- Bảo bối nhỏ của baba, ta về rồi đây ! Y vừa mở cửa vừa nói lớn. - Baba đã về. Giọng nói vang lên , một thiếu nữ bước ra, gương mặt thanh thoát và lạnh lùng , cô đưa con ngươi tới hướng người đằng sau baba của cô - Ồ, nhà có khách. - À, đây là học sinh cũ của ta, thật trùng hợp khi ta gặp lại cậu ấy trên đường đó tiểu Doan, tên cậu ta là Đường Bạch Hy - Cũ? Mời vào. Mong anh ở lại dùng bữa tối. - Nếu đã là con gái của thầy thì tôi không khách sáo a. Hắn khoác lại dây cặp, vô tư trả lời. - Fu fu, nói vậy là tôi vui rồi. Cô miệng cười nhưng trong đôi mắt là đầy sát khí. Tiểu Doan xoay người , định quay vào bếp . - Khoan đã , hay hôm nay để baba ra tay, hai đứa nói chuyện làm quen ha?cách nhau có 2 tuổi chứ mấy. Vậy đi !hai đứa vào phòng ngồi, tiểu Doan tháo cái tạp dề đưa baba. Y vừa nói vừa đẩy hai đứa vào trong phòng khách.. Trong lúc y nhảy nhót hát ca nấu nướng thì hai người trẻ tuổi bắt đầu lộ tính thật, mặt đối mặt. - Đừng có nhìn baba tôi bằng ánh mắt dâm tà đó, nếu không thì…

Chương 30

Baba Làm Vợ Cậu Ấy Sao?Tác giả: Vũ Đông Trực BăngTruyện Đam Mỹ, Truyện Hài Hước- Bảo bối nhỏ của baba, ta về rồi đây ! Y vừa mở cửa vừa nói lớn. - Baba đã về. Giọng nói vang lên , một thiếu nữ bước ra, gương mặt thanh thoát và lạnh lùng , cô đưa con ngươi tới hướng người đằng sau baba của cô - Ồ, nhà có khách. - À, đây là học sinh cũ của ta, thật trùng hợp khi ta gặp lại cậu ấy trên đường đó tiểu Doan, tên cậu ta là Đường Bạch Hy - Cũ? Mời vào. Mong anh ở lại dùng bữa tối. - Nếu đã là con gái của thầy thì tôi không khách sáo a. Hắn khoác lại dây cặp, vô tư trả lời. - Fu fu, nói vậy là tôi vui rồi. Cô miệng cười nhưng trong đôi mắt là đầy sát khí. Tiểu Doan xoay người , định quay vào bếp . - Khoan đã , hay hôm nay để baba ra tay, hai đứa nói chuyện làm quen ha?cách nhau có 2 tuổi chứ mấy. Vậy đi !hai đứa vào phòng ngồi, tiểu Doan tháo cái tạp dề đưa baba. Y vừa nói vừa đẩy hai đứa vào trong phòng khách.. Trong lúc y nhảy nhót hát ca nấu nướng thì hai người trẻ tuổi bắt đầu lộ tính thật, mặt đối mặt. - Đừng có nhìn baba tôi bằng ánh mắt dâm tà đó, nếu không thì… Tối đó Đường Bạch Hoàng từ tập đoàn trở về, còn đang hí hửng vì nhận được hợp đồng ngon lành. Trong lúc ấy Mặc Hương còn đang ngồi thẫn thờ bên cửa sổ trong phòng mình.- Mặc Hương ! Hôm nay người làm chăm sóc cho cậu tốt chứ ?Y gõ cửa hai nhát rồi mở cửa.- Dạ... họ rất chu đáo..Anh nhìn Bạch Hoàng vẻ muốn né tránh, giọng nói cũng nhỏ hơn bình thường.- Ừ,... haizz... hôm nay tôi nhận được hợp đồng khá tốt a.- Thật sao ạ ? .. Tuyệt quá..Gượng gạo.- Cậu .. bị gì vậy ?- .... ( hít một hơi sâu ) chủ nhân ! Là ngài làm chuyện đó với tôi đúng không ?- Cái... ( giật thót )... chuyện .. chuyện đó ?- Ngài đừng giả ngây ngô nữa, tôi biết hết rồi !Mặc Hương thu mình trên ghế.- Vì biết tôi dính bầu nên ngài mới quan tâm tới tôi.... chứ bình thường ngài đâu thèm để ý đến tôi ?- Tiểu Hương... thực sự tôi không cố ý làm vậy với cậu, chỉ là...- Tôi không giận ngài vì ngài làm vậy với tôi ! Tôi giận ngài vì ngài không nói với tôi ! Nếu như tôi không biết thì ngài sẽ định giấu tôi bao lâu !?Mặc Hương bị kích động, lệ tràn ra không tự chủ.- Mặc Hương... tôi...- Ngài quan tâm tôi chỉ là để có trách nhiệm với đứa bé thôi chứ nếu không thì ngài cũng chả thèm ngó ngàng đến tôi đúng không ?- Ai nói với cậu như vậy !?- Tôi tự ý thức được điều đó !Mặc Hương chặn đứng câu hỏi của Bạch Hoàng- Có lẽ ngài làm thế với tôi chỉ vì hôm đó có men trong người thôi.. chứ không thực chất là muốn tôi. Được rồi , tôi muốn xin nghỉ việc.Anh lấy ống tay áo trùng trùng lau hết nước mắt.-..... (thở dài).... Được , tôi cho cậu nghỉ , kể từ lúc này . Không cần đơn từ gì cả .Mặc Hương nghe vậy bèn từ từ đứng dậy, lôi chiếc vali đã chuẩn bị sắn đặt ở góc tủ kéo ra :- X.... xin phép.Anh mệt mỏi kéo hành lý định đi ra cửa.- ( tóm tay lại ) tôi chỉ cho em nghỉ việc thôi, tức em không phải làm việc nữa.-.... vậy ngài để tôi đi.- Tôi sẽ trả tiền đám cưới để giữ em ở lại , biến em thành phu nhân của tôi, em không phải quản gia của tôi nữa..To be continued...

