Đêm khuya tĩnh lặng, màn trời treo một vòng trăng rằm, gió nhẹ thổi qua. Năm người Triệu gia đều đã tiến vào giấc mộng đẹp, lại không ai nghe được bên trong biệt thự truyền đến âm thanh chập điện: [Tích tích, kiểm tra đo lường được nhóm ký chủ, điểm đến sau khi biệt thự xuyên không—— Triều đại Thiên Khải] …. Một đêm mưa xuân tí tách, trên con đường núi chật hẹp lầy lội bất kham, sương sớm trong vắt lặng lẽ lăn từ trên cành lá xanh xuống, sương mù bao phủ khắp nơi. “Ò ó o o ——” Gà trống gáy? Giờ Mẹo sơ khắc, Triệu Hi bị tiếng gà gáy đánh thức, vừa ngái ngủ vừa gãi gãi mái tóc đen, lẩm bẩm một tiếng rồi duỗi tay mò mẫm chiếc điện thoại di động trên giường, mở mắt ra, chịu đựng ánh sáng chói mắt phát ra từ màn hình để xem đồng hồ trên điện thoại, mới hơn 5 giờ. Nhìn góc trái phía trên di động, Triệu Hi lại càng mờ mịt. Không chỉ không có tín hiệu wifi, ngay cả tín hiệu 5G cũng không còn. Nàng nửa ngồi dậy, bàn tay trắng nõn sờ s.oạng trên đầu giường, ngón tay ấn công tắc đèn ở đầu giường…
Chương 221: Chương 221
Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên KhôngTác giả: Miêu An DiệpTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya tĩnh lặng, màn trời treo một vòng trăng rằm, gió nhẹ thổi qua. Năm người Triệu gia đều đã tiến vào giấc mộng đẹp, lại không ai nghe được bên trong biệt thự truyền đến âm thanh chập điện: [Tích tích, kiểm tra đo lường được nhóm ký chủ, điểm đến sau khi biệt thự xuyên không—— Triều đại Thiên Khải] …. Một đêm mưa xuân tí tách, trên con đường núi chật hẹp lầy lội bất kham, sương sớm trong vắt lặng lẽ lăn từ trên cành lá xanh xuống, sương mù bao phủ khắp nơi. “Ò ó o o ——” Gà trống gáy? Giờ Mẹo sơ khắc, Triệu Hi bị tiếng gà gáy đánh thức, vừa ngái ngủ vừa gãi gãi mái tóc đen, lẩm bẩm một tiếng rồi duỗi tay mò mẫm chiếc điện thoại di động trên giường, mở mắt ra, chịu đựng ánh sáng chói mắt phát ra từ màn hình để xem đồng hồ trên điện thoại, mới hơn 5 giờ. Nhìn góc trái phía trên di động, Triệu Hi lại càng mờ mịt. Không chỉ không có tín hiệu wifi, ngay cả tín hiệu 5G cũng không còn. Nàng nửa ngồi dậy, bàn tay trắng nõn sờ s.oạng trên đầu giường, ngón tay ấn công tắc đèn ở đầu giường… Các nhà thuộc thương hội thông qua mạng lưới quan hệ của gia tộc đã bán các vật phẩm lưu ly đi.Thật không biết phải diễn tả thế nào, vật phẩm lưu ly chính là cung không đủ cầu, trong một buổi đấu giá ở Giang Nam, vào phút cuối liền xuất hiện một pho tượng Phật tinh khiết trong suốt, khiến cho hội trường nhanh chóng sôi động đến cao trào, những người Giang Nam kia điên cuồng đấu giá lên tới năm vạn lượng bạc trắng! Vị thương nhân đứng sau hậu đài nghe được số bạc đấu giá, suýt chút nữa liền ngất đi.Lần *****ên bọn họ không mang nhiều vật phẩm lưu ly đi, đều là vì đang muốn thử thăm dò, ai ngờ vậy mà lại bán hết sạch, vô số thế gia còn đưa tới thông cáo tuyên bố chỉ cần ai còn vật phẩm lưu ly phẩm chất cao như vậy, bọn họ liền muốn mua!Giờ đây triều Thiên Khải đang hỗn loạn như vậy mà vẫn còn có rất nhiều thế gia quý tộc nắm giữ gia tài bạc triệu, không kiếm tiền