---- Tiết Bạch Lộ qua đi, người trong thôn đang bận rộn thu hoạch vụ thu. Cắt hoa màu, nghiền ngũ cốc, phơi lương thực, khắp nơi đều là cảnh tượng khí thế ngất trời, tiếng đập lúa liên tục vang lên. Lúc này các xã viên không phải bận rộn ngoài đồng thì cũng đập lúa trên bờ ruộng. Trên quốc lộ bên cạnh núi lớn chỉ có hai ba người, khá vắng vẻ. Kim Mỹ Hồng đang đạp chiếc xe đạp nam cũ kỹ có sườn ngang của cô ấy, nhìn thấy một chiếc xe Jeep màu xanh lá cây chạy về phía mình vội vàng gọi Khương Bảo ngồi ở yên sau một tiếng. "Đại Bảo, phía trước có xe, em thu chân vào đừng giơ ra đó, thu cả váy nữa. " Khương Bảo xuyên thành nữ phụ tên Khương Đại Bảo, tên chỉ khác một chữ. Mặc dù cô đã đến thế giới này được một hai năm rồi nhưng mỗi lần nghe thấy cái tên Đại Bảo vẫn khó chấp nhận. Cô chậm rãi dịu dàng nói: "Em biết rồi chị Mỹ Hồng. " Cô đặt một tay lên vai Kim Mỹ Hồng, tay kia quấn váy vào đùi. Kim Mỹ Hồng nghiêng đầu nhìn thấy bàn tay trắng nõn trên vai không khỏi cảm thán, trong vùng núi…

