Đêm khuya tĩnh lặng, màn trời treo một vòng trăng rằm, gió nhẹ thổi qua. Năm người Triệu gia đều đã tiến vào giấc mộng đẹp, lại không ai nghe được bên trong biệt thự truyền đến âm thanh chập điện: [Tích tích, kiểm tra đo lường được nhóm ký chủ, điểm đến sau khi biệt thự xuyên không—— Triều đại Thiên Khải] …. Một đêm mưa xuân tí tách, trên con đường núi chật hẹp lầy lội bất kham, sương sớm trong vắt lặng lẽ lăn từ trên cành lá xanh xuống, sương mù bao phủ khắp nơi. “Ò ó o o ——” Gà trống gáy? Giờ Mẹo sơ khắc, Triệu Hi bị tiếng gà gáy đánh thức, vừa ngái ngủ vừa gãi gãi mái tóc đen, lẩm bẩm một tiếng rồi duỗi tay mò mẫm chiếc điện thoại di động trên giường, mở mắt ra, chịu đựng ánh sáng chói mắt phát ra từ màn hình để xem đồng hồ trên điện thoại, mới hơn 5 giờ. Nhìn góc trái phía trên di động, Triệu Hi lại càng mờ mịt. Không chỉ không có tín hiệu wifi, ngay cả tín hiệu 5G cũng không còn. Nàng nửa ngồi dậy, bàn tay trắng nõn sờ s.oạng trên đầu giường, ngón tay ấn công tắc đèn ở đầu giường…
Chương 253: Chương 253
Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên KhôngTác giả: Miêu An DiệpTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya tĩnh lặng, màn trời treo một vòng trăng rằm, gió nhẹ thổi qua. Năm người Triệu gia đều đã tiến vào giấc mộng đẹp, lại không ai nghe được bên trong biệt thự truyền đến âm thanh chập điện: [Tích tích, kiểm tra đo lường được nhóm ký chủ, điểm đến sau khi biệt thự xuyên không—— Triều đại Thiên Khải] …. Một đêm mưa xuân tí tách, trên con đường núi chật hẹp lầy lội bất kham, sương sớm trong vắt lặng lẽ lăn từ trên cành lá xanh xuống, sương mù bao phủ khắp nơi. “Ò ó o o ——” Gà trống gáy? Giờ Mẹo sơ khắc, Triệu Hi bị tiếng gà gáy đánh thức, vừa ngái ngủ vừa gãi gãi mái tóc đen, lẩm bẩm một tiếng rồi duỗi tay mò mẫm chiếc điện thoại di động trên giường, mở mắt ra, chịu đựng ánh sáng chói mắt phát ra từ màn hình để xem đồng hồ trên điện thoại, mới hơn 5 giờ. Nhìn góc trái phía trên di động, Triệu Hi lại càng mờ mịt. Không chỉ không có tín hiệu wifi, ngay cả tín hiệu 5G cũng không còn. Nàng nửa ngồi dậy, bàn tay trắng nõn sờ s.oạng trên đầu giường, ngón tay ấn công tắc đèn ở đầu giường… Học sinh vẻ mặt thống khổ: "Phu tử ngài thi đậu rồi".Triệu phu tử: "... ???"Hắn thi một lần liền đậu sao?!Bảng xếp hạng còn đang tiếp tục công bố, mỗi khi công bố tên một người đỗ thì lại có nhiều người xung quanh chúc mừng, hiện trường náo nhiệt giống như lễ mừng năm mới.Cho đến khi công bố đến nhóm 10 người *****ên, trong 10 người có một người là nữ tử, sáu người là công tử thế gia học thức rất cao, ba người còn lại là đệ tử nhà nghèo.Phải biết rằng nữ tử kia cũng là thiên kim đại tiểu thư của thế gia, thế gia cùng nhà nghèo tính ra là bảy so với ba."Lương tỷ tỷ, ngươi thật lợi hại, lại trong mười người điểm cao nhất! Chúc mừng! Từ xưa tới nay chưa từng có nữ tử làm quan, Lương tỷ tỷ chính là lưu danh sử sách, trở thành người *****ên".Nữ tử được chúc mừng tuổi mới đôi mươi, nghe vậy cong môi mỉm cười, thập