- Bảo bối nhỏ của baba, ta về rồi đây ! Y vừa mở cửa vừa nói lớn. - Baba đã về. Giọng nói vang lên , một thiếu nữ bước ra, gương mặt thanh thoát và lạnh lùng , cô đưa con ngươi tới hướng người đằng sau baba của cô - Ồ, nhà có khách. - À, đây là học sinh cũ của ta, thật trùng hợp khi ta gặp lại cậu ấy trên đường đó tiểu Doan, tên cậu ta là Đường Bạch Hy - Cũ? Mời vào. Mong anh ở lại dùng bữa tối. - Nếu đã là con gái của thầy thì tôi không khách sáo a. Hắn khoác lại dây cặp, vô tư trả lời. - Fu fu, nói vậy là tôi vui rồi. Cô miệng cười nhưng trong đôi mắt là đầy sát khí. Tiểu Doan xoay người , định quay vào bếp . - Khoan đã , hay hôm nay để baba ra tay, hai đứa nói chuyện làm quen ha?cách nhau có 2 tuổi chứ mấy. Vậy đi !hai đứa vào phòng ngồi, tiểu Doan tháo cái tạp dề đưa baba. Y vừa nói vừa đẩy hai đứa vào trong phòng khách.. Trong lúc y nhảy nhót hát ca nấu nướng thì hai người trẻ tuổi bắt đầu lộ tính thật, mặt đối mặt. - Đừng có nhìn baba tôi bằng ánh mắt dâm tà đó, nếu không thì…
Chương 14
Baba Làm Vợ Cậu Ấy Sao?Tác giả: Vũ Đông Trực BăngTruyện Đam Mỹ, Truyện Hài Hước- Bảo bối nhỏ của baba, ta về rồi đây ! Y vừa mở cửa vừa nói lớn. - Baba đã về. Giọng nói vang lên , một thiếu nữ bước ra, gương mặt thanh thoát và lạnh lùng , cô đưa con ngươi tới hướng người đằng sau baba của cô - Ồ, nhà có khách. - À, đây là học sinh cũ của ta, thật trùng hợp khi ta gặp lại cậu ấy trên đường đó tiểu Doan, tên cậu ta là Đường Bạch Hy - Cũ? Mời vào. Mong anh ở lại dùng bữa tối. - Nếu đã là con gái của thầy thì tôi không khách sáo a. Hắn khoác lại dây cặp, vô tư trả lời. - Fu fu, nói vậy là tôi vui rồi. Cô miệng cười nhưng trong đôi mắt là đầy sát khí. Tiểu Doan xoay người , định quay vào bếp . - Khoan đã , hay hôm nay để baba ra tay, hai đứa nói chuyện làm quen ha?cách nhau có 2 tuổi chứ mấy. Vậy đi !hai đứa vào phòng ngồi, tiểu Doan tháo cái tạp dề đưa baba. Y vừa nói vừa đẩy hai đứa vào trong phòng khách.. Trong lúc y nhảy nhót hát ca nấu nướng thì hai người trẻ tuổi bắt đầu lộ tính thật, mặt đối mặt. - Đừng có nhìn baba tôi bằng ánh mắt dâm tà đó, nếu không thì… - Thì... cảm ơn!Hắn khoanh tay trước ngực.- Haha... có thế chứ, vào nhà đi. Ta sẽ kêu người chuẩn bị phòng. À mà thôi, ta muốn có cháu lắm rồi nên hai đứa ở chung phòng đi.- Cha à !!Hắn gằn giọng- Sao ?- Cha chỉ được cái nói chuẩn !Hắn giơ ngón cái.- Đương nhiên. Già rồi chỉ có mong cháu bế thôi.- Mới có đầu ba thôi mà cứ làm như...- Do có mày sớm thôi!Liếc.- Thôi, chúng ta về phòng, kệ ổng . Em cần gì thì cứ nói, anh sẽ chuẩn bị hết cho em.-... Ừm..Y khẽ gật đầu,Tay hắn quàng qua eo y, giữ lấy.- Hazz... nó đã bóc tem rồi...Đường ông chủ nhìn cặp đôi .-... Chủ nhân. Tôi có chuyện muốn trình bày ạ.- Muốn nói gì thì vào phòng làm việc nói.Y vắt tay sau lưng, bình thản xoay người bước. Mặc Hương cũng lẽo đẽo theo đằng sau. Phòng làm việc của ông chủ Đường thực là rất rộng và thoáng , bước vào là thấy thư thái, muốn làm việc.- Đóng cửa rồi thì khóa luôn vào.- Vâng...