của bọn họ thì kiếm ai?Có tiền mới có thể nuôi nổi mấy vạn quân sĩ, mới có thể dựng được nhà xưởng, xây dựng trường học các loại.Những thương nhân kia trở về huyện Đào Nguyên, việc *****ên là đi đến xưởng lưu ly tiếp tục nhập hàng."Các vị lão gia, Hi Hi tiên nhân và Triệu Ngôn tiên nhân, mời các ngươi đến trường y một chuyến". Thợ thủ công xưởng lưu ly cười ha hả nói.Một đám thương nhân hoàn toàn mơ hồ, không biết tại sao lại muốn bọn họ đi tới trường y, nhưng nếu tiên nhân đều đã mở miệng, bọn họ cũng không tiện từ chối.Đoàn người ngồi xe bò đi tới trường y, từng người vừa mới đi vào trong, liền cảm giác được một luồng khí lạnh, phía trước còn có mấy y sinh sắc mặt cực kỳ hưng phấn, đang nâng một vật kỳ lạ bị vải trắng che phủ, đi về hướng phòng giải phẫu: "Vật này rất là mới mẻ, mọi người chú ý học tập thật tốt, cơ hội giải phẫu này không có nhiều đâu!".Trường y của bọn họ còn chưa làm ra nước Formalin, cho nên sau khi giải phẫu xong chỉ có thể mang đi hỏa táng. Những t.h.i t.h.ể này phần lớn đều là những người phạm phải tội ác tày trời đã c.h.ế.t trong đại lao, cùng những t.h.i t.h.ể của phản quân dám mạo phạm huyện Đào Nguyên. Không biết có phải đã bị dọa sợ hay không mà thời gian gần đây không còn ai dám đến, những lão sư biết giải phẫu của trường y tự nhiên ít đi, làm cho y sinh bọn họ cảm thấy cực kỳ quý trọng.Mấy thương nhân nhìn thấy cảnh này, suýt chút nữa thì nôn ra, thế nhưng đám y sinh này lại tiếp tục dùng d.a.o găm rạch thêm một đường lên trên người tử thi, dọa bọn họ sợ tới mức suýt chút nữa đạp cửa bỏ chạy.Có y sinh cười nói: "Mấy vị lão gia, rẽ trái phía trước chính là phòng thí nghiệm quang học, Hi Hi tiên nhân cùng hiệu trưởng đã ở bên trong chờ các ngươi."Mấy thương nhân cẩn thận từng li từng tí đi tới phòng thí nghiệm quang học, thông qua cửa sổ lại nhìn thấy có vài y sinh đang dùng dụng cụ mài lưu ly ở bên trong? Cái này để làm gì?Gõ cửa đi vào, chỉ thấy trên bàn bày mấy chục tấm lưu ly hình tròn, cũng không biết là để làm cái gì.Có thương nhân không hiểu ra sao: "Hi Hi tiên nhân, thương hội chúng tôi ở bên ngoài bán vật phẩm lưu ly đã kiếm được không ít tiền bạc, muốn mua thêm ít hàng nữa để bán, sao ngài lại bảo chúng tôi đến trường y để làm gì?"."Lưu ly tuy tốt, nhưng rốt cuộc cũng chỉ là vật để thưởng thức, nếu có thể có thêm chút giá trị thực tế thì không phải còn có thể kiếm được nhiều hơn nữa hay sao?" Triệu Hi cười nói.Những thương nhân này cảm thấy rất mờ mịt, chế phẩm lưu ly đắt đỏ như thế tất nhiên là dùng để thưởng thức, cùng lắm cũng chỉ có bại gia tử mới dùng để uống trà, ăn cơm cũng thấy không được rồi, chẳng nhẽ còn có thể có công dụng khác?Triệu Hi nhìn một vòng, ánh mắt dừng lại ở trên người một thương nhân mập mạp, lấy ra một cặp kính gọng gỗ đưa cho hắn, cười nói: "Ngươi thử xem".Triệu Hi nhớ rõ đây là thương nhân họ Lý, nghe nói bệnh mắt của hắn có chút nghiêm trọng, mà chuyện cười nổi tiếng nhất chính là khi hắn giáo huấn đứa con trai không nên thân, cầm dây mây quất mấy chục cái, kết quả sau đó mới phát hiện là hạ nhân thay thế.
