Đêm khuya tĩnh lặng, màn trời treo một vòng trăng rằm, gió nhẹ thổi qua. Năm người Triệu gia đều đã tiến vào giấc mộng đẹp, lại không ai nghe được bên trong biệt thự truyền đến âm thanh chập điện: [Tích tích, kiểm tra đo lường được nhóm ký chủ, điểm đến sau khi biệt thự xuyên không—— Triều đại Thiên Khải] …. Một đêm mưa xuân tí tách, trên con đường núi chật hẹp lầy lội bất kham, sương sớm trong vắt lặng lẽ lăn từ trên cành lá xanh xuống, sương mù bao phủ khắp nơi. “Ò ó o o ——” Gà trống gáy? Giờ Mẹo sơ khắc, Triệu Hi bị tiếng gà gáy đánh thức, vừa ngái ngủ vừa gãi gãi mái tóc đen, lẩm bẩm một tiếng rồi duỗi tay mò mẫm chiếc điện thoại di động trên giường, mở mắt ra, chịu đựng ánh sáng chói mắt phát ra từ màn hình để xem đồng hồ trên điện thoại, mới hơn 5 giờ. Nhìn góc trái phía trên di động, Triệu Hi lại càng mờ mịt. Không chỉ không có tín hiệu wifi, ngay cả tín hiệu 5G cũng không còn. Nàng nửa ngồi dậy, bàn tay trắng nõn sờ s.oạng trên đầu giường, ngón tay ấn công tắc đèn ở đầu giường…
Chương 137: Chương 137
Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên KhôngTác giả: Miêu An DiệpTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya tĩnh lặng, màn trời treo một vòng trăng rằm, gió nhẹ thổi qua. Năm người Triệu gia đều đã tiến vào giấc mộng đẹp, lại không ai nghe được bên trong biệt thự truyền đến âm thanh chập điện: [Tích tích, kiểm tra đo lường được nhóm ký chủ, điểm đến sau khi biệt thự xuyên không—— Triều đại Thiên Khải] …. Một đêm mưa xuân tí tách, trên con đường núi chật hẹp lầy lội bất kham, sương sớm trong vắt lặng lẽ lăn từ trên cành lá xanh xuống, sương mù bao phủ khắp nơi. “Ò ó o o ——” Gà trống gáy? Giờ Mẹo sơ khắc, Triệu Hi bị tiếng gà gáy đánh thức, vừa ngái ngủ vừa gãi gãi mái tóc đen, lẩm bẩm một tiếng rồi duỗi tay mò mẫm chiếc điện thoại di động trên giường, mở mắt ra, chịu đựng ánh sáng chói mắt phát ra từ màn hình để xem đồng hồ trên điện thoại, mới hơn 5 giờ. Nhìn góc trái phía trên di động, Triệu Hi lại càng mờ mịt. Không chỉ không có tín hiệu wifi, ngay cả tín hiệu 5G cũng không còn. Nàng nửa ngồi dậy, bàn tay trắng nõn sờ s.oạng trên đầu giường, ngón tay ấn công tắc đèn ở đầu giường… Triệu Hi không hé răng: "..."Đợi đến khi khói tan, mọi người mới thấy rõ, mặt đất vốn bằng phẳng đã bị nổ tung ra một cái hố sâu gần hai mét! Uy lực thật sự không tệ!Xưởng trưởng xưởng pháo hoa Dương Hiểu Lượng dùng vẻ mặt chờ mong nhìn về phía Triệu Hi: "Hi Hi tiên nhân, chúc ngài sinh nhật 17 tuổi vui vẻ, không biết ngài có thích món quà này không?"Dương Hiểu Lượng có chút thất vọng là, bọn họ vẫn không nghiên cứu chế tạo ra loại pháo hoa xinh đẹp như của Tiên giới, cho dù bay lên trời cũng không bay được mấy mét, chỉ nổ ngay trên mặt đất. Cũng có thể bọn họ còn cần chút thời gian, có lẽ đến giờ này sang năm, trên trời sẽ có pháo hoa.Triệu Hi nhìn cái hố to kia, lộ ra một tia mỉm cười: "Hài lòng, vô cùng hài lòng. Ngươi làm nhiều loại thuốc nổ này một chút, chú ý bảo quản, tuyệt đối không thể làm người một nhà bị thương."Dương Hiểu Lượng hưng phấn gật