Đầu tháng chín. Ánh hoàng hôn nhuộm đỏ nửa bầu trời. Ban ngày không khí vẫn còn oi bức, thỉnh thoảng gió thổi tới mang theo chút mát mẻ. Con đường cạnh trường cấp hai Lạc Thành. Cây cối hai bên trải qua một ngày nóng nực, đến cả cây sen đá cũng không còn sức sống héo rũ rượi. Thẩm Thư Điềm ngồi xổm ở mép cỏ, chật vật tìm kiếm chìa khóa. Khi từ sân thể dục trở về, Trần Ngữ Trúc vô ý nghịch chiếc chìa khóa mà cô để trên mặt bàn. Sau đó vì cãi nhau với bạn cùng lớp mà cô ấy bị đánh vào tay, chiếc chìa khóa trực tiếp bay ra ngoài cửa sổ. Trần Ngữ Trúc rất áy náy, vốn dĩ định cùng Thẩm Thư Điềm xuống dưới cùng nhau tìm, chỉ là vừa rồi chủ nhiệm lớp kêu cô đi có việc. Thẩm Thư Điềm chỉ có thể một mình xuống dưới. Cô mò mẫm ở bãi cỏ cũng khá lâu nhưng vẫn không tìm thấy chiếc chìa khóa. Nó có thể rơi ở đâu? Thẩm Thư Điềm mím môi, rũ mắt tuyệt vọng, không biết có phải mình tìm sai chỗ không. Cô ngẩng đầu, nhìn lên cửa sổ. Cô chớp chớp đôi mắt, khuôn mặt trắng nõn hơi nhăn lại, chắc là rớt…
Tác giả: