Tác giả:

Lưu Tuệ khó khăn ngồi dậy, cảm thấy cái ót mình đau nhức. Lấy tay muốn nhu nhu cái trán, lại phát hiện mình đang mặc một bộ hỉ phục đỏ thẫm. Hốt hoảng nhìn xung quanh, phát hiện ra bản thân đang ở một căn phòng xa lạ. Quan trong là căn phòng này tràn ngập sắc đỏ của hỉ sự, như để báo cho Lưu Tuệ biết y đang ở phòng tân hôn. Chưa hết bàng hoàng tay áo lại bị kéo nhẹ. Lưu Tuệ ngây ngốc nhìn sang, phát hiện có một nam nhân cao lớn cũng đang mặc hỉ phục. Bộ dáng ngây ngốc đang nghiêng đầu nhìn mình. Thấy mình nhìn, nam nhân lại cười tươi , trông càng ngốc hơn ngọt ngào gọi : " Tức phụ" Lưu Tuệ, cảm thấy cả người đều không ổn, nam nhân này là đang gọi mình sao? Sau khi nhìn xung quanh một lần nữa, Lưu Tuệ rốt cục cũng hiểu ra rồi cười tự giễu, đây là báo ứng của bản thân sao? Nam nhân ngốc thấy Lưu Tuệ không để ý mình liền lấy tay chọt y gọi nhỏ : " Tức phụ...tức phụ... " Tại sao tức phụ không để ý mình a? Mẫu thân nói người này là tức phụ của mình mà. Tức phụ thì phải chơi với mình chứ…

Chương 89: Một số vấn đề

Chồng Ngốc Của Lưu TuệTác giả: DualeokhongngotTruyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹLưu Tuệ khó khăn ngồi dậy, cảm thấy cái ót mình đau nhức. Lấy tay muốn nhu nhu cái trán, lại phát hiện mình đang mặc một bộ hỉ phục đỏ thẫm. Hốt hoảng nhìn xung quanh, phát hiện ra bản thân đang ở một căn phòng xa lạ. Quan trong là căn phòng này tràn ngập sắc đỏ của hỉ sự, như để báo cho Lưu Tuệ biết y đang ở phòng tân hôn. Chưa hết bàng hoàng tay áo lại bị kéo nhẹ. Lưu Tuệ ngây ngốc nhìn sang, phát hiện có một nam nhân cao lớn cũng đang mặc hỉ phục. Bộ dáng ngây ngốc đang nghiêng đầu nhìn mình. Thấy mình nhìn, nam nhân lại cười tươi , trông càng ngốc hơn ngọt ngào gọi : " Tức phụ" Lưu Tuệ, cảm thấy cả người đều không ổn, nam nhân này là đang gọi mình sao? Sau khi nhìn xung quanh một lần nữa, Lưu Tuệ rốt cục cũng hiểu ra rồi cười tự giễu, đây là báo ứng của bản thân sao? Nam nhân ngốc thấy Lưu Tuệ không để ý mình liền lấy tay chọt y gọi nhỏ : " Tức phụ...tức phụ... " Tại sao tức phụ không để ý mình a? Mẫu thân nói người này là tức phụ của mình mà. Tức phụ thì phải chơi với mình chứ… Thực ra lúc mới viết, mình định cho truyện đi theo hướng khác căng thẳng hơn. Ban đầu mình định cho ba mẹ Diệp khó khăn và đối xử không tốt với Minh vì họ không muốn có đứa con ngốc nghếch. Vì không quan tâm nên mới không quan tâm ai lấy con mình, mình cũng đã vẽ ra hình ảnh một đứa bé lớn xác đáng thương gầy gò vụng về an ủi tức phụ rồi.Mình cũng đã tính vẽ ra hình ảnh Diệp Minh xuất hiện ở những chương cuối ngay từ đầu. Định để cho lúc hai người bị đuổi ra khỏi nhà vì vất vả kiếm cách mưu sinh mà Minh bị ốm rồi khỏi bệnh rồi.Định cho Húc ác vãi rồi nhưng sau đó tất cả đều thay đổi bởi vì Minh ngốc quá mức dễ thương và mình không muốn ngược ẻm. Vì thế mình thay đổi suy nghĩ ban đầu và cho truyện đi theo hướng như bây giờ. Khi mình nhìn lại thì phát hiện mình đã viết một câu chuyện hường phấn cute từ lúc nào hông biết.Thường thì trong truyện phụ trách bán manh là mấy đứa trẻ hoặc thú cưng hiếm khi công đáng yêu như vậy. Nên mình đã rất thích thú, lúc viết thì không thấy sao nhưng khi đọc lại bin sự cute hường phấn làm chi rùng mình.Sau đó mình định cho Minh ngốc đến hết đời, nhưng tuyến tình cảm nếu Minh ngốc rất khó phát triển. Cho dù Tuệ có thể yêu y thì cũng khó mà nói tình cảm ỷ lại yêu thương của một đứa trẻ là tình yêu được. Nhưng mình quá tiếc Minh ngốc, Minh rất thông minh, có chút lưu manh thậm chí có chút phúc hắc. Nhưng hắn hoàn toàn không thể đáng yêu, tình tiết phát triển lâu dần thì sẽ đi theo tuyến phúc hắc. Nên mình quyết định cho y một nửa đáng yêu một nửa phúc hắc cho Tuệ cưới một được hai.Thực ra phải cảm ơn Minh cute rất nhiều, nếu không có y chắc chắn Mình sẽ ngược Lưu Tuệ rất nhiều để y phải trả đù những gì đã làm với Lưu Triệt nguyên chủ rồi mới được hạnh phúc. Nhưng nhờ sự đáng yêu của chồng mà ẻm được sống êm đẹp như vậy thậm chí có thể làm hòa với Lưu Triệt một lần nữa chân chính trở thành đệ đệ của y.Bộ này đến đây là hoàn cảm ơn đã theo dõi và ủng hộ.Chương sau mình sẽ viết về nguyên tình hình của Lưu Triệt ở hiện đại để chuẩn bị cho bộ kế.