Chương 47: Chương 47

Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Bị Khinh Thường Trong Niên Đại VănTác giả: Nhân Thanh Thảo TâyTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng---- Tiết Bạch Lộ qua đi, người trong thôn đang bận rộn thu hoạch vụ thu. Cắt hoa màu, nghiền ngũ cốc, phơi lương thực, khắp nơi đều là cảnh tượng khí thế ngất trời, tiếng đập lúa liên tục vang lên. Lúc này các xã viên không phải bận rộn ngoài đồng thì cũng đập lúa trên bờ ruộng. Trên quốc lộ bên cạnh núi lớn chỉ có hai ba người, khá vắng vẻ. Kim Mỹ Hồng đang đạp chiếc xe đạp nam cũ kỹ có sườn ngang của cô ấy, nhìn thấy một chiếc xe Jeep màu xanh lá cây chạy về phía mình vội vàng gọi Khương Bảo ngồi ở yên sau một tiếng. "Đại Bảo, phía trước có xe, em thu chân vào đừng giơ ra đó, thu cả váy nữa. " Khương Bảo xuyên thành nữ phụ tên Khương Đại Bảo, tên chỉ khác một chữ. Mặc dù cô đã đến thế giới này được một hai năm rồi nhưng mỗi lần nghe thấy cái tên Đại Bảo vẫn khó chấp nhận. Cô chậm rãi dịu dàng nói: "Em biết rồi chị Mỹ Hồng. " Cô đặt một tay lên vai Kim Mỹ Hồng, tay kia quấn váy vào đùi. Kim Mỹ Hồng nghiêng đầu nhìn thấy bàn tay trắng nõn trên vai không khỏi cảm thán, trong vùng núi… ----Lưu Thịnh chạy ra ngoài chỉ vài phút đã gọi mẹ mình về.Lâm Tố Nga có vóc người nhỏ nhắn, tay và mặt hơi đen.Bà mặc một cái áo vải lao động dính bùn đất và vỏ lúa mì, tay đang cầm một cái bao tải.Sau khi bà nhìn thấy Khương Bảo, vẻ mặt cũng giống như Lưu Thịnh vừa rồi, có vẻ hơi căng thẳng.Bà đặt bao tải xuống, lau đi lau lại tay vào quần áo, nói với Giang Thành: "Thành Tử, sao cháu mời khách đến nhà mà không báo trước cho mọi người, trong nhà chưa chuẩn bị gì cả."Bà không đợi Giang Thành giải thích, vội vàng ra lệnh cho Lưu Thịnh: "Lão Nhị, con đi pha một cốc nước đường cho đồng chí Khương."Lưu Thịnh nhanh chóng đi vào phòng bếp, một lát sau, mang một cốc nước đường đến trước mặt Khương Bảo: "Cô uống! uống nước! "Giọng nói vẫn lắp bắp.Nếu không phải Khương Bảo nghe anh ấy nói chuyện bình thường với Giang Thành, cô sẽ nghi ngờ anh ấy bị nói lắp.Khương Bảo thật sự cảm thấy hơi khát, nên nâng cốc nước lên uống.Nhưng khi uống một ngụm, cô suýt nữa ngất đi.Cô kìm nén cảm giác cồn cào trong bụng, cô cầm cốc nước đến trước mặt nhìn kỹ.Chỉ thấy dưới đáy cốc có một lớp hạt màu trắng, chưa tan hết trong nước nóng.Khương Bảo xấu hổ, anh ấy đã cho bao nhiêu đường vậy!Giang Thành thấy thái độ của Lâm Tố Nga với Khương Bảo, rõ ràng bà đã hiểu lầm, anh vội vàng kéo bà sang bên cạnh nói chuyện.Sau khi nghe anh giải thích, Lâm Tố Nga mới hiểu được lý do Khương Bảo ở trong nhà bọn họ.Bà nghe thấy Khương Bảo có người ba dượng khốn nạn và người mẹ nhu nhược, đau lòng nghĩ: một cô gái xinh đẹp như vậy mà cũng bắt nạt được, gia đình kia đúng là không ra gì!Bà bảo Khương Bảo ở lại ăn cơm tối, còn muốn cô ở lại, nhưng bà biết điều này không phù hợp.Đó là một cô gái chưa chồng, không có mối quan hệ gì với họ, tự nhiên vào ở, tin đồn trong thôn có lẽ sẽ trở thành: Khương Bảo đang mang thai con của Giang Thành.Mang thai ở đâu, mang thai lúc nào sẽ được kể lại chi tiết như thể họ tận mắt nhìn thấy.Thấy mặt trời dần lặn xuống, Khương Bảo đề nghị muốn đi.Cô muốn về xem tình hình trong nhà, dù sao cô vẫn sống ở trong thôn, cũng phải trở về.Lâm Tố Nga bảo Giang Thành đưa cô về, nói nếu ba mẹ vẫn bắt nạt cô, thì dẫn cô về đây, bà sẽ tìm chỗ ở cho Khương Bảo.Gia đình Lâm Tố Nga ở phía bắc thôn, Khương Bảo ở phía nam thôn, trên đường sẽ đi qua nhà bác cả Khương Kiến An.Khi cách nhà Khương Kiến An một đoạn, Khương Bảo dường như nhìn thấy mẹ cô tranh cãi với ai đó ở cửa Khương gia.Khi đến gần hơn, cô xác nhận người đang cãi nhau là Lý Tú Lan, mà người cãi nhau với Lý Tú Lan là bác cả Hứa Lệ Quyên của Khương Bảo.

----

Lưu Thịnh chạy ra ngoài chỉ vài phút đã gọi mẹ mình về.

Lâm Tố Nga có vóc người nhỏ nhắn, tay và mặt hơi đen.

Bà mặc một cái áo vải lao động dính bùn đất và vỏ lúa mì, tay đang cầm một cái bao tải.

Sau khi bà nhìn thấy Khương Bảo, vẻ mặt cũng giống như Lưu Thịnh vừa rồi, có vẻ hơi căng thẳng.

Bà đặt bao tải xuống, lau đi lau lại tay vào quần áo, nói với Giang Thành: "Thành Tử, sao cháu mời khách đến nhà mà không báo trước cho mọi người, trong nhà chưa chuẩn bị gì cả.

"

Bà không đợi Giang Thành giải thích, vội vàng ra lệnh cho Lưu Thịnh: "Lão Nhị, con đi pha một cốc nước đường cho đồng chí Khương.

"

Lưu Thịnh nhanh chóng đi vào phòng bếp, một lát sau, mang một cốc nước đường đến trước mặt Khương Bảo: "Cô uống! uống nước! "

Giọng nói vẫn lắp bắp.

