---- Tiết Bạch Lộ qua đi, người trong thôn đang bận rộn thu hoạch vụ thu. Cắt hoa màu, nghiền ngũ cốc, phơi lương thực, khắp nơi đều là cảnh tượng khí thế ngất trời, tiếng đập lúa liên tục vang lên. Lúc này các xã viên không phải bận rộn ngoài đồng thì cũng đập lúa trên bờ ruộng. Trên quốc lộ bên cạnh núi lớn chỉ có hai ba người, khá vắng vẻ. Kim Mỹ Hồng đang đạp chiếc xe đạp nam cũ kỹ có sườn ngang của cô ấy, nhìn thấy một chiếc xe Jeep màu xanh lá cây chạy về phía mình vội vàng gọi Khương Bảo ngồi ở yên sau một tiếng. "Đại Bảo, phía trước có xe, em thu chân vào đừng giơ ra đó, thu cả váy nữa. " Khương Bảo xuyên thành nữ phụ tên Khương Đại Bảo, tên chỉ khác một chữ. Mặc dù cô đã đến thế giới này được một hai năm rồi nhưng mỗi lần nghe thấy cái tên Đại Bảo vẫn khó chấp nhận. Cô chậm rãi dịu dàng nói: "Em biết rồi chị Mỹ Hồng. " Cô đặt một tay lên vai Kim Mỹ Hồng, tay kia quấn váy vào đùi. Kim Mỹ Hồng nghiêng đầu nhìn thấy bàn tay trắng nõn trên vai không khỏi cảm thán, trong vùng núi…
Chương 21: Chương 21
Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Bị Khinh Thường Trong Niên Đại VănTác giả: Nhân Thanh Thảo TâyTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng---- Tiết Bạch Lộ qua đi, người trong thôn đang bận rộn thu hoạch vụ thu. Cắt hoa màu, nghiền ngũ cốc, phơi lương thực, khắp nơi đều là cảnh tượng khí thế ngất trời, tiếng đập lúa liên tục vang lên. Lúc này các xã viên không phải bận rộn ngoài đồng thì cũng đập lúa trên bờ ruộng. Trên quốc lộ bên cạnh núi lớn chỉ có hai ba người, khá vắng vẻ. Kim Mỹ Hồng đang đạp chiếc xe đạp nam cũ kỹ có sườn ngang của cô ấy, nhìn thấy một chiếc xe Jeep màu xanh lá cây chạy về phía mình vội vàng gọi Khương Bảo ngồi ở yên sau một tiếng. "Đại Bảo, phía trước có xe, em thu chân vào đừng giơ ra đó, thu cả váy nữa. " Khương Bảo xuyên thành nữ phụ tên Khương Đại Bảo, tên chỉ khác một chữ. Mặc dù cô đã đến thế giới này được một hai năm rồi nhưng mỗi lần nghe thấy cái tên Đại Bảo vẫn khó chấp nhận. Cô chậm rãi dịu dàng nói: "Em biết rồi chị Mỹ Hồng. " Cô đặt một tay lên vai Kim Mỹ Hồng, tay kia quấn váy vào đùi. Kim Mỹ Hồng nghiêng đầu nhìn thấy bàn tay trắng nõn trên vai không khỏi cảm thán, trong vùng núi… ----Cậu muốn ngồi trong văn phòng, uống trà đọc báo.Trịnh Hữu Mặc nghiến răng nghiến lợi nói: "Không đi thì cũng phải đi!""Đi như thế nào?""Trói nó lại!"