đầu, đồng ý.Hôm nay là sinh nhật 17 tuổi của Triệu Hi, Triệu Hi đi dạo trong thành là có thể nhận được lễ vật do dân chúng tặng, có lương thực, có gà vịt trứng, còn có tặng vải vóc, tóm lại đồ tốt trong nhà đều tặng một chút.Triệu Hi cũng biết đã sắp tới mùa đông, muốn cho dân chúng tích trữ những thứ này nhiều chút ở nhà, vì vậy nàng không đi dạo nữa, vội vàng gọi Tiêu Thính Vân mang những lễ vật kia về biệt thự, rồi quay đầu trở về.Về đến nhà, Tiêu Thính Vân đi phân loại quà tặng, mà Triệu Hi thì đi vào sân chính của biệt thự, vừa bước vào đã ngửi thấy mùi bánh ngọt nhàn nhạt. Triệu Hi ngạc nhiên, vội vàng chạy vào bếp, liền thấy Vương Tuyết Cầm đang ở trong phòng bếp kiểu Tây, mặc tạp dề hoa nhỏ, hai tay đeo đôi găng tay vải, cẩn thận lấy từ trong lò nướng ra một ổ bánh ngọt cỡ mười tấc.Triệu Hi có chút giật mình: "Mẹ, sao người lại mở khóa bếp Tây? Bếp Tây mất tận hai ba ngàn điểm! Không phải chúng ta đã thương lượng cần tích góp điểm để mở khóa phòng sưu tầm của ông nội sao?" Người Triệu gia rất muốn biết trong phòng sưu tầm của lão gia tử ở Đông viện có những thứ gì.Vương Tuyết Cầm từ ái nhìn con gái, cười nói: "Mỗi năm chỉ có một lần như vậy, xuyên đến triều Thiên Khải cũng phải ăn sinh nhật, trước kia mỗi lần sinh nhật ngươi, chúng ta đều sẽ mua cho ngươi một cái bánh sinh nhật, năm nay cũng không thể ngoại lệ.""Ba ba cùng hai ca ca ngươi đều đồng ý giải khóa phòng bếp Tây."Thấy Triệu Hi cảm động muốn khóc, Vương Tuyết Cầm vỗ vỗ đầu nàng: "Hơn nữa phòng bếp Tây cũng có thể dùng, không chỉ có thể làm bánh ngọt, còn có thể làm những món ăn nước ngoài khác."Triệu Hi khịt mũi nói: "Vậy để ta cùng người làm bánh kem."Nguyên liệu làm bánh kem đã có sẵn trong nhà bếp Tây, cho nên không cần nghĩ cách mua nguyên liệu. Nếu về sau bọn họ còn muốn làm bánh kem, liền phải nghĩ cách tự làm bơ động vật các loại.Nhưng hiện tại Triệu Hi chỉ muốn thành mới ổn định lại, cả nhà bọn họ có thể tự bảo vệ mình ở triều Thiên Khải, chưa cần cân nhắc những chi tiết này.Triệu Hi không am hiểu làm bánh, cùng Vương Tuyết Cầm bận rộn trong bếp tây, nàng vụng về quét kem lên bánh ngọt, bận rộn đến quên cả trời đất.Triệu Hi đang muốn nếm thử vị kem thì mơ hồ nghe thấy bên ngoài có tiếng chuông cửa, nàng nhớ Tiêu Thính Vân đang giúp nàng sắp xếp quà tặng, không ở phòng bảo vệ không thể mở cửa, liền dứt khoát đi ra ngoài.Ngoài cửa sắt, nàng thấy Chu Nguyên nhảy xuống khỏi xe ngựa, vẻ mặt hưng phấn cùng đắc ý.Tiêu Thính Vân cũng đã sắp xếp xong lễ vật dân chúng tặng, hắn từ xa bước nhanh tới, ngăn ở trước mặt nàng nói: "Có mùi máu, cẩn thận một chút."Chu Nguyên lại nói: "Hi Hi tiên nhân mau mở cửa! Ta mang quà sinh nhật tới cho ngươi rồi!" Chu Nguyên quay đầu quát một tiếng,"Choáng váng sao? Mau nâng quà tặng của ta xuống!"Chỉ thấy một gã sai vặt vén rèm xe phía sau lên, mấy gã sai vặt khác từ trong xe kéo ra một khối thịt đầy mùi máu.Mấy gã sai vặt của Chu Nguyên khiêng một con heo ước chừng hơn 200 cân còn đang nhỏ m.á.u đứng ở cổng, trên cổ heo đeo một đóa hoa đỏ, m.á.u còn đang không ngừng chảy.
