“Nghiệp chướng nha! Nhà Tam Dạng quá nhẫn tâm. ” “Thật không may, sợ là cô bé họ Giang kia chết rồi, bị cái xẻng lớn như vậy đánh vào đầu! ! Chậc chậc chậc!” "Không thể trách nhà Tam Dạng quá tuyệt tình, cũng do Giang Tiểu Mãn gây náo loạn!" Một đám người vây quanh cửa viện nhà họ Mạc, ánh mắt đều nhìn chằm chằm vào bên trọng, sợ bỏ lỡ bất kỳ một chi tiết nào. Trong phòng, Mạc Tam Dạng mệt mỏi dùng đế giày đạp điếu thuốc, nhìn vợ con núp bên cạnh mình, giọng điệu bất đắc dĩ: “Vợ thằng hai mà xảy ra chuyện, tôi xem mẹ con các người ăn nói với thằng hai thế nào. ” "Do cô ta đứng không vững mới đụng trúng, con đâu có làm gì. ” Cô gái trẻ tuổi lầm bầm: "Hơn nữa, lần này do Giang Tiểu Mãn gây sự trước!" “Con câm miệng!” Mạc Tam Dạng mắng con gái, trong đôi mắt đục ngầu tràn ngập sự thất vọng. Biết hai mẹ con này có đánh chết thì cái nết cũng chẳng sửa được, thở dài đứng dậy đi vào cửa phòng, nhìn vào bên trong. Trong phòng tối tăm. Nếu như không phải một cái đầu lộ ra bên ngoài, sẽ chẳng…

Chương 4: Chương 4

Xuyên Thành Vợ Trước Pháo Hôi Trong Niên Đại VănTác giả: Chi Ma Tô Tâm ĐườngTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không“Nghiệp chướng nha! Nhà Tam Dạng quá nhẫn tâm. ” “Thật không may, sợ là cô bé họ Giang kia chết rồi, bị cái xẻng lớn như vậy đánh vào đầu! ! Chậc chậc chậc!” "Không thể trách nhà Tam Dạng quá tuyệt tình, cũng do Giang Tiểu Mãn gây náo loạn!" Một đám người vây quanh cửa viện nhà họ Mạc, ánh mắt đều nhìn chằm chằm vào bên trọng, sợ bỏ lỡ bất kỳ một chi tiết nào. Trong phòng, Mạc Tam Dạng mệt mỏi dùng đế giày đạp điếu thuốc, nhìn vợ con núp bên cạnh mình, giọng điệu bất đắc dĩ: “Vợ thằng hai mà xảy ra chuyện, tôi xem mẹ con các người ăn nói với thằng hai thế nào. ” "Do cô ta đứng không vững mới đụng trúng, con đâu có làm gì. ” Cô gái trẻ tuổi lầm bầm: "Hơn nữa, lần này do Giang Tiểu Mãn gây sự trước!" “Con câm miệng!” Mạc Tam Dạng mắng con gái, trong đôi mắt đục ngầu tràn ngập sự thất vọng. Biết hai mẹ con này có đánh chết thì cái nết cũng chẳng sửa được, thở dài đứng dậy đi vào cửa phòng, nhìn vào bên trong. Trong phòng tối tăm. Nếu như không phải một cái đầu lộ ra bên ngoài, sẽ chẳng… Thử?Thử cái rắm!Mạc Trần thị còn không hiểu đứa con mình sinh? Nếu biết Giang Tiểu Mãn mang theo con trai treo cổ là bởi vì mình và Mạc Linh Chi, Mạc Lệ Phong tuyệt đối sẽ không nhận mình là mẹ ruột.Nghĩ như vậy, ánh mắt Mạc Trần thị lại rơi xuống người đứa trẻ.Huống chi, đứa nhỏ này vẫn là! !“Đủ rồi!" Mạc Tam Dạng ở một bên vẫn không biết chen vào như thế nào xem như đã có cơ hội.Ông cũng bị lời nói của Giang Tiểu Mãn làm cho hoảng sợ.Nếu con dâu nửa đêm mang theo cháu trai treo cổ ở cửa nhà mình, đừng nói gạt con trai, thì toàn bộ đại đội và công xã đều sẽ biết!Mạc Tam Dạng xô đẩy Mạc Trần thị và Mạc Linh Chi rời đi, chỉ ngượng ngùng nói với Giang Tiểu Mãn: "Vợ thằng hai à, con nghỉ ngơi đi, nghỉ ngơi đi!”Ba người kia vừa đi, Giang Tiểu Mãn liền không chịu nổi ghé vào bên giường nôn mửa.Chấn động não! ! Muốn chết ghê!Con trai thấy Giang Tiểu Mãn như vậy, sợ tới mức nước mắt lưng tròng.Giang Tiểu Mãn không thể nhìn thấy đứa trẻ khóc được nữa, vội vàng nằm xuống, nói với con trai: "Mẹ không sao, mẹ nằm nữa là khoẻ thôi!”Đứa trẻ thấy Giang Tiểu Mãn nằm xuống, lúc này mới yên tâm lại co thành một đoàn, tựa vào bên người Giang Tiểu Mãn.Nhìn đứa bé bẩn thỉu như vậy, nội tâm Giang Tiểu Mãn phức tạp.Đây là năm 1982 mà!Trong nguyên tác miêu tả vợ trước không nhiều lắm, nhưng thái độ mấy lần của Mạc Lệ Phong đều có thể nói rõ, anh không hề có tình cảm với vợ trước.Kết hôn, cũng giống như tìm một người chăm sóc con của mình.Chính xác.Giang Tiểu Mãn mặc dù là vợ đầu của nam chính Mạc Lệ Phong, cũng không phải mẹ ruột của đứa trẻ.Bất kể là trong sách, hay là ký ức của nguyên chủ, ngày hôm sau khi "Giang Tiểu Mãn" và Mạc Lệ Phong đăng ký kết hôn, Mạc Lệ Phong liền trở về thành phố.Ngoại trừ tiền sinh hoạt phí mỗi tháng gửi về, "Giang Tiểu Mãn" gần như quên mất chồng mình trông như thế nào.Mà mỗi tháng gửi về các loại phiếu và tiền, đều sẽ bị Mạc Trần thị và Mạc Linh Chi cướp đi.

