Tác giả:

Đêm khuya tĩnh lặng, màn trời treo một vòng trăng rằm, gió nhẹ thổi qua. Năm người Triệu gia đều đã tiến vào giấc mộng đẹp, lại không ai nghe được bên trong biệt thự truyền đến âm thanh chập điện: [Tích tích, kiểm tra đo lường được nhóm ký chủ, điểm đến sau khi biệt thự xuyên không—— Triều đại Thiên Khải] …. Một đêm mưa xuân tí tách, trên con đường núi chật hẹp lầy lội bất kham, sương sớm trong vắt lặng lẽ lăn từ trên cành lá xanh xuống, sương mù bao phủ khắp nơi. “Ò ó o o ——” Gà trống gáy? Giờ Mẹo sơ khắc, Triệu Hi bị tiếng gà gáy đánh thức, vừa ngái ngủ vừa gãi gãi mái tóc đen, lẩm bẩm một tiếng rồi duỗi tay mò mẫm chiếc điện thoại di động trên giường, mở mắt ra, chịu đựng ánh sáng chói mắt phát ra từ màn hình để xem đồng hồ trên điện thoại, mới hơn 5 giờ. Nhìn góc trái phía trên di động, Triệu Hi lại càng mờ mịt. Không chỉ không có tín hiệu wifi, ngay cả tín hiệu 5G cũng không còn. Nàng nửa ngồi dậy, bàn tay trắng nõn sờ s.oạng trên đầu giường, ngón tay ấn công tắc đèn ở đầu giường…