Triệu Hi không hé răng: "..."
Đợi đến khi khói tan, mọi người mới thấy rõ, mặt đất vốn bằng phẳng đã bị nổ tung ra một cái hố sâu gần hai mét! Uy lực thật sự không tệ!
Xưởng trưởng xưởng pháo hoa Dương Hiểu Lượng dùng vẻ mặt chờ mong nhìn về phía Triệu Hi: "Hi Hi tiên nhân, chúc ngài sinh nhật 17 tuổi vui vẻ, không biết ngài có thích món quà này không?"
Dương Hiểu Lượng có chút thất vọng là, bọn họ vẫn không nghiên cứu chế tạo ra loại pháo hoa xinh đẹp như của Tiên giới, cho dù bay lên trời cũng không bay được mấy mét, chỉ nổ ngay trên mặt đất. Cũng có thể bọn họ còn cần chút thời gian, có lẽ đến giờ này sang năm, trên trời sẽ có pháo hoa.
Triệu Hi nhìn cái hố to kia, lộ ra một tia mỉm cười: "Hài lòng, vô cùng hài lòng. Ngươi làm nhiều loại thuốc nổ này một chút, chú ý bảo quản, tuyệt đối không thể làm người một nhà bị thương."
Dương Hiểu Lượng hưng phấn gật đầu, đồng ý.
Hôm nay là sinh nhật 17 tuổi của Triệu Hi, Triệu Hi đi dạo trong thành là có thể nhận được lễ vật do dân chúng tặng, có lương thực, có gà vịt trứng, còn có tặng vải vóc, tóm lại đồ tốt trong nhà đều tặng một chút.
Triệu Hi cũng biết đã sắp tới mùa đông, muốn cho dân chúng tích trữ những thứ này nhiều chút ở nhà, vì vậy nàng không đi dạo nữa, vội vàng gọi Tiêu Thính Vân mang những lễ vật kia về biệt thự, rồi quay đầu trở về.
Về đến nhà, Tiêu Thính Vân đi phân loại quà tặng, mà Triệu Hi thì đi vào sân chính của biệt thự, vừa bước vào đã ngửi thấy mùi bánh ngọt nhàn nhạt. Triệu Hi ngạc nhiên, vội vàng chạy vào bếp, liền thấy Vương Tuyết Cầm đang ở trong phòng bếp kiểu Tây, mặc tạp dề hoa nhỏ, hai tay đeo đôi găng tay vải, cẩn thận lấy từ trong lò nướng ra một ổ bánh ngọt cỡ mười tấc.
Triệu Hi có chút giật mình: "Mẹ, sao người lại mở khóa bếp Tây? Bếp Tây mất tận hai ba ngàn điểm! Không phải chúng ta đã thương lượng cần tích góp điểm để mở khóa phòng sưu tầm của ông nội sao?" Người Triệu gia rất muốn biết trong phòng sưu tầm của lão gia tử ở Đông viện có những thứ gì.
Vương Tuyết Cầm từ ái nhìn con gái, cười nói: "Mỗi năm chỉ có một lần như vậy, xuyên đến triều Thiên Khải cũng phải ăn sinh nhật, trước kia mỗi lần sinh nhật ngươi, chúng ta đều sẽ mua cho ngươi một cái bánh sinh nhật, năm nay cũng không thể ngoại lệ."
"Ba ba cùng hai ca ca ngươi đều đồng ý giải khóa phòng bếp Tây."
Thấy Triệu Hi cảm động muốn khóc, Vương Tuyết Cầm vỗ vỗ đầu nàng: "Hơn nữa phòng bếp Tây cũng có thể dùng, không chỉ có thể làm bánh ngọt, còn có thể làm những món ăn nước ngoài khác."
Triệu Hi khịt mũi nói: "Vậy để ta cùng người làm bánh kem."
Nguyên liệu làm bánh kem đã có sẵn trong nhà bếp Tây, cho nên không cần nghĩ cách mua nguyên liệu. Nếu về sau bọn họ còn muốn làm bánh kem, liền phải nghĩ cách tự làm bơ động vật các loại.
Nhưng hiện tại Triệu Hi chỉ muốn thành mới ổn định lại, cả nhà bọn họ có thể tự bảo vệ mình ở triều Thiên Khải, chưa cần cân nhắc những chi tiết này.
Triệu Hi không am hiểu làm bánh, cùng Vương Tuyết Cầm bận rộn trong bếp tây, nàng vụng về quét kem lên bánh ngọt, bận rộn đến quên cả trời đất.