!Khương Bảo không biết tại sao mình lại nằm ở trên giường khách sạn, rõ ràng cô đã biết Trịnh Đăng Nguyệt có ý đồ bắt cóc mình, cũng đã thuyết phục cậu ta thành công, thế nhưng nội dung vở kịch vẫn phát triển theo tình tiết trong tiểu thuyết.Buổi tối hôm trước, trong lúc mơ mơ màng màng ngủ, cô nghe thấy bên tai có tiếng sột soạt.Mở mắt ra nhìn thì phát hiện Trịnh Đăng Nguyệt đang cầm dây thừng đứng ở đầu giường.Cô sợ tới mức xém chút nữa đã đi chầu ông bà ngay tại chỗ.Khương Bảo cảnh giác hỏi cậu ta muốn làm gì, cậu ta nói muốn trói cô đưa đến trước mặt Mạnh Tu Viễn, ép anh "đi vào khuôn khổ".Khương Bảo bị cậu ta làm cho tức cười: "Bắt cóc người khác là phạm pháp, phải ăn cơm tù, có thể cậu vừa trói tôi mang đến trước mặt Mạnh Tu Viễn, anh ta liền bắt cậu lại.Hơn nữa cha cậu sẽ vì đứa con trai phạm tội này mà bị kéo đến công xã phê bình, đến lúc đó ngay cả công việc cũng sẽ mất."Trịnh Đăng Nguyệt nghe cô nói như vậy, thầm nghĩ thế này không được! Cơm tù không ngon! Hơn nữa nếu như cha mất việc thì mỗi tháng cậu ta sẽ không có tiền để ăn thịt.Cậu ta lập tức từ bỏ, ném dây thừng bỏ chạy.Lúc này Khương Bảo đang ủ rũ nằm ở trên giường, quay đầu nhìn về phía nhà vệ sinh.Cửa phòng nhà vệ sinh không đóng, tiếng nước ào ào bên trong truyền tới tai Khương Bảo vô cùng rõ ràng, cô biết chính là người nam phụ trong tiểu thuyết kia đang tắm rửa.Lát nữa anh ta tắm rửa xong sẽ chui vào trong chăn của cô.Sau đó cả hai sẽ bị "bắt gian tại giường".!Ban đầu Mạnh Tu Viễn chỉ định nghỉ bốn ngày, nhưng hiện tại đã kéo dài đến sáu ngày.Buổi diễn thuyết cũng đã kết thúc, nhưng anh vẫn không tìm được nữ sinh mặc váy trắng kia.Trường học sắp xếp cho anh ở lại trong một khách sạn, mỗi đêm trước khi ngủ anh sẽ lấy chiếc khăn tay ra *****.Chiếc khăn tay này anh nhặt được ở dưới tàng cây trong trường học, khăn tay bằng vải bông, viền trăng lưỡi liềm, bên trên thêu hoa hồ điệp trên nền vàng, còn thoang thoảng mùi xà phòng rất thơm.Vị trí anh nhặt được chiếc khăn tay này trùng khớp với vị trí cô đứng lúc trước, cho nên anh có cảm giác cái khăn tay này chính là của nữ sinh mặc váy trắng đó làm rơi.Từ xưa đến nay, trong các quyển sách dân gian cũng có miêu tả, mở đầu một cuộc tình chính là khi chàng trai nhặt được đồ vật của cô gái đánh mất, tỷ như là trâm cài tóc, khuyên tai hoặc là khăn tay, sau đó chính là một chuyện tình thắm thiết.
----
Cậu muốn ngồi trong văn phòng, uống trà đọc báo.
Trịnh Hữu Mặc nghiến răng nghiến lợi nói: "Không đi thì cũng phải đi!"
"Đi như thế nào?"
"Trói nó lại!"
!
Khương Bảo không biết tại sao mình lại nằm ở trên giường khách sạn, rõ ràng cô đã biết Trịnh Đăng Nguyệt có ý đồ bắt cóc mình, cũng đã thuyết phục cậu ta thành công, thế nhưng nội dung vở kịch vẫn phát triển theo tình tiết trong tiểu thuyết.
Buổi tối hôm trước, trong lúc mơ mơ màng màng ngủ, cô nghe thấy bên tai có tiếng sột soạt.
Mở mắt ra nhìn thì phát hiện Trịnh Đăng Nguyệt đang cầm dây thừng đứng ở đầu giường.
Cô sợ tới mức xém chút nữa đã đi chầu ông bà ngay tại chỗ.
Khương Bảo cảnh giác hỏi cậu ta muốn làm gì, cậu ta nói muốn trói cô đưa đến trước mặt Mạnh Tu Viễn, ép anh "đi vào khuôn khổ".