phần khiêm tốn nói: "Tỷ muội có tài đông đảo, ta cũng chỉ bình thường thôi".Bên cạnh có thư sinh mở ra đề tài thảo luận: "Đào huynh thật sự mang lại mặt mũi cho đệ tử nhà nghèo chúng ta, đoạt giải nhất liền đứng đầu bảng, càng là người duy nhất đạt điểm kinh sử tối đa!".Thật muốn xem bài thi của vị Đào huynh này, đạt điểm cao nhất khoa kinh sử, ngay cả địa lý sông núi, kiến thức nông canh, tính toán cũng không thành vấn đề"."Ta biết người này, trước đó hắn luôn ẩn cư ở trong núi, tự mình trồng trọt làm ruộng, người địa phương đều đồn rằng hắn có tư chất trời phú, còn nghe nói huyện lệnh địa phương từng mời hắn rời núi nhưng bị cự tuyệt, ta cũng không nghĩ tới hắn vậy mà sẽ tham gia thi cử, quả nhiên chỉ có tiên nhân mới có thể dẫn dắt được người đại tài bậc này.""..."Triệu Hi cũng rất muốn gặp vị Đào tiên sinh này, lúc trước Trần tú tài sao chép phần văn chương trong thư viện, sau khi xem đến tên người viết mới biết người này gọi là Đào Tư Lễ, tự xưng là một người nhàn rỗi.Tất cả mọi người ngay cả Lý Hiếu Tri đều nói người này quả thực có tài năng xuất chúng, Triệu Hi có chút chờ mong rốt cuộc đây là nhân vật như thế nào.Đương nhiên những người khác có thể thi đậu cũng đều là nhân tài, đều sẽ không bình thường."Vị công tử này, ta thấy ngươi mặt sáng như ngọc, ăn nói bất phàm, không biết có thê thất hay không?" Trong đám đông, một người giàu có tuổi tác trung niên túm lấy một thư sinh nhà nghèo tuổi còn trẻ, ngữ khí dồn dập.Thư sinh kia bối rối: "Còn, còn chưa"."Thật là hữu duyên, tiểu nữ nhà ta cũng chưa gả, chúng ta ra ngoài nói chuyện một chút". Dứt lời liền nhiệt tình lôi kéo thư sinh kia đi tâm sự.Có người dẫn đầu, những người tuổi tác đã trung niên, gia thế giàu có ở trong vùng mà trong nhà có nữ nhi chưa gả liền lia mắt giống như chiếc radar, điên cuồng bắt giữ những thư sinh kia, những thư sinh trẻ tuổi tướng mạo lại đoan chính nhã nhặn chính là mục tiêu của bọn họ."Ha ha Sở Hiền chất, chúc mừng chúc mừng a, khi nào ngươi đến nhà cầu hôn? Cái gì? Ta không đồng ý hôn sự của các ngươi? Ta nói mấy lời này lúc nào?!"."..."Từ đệ tử nhà nghèo không tên không tuổi, bởi vì đề tên bảng vàng mà cuộc đời gặp được kỳ ngộ, được những thế gia từng khinh thường bọn họ nhiệt liệt ca ngợi, làm cho vô số thư sinh đã thi rớt thèm thuồng, cục diện này quả thật chính là tốt đẹp khác hẳn ngày hôm qua!Thi rớt không sao cả, sang năm bọn họ lại thi tiếp!"Mời một trăm thí sinh trước đó vào hội quán đăng ký nhận thư thông báo phỏng vấn, sau giờ ngọ sẽ tham gia phỏng vấn".Không ít thư sinh vội vàng bỏ qua những thân hào nhiệt tình kia, sửa sang lại quần áo một chút rồi đi vào trong hội quán Chiêu Hiền.Không ít người trong số đó là lần *****ên nhìn thấy Triệu Hi, tướng mạo thanh lệ nhẹ nhàng tươi cười, đột nhiên bọn họ liền hiểu được sự khác biệt giữa tiên nhân cùng những nữ tử bình thường khác, tác phong hào phóng tự nhiên không kiêng dè tầm mắt nam tử chút nào, dám cùng đối diện, nữ tử triều Thiên Khải ít ai có được phong thái như vậy.
