Tác giả:

“Dì à, cháu không muốn cố gắng nữa rồi... Lâm Phàm soạn xong dòng tin nhắn này, sau đó gửi vào nhóm. Trong mắt hắn hiện lên một vẻ phức tạp sâu thẳm. Ba năm rồi. Để báo ơn, hắn từ thế bóng tối quay lại, gả vào Bạch gia đã ba năm, trong ba năm này, hắn vì không tiên, không quyền, không việc làm nên phải chịu đựng mọi ánh nhìn và sự chế giễu của những người xung quanh. Làm trâu làm ngựa cho Bạch gia, nhẹ thì bị mắng, nặng thì bị đánh, đối với Lâm Phàm đã từng là đế vương bóng tối mà nói, hắn đã chịu đủ lắm rồi. Bây giờ, cuối cùng hắn cũng đã đưa ra quyết định khó khăn này. Ting! Ting! Tingl Ngay lúc đó, một dòng tin nhắn được gửi đến. Lâm Phàm mở điện thoại, đột nhiên nhìn thấy bên trên có thêm một dòng tin nhắn: Dì La Lâm thương nghiệp: “Tiểu Phàm, cuối cùng dì cũng đợi được câu này của cháu rồi, kể từ hôm nay, tám mỏ dầu thuộc sở hữu của tập đoàn Hoàn Cầu ở Sabia Châu Phi sẽ được chuyển sang tên của cháu, ngoài ra, 51% cổ phần của tập đoàn Hoàn Cầu sẽ được chuyển nhượng miễn phí sang…

Chương 74: C74: Ôi trời ơi

Đế Vương Bóng Tối - Huyết Ngục Chi VươngTác giả: Thanh PhongTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Dì à, cháu không muốn cố gắng nữa rồi... Lâm Phàm soạn xong dòng tin nhắn này, sau đó gửi vào nhóm. Trong mắt hắn hiện lên một vẻ phức tạp sâu thẳm. Ba năm rồi. Để báo ơn, hắn từ thế bóng tối quay lại, gả vào Bạch gia đã ba năm, trong ba năm này, hắn vì không tiên, không quyền, không việc làm nên phải chịu đựng mọi ánh nhìn và sự chế giễu của những người xung quanh. Làm trâu làm ngựa cho Bạch gia, nhẹ thì bị mắng, nặng thì bị đánh, đối với Lâm Phàm đã từng là đế vương bóng tối mà nói, hắn đã chịu đủ lắm rồi. Bây giờ, cuối cùng hắn cũng đã đưa ra quyết định khó khăn này. Ting! Ting! Tingl Ngay lúc đó, một dòng tin nhắn được gửi đến. Lâm Phàm mở điện thoại, đột nhiên nhìn thấy bên trên có thêm một dòng tin nhắn: Dì La Lâm thương nghiệp: “Tiểu Phàm, cuối cùng dì cũng đợi được câu này của cháu rồi, kể từ hôm nay, tám mỏ dầu thuộc sở hữu của tập đoàn Hoàn Cầu ở Sabia Châu Phi sẽ được chuyển sang tên của cháu, ngoài ra, 51% cổ phần của tập đoàn Hoàn Cầu sẽ được chuyển nhượng miễn phí sang… "Ông... ông là ông Dương?" Giọng nói của Trịnh Tuyết Xương lúc này đang run rẩy."Đúng vậy! Là tôi!" Ông Dương gật đầu, cung cung kính kính đứng ở phía sau Lâm Phàm.Đúng thật! Lúc này, cả Trịnh Tuyết Xương và những người khác đều đã hoàn toàn xác nhận rằng ông lão trước mặt chính là Dương Thiên Thuy.Lập tức, Trịnh Tuyết Xương bất giác nhìn Bạch Y, khó tin hỏi:"Bạch tổng, chuyện này rốt cục là sao? Ông Dương, ông ấy...Nghe vậy, khóe môi Bạch Y hiện lên một nụ cười, sau đó liếc nhìn mọi người, rồi mới chậm rãi nói:"Kể từ hôm nay, ông Dương sẽ là trưởng nhóm thiết kế trang phục của tập đoàn Bạch Thị chúng ta!"Ồ!Chỉ một câu nói, khiến cho toàn bộ phòng họp nổ tung.Ôi trời ơi!Mọi người đều không thể tin được, dù sao danh tiếng của Dương Thiên Thuy trong giới thời trang quá lớn, đặc biệt là chỉ phí cho việc nhận chức của ông ta, có tin đồn rằng tập đoàn Hoàng Thị đã chi tới năm mươi triệu tệ."Bạch tổng, chuyện này cô vẫn chưa báo cáo hội đồng quản trị! Mức thù lao trên trời cia ông Dương, tính như thế nào?”“Nếu hội đồng quản trị biết, cô có chịu trách nhiệm được không?”Trịnh Tuyết Xương vẫn chưa cam lòng.Dù sao, trước đó cũng có cá cược, nếu Lâm Phàm thật sự mời được người như ông Dương thì ông ta sẽ đưa mặt của mình ra, để Lâm Phàm tát.Chỉ là, ông ta vừa mới nói xong.Ông Dương bước ra và nói:"Được anh Lâm xem trọng, đến nhận chức là vinh dự cho tôi! Đương nhiên, sẽ không lấy một xu!”Cái gì!Không lấy một xu?Điều này...Trong lòng mọi người ngập tràn sự kinh ngạc.Đó là thù lao năm mươi triệu tệ, vậy mà bây giờ ông Dương nói không cần thì liền không cần?Tất cả, toàn bộ đều là vì Lâm Phàm, thật khó tin như hư cấu.

