“Được, giờ học hôm nay kết thúc tại đây. Ngày mai, ngày kia được nghỉ như thường lệ, mùng tám đến lớp nhớ nộp bài tập đấy.” Đồng Đồng ở bàn bên cạnh nghiêng đầu qua, nhỏ giọng nói với Tri Vi: "Ta nghe Tiểu Phi nói, tối hôm qua tiên sư uống không ít rượu với mấy vị tiên hữu. Lúc cưỡi mây bay về suýt ngã mấy lần, còn tông phải mấy cái cột nữa, nên cái chân…” Tiên sư nhìn sang bên này, Tri Vi ra dấu im lặng với Đồng Đồng. Đồng Đồng vội vàng cúi đầu, không nói gì nữa. Tri Vi sớm đã nhận ra chân tiên sư không bình thường, nghe Đồng Đồng nói như vậy mới biết được nguyên lai đúng là có chuyện như vậy. Khó trách hôm nay tiên sư chỉ truyền thụ một ít lý luận và kiến thức đạo pháp, cũng giao bài tập xong xuôi cả rồi cho nghỉ nửa ngày còn lại. Thì ra là thân thể không khỏe. Tiên sư đi rồi, mấy nam sinh phía sau không kìm được mà hoan hô ra tiếng. Hẹn nhau buổi chiều ra sau núi Dự Sơn săn mấy con linh thú chơi. Còn mấy nữ sinh phía trước thì hẹn đi tiệm son phấn mua son môi và hương châu mới nhất…

Chương 5: Chương 5

Ta Làm Cán Bộ Công Chức Ở Thiên ĐìnhTác giả: San Hô Dữ Hạ ThiênTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Được, giờ học hôm nay kết thúc tại đây. Ngày mai, ngày kia được nghỉ như thường lệ, mùng tám đến lớp nhớ nộp bài tập đấy.” Đồng Đồng ở bàn bên cạnh nghiêng đầu qua, nhỏ giọng nói với Tri Vi: "Ta nghe Tiểu Phi nói, tối hôm qua tiên sư uống không ít rượu với mấy vị tiên hữu. Lúc cưỡi mây bay về suýt ngã mấy lần, còn tông phải mấy cái cột nữa, nên cái chân…” Tiên sư nhìn sang bên này, Tri Vi ra dấu im lặng với Đồng Đồng. Đồng Đồng vội vàng cúi đầu, không nói gì nữa. Tri Vi sớm đã nhận ra chân tiên sư không bình thường, nghe Đồng Đồng nói như vậy mới biết được nguyên lai đúng là có chuyện như vậy. Khó trách hôm nay tiên sư chỉ truyền thụ một ít lý luận và kiến thức đạo pháp, cũng giao bài tập xong xuôi cả rồi cho nghỉ nửa ngày còn lại. Thì ra là thân thể không khỏe. Tiên sư đi rồi, mấy nam sinh phía sau không kìm được mà hoan hô ra tiếng. Hẹn nhau buổi chiều ra sau núi Dự Sơn săn mấy con linh thú chơi. Còn mấy nữ sinh phía trước thì hẹn đi tiệm son phấn mua son môi và hương châu mới nhất… Nhìn vẻ mặt cha mẹ không ủng hộ, Tri Vi biết phải thuyết phục họ mới được..Hiện giờ cô tuổi còn nhỏ, cả năng lực lẫn thâm niên đều không có.So ra thì kém xa những thí sinh già dặn còn lại.Cứ như cô may mắn đậu vòng thi viết, vào được vòng kiểm tra trận pháp thì cũng rớt thôi.Mấy cuộc thi cử này cực kỳ khó, người thi đậu không chỉ có đầu óc tốt mà phương pháp học tập lẫn làm bài cũng khác biệt.Nếu quá dễ dàng thì người người nhà nhà đều thi đậu cả rồi, cần gì đến lượt cô.Mà nhà bọn họ, trăm ngàn năm qua chưa từng có ai được vào Tiên ban.Lời nói của Tri Vi lập tức dập tắt sự nhiệt tình của cha mẹ.Lục Tiêu cũng là người hiểu chuyện, nhìn Tri Vi kháng cự liền thỏa hiệp nói: "Lời Vi Nhi nói cũng có lý, dù sao thì từ đây đến ngày báo danh còn hơn nửa tháng, nếu không thì…”Mẹ Đường Doanh thấy Tri Vi kiên quyết thì không dám vội vàng: “Cứ thế đi, ngày mai nói tiếp.”Tri Vi tốt xấu gì cũng sống với đôi vợ chồng Lục gia này mười tám năm, cô vẫn hiểu rất rõ hai người Lục Tiêu Đường Doanh.Thông qua vẻ mặt và ngôn ngữ cơ thể của hai người, Tri Vi nhạy bén cảm giác bọn họ không nghe lọt tai mấy lời cô nói, chỉ tạm thời thỏa hiệp mà thôi.Kỳ thật thái độ của họ rất dễ hiểu, tựa như cha mẹ khắp thiên hạ vậy.Ôm tâm lý may mắn nhất định trong chuyện thi cử của con cái, cũng ước tính sai năng lực của con cái.Buổi tối chỉ ăn bánh Hợp Y và bánh Phù Dung có hơi tẻ nhạt, Đường Doanh đứng dậy, định đi hầm chút canh cá để uống.Tuy rằng sau khi thành tiên không nhất thiết phải ăn uống nữa nhưng Lục gia vẫn duy trì thói quen ăn một ngày ba bữa.Lý do là vì Đường Doanh là phàm nhân thành tiên, rất thích khói lửa nhân gian, hơn nữa Tri Vi tuổi còn nhỏ, tu hành yếu, ăn đúng bữa sẽ bổ sung dinh dưỡng tốt hơn.Mà Lục Tiêu cũng rất thích người một nhà vây quanh cùng nhau ăn cơm, cho nên lúc rảnh rỗi Đường Doanh sẽ tỉ mỉ chuẩn bị cả bàn thức ăn.Đúng lúc này, trong nhà có một người khách tới - - em gái cùng của Lục Tiêu, cô của Tri Vi là Lục Phi.Đường Doanh thành tiên cũng là chuyện hiếm thấy ở tiên giới, vận khí rất tốt.Sống dưới phàm trần đến năm mười tuổi thì gặp một vị sư phụ đã đắc đạo thành tiên, tu tập thành tiên.