Chương 198: Chương 198

Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên KhôngTác giả: Miêu An DiệpTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya tĩnh lặng, màn trời treo một vòng trăng rằm, gió nhẹ thổi qua. Năm người Triệu gia đều đã tiến vào giấc mộng đẹp, lại không ai nghe được bên trong biệt thự truyền đến âm thanh chập điện: [Tích tích, kiểm tra đo lường được nhóm ký chủ, điểm đến sau khi biệt thự xuyên không—— Triều đại Thiên Khải] …. Một đêm mưa xuân tí tách, trên con đường núi chật hẹp lầy lội bất kham, sương sớm trong vắt lặng lẽ lăn từ trên cành lá xanh xuống, sương mù bao phủ khắp nơi. “Ò ó o o ——” Gà trống gáy? Giờ Mẹo sơ khắc, Triệu Hi bị tiếng gà gáy đánh thức, vừa ngái ngủ vừa gãi gãi mái tóc đen, lẩm bẩm một tiếng rồi duỗi tay mò mẫm chiếc điện thoại di động trên giường, mở mắt ra, chịu đựng ánh sáng chói mắt phát ra từ màn hình để xem đồng hồ trên điện thoại, mới hơn 5 giờ. Nhìn góc trái phía trên di động, Triệu Hi lại càng mờ mịt. Không chỉ không có tín hiệu wifi, ngay cả tín hiệu 5G cũng không còn. Nàng nửa ngồi dậy, bàn tay trắng nõn sờ s.oạng trên đầu giường, ngón tay ấn công tắc đèn ở đầu giường… Bảo vật như vậy, cho dù có là thành thượng cũng chỉ là để thưởng thức, làm sao xa xỉ đến mức dùng để đựng nước?Vị quan bên cạnh kia ngay cả sờ cũng không dám sờ, sợ không cẩn thận bị rơi, mấy chục năm bổng lộc, ngân lượng của hắn cũng không bồi thường nổi.Thế gia quý tộc của triều Thiên Khải có bao nhiêu mê luyến lưu ly, Triệu gia sớm đã nhìn thấy thông qua Chu Nguyên, cơ hồ đến cảnh giới si mê.Triệu Hi nghĩ nghĩ, đột nhiên cười nói: "Nếu Tạ công công và Đỗ đại nhân thích, lát nữa khi đi ta liền tặng cho hai vị một bộ."Một bộ?Triệu Hi: "Bảy cái."Mẹ ơi!Ông trời ơi!Bảy cái ly lưu ly? Tạ công công kinh hỉ đến mức gần như ngất đi, cho dù là hiện nay, những món bảo vật này của thánh thượng cũng không có quá mười mấy món, hắn có thể có được bảy cái. Bảy cái ly lưu ly, sợ là có thể mua được một mảnh đất rộng lớn ở kinh thành.A không, hiện tại kinh thành không yên ổn không thể mua ở kinh thành, hắn mua chút đất ở quê của hắn cũng không tệ.Chỉ một câu nói như vậy, hai người này liền nhìn người Triệu gia thuận mắt hơn nhiều.Triệu Hi cười hỏi: "Công công, quý nhân trong kinh thành đều thích lưu ly sao?"Tạ công công cầm ly thủy tinh kia yêu thích không buông tay,"Đương nhiên rồi! nhà ai có được lưu ly đều lấy làm kiêu ngạo! Đừng nói là quý nhân trong kinh thích, ngay cả những Hung Nô kia cũng thích."Ồ, cung không đủ cầu nha.Vương Tuyết Cầm rất quan tâm tình hình hiện giờ, sợ lại muốn tiếp tục đánh, vội hỏi: "Tạ công công, bên ngoài có ổn không?"Tạ công công vui vẻ uống nước trái cây, nước chanh rất ngon miệng, hắn lắc đầu nói: "Ổn sao? Mùa đông Hung Nô cướp bóc ở phía nam, đốt g.i.ế.c đánh cướp năm sáu thành trì biên giới, còn có xu thế tiếp tục xuôi về phía nam, kinh thành tràn ngập nguy cơ."Sư phụ hắn là đại thái giám chuyên môn phụ trách sao chép tấu chương ở Ngự thư phòng, trong tấu chương có ý dời về phía nam.Đạo lý lớn thái giám bọn họ không hiểu nổi, dù sao tình huống hiện tại không ổn, hắn vẫn nên sớm chuẩn bị tích góp nhiều chút tiền bạc, về sau về quê dưỡng lão cũng được.Lúc hai người rời đi, người Triệu gia không nói hai lời, thật đúng là tặng mỗi người một bộ ly thủy tinh, lúc ra cửa hai người giống như ăn trộm sợ bị người ta biết, Tạ công công càng tuyên bố trở về nhất định phải nói tốt vài câu thay Triệu quận thủ.Hoàng đế phái thái giám này đến đây là muốn nhìn xem tướng quân mới nổi này có tâm phản hay không, nhưng dù có hay không thì hiện tại đều ngoài tầm với của hắn, đương nhiên thái giám này có thể tạm thời dời lực chú ý của Hoàng đế tới địa phương khác cũng tốt.Quận Đào Nguyên không phải là nơi giàu có và đông đúc như Giang Nam, lại cất giữ nhiều lưu ly như vậy, hai người này cũng không có hứng ở lại chơi, Tạ công công dứt khoát cho người đến quê nhà của hắn trước – quận Thượng Hà, Hưng Châu.Quận Thượng Hà nằm ở ngoài quận Đào Nguyên, là một trong số ít quận chưa bị nghịch quân gây tai họa.Từ khi có được chức danh chính thức, những thế gia chửi thầm cũng dần yên ắng trở lại, dù sao chỉ cần không thương tổn đến lợi ích của bọn họ quá nhiều, bọn họ đều thành thật nghe theo Triệu gia an bài.Các loại xưởng trong quận được xây dựng như măng mọc sau mưa, đặc biệt là xưởng xi măng, các thương nhân nhận thầu sửa đường hừng hực khí thế xây dựng đường xi măng, những thương nhân này cũng cực kỳ thông minh, tham khảo biện pháp của Triệu Húc rồi bảo người ta nhận thầu đồng thời sửa đường, cũng an bài công nhân của mình phân công sửa đường."Hi Hi tiên nhân, có thể thỉnh Triệu Húc tướng quân tạm hoãn kêu gọi nhập ngũ hay không, hoặc là ngài tạm dừng xây xưởng trước?" Đại thần tài chính Lưu Nghĩa của quận Đào Nguyên thật sự không thể chịu đựng được nữa, cũng nói chuyện với đám người Triệu Hi.Tuy nói Triệu Húc được phong làm quận thủ, nhưng tiểu tử này vẫn thích người khác gọi hắn là tướng quân hơn, dù sao cũng không phải ở bên ngoài, gọi như nào cũng không sao.