Học sinh vẻ mặt thống khổ: "Phu tử ngài thi đậu rồi".
Triệu phu tử: "... ???"
Hắn thi một lần liền đậu sao?!
Bảng xếp hạng còn đang tiếp tục công bố, mỗi khi công bố tên một người đỗ thì lại có nhiều người xung quanh chúc mừng, hiện trường náo nhiệt giống như lễ mừng năm mới.
Cho đến khi công bố đến nhóm 10 người *****ên, trong 10 người có một người là nữ tử, sáu người là công tử thế gia học thức rất cao, ba người còn lại là đệ tử nhà nghèo.
Phải biết rằng nữ tử kia cũng là thiên kim đại tiểu thư của thế gia, thế gia cùng nhà nghèo tính ra là bảy so với ba.
"Lương tỷ tỷ, ngươi thật lợi hại, lại trong mười người điểm cao nhất! Chúc mừng! Từ xưa tới nay chưa từng có nữ tử làm quan, Lương tỷ tỷ chính là lưu danh sử sách, trở thành người *****ên".
Nữ tử được chúc mừng tuổi mới đôi mươi, nghe vậy cong môi mỉm cười, thập phần khiêm tốn nói: "Tỷ muội có tài đông đảo, ta cũng chỉ bình thường thôi".
Bên cạnh có thư sinh mở ra đề tài thảo luận: "Đào huynh thật sự mang lại mặt mũi cho đệ tử nhà nghèo chúng ta, đoạt giải nhất liền đứng đầu bảng, càng là người duy nhất đạt điểm kinh sử tối đa!".
Thật muốn xem bài thi của vị Đào huynh này, đạt điểm cao nhất khoa kinh sử, ngay cả địa lý sông núi, kiến thức nông canh, tính toán cũng không thành vấn đề".
"Ta biết người này, trước đó hắn luôn ẩn cư ở trong núi, tự mình trồng trọt làm ruộng, người địa phương đều đồn rằng hắn có tư chất trời phú, còn nghe nói huyện lệnh địa phương từng mời hắn rời núi nhưng bị cự tuyệt, ta cũng không nghĩ tới hắn vậy mà sẽ tham gia thi cử, quả nhiên chỉ có tiên nhân mới có thể dẫn dắt được người đại tài bậc này."
"..."
Triệu Hi cũng rất muốn gặp vị Đào tiên sinh này, lúc trước Trần tú tài sao chép phần văn chương trong thư viện, sau khi xem đến tên người viết mới biết người này gọi là Đào Tư Lễ, tự xưng là một người nhàn rỗi.
Tất cả mọi người ngay cả Lý Hiếu Tri đều nói người này quả thực có tài năng xuất chúng, Triệu Hi có chút chờ mong rốt cuộc đây là nhân vật như thế nào.
Đương nhiên những người khác có thể thi đậu cũng đều là nhân tài, đều sẽ không bình thường.
"Vị công tử này, ta thấy ngươi mặt sáng như ngọc, ăn nói bất phàm, không biết có thê thất hay không?" Trong đám đông, một người giàu có tuổi tác trung niên túm lấy một thư sinh nhà nghèo tuổi còn trẻ, ngữ khí dồn dập.
Thư sinh kia bối rối: "Còn, còn chưa".
"Thật là hữu duyên, tiểu nữ nhà ta cũng chưa gả, chúng ta ra ngoài nói chuyện một chút". Dứt lời liền nhiệt tình lôi kéo thư sinh kia đi tâm sự.
Có người dẫn đầu, những người tuổi tác đã trung niên, gia thế giàu có ở trong vùng mà trong nhà có nữ nhi chưa gả liền lia mắt giống như chiếc radar, điên cuồng bắt giữ những thư sinh kia, những thư sinh trẻ tuổi tướng mạo lại đoan chính nhã nhặn chính là mục tiêu của bọn họ.
"Ha ha Sở Hiền chất, chúc mừng chúc mừng a, khi nào ngươi đến nhà cầu hôn? Cái gì? Ta không đồng ý hôn sự của các ngươi? Ta nói mấy lời này lúc nào?!".