Nhìn vẻ mặt cha mẹ không ủng hộ, Tri Vi biết phải thuyết phục họ mới được..

Hiện giờ cô tuổi còn nhỏ, cả năng lực lẫn thâm niên đều không có.

So ra thì kém xa những thí sinh già dặn còn lại.

Cứ như cô may mắn đậu vòng thi viết, vào được vòng kiểm tra trận pháp thì cũng rớt thôi.

Mấy cuộc thi cử này cực kỳ khó, người thi đậu không chỉ có đầu óc tốt mà phương pháp học tập lẫn làm bài cũng khác biệt.

Nếu quá dễ dàng thì người người nhà nhà đều thi đậu cả rồi, cần gì đến lượt cô.

Mà nhà bọn họ, trăm ngàn năm qua chưa từng có ai được vào Tiên ban.

Lời nói của Tri Vi lập tức dập tắt sự nhiệt tình của cha mẹ.

Lục Tiêu cũng là người hiểu chuyện, nhìn Tri Vi kháng cự liền thỏa hiệp nói: "Lời Vi Nhi nói cũng có lý, dù sao thì từ đây đến ngày báo danh còn hơn nửa tháng, nếu không thì…”

Mẹ Đường Doanh thấy Tri Vi kiên quyết thì không dám vội vàng: “Cứ thế đi, ngày mai nói tiếp.”

Tri Vi tốt xấu gì cũng sống với đôi vợ chồng Lục gia này mười tám năm, cô vẫn hiểu rất rõ hai người Lục Tiêu Đường Doanh.

Thông qua vẻ mặt và ngôn ngữ cơ thể của hai người, Tri Vi nhạy bén cảm giác bọn họ không nghe lọt tai mấy lời cô nói, chỉ tạm thời thỏa hiệp mà thôi.

Kỳ thật thái độ của họ rất dễ hiểu, tựa như cha mẹ khắp thiên hạ vậy.

Ôm tâm lý may mắn nhất định trong chuyện thi cử của con cái, cũng ước tính sai năng lực của con cái.

Buổi tối chỉ ăn bánh Hợp Y và bánh Phù Dung có hơi tẻ nhạt, Đường Doanh đứng dậy, định đi hầm chút canh cá để uống.

Tuy rằng sau khi thành tiên không nhất thiết phải ăn uống nữa nhưng Lục gia vẫn duy trì thói quen ăn một ngày ba bữa.

Lý do là vì Đường Doanh là phàm nhân thành tiên, rất thích khói lửa nhân gian, hơn nữa Tri Vi tuổi còn nhỏ, tu hành yếu, ăn đúng bữa sẽ bổ sung dinh dưỡng tốt hơn.

Mà Lục Tiêu cũng rất thích người một nhà vây quanh cùng nhau ăn cơm, cho nên lúc rảnh rỗi Đường Doanh sẽ tỉ mỉ chuẩn bị cả bàn thức ăn.

Đúng lúc này, trong nhà có một người khách tới - - em gái cùng của Lục Tiêu, cô của Tri Vi là Lục Phi.

Đường Doanh thành tiên cũng là chuyện hiếm thấy ở tiên giới, vận khí rất tốt.

Sống dưới phàm trần đến năm mười tuổi thì gặp một vị sư phụ đã đắc đạo thành tiên, tu tập thành tiên.

