Đêm khuya tĩnh lặng, màn trời treo một vòng trăng rằm, gió nhẹ thổi qua. Năm người Triệu gia đều đã tiến vào giấc mộng đẹp, lại không ai nghe được bên trong biệt thự truyền đến âm thanh chập điện: [Tích tích, kiểm tra đo lường được nhóm ký chủ, điểm đến sau khi biệt thự xuyên không—— Triều đại Thiên Khải] …. Một đêm mưa xuân tí tách, trên con đường núi chật hẹp lầy lội bất kham, sương sớm trong vắt lặng lẽ lăn từ trên cành lá xanh xuống, sương mù bao phủ khắp nơi. “Ò ó o o ——” Gà trống gáy? Giờ Mẹo sơ khắc, Triệu Hi bị tiếng gà gáy đánh thức, vừa ngái ngủ vừa gãi gãi mái tóc đen, lẩm bẩm một tiếng rồi duỗi tay mò mẫm chiếc điện thoại di động trên giường, mở mắt ra, chịu đựng ánh sáng chói mắt phát ra từ màn hình để xem đồng hồ trên điện thoại, mới hơn 5 giờ. Nhìn góc trái phía trên di động, Triệu Hi lại càng mờ mịt. Không chỉ không có tín hiệu wifi, ngay cả tín hiệu 5G cũng không còn. Nàng nửa ngồi dậy, bàn tay trắng nõn sờ s.oạng trên đầu giường, ngón tay ấn công tắc đèn ở đầu giường…
Chương 236: Chương 236
Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên KhôngTác giả: Miêu An DiệpTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya tĩnh lặng, màn trời treo một vòng trăng rằm, gió nhẹ thổi qua. Năm người Triệu gia đều đã tiến vào giấc mộng đẹp, lại không ai nghe được bên trong biệt thự truyền đến âm thanh chập điện: [Tích tích, kiểm tra đo lường được nhóm ký chủ, điểm đến sau khi biệt thự xuyên không—— Triều đại Thiên Khải] …. Một đêm mưa xuân tí tách, trên con đường núi chật hẹp lầy lội bất kham, sương sớm trong vắt lặng lẽ lăn từ trên cành lá xanh xuống, sương mù bao phủ khắp nơi. “Ò ó o o ——” Gà trống gáy? Giờ Mẹo sơ khắc, Triệu Hi bị tiếng gà gáy đánh thức, vừa ngái ngủ vừa gãi gãi mái tóc đen, lẩm bẩm một tiếng rồi duỗi tay mò mẫm chiếc điện thoại di động trên giường, mở mắt ra, chịu đựng ánh sáng chói mắt phát ra từ màn hình để xem đồng hồ trên điện thoại, mới hơn 5 giờ. Nhìn góc trái phía trên di động, Triệu Hi lại càng mờ mịt. Không chỉ không có tín hiệu wifi, ngay cả tín hiệu 5G cũng không còn. Nàng nửa ngồi dậy, bàn tay trắng nõn sờ s.oạng trên đầu giường, ngón tay ấn công tắc đèn ở đầu giường… Chỉ mới thực hiện bước *****ên là soát người, các trường thi lớn đã bắt được hơn 100 người, sai dịch không cần nghe giải thích, trực tiếp nhốt hết bọn họ vào ngục khiến vô số người sợ hãi, nhưng hành động này khiến không ít con cháu nhà nghèo tham gia dự thi phấn chấn tinh thần, trong lòng vô cùng vui vẻ.Sau khi tra ra một đợt thí sinh lén lút mang theo tài liệu, lại có thêm một đợt thí sinh khác nối tiếp nhau bước vào trường thi.