“Được, giờ học hôm nay kết thúc tại đây. Ngày mai, ngày kia được nghỉ như thường lệ, mùng tám đến lớp nhớ nộp bài tập đấy.” Đồng Đồng ở bàn bên cạnh nghiêng đầu qua, nhỏ giọng nói với Tri Vi: "Ta nghe Tiểu Phi nói, tối hôm qua tiên sư uống không ít rượu với mấy vị tiên hữu. Lúc cưỡi mây bay về suýt ngã mấy lần, còn tông phải mấy cái cột nữa, nên cái chân…” Tiên sư nhìn sang bên này, Tri Vi ra dấu im lặng với Đồng Đồng. Đồng Đồng vội vàng cúi đầu, không nói gì nữa. Tri Vi sớm đã nhận ra chân tiên sư không bình thường, nghe Đồng Đồng nói như vậy mới biết được nguyên lai đúng là có chuyện như vậy. Khó trách hôm nay tiên sư chỉ truyền thụ một ít lý luận và kiến thức đạo pháp, cũng giao bài tập xong xuôi cả rồi cho nghỉ nửa ngày còn lại. Thì ra là thân thể không khỏe. Tiên sư đi rồi, mấy nam sinh phía sau không kìm được mà hoan hô ra tiếng. Hẹn nhau buổi chiều ra sau núi Dự Sơn săn mấy con linh thú chơi. Còn mấy nữ sinh phía trước thì hẹn đi tiệm son phấn mua son môi và hương châu mới nhất…

Chương 3: Chương 3

Ta Làm Cán Bộ Công Chức Ở Thiên ĐìnhTác giả: San Hô Dữ Hạ ThiênTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Được, giờ học hôm nay kết thúc tại đây. Ngày mai, ngày kia được nghỉ như thường lệ, mùng tám đến lớp nhớ nộp bài tập đấy.” Đồng Đồng ở bàn bên cạnh nghiêng đầu qua, nhỏ giọng nói với Tri Vi: "Ta nghe Tiểu Phi nói, tối hôm qua tiên sư uống không ít rượu với mấy vị tiên hữu. Lúc cưỡi mây bay về suýt ngã mấy lần, còn tông phải mấy cái cột nữa, nên cái chân…” Tiên sư nhìn sang bên này, Tri Vi ra dấu im lặng với Đồng Đồng. Đồng Đồng vội vàng cúi đầu, không nói gì nữa. Tri Vi sớm đã nhận ra chân tiên sư không bình thường, nghe Đồng Đồng nói như vậy mới biết được nguyên lai đúng là có chuyện như vậy. Khó trách hôm nay tiên sư chỉ truyền thụ một ít lý luận và kiến thức đạo pháp, cũng giao bài tập xong xuôi cả rồi cho nghỉ nửa ngày còn lại. Thì ra là thân thể không khỏe. Tiên sư đi rồi, mấy nam sinh phía sau không kìm được mà hoan hô ra tiếng. Hẹn nhau buổi chiều ra sau núi Dự Sơn săn mấy con linh thú chơi. Còn mấy nữ sinh phía trước thì hẹn đi tiệm son phấn mua son môi và hương châu mới nhất… Tri Vi cũng biết, số lượng thần tiên tăng trưởng có hạn chế, đến thời gian nhất định hoặc là phi thăng quan lên chức vị cao hơn hoặc là phải trải qua nhiều kiếp nạn.Lịch kiếp của thần tiên là lịch kiếp thật sự, không tồn tại bất kỳ sự thiên vị nào, không cẩn thận còn lo mất mạng.Cho nên nhất định phải không ngừng tu luyện tăng cường pháp lực, mới có thể bảo đảm thời điểm lịch kiếp của mình giữ được tính mạng, phi thăng lên cao."Thời gian nhất định" này thông thường chỉ khoảng trăm năm, hiện giờ Tri Vi mới mười tám tuổi, tạm thời không cần lo lắng vấn đề này.Tri Vi rất là muốn xem truyện Phong Bạch tiên sinh, Vân Châu cũng vì chuyện này mà đến.Hai người lại chạy tới mấy tiệm sách khác, phát hiện kết quả đều giống nhau, đành phải đi về trước.Tin tức Tiên ban tuyển người đã truyền ra khắp trấn.Trên đường trở về, Tri Vi và Vân Châu gặp một phụ nhân mang theo hai củ cải trắng chào Tri Vi.Chờ người kia đi xa, Vân Châu hỏi Tri Vi: "Người này là ai? Sao trước đây ta chưa từng gặp qua?”Tri Vi nói: "Hình như là thím Lý gia ở phía đông trấn, lần trước đến nhà thím ấy làm khách là năm, sáu năm trước, bây giờ ta không nhớ rõ lắm.”Làng trên xóm dưới, có không ít người người quen biết Tri Vi.Tuy rằng tiên giới nuôi người, phần lớn hài tử sinh ra đã mang theo tiên cốt bẩm sinh, nhưng có trí tuệ sớm như Tri Vi thì thật sự hiếm thấy.Dù gì cũng là người xuyên không, lại có tiên căn, cho nên Tri Vi lúc còn bé đã phát triển linh thức đầy đủ.Ở Thiên giới không ít chuyện hiếm lạ, nhưng người mang theo ký ức chuyển kiếp chỉ có mình cô.Mọi người không hề biết một đứa trẻ bình thường lại là người xuyên không đến từ thế giới khác, vì thế đều quy kết mọi thứ cho thiên phú hơn người.Tri Vi nhớ rõ, sáng sớm hôm nay trước khi ra cửa, cha còn lẩm bẩm trên bàn cơm, đã lâu không ăn bánh Hợp Ý do Khương Ký làm.Vừa khéo Tri Vi tan học sớm, tính thời gian vẫn có thể tranh mua được bánh Hợp Ý của Khương Ký.Sau khi chia tay với Vân Châu thì trực tiếp đến Khương Ký mua bánh ngọt.Tiệm bánh ngọt Khương Ký nằm ngay cạnh quán trà lớn nhất thị trấn.Người Tiên giới, nhất là những người bình thường không vào được Tiên ban đều làm Tán tiên cả.Kỳ thật tiên nhân bọn họ cũng sinh hoạt giống như người trần mà thôi, rất thích vào quán trà uống trà tán gẫu chuyện phiếm.Tri Vi đi ngang qua quán trà chỉ một lát mà hai tai đã đầy chặt chuyện đầu ngõ cuối xóm.