"..."
Từ đệ tử nhà nghèo không tên không tuổi, bởi vì đề tên bảng vàng mà cuộc đời gặp được kỳ ngộ, được những thế gia từng khinh thường bọn họ nhiệt liệt ca ngợi, làm cho vô số thư sinh đã thi rớt thèm thuồng, cục diện này quả thật chính là tốt đẹp khác hẳn ngày hôm qua!
Thi rớt không sao cả, sang năm bọn họ lại thi tiếp!
"Mời một trăm thí sinh trước đó vào hội quán đăng ký nhận thư thông báo phỏng vấn, sau giờ ngọ sẽ tham gia phỏng vấn".
Không ít thư sinh vội vàng bỏ qua những thân hào nhiệt tình kia, sửa sang lại quần áo một chút rồi đi vào trong hội quán Chiêu Hiền.
Không ít người trong số đó là lần *****ên nhìn thấy Triệu Hi, tướng mạo thanh lệ nhẹ nhàng tươi cười, đột nhiên bọn họ liền hiểu được sự khác biệt giữa tiên nhân cùng những nữ tử bình thường khác, tác phong hào phóng tự nhiên không kiêng dè tầm mắt nam tử chút nào, dám cùng đối diện, nữ tử triều Thiên Khải ít ai có được phong thái như vậy.
Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên KhôngTác giả: Miêu An DiệpTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya tĩnh lặng, màn trời treo một vòng trăng rằm, gió nhẹ thổi qua. Năm người Triệu gia đều đã tiến vào giấc mộng đẹp, lại không ai nghe được bên trong biệt thự truyền đến âm thanh chập điện: [Tích tích, kiểm tra đo lường được nhóm ký chủ, điểm đến sau khi biệt thự xuyên không—— Triều đại Thiên Khải] …. Một đêm mưa xuân tí tách, trên con đường núi chật hẹp lầy lội bất kham, sương sớm trong vắt lặng lẽ lăn từ trên cành lá xanh xuống, sương mù bao phủ khắp nơi. “Ò ó o o ——” Gà trống gáy? Giờ Mẹo sơ khắc, Triệu Hi bị tiếng gà gáy đánh thức, vừa ngái ngủ vừa gãi gãi mái tóc đen, lẩm bẩm một tiếng rồi duỗi tay mò mẫm chiếc điện thoại di động trên giường, mở mắt ra, chịu đựng ánh sáng chói mắt phát ra từ màn hình để xem đồng hồ trên điện thoại, mới hơn 5 giờ. Nhìn góc trái phía trên di động, Triệu Hi lại càng mờ mịt. Không chỉ không có tín hiệu wifi, ngay cả tín hiệu 5G cũng không còn. Nàng nửa ngồi dậy, bàn tay trắng nõn sờ s.oạng trên đầu giường, ngón tay ấn công tắc đèn ở đầu giường… Học sinh vẻ mặt thống khổ: "Phu tử ngài thi đậu rồi".Triệu phu tử: "... ???"Hắn thi một lần liền đậu sao?!Bảng xếp hạng còn đang tiếp tục công bố, mỗi khi công bố tên một người đỗ thì lại có nhiều người xung quanh chúc mừng, hiện trường náo nhiệt giống như lễ mừng năm mới.Cho đến khi công bố đến nhóm 10 người *****ên, trong 10 người có một người là nữ tử, sáu người là công tử thế gia học thức rất cao, ba người còn lại là đệ tử nhà nghèo.Phải biết rằng nữ tử kia cũng là thiên kim đại tiểu thư của thế gia, thế gia cùng nhà nghèo tính ra là bảy so với ba."Lương tỷ tỷ, ngươi thật lợi hại, lại trong mười người điểm cao nhất! Chúc mừng! Từ xưa tới nay chưa từng có nữ tử làm quan, Lương tỷ tỷ chính là lưu danh sử sách, trở thành người *****ên".Nữ tử được chúc mừng tuổi mới đôi mươi, nghe vậy cong môi mỉm cười, thập phần khiêm tốn nói: "Tỷ muội có tài đông đảo, ta