Khương Bảo bị cậu ta làm cho tức cười: "Bắt cóc người khác là phạm pháp, phải ăn cơm tù, có thể cậu vừa trói tôi mang đến trước mặt Mạnh Tu Viễn, anh ta liền bắt cậu lại.
Hơn nữa cha cậu sẽ vì đứa con trai phạm tội này mà bị kéo đến công xã phê bình, đến lúc đó ngay cả công việc cũng sẽ mất.
"
Trịnh Đăng Nguyệt nghe cô nói như vậy, thầm nghĩ thế này không được! Cơm tù không ngon! Hơn nữa nếu như cha mất việc thì mỗi tháng cậu ta sẽ không có tiền để ăn thịt.
Cậu ta lập tức từ bỏ, ném dây thừng bỏ chạy.
Lúc này Khương Bảo đang ủ rũ nằm ở trên giường, quay đầu nhìn về phía nhà vệ sinh.
Cửa phòng nhà vệ sinh không đóng, tiếng nước ào ào bên trong truyền tới tai Khương Bảo vô cùng rõ ràng, cô biết chính là người nam phụ trong tiểu thuyết kia đang tắm rửa.
Lát nữa anh ta tắm rửa xong sẽ chui vào trong chăn của cô.
Sau đó cả hai sẽ bị "bắt gian tại giường".
!
Ban đầu Mạnh Tu Viễn chỉ định nghỉ bốn ngày, nhưng hiện tại đã kéo dài đến sáu ngày.
Buổi diễn thuyết cũng đã kết thúc, nhưng anh vẫn không tìm được nữ sinh mặc váy trắng kia.
Trường học sắp xếp cho anh ở lại trong một khách sạn, mỗi đêm trước khi ngủ anh sẽ lấy chiếc khăn tay ra *****.
Chiếc khăn tay này anh nhặt được ở dưới tàng cây trong trường học, khăn tay bằng vải bông, viền trăng lưỡi liềm, bên trên thêu hoa hồ điệp trên nền vàng, còn thoang thoảng mùi xà phòng rất thơm.
Vị trí anh nhặt được chiếc khăn tay này trùng khớp với vị trí cô đứng lúc trước, cho nên anh có cảm giác cái khăn tay này chính là của nữ sinh mặc váy trắng đó làm rơi.
Từ xưa đến nay, trong các quyển sách dân gian cũng có miêu tả, mở đầu một cuộc tình chính là khi chàng trai nhặt được đồ vật của cô gái đánh mất, tỷ như là trâm cài tóc, khuyên tai hoặc là khăn tay, sau đó chính là một chuyện tình thắm thiết.
Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Bị Khinh Thường Trong Niên Đại VănTác giả: Nhân Thanh Thảo TâyTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng---- Tiết Bạch Lộ qua đi, người trong thôn đang bận rộn thu hoạch vụ thu. Cắt hoa màu, nghiền ngũ cốc, phơi lương thực, khắp nơi đều là cảnh tượng khí thế ngất trời, tiếng đập lúa liên tục vang lên. Lúc này các xã viên không phải bận rộn ngoài đồng thì cũng đập lúa trên bờ ruộng. Trên quốc lộ bên cạnh núi lớn chỉ có hai ba người, khá vắng vẻ. Kim Mỹ Hồng đang đạp chiếc xe đạp nam cũ kỹ có sườn ngang của cô ấy, nhìn thấy một chiếc xe Jeep màu xanh lá cây chạy về phía mình vội vàng gọi Khương Bảo ngồi ở yên sau một tiếng. "Đại Bảo, phía trước có xe, em thu chân vào đừng giơ ra đó, thu cả váy nữa. " Khương Bảo xuyên thành nữ phụ tên Khương Đại Bảo, tên chỉ khác một chữ. Mặc dù cô đã đến thế giới này được một hai năm rồi nhưng mỗi lần nghe thấy cái tên Đại Bảo vẫn khó chấp nhận. Cô chậm rãi dịu dàng nói: "Em biết rồi chị Mỹ Hồng. " Cô đặt một tay lên vai Kim Mỹ Hồng, tay kia quấn váy vào đùi. Kim Mỹ Hồng nghiêng đầu nhìn thấy bàn tay trắng nõn trên vai không khỏi cảm thán, trong vùng núi… ----Cậu muốn ngồi trong văn phòng, uống trà đọc báo.Trịnh Hữu Mặc nghiến răng nghiến lợi nói: "Không đi thì cũng phải đi!""