Để giảm bớt gánh nặng cho giám thị, kỳ thi chung vẫn được tham khảo giống hệ thống khoa cử, thí sinh phải ở trong trường thi 3 ngày, không được phép ra ngoài.Mọi người theo thứ tự bước vào lều thi, chiếc lều rất nhỏ, chỉ đủ cho một người đi vào. Bên trong có một tấm phản dài rộng để đặt bài thi, phía dưới còn có một hố xí có nắp đậy, bên sườn còn có một chiếc móc không biết để làm gì.Triệu Hi cảm thấy chuyện này quả thực vô cùng gian khổ, nhưng đám người Trần Hành lại không thấy khổ chút nào, chút khổ cực nào còn không chịu được sao có thể trông cậy những người này làm ra chuyện lớn?Nhóm coi thi phát bài thi cho các thí sinh, đồng thời nói: "Bây giờ chỉ được đọc đề, chưa được phép viết, nếu không coi sẽ bị coi là gian lận."Có rất nhiều đề thi, tất cả đều được in từ xưởng in vài ngày trước. Nghe nói để đề phòng việc đề thi bị tiết lộ, cửa lớn của xưởng in ấn đều bị đóng chặt, mấy ngày nay, các công nhân ở bên trọng đều phải ăn ở lại trong xưởng, không thể bước ra ngoài 1 bước. Tuy nhiên, mấy thợ thủ công này cũng không có gì không vui vẻ cả, bởi vì mấy ngày nay, bọn họ được nhận lương gấp 3,4 lần so với bình thường, nên cảm thấy rất mỹ mãn.Đề thi dường như vẫn còn vương mùi mực, các thí sinh cẩn thận lật đề thi ra xem, khi nhìn thấy câu hỏi trên đề thi, bọn họ cảm thấy đầu mình như đang phình ra.Ai mà thi đầu được kì thi này quả thực hiếm có như lông phượng sừng lân.Vừa nghe thấy tiếng hô, các thí sinh lập tức cầm bút lên bắt đầu làm bài.Bên ngoài trường thi bị cấm gây ồn ào, những ai làm trái lệnh đều bị kéo ra ngoài phạt trượng, không hề châm chước.Người dân nhìn vào cánh cửa trường thi đóng chặt, chỉ có thể nhỏ giọng thảo luận, sợ mình nói chuyện lớn tiếng."Tiên nhân quả thật muốn lựa chọn nhân tài, ta nghe nói họ tên và quê quán của các thí sinh trên bài thi đều sẽ bị niêm phong.""Kỳ thi chung này có lẽ chính là chuyện quan trọng hàng đầu của quận chúng ta trong mấy ngày gần đây, lúc nãy ta còn nhìn thấy một nha dịch cưỡi khoái mã ngồi chung với một thư sinh đi trường thi, lần *****ên ta nhìn thấy nha dịch làm những chuyện như vậy.""Hy vọng đám trẻ nhà ta cũng có cơ hội tham gia kỳ thi chung, sau này chúng cũng có thể mang lại vinh doanh cho dòng họ chúng ta.""..."Người dân nói chuyện một lúc thì cảm thấy không thú vị nữa, người nào người nấy đều trở về bận rộn chuyện của mình, chờ ba ngày sau sẽ lại tới đây xem náo nhiệt.Bên trong trường thi, các thí sinh đều đang múa bút thành văn.Tất cả đề thi đều đã được phát xuống, các thí sinh chỉ cần hoàn thành phần thi trong vòng 3 ngày là được, trong 3 ngày này, mọi người sẽ được tự do sắp xếp thời gian làm bài và nghỉ ngơi.Tới thời điểm chạng vạng, sắc trời dần dần tối đi, không ít thí sinh chỉ ăn trước chút màn thầu lót dạ, dán chặt mắt vào bài thi.Bọn họ đều mong ngóng mặt trời lặn xuống để bản thân có thể nghỉ ngơi một phen, nhưng dù sao bây giờ bọn họ vẫn đang ở trường thi, tinh thần vô cùng phấn chấn, sao có thể ngủ nổi.Nhưng bây giờ, trời đã tối, có muốn làm bài cũng chỉ có thể chờ tới ngày mai. Không ít thí sinh định gỡ tấm phản xuống làm thành giường nhỏ ngủ tạm, sau đó bọn họ chợt nhìn thấy giám khảo đi tới, treo một thứ lên trên chiếc móc mà mọi người không biết dùng để làm gì trong lều.Một đám thí sinh đều nhìn chằm chằm thứ nọ, đó hình như là... Đèn, bên ngoài còn có một chiếc lớp kính thuỷ tinh che chắn.
