- Bảo bối nhỏ của baba, ta về rồi đây ! Y vừa mở cửa vừa nói lớn. - Baba đã về. Giọng nói vang lên , một thiếu nữ bước ra, gương mặt thanh thoát và lạnh lùng , cô đưa con ngươi tới hướng người đằng sau baba của cô - Ồ, nhà có khách. - À, đây là học sinh cũ của ta, thật trùng hợp khi ta gặp lại cậu ấy trên đường đó tiểu Doan, tên cậu ta là Đường Bạch Hy - Cũ? Mời vào. Mong anh ở lại dùng bữa tối. - Nếu đã là con gái của thầy thì tôi không khách sáo a. Hắn khoác lại dây cặp, vô tư trả lời. - Fu fu, nói vậy là tôi vui rồi. Cô miệng cười nhưng trong đôi mắt là đầy sát khí. Tiểu Doan xoay người , định quay vào bếp . - Khoan đã , hay hôm nay để baba ra tay, hai đứa nói chuyện làm quen ha?cách nhau có 2 tuổi chứ mấy. Vậy đi !hai đứa vào phòng ngồi, tiểu Doan tháo cái tạp dề đưa baba. Y vừa nói vừa đẩy hai đứa vào trong phòng khách.. Trong lúc y nhảy nhót hát ca nấu nướng thì hai người trẻ tuổi bắt đầu lộ tính thật, mặt đối mặt. - Đừng có nhìn baba tôi bằng ánh mắt dâm tà đó, nếu không thì…

Chương 5

Baba Làm Vợ Cậu Ấy Sao?Tác giả: Vũ Đông Trực BăngTruyện Đam Mỹ, Truyện Hài Hước- Bảo bối nhỏ của baba, ta về rồi đây ! Y vừa mở cửa vừa nói lớn. - Baba đã về. Giọng nói vang lên , một thiếu nữ bước ra, gương mặt thanh thoát và lạnh lùng , cô đưa con ngươi tới hướng người đằng sau baba của cô - Ồ, nhà có khách. - À, đây là học sinh cũ của ta, thật trùng hợp khi ta gặp lại cậu ấy trên đường đó tiểu Doan, tên cậu ta là Đường Bạch Hy - Cũ? Mời vào. Mong anh ở lại dùng bữa tối. - Nếu đã là con gái của thầy thì tôi không khách sáo a. Hắn khoác lại dây cặp, vô tư trả lời. - Fu fu, nói vậy là tôi vui rồi. Cô miệng cười nhưng trong đôi mắt là đầy sát khí. Tiểu Doan xoay người , định quay vào bếp . - Khoan đã , hay hôm nay để baba ra tay, hai đứa nói chuyện làm quen ha?cách nhau có 2 tuổi chứ mấy. Vậy đi !hai đứa vào phòng ngồi, tiểu Doan tháo cái tạp dề đưa baba. Y vừa nói vừa đẩy hai đứa vào trong phòng khách.. Trong lúc y nhảy nhót hát ca nấu nướng thì hai người trẻ tuổi bắt đầu lộ tính thật, mặt đối mặt. - Đừng có nhìn baba tôi bằng ánh mắt dâm tà đó, nếu không thì… -Sao thầy nhẹ thế này hả ? Vẫn nhịn ăn sáng và trưa sao ?Y đang nằm trong vòng tay hắn, hình như nghe được tiếng của hắn nhưng vì đang giở giấc lại túm áo hắn, rúc vào lồng ngục hắn tự nhiên.- Thầy đúng là đồ ngốc. Muốn em ăn thịt hả?Hắn nghiến răng ken két vắt ra từng chữ.Hắn nhẹ nhàng mở cửa, đặt y xuống giường. Theo bản năng y tự kéo chăn lên cuộn tròn vào ngủ say như chết. Hắn cố kìm nén, nhắm tịt mắt lại định lui đi.- ưm!....Vạt áo hắn bị giữ lại.-..... ôi cái định mệnh.hắn than.-Tiểu Doan hả... con lại không ngủ được hả ? lên nằm với baba này...Y nói mớ. Chín mười là về lúc y mới trở thành cha đơn thân.-.... thầy...Hắn gỡ không nổi tay y-Chết tiệt, thầy mà không thả ra...Cuối cùng hắn cũng phải leo lên nằm cạnh y. Có vẻ người thầy giáo này không điềm đạm như lúc thức, hết lăn lộn rồi ôm kẹp hắn, lát sau lại đáp thẳng gan bàn chân vào mặt hắn. Không biết mơ cái gì khác nữa mà còn cắn cổ hắn,đấm túi bụi vào ngực hắn.- Con mẹ nó !!Hắn gào to chửi thề.Hai con mắt y bất chợt mở to ra như thể giật mình,bật dậy.- ... em xin lỗi ! .... em không...-Hahahaha.... hưa hấu chưa chín...Lăn ra giường ngủ tiếp.-.....Hắn thở dài kéo chăn lại cho y, nằm bên cạnh vỗ vỗ nhẹ như dỗ em bé cho y ngủ, cái này là hắn đọc trong dãy lời khuyên của tiểu Doan mới dặn sáng nay....- Nếu không phải hứa với Doan thì em đã không để thầy yên tới sáng rồi.- Dưa hấu....- Ngoan nào , dưa hấu chưa chín đâu, đi tưới nước đi....(=_=)Hắn kéo y vào ***** mình, vuốt vuốt lưng.Y cũng theo bản năng rúc rúc vào hắn và ngoan ngoãn ngủ một giấc dài tới hôm sau. Lúc tỉnh dậy cũng là lúc y nhìn rõ hắn xơ xác nằm cạnh.- Dậy nào ! Dậy nào! Em không phải đi học sao !?Y nhanh nhảu giục giã.-Hừm... hôm nay ngày lễ mà thầy...- Ừ nhỉ.... vậy nằm tiếp !Thầy Trần của hắn lại vui vẻ dính lưng vào nệm giường.- Trời nóng như này sao em còn cuốn chăn ?toát hết mồ hôi rồi bỏ ra mau! Hôi chăn bây giờ!- không không không không, chưa được.- Mau bỏ ra, em giấu gì trong đó hả?To be continued...*Chúthích:Bắtđầutừchươngnàyvìtrêntrangcủatácgiảcótận2chương4nêntừđâytênchươngsẽhơnchươngcủatácgiả1chương~^O^~

