Mưa to gió lớn, sấm chớp dữ dội, trời đất tối tăm giống như ngày tận thế. Trong một con hẻm nhỏ lầy lội của phố Nam Tuyền, mấy. tên đàn ông lực lưỡng đang đấm đá một thanh niên người dính đầy bùn đất. Người thanh niên lúc đầu còn có thế kêu la vài tiếng. Nhưng một lúc sau liền im bặt. *Trương Phàm, mày là cóc ghẻ thì đừng có mà mơ tưởng đến việc ăn thịt thiên nga! Tô Nhược Tuyết không phải là người mày có thể đụng vào!” “Có người nhờ tao nhắn với mày, nếu mày còn dám tiếp tục quấy rầy Tô Nhược Tuyết, cứ nhất quyết không chịu hủy bỏ hôn ước thì lần sau không phải chỉ là đánh một trận như thế này đâu!" Một nhóm côn đồ buông lời khinh thường rồi nhố một bãi nước bọt vào Trương Phàm đang nấm trên mặt đất, sau đó. mới chịu bỏ đi. Cơ thể của Trương Phàm khẽ co giật trong màn mưa Dần dần không còn tiếng động gì nữa. Đúng lúc này trên bầu trời bỗng dưng có sấm sét dữ dội Một tia chớp quét qua bầu trời, giống như được dẫn đường, chính xác đánh vào đầu Trương Phàm vốn đã bất đông. Mưa vẫn đang…

Chương 25: C25: Tam thất

Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô ThịTác giả: Mèo Yêu Thành TinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMưa to gió lớn, sấm chớp dữ dội, trời đất tối tăm giống như ngày tận thế. Trong một con hẻm nhỏ lầy lội của phố Nam Tuyền, mấy. tên đàn ông lực lưỡng đang đấm đá một thanh niên người dính đầy bùn đất. Người thanh niên lúc đầu còn có thế kêu la vài tiếng. Nhưng một lúc sau liền im bặt. *Trương Phàm, mày là cóc ghẻ thì đừng có mà mơ tưởng đến việc ăn thịt thiên nga! Tô Nhược Tuyết không phải là người mày có thể đụng vào!” “Có người nhờ tao nhắn với mày, nếu mày còn dám tiếp tục quấy rầy Tô Nhược Tuyết, cứ nhất quyết không chịu hủy bỏ hôn ước thì lần sau không phải chỉ là đánh một trận như thế này đâu!" Một nhóm côn đồ buông lời khinh thường rồi nhố một bãi nước bọt vào Trương Phàm đang nấm trên mặt đất, sau đó. mới chịu bỏ đi. Cơ thể của Trương Phàm khẽ co giật trong màn mưa Dần dần không còn tiếng động gì nữa. Đúng lúc này trên bầu trời bỗng dưng có sấm sét dữ dội Một tia chớp quét qua bầu trời, giống như được dẫn đường, chính xác đánh vào đầu Trương Phàm vốn đã bất đông. Mưa vẫn đang… Cho nên để cho cô tự hiểu rõ mình cần gì - ví dụ như, cô có thể hiểu rõ hơn về mục đích trong gia tộc là gì.Rất nhanh, Trương Phàm đi tới phòng khám Trung Y.“Trương tiên sinh, anh tới rồi. Nhanh, mau cứu người đi!" Hoa Vân đang ở trong đại sảnh lo lầng đi lại, nhìn thấy Trương Phàm ánh mắt nhất thời lóng lánh hy vọng.“Dẫn đường!” Trương Phàm thấy Hoa Vân vội vàng như vậy, sắc mặt cũng hơi thận trọng,Rất nhanh, Hoa Vân mang theo Trương Phàm đi tới một phòng trị liệu, Hoa Hưng đang bận rộn, một người đàn ông ba mươi tuổi năm ở trên giường, giống như rơi vào hôn mê.“Trương tiên sinh, cậu tới xem một chút, vừa rồi còn tốt lầm, chỉ là tinh thần có chút không phấn chấn, nhưng lại đột nhiên rơi vào hôn mê hơn nữa hơi thở càng ngày càng yếu!” Hoa Hưng đau khổ nói“Tam thất, kim ngân hoa, phục linh thảo...” Trương Phàm không chút do dự liên tục hô tên các loại dược liệu.Sác mặt hán thận trọng, đồng thời còn có chút hưng phấn.Bởi vì người đàn ông trước mắt này, vậy mà lại trúng Đoạt Hồn Tán!Hắn lúc trước cũng trúng Đoạt Hồn Tán, tuy rắng cũng bởi vì trúng Đoạt Hồn Tần mới có thể có cơ hội cho linh hồn xuyên qua, nhưng cái này cũng không có nghĩa là Trương Phàm không muốn tìm đến cùng ai đã hạ độc hắnChỉ là lúc trước hoàn toàn không có bất kỳ manh mối gì, chỉ có thể tạm thời gác lạiNhưng hiện tại... lại có người trúng Đoạt Hồn Tán.Như vậy có lẽ có thế dựa vào người này tìm ra được. manh mốiĐoạt Hồn Tán cũng không phải là độc dược bình thường, ngay cả Hoa Hưng chẩn đoán cũng không chẩn đoán được là Đoạt Hồn Tán. Cho nên, chỉ cần cứu sống người này nhất định sẽ có được manh mối.“Tôi lập tức đi chuẩn bị!" Hoa Vân nhớ kỹ dược liệu Trương Phàm nói, vội vội vàng vàng đi chuẩn bị mà không. chút chăn chờ.“Kim Châm!” Trương Phàm nhìn về phía Hoa Hưng.Hoa Hưng lập tức mở túi kim châm ra đưa cho Trương Phàm.Trương Phàm tút kim bạc ra, ra tay nhanh như tia chớp, nhanh chóng đâm vào đầu của người bệnh trên huyệt vị, trong nháy mắt đã đủ chừng chín kim châm.Đây là một loại kim pháp huyền diệu - Định Hồn Châm!Loại trận pháp này không xua tan được Đoạn Hồn Tán, nhưng có thể làm cho linh hồn người bệnh không còn bị suy yếu nữaĐương nhiên, đây chỉ là tạm thời, muốn dùng loại kim pháp này giải quyết vấn đề căn bản là không có khả năng. Tiếp theo dược liệu mới là trọng nhất.Hoa Vân rất chuyên nghiệp, tốc độ cũng rất nhanh, dược liệu nhanh chóng được đặt ra, Trương Phàm thì tự mình điều chế.Một giờ sau, Trương Phàm cuối cùng chế được một chút nước thuốc: “Đem cái này cho anh ta uống đi, sau đó chờ là được!"“Được!"Hoa Vân vội vàng làm theo.Đợi đến khi nước thuốc được đút xuống, Hoa Vân lúc này. mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó cúi đầu với Trương Phàm:“Cảm ơn Trương tiên sinh, cám ơn anh đã cứu sư huynh tôi một mạng!"“Tôi vẫn chưa giải được nó.” Trương Phàm cảm thấy có chứt là lạ, làm sao Hoa Hưng cùng Hoa Vân đối với hẳn lại có lòng tin mãnh liệt như vậy.“Tôi tin tưởng anh nhất định có thể cứu được mà!" Hoa Vân nói như định đóng cột