Các nhà thuộc thương hội thông qua mạng lưới quan hệ của gia tộc đã bán các vật phẩm lưu ly đi.
Thật không biết phải diễn tả thế nào, vật phẩm lưu ly chính là cung không đủ cầu, trong một buổi đấu giá ở Giang Nam, vào phút cuối liền xuất hiện một pho tượng Phật tinh khiết trong suốt, khiến cho hội trường nhanh chóng sôi động đến cao trào, những người Giang Nam kia điên cuồng đấu giá lên tới năm vạn lượng bạc trắng! Vị thương nhân đứng sau hậu đài nghe được số bạc đấu giá, suýt chút nữa liền ngất đi.
Lần *****ên bọn họ không mang nhiều vật phẩm lưu ly đi, đều là vì đang muốn thử thăm dò, ai ngờ vậy mà lại bán hết sạch, vô số thế gia còn đưa tới thông cáo tuyên bố chỉ cần ai còn vật phẩm lưu ly phẩm chất cao như vậy, bọn họ liền muốn mua!
Giờ đây triều Thiên Khải đang hỗn loạn như vậy mà vẫn còn có rất nhiều thế gia quý tộc nắm giữ gia tài bạc triệu, không kiếm tiền của bọn họ thì kiếm ai?
Có tiền mới có thể nuôi nổi mấy vạn quân sĩ, mới có thể dựng được nhà xưởng, xây dựng trường học các loại.
Những thương nhân kia trở về huyện Đào Nguyên, việc *****ên là đi đến xưởng lưu ly tiếp tục nhập hàng.
"Các vị lão gia, Hi Hi tiên nhân và Triệu Ngôn tiên nhân, mời các ngươi đến trường y một chuyến". Thợ thủ công xưởng lưu ly cười ha hả nói.
Một đám thương nhân hoàn toàn mơ hồ, không biết tại sao lại muốn bọn họ đi tới trường y, nhưng nếu tiên nhân đều đã mở miệng, bọn họ cũng không tiện từ chối.
Đoàn người ngồi xe bò đi tới trường y, từng người vừa mới đi vào trong, liền cảm giác được một luồng khí lạnh, phía trước còn có mấy y sinh sắc mặt cực kỳ hưng phấn, đang nâng một vật kỳ lạ bị vải trắng che phủ, đi về hướng phòng giải phẫu: "Vật này rất là mới mẻ, mọi người chú ý học tập thật tốt, cơ hội giải phẫu này không có nhiều đâu!".
Trường y của bọn họ còn chưa làm ra nước Formalin, cho nên sau khi giải phẫu xong chỉ có thể mang đi hỏa táng. Những t.h.i t.h.ể này phần lớn đều là những người phạm phải tội ác tày trời đã c.h.ế.t trong đại lao, cùng những t.h.i t.h.ể của phản quân dám mạo phạm huyện Đào Nguyên. Không biết có phải đã bị dọa sợ hay không mà thời gian gần đây không còn ai dám đến, những lão sư biết giải phẫu của trường y tự nhiên ít đi, làm cho y sinh bọn họ cảm thấy cực kỳ quý trọng.
Mấy thương nhân nhìn thấy cảnh này, suýt chút nữa thì nôn ra, thế nhưng đám y sinh này lại tiếp tục dùng d.a.o găm rạch thêm một đường lên trên người tử thi, dọa bọn họ sợ tới mức suýt chút nữa đạp cửa bỏ chạy.
Có y sinh cười nói: "Mấy vị lão gia, rẽ trái phía trước chính là phòng thí nghiệm quang học, Hi Hi tiên nhân cùng hiệu trưởng đã ở bên trong chờ các ngươi."
Mấy thương nhân cẩn thận từng li từng tí đi tới phòng thí nghiệm quang học, thông qua cửa sổ lại nhìn thấy có vài y sinh đang dùng dụng cụ mài lưu ly ở bên trong? Cái này để làm gì?
Gõ cửa đi vào, chỉ thấy trên bàn bày mấy chục tấm lưu ly hình tròn, cũng không biết là để làm cái gì.