Tri Vi cũng biết, số lượng thần tiên tăng trưởng có hạn chế, đến thời gian nhất định hoặc là phi thăng quan lên chức vị cao hơn hoặc là phải trải qua nhiều kiếp nạn.

Lịch kiếp của thần tiên là lịch kiếp thật sự, không tồn tại bất kỳ sự thiên vị nào, không cẩn thận còn lo mất mạng.

Cho nên nhất định phải không ngừng tu luyện tăng cường pháp lực, mới có thể bảo đảm thời điểm lịch kiếp của mình giữ được tính mạng, phi thăng lên cao.

"Thời gian nhất định" này thông thường chỉ khoảng trăm năm, hiện giờ Tri Vi mới mười tám tuổi, tạm thời không cần lo lắng vấn đề này.

Tri Vi rất là muốn xem truyện Phong Bạch tiên sinh, Vân Châu cũng vì chuyện này mà đến.

Hai người lại chạy tới mấy tiệm sách khác, phát hiện kết quả đều giống nhau, đành phải đi về trước.

Tin tức Tiên ban tuyển người đã truyền ra khắp trấn.

Trên đường trở về, Tri Vi và Vân Châu gặp một phụ nhân mang theo hai củ cải trắng chào Tri Vi.

Chờ người kia đi xa, Vân Châu hỏi Tri Vi: "Người này là ai? Sao trước đây ta chưa từng gặp qua?”

Tri Vi nói: "Hình như là thím Lý gia ở phía đông trấn, lần trước đến nhà thím ấy làm khách là năm, sáu năm trước, bây giờ ta không nhớ rõ lắm.”

Làng trên xóm dưới, có không ít người người quen biết Tri Vi.

Tuy rằng tiên giới nuôi người, phần lớn hài tử sinh ra đã mang theo tiên cốt bẩm sinh, nhưng có trí tuệ sớm như Tri Vi thì thật sự hiếm thấy.

Dù gì cũng là người xuyên không, lại có tiên căn, cho nên Tri Vi lúc còn bé đã phát triển linh thức đầy đủ.

Ở Thiên giới không ít chuyện hiếm lạ, nhưng người mang theo ký ức chuyển kiếp chỉ có mình cô.

Mọi người không hề biết một đứa trẻ bình thường lại là người xuyên không đến từ thế giới khác, vì thế đều quy kết mọi thứ cho thiên phú hơn người.

Tri Vi nhớ rõ, sáng sớm hôm nay trước khi ra cửa, cha còn lẩm bẩm trên bàn cơm, đã lâu không ăn bánh Hợp Ý do Khương Ký làm.

Vừa khéo Tri Vi tan học sớm, tính thời gian vẫn có thể tranh mua được bánh Hợp Ý của Khương Ký.

Sau khi chia tay với Vân Châu thì trực tiếp đến Khương Ký mua bánh ngọt.

Tiệm bánh ngọt Khương Ký nằm ngay cạnh quán trà lớn nhất thị trấn.

Người Tiên giới, nhất là những người bình thường không vào được Tiên ban đều làm Tán tiên cả.

Kỳ thật tiên nhân bọn họ cũng sinh hoạt giống như người trần mà thôi, rất thích vào quán trà uống trà tán gẫu chuyện phiếm.

Tri Vi đi ngang qua quán trà chỉ một lát mà hai tai đã đầy chặt chuyện đầu ngõ cuối xóm.