Thực ra lúc mới viết, mình định cho truyện đi theo hướng khác căng thẳng hơn. Ban đầu mình định cho ba mẹ Diệp khó khăn và đối xử không tốt với Minh vì họ không muốn có đứa con ngốc nghếch. Vì không quan tâm nên mới không quan tâm ai lấy con mình, mình cũng đã vẽ ra hình ảnh một đứa bé lớn xác đáng thương gầy gò vụng về an ủi tức phụ rồi.

Mình cũng đã tính vẽ ra hình ảnh Diệp Minh xuất hiện ở những chương cuối ngay từ đầu. Định để cho lúc hai người bị đuổi ra khỏi nhà vì vất vả kiếm cách mưu sinh mà Minh bị ốm rồi khỏi bệnh rồi.

Định cho Húc ác vãi rồi nhưng sau đó tất cả đều thay đổi bởi vì Minh ngốc quá mức dễ thương và mình không muốn ngược ẻm. Vì thế mình thay đổi suy nghĩ ban đầu và cho truyện đi theo hướng như bây giờ. Khi mình nhìn lại thì phát hiện mình đã viết một câu chuyện hường phấn cute từ lúc nào hông biết.

Thường thì trong truyện phụ trách bán manh là mấy đứa trẻ hoặc thú cưng hiếm khi công đáng yêu như vậy. Nên mình đã rất thích thú, lúc viết thì không thấy sao nhưng khi đọc lại bin sự cute hường phấn làm chi rùng mình.

Sau đó mình định cho Minh ngốc đến hết đời, nhưng tuyến tình cảm nếu Minh ngốc rất khó phát triển. Cho dù Tuệ có thể yêu y thì cũng khó mà nói tình cảm ỷ lại yêu thương của một đứa trẻ là tình yêu được. Nhưng mình quá tiếc Minh ngốc, Minh rất thông minh, có chút lưu manh thậm chí có chút phúc hắc. Nhưng hắn hoàn toàn không thể đáng yêu, tình tiết phát triển lâu dần thì sẽ đi theo tuyến phúc hắc. Nên mình quyết định cho y một nửa đáng yêu một nửa phúc hắc cho Tuệ cưới một được hai.

Thực ra phải cảm ơn Minh cute rất nhiều, nếu không có y chắc chắn Mình sẽ ngược Lưu Tuệ rất nhiều để y phải trả đù những gì đã làm với Lưu Triệt nguyên chủ rồi mới được hạnh phúc. Nhưng nhờ sự đáng yêu của chồng mà ẻm được sống êm đẹp như vậy thậm chí có thể làm hòa với Lưu Triệt một lần nữa chân chính trở thành đệ đệ của y.

Bộ này đến đây là hoàn cảm ơn đã theo dõi và ủng hộ.

Chương sau mình sẽ viết về nguyên tình hình của Lưu Triệt ở hiện đại để chuẩn bị cho bộ kế.