"Ông... ông là ông Dương?" Giọng nói của Trịnh Tuyết Xương lúc này đang run rẩy.

"Đúng vậy! Là tôi!" Ông Dương gật đầu, cung cung kính kính đứng ở phía sau Lâm Phàm.

Đúng thật! Lúc này, cả Trịnh Tuyết Xương và những người khác đều đã hoàn toàn xác nhận rằng ông lão trước mặt chính là Dương Thiên Thuy.

Lập tức, Trịnh Tuyết Xương bất giác nhìn Bạch Y, khó tin hỏi:

"Bạch tổng, chuyện này rốt cục là sao? Ông Dương, ông ấy...

Nghe vậy, khóe môi Bạch Y hiện lên một nụ cười, sau đó liếc nhìn mọi người, rồi mới chậm rãi nói:

"Kể từ hôm nay, ông Dương sẽ là trưởng nhóm thiết kế trang phục của tập đoàn Bạch Thị chúng ta!"

Ồ!

Chỉ một câu nói, khiến cho toàn bộ phòng họp nổ tung.

Ôi trời ơi!

Mọi người đều không thể tin được, dù sao danh tiếng của Dương Thiên Thuy trong giới thời trang quá lớn, đặc biệt là chỉ phí cho việc nhận chức của ông ta, có tin đồn rằng tập đoàn Hoàng Thị đã chi tới năm mươi triệu tệ.

"Bạch tổng, chuyện này cô vẫn chưa báo cáo hội đồng quản trị! Mức thù lao trên trời cia ông Dương, tính như thế nào?”

“Nếu hội đồng quản trị biết, cô có chịu trách nhiệm được không?”

Trịnh Tuyết Xương vẫn chưa cam lòng.

Dù sao, trước đó cũng có cá cược, nếu Lâm Phàm thật sự mời được người như ông Dương thì ông ta sẽ đưa mặt của mình ra, để Lâm Phàm tát.

Chỉ là, ông ta vừa mới nói xong.

Ông Dương bước ra và nói:

"Được anh Lâm xem trọng, đến nhận chức là vinh dự cho tôi! Đương nhiên, sẽ không lấy một xu!”

Cái gì!

Không lấy một xu?

Điều này...

Trong lòng mọi người ngập tràn sự kinh ngạc.

Đó là thù lao năm mươi triệu tệ, vậy mà bây giờ ông Dương nói không cần thì liền không cần?

Tất cả, toàn bộ đều là vì Lâm Phàm, thật khó tin như hư cấu.

