước.”

Tô Quý Hoa: “Anh trước."

Lý Lâm: "Em đã nói với anh là em…."

"Ba mẹ?" Tô Ngư dùng sức gõ cửa, cố nhịn cười, nhưng nếu cô không lên tiếng, ba mẹ cô lại sắp bắt đầu một cuộc tranh luận khác về "ai là người theo đuổi trước".

Lục Thiệu Phong đứng ở cửa và quan sát.

Lý Lâm và Tô Quý Hoa đều quay đầu lại: "..."

Tô Ngư ***** nở nụ cười: "Ba mẹ, tình cảm hai người thật tốt, ngay cả động tác quay đầu cũng giống hệt nhau, hơn nữa là cùng lúc."

Lý Lâm và Tô Quý Hoa: "..." Cố chịu đựng, đây là con gái của mình! Không thể đánh!

Tô Ngư tránh được trận chiến của ba mẹ trong gang tấc, dẫn Lục Thiệu Phong vào: "Ba mẹ, con đưa bạn trai đến gặp ba mẹ, ba mẹ nhìn này."

Nữ Phụ Cá Mặn Nằm Thắng Ở Niên Đại VănTác giả: Nguyệt Minh Tinh MãnTruyện Cung Đấu, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngChu Xảo Mạn không thể tin được, cô ta cẩn thận đánh giá Tô Ngư, dáng vẻ Tô Ngư như tiên nữ, toàn thân đều giống như dính tiên khí, tỏa sáng rực rỡ, không giống người bình thường, nhưng Tô Ngư thế này, lại nhất quyết không mềm lòng. Trước khi đến, Chu Xảo Mạn đã suy nghĩ thật kĩ, cho rằng Tô Ngư nhất định sẽ thương hại cô ta, giúp đỡ cô ta, trước khi cô ta xuống nông thôn, quan hệ với Tô Ngư cũng không tệ, mặc dù mấy năm nay vì khoảng cách mà xa cách, tình cảm vẫn còn một ít, nhưng Tô Ngư không hề lay động, khiến kế hoạch của cô ta phá sản ngay từ đầu. “Tiểu Ngư, Xảo Mạn, chị em các con nói chuyện gì vậy, ăn cơm thôi nào. ”Tô Ngư: “Chị họ, mẹ em gọi, ra ngoài ăn cơm thôi. ”Sắc mặt Chu Xảo Mạn khó coi, nhưng khi nhìn Tô Ngư, cố gắng nặn ra nụ cười: “Được. ”“Nào, Xảo Mạn cứ ngồi tự nhiên, đừng đứng đấy, nếm thử đồ ăn ba Tiểu Ngư làm đi. ” Lý Lâm cười sảng khoái, vỗ vỗ cái ghế bên cạnh. Thịt khô xào đậu đũa, trứng xào cà chua, còn có một bát canh bí đao lớn, Chu Xảo Mạn quét qua một lần… Tô Ngư cười giả: "Thím Tôn, hôm nay con mới biết, thì ra nhà dì ở ven biển.”Mọi người vừa nghe thấy thế, tiếng cười lại liên tiếp vang lên.Thím Tôn: "......”Sau khi phản công, Tô Ngư cũng không chút lưu tình vỗ nhẹ cánh tay Lục Thiệu Phong, sau đó lập tức buông ra: “Mẹ em bảo anh vào nhà ngồi một chút, tuy hôm nay anh chỉ muốn đưa em về nhà chứ không phải định vào, dù sao cũng đến rồi, vào đi thôi, đừng để ba mẹ em đợi.”Lục Thiệu Phong nhìn Tô Ngư: "Được, anh nghe lời em, ngày mai anh chính thức đến thăm chú dì."Tô Ngư chớp chớp mắt, gật đầu: "Được."Tô Quý Hoa đứng ở cửa sổ nghiến răng nghiến lợi, trái tim như bị ngâm giấm: "Đồng chí Tiểu Lý, nghe này, nghe này, mới ngày đầu thôi mà Tiểu Ngư lại đang bảo vệ tên nhãi họ Lục như thế này…"Lý Lâm khoanh tay, nghiêm túc nói: “Đúng vậy, nhưng ngay từ đầu đồng chí Lục đã thể hiện rất tốt khi có thể cứu được Tô Ngư.Gần như, chỉ một chút thôi, cái mồm ba hoa của Tôn Đại Chủy đã hại con gái mình rồi.”Tô Quý Hoa nghẹn ngào nói: "Đúng vậy..."Lý Lâm: "Được rồi, đừng khóc nữa.Vận mệnh đến thì không thể ngăn cản được.Hiện tại xem ra đồng chí Lục xứng đáng với Tiểu Ngư của chúng ta.Hơn nữa, lúc em và anh quen nhau cũng chạc tuổi Tiểu Ngư.Tiểu Ngư giống anh ở điểm này, con bé nhìn thấy người mình thích sẽ lập tức hành động."Tô Quý Hoa: "Nói nhảm, người theo đuổi trước là anh."Lý Lâm: “Không, là em trước.”Tô Quý Hoa: “Anh trước."Lý Lâm: "Em đã nói với anh là em….""Ba mẹ?" Tô Ngư dùng sức gõ cửa, cố nhịn cười, nhưng nếu cô không lên tiếng, ba mẹ cô lại sắp bắt đầu một cuộc tranh luận khác về "ai là người theo đuổi trước".Lục Thiệu Phong đứng ở cửa và quan sát.Lý Lâm và Tô Quý Hoa đều quay đầu lại: "..."Tô Ngư ***** nở nụ cười: "Ba mẹ, tình cảm hai người thật tốt, ngay cả động tác quay đầu cũng giống hệt nhau, hơn nữa là cùng lúc."Lý Lâm và Tô Quý Hoa: "..." Cố chịu đựng, đây là con gái của mình! Không thể đánh!Tô Ngư tránh được trận chiến của ba mẹ trong gang tấc, dẫn Lục Thiệu Phong vào: "Ba mẹ, con đưa bạn trai đến gặp ba mẹ, ba mẹ nhìn này."

Chương 35: Chương 35