Triệu Hi đang muốn nếm thử vị kem thì mơ hồ nghe thấy bên ngoài có tiếng chuông cửa, nàng nhớ Tiêu Thính Vân đang giúp nàng sắp xếp quà tặng, không ở phòng bảo vệ không thể mở cửa, liền dứt khoát đi ra ngoài.
Ngoài cửa sắt, nàng thấy Chu Nguyên nhảy xuống khỏi xe ngựa, vẻ mặt hưng phấn cùng đắc ý.
Tiêu Thính Vân cũng đã sắp xếp xong lễ vật dân chúng tặng, hắn từ xa bước nhanh tới, ngăn ở trước mặt nàng nói: "Có mùi máu, cẩn thận một chút."
Chu Nguyên lại nói: "Hi Hi tiên nhân mau mở cửa! Ta mang quà sinh nhật tới cho ngươi rồi!" Chu Nguyên quay đầu quát một tiếng,"Choáng váng sao? Mau nâng quà tặng của ta xuống!"
Chỉ thấy một gã sai vặt vén rèm xe phía sau lên, mấy gã sai vặt khác từ trong xe kéo ra một khối thịt đầy mùi máu.
Mấy gã sai vặt của Chu Nguyên khiêng một con heo ước chừng hơn 200 cân còn đang nhỏ m.á.u đứng ở cổng, trên cổ heo đeo một đóa hoa đỏ, m.á.u còn đang không ngừng chảy.
Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên KhôngTác giả: Miêu An DiệpTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya tĩnh lặng, màn trời treo một vòng trăng rằm, gió nhẹ thổi qua. Năm người Triệu gia đều đã tiến vào giấc mộng đẹp, lại không ai nghe được bên trong biệt thự truyền đến âm thanh chập điện: [Tích tích, kiểm tra đo lường được nhóm ký chủ, điểm đến sau khi biệt thự xuyên không—— Triều đại Thiên Khải] …. Một đêm mưa xuân tí tách, trên con đường núi chật hẹp lầy lội bất kham, sương sớm trong vắt lặng lẽ lăn từ trên cành lá xanh xuống, sương mù bao phủ khắp nơi. “Ò ó o o ——” Gà trống gáy? Giờ Mẹo sơ khắc, Triệu Hi bị tiếng gà gáy đánh thức, vừa ngái ngủ vừa gãi gãi mái tóc đen, lẩm bẩm một tiếng rồi duỗi tay mò mẫm chiếc điện thoại di động trên giường, mở mắt ra, chịu đựng ánh sáng chói mắt phát ra từ màn hình để xem đồng hồ trên điện thoại, mới hơn 5 giờ. Nhìn góc trái phía trên di động, Triệu Hi lại càng mờ mịt. Không chỉ không có tín hiệu wifi, ngay cả tín hiệu 5G cũng không còn. Nàng nửa ngồi dậy, bàn tay trắng nõn sờ s.oạng trên đầu giường, ngón tay ấn công tắc đèn ở đầu giường… Triệu Hi không hé răng: "..."Đợi đến khi khói tan, mọi người mới thấy rõ, mặt đất vốn bằng phẳng đã bị nổ tung ra một cái hố sâu gần hai mét! Uy lực thật sự không tệ!Xưởng trưởng xưởng pháo hoa Dương Hiểu Lượng dùng vẻ mặt chờ mong nhìn về phía Triệu Hi: "Hi Hi tiên nhân, chúc ngài sinh nhật 17 tuổi vui vẻ, không biết ngài có thích món quà này không?"Dương Hiểu Lượng có chút thất vọng là, bọn họ vẫn không nghiên cứu chế tạo ra loại pháo hoa xinh đẹp như của Tiên giới, cho dù bay lên trời cũng không bay được mấy mét, chỉ nổ ngay trên mặt đất. Cũng có thể bọn họ còn cần chút thời gian, có lẽ đến giờ này sang năm, trên trời sẽ có pháo hoa.Triệu Hi nhìn cái hố to kia, lộ ra một tia mỉm cười: "Hài lòng, vô cùng hài lòng. Ngươi làm nhiều loại thuốc nổ này một chút, chú ý bảo quản, tuyệt đối không thể làm người một nhà bị thương."Dương Hiểu Lượng hưng phấn gật đầu, đồng ý.Hôm nay là sinh nhật 17 tuổi của Triệu Hi, Triệu Hi