Đế Vương Bóng Tối - Huyết Ngục Chi VươngTác giả: Thanh PhongTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Dì à, cháu không muốn cố gắng nữa rồi... Lâm Phàm soạn xong dòng tin nhắn này, sau đó gửi vào nhóm. Trong mắt hắn hiện lên một vẻ phức tạp sâu thẳm. Ba năm rồi. Để báo ơn, hắn từ thế bóng tối quay lại, gả vào Bạch gia đã ba năm, trong ba năm này, hắn vì không tiên, không quyền, không việc làm nên phải chịu đựng mọi ánh nhìn và sự chế giễu của những người xung quanh. Làm trâu làm ngựa cho Bạch gia, nhẹ thì bị mắng, nặng thì bị đánh, đối với Lâm Phàm đã từng là đế vương bóng tối mà nói, hắn đã chịu đủ lắm rồi. Bây giờ, cuối cùng hắn cũng đã đưa ra quyết định khó khăn này. Ting! Ting! Tingl Ngay lúc đó, một dòng tin nhắn được gửi đến. Lâm Phàm mở điện thoại, đột nhiên nhìn thấy bên trên có thêm một dòng tin nhắn: Dì La Lâm thương nghiệp: “Tiểu Phàm, cuối cùng dì cũng đợi được câu này của cháu rồi, kể từ hôm nay, tám mỏ dầu thuộc sở hữu của tập đoàn Hoàn Cầu ở Sabia Châu Phi sẽ được chuyển sang tên của cháu, ngoài ra, 51% cổ phần của tập đoàn Hoàn Cầu sẽ được chuyển nhượng miễn phí sang… "Ông... ông là ông Dương?" Giọng nói của Trịnh Tuyết Xương lúc này đang run rẩy."Đúng vậy! Là tôi!" Ông Dương gật đầu, cung cung kính kính đứng ở phía sau Lâm Phàm.Đúng thật! Lúc này, cả Trịnh Tuyết Xương và những người khác đều đã hoàn toàn xác nhận rằng ông lão trước mặt chính là Dương Thiên Thuy.Lập tức, Trịnh Tuyết Xương bất giác nhìn Bạch Y, khó tin hỏi:"Bạch tổng, chuyện này rốt cục là sao? Ông Dương, ông ấy...Nghe vậy, khóe môi Bạch Y hiện lên một nụ cười, sau đó liếc nhìn mọi người, rồi mới chậm rãi nói:"Kể từ hôm nay, ông Dương sẽ là trưởng nhóm thiết kế trang phục của tập đoàn Bạch Thị chúng ta!"Ồ!Chỉ một câu nói, khiến cho toàn bộ phòng họp nổ tung.Ôi trời ơi!Mọi người đều không thể tin được, dù sao danh tiếng của Dương Thiên Thuy trong giới thời trang quá lớn, đặc biệt là chỉ phí cho việc nhận chức của ông ta, có tin đồn rằng tập đoàn Hoàng Thị đã chi tới năm mươi triệu tệ."Bạch tổng, chuyện này cô vẫn chưa báo cáo hội đồng quản trị! Mức thù lao trên trời cia ông Dương, tính như thế nào?”“Nếu hội đồng quản trị biết, cô có chịu trách nhiệm được không?”Trịnh Tuyết Xương vẫn chưa cam lòng.Dù sao, trước đó cũng có cá cược, nếu Lâm Phàm thật sự mời được người như ông Dương thì ông ta sẽ đưa mặt của mình ra, để Lâm Phàm tát.Chỉ là, ông ta vừa mới nói xong.Ông Dương bước ra và nói:"Được anh Lâm xem trọng, đến nhận chức là vinh dự cho tôi! Đương nhiên, sẽ không lấy một xu!”Cái gì!Không lấy một xu?Điều này...Trong lòng mọi người ngập tràn sự kinh ngạc.Đó là thù lao năm mươi triệu tệ, vậy mà bây giờ ông Dương nói không cần thì liền không cần?Tất cả, toàn bộ đều là vì Lâm Phàm, thật khó tin như hư cấu.

Chương 74: C74: Ôi trời ơi