Chỉ mới thực hiện bước *****ên là soát người, các trường thi lớn đã bắt được hơn 100 người, sai dịch không cần nghe giải thích, trực tiếp nhốt hết bọn họ vào ngục khiến vô số người sợ hãi, nhưng hành động này khiến không ít con cháu nhà nghèo tham gia dự thi phấn chấn tinh thần, trong lòng vô cùng vui vẻ.
Sau khi tra ra một đợt thí sinh lén lút mang theo tài liệu, lại có thêm một đợt thí sinh khác nối tiếp nhau bước vào trường thi.
Để giảm bớt gánh nặng cho giám thị, kỳ thi chung vẫn được tham khảo giống hệ thống khoa cử, thí sinh phải ở trong trường thi 3 ngày, không được phép ra ngoài.
Mọi người theo thứ tự bước vào lều thi, chiếc lều rất nhỏ, chỉ đủ cho một người đi vào. Bên trong có một tấm phản dài rộng để đặt bài thi, phía dưới còn có một hố xí có nắp đậy, bên sườn còn có một chiếc móc không biết để làm gì.
Triệu Hi cảm thấy chuyện này quả thực vô cùng gian khổ, nhưng đám người Trần Hành lại không thấy khổ chút nào, chút khổ cực nào còn không chịu được sao có thể trông cậy những người này làm ra chuyện lớn?
Nhóm coi thi phát bài thi cho các thí sinh, đồng thời nói: "Bây giờ chỉ được đọc đề, chưa được phép viết, nếu không coi sẽ bị coi là gian lận."
Có rất nhiều đề thi, tất cả đều được in từ xưởng in vài ngày trước. Nghe nói để đề phòng việc đề thi bị tiết lộ, cửa lớn của xưởng in ấn đều bị đóng chặt, mấy ngày nay, các công nhân ở bên trọng đều phải ăn ở lại trong xưởng, không thể bước ra ngoài 1 bước. Tuy nhiên, mấy thợ thủ công này cũng không có gì không vui vẻ cả, bởi vì mấy ngày nay, bọn họ được nhận lương gấp 3,4 lần so với bình thường, nên cảm thấy rất mỹ mãn.
Đề thi dường như vẫn còn vương mùi mực, các thí sinh cẩn thận lật đề thi ra xem, khi nhìn thấy câu hỏi trên đề thi, bọn họ cảm thấy đầu mình như đang phình ra.
Ai mà thi đầu được kì thi này quả thực hiếm có như lông phượng sừng lân.
Vừa nghe thấy tiếng hô, các thí sinh lập tức cầm bút lên bắt đầu làm bài.
Bên ngoài trường thi bị cấm gây ồn ào, những ai làm trái lệnh đều bị kéo ra ngoài phạt trượng, không hề châm chước.
Người dân nhìn vào cánh cửa trường thi đóng chặt, chỉ có thể nhỏ giọng thảo luận, sợ mình nói chuyện lớn tiếng.
"Tiên nhân quả thật muốn lựa chọn nhân tài, ta nghe nói họ tên và quê quán của các thí sinh trên bài thi đều sẽ bị niêm phong."
"Kỳ thi chung này có lẽ chính là chuyện quan trọng hàng đầu của quận chúng ta trong mấy ngày gần đây, lúc nãy ta còn nhìn thấy một nha dịch cưỡi khoái mã ngồi chung với một thư sinh đi trường thi, lần *****ên ta nhìn thấy nha dịch làm những chuyện như vậy."
"Hy vọng đám trẻ nhà ta cũng có cơ hội tham gia kỳ thi chung, sau này chúng cũng có thể mang lại vinh doanh cho dòng họ chúng ta."
"..."
Người dân nói chuyện một lúc thì cảm thấy không thú vị nữa, người nào người nấy đều trở về bận rộn chuyện của mình, chờ ba ngày sau sẽ lại tới đây xem náo nhiệt.