Có thương nhân không hiểu ra sao: "Hi Hi tiên nhân, thương hội chúng tôi ở bên ngoài bán vật phẩm lưu ly đã kiếm được không ít tiền bạc, muốn mua thêm ít hàng nữa để bán, sao ngài lại bảo chúng tôi đến trường y để làm gì?".
"Lưu ly tuy tốt, nhưng rốt cuộc cũng chỉ là vật để thưởng thức, nếu có thể có thêm chút giá trị thực tế thì không phải còn có thể kiếm được nhiều hơn nữa hay sao?" Triệu Hi cười nói.
Những thương nhân này cảm thấy rất mờ mịt, chế phẩm lưu ly đắt đỏ như thế tất nhiên là dùng để thưởng thức, cùng lắm cũng chỉ có bại gia tử mới dùng để uống trà, ăn cơm cũng thấy không được rồi, chẳng nhẽ còn có thể có công dụng khác?
Triệu Hi nhìn một vòng, ánh mắt dừng lại ở trên người một thương nhân mập mạp, lấy ra một cặp kính gọng gỗ đưa cho hắn, cười nói: "Ngươi thử xem".
Triệu Hi nhớ rõ đây là thương nhân họ Lý, nghe nói bệnh mắt của hắn có chút nghiêm trọng, mà chuyện cười nổi tiếng nhất chính là khi hắn giáo huấn đứa con trai không nên thân, cầm dây mây quất mấy chục cái, kết quả sau đó mới phát hiện là hạ nhân thay thế.
Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên KhôngTác giả: Miêu An DiệpTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya tĩnh lặng, màn trời treo một vòng trăng rằm, gió nhẹ thổi qua. Năm người Triệu gia đều đã tiến vào giấc mộng đẹp, lại không ai nghe được bên trong biệt thự truyền đến âm thanh chập điện: [Tích tích, kiểm tra đo lường được nhóm ký chủ, điểm đến sau khi biệt thự xuyên không—— Triều đại Thiên Khải] …. Một đêm mưa xuân tí tách, trên con đường núi chật hẹp lầy lội bất kham, sương sớm trong vắt lặng lẽ lăn từ trên cành lá xanh xuống, sương mù bao phủ khắp nơi. “Ò ó o o ——” Gà trống gáy? Giờ Mẹo sơ khắc, Triệu Hi bị tiếng gà gáy đánh thức, vừa ngái ngủ vừa gãi gãi mái tóc đen, lẩm bẩm một tiếng rồi duỗi tay mò mẫm chiếc điện thoại di động trên giường, mở mắt ra, chịu đựng ánh sáng chói mắt phát ra từ màn hình để xem đồng hồ trên điện thoại, mới hơn 5 giờ. Nhìn góc trái phía trên di động, Triệu Hi lại càng mờ mịt. Không chỉ không có tín hiệu wifi, ngay cả tín hiệu 5G cũng không còn. Nàng nửa ngồi dậy, bàn tay trắng nõn sờ s.oạng trên đầu giường, ngón tay ấn công tắc đèn ở đầu giường… Các nhà thuộc thương hội thông qua mạng lưới quan hệ của gia tộc đã bán các vật phẩm lưu ly đi.Thật không biết phải diễn tả thế nào, vật phẩm lưu ly chính là cung không đủ cầu, trong một buổi đấu giá ở Giang Nam, vào phút cuối liền xuất hiện một pho tượng Phật tinh khiết trong suốt, khiến cho hội trường nhanh chóng sôi động đến cao trào, những người Giang Nam kia điên cuồng đấu giá lên tới năm vạn lượng bạc trắng! Vị thương nhân đứng sau hậu đài nghe được số bạc đấu giá, suýt chút nữa liền ngất đi.Lần *****ên bọn họ không mang nhiều vật phẩm lưu ly đi, đều là vì đang muốn thử thăm dò, ai ngờ vậy mà lại bán hết sạch, vô số thế gia còn đưa tới thông cáo tuyên bố chỉ cần ai còn vật phẩm lưu ly phẩm chất cao như vậy, bọn họ liền muốn mua!Giờ đây triều Thiên Khải đang hỗn loạn như vậy mà vẫn còn có rất nhiều thế gia quý tộc nắm giữ gia tài bạc triệu, không