Cho nên để cho cô tự hiểu rõ mình cần gì - ví dụ như, cô có thể hiểu rõ hơn về mục đích trong gia tộc là gì.

Rất nhanh, Trương Phàm đi tới phòng khám Trung Y.

“Trương tiên sinh, anh tới rồi. Nhanh, mau cứu người đi!" Hoa Vân đang ở trong đại sảnh lo lầng đi lại, nhìn thấy Trương Phàm ánh mắt nhất thời lóng lánh hy vọng.

“Dẫn đường!” Trương Phàm thấy Hoa Vân vội vàng như vậy, sắc mặt cũng hơi thận trọng,

Rất nhanh, Hoa Vân mang theo Trương Phàm đi tới một phòng trị liệu, Hoa Hưng đang bận rộn, một người đàn ông ba mươi tuổi năm ở trên giường, giống như rơi vào hôn mê.

“Trương tiên sinh, cậu tới xem một chút, vừa rồi còn tốt lầm, chỉ là tinh thần có chút không phấn chấn, nhưng lại đột nhiên rơi vào hôn mê hơn nữa hơi thở càng ngày càng yếu!” Hoa Hưng đau khổ nói

“Tam thất, kim ngân hoa, phục linh thảo...” Trương Phàm không chút do dự liên tục hô tên các loại dược liệu.

Sác mặt hán thận trọng, đồng thời còn có chút hưng phấn.

Bởi vì người đàn ông trước mắt này, vậy mà lại trúng Đoạt Hồn Tán!