-Sao thầy nhẹ thế này hả ? Vẫn nhịn ăn sáng và trưa sao ?

Y đang nằm trong vòng tay hắn, hình như nghe được tiếng của hắn nhưng vì đang giở giấc lại túm áo hắn, rúc vào lồng ngục hắn tự nhiên.

- Thầy đúng là đồ ngốc. Muốn em ăn thịt hả?

Hắn nghiến răng ken két vắt ra từng chữ.

Hắn nhẹ nhàng mở cửa, đặt y xuống giường. Theo bản năng y tự kéo chăn lên cuộn tròn vào ngủ say như chết. Hắn cố kìm nén, nhắm tịt mắt lại định lui đi.

- ưm!....

Vạt áo hắn bị giữ lại.

-..... ôi cái định mệnh.

hắn than.

-Tiểu Doan hả... con lại không ngủ được hả ? lên nằm với baba này...

Y nói mớ. Chín mười là về lúc y mới trở thành cha đơn thân.

-.... thầy...

Hắn gỡ không nổi tay y

-Chết tiệt, thầy mà không thả ra...

Cuối cùng hắn cũng phải leo lên nằm cạnh y. Có vẻ người thầy giáo này không điềm đạm như lúc thức, hết lăn lộn rồi ôm kẹp hắn, lát sau lại đáp thẳng gan bàn chân vào mặt hắn. Không biết mơ cái gì khác nữa mà còn cắn cổ hắn,đấm túi bụi vào ngực hắn.

- Con mẹ nó !!

Hắn gào to chửi thề.

Hai con mắt y bất chợt mở to ra như thể giật mình,bật dậy.

- ... em xin lỗi ! .... em không...

-Hahahaha.... hưa hấu chưa chín...

Lăn ra giường ngủ tiếp.

-.....

Hắn thở dài kéo chăn lại cho y, nằm bên cạnh vỗ vỗ nhẹ như dỗ em bé cho y ngủ, cái này là hắn đọc trong dãy lời khuyên của tiểu Doan mới dặn sáng nay....

- Nếu không phải hứa với Doan thì em đã không để thầy yên tới sáng rồi.

- Dưa hấu....

- Ngoan nào , dưa hấu chưa chín đâu, đi tưới nước đi....(=_=)

Hắn kéo y vào ***** mình, vuốt vuốt lưng.

Y cũng theo bản năng rúc rúc vào hắn và ngoan ngoãn ngủ một giấc dài tới hôm sau. Lúc tỉnh dậy cũng là lúc y nhìn rõ hắn xơ xác nằm cạnh.

- Dậy nào ! Dậy nào! Em không phải đi học sao !?

Y nhanh nhảu giục giã.

-Hừm... hôm nay ngày lễ mà thầy...

- Ừ nhỉ.... vậy nằm tiếp !

Thầy Trần của hắn lại vui vẻ dính lưng vào nệm giường.

- Trời nóng như này sao em còn cuốn chăn ?toát hết mồ hôi rồi bỏ ra mau! Hôi chăn bây giờ!

- không không không không, chưa được.

- Mau bỏ ra, em giấu gì trong đó hả?

To be continued...

*

Chú

thích

:

Bắt

đầu

từ

chương

này

trên

trang

của

tác

giả

tận

2

chương

4

nên

từ

đây

tên

chương

sẽ

hơn

chương

của

tác

giả

1

chương

~^O^~

Baba Làm Vợ Cậu Ấy Sao?Tác giả: Vũ Đông Trực BăngTruyện Đam Mỹ, Truyện Hài Hước- Bảo bối nhỏ của baba, ta về rồi đây ! Y vừa mở cửa vừa nói lớn. - Baba đã về. Giọng nói vang lên , một thiếu nữ bước ra, gương mặt thanh thoát và lạnh lùng , cô đưa con ngươi tới hướng người đằng sau baba của cô - Ồ, nhà có khách. - À, đây là học sinh cũ của ta, thật trùng hợp khi ta gặp lại cậu ấy trên đường đó tiểu Doan, tên cậu ta là Đường Bạch Hy - Cũ? Mời vào. Mong anh ở lại dùng bữa tối. - Nếu đã là con gái của thầy thì tôi không khách sáo a. Hắn khoác lại dây cặp, vô tư trả lời. - Fu fu, nói vậy là tôi vui rồi. Cô miệng cười nhưng trong đôi mắt là đầy sát khí. Tiểu Doan xoay người , định quay vào bếp . - Khoan đã , hay hôm nay để baba ra tay, hai đứa nói chuyện làm quen ha?cách nhau có 2 tuổi chứ mấy. Vậy đi !hai đứa vào phòng ngồi, tiểu Doan tháo cái tạp dề đưa baba. Y vừa nói vừa đẩy hai đứa vào trong phòng khách.. Trong lúc y nhảy nhót hát ca nấu nướng thì hai người trẻ tuổi bắt đầu lộ tính thật, mặt đối mặt. - Đừng có nhìn baba tôi bằng ánh mắt dâm tà đó, nếu không thì… -Sao thầy nhẹ thế này hả ? Vẫn nhịn ăn sáng và trưa sao ?Y đang nằm trong vòng tay hắn, hình như nghe được tiếng của hắn nhưng vì đang giở giấc lại túm áo hắn, rúc vào lồng ngục hắn tự nhiên.- Thầy đúng là đồ ngốc. Muốn em ăn thịt hả?Hắn nghiến răng ken két vắt ra từng chữ.Hắn nhẹ nhàng mở cửa, đặt y xuống giường. Theo bản năng y tự kéo chăn lên cuộn tròn vào ngủ say như chết. Hắn cố kìm nén, nhắm tịt mắt lại định lui đi.- ưm!....Vạt áo hắn bị giữ lại.-..... ôi cái định mệnh.hắn than.-Tiểu Doan hả... con lại không ngủ được hả ? lên nằm với baba này...Y nói mớ. Chín mười là về lúc y mới trở thành cha đơn thân.-.... thầy...Hắn gỡ không nổi tay y-Chết tiệt, thầy mà không thả ra...Cuối cùng hắn cũng phải leo lên nằm cạnh y. Có vẻ người thầy giáo này không điềm đạm như lúc thức, hết lăn lộn rồi ôm kẹp hắn, lát sau lại đáp thẳng gan bàn chân vào mặt hắn. Không biết mơ cái gì khác nữa mà còn cắn cổ hắn,đấm túi bụi vào ngực hắn.- Con mẹ nó !!Hắn gào to chửi thề.Hai con mắt y bất chợt mở to ra như thể giật mình,bật dậy.- ... em xin lỗi ! .... em không...-Hahahaha.... hưa hấu chưa chín...Lăn ra giường ngủ tiếp.-.....Hắn thở dài kéo chăn lại cho y, nằm bên cạnh vỗ vỗ nhẹ như dỗ em bé cho y ngủ, cái này là hắn đọc trong dãy lời khuyên của tiểu Doan mới dặn sáng nay....- Nếu không phải hứa với Doan thì em đã không để thầy yên tới sáng rồi.- Dưa hấu....- Ngoan nào , dưa hấu chưa chín đâu, đi tưới nước đi....(=_=)Hắn kéo y vào ***** mình, vuốt vuốt lưng.Y cũng theo bản năng rúc rúc vào hắn và ngoan ngoãn ngủ một giấc dài tới hôm sau. Lúc tỉnh dậy cũng là lúc y nhìn rõ hắn xơ xác nằm cạnh.- Dậy nào ! Dậy nào! Em không phải đi học sao !?Y nhanh nhảu giục giã.-Hừm... hôm nay ngày lễ mà thầy...- Ừ nhỉ.... vậy nằm tiếp !Thầy Trần của hắn lại vui vẻ dính lưng vào nệm giường.- Trời nóng như này sao em còn cuốn chăn ?toát hết mồ hôi rồi bỏ ra mau! Hôi chăn bây giờ!- không không không không, chưa được.- Mau bỏ ra, em giấu gì trong đó hả?To be continued...*Chúthích:Bắtđầutừchươngnàyvìtrêntrangcủatácgiảcótận2chương4nêntừđâytênchươngsẽhơnchươngcủatácgiả1chương~^O^~

Chương 5