Tối đó Đường Bạch Hoàng từ tập đoàn trở về, còn đang hí hửng vì nhận được hợp đồng ngon lành. Trong lúc ấy Mặc Hương còn đang ngồi thẫn thờ bên cửa sổ trong phòng mình.

- Mặc Hương ! Hôm nay người làm chăm sóc cho cậu tốt chứ ?

Y gõ cửa hai nhát rồi mở cửa.

- Dạ... họ rất chu đáo..

Anh nhìn Bạch Hoàng vẻ muốn né tránh, giọng nói cũng nhỏ hơn bình thường.

- Ừ,... haizz... hôm nay tôi nhận được hợp đồng khá tốt a.

- Thật sao ạ ? .. Tuyệt quá..

Gượng gạo.

- Cậu .. bị gì vậy ?

- .... ( hít một hơi sâu ) chủ nhân ! Là ngài làm chuyện đó với tôi đúng không ?

- Cái... ( giật thót )... chuyện .. chuyện đó ?

- Ngài đừng giả ngây ngô nữa, tôi biết hết rồi !

Mặc Hương thu mình trên ghế.

- Vì biết tôi dính bầu nên ngài mới quan tâm tới tôi.... chứ bình thường ngài đâu thèm để ý đến tôi ?

- Tiểu Hương... thực sự tôi không cố ý làm vậy với cậu, chỉ là...

- Tôi không giận ngài vì ngài làm vậy với tôi ! Tôi giận ngài vì ngài không nói với tôi ! Nếu như tôi không biết thì ngài sẽ định giấu tôi bao lâu !?

Mặc Hương bị kích động, lệ tràn ra không tự chủ.

- Mặc Hương... tôi...

- Ngài quan tâm tôi chỉ là để có trách nhiệm với đứa bé thôi chứ nếu không thì ngài cũng chả thèm ngó ngàng đến tôi đúng không ?

- Ai nói với cậu như vậy !?

- Tôi tự ý thức được điều đó !

Mặc Hương chặn đứng câu hỏi của Bạch Hoàng

- Có lẽ ngài làm thế với tôi chỉ vì hôm đó có men trong người thôi.. chứ không thực chất là muốn tôi. Được rồi , tôi muốn xin nghỉ việc.

Anh lấy ống tay áo trùng trùng lau hết nước mắt.

-..... (thở dài).... Được , tôi cho cậu nghỉ , kể từ lúc này . Không cần đơn từ gì cả .

Mặc Hương nghe vậy bèn từ từ đứng dậy, lôi chiếc vali đã chuẩn bị sắn đặt ở góc tủ kéo ra :

- X.... xin phép.

Anh mệt mỏi kéo hành lý định đi ra cửa.

- ( tóm tay lại ) tôi chỉ cho em nghỉ việc thôi, tức em không phải làm việc nữa.

-.... vậy ngài để tôi đi.

- Tôi sẽ trả tiền đám cưới để giữ em ở lại , biến em thành phu nhân của tôi, em không phải quản gia của tôi nữa..

To be continued...

