Mưa to gió lớn, sấm chớp dữ dội, trời đất tối tăm giống như ngày tận thế. Trong một con hẻm nhỏ lầy lội của phố Nam Tuyền, mấy. tên đàn ông lực lưỡng đang đấm đá một thanh niên người dính đầy bùn đất. Người thanh niên lúc đầu còn có thế kêu la vài tiếng. Nhưng một lúc sau liền im bặt. *Trương Phàm, mày là cóc ghẻ thì đừng có mà mơ tưởng đến việc ăn thịt thiên nga! Tô Nhược Tuyết không phải là người mày có thể đụng vào!” “Có người nhờ tao nhắn với mày, nếu mày còn dám tiếp tục quấy rầy Tô Nhược Tuyết, cứ nhất quyết không chịu hủy bỏ hôn ước thì lần sau không phải chỉ là đánh một trận như thế này đâu!" Một nhóm côn đồ buông lời khinh thường rồi nhố một bãi nước bọt vào Trương Phàm đang nấm trên mặt đất, sau đó. mới chịu bỏ đi. Cơ thể của Trương Phàm khẽ co giật trong màn mưa Dần dần không còn tiếng động gì nữa. Đúng lúc này trên bầu trời bỗng dưng có sấm sét dữ dội Một tia chớp quét qua bầu trời, giống như được dẫn đường, chính xác đánh vào đầu Trương Phàm vốn đã bất đông. Mưa vẫn đang…
Chương 174: C174: Nhưng cho dù như vậy
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô ThịTác giả: Mèo Yêu Thành TinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMưa to gió lớn, sấm chớp dữ dội, trời đất tối tăm giống như ngày tận thế. Trong một con hẻm nhỏ lầy lội của phố Nam Tuyền, mấy. tên đàn ông lực lưỡng đang đấm đá một thanh niên người dính đầy bùn đất. Người thanh niên lúc đầu còn có thế kêu la vài tiếng. Nhưng một lúc sau liền im bặt. *Trương Phàm, mày là cóc ghẻ thì đừng có mà mơ tưởng đến việc ăn thịt thiên nga! Tô Nhược Tuyết không phải là người mày có thể đụng vào!” “Có người nhờ tao nhắn với mày, nếu mày còn dám tiếp tục quấy rầy Tô Nhược Tuyết, cứ nhất quyết không chịu hủy bỏ hôn ước thì lần sau không phải chỉ là đánh một trận như thế này đâu!" Một nhóm côn đồ buông lời khinh thường rồi nhố một bãi nước bọt vào Trương Phàm đang nấm trên mặt đất, sau đó. mới chịu bỏ đi. Cơ thể của Trương Phàm khẽ co giật trong màn mưa Dần dần không còn tiếng động gì nữa. Đúng lúc này trên bầu trời bỗng dưng có sấm sét dữ dội Một tia chớp quét qua bầu trời, giống như được dẫn đường, chính xác đánh vào đầu Trương Phàm vốn đã bất đông. Mưa vẫn đang… Cảm ngộ trận pháp, chỉ cần không tới trình độ Quy Tắc Chỉ Vực, đều có thể giúp người cảm ngộ.Đương nhiên, Trương Phàm bố trí ra cảm ngộ trận pháp, bởi vì chỉ dùng linh khí bên trong phỉ thuý, xem như là phiên bản đơn sơ nhất.Nhưng cho dù như vậy, cũng có thể giúp cổ võ giả cảm ngộ ra cái gọi là chân lý của võ đạo.Bởi vì nếu như khi cổ võ giả đang thăng cấp, nhất định phải nắm giữ đầy đủ quy tắc chỉ ý, điều này nghiễm nhiên không có khả năng.Phải biết rằng, trong tu tiên, nắm giữ đầy đủ quy tắc chỉ ý, cái này cũng phải kim đan viên mãn!Cho nên, thăng cấp tông sư, hẳn là cảm ngộ được chính là mặt ngoài của quy tắc chỉ ý.Cái gọi là chân ý của võ đạo khẳng định là thấp hơn một chút so với quy tắc chỉ ý của tu tiên.Như vậy trong lòng Trương Phàm đã có phần nắm chắc.