kiếm tiền của bọn họ thì kiếm ai?Có tiền mới có thể nuôi nổi mấy vạn quân sĩ, mới có thể dựng được nhà xưởng, xây dựng trường học các loại.Những thương nhân kia trở về huyện Đào Nguyên, việc *****ên là đi đến xưởng lưu ly tiếp tục nhập hàng."Các vị lão gia, Hi Hi tiên nhân và Triệu Ngôn tiên nhân, mời các ngươi đến trường y một chuyến". Thợ thủ công xưởng lưu ly cười ha hả nói.Một đám thương nhân hoàn toàn mơ hồ, không biết tại sao lại muốn bọn họ đi tới trường y, nhưng nếu tiên nhân đều đã mở miệng, bọn họ cũng không tiện từ chối.Đoàn người ngồi xe bò đi tới trường y, từng người vừa mới đi vào trong, liền cảm giác được một luồng khí lạnh, phía trước còn có mấy y sinh sắc mặt cực kỳ hưng phấn, đang nâng một vật kỳ lạ bị vải trắng che phủ, đi về hướng phòng giải phẫu: "Vật này rất là mới mẻ, mọi người chú ý học tập thật tốt, cơ hội giải phẫu này không có nhiều đâu!".Trường y của bọn họ còn chưa làm ra nước Formalin, cho nên sau khi giải phẫu xong chỉ có thể mang đi hỏa táng. Những t.h.i t.h.ể này phần lớn đều là những người phạm phải tội ác tày trời đã c.h.ế.t trong đại lao, cùng những t.h.i t.h.ể của phản quân dám mạo phạm huyện Đào Nguyên. Không biết có phải đã bị dọa sợ hay không mà thời gian gần đây không còn ai dám đến, những lão sư biết giải phẫu của trường y tự nhiên ít đi, làm cho y sinh bọn họ cảm thấy cực kỳ quý trọng.Mấy thương nhân nhìn thấy cảnh này, suýt chút nữa thì nôn ra, thế nhưng đám y sinh này lại tiếp tục dùng d.a.o găm rạch thêm một đường lên trên người tử thi, dọa bọn họ sợ tới mức suýt chút nữa đạp cửa bỏ chạy.Có y sinh cười nói: "Mấy vị lão gia, rẽ trái phía trước chính là phòng thí nghiệm quang học, Hi Hi tiên nhân cùng hiệu trưởng đã ở bên trong chờ các ngươi."Mấy thương nhân cẩn thận từng li từng tí đi tới phòng thí nghiệm quang học, thông qua cửa sổ lại nhìn thấy có vài y sinh đang dùng dụng cụ mài lưu ly ở bên trong? Cái này để làm gì?Gõ cửa đi vào, chỉ thấy trên bàn bày mấy chục tấm lưu ly hình tròn, cũng không biết là để làm cái gì.Có thương nhân không hiểu ra sao: "Hi Hi tiên nhân, thương hội chúng tôi ở bên ngoài bán vật phẩm lưu ly đã kiếm được không ít tiền bạc, muốn mua thêm ít hàng nữa để bán, sao ngài lại bảo chúng tôi đến trường y để làm gì?"."Lưu ly tuy tốt, nhưng rốt cuộc cũng chỉ là vật để thưởng thức, nếu có thể có thêm chút giá trị thực tế thì không phải còn có thể kiếm được nhiều hơn nữa hay sao?" Triệu Hi cười nói.Những thương nhân này cảm thấy rất mờ mịt, chế phẩm lưu ly đắt đỏ như thế tất nhiên là dùng để thưởng thức, cùng lắm cũng chỉ có bại gia tử mới dùng để uống trà, ăn cơm cũng thấy không được rồi, chẳng nhẽ còn có thể có công dụng khác?Triệu Hi nhìn một vòng, ánh mắt dừng lại ở trên người một thương nhân mập mạp, lấy ra một cặp kính gọng gỗ đưa cho hắn, cười nói: "Ngươi thử xem".Triệu Hi nhớ rõ đây là thương nhân họ Lý, nghe nói bệnh mắt của hắn có chút nghiêm trọng, mà chuyện cười nổi tiếng nhất chính là khi hắn giáo huấn đứa con trai không nên thân, cầm dây mây quất mấy chục cái, kết quả sau đó mới phát hiện là hạ nhân thay thế.