“Nghiệp chướng nha! Nhà Tam Dạng quá nhẫn tâm. ” “Thật không may, sợ là cô bé họ Giang kia chết rồi, bị cái xẻng lớn như vậy đánh vào đầu! ! Chậc chậc chậc!” "Không thể trách nhà Tam Dạng quá tuyệt tình, cũng do Giang Tiểu Mãn gây náo loạn!" Một đám người vây quanh cửa viện nhà họ Mạc, ánh mắt đều nhìn chằm chằm vào bên trọng, sợ bỏ lỡ bất kỳ một chi tiết nào. Trong phòng, Mạc Tam Dạng mệt mỏi dùng đế giày đạp điếu thuốc, nhìn vợ con núp bên cạnh mình, giọng điệu bất đắc dĩ: “Vợ thằng hai mà xảy ra chuyện, tôi xem mẹ con các người ăn nói với thằng hai thế nào. ” "Do cô ta đứng không vững mới đụng trúng, con đâu có làm gì. ” Cô gái trẻ tuổi lầm bầm: "Hơn nữa, lần này do Giang Tiểu Mãn gây sự trước!" “Con câm miệng!” Mạc Tam Dạng mắng con gái, trong đôi mắt đục ngầu tràn ngập sự thất vọng. Biết hai mẹ con này có đánh chết thì cái nết cũng chẳng sửa được, thở dài đứng dậy đi vào cửa phòng, nhìn vào bên trong. Trong phòng tối tăm. Nếu như không phải một cái đầu lộ ra bên ngoài, sẽ chẳng…
Chương 29: Chương 29
Xuyên Thành Vợ Trước Pháo Hôi Trong Niên Đại VănTác giả: Chi Ma Tô Tâm ĐườngTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không“Nghiệp chướng nha! Nhà Tam Dạng quá nhẫn tâm. ” “Thật không may, sợ là cô bé họ Giang kia chết rồi, bị cái xẻng lớn như vậy đánh vào đầu! ! Chậc chậc chậc!” "Không thể trách nhà Tam Dạng quá tuyệt tình, cũng do Giang Tiểu Mãn gây náo loạn!" Một đám người vây quanh cửa viện nhà họ Mạc, ánh mắt đều nhìn chằm chằm vào bên trọng, sợ bỏ lỡ bất kỳ một chi tiết nào. Trong phòng, Mạc Tam Dạng mệt mỏi dùng đế giày đạp điếu thuốc, nhìn vợ con núp bên cạnh mình, giọng điệu bất đắc dĩ: “Vợ thằng hai mà xảy ra chuyện, tôi xem mẹ con các người ăn nói với thằng hai thế nào. ” "Do cô ta đứng không vững mới đụng trúng, con đâu có làm gì. ” Cô gái trẻ tuổi lầm bầm: "Hơn nữa, lần này do Giang Tiểu Mãn gây sự trước!" “Con câm miệng!” Mạc Tam Dạng mắng con gái, trong đôi mắt đục ngầu tràn ngập sự thất vọng. Biết hai mẹ con này có đánh chết thì cái nết cũng chẳng sửa được, thở dài đứng dậy đi vào cửa phòng, nhìn vào bên trong. Trong phòng tối tăm. Nếu như không phải một cái đầu lộ ra bên ngoài, sẽ chẳng… Nếu Giang Tiểu Mãn cũng đi, cô ta còn có thể được như ý nguyện sao?Mạc Lệ Phong coi như không nghe thấy, còn nhẹ giọng hỏi Giang Tiểu Mãn: "Trong nhà còn thiếu cái gì không? Thiếu thì tôi đi mua!”Vừa nghe Mạc Lệ Phong đã muốn đi mua đồ, Mạc Linh Chi làm sao còn ngồi yên được?Nếu anh tiêu một đồng cho Giang Tiểu Mãn và Nguyên Bảo thì cũng phải tiêu một đồng cho cô ta và mẹ cô ta chứ.Không được! Tuyệt đối không được!“Em về hỏi mẹ, anh đợi em quay lại rồi hẵn đi." Nói xong, cô ta vô cùng lo lắng bỏ chạy.Nhìn phản ứng này của Mạc Linh Chi, Mạc Lệ Phong lại càng chướng mắt.Giang Tiểu Mãn ngược lại uống nước xong, lấy giấy bút trong nhà ra bắt đầu liệt kê danh sách cho Mạc Lệ Phong.Cũng không gì nhiều, ngoại trừ quần áo giày dép cho Nguyên Bảo, còn có một bộ bút chì màu và một bộ xếp hình bằng gỗ.Bút chì màu có thể giúp rèn luyện khả năng sử dụng và hiểu biết màu sắc cho trẻ em, rèn luyện khả năng phối hợp tay, mắt, não.Xếp hình là rèn luyện khả năng nắm bắt và xây dựng, còn có thể khai thác trí tưởng tượng hình không gian, khả năng sắp xếp và sáng tạo.