“Cục trưởng Khổng, đội trưởng Tần, nếu như tôi có thể giúp hai người thăng cấp tông sư!” Trương Phàm cười híp mắt nói: “Tôi có thể được cái gì?”Khổng Vân Huy đột nhiên một cước đạp phanh lại thật mạnh. Tân Kiến An cũng kinh ngạc nhìn Trương Phàm.“Sao vậy?” Trương Phàm nhìn dáng vẻ kinh ngạc của hai người bọn họ, bày ra vẻ mặt vô tội.“Không có gì!” Khổng Vân Huy tự giễu nở nụ cười, tiếp tục lái xe lên đường.Lúc nãy ông phản ứng hơi quá khích!Trương Phàm mới có trình độ gì chứ? Làm sao có thể giúp được bọn họ trong chuyện thăng cấp tông sư chứ?Thật sự là muốn thăng cấp tông sư đến mức có chút muốn điên rồi...“Cung phụng Trương, lời vừa rồi của cậu có ý gì?” Tân Kiến An lại nghiêm túc nhìn Trương Phàm.Trên người Trương Phàm có quá nhiều điểm thần kỳ, cũng vì như vậy nên Tần Kiến An mới “xúc động” muốn mời chào Trương Phàm vào cục võ quản, hơn nữa còn cho Trương Phàm vị trí cũng phụng.Như vậy, giống như Trương Phàm đột nhiên nói mình biết y thuật vậy.Xuất hiện một người thần kỳ có thể giúp bạn thăng cấp tông sư, cái này dường như cũng coi là hợp tình hợp lý.“Chính là ý trên mặt chữ! Tôi cho hai người cơ hội thăng cấp tông sư, đương nhiên là, có thể thăng cấp hay không cũng không thể khẳng định trăm phần trăm, nhưng chắc chắn là có cơ hội lớn hơn so với hai người bây giờ, khoảng mấy chục trăm lần đi! Cho nên, tôi muốn hỏi, hai người có thể trả giá cái gì!” Lần này Trương Phàm nói rõ ràng hơn một chút.Hắn cần tài nguyên tu luyện!Rất cần!Đồng thời, hắn cũng có thể lôi kéo Khổng Vân Huy và Tần Kiến An, đây là nhất cử lưỡng tiện.Cũng giống lần trị liệu cho Tào Hiên này, cả việc trị liệu cho Ngụy Thành Vân lúc trước, hắn đều cần tuyên dương năng lực của mình một chút, sau đó kỳ vọng có thể có lượng khách hàng cuồn cuộn không ngừng.Có khách hàng, mới có tài nguyên tu luyện thuộc về hắn.Có tài nguyên tu luyện, thực lực của hắn mới có thể đột nhiên tăng mạnh, từ đó có cơ hội thu hoạch được càng nhiều tài nguyên tu luyện, từ đó hình thành một vòng tuần hoàn lành mạnh.Muốn thu mình yên lặng tu luyện... Trong hoàn cảnh hiện tại của trái đất, không thích hợp!
Cảm ngộ trận pháp, chỉ cần không tới trình độ Quy Tắc Chỉ Vực, đều có thể giúp người cảm ngộ.
Đương nhiên, Trương Phàm bố trí ra cảm ngộ trận pháp, bởi vì chỉ dùng linh khí bên trong phỉ thuý, xem như là phiên bản đơn sơ nhất.
Nhưng cho dù như vậy, cũng có thể giúp cổ võ giả cảm ngộ ra cái gọi là chân lý của võ đạo.
Bởi vì nếu như khi cổ võ giả đang thăng cấp, nhất định phải nắm giữ đầy đủ quy tắc chỉ ý, điều này nghiễm nhiên không có khả năng.
Phải biết rằng, trong tu tiên, nắm giữ đầy đủ quy tắc chỉ ý, cái này cũng phải kim đan viên mãn!
Cho nên, thăng cấp tông sư, hẳn là cảm ngộ được chính là mặt ngoài của quy tắc chỉ ý.
Cái gọi là chân ý của võ đạo khẳng định là thấp hơn một chút so với quy tắc chỉ ý của tu tiên.
Như vậy trong lòng Trương Phàm đã có phần nắm chắc.
“Cục trưởng Khổng, đội trưởng Tần, nếu như tôi có thể giúp hai người thăng cấp tông sư!” Trương Phàm cười híp mắt nói: “Tôi có thể được cái gì?”