Thử?

Thử cái rắm!

Mạc Trần thị còn không hiểu đứa con mình sinh? Nếu biết Giang Tiểu Mãn mang theo con trai treo cổ là bởi vì mình và Mạc Linh Chi, Mạc Lệ Phong tuyệt đối sẽ không nhận mình là mẹ ruột.

Nghĩ như vậy, ánh mắt Mạc Trần thị lại rơi xuống người đứa trẻ.

Huống chi, đứa nhỏ này vẫn là! !

“Đủ rồi!" Mạc Tam Dạng ở một bên vẫn không biết chen vào như thế nào xem như đã có cơ hội.

Ông cũng bị lời nói của Giang Tiểu Mãn làm cho hoảng sợ.

Nếu con dâu nửa đêm mang theo cháu trai treo cổ ở cửa nhà mình, đừng nói gạt con trai, thì toàn bộ đại đội và công xã đều sẽ biết!

Mạc Tam Dạng xô đẩy Mạc Trần thị và Mạc Linh Chi rời đi, chỉ ngượng ngùng nói với Giang Tiểu Mãn: "Vợ thằng hai à, con nghỉ ngơi đi, nghỉ ngơi đi!”

Ba người kia vừa đi, Giang Tiểu Mãn liền không chịu nổi ghé vào bên giường nôn mửa.

Chấn động não! ! Muốn chết ghê!

Con trai thấy Giang Tiểu Mãn như vậy, sợ tới mức nước mắt lưng tròng.

Giang Tiểu Mãn không thể nhìn thấy đứa trẻ khóc được nữa, vội vàng nằm xuống, nói với con trai: "Mẹ không sao, mẹ nằm nữa là khoẻ thôi!”

Đứa trẻ thấy Giang Tiểu Mãn nằm xuống, lúc này mới yên tâm lại co thành một đoàn, tựa vào bên người Giang Tiểu Mãn.

Nhìn đứa bé bẩn thỉu như vậy, nội tâm Giang Tiểu Mãn phức tạp.

Đây là năm 1982 mà!

Trong nguyên tác miêu tả vợ trước không nhiều lắm, nhưng thái độ mấy lần của Mạc Lệ Phong đều có thể nói rõ, anh không hề có tình cảm với vợ trước.

Kết hôn, cũng giống như tìm một người chăm sóc con của mình.

Chính xác.

Giang Tiểu Mãn mặc dù là vợ đầu của nam chính Mạc Lệ Phong, cũng không phải mẹ ruột của đứa trẻ.

Bất kể là trong sách, hay là ký ức của nguyên chủ, ngày hôm sau khi "Giang Tiểu Mãn" và Mạc Lệ Phong đăng ký kết hôn, Mạc Lệ Phong liền trở về thành phố.

Ngoại trừ tiền sinh hoạt phí mỗi tháng gửi về, "Giang Tiểu Mãn" gần như quên mất chồng mình trông như thế nào.

Mà mỗi tháng gửi về các loại phiếu và tiền, đều sẽ bị Mạc Trần thị và Mạc Linh Chi cướp đi.

Xuyên Thành Vợ Trước Pháo Hôi Trong Niên Đại VănTác giả: Chi Ma Tô Tâm ĐườngTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không“Nghiệp chướng nha! Nhà Tam Dạng quá nhẫn tâm. ” “Thật không may, sợ là cô bé họ Giang kia chết rồi, bị cái xẻng lớn như vậy đánh vào đầu! ! Chậc chậc chậc!” "Không thể trách nhà Tam Dạng quá tuyệt tình, cũng do Giang Tiểu Mãn gây náo loạn!" Một đám người vây quanh cửa viện nhà họ Mạc, ánh mắt đều nhìn chằm chằm vào bên trọng, sợ bỏ lỡ bất kỳ một chi tiết nào. Trong phòng, Mạc Tam Dạng mệt mỏi dùng đế giày đạp điếu thuốc, nhìn vợ con núp bên cạnh mình, giọng điệu bất đắc dĩ: “Vợ thằng hai mà xảy ra chuyện, tôi xem mẹ con các người ăn nói với thằng hai thế nào. ” "Do cô ta đứng không vững mới đụng trúng, con đâu có làm gì. ” Cô gái trẻ tuổi lầm bầm: "Hơn nữa, lần này do Giang Tiểu Mãn gây sự trước!" “Con câm miệng!” Mạc Tam Dạng mắng con gái, trong đôi mắt đục ngầu tràn ngập sự thất vọng. Biết hai mẹ con này có đánh chết thì cái nết cũng chẳng sửa được, thở dài đứng dậy đi vào cửa phòng, nhìn vào bên trong. Trong phòng tối tăm. Nếu như không phải một cái đầu lộ ra bên ngoài, sẽ chẳng… Thử?Thử cái rắm!Mạc Trần thị còn không hiểu đứa con mình sinh? Nếu biết Giang Tiểu Mãn mang theo con trai treo cổ là bởi vì mình và Mạc Linh Chi, Mạc Lệ Phong tuyệt đối sẽ không nhận mình là mẹ ruột.Nghĩ như vậy, ánh mắt Mạc Trần thị lại rơi xuống người đứa trẻ.Huống chi, đứa nhỏ này vẫn là! !“Đủ rồi!" Mạc Tam Dạng ở một bên vẫn không biết chen vào như thế nào xem như đã có cơ hội.Ông cũng bị lời nói của Giang Tiểu Mãn làm cho hoảng sợ.Nếu con dâu nửa đêm mang theo cháu trai treo cổ ở cửa nhà mình, đừng nói gạt con trai, thì toàn bộ đại đội và công xã đều sẽ biết!Mạc Tam Dạng xô đẩy Mạc Trần thị và Mạc Linh Chi rời đi, chỉ ngượng ngùng nói với Giang Tiểu Mãn: "Vợ thằng hai à, con nghỉ ngơi đi, nghỉ ngơi đi!”Ba người kia vừa đi, Giang Tiểu Mãn liền không chịu nổi ghé vào bên giường nôn mửa.Chấn động não! ! Muốn chết ghê!Con trai thấy Giang Tiểu Mãn như vậy, sợ tới mức nước mắt lưng tròng.Giang Tiểu Mãn không thể nhìn thấy đứa trẻ khóc được nữa, vội vàng nằm xuống, nói với con trai: "Mẹ không sao, mẹ nằm nữa là khoẻ thôi!”Đứa trẻ thấy Giang Tiểu Mãn nằm xuống, lúc này mới yên tâm lại co thành một đoàn, tựa vào bên người Giang Tiểu Mãn.Nhìn đứa bé bẩn thỉu như vậy, nội tâm Giang Tiểu Mãn phức tạp.Đây là năm 1982 mà!Trong nguyên tác miêu tả vợ trước không nhiều lắm, nhưng thái độ mấy lần của Mạc Lệ Phong đều có thể nói rõ, anh không hề có tình cảm với vợ trước.Kết hôn, cũng giống như tìm một người chăm sóc con của mình.Chính xác.Giang Tiểu Mãn mặc dù là vợ đầu của nam chính Mạc Lệ Phong, cũng không phải mẹ ruột của đứa trẻ.Bất kể là trong sách, hay là ký ức của nguyên chủ, ngày hôm sau khi "Giang Tiểu Mãn" và Mạc Lệ Phong đăng ký kết hôn, Mạc Lệ Phong liền trở về thành phố.Ngoại trừ tiền sinh hoạt phí mỗi tháng gửi về, "Giang Tiểu Mãn" gần như quên mất chồng mình trông như thế nào.Mà mỗi tháng gửi về các loại phiếu và tiền, đều sẽ bị Mạc Trần thị và Mạc Linh Chi cướp đi.

Chương 4: Chương 4