Bảo vật như vậy, cho dù có là thành thượng cũng chỉ là để thưởng thức, làm sao xa xỉ đến mức dùng để đựng nước?

Vị quan bên cạnh kia ngay cả sờ cũng không dám sờ, sợ không cẩn thận bị rơi, mấy chục năm bổng lộc, ngân lượng của hắn cũng không bồi thường nổi.

Thế gia quý tộc của triều Thiên Khải có bao nhiêu mê luyến lưu ly, Triệu gia sớm đã nhìn thấy thông qua Chu Nguyên, cơ hồ đến cảnh giới si mê.

Triệu Hi nghĩ nghĩ, đột nhiên cười nói: "Nếu Tạ công công và Đỗ đại nhân thích, lát nữa khi đi ta liền tặng cho hai vị một bộ."

Một bộ?

Triệu Hi: "Bảy cái."

Mẹ ơi!

Ông trời ơi!

Bảy cái ly lưu ly? Tạ công công kinh hỉ đến mức gần như ngất đi, cho dù là hiện nay, những món bảo vật này của thánh thượng cũng không có quá mười mấy món, hắn có thể có được bảy cái. Bảy cái ly lưu ly, sợ là có thể mua được một mảnh đất rộng lớn ở kinh thành.

A không, hiện tại kinh thành không yên ổn không thể mua ở kinh thành, hắn mua chút đất ở quê của hắn cũng không tệ.

Chỉ một câu nói như vậy, hai người này liền nhìn người Triệu gia thuận mắt hơn nhiều.

Triệu Hi cười hỏi: "Công công, quý nhân trong kinh thành đều thích lưu ly sao?"

Tạ công công cầm ly thủy tinh kia yêu thích không buông tay,"Đương nhiên rồi! nhà ai có được lưu ly đều lấy làm kiêu ngạo! Đừng nói là quý nhân trong kinh thích, ngay cả những Hung Nô kia cũng thích."

Ồ, cung không đủ cầu nha.

Vương Tuyết Cầm rất quan tâm tình hình hiện giờ, sợ lại muốn tiếp tục đánh, vội hỏi: "Tạ công công, bên ngoài có ổn không?"

Tạ công công vui vẻ uống nước trái cây, nước chanh rất ngon miệng, hắn lắc đầu nói: "Ổn sao? Mùa đông Hung Nô cướp bóc ở phía nam, đốt g.i.ế.c đánh cướp năm sáu thành trì biên giới, còn có xu thế tiếp tục xuôi về phía nam, kinh thành tràn ngập nguy cơ."

Sư phụ hắn là đại thái giám chuyên môn phụ trách sao chép tấu chương ở Ngự thư phòng, trong tấu chương có ý dời về phía nam.

Đạo lý lớn thái giám bọn họ không hiểu nổi, dù sao tình huống hiện tại không ổn, hắn vẫn nên sớm chuẩn bị tích góp nhiều chút tiền bạc, về sau về quê dưỡng lão cũng được.

Lúc hai người rời đi, người Triệu gia không nói hai lời, thật đúng là tặng mỗi người một bộ ly thủy tinh, lúc ra cửa hai người giống như ăn trộm sợ bị người ta biết, Tạ công công càng tuyên bố trở về nhất định phải nói tốt vài câu thay Triệu quận thủ.

Hoàng đế phái thái giám này đến đây là muốn nhìn xem tướng quân mới nổi này có tâm phản hay không, nhưng dù có hay không thì hiện tại đều ngoài tầm với của hắn, đương nhiên thái giám này có thể tạm thời dời lực chú ý của Hoàng đế tới địa phương khác cũng tốt.

Quận Đào Nguyên không phải là nơi giàu có và đông đúc như Giang Nam, lại cất giữ nhiều lưu ly như vậy, hai người này cũng không có hứng ở lại chơi, Tạ công công dứt khoát cho người đến quê nhà của hắn trước – quận Thượng Hà, Hưng Châu.