Khổng Vân Huy đột nhiên một cước đạp phanh lại thật mạnh. Tân Kiến An cũng kinh ngạc nhìn Trương Phàm.
“Sao vậy?” Trương Phàm nhìn dáng vẻ kinh ngạc của hai người bọn họ, bày ra vẻ mặt vô tội.
“Không có gì!” Khổng Vân Huy tự giễu nở nụ cười, tiếp tục lái xe lên đường.
Lúc nãy ông phản ứng hơi quá khích!
Trương Phàm mới có trình độ gì chứ? Làm sao có thể giúp được bọn họ trong chuyện thăng cấp tông sư chứ?
Thật sự là muốn thăng cấp tông sư đến mức có chút muốn điên rồi...
“Cung phụng Trương, lời vừa rồi của cậu có ý gì?” Tân Kiến An lại nghiêm túc nhìn Trương Phàm.
Trên người Trương Phàm có quá nhiều điểm thần kỳ, cũng vì như vậy nên Tần Kiến An mới “xúc động” muốn mời chào Trương Phàm vào cục võ quản, hơn nữa còn cho Trương Phàm vị trí cũng phụng.
Như vậy, giống như Trương Phàm đột nhiên nói mình biết y thuật vậy.
Xuất hiện một người thần kỳ có thể giúp bạn thăng cấp tông sư, cái này dường như cũng coi là hợp tình hợp lý.
“Chính là ý trên mặt chữ! Tôi cho hai người cơ hội thăng cấp tông sư, đương nhiên là, có thể thăng cấp hay không cũng không thể khẳng định trăm phần trăm, nhưng chắc chắn là có cơ hội lớn hơn so với hai người bây giờ, khoảng mấy chục trăm lần đi! Cho nên, tôi muốn hỏi, hai người có thể trả giá cái gì!” Lần này Trương Phàm nói rõ ràng hơn một chút.
Hắn cần tài nguyên tu luyện!
Rất cần!
Đồng thời, hắn cũng có thể lôi kéo Khổng Vân Huy và Tần Kiến An, đây là nhất cử lưỡng tiện.
Cũng giống lần trị liệu cho Tào Hiên này, cả việc trị liệu cho Ngụy Thành Vân lúc trước, hắn đều cần tuyên dương năng lực của mình một chút, sau đó kỳ vọng có thể có lượng khách hàng cuồn cuộn không ngừng.
Có khách hàng, mới có tài nguyên tu luyện thuộc về hắn.
Có tài nguyên tu luyện, thực lực của hắn mới có thể đột nhiên tăng mạnh, từ đó có cơ hội thu hoạch được càng nhiều tài nguyên tu luyện, từ đó hình thành một vòng tuần hoàn lành mạnh.
Muốn thu mình yên lặng tu luyện... Trong hoàn cảnh hiện tại của trái đất, không thích hợp!
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô ThịTác giả: Mèo Yêu Thành TinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMưa to gió lớn, sấm chớp dữ dội, trời đất tối tăm giống như ngày tận thế. Trong một con hẻm nhỏ lầy lội của phố Nam Tuyền, mấy. tên đàn ông lực lưỡng đang đấm đá một thanh niên người dính đầy bùn đất. Người thanh niên lúc đầu còn có thế kêu la vài tiếng. Nhưng một lúc sau liền im bặt. *Trương Phàm, mày là cóc ghẻ thì đừng có mà mơ tưởng đến việc ăn thịt thiên nga! Tô Nhược Tuyết không phải là người mày có thể đụng vào!” “Có người nhờ tao nhắn với mày, nếu mày còn dám tiếp tục quấy rầy Tô Nhược Tuyết, cứ nhất quyết không chịu hủy bỏ hôn ước thì lần sau không phải chỉ là đánh một trận như thế này đâu!" Một nhóm côn đồ buông lời khinh thường rồi nhố một bãi nước bọt vào Trương Phàm đang nấm trên mặt đất, sau đó. mới chịu bỏ đi. Cơ thể của Trương Phàm khẽ co giật trong màn mưa Dần dần không còn tiếng động gì nữa. Đúng lúc này trên bầu trời bỗng dưng có sấm sét dữ dội Một tia chớp quét qua bầu trời, giống như được dẫn đường, chính xác đánh vào đầu Trương Phàm vốn đã bất đông. Mưa vẫn đang… Cảm ngộ trận pháp, chỉ cần không tới trình độ Quy Tắc Chỉ Vực, đều có thể giúp người cảm ngộ.