Ta Làm Cán Bộ Công Chức Ở Thiên ĐìnhTác giả: San Hô Dữ Hạ ThiênTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Được, giờ học hôm nay kết thúc tại đây. Ngày mai, ngày kia được nghỉ như thường lệ, mùng tám đến lớp nhớ nộp bài tập đấy.” Đồng Đồng ở bàn bên cạnh nghiêng đầu qua, nhỏ giọng nói với Tri Vi: "Ta nghe Tiểu Phi nói, tối hôm qua tiên sư uống không ít rượu với mấy vị tiên hữu. Lúc cưỡi mây bay về suýt ngã mấy lần, còn tông phải mấy cái cột nữa, nên cái chân…” Tiên sư nhìn sang bên này, Tri Vi ra dấu im lặng với Đồng Đồng. Đồng Đồng vội vàng cúi đầu, không nói gì nữa. Tri Vi sớm đã nhận ra chân tiên sư không bình thường, nghe Đồng Đồng nói như vậy mới biết được nguyên lai đúng là có chuyện như vậy. Khó trách hôm nay tiên sư chỉ truyền thụ một ít lý luận và kiến thức đạo pháp, cũng giao bài tập xong xuôi cả rồi cho nghỉ nửa ngày còn lại. Thì ra là thân thể không khỏe. Tiên sư đi rồi, mấy nam sinh phía sau không kìm được mà hoan hô ra tiếng. Hẹn nhau buổi chiều ra sau núi Dự Sơn săn mấy con linh thú chơi. Còn mấy nữ sinh phía trước thì hẹn đi tiệm son phấn mua son môi và hương châu mới nhất… Nhìn vẻ mặt cha mẹ không ủng hộ, Tri Vi biết phải thuyết phục họ mới được..Hiện giờ cô tuổi còn nhỏ, cả năng lực lẫn thâm niên đều không có.So ra thì kém xa những thí sinh già dặn còn lại.Cứ như cô may mắn đậu vòng thi viết, vào được vòng kiểm tra trận pháp thì cũng rớt thôi.Mấy cuộc thi cử này cực kỳ khó, người thi đậu không chỉ có đầu óc tốt mà phương pháp học tập lẫn làm bài cũng khác biệt.Nếu quá dễ dàng thì người người nhà nhà đều thi đậu cả rồi, cần gì đến lượt cô.Mà nhà bọn họ, trăm ngàn năm qua chưa từng có ai được vào Tiên ban.Lời nói của Tri Vi lập tức dập tắt sự nhiệt tình của cha mẹ.Lục Tiêu cũng là người hiểu chuyện, nhìn Tri Vi kháng cự liền thỏa hiệp nói: "Lời Vi Nhi nói cũng có lý, dù sao thì từ đây đến ngày báo danh còn hơn nửa tháng, nếu không thì…”Mẹ Đường Doanh thấy Tri Vi kiên quyết thì không dám vội vàng: “Cứ thế đi, ngày mai nói tiếp.”Tri Vi tốt xấu gì cũng sống với đôi vợ chồng Lục gia này mười tám năm, cô vẫn hiểu rất rõ hai người Lục Tiêu Đường Doanh.Thông qua vẻ mặt và ngôn ngữ cơ thể của hai người, Tri Vi nhạy bén cảm giác bọn họ không nghe lọt tai mấy lời cô nói, chỉ tạm thời thỏa hiệp mà thôi.Kỳ thật thái độ của họ rất dễ hiểu, tựa như cha mẹ khắp thiên hạ vậy.Ôm tâm lý may mắn nhất định trong chuyện thi cử của con cái, cũng ước tính sai năng lực của con cái.Buổi tối chỉ ăn bánh Hợp Y và bánh Phù Dung có hơi tẻ nhạt, Đường Doanh đứng dậy, định đi hầm chút canh cá để uống.Tuy rằng sau khi thành tiên không nhất thiết phải ăn uống nữa nhưng Lục gia vẫn duy trì thói quen ăn một ngày ba bữa.Lý do là vì Đường Doanh là phàm nhân thành tiên, rất thích khói lửa nhân gian, hơn nữa Tri Vi tuổi còn nhỏ, tu hành yếu, ăn đúng bữa sẽ bổ sung dinh dưỡng tốt hơn.Mà Lục Tiêu cũng rất thích người một nhà vây quanh cùng nhau ăn cơm, cho nên lúc rảnh rỗi Đường Doanh sẽ tỉ mỉ chuẩn bị cả bàn thức ăn.Đúng lúc này, trong nhà có một người khách tới - - em gái cùng của Lục Tiêu, cô của Tri Vi là Lục Phi.Đường Doanh thành tiên cũng là chuyện hiếm thấy ở tiên giới, vận khí rất tốt.Sống dưới phàm trần đến năm mười tuổi thì gặp một vị sư phụ đã đắc đạo thành tiên, tu tập thành tiên.

Chương 5: Chương 5