Chồng Ngốc Của Lưu TuệTác giả: DualeokhongngotTruyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹLưu Tuệ khó khăn ngồi dậy, cảm thấy cái ót mình đau nhức. Lấy tay muốn nhu nhu cái trán, lại phát hiện mình đang mặc một bộ hỉ phục đỏ thẫm. Hốt hoảng nhìn xung quanh, phát hiện ra bản thân đang ở một căn phòng xa lạ. Quan trong là căn phòng này tràn ngập sắc đỏ của hỉ sự, như để báo cho Lưu Tuệ biết y đang ở phòng tân hôn. Chưa hết bàng hoàng tay áo lại bị kéo nhẹ. Lưu Tuệ ngây ngốc nhìn sang, phát hiện có một nam nhân cao lớn cũng đang mặc hỉ phục. Bộ dáng ngây ngốc đang nghiêng đầu nhìn mình. Thấy mình nhìn, nam nhân lại cười tươi , trông càng ngốc hơn ngọt ngào gọi : " Tức phụ" Lưu Tuệ, cảm thấy cả người đều không ổn, nam nhân này là đang gọi mình sao? Sau khi nhìn xung quanh một lần nữa, Lưu Tuệ rốt cục cũng hiểu ra rồi cười tự giễu, đây là báo ứng của bản thân sao? Nam nhân ngốc thấy Lưu Tuệ không để ý mình liền lấy tay chọt y gọi nhỏ : " Tức phụ...tức phụ... " Tại sao tức phụ không để ý mình a? Mẫu thân nói người này là tức phụ của mình mà. Tức phụ thì phải chơi với mình chứ… Thực ra lúc mới viết, mình định cho truyện đi theo hướng khác căng thẳng hơn. Ban đầu mình định cho ba mẹ Diệp khó khăn và đối xử không tốt với Minh vì họ không muốn có đứa con ngốc nghếch. Vì không quan tâm nên mới không quan tâm ai lấy con mình, mình cũng đã vẽ ra hình ảnh một đứa bé lớn xác đáng thương gầy gò vụng về an ủi tức phụ rồi.Mình cũng đã tính vẽ ra hình ảnh Diệp Minh xuất hiện ở những chương cuối ngay từ đầu. Định để cho lúc hai người bị đuổi ra khỏi nhà vì vất vả kiếm cách mưu sinh mà Minh bị ốm rồi khỏi bệnh rồi.Định cho Húc ác vãi rồi nhưng sau đó tất cả đều thay đổi bởi vì Minh ngốc quá mức dễ thương và mình không muốn ngược ẻm. Vì thế mình thay đổi suy nghĩ ban đầu và cho truyện đi theo hướng như bây giờ. Khi mình nhìn lại thì phát hiện mình đã viết một câu chuyện hường phấn cute từ lúc nào hông biết.Thường thì trong truyện phụ trách bán manh là mấy đứa trẻ hoặc thú cưng hiếm khi công đáng yêu như vậy. Nên mình đã rất thích thú, lúc viết thì không thấy sao nhưng khi đọc lại bin sự cute hường phấn làm chi rùng mình.Sau đó mình định cho Minh ngốc đến hết đời, nhưng tuyến tình cảm nếu Minh ngốc rất khó phát triển. Cho dù Tuệ có thể yêu y thì cũng khó mà nói tình cảm ỷ lại yêu thương của một đứa trẻ là tình yêu được. Nhưng mình quá tiếc Minh ngốc, Minh rất thông minh, có chút lưu manh thậm chí có chút phúc hắc. Nhưng hắn hoàn toàn không thể đáng yêu, tình tiết phát triển lâu dần thì sẽ đi theo tuyến phúc hắc. Nên mình quyết định cho y một nửa đáng yêu một nửa phúc hắc cho Tuệ cưới một được hai.Thực ra phải cảm ơn Minh cute rất nhiều, nếu không có y chắc chắn Mình sẽ ngược Lưu Tuệ rất nhiều để y phải trả đù những gì đã làm với Lưu Triệt nguyên chủ rồi mới được hạnh phúc. Nhưng nhờ sự đáng yêu của chồng mà ẻm được sống êm đẹp như vậy thậm chí có thể làm hòa với Lưu Triệt một lần nữa chân chính trở thành đệ đệ của y.Bộ này đến đây là hoàn cảm ơn đã theo dõi và ủng hộ.Chương sau mình sẽ viết về nguyên tình hình của Lưu Triệt ở hiện đại để chuẩn bị cho bộ kế.

Chương 89: Một số vấn đề