Đương nhiên, Trương Phàm bố trí ra cảm ngộ trận pháp, bởi vì chỉ dùng linh khí bên trong phỉ thuý, xem như là phiên bản đơn sơ nhất.Nhưng cho dù như vậy, cũng có thể giúp cổ võ giả cảm ngộ ra cái gọi là chân lý của võ đạo.Bởi vì nếu như khi cổ võ giả đang thăng cấp, nhất định phải nắm giữ đầy đủ quy tắc chỉ ý, điều này nghiễm nhiên không có khả năng.Phải biết rằng, trong tu tiên, nắm giữ đầy đủ quy tắc chỉ ý, cái này cũng phải kim đan viên mãn!Cho nên, thăng cấp tông sư, hẳn là cảm ngộ được chính là mặt ngoài của quy tắc chỉ ý.Cái gọi là chân ý của võ đạo khẳng định là thấp hơn một chút so với quy tắc chỉ ý của tu tiên.Như vậy trong lòng Trương Phàm đã có phần nắm chắc.“Cục trưởng Khổng, đội trưởng Tần, nếu như tôi có thể giúp hai người thăng cấp tông sư!” Trương Phàm cười híp mắt nói: “Tôi có thể được cái gì?”Khổng Vân Huy đột nhiên một cước đạp phanh lại thật mạnh. Tân Kiến An cũng kinh ngạc nhìn Trương Phàm.“Sao vậy?” Trương Phàm nhìn dáng vẻ kinh ngạc của hai người bọn họ, bày ra vẻ mặt vô tội.“Không có gì!” Khổng Vân Huy tự giễu nở nụ cười, tiếp tục lái xe lên đường.Lúc nãy ông phản ứng hơi quá khích!Trương Phàm mới có trình độ gì chứ? Làm sao có thể giúp được bọn họ trong chuyện thăng cấp tông sư chứ?Thật sự là muốn thăng cấp tông sư đến mức có chút muốn điên rồi...“Cung phụng Trương, lời vừa rồi của cậu có ý gì?” Tân Kiến An lại nghiêm túc nhìn Trương Phàm.Trên người Trương Phàm có quá nhiều điểm thần kỳ, cũng vì như vậy nên Tần Kiến An mới “xúc động” muốn mời chào Trương Phàm vào cục võ quản, hơn nữa còn cho Trương Phàm vị trí cũng phụng.Như vậy, giống như Trương Phàm đột nhiên nói mình biết y thuật vậy.Xuất hiện một người thần kỳ có thể giúp bạn thăng cấp tông sư, cái này dường như cũng coi là hợp tình hợp lý.“Chính là ý trên mặt chữ! Tôi cho hai người cơ hội thăng cấp tông sư, đương nhiên là, có thể thăng cấp hay không cũng không thể khẳng định trăm phần trăm, nhưng chắc chắn là có cơ hội lớn hơn so với hai người bây giờ, khoảng mấy chục trăm lần đi! Cho nên, tôi muốn hỏi, hai người có thể trả giá cái gì!” Lần này Trương Phàm nói rõ ràng hơn một chút.Hắn cần tài nguyên tu luyện!Rất cần!Đồng thời, hắn cũng có thể lôi kéo Khổng Vân Huy và Tần Kiến An, đây là nhất cử lưỡng tiện.Cũng giống lần trị liệu cho Tào Hiên này, cả việc trị liệu cho Ngụy Thành Vân lúc trước, hắn đều cần tuyên dương năng lực của mình một chút, sau đó kỳ vọng có thể có lượng khách hàng cuồn cuộn không ngừng.Có khách hàng, mới có tài nguyên tu luyện thuộc về hắn.Có tài nguyên tu luyện, thực lực của hắn mới có thể đột nhiên tăng mạnh, từ đó có cơ hội thu hoạch được càng nhiều tài nguyên tu luyện, từ đó hình thành một vòng tuần hoàn lành mạnh.Muốn thu mình yên lặng tu luyện... Trong hoàn cảnh hiện tại của trái đất, không thích hợp!