Đêm ở quán bar Nghê Hoa, giống như một chiếc ly cao được rót vào đầy màu sắc. Dưới ánh đèn mơ hồ và chói mắt, những người bị đè nén cả ngày cởi bỏ lớp ngụy trang và thỏa mãn những ham m.uốn sâu thẳm trong tâm hồn. Trong góc, có một người khá chật vật. Có vẻ như anh ta chỉ là một sinh viên vừa mới lên đại học, trên chiếc áo sơ mi chỉnh tề của có mùi xà phòng, vẻ ngoài trẻ trung của anh ta không thể hòa hợp với nhóm bạn nghiện rượu. Sống như một người đi lạc. “Trông cậu có vẻ không biết chơi lắm! Không lẽ là lần đầu đến đây sao?” Người bạn ngồi bên cạnh không nhịn được cười nhạo nói: “Nào! Hôm nay để cho bạn của tôi được mở rộng tầm mắt đi!” Người bạn này đã say rồi. Vừa tới gần, mùi rượu nồng nặc xông tới. Cậu nhóc cau mày phớt lờ anh ta, chỉ ăn đĩa cà ri gà nhỏ trên bàn. “Này! Đã nói cậu không biết chơi mà!” Người bạn vừa nói vừa liếc nhìn miếng thịt gắp lên: “Đừng ăn những món khai vị đó, nhìn chai Absolut Vodka này, đó là…” Mỗi khi nói về rượu, người bạn này luôn hùng hồn. Nhưng mà…

Truyện chữ