Tác giả:

Đêm khuya tĩnh lặng, màn trời treo một vòng trăng rằm, gió nhẹ thổi qua. Năm người Triệu gia đều đã tiến vào giấc mộng đẹp, lại không ai nghe được bên trong biệt thự truyền đến âm thanh chập điện: [Tích tích, kiểm tra đo lường được nhóm ký chủ, điểm đến sau khi biệt thự xuyên không—— Triều đại Thiên Khải] …. Một đêm mưa xuân tí tách, trên con đường núi chật hẹp lầy lội bất kham, sương sớm trong vắt lặng lẽ lăn từ trên cành lá xanh xuống, sương mù bao phủ khắp nơi. “Ò ó o o ——” Gà trống gáy? Giờ Mẹo sơ khắc, Triệu Hi bị tiếng gà gáy đánh thức, vừa ngái ngủ vừa gãi gãi mái tóc đen, lẩm bẩm một tiếng rồi duỗi tay mò mẫm chiếc điện thoại di động trên giường, mở mắt ra, chịu đựng ánh sáng chói mắt phát ra từ màn hình để xem đồng hồ trên điện thoại, mới hơn 5 giờ. Nhìn góc trái phía trên di động, Triệu Hi lại càng mờ mịt. Không chỉ không có tín hiệu wifi, ngay cả tín hiệu 5G cũng không còn. Nàng nửa ngồi dậy, bàn tay trắng nõn sờ s.oạng trên đầu giường, ngón tay ấn công tắc đèn ở đầu giường…