Quận Thượng Hà nằm ở ngoài quận Đào Nguyên, là một trong số ít quận chưa bị nghịch quân gây tai họa.

Từ khi có được chức danh chính thức, những thế gia chửi thầm cũng dần yên ắng trở lại, dù sao chỉ cần không thương tổn đến lợi ích của bọn họ quá nhiều, bọn họ đều thành thật nghe theo Triệu gia an bài.

Các loại xưởng trong quận được xây dựng như măng mọc sau mưa, đặc biệt là xưởng xi măng, các thương nhân nhận thầu sửa đường hừng hực khí thế xây dựng đường xi măng, những thương nhân này cũng cực kỳ thông minh, tham khảo biện pháp của Triệu Húc rồi bảo người ta nhận thầu đồng thời sửa đường, cũng an bài công nhân của mình phân công sửa đường.

"Hi Hi tiên nhân, có thể thỉnh Triệu Húc tướng quân tạm hoãn kêu gọi nhập ngũ hay không, hoặc là ngài tạm dừng xây xưởng trước?" Đại thần tài chính Lưu Nghĩa của quận Đào Nguyên thật sự không thể chịu đựng được nữa, cũng nói chuyện với đám người Triệu Hi.

Tuy nói Triệu Húc được phong làm quận thủ, nhưng tiểu tử này vẫn thích người khác gọi hắn là tướng quân hơn, dù sao cũng không phải ở bên ngoài, gọi như nào cũng không sao.

Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên KhôngTác giả: Miêu An DiệpTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya tĩnh lặng, màn trời treo một vòng trăng rằm, gió nhẹ thổi qua. Năm người Triệu gia đều đã tiến vào giấc mộng đẹp, lại không ai nghe được bên trong biệt thự truyền đến âm thanh chập điện: [Tích tích, kiểm tra đo lường được nhóm ký chủ, điểm đến sau khi biệt thự xuyên không—— Triều đại Thiên Khải] …. Một đêm mưa xuân tí tách, trên con đường núi chật hẹp lầy lội bất kham, sương sớm trong vắt lặng lẽ lăn từ trên cành lá xanh xuống, sương mù bao phủ khắp nơi. “Ò ó o o ——” Gà trống gáy? Giờ Mẹo sơ khắc, Triệu Hi bị tiếng gà gáy đánh thức, vừa ngái ngủ vừa gãi gãi mái tóc đen, lẩm bẩm một tiếng rồi duỗi tay mò mẫm chiếc điện thoại di động trên giường, mở mắt ra, chịu đựng ánh sáng chói mắt phát ra từ màn hình để xem đồng hồ trên điện thoại, mới hơn 5 giờ. Nhìn góc trái phía trên di động, Triệu Hi lại càng mờ mịt. Không chỉ không có tín hiệu wifi, ngay cả tín hiệu 5G cũng không còn. Nàng nửa ngồi dậy, bàn tay trắng nõn sờ s.oạng trên đầu giường, ngón tay ấn công tắc đèn ở đầu giường… Bảo vật như vậy, cho dù có là thành thượng cũng chỉ là để thưởng thức, làm sao xa xỉ đến mức dùng để đựng nước?Vị quan bên cạnh kia ngay cả sờ cũng không dám sờ, sợ không cẩn thận bị rơi, mấy chục năm bổng lộc, ngân lượng của hắn cũng không bồi thường nổi.Thế gia quý tộc của triều Thiên Khải có bao nhiêu mê luyến lưu ly, Triệu gia sớm đã nhìn thấy thông qua Chu Nguyên, cơ hồ đến cảnh giới si mê.Triệu Hi nghĩ nghĩ, đột nhiên cười nói: "Nếu Tạ công công và Đỗ đại nhân thích, lát nữa khi đi ta liền tặng cho hai vị một bộ."Một bộ?Triệu Hi: "Bảy cái."Mẹ ơi!Ông trời ơi!Bảy cái ly lưu ly? Tạ công công kinh hỉ đến mức gần như ngất đi, cho dù là hiện nay, những món bảo vật này của thánh thượng cũng không có quá mười mấy món, hắn có thể có được bảy cái. Bảy cái ly lưu ly, sợ là có thể mua được một mảnh đất rộng lớn ở kinh thành.A không, hiện tại kinh thành không yên ổn không thể mua ở kinh thành, hắn mua chút đất ở quê của hắn cũng không tệ.Chỉ một câu nói như vậy, hai người này liền nhìn người Triệu gia thuận mắt hơn nhiều.Triệu Hi cười hỏi: "Công công, quý nhân trong kinh thành đều thích lưu ly sao?"Tạ công công cầm ly thủy tinh kia yêu thích không buông tay,"Đương nhiên rồi! nhà ai có được lưu ly đều lấy làm kiêu ngạo! Đừng nói là quý nhân trong kinh thích, ngay cả những Hung Nô kia cũng thích."Ồ, cung không đủ cầu nha.Vương Tuyết Cầm rất quan tâm tình hình hiện giờ, sợ lại muốn tiếp tục đánh, vội hỏi: "Tạ công công, bên ngoài có ổn không?"Tạ công công vui vẻ uống nước trái cây, nước chanh rất ngon miệng, hắn lắc đầu nói: "Ổn sao? Mùa đông Hung Nô cướp bóc ở phía nam, đốt g.i.ế.c đánh cướp năm sáu thành trì biên giới, còn có xu thế tiếp tục xuôi về phía nam, kinh thành tràn ngập nguy cơ."Sư phụ hắn là đại thái giám chuyên môn phụ trách sao chép tấu chương ở Ngự thư phòng, trong tấu chương có ý dời về phía nam.Đạo lý lớn thái giám bọn họ không hiểu nổi, dù sao tình huống hiện tại không ổn, hắn vẫn nên sớm chuẩn bị tích góp nhiều chút tiền bạc, về sau về quê dưỡng lão cũng được.Lúc hai người rời đi, người Triệu gia không nói hai lời, thật đúng là tặng mỗi người một bộ ly thủy tinh, lúc ra cửa hai người giống như ăn trộm sợ bị người ta biết, Tạ công công càng tuyên bố trở về nhất định phải nói tốt vài câu thay Triệu quận thủ.Hoàng đế phái thái giám này đến đây là muốn nhìn xem tướng quân mới nổi này có tâm phản hay không, nhưng dù có hay không thì hiện tại đều ngoài tầm với của hắn, đương nhiên thái giám này có thể tạm thời dời lực chú ý của Hoàng đế tới địa phương khác cũng tốt.Quận Đào Nguyên không phải là nơi giàu có và đông đúc như Giang Nam, lại cất giữ nhiều lưu ly như vậy, hai người này cũng không có hứng ở lại chơi, Tạ công công dứt khoát cho người đến quê nhà của hắn trước – quận Thượng Hà, Hưng Châu.Quận Thượng Hà nằm ở ngoài quận Đào Nguyên, là một trong số ít quận chưa bị nghịch quân gây tai họa.Từ khi có được chức danh chính thức, những thế gia chửi thầm cũng dần yên ắng trở lại, dù sao chỉ cần không thương tổn đến lợi ích của bọn họ quá nhiều, bọn họ đều thành thật nghe theo Triệu gia an bài.Các loại xưởng trong quận được xây dựng như măng mọc sau mưa, đặc biệt là xưởng xi măng, các thương nhân nhận thầu sửa đường hừng hực khí thế xây dựng đường xi măng, những thương nhân này cũng cực kỳ thông minh, tham khảo biện pháp của Triệu Húc rồi bảo người ta nhận thầu đồng thời sửa đường, cũng an bài công nhân của mình phân công sửa đường."Hi Hi tiên nhân, có thể thỉnh Triệu Húc tướng quân tạm hoãn kêu gọi nhập ngũ hay không, hoặc là ngài tạm dừng xây xưởng trước?" Đại thần tài chính Lưu Nghĩa của quận Đào Nguyên thật sự không thể chịu đựng được nữa, cũng nói chuyện với đám người Triệu Hi.Tuy nói Triệu Húc được phong làm quận thủ, nhưng tiểu tử này vẫn thích người khác gọi hắn là tướng quân hơn, dù sao cũng không phải ở bên ngoài, gọi như nào cũng không sao.

Chương 198: Chương 198