đi dạo trong thành là có thể nhận được lễ vật do dân chúng tặng, có lương thực, có gà vịt trứng, còn có tặng vải vóc, tóm lại đồ tốt trong nhà đều tặng một chút.Triệu Hi cũng biết đã sắp tới mùa đông, muốn cho dân chúng tích trữ những thứ này nhiều chút ở nhà, vì vậy nàng không đi dạo nữa, vội vàng gọi Tiêu Thính Vân mang những lễ vật kia về biệt thự, rồi quay đầu trở về.Về đến nhà, Tiêu Thính Vân đi phân loại quà tặng, mà Triệu Hi thì đi vào sân chính của biệt thự, vừa bước vào đã ngửi thấy mùi bánh ngọt nhàn nhạt. Triệu Hi ngạc nhiên, vội vàng chạy vào bếp, liền thấy Vương Tuyết Cầm đang ở trong phòng bếp kiểu Tây, mặc tạp dề hoa nhỏ, hai tay đeo đôi găng tay vải, cẩn thận lấy từ trong lò nướng ra một ổ bánh ngọt cỡ mười tấc.Triệu Hi có chút giật mình: "Mẹ, sao người lại mở khóa bếp Tây? Bếp Tây mất tận hai ba ngàn điểm! Không phải chúng ta đã thương lượng cần tích góp điểm để mở khóa phòng sưu tầm của ông nội sao?" Người Triệu gia rất muốn biết trong phòng sưu tầm của lão gia tử ở Đông viện có những thứ gì.Vương Tuyết Cầm từ ái nhìn con gái, cười nói: "Mỗi năm chỉ có một lần như vậy, xuyên đến triều Thiên Khải cũng phải ăn sinh nhật, trước kia mỗi lần sinh nhật ngươi, chúng ta đều sẽ mua cho ngươi một cái bánh sinh nhật, năm nay cũng không thể ngoại lệ.""Ba ba cùng hai ca ca ngươi đều đồng ý giải khóa phòng bếp Tây."Thấy Triệu Hi cảm động muốn khóc, Vương Tuyết Cầm vỗ vỗ đầu nàng: "Hơn nữa phòng bếp Tây cũng có thể dùng, không chỉ có thể làm bánh ngọt, còn có thể làm những món ăn nước ngoài khác."Triệu Hi khịt mũi nói: "Vậy để ta cùng người làm bánh kem."Nguyên liệu làm bánh kem đã có sẵn trong nhà bếp Tây, cho nên không cần nghĩ cách mua nguyên liệu. Nếu về sau bọn họ còn muốn làm bánh kem, liền phải nghĩ cách tự làm bơ động vật các loại.Nhưng hiện tại Triệu Hi chỉ muốn thành mới ổn định lại, cả nhà bọn họ có thể tự bảo vệ mình ở triều Thiên Khải, chưa cần cân nhắc những chi tiết này.Triệu Hi không am hiểu làm bánh, cùng Vương Tuyết Cầm bận rộn trong bếp tây, nàng vụng về quét kem lên bánh ngọt, bận rộn đến quên cả trời đất.Triệu Hi đang muốn nếm thử vị kem thì mơ hồ nghe thấy bên ngoài có tiếng chuông cửa, nàng nhớ Tiêu Thính Vân đang giúp nàng sắp xếp quà tặng, không ở phòng bảo vệ không thể mở cửa, liền dứt khoát đi ra ngoài.Ngoài cửa sắt, nàng thấy Chu Nguyên nhảy xuống khỏi xe ngựa, vẻ mặt hưng phấn cùng đắc ý.Tiêu Thính Vân cũng đã sắp xếp xong lễ vật dân chúng tặng, hắn từ xa bước nhanh tới, ngăn ở trước mặt nàng nói: "Có mùi máu, cẩn thận một chút."Chu Nguyên lại nói: "Hi Hi tiên nhân mau mở cửa! Ta mang quà sinh nhật tới cho ngươi rồi!" Chu Nguyên quay đầu quát một tiếng,"Choáng váng sao? Mau nâng quà tặng của ta xuống!"Chỉ thấy một gã sai vặt vén rèm xe phía sau lên, mấy gã sai vặt khác từ trong xe kéo ra một khối thịt đầy mùi máu.Mấy gã sai vặt của Chu Nguyên khiêng một con heo ước chừng hơn 200 cân còn đang nhỏ m.á.u đứng ở cổng, trên cổ heo đeo một đóa hoa đỏ, m.á.u còn đang không ngừng chảy.