Chương 275: Chương 275

Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên KhôngTác giả: Miêu An DiệpTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya tĩnh lặng, màn trời treo một vòng trăng rằm, gió nhẹ thổi qua. Năm người Triệu gia đều đã tiến vào giấc mộng đẹp, lại không ai nghe được bên trong biệt thự truyền đến âm thanh chập điện: [Tích tích, kiểm tra đo lường được nhóm ký chủ, điểm đến sau khi biệt thự xuyên không—— Triều đại Thiên Khải] …. Một đêm mưa xuân tí tách, trên con đường núi chật hẹp lầy lội bất kham, sương sớm trong vắt lặng lẽ lăn từ trên cành lá xanh xuống, sương mù bao phủ khắp nơi. “Ò ó o o ——” Gà trống gáy? Giờ Mẹo sơ khắc, Triệu Hi bị tiếng gà gáy đánh thức, vừa ngái ngủ vừa gãi gãi mái tóc đen, lẩm bẩm một tiếng rồi duỗi tay mò mẫm chiếc điện thoại di động trên giường, mở mắt ra, chịu đựng ánh sáng chói mắt phát ra từ màn hình để xem đồng hồ trên điện thoại, mới hơn 5 giờ. Nhìn góc trái phía trên di động, Triệu Hi lại càng mờ mịt. Không chỉ không có tín hiệu wifi, ngay cả tín hiệu 5G cũng không còn. Nàng nửa ngồi dậy, bàn tay trắng nõn sờ s.oạng trên đầu giường, ngón tay ấn công tắc đèn ở đầu giường… Sau bữa tối, trong thư phòng của ông nội có điều hòa, Triệu Hi chỉ cần mặc một bộ quần áo mùa thu mỏng là đủ ấm. Trong ánh đèn bàn sáng ngời, nàng nhìn tờ giấy trúc trong tay, như có điều suy nghĩ.Giấy trúc viết đầy chữ, chữ viết tiêu sái, hiển nhiên là viết rất lưu loát.Đây là tấu chương do Đào Tư Lễ trình lên, người này quả thật không hổ là thủ khoa kỳ thi *****ên, cực kỳ có tài, hắn đề nghị nàng cắm rễ ở Thục địa, phía nam thì trấn áp man di, ra sức bồi dưỡng thủy quân để sau này đánh Kinh Châu, trong lúc đó cũng phải không ngừng chú ý tình hình chiến sự giữa triều đình và Hung Nô, hắn suy đoán mùa đông năm nay triều Thiên Khải nhất định sẽ phải dời đô về phía nam, ngoài ra còn có nhiều suy đoán khác, viết đầy cả một tờ giấy trúc.Triệu Hi cảm thấy Đào Tư Lễ nói không sai, mùa đông là khoảng thời gian cực kỳ gian nan, một khi Hung Nô chịu không nổi chắc chắn sẽ lại đi cướp bóc, triều Thiên Khải vốn đã tràn ngập nguy cơ, rất có khả năng sẽ dời về phía Nam.Nghe Tạ công công nói, chắc là sẽ dời đô tới Giang Nam.Ánh mắt Triệu Hi nhìn sang bản đồ bên cạnh, nếu bọn họ dùng thủy quân tiến theo dòng Trường Giang, đó sẽ là cơ hội có một không hai! Triều Thiên Khải khó mà chống đỡ nổi.Quyết định, tổ chức thủy quân.Mấy ngày nay Triệu Húc đã đem tướng sĩ quận Ba Thủy chỉnh đốn lại thành thủy quân, còn đang ra sức đóng thuyền, một khi máy hơi nước qua giai đoạn thí nghiệm để đưa vào sử dụng, trận này càng dễ đánh.Triệu Hi đưa tờ giấy cho đám người Trần Hành, Lý Hiếu Tri truyền nhau đọc, Trần Hành đọc một hồi, khen nức nở.Triệu Hi một tay gõ bàn, trầm tư một lát, ngước mặt quyết đoán nói: "Sắp xếp một nhóm người, thành lập cục tình báo, trực tiếp do ta lãnh đạo."Đã lâu như vậy, bọn họ vẫn không nhận được tin tức bên ngoài nhanh bằng thế gia, giờ đã đến lúc thành lập cục tình báo.Nhân viên cục tình báo không cần quá có kiến thức, gia thế không cần quá tốt, vẻ ngoài lại càng không cần quá nổi bật, tốt nhất là "người bình thường" có thể hòa nhập vào đám đông, nhưng mà đầu óc phải linh hoạt, và nhất định là phải trung thành.Có thể chọn người từ tất cả các tầng lớp xã hội.Thục địa ban đầu rất nghèo, trên đường có rất nhiều ăn mày vô gia cư, từ một năm trước lúc bọn họ mới bắt đầu cầm quyền toàn bộ quận Đào Nguyên thì đã bí mật xây không ít viện phúc lợi để nhận nuôi trẻ mồ côi và trẻ lưu lạc, người của cục tình báo tốt nhất vẫn là nên được bồi dưỡng tư tưởng trung thành với bọn họ từ nhỏ.Bây giờ là lúc dùng đến những nhân tài bí mật này.Lý Hiếu Tri đồng ý, Triệu Hi lại nói: "Về phần man di phía nam, ta vốn cũng đã định làm như vậy."Phía nam Thục địa là Vân Châu, Vân Châu tuy là đất của triều Thiên Khải, nhưng nơi đó ít người ở, có không ít bộ tộc lớn mạnh, Châu Mục Vân Châu cũng không quản được bọn họ.Tống Nhất Thanh rất thông thạo địa lý, gật đầu nói: "Vân Châu là nơi tốt, nghe Hoàng Hiên công tử nói bên kia có rất nhiều trà, dược vật, khoáng sản vân vân, lại có nhiều sông lớn để vận chuyển đường sông. Nếu có thể khống chế Vân Châu, dù là cứ ở yên đó cũng có thể an toàn trăm năm."Đến lúc đó bọn họ đóng cửa tuyên bố độc lập, cho dù triều đình phục hồi tinh thần cũng không làm gì được bọn họ.Triệu Hi lại cười nói: "Vân Châu còn cách Giao Châu rất gần."Mọi người mê mang, Giao Châu là cái gì?Triệu Hi nhìn mảnh màu xanh lam trên bản đồ, tặc lưỡi nói:"Ở Giao Châu có thể buôn bán đường biển, biển có càng nhiều cá, hơn nữa ta đọc sách của ông nội, thấy nói ở phía nam Giao Châu có một loại lúa có thể một năm chín ba vụ, chịu hạn tốt, hơn nữa thời gian sinh trưởng cũng ngắn."Một năm ba vụ lúa, thần sắc mọi người đều biến đổi.Lúa tạp giao mà các tiên nhân mang đến đúng là có sản lượng khá cao, nhưng dở ở chỗ không thể giữ lại làm giống, nếu không sản lượng sẽ giảm xuống.