Ta Làm Cán Bộ Công Chức Ở Thiên ĐìnhTác giả: San Hô Dữ Hạ ThiênTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Được, giờ học hôm nay kết thúc tại đây. Ngày mai, ngày kia được nghỉ như thường lệ, mùng tám đến lớp nhớ nộp bài tập đấy.” Đồng Đồng ở bàn bên cạnh nghiêng đầu qua, nhỏ giọng nói với Tri Vi: "Ta nghe Tiểu Phi nói, tối hôm qua tiên sư uống không ít rượu với mấy vị tiên hữu. Lúc cưỡi mây bay về suýt ngã mấy lần, còn tông phải mấy cái cột nữa, nên cái chân…” Tiên sư nhìn sang bên này, Tri Vi ra dấu im lặng với Đồng Đồng. Đồng Đồng vội vàng cúi đầu, không nói gì nữa. Tri Vi sớm đã nhận ra chân tiên sư không bình thường, nghe Đồng Đồng nói như vậy mới biết được nguyên lai đúng là có chuyện như vậy. Khó trách hôm nay tiên sư chỉ truyền thụ một ít lý luận và kiến thức đạo pháp, cũng giao bài tập xong xuôi cả rồi cho nghỉ nửa ngày còn lại. Thì ra là thân thể không khỏe. Tiên sư đi rồi, mấy nam sinh phía sau không kìm được mà hoan hô ra tiếng. Hẹn nhau buổi chiều ra sau núi Dự Sơn săn mấy con linh thú chơi. Còn mấy nữ sinh phía trước thì hẹn đi tiệm son phấn mua son môi và hương châu mới nhất… Tri Vi cũng biết, số lượng thần tiên tăng trưởng có hạn chế, đến thời gian nhất định hoặc là phi thăng quan lên chức vị cao hơn hoặc là phải trải qua nhiều kiếp nạn.Lịch kiếp của thần tiên là lịch kiếp thật sự, không tồn tại bất kỳ sự thiên vị nào, không cẩn thận còn lo mất mạng.Cho nên nhất định phải không ngừng tu luyện tăng cường pháp lực, mới có thể bảo đảm thời điểm lịch kiếp của mình giữ được tính mạng, phi thăng lên cao."Thời gian nhất định" này thông thường chỉ khoảng trăm năm, hiện giờ Tri Vi mới mười tám tuổi, tạm thời không cần lo lắng vấn đề này.Tri Vi rất là muốn xem truyện Phong Bạch tiên sinh, Vân Châu cũng vì chuyện này mà đến.Hai người lại chạy tới mấy tiệm sách khác, phát hiện kết quả đều giống nhau, đành phải đi về trước.Tin tức Tiên ban tuyển người đã truyền ra khắp trấn.Trên đường trở về, Tri Vi và Vân Châu gặp một phụ nhân mang theo hai củ cải trắng chào Tri Vi.Chờ người kia đi xa, Vân Châu hỏi Tri Vi: "Người này là ai? Sao trước đây ta chưa từng gặp qua?”Tri Vi nói: "Hình như là thím Lý gia ở phía đông trấn, lần trước đến nhà thím ấy làm khách là năm, sáu năm trước, bây giờ ta không nhớ rõ lắm.”Làng trên xóm dưới, có không ít người người quen biết Tri Vi.Tuy rằng tiên giới nuôi người, phần lớn hài tử sinh ra đã mang theo tiên cốt bẩm sinh, nhưng có trí tuệ sớm như Tri Vi thì thật sự hiếm thấy.Dù gì cũng là người xuyên không, lại có tiên căn, cho nên Tri Vi lúc còn bé đã phát triển linh thức đầy đủ.Ở Thiên giới không ít chuyện hiếm lạ, nhưng người mang theo ký ức chuyển kiếp chỉ có mình cô.Mọi người không hề biết một đứa trẻ bình thường lại là người xuyên không đến từ thế giới khác, vì thế đều quy kết mọi thứ cho thiên phú hơn người.Tri Vi nhớ rõ, sáng sớm hôm nay trước khi ra cửa, cha còn lẩm bẩm trên bàn cơm, đã lâu không ăn bánh Hợp Ý do Khương Ký làm.Vừa khéo Tri Vi tan học sớm, tính thời gian vẫn có thể tranh mua được bánh Hợp Ý của Khương Ký.Sau khi chia tay với Vân Châu thì trực tiếp đến Khương Ký mua bánh ngọt.Tiệm bánh ngọt Khương Ký nằm ngay cạnh quán trà lớn nhất thị trấn.Người Tiên giới, nhất là những người bình thường không vào được Tiên ban đều làm Tán tiên cả.Kỳ thật tiên nhân bọn họ cũng sinh hoạt giống như người trần mà thôi, rất thích vào quán trà uống trà tán gẫu chuyện phiếm.Tri Vi đi ngang qua quán trà chỉ một lát mà hai tai đã đầy chặt chuyện đầu ngõ cuối xóm.

Chương 3: Chương 3