“Đồ chơi và bút chì màu sau khi vào thành phố đã mua cũng được, nhưng quần áo nhất định phải mua." Giang Tiểu Mãn đưa danh sách cho Mạc Lệ Phong.Mạc Lệ Phong nhận lấy, lại ngước mắt nhìn Giang Tiểu Mãn, do dự đang muốn hỏi tại sao cô không mua đồ gì cho mình thì Mạc Trần thị hùng hùng hổ hổ chạy tới.Mấy năm nay dưới sự vô tình cố ý dung túng của Mạc Tam Dạng, Mạc Trần thị đã sớm không nhịn nổi sự nghi ngờ với người trong nhà.Hiện tại Mạc Lệ Phong không nghe lời như thế, Mạc Trần thị làm sao có thể chịu được?Bà ta xông tới cửa chỉ vào Giang Tiểu Mãn liền mắng: "Cái con tiện nhân hồ ly tinh này, cô còn dám châm ngòi ly gián tôi với con trai tôi à?"Bà ta nghe Mạc Linh Chi trở về nói lại, nhưng bà ta lại không nghĩ đó là ý của Mạc Lệ Phong.Nghĩ đến sự thay đổi gần đây của Giang Tiểu Mãn, Giang Tiểu Mãn chết cũng muốn vào thành phố, bây giờ cũng không còn sợ sệt nữa.
Nếu Giang Tiểu Mãn cũng đi, cô ta còn có thể được như ý nguyện sao?
Mạc Lệ Phong coi như không nghe thấy, còn nhẹ giọng hỏi Giang Tiểu Mãn: "Trong nhà còn thiếu cái gì không? Thiếu thì tôi đi mua!”
Vừa nghe Mạc Lệ Phong đã muốn đi mua đồ, Mạc Linh Chi làm sao còn ngồi yên được?
Nếu anh tiêu một đồng cho Giang Tiểu Mãn và Nguyên Bảo thì cũng phải tiêu một đồng cho cô ta và mẹ cô ta chứ.
Không được! Tuyệt đối không được!
“Em về hỏi mẹ, anh đợi em quay lại rồi hẵn đi.
" Nói xong, cô ta vô cùng lo lắng bỏ chạy.
Nhìn phản ứng này của Mạc Linh Chi, Mạc Lệ Phong lại càng chướng mắt.
Giang Tiểu Mãn ngược lại uống nước xong, lấy giấy bút trong nhà ra bắt đầu liệt kê danh sách cho Mạc Lệ Phong.
Cũng không gì nhiều, ngoại trừ quần áo giày dép cho Nguyên Bảo, còn có một bộ bút chì màu và một bộ xếp hình bằng gỗ.
Bút chì màu có thể giúp rèn luyện khả năng sử dụng và hiểu biết màu sắc cho trẻ em, rèn luyện khả năng phối hợp tay, mắt, não.
Xếp hình là rèn luyện khả năng nắm bắt và xây dựng, còn có thể khai thác trí tưởng tượng hình không gian, khả năng sắp xếp và sáng tạo.
“Đồ chơi và bút chì màu sau khi vào thành phố đã mua cũng được, nhưng quần áo nhất định phải mua.
" Giang Tiểu Mãn đưa danh sách cho Mạc Lệ Phong.
Mạc Lệ Phong nhận lấy, lại ngước mắt nhìn Giang Tiểu Mãn, do dự đang muốn hỏi tại sao cô không mua đồ gì cho mình thì Mạc Trần thị hùng hùng hổ hổ chạy tới.
Mấy năm nay dưới sự vô tình cố ý dung túng của Mạc Tam Dạng, Mạc Trần thị đã sớm không nhịn nổi sự nghi ngờ với người trong nhà.
Hiện tại Mạc Lệ Phong không nghe lời như thế, Mạc Trần thị làm sao có thể chịu được?
Bà ta xông tới cửa chỉ vào Giang Tiểu Mãn liền mắng: "Cái con tiện nhân hồ ly tinh này, cô còn dám châm ngòi ly gián tôi với con trai tôi à?"
Bà ta nghe Mạc Linh Chi trở về nói lại, nhưng bà ta lại không nghĩ đó là ý của Mạc Lệ Phong.
Nghĩ đến sự thay đổi gần đây của Giang Tiểu Mãn, Giang Tiểu Mãn chết cũng muốn vào thành phố, bây giờ cũng không còn sợ sệt nữa.