Nếu không phải Khương Bảo nghe anh ấy nói chuyện bình thường với Giang Thành, cô sẽ nghi ngờ anh ấy bị nói lắp.

Khương Bảo thật sự cảm thấy hơi khát, nên nâng cốc nước lên uống.

Nhưng khi uống một ngụm, cô suýt nữa ngất đi.

Cô kìm nén cảm giác cồn cào trong bụng, cô cầm cốc nước đến trước mặt nhìn kỹ.

Chỉ thấy dưới đáy cốc có một lớp hạt màu trắng, chưa tan hết trong nước nóng.

Khương Bảo xấu hổ, anh ấy đã cho bao nhiêu đường vậy!

Giang Thành thấy thái độ của Lâm Tố Nga với Khương Bảo, rõ ràng bà đã hiểu lầm, anh vội vàng kéo bà sang bên cạnh nói chuyện.

Sau khi nghe anh giải thích, Lâm Tố Nga mới hiểu được lý do Khương Bảo ở trong nhà bọn họ.

Bà nghe thấy Khương Bảo có người ba dượng khốn nạn và người mẹ nhu nhược, đau lòng nghĩ: một cô gái xinh đẹp như vậy mà cũng bắt nạt được, gia đình kia đúng là không ra gì!

Bà bảo Khương Bảo ở lại ăn cơm tối, còn muốn cô ở lại, nhưng bà biết điều này không phù hợp.

Đó là một cô gái chưa chồng, không có mối quan hệ gì với họ, tự nhiên vào ở, tin đồn trong thôn có lẽ sẽ trở thành: Khương Bảo đang mang thai con của Giang Thành.

Mang thai ở đâu, mang thai lúc nào sẽ được kể lại chi tiết như thể họ tận mắt nhìn thấy.

Thấy mặt trời dần lặn xuống, Khương Bảo đề nghị muốn đi.

Cô muốn về xem tình hình trong nhà, dù sao cô vẫn sống ở trong thôn, cũng phải trở về.

Lâm Tố Nga bảo Giang Thành đưa cô về, nói nếu ba mẹ vẫn bắt nạt cô, thì dẫn cô về đây, bà sẽ tìm chỗ ở cho Khương Bảo.

Gia đình Lâm Tố Nga ở phía bắc thôn, Khương Bảo ở phía nam thôn, trên đường sẽ đi qua nhà bác cả Khương Kiến An.

Khi cách nhà Khương Kiến An một đoạn, Khương Bảo dường như nhìn thấy mẹ cô tranh cãi với ai đó ở cửa Khương gia.

Khi đến gần hơn, cô xác nhận người đang cãi nhau là Lý Tú Lan, mà người cãi nhau với Lý Tú Lan là bác cả Hứa Lệ Quyên của Khương Bảo.

Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Bị Khinh Thường Trong Niên Đại VănTác giả: Nhân Thanh Thảo TâyTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng---- Tiết Bạch Lộ qua đi, người trong thôn đang bận rộn thu hoạch vụ thu. Cắt hoa màu, nghiền ngũ cốc, phơi lương thực, khắp nơi đều là cảnh tượng khí thế ngất trời, tiếng đập lúa liên tục vang lên. Lúc này các xã viên không phải bận rộn ngoài đồng thì cũng đập lúa trên bờ ruộng. Trên quốc lộ bên cạnh núi lớn chỉ có hai ba người, khá vắng vẻ. Kim Mỹ Hồng đang đạp chiếc xe đạp nam cũ kỹ có sườn ngang của cô ấy, nhìn thấy một chiếc xe Jeep màu xanh lá cây chạy về phía mình vội vàng gọi Khương Bảo ngồi ở yên sau một tiếng. "Đại Bảo, phía trước có xe, em thu chân vào đừng giơ ra đó, thu cả váy nữa. " Khương Bảo xuyên thành nữ phụ tên Khương Đại Bảo, tên chỉ khác một chữ. Mặc dù cô đã đến thế giới này được một hai năm rồi nhưng mỗi lần nghe thấy cái tên Đại Bảo vẫn khó chấp nhận. Cô chậm rãi dịu dàng nói: "Em biết rồi chị Mỹ Hồng. " Cô đặt một tay lên vai Kim Mỹ Hồng, tay kia quấn váy vào đùi. Kim Mỹ Hồng nghiêng đầu nhìn thấy bàn tay trắng nõn trên vai không khỏi cảm thán, trong vùng núi… ----Lưu Thịnh chạy ra ngoài chỉ vài phút đã gọi mẹ mình về.Lâm Tố Nga có vóc người nhỏ nhắn, tay và mặt hơi đen.Bà mặc một cái áo vải lao động dính bùn đất và vỏ lúa mì, tay đang cầm một cái bao tải.Sau khi bà nhìn thấy Khương Bảo, vẻ mặt cũng giống như Lưu Thịnh vừa rồi, có vẻ hơi căng thẳng.Bà đặt bao tải xuống, lau đi lau lại tay vào quần áo, nói với Giang Thành: "Thành Tử, sao cháu mời khách đến nhà mà không báo trước cho mọi người, trong nhà chưa chuẩn bị gì cả."Bà không đợi Giang Thành giải thích, vội vàng ra lệnh cho Lưu Thịnh: "Lão Nhị, con đi pha một cốc nước đường cho đồng chí Khương."Lưu Thịnh nhanh chóng đi vào phòng bếp, một lát sau, mang một cốc nước đường đến trước mặt Khương Bảo: "Cô uống! uống nước! "Giọng nói vẫn lắp bắp.Nếu không phải Khương Bảo nghe anh ấy nói chuyện bình thường với Giang Thành, cô sẽ nghi ngờ anh ấy bị nói lắp.Khương Bảo thật sự cảm thấy hơi khát, nên nâng cốc nước lên uống.Nhưng khi uống một ngụm, cô suýt nữa ngất đi.Cô kìm nén cảm giác cồn cào trong bụng, cô cầm cốc nước đến trước mặt nhìn kỹ.Chỉ thấy dưới đáy cốc có một lớp hạt màu trắng, chưa tan hết trong nước nóng.Khương Bảo xấu hổ, anh ấy đã cho bao nhiêu đường vậy!Giang Thành thấy thái độ của Lâm Tố Nga với Khương Bảo, rõ ràng bà đã hiểu lầm, anh vội vàng kéo bà sang bên cạnh nói chuyện.Sau khi nghe anh giải thích, Lâm Tố Nga mới hiểu được lý do Khương Bảo ở trong nhà bọn họ.Bà nghe thấy Khương Bảo có người ba dượng khốn nạn và người mẹ nhu nhược, đau lòng nghĩ: một cô gái xinh đẹp như vậy mà cũng bắt nạt được, gia đình kia đúng là không ra gì!Bà bảo Khương Bảo ở lại ăn cơm tối, còn muốn cô ở lại, nhưng bà biết điều này không phù hợp.Đó là một cô gái chưa chồng, không có mối quan hệ gì với họ, tự nhiên vào ở, tin đồn trong thôn có lẽ sẽ trở thành: Khương Bảo đang mang thai con của Giang Thành.Mang thai ở đâu, mang thai lúc nào sẽ được kể lại chi tiết như thể họ tận mắt nhìn thấy.Thấy mặt trời dần lặn xuống, Khương Bảo đề nghị muốn đi.Cô muốn về xem tình hình trong nhà, dù sao cô vẫn sống ở trong thôn, cũng phải trở về.Lâm Tố Nga bảo Giang Thành đưa cô về, nói nếu ba mẹ vẫn bắt nạt cô, thì dẫn cô về đây, bà sẽ tìm chỗ ở cho Khương Bảo.Gia đình Lâm Tố Nga ở phía bắc thôn, Khương Bảo ở phía nam thôn, trên đường sẽ đi qua nhà bác cả Khương Kiến An.Khi cách nhà Khương Kiến An một đoạn, Khương Bảo dường như nhìn thấy mẹ cô tranh cãi với ai đó ở cửa Khương gia.Khi đến gần hơn, cô xác nhận người đang cãi nhau là Lý Tú Lan, mà người cãi nhau với Lý Tú Lan là bác cả Hứa Lệ Quyên của Khương Bảo.

Chương 47: Chương 47