Sau bữa tối, trong thư phòng của ông nội có điều hòa, Triệu Hi chỉ cần mặc một bộ quần áo mùa thu mỏng là đủ ấm. Trong ánh đèn bàn sáng ngời, nàng nhìn tờ giấy trúc trong tay, như có điều suy nghĩ.

Giấy trúc viết đầy chữ, chữ viết tiêu sái, hiển nhiên là viết rất lưu loát.

Đây là tấu chương do Đào Tư Lễ trình lên, người này quả thật không hổ là thủ khoa kỳ thi *****ên, cực kỳ có tài, hắn đề nghị nàng cắm rễ ở Thục địa, phía nam thì trấn áp man di, ra sức bồi dưỡng thủy quân để sau này đánh Kinh Châu, trong lúc đó cũng phải không ngừng chú ý tình hình chiến sự giữa triều đình và Hung Nô, hắn suy đoán mùa đông năm nay triều Thiên Khải nhất định sẽ phải dời đô về phía nam, ngoài ra còn có nhiều suy đoán khác, viết đầy cả một tờ giấy trúc.

Triệu Hi cảm thấy Đào Tư Lễ nói không sai, mùa đông là khoảng thời gian cực kỳ gian nan, một khi Hung Nô chịu không nổi chắc chắn sẽ lại đi cướp bóc, triều Thiên Khải vốn đã tràn ngập nguy cơ, rất có khả năng sẽ dời về phía Nam.

Nghe Tạ công công nói, chắc là sẽ dời đô tới Giang Nam.

Ánh mắt Triệu Hi nhìn sang bản đồ bên cạnh, nếu bọn họ dùng thủy quân tiến theo dòng Trường Giang, đó sẽ là cơ hội có một không hai! Triều Thiên Khải khó mà chống đỡ nổi.

Quyết định, tổ chức thủy quân.

Mấy ngày nay Triệu Húc đã đem tướng sĩ quận Ba Thủy chỉnh đốn lại thành thủy quân, còn đang ra sức đóng thuyền, một khi máy hơi nước qua giai đoạn thí nghiệm để đưa vào sử dụng, trận này càng dễ đánh.

Triệu Hi đưa tờ giấy cho đám người Trần Hành, Lý Hiếu Tri truyền nhau đọc, Trần Hành đọc một hồi, khen nức nở.

Triệu Hi một tay gõ bàn, trầm tư một lát, ngước mặt quyết đoán nói: "Sắp xếp một nhóm người, thành lập cục tình báo, trực tiếp do ta lãnh đạo."

Đã lâu như vậy, bọn họ vẫn không nhận được tin tức bên ngoài nhanh bằng thế gia, giờ đã đến lúc thành lập cục tình báo.

Nhân viên cục tình báo không cần quá có kiến thức, gia thế không cần quá tốt, vẻ ngoài lại càng không cần quá nổi bật, tốt nhất là "người bình thường" có thể hòa nhập vào đám đông, nhưng mà đầu óc phải linh hoạt, và nhất định là phải trung thành.

Có thể chọn người từ tất cả các tầng lớp xã hội.

Thục địa ban đầu rất nghèo, trên đường có rất nhiều ăn mày vô gia cư, từ một năm trước lúc bọn họ mới bắt đầu cầm quyền toàn bộ quận Đào Nguyên thì đã bí mật xây không ít viện phúc lợi để nhận nuôi trẻ mồ côi và trẻ lưu lạc, người của cục tình báo tốt nhất vẫn là nên được bồi dưỡng tư tưởng trung thành với bọn họ từ nhỏ.

Bây giờ là lúc dùng đến những nhân tài bí mật này.

Lý Hiếu Tri đồng ý, Triệu Hi lại nói: "Về phần man di phía nam, ta vốn cũng đã định làm như vậy."

Phía nam Thục địa là Vân Châu, Vân Châu tuy là đất của triều Thiên Khải, nhưng nơi đó ít người ở, có không ít bộ tộc lớn mạnh, Châu Mục Vân Châu cũng không quản được bọn họ.