Bên trong trường thi, các thí sinh đều đang múa bút thành văn.
Tất cả đề thi đều đã được phát xuống, các thí sinh chỉ cần hoàn thành phần thi trong vòng 3 ngày là được, trong 3 ngày này, mọi người sẽ được tự do sắp xếp thời gian làm bài và nghỉ ngơi.
Tới thời điểm chạng vạng, sắc trời dần dần tối đi, không ít thí sinh chỉ ăn trước chút màn thầu lót dạ, dán chặt mắt vào bài thi.
Bọn họ đều mong ngóng mặt trời lặn xuống để bản thân có thể nghỉ ngơi một phen, nhưng dù sao bây giờ bọn họ vẫn đang ở trường thi, tinh thần vô cùng phấn chấn, sao có thể ngủ nổi.
Nhưng bây giờ, trời đã tối, có muốn làm bài cũng chỉ có thể chờ tới ngày mai. Không ít thí sinh định gỡ tấm phản xuống làm thành giường nhỏ ngủ tạm, sau đó bọn họ chợt nhìn thấy giám khảo đi tới, treo một thứ lên trên chiếc móc mà mọi người không biết dùng để làm gì trong lều.
Một đám thí sinh đều nhìn chằm chằm thứ nọ, đó hình như là... Đèn, bên ngoài còn có một chiếc lớp kính thuỷ tinh che chắn.
Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên KhôngTác giả: Miêu An DiệpTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya tĩnh lặng, màn trời treo một vòng trăng rằm, gió nhẹ thổi qua. Năm người Triệu gia đều đã tiến vào giấc mộng đẹp, lại không ai nghe được bên trong biệt thự truyền đến âm thanh chập điện: [Tích tích, kiểm tra đo lường được nhóm ký chủ, điểm đến sau khi biệt thự xuyên không—— Triều đại Thiên Khải] …. Một đêm mưa xuân tí tách, trên con đường núi chật hẹp lầy lội bất kham, sương sớm trong vắt lặng lẽ lăn từ trên cành lá xanh xuống, sương mù bao phủ khắp nơi. “Ò ó o o ——” Gà trống gáy? Giờ Mẹo sơ khắc, Triệu Hi bị tiếng gà gáy đánh thức, vừa ngái ngủ vừa gãi gãi mái tóc đen, lẩm bẩm một tiếng rồi duỗi tay mò mẫm chiếc điện thoại di động trên giường, mở mắt ra, chịu đựng ánh sáng chói mắt phát ra từ màn hình để xem đồng hồ trên điện thoại, mới hơn 5 giờ. Nhìn góc trái phía trên di động, Triệu Hi lại càng mờ mịt. Không chỉ không có tín hiệu wifi, ngay cả tín hiệu 5G cũng không còn. Nàng nửa ngồi dậy, bàn tay trắng nõn sờ s.oạng trên đầu giường, ngón tay ấn công tắc đèn ở đầu giường… Chỉ mới thực hiện bước *****ên là soát người, các trường thi lớn đã bắt được hơn 100 người, sai dịch không cần nghe giải thích, trực tiếp nhốt hết bọn họ vào ngục khiến vô số người sợ hãi, nhưng hành động này khiến không ít con cháu nhà nghèo tham gia dự thi phấn chấn tinh thần, trong lòng vô cùng vui vẻ.Sau khi tra ra một đợt thí sinh lén lút mang theo tài liệu, lại có thêm một đợt thí sinh khác nối tiếp nhau bước vào trường thi.