Hắn lúc trước cũng trúng Đoạt Hồn Tán, tuy rắng cũng bởi vì trúng Đoạt Hồn Tần mới có thể có cơ hội cho linh hồn xuyên qua, nhưng cái này cũng không có nghĩa là Trương Phàm không muốn tìm đến cùng ai đã hạ độc hắn

Chỉ là lúc trước hoàn toàn không có bất kỳ manh mối gì, chỉ có thể tạm thời gác lại

Nhưng hiện tại... lại có người trúng Đoạt Hồn Tán.

Như vậy có lẽ có thế dựa vào người này tìm ra được. manh mối

Đoạt Hồn Tán cũng không phải là độc dược bình thường, ngay cả Hoa Hưng chẩn đoán cũng không chẩn đoán được là Đoạt Hồn Tán. Cho nên, chỉ cần cứu sống người này nhất định sẽ có được manh mối.

“Tôi lập tức đi chuẩn bị!" Hoa Vân nhớ kỹ dược liệu Trương Phàm nói, vội vội vàng vàng đi chuẩn bị mà không. chút chăn chờ.

“Kim Châm!” Trương Phàm nhìn về phía Hoa Hưng.

Hoa Hưng lập tức mở túi kim châm ra đưa cho Trương Phàm.

Trương Phàm tút kim bạc ra, ra tay nhanh như tia chớp, nhanh chóng đâm vào đầu của người bệnh trên huyệt vị, trong nháy mắt đã đủ chừng chín kim châm.

Đây là một loại kim pháp huyền diệu - Định Hồn Châm!

Loại trận pháp này không xua tan được Đoạn Hồn Tán, nhưng có thể làm cho linh hồn người bệnh không còn bị suy yếu nữa

Đương nhiên, đây chỉ là tạm thời, muốn dùng loại kim pháp này giải quyết vấn đề căn bản là không có khả năng. Tiếp theo dược liệu mới là trọng nhất.

Hoa Vân rất chuyên nghiệp, tốc độ cũng rất nhanh, dược liệu nhanh chóng được đặt ra, Trương Phàm thì tự mình điều chế.

Một giờ sau, Trương Phàm cuối cùng chế được một chút nước thuốc: “Đem cái này cho anh ta uống đi, sau đó chờ là được!"

“Được!"Hoa Vân vội vàng làm theo.

Đợi đến khi nước thuốc được đút xuống, Hoa Vân lúc này. mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó cúi đầu với Trương Phàm:

“Cảm ơn Trương tiên sinh, cám ơn anh đã cứu sư huynh tôi một mạng!"

“Tôi vẫn chưa giải được nó.” Trương Phàm cảm thấy có chứt là lạ, làm sao Hoa Hưng cùng Hoa Vân đối với hẳn lại có lòng tin mãnh liệt như vậy.