Đối với Mặc Hương, yêu cầu này không lạ, muốn nói chuyện gì y đều cho khóa cửa tránh những lúc người làm không biết y đã vào tự động mở cửa.- Có chuyện gì ?- Dạ thưa, tôi muốn xin nghỉ phép một thời gian ạ.- Lí do?Rót một cốc nước lọc.Giọng của Mặc Hương lí nhí :- Tôi ... nghỉ thai sản ạ.- Phụt! Khụ khụ !...Sặc nước.- Chủ nhân !Anh chạy tới.- (tóm lấy tay) Thật... thật á? Em có sao ?Vẻ mặt hớn hở.- Vâng. Tôi sẽ cố đi làm sớm nhất có thể. Và làm ơn thả tay tôi ra ạ.Mặc Hương tự nhiên trả lời , mắt nhìn vào tay mình đang bị giữ.- E hèm! (thả tay)... Tôi sẽ cho cậu nghỉ , với điều kiện là ở đây.- T... tại sao ạ ?- Vì công việc của tôi nhiều lúc cũng cần đến bộ não của cậu.Cậu không làm việc tay chân, di chuyển qua lại thì cũng làm việc trí óc chứ. Bù lại tiền lương tôi vẫn trả, và khám thai định kì tôi sẽ bao a.-.... không phải như thế thì hơi thiệt phần ngài sao ạ ?- Không thiệt, tuyệt vời là đằng khác. Giờ cậu nên bắt đầu nghỉ ngơi luôn rồi đấy.-Tôi còn chưa nói có đồng ý hay không..- Không cãi, cãi tôi sa thải.To be continued...
- Thì... cảm ơn!
Hắn khoanh tay trước ngực.
- Haha... có thế chứ, vào nhà đi. Ta sẽ kêu người chuẩn bị phòng. À mà thôi, ta muốn có cháu lắm rồi nên hai đứa ở chung phòng đi.
- Cha à !!
Hắn gằn giọng
- Sao ?
- Cha chỉ được cái nói chuẩn !
Hắn giơ ngón cái.
- Đương nhiên. Già rồi chỉ có mong cháu bế thôi.
- Mới có đầu ba thôi mà cứ làm như...
- Do có mày sớm thôi!
Liếc.
- Thôi, chúng ta về phòng, kệ ổng . Em cần gì thì cứ nói, anh sẽ chuẩn bị hết cho em.
-... Ừm..
Y khẽ gật đầu,
Tay hắn quàng qua eo y, giữ lấy.
- Hazz... nó đã bóc tem rồi...
Đường ông chủ nhìn cặp đôi .
-... Chủ nhân. Tôi có chuyện muốn trình bày ạ.
- Muốn nói gì thì vào phòng làm việc nói.
Y vắt tay sau lưng, bình thản xoay người bước. Mặc Hương cũng lẽo đẽo theo đằng sau. Phòng làm việc của ông chủ Đường thực là rất rộng và thoáng , bước vào là thấy thư thái, muốn làm việc.
- Đóng cửa rồi thì khóa luôn vào.
- Vâng...
Đối với Mặc Hương, yêu cầu này không lạ, muốn nói chuyện gì y đều cho khóa cửa tránh những lúc người làm không biết y đã vào tự động mở cửa.
- Có chuyện gì ?
- Dạ thưa, tôi muốn xin nghỉ phép một thời gian ạ.
- Lí do?
Rót một cốc nước lọc.
Giọng của Mặc Hương lí nhí :
- Tôi ... nghỉ thai sản ạ.
- Phụt! Khụ khụ !...
Sặc nước.
- Chủ nhân !
Anh chạy tới.
- (tóm lấy tay) Thật... thật á? Em có sao ?
Vẻ mặt hớn hở.
- Vâng. Tôi sẽ cố đi làm sớm nhất có thể. Và làm ơn thả tay tôi ra ạ.
Mặc Hương tự nhiên trả lời , mắt nhìn vào tay mình đang bị giữ.
- E hèm! (thả tay)... Tôi sẽ cho cậu nghỉ , với điều kiện là ở đây.
- T... tại sao ạ ?
- Vì công việc của tôi nhiều lúc cũng cần đến bộ não của cậu.Cậu không làm việc tay chân, di chuyển qua lại thì cũng làm việc trí óc chứ. Bù lại tiền lương tôi vẫn trả, và khám thai định kì tôi sẽ bao a.
-.... không phải như thế thì hơi thiệt phần ngài sao ạ ?
- Không thiệt, tuyệt vời là đằng khác. Giờ cậu nên bắt đầu nghỉ ngơi luôn rồi đấy.
-Tôi còn chưa nói có đồng ý hay không..
- Không cãi, cãi tôi sa thải.
To be continued...