cũng chỉ bình thường thôi".Bên cạnh có thư sinh mở ra đề tài thảo luận: "Đào huynh thật sự mang lại mặt mũi cho đệ tử nhà nghèo chúng ta, đoạt giải nhất liền đứng đầu bảng, càng là người duy nhất đạt điểm kinh sử tối đa!".Thật muốn xem bài thi của vị Đào huynh này, đạt điểm cao nhất khoa kinh sử, ngay cả địa lý sông núi, kiến thức nông canh, tính toán cũng không thành vấn đề"."Ta biết người này, trước đó hắn luôn ẩn cư ở trong núi, tự mình trồng trọt làm ruộng, người địa phương đều đồn rằng hắn có tư chất trời phú, còn nghe nói huyện lệnh địa phương từng mời hắn rời núi nhưng bị cự tuyệt, ta cũng không nghĩ tới hắn vậy mà sẽ tham gia thi cử, quả nhiên chỉ có tiên nhân mới có thể dẫn dắt được người đại tài bậc này.""..."Triệu Hi cũng rất muốn gặp vị Đào tiên sinh này, lúc trước Trần tú tài sao chép phần văn chương trong thư viện, sau khi xem đến tên người viết mới biết người này gọi là Đào Tư Lễ, tự xưng là một người nhàn rỗi.Tất cả mọi người ngay cả Lý Hiếu Tri đều nói người này quả thực có tài năng xuất chúng, Triệu Hi có chút chờ mong rốt cuộc đây là nhân vật như thế nào.Đương nhiên những người khác có thể thi đậu cũng đều là nhân tài, đều sẽ không bình thường."Vị công tử này, ta thấy ngươi mặt sáng như ngọc, ăn nói bất phàm, không biết có thê thất hay không?" Trong đám đông, một người giàu có tuổi tác trung niên túm lấy một thư sinh nhà nghèo tuổi còn trẻ, ngữ khí dồn dập.Thư sinh kia bối rối: "Còn, còn chưa"."Thật là hữu duyên, tiểu nữ nhà ta cũng chưa gả, chúng ta ra ngoài nói chuyện một chút". Dứt lời liền nhiệt tình lôi kéo thư sinh kia đi tâm sự.Có người dẫn đầu, những người tuổi tác đã trung niên, gia thế giàu có ở trong vùng mà trong nhà có nữ nhi chưa gả liền lia mắt giống như chiếc radar, điên cuồng bắt giữ những thư sinh kia, những thư sinh trẻ tuổi tướng mạo lại đoan chính nhã nhặn chính là mục tiêu của bọn họ."Ha ha Sở Hiền chất, chúc mừng chúc mừng a, khi nào ngươi đến nhà cầu hôn? Cái gì? Ta không đồng ý hôn sự của các ngươi? Ta nói mấy lời này lúc nào?!"."..."Từ đệ tử nhà nghèo không tên không tuổi, bởi vì đề tên bảng vàng mà cuộc đời gặp được kỳ ngộ, được những thế gia từng khinh thường bọn họ nhiệt liệt ca ngợi, làm cho vô số thư sinh đã thi rớt thèm thuồng, cục diện này quả thật chính là tốt đẹp khác hẳn ngày hôm qua!Thi rớt không sao cả, sang năm bọn họ lại thi tiếp!"Mời một trăm thí sinh trước đó vào hội quán đăng ký nhận thư thông báo phỏng vấn, sau giờ ngọ sẽ tham gia phỏng vấn".Không ít thư sinh vội vàng bỏ qua những thân hào nhiệt tình kia, sửa sang lại quần áo một chút rồi đi vào trong hội quán Chiêu Hiền.Không ít người trong số đó là lần *****ên nhìn thấy Triệu Hi, tướng mạo thanh lệ nhẹ nhàng tươi cười, đột nhiên bọn họ liền hiểu được sự khác biệt giữa tiên nhân cùng những nữ tử bình thường khác, tác phong hào phóng tự nhiên không kiêng dè tầm mắt nam tử chút nào, dám cùng đối diện, nữ tử triều Thiên Khải ít ai có được phong thái như vậy.