Tống Nhất Thanh rất thông thạo địa lý, gật đầu nói: "Vân Châu là nơi tốt, nghe Hoàng Hiên công tử nói bên kia có rất nhiều trà, dược vật, khoáng sản vân vân, lại có nhiều sông lớn để vận chuyển đường sông. Nếu có thể khống chế Vân Châu, dù là cứ ở yên đó cũng có thể an toàn trăm năm."

Đến lúc đó bọn họ đóng cửa tuyên bố độc lập, cho dù triều đình phục hồi tinh thần cũng không làm gì được bọn họ.

Triệu Hi lại cười nói: "Vân Châu còn cách Giao Châu rất gần."

Mọi người mê mang, Giao Châu là cái gì?

Triệu Hi nhìn mảnh màu xanh lam trên bản đồ, tặc lưỡi nói:

"Ở Giao Châu có thể buôn bán đường biển, biển có càng nhiều cá, hơn nữa ta đọc sách của ông nội, thấy nói ở phía nam Giao Châu có một loại lúa có thể một năm chín ba vụ, chịu hạn tốt, hơn nữa thời gian sinh trưởng cũng ngắn."

Một năm ba vụ lúa, thần sắc mọi người đều biến đổi.

Lúa tạp giao mà các tiên nhân mang đến đúng là có sản lượng khá cao, nhưng dở ở chỗ không thể giữ lại làm giống, nếu không sản lượng sẽ giảm xuống.

Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên KhôngTác giả: Miêu An DiệpTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya tĩnh lặng, màn trời treo một vòng trăng rằm, gió nhẹ thổi qua. Năm người Triệu gia đều đã tiến vào giấc mộng đẹp, lại không ai nghe được bên trong biệt thự truyền đến âm thanh chập điện: [Tích tích, kiểm tra đo lường được nhóm ký chủ, điểm đến sau khi biệt thự xuyên không—— Triều đại Thiên Khải] …. Một đêm mưa xuân tí tách, trên con đường núi chật hẹp lầy lội bất kham, sương sớm trong vắt lặng lẽ lăn từ trên cành lá xanh xuống, sương mù bao phủ khắp nơi. “Ò ó o o ——” Gà trống gáy? Giờ Mẹo sơ khắc, Triệu Hi bị tiếng gà gáy đánh thức, vừa ngái ngủ vừa gãi gãi mái tóc đen, lẩm bẩm một tiếng rồi duỗi tay mò mẫm chiếc điện thoại di động trên giường, mở mắt ra, chịu đựng ánh sáng chói mắt phát ra từ màn hình để xem đồng hồ trên điện thoại, mới hơn 5 giờ. Nhìn góc trái phía trên di động, Triệu Hi lại càng mờ mịt. Không chỉ không có tín hiệu wifi, ngay cả tín hiệu 5G cũng không còn. Nàng nửa ngồi dậy, bàn tay trắng nõn sờ s.oạng trên đầu giường, ngón tay ấn công tắc đèn ở đầu giường… Sau bữa tối, trong thư phòng của ông nội có điều hòa, Triệu Hi chỉ cần mặc một bộ quần áo mùa thu mỏng là đủ ấm. Trong ánh đèn bàn sáng ngời, nàng nhìn tờ giấy trúc trong tay, như có điều suy nghĩ.Giấy trúc viết đầy chữ, chữ viết tiêu sái, hiển nhiên là viết rất lưu loát.Đây là tấu chương do Đào Tư Lễ trình lên, người này quả thật không hổ là thủ khoa kỳ thi *****ên, cực kỳ có tài, hắn đề nghị nàng cắm rễ ở Thục địa, phía nam thì trấn áp man di, ra sức bồi dưỡng thủy quân để sau này đánh Kinh Châu, trong lúc đó cũng phải không ngừng chú ý tình hình chiến sự giữa triều đình và Hung Nô, hắn suy đoán mùa đông năm nay triều Thiên Khải nhất định sẽ phải dời đô về phía nam, ngoài ra còn có nhiều suy đoán khác, viết đầy cả một tờ giấy trúc.Triệu Hi cảm thấy Đào Tư Lễ nói không sai, mùa đông là khoảng thời gian cực kỳ gian nan, một khi Hung Nô chịu không nổi chắc chắn sẽ lại đi cướp bóc, triều Thiên Khải vốn đã tràn ngập nguy cơ, rất có khả năng sẽ dời về phía Nam.Nghe Tạ công công nói, chắc là sẽ dời đô tới Giang Nam.Ánh mắt Triệu Hi nhìn sang bản đồ bên cạnh, nếu bọn họ dùng thủy quân tiến theo dòng Trường Giang, đó sẽ là cơ hội có một không hai! Triều Thiên Khải khó mà chống đỡ nổi.Quyết định, tổ chức thủy quân.Mấy ngày nay Triệu Húc đã đem tướng sĩ quận Ba Thủy chỉnh đốn lại thành thủy quân, còn đang ra sức đóng thuyền, một khi máy hơi nước qua giai đoạn thí nghiệm để đưa vào sử dụng, trận này càng dễ đánh.Triệu Hi đưa tờ giấy cho đám người Trần Hành, Lý Hiếu Tri truyền nhau đọc, Trần Hành đọc một hồi, khen nức nở.Triệu Hi một tay gõ bàn, trầm tư một lát, ngước mặt quyết đoán nói: "Sắp xếp một nhóm người, thành lập cục tình báo, trực tiếp do ta lãnh đạo."Đã lâu như vậy, bọn họ vẫn không nhận được tin tức bên ngoài nhanh bằng thế gia, giờ đã đến lúc thành lập cục tình báo.Nhân viên cục tình báo không cần quá có kiến thức, gia thế không cần quá tốt, vẻ ngoài lại càng không cần quá nổi bật, tốt nhất là "người bình thường" có thể hòa nhập vào đám đông, nhưng mà đầu óc phải linh hoạt, và nhất định là phải trung thành.Có thể chọn người từ tất cả các tầng lớp xã hội.Thục địa ban đầu rất nghèo, trên đường có rất nhiều ăn mày vô gia cư, từ một năm trước lúc bọn họ mới bắt đầu cầm quyền toàn bộ quận Đào Nguyên thì đã bí mật xây không ít viện phúc lợi để nhận nuôi trẻ mồ côi và trẻ lưu lạc, người của cục tình báo tốt nhất vẫn là nên được bồi dưỡng tư tưởng trung thành với bọn họ từ nhỏ.Bây giờ là lúc dùng đến những nhân tài bí mật này.Lý Hiếu Tri đồng ý, Triệu Hi lại nói: "Về phần man di phía nam, ta vốn cũng đã định làm như vậy."Phía nam Thục địa là Vân Châu, Vân Châu tuy là đất của triều Thiên Khải, nhưng nơi đó ít người ở, có không ít bộ tộc lớn mạnh, Châu Mục Vân Châu cũng không quản được bọn họ.Tống Nhất Thanh rất thông thạo địa lý, gật đầu nói: "Vân Châu là nơi tốt, nghe Hoàng Hiên công tử nói bên kia có rất nhiều trà, dược vật, khoáng sản vân vân, lại có nhiều sông lớn để vận chuyển đường sông. Nếu có thể khống chế Vân Châu, dù là cứ ở yên đó cũng có thể an toàn trăm năm."Đến lúc đó bọn họ đóng cửa tuyên bố độc lập, cho dù triều đình phục hồi tinh thần cũng không làm gì được bọn họ.Triệu Hi lại cười nói: "Vân Châu còn cách Giao Châu rất gần."Mọi người mê mang, Giao Châu là cái gì?Triệu Hi nhìn mảnh màu xanh lam trên bản đồ, tặc lưỡi nói:"Ở Giao Châu có thể buôn bán đường biển, biển có càng nhiều cá, hơn nữa ta đọc sách của ông nội, thấy nói ở phía nam Giao Châu có một loại lúa có thể một năm chín ba vụ, chịu hạn tốt, hơn nữa thời gian sinh trưởng cũng ngắn."Một năm ba vụ lúa, thần sắc mọi người đều biến đổi.Lúa tạp giao mà các tiên nhân mang đến đúng là có sản lượng khá cao, nhưng dở ở chỗ không thể giữ lại làm giống, nếu không sản lượng sẽ giảm xuống.

Chương 275: Chương 275