“Tôi tin tưởng anh nhất định có thể cứu được mà!" Hoa Vân nói như định đóng cột

Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô ThịTác giả: Mèo Yêu Thành TinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMưa to gió lớn, sấm chớp dữ dội, trời đất tối tăm giống như ngày tận thế. Trong một con hẻm nhỏ lầy lội của phố Nam Tuyền, mấy. tên đàn ông lực lưỡng đang đấm đá một thanh niên người dính đầy bùn đất. Người thanh niên lúc đầu còn có thế kêu la vài tiếng. Nhưng một lúc sau liền im bặt. *Trương Phàm, mày là cóc ghẻ thì đừng có mà mơ tưởng đến việc ăn thịt thiên nga! Tô Nhược Tuyết không phải là người mày có thể đụng vào!” “Có người nhờ tao nhắn với mày, nếu mày còn dám tiếp tục quấy rầy Tô Nhược Tuyết, cứ nhất quyết không chịu hủy bỏ hôn ước thì lần sau không phải chỉ là đánh một trận như thế này đâu!" Một nhóm côn đồ buông lời khinh thường rồi nhố một bãi nước bọt vào Trương Phàm đang nấm trên mặt đất, sau đó. mới chịu bỏ đi. Cơ thể của Trương Phàm khẽ co giật trong màn mưa Dần dần không còn tiếng động gì nữa. Đúng lúc này trên bầu trời bỗng dưng có sấm sét dữ dội Một tia chớp quét qua bầu trời, giống như được dẫn đường, chính xác đánh vào đầu Trương Phàm vốn đã bất đông. Mưa vẫn đang… Cho nên để cho cô tự hiểu rõ mình cần gì - ví dụ như, cô có thể hiểu rõ hơn về mục đích trong gia tộc là gì.Rất nhanh, Trương Phàm đi tới phòng khám Trung Y.“Trương tiên sinh, anh tới rồi. Nhanh, mau cứu người đi!" Hoa Vân đang ở trong đại sảnh lo lầng đi lại, nhìn thấy Trương Phàm ánh mắt nhất thời lóng lánh hy vọng.“Dẫn đường!” Trương Phàm thấy Hoa Vân vội vàng như vậy, sắc mặt cũng hơi thận trọng,Rất nhanh, Hoa Vân mang theo Trương Phàm đi tới một phòng trị liệu, Hoa Hưng đang bận rộn, một người đàn ông ba mươi tuổi năm ở trên giường, giống như rơi vào hôn mê.“Trương tiên sinh, cậu tới xem một chút, vừa rồi còn tốt lầm, chỉ là tinh thần có chút không phấn chấn, nhưng lại đột nhiên rơi vào hôn mê hơn nữa hơi thở càng ngày càng yếu!” Hoa Hưng đau khổ nói“Tam thất, kim ngân hoa, phục linh thảo...” Trương Phàm không chút do dự liên tục hô tên các loại dược liệu.Sác mặt hán thận trọng, đồng thời còn có chút hưng phấn.Bởi vì người đàn ông trước mắt này, vậy mà lại trúng Đoạt Hồn Tán!Hắn lúc trước cũng trúng Đoạt Hồn Tán, tuy rắng cũng bởi vì trúng Đoạt Hồn Tần mới có thể có cơ hội cho linh hồn xuyên qua, nhưng cái này cũng không có nghĩa là Trương Phàm không muốn tìm đến cùng ai đã hạ độc hắnChỉ là lúc trước hoàn toàn không có bất kỳ manh mối gì, chỉ có thể tạm thời gác lạiNhưng hiện tại... lại có người trúng Đoạt Hồn Tán.Như vậy có lẽ có thế dựa vào người này tìm ra được. manh mốiĐoạt Hồn Tán cũng không phải là độc dược bình thường, ngay cả Hoa Hưng chẩn đoán cũng không chẩn đoán được là Đoạt Hồn Tán. Cho nên, chỉ cần cứu sống người này nhất định sẽ có được manh mối.“Tôi lập tức đi chuẩn bị!" Hoa Vân nhớ kỹ dược liệu Trương Phàm nói, vội vội vàng vàng đi chuẩn bị mà không. chút chăn chờ.“Kim Châm!” Trương Phàm nhìn về phía Hoa Hưng.Hoa Hưng lập tức mở túi kim châm ra đưa cho Trương Phàm.Trương Phàm tút kim bạc ra, ra tay nhanh như tia chớp, nhanh chóng đâm vào đầu của người bệnh trên huyệt vị, trong nháy mắt đã đủ chừng chín kim châm.Đây là một loại kim pháp huyền diệu - Định Hồn Châm!Loại trận pháp này không xua tan được Đoạn Hồn Tán, nhưng có thể làm cho linh hồn người bệnh không còn bị suy yếu nữaĐương nhiên, đây chỉ là tạm thời, muốn dùng loại kim pháp này giải quyết vấn đề căn bản là không có khả năng. Tiếp theo dược liệu mới là trọng nhất.Hoa Vân rất chuyên nghiệp, tốc độ cũng rất nhanh, dược liệu nhanh chóng được đặt ra, Trương Phàm thì tự mình điều chế.Một giờ sau, Trương Phàm cuối cùng chế được một chút nước thuốc: “Đem cái này cho anh ta uống đi, sau đó chờ là được!"“Được!"Hoa Vân vội vàng làm theo.Đợi đến khi nước thuốc được đút xuống, Hoa Vân lúc này. mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó cúi đầu với Trương Phàm:“Cảm ơn Trương tiên sinh, cám ơn anh đã cứu sư huynh tôi một mạng!"“Tôi vẫn chưa giải được nó.” Trương Phàm cảm thấy có chứt là lạ, làm sao Hoa Hưng cùng Hoa Vân đối với hẳn lại có lòng tin mãnh liệt như vậy.“Tôi tin tưởng anh nhất định có thể cứu được mà!" Hoa Vân nói như định đóng cột

Chương 25: C25: Tam thất