Đi như thế nào?""Trói nó lại!"!Khương Bảo không biết tại sao mình lại nằm ở trên giường khách sạn, rõ ràng cô đã biết Trịnh Đăng Nguyệt có ý đồ bắt cóc mình, cũng đã thuyết phục cậu ta thành công, thế nhưng nội dung vở kịch vẫn phát triển theo tình tiết trong tiểu thuyết.Buổi tối hôm trước, trong lúc mơ mơ màng màng ngủ, cô nghe thấy bên tai có tiếng sột soạt.Mở mắt ra nhìn thì phát hiện Trịnh Đăng Nguyệt đang cầm dây thừng đứng ở đầu giường.Cô sợ tới mức xém chút nữa đã đi chầu ông bà ngay tại chỗ.Khương Bảo cảnh giác hỏi cậu ta muốn làm gì, cậu ta nói muốn trói cô đưa đến trước mặt Mạnh Tu Viễn, ép anh "đi vào khuôn khổ".Khương Bảo bị cậu ta làm cho tức cười: "Bắt cóc người khác là phạm pháp, phải ăn cơm tù, có thể cậu vừa trói tôi mang đến trước mặt Mạnh Tu Viễn, anh ta liền bắt cậu lại.Hơn nữa cha cậu sẽ vì đứa con trai phạm tội này mà bị kéo đến công xã phê bình, đến lúc đó ngay cả công việc cũng sẽ mất."Trịnh Đăng Nguyệt nghe cô nói như vậy, thầm nghĩ thế này không được! Cơm tù không ngon! Hơn nữa nếu như cha mất việc thì mỗi tháng cậu ta sẽ không có tiền để ăn thịt.Cậu ta lập tức từ bỏ, ném dây thừng bỏ chạy.Lúc này Khương Bảo đang ủ rũ nằm ở trên giường, quay đầu nhìn về phía nhà vệ sinh.Cửa phòng nhà vệ sinh không đóng, tiếng nước ào ào bên trong truyền tới tai Khương Bảo vô cùng rõ ràng, cô biết chính là người nam phụ trong tiểu thuyết kia đang tắm rửa.Lát nữa anh ta tắm rửa xong sẽ chui vào trong chăn của cô.Sau đó cả hai sẽ bị "bắt gian tại giường".!Ban đầu Mạnh Tu Viễn chỉ định nghỉ bốn ngày, nhưng hiện tại đã kéo dài đến sáu ngày.Buổi diễn thuyết cũng đã kết thúc, nhưng anh vẫn không tìm được nữ sinh mặc váy trắng kia.Trường học sắp xếp cho anh ở lại trong một khách sạn, mỗi đêm trước khi ngủ anh sẽ lấy chiếc khăn tay ra *****.Chiếc khăn tay này anh nhặt được ở dưới tàng cây trong trường học, khăn tay bằng vải bông, viền trăng lưỡi liềm, bên trên thêu hoa hồ điệp trên nền vàng, còn thoang thoảng mùi xà phòng rất thơm.Vị trí anh nhặt được chiếc khăn tay này trùng khớp với vị trí cô đứng lúc trước, cho nên anh có cảm giác cái khăn tay này chính là của nữ sinh mặc váy trắng đó làm rơi.Từ xưa đến nay, trong các quyển sách dân gian cũng có miêu tả, mở đầu một cuộc tình chính là khi chàng trai nhặt được đồ vật của cô gái đánh mất, tỷ như là trâm cài tóc, khuyên tai hoặc là khăn tay, sau đó chính là một chuyện tình thắm thiết.