Baba Làm Vợ Cậu Ấy Sao?Tác giả: Vũ Đông Trực BăngTruyện Đam Mỹ, Truyện Hài Hước- Bảo bối nhỏ của baba, ta về rồi đây ! Y vừa mở cửa vừa nói lớn. - Baba đã về. Giọng nói vang lên , một thiếu nữ bước ra, gương mặt thanh thoát và lạnh lùng , cô đưa con ngươi tới hướng người đằng sau baba của cô - Ồ, nhà có khách. - À, đây là học sinh cũ của ta, thật trùng hợp khi ta gặp lại cậu ấy trên đường đó tiểu Doan, tên cậu ta là Đường Bạch Hy - Cũ? Mời vào. Mong anh ở lại dùng bữa tối. - Nếu đã là con gái của thầy thì tôi không khách sáo a. Hắn khoác lại dây cặp, vô tư trả lời. - Fu fu, nói vậy là tôi vui rồi. Cô miệng cười nhưng trong đôi mắt là đầy sát khí. Tiểu Doan xoay người , định quay vào bếp . - Khoan đã , hay hôm nay để baba ra tay, hai đứa nói chuyện làm quen ha?cách nhau có 2 tuổi chứ mấy. Vậy đi !hai đứa vào phòng ngồi, tiểu Doan tháo cái tạp dề đưa baba. Y vừa nói vừa đẩy hai đứa vào trong phòng khách.. Trong lúc y nhảy nhót hát ca nấu nướng thì hai người trẻ tuổi bắt đầu lộ tính thật, mặt đối mặt. - Đừng có nhìn baba tôi bằng ánh mắt dâm tà đó, nếu không thì… Tối đó Đường Bạch Hoàng từ tập đoàn trở về, còn đang hí hửng vì nhận được hợp đồng ngon lành. Trong lúc ấy Mặc Hương còn đang ngồi thẫn thờ bên cửa sổ trong phòng mình.- Mặc Hương ! Hôm nay người làm chăm sóc cho cậu tốt chứ ?Y gõ cửa hai nhát rồi mở cửa.- Dạ... họ rất chu đáo..Anh nhìn Bạch Hoàng vẻ muốn né tránh, giọng nói cũng nhỏ hơn bình thường.- Ừ,... haizz... hôm nay tôi nhận được hợp đồng khá tốt a.- Thật sao ạ ? .. Tuyệt quá..Gượng gạo.- Cậu .. bị gì vậy ?- .... ( hít một hơi sâu ) chủ nhân ! Là ngài làm chuyện đó với tôi đúng không ?- Cái... ( giật thót )... chuyện .. chuyện đó ?- Ngài đừng giả ngây ngô nữa, tôi biết hết rồi !Mặc Hương thu mình trên ghế.- Vì biết tôi dính bầu nên ngài mới quan tâm tới tôi.... chứ bình thường ngài đâu thèm để ý đến tôi ?- Tiểu Hương... thực sự tôi không cố ý làm vậy với cậu, chỉ là...- Tôi không giận ngài vì ngài làm vậy với tôi ! Tôi giận ngài vì ngài không nói với tôi ! Nếu như tôi không biết thì ngài sẽ định giấu tôi bao lâu !?Mặc Hương bị kích động, lệ tràn ra không tự chủ.- Mặc Hương... tôi...- Ngài quan tâm tôi chỉ là để có trách nhiệm với đứa bé thôi chứ nếu không thì ngài cũng chả thèm ngó ngàng đến tôi đúng không ?- Ai nói với cậu như vậy !?- Tôi tự ý thức được điều đó !Mặc Hương chặn đứng câu hỏi của Bạch Hoàng- Có lẽ ngài làm thế với tôi chỉ vì hôm đó có men trong người thôi.. chứ không thực chất là muốn tôi. Được rồi , tôi muốn xin nghỉ việc.Anh lấy ống tay áo trùng trùng lau hết nước mắt.-..... (thở dài).... Được , tôi cho cậu nghỉ , kể từ lúc này . Không cần đơn từ gì cả .Mặc Hương nghe vậy bèn từ từ đứng dậy, lôi chiếc vali đã chuẩn bị sắn đặt ở góc tủ kéo ra :- X.... xin phép.Anh mệt mỏi kéo hành lý định đi ra cửa.- ( tóm tay lại ) tôi chỉ cho em nghỉ việc thôi, tức em không phải làm việc nữa.-.... vậy ngài để tôi đi.- Tôi sẽ trả tiền đám cưới để giữ em ở lại , biến em thành phu nhân của tôi, em không phải quản gia của tôi nữa..To be continued...

Chương 30