Baba Làm Vợ Cậu Ấy Sao?Tác giả: Vũ Đông Trực BăngTruyện Đam Mỹ, Truyện Hài Hước- Bảo bối nhỏ của baba, ta về rồi đây ! Y vừa mở cửa vừa nói lớn. - Baba đã về. Giọng nói vang lên , một thiếu nữ bước ra, gương mặt thanh thoát và lạnh lùng , cô đưa con ngươi tới hướng người đằng sau baba của cô - Ồ, nhà có khách. - À, đây là học sinh cũ của ta, thật trùng hợp khi ta gặp lại cậu ấy trên đường đó tiểu Doan, tên cậu ta là Đường Bạch Hy - Cũ? Mời vào. Mong anh ở lại dùng bữa tối. - Nếu đã là con gái của thầy thì tôi không khách sáo a. Hắn khoác lại dây cặp, vô tư trả lời. - Fu fu, nói vậy là tôi vui rồi. Cô miệng cười nhưng trong đôi mắt là đầy sát khí. Tiểu Doan xoay người , định quay vào bếp . - Khoan đã , hay hôm nay để baba ra tay, hai đứa nói chuyện làm quen ha?cách nhau có 2 tuổi chứ mấy. Vậy đi !hai đứa vào phòng ngồi, tiểu Doan tháo cái tạp dề đưa baba. Y vừa nói vừa đẩy hai đứa vào trong phòng khách.. Trong lúc y nhảy nhót hát ca nấu nướng thì hai người trẻ tuổi bắt đầu lộ tính thật, mặt đối mặt. - Đừng có nhìn baba tôi bằng ánh mắt dâm tà đó, nếu không thì… - Thì... cảm ơn!Hắn khoanh tay trước ngực.- Haha... có thế chứ, vào nhà đi. Ta sẽ kêu người chuẩn bị phòng. À mà thôi, ta muốn có cháu lắm rồi nên hai đứa ở chung phòng đi.- Cha à !!Hắn gằn giọng- Sao ?- Cha chỉ được cái nói chuẩn !Hắn giơ ngón cái.- Đương nhiên. Già rồi chỉ có mong cháu bế thôi.- Mới có đầu ba thôi mà cứ làm như...- Do có mày sớm thôi!Liếc.- Thôi, chúng ta về phòng, kệ ổng . Em cần gì thì cứ nói, anh sẽ chuẩn bị hết cho em.-... Ừm..Y khẽ gật đầu,Tay hắn quàng qua eo y, giữ lấy.- Hazz... nó đã bóc tem rồi...Đường ông chủ nhìn cặp đôi .-... Chủ nhân. Tôi có chuyện muốn trình bày ạ.- Muốn nói gì thì vào phòng làm việc nói.Y vắt tay sau lưng, bình thản xoay người bước. Mặc Hương cũng lẽo đẽo theo đằng sau. Phòng làm việc của ông chủ Đường thực là rất rộng và thoáng , bước vào là thấy thư thái, muốn làm việc.- Đóng cửa rồi thì khóa luôn vào.- Vâng...Đối với Mặc Hương, yêu cầu này không lạ, muốn nói chuyện gì y đều cho khóa cửa tránh những lúc người làm không biết y đã vào tự động mở cửa.- Có chuyện gì ?- Dạ thưa, tôi muốn xin nghỉ phép một thời gian ạ.- Lí do?Rót một cốc nước lọc.Giọng của Mặc Hương lí nhí :- Tôi ... nghỉ thai sản ạ.- Phụt! Khụ khụ !...Sặc nước.- Chủ nhân !Anh chạy tới.- (tóm lấy tay) Thật... thật á? Em có sao ?Vẻ mặt hớn hở.- Vâng. Tôi sẽ cố đi làm sớm nhất có thể. Và làm ơn thả tay tôi ra ạ.Mặc Hương tự nhiên trả lời , mắt nhìn vào tay mình đang bị giữ.- E hèm! (thả tay)... Tôi sẽ cho cậu nghỉ , với điều kiện là ở đây.- T... tại sao ạ ?- Vì công việc của tôi nhiều lúc cũng cần đến bộ não của cậu.Cậu không làm việc tay chân, di chuyển qua lại thì cũng làm việc trí óc chứ. Bù lại tiền lương tôi vẫn trả, và khám thai định kì tôi sẽ bao a.-.... không phải như thế thì hơi thiệt phần ngài sao ạ ?- Không thiệt, tuyệt vời là đằng khác. Giờ cậu nên bắt đầu nghỉ ngơi luôn rồi đấy.-Tôi còn chưa nói có đồng ý hay không..- Không cãi, cãi tôi sa thải.To be continued...