Để giảm bớt gánh nặng cho giám thị, kỳ thi chung vẫn được tham khảo giống hệ thống khoa cử, thí sinh phải ở trong trường thi 3 ngày, không được phép ra ngoài.Mọi người theo thứ tự bước vào lều thi, chiếc lều rất nhỏ, chỉ đủ cho một người đi vào. Bên trong có một tấm phản dài rộng để đặt bài thi, phía dưới còn có một hố xí có nắp đậy, bên sườn còn có một chiếc móc không biết để làm gì.Triệu Hi cảm thấy chuyện này quả thực vô cùng gian khổ, nhưng đám người Trần Hành lại không thấy khổ chút nào, chút khổ cực nào còn không chịu được sao có thể trông cậy những người này làm ra chuyện lớn?Nhóm coi thi phát bài thi cho các thí sinh, đồng thời nói: "Bây giờ chỉ được đọc đề, chưa được phép viết, nếu không coi sẽ bị coi là gian lận."Có rất nhiều đề thi, tất cả đều được in từ xưởng in vài ngày trước. Nghe nói để đề phòng việc đề thi bị tiết lộ, cửa lớn của xưởng in ấn đều bị đóng chặt, mấy ngày nay, các công nhân ở bên trọng đều phải ăn ở lại trong xưởng, không thể bước ra ngoài 1 bước. Tuy nhiên, mấy thợ thủ công này cũng không có gì không vui vẻ cả, bởi vì mấy ngày nay, bọn họ được nhận lương gấp 3,4 lần so với bình thường, nên cảm thấy rất mỹ mãn.Đề thi dường như vẫn còn vương mùi mực, các thí sinh cẩn thận lật đề thi ra xem, khi nhìn thấy câu hỏi trên đề thi, bọn họ cảm thấy đầu mình như đang phình ra.Ai mà thi đầu được kì thi này quả thực hiếm có như lông phượng sừng lân.Vừa nghe thấy tiếng hô, các thí sinh lập tức cầm bút lên bắt đầu làm bài.Bên ngoài trường thi bị cấm gây ồn ào, những ai làm trái lệnh đều bị kéo ra ngoài phạt trượng, không hề châm chước.Người dân nhìn vào cánh cửa trường thi đóng chặt, chỉ có thể nhỏ giọng thảo luận, sợ mình nói chuyện lớn tiếng."Tiên nhân quả thật muốn lựa chọn nhân tài, ta nghe nói họ tên và quê quán của các thí sinh trên bài thi đều sẽ bị niêm phong.""Kỳ thi chung này có lẽ chính là chuyện quan trọng hàng đầu của quận chúng ta trong mấy ngày gần đây, lúc nãy ta còn nhìn thấy một nha dịch cưỡi khoái mã ngồi chung với một thư sinh đi trường thi, lần *****ên ta nhìn thấy nha dịch làm những chuyện như vậy.""Hy vọng đám trẻ nhà ta cũng có cơ hội tham gia kỳ thi chung, sau này chúng cũng có thể mang lại vinh doanh cho dòng họ chúng ta.""..."Người dân nói chuyện một lúc thì cảm thấy không thú vị nữa, người nào người nấy đều trở về bận rộn chuyện của mình, chờ ba ngày sau sẽ lại tới đây xem náo nhiệt.Bên trong trường thi, các thí sinh đều đang múa bút thành văn.Tất cả đề thi đều đã được phát xuống, các thí sinh chỉ cần hoàn thành phần thi trong vòng 3 ngày là được, trong 3 ngày này, mọi người sẽ được tự do sắp xếp thời gian làm bài và nghỉ ngơi.Tới thời điểm chạng vạng, sắc trời dần dần tối đi, không ít thí sinh chỉ ăn trước chút màn thầu lót dạ, dán chặt mắt vào bài thi.Bọn họ đều mong ngóng mặt trời lặn xuống để bản thân có thể nghỉ ngơi một phen, nhưng dù sao bây giờ bọn họ vẫn đang ở trường thi, tinh thần vô cùng phấn chấn, sao có thể ngủ nổi.Nhưng bây giờ, trời đã tối, có muốn làm bài cũng chỉ có thể chờ tới ngày mai. Không ít thí sinh định gỡ tấm phản xuống làm thành giường nhỏ ngủ tạm, sau đó bọn họ chợt nhìn thấy giám khảo đi tới, treo một thứ lên trên chiếc móc mà mọi người không biết dùng để làm gì trong lều.Một đám thí sinh đều nhìn chằm chằm thứ nọ, đó hình như là... Đèn, bên ngoài còn có một chiếc lớp kính thuỷ tinh che chắn.