Xuyên Thành Vợ Trước Pháo Hôi Trong Niên Đại VănTác giả: Chi Ma Tô Tâm ĐườngTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không“Nghiệp chướng nha! Nhà Tam Dạng quá nhẫn tâm. ” “Thật không may, sợ là cô bé họ Giang kia chết rồi, bị cái xẻng lớn như vậy đánh vào đầu! ! Chậc chậc chậc!” "Không thể trách nhà Tam Dạng quá tuyệt tình, cũng do Giang Tiểu Mãn gây náo loạn!" Một đám người vây quanh cửa viện nhà họ Mạc, ánh mắt đều nhìn chằm chằm vào bên trọng, sợ bỏ lỡ bất kỳ một chi tiết nào. Trong phòng, Mạc Tam Dạng mệt mỏi dùng đế giày đạp điếu thuốc, nhìn vợ con núp bên cạnh mình, giọng điệu bất đắc dĩ: “Vợ thằng hai mà xảy ra chuyện, tôi xem mẹ con các người ăn nói với thằng hai thế nào. ” "Do cô ta đứng không vững mới đụng trúng, con đâu có làm gì. ” Cô gái trẻ tuổi lầm bầm: "Hơn nữa, lần này do Giang Tiểu Mãn gây sự trước!" “Con câm miệng!” Mạc Tam Dạng mắng con gái, trong đôi mắt đục ngầu tràn ngập sự thất vọng. Biết hai mẹ con này có đánh chết thì cái nết cũng chẳng sửa được, thở dài đứng dậy đi vào cửa phòng, nhìn vào bên trong. Trong phòng tối tăm. Nếu như không phải một cái đầu lộ ra bên ngoài, sẽ chẳng… Nếu Giang Tiểu Mãn cũng đi, cô ta còn có thể được như ý nguyện sao?Mạc Lệ Phong coi như không nghe thấy, còn nhẹ giọng hỏi Giang Tiểu Mãn: "Trong nhà còn thiếu cái gì không? Thiếu thì tôi đi mua!”Vừa nghe Mạc Lệ Phong đã muốn đi mua đồ, Mạc Linh Chi làm sao còn ngồi yên được?Nếu anh tiêu một đồng cho Giang Tiểu Mãn và Nguyên Bảo thì cũng phải tiêu một đồng cho cô ta và mẹ cô ta chứ.Không được! Tuyệt đối không được!“Em về hỏi mẹ, anh đợi em quay lại rồi hẵn đi." Nói xong, cô ta vô cùng lo lắng bỏ chạy.Nhìn phản ứng này của Mạc Linh Chi, Mạc Lệ Phong lại càng chướng mắt.Giang Tiểu Mãn ngược lại uống nước xong, lấy giấy bút trong nhà ra bắt đầu liệt kê danh sách cho Mạc Lệ Phong.Cũng không gì nhiều, ngoại trừ quần áo giày dép cho Nguyên Bảo, còn có một bộ bút chì màu và một bộ xếp hình bằng gỗ.Bút chì màu có thể giúp rèn luyện khả năng sử dụng và hiểu biết màu sắc cho trẻ em, rèn luyện khả năng phối hợp tay, mắt, não.Xếp hình là rèn luyện khả năng nắm bắt và xây dựng, còn có thể khai thác trí tưởng tượng hình không gian, khả năng sắp xếp và sáng tạo.“Đồ chơi và bút chì màu sau khi vào thành phố đã mua cũng được, nhưng quần áo nhất định phải mua." Giang Tiểu Mãn đưa danh sách cho Mạc Lệ Phong.Mạc Lệ Phong nhận lấy, lại ngước mắt nhìn Giang Tiểu Mãn, do dự đang muốn hỏi tại sao cô không mua đồ gì cho mình thì Mạc Trần thị hùng hùng hổ hổ chạy tới.Mấy năm nay dưới sự vô tình cố ý dung túng của Mạc Tam Dạng, Mạc Trần thị đã sớm không nhịn nổi sự nghi ngờ với người trong nhà.Hiện tại Mạc Lệ Phong không nghe lời như thế, Mạc Trần thị làm sao có thể chịu được?Bà ta xông tới cửa chỉ vào Giang Tiểu Mãn liền mắng: "Cái con tiện nhân hồ ly tinh này, cô còn dám châm ngòi ly gián tôi với con trai tôi à?"Bà ta nghe Mạc Linh Chi trở về nói lại, nhưng bà ta lại không nghĩ đó là ý của Mạc Lệ Phong.Nghĩ đến sự thay đổi gần đây của Giang Tiểu Mãn, Giang Tiểu Mãn chết cũng muốn vào thành phố, bây giờ cũng không còn sợ sệt nữa.