“Được, giờ học hôm nay kết thúc tại đây. Ngày mai, ngày kia được nghỉ như thường lệ, mùng tám đến lớp nhớ nộp bài tập đấy.” Đồng Đồng ở bàn bên cạnh nghiêng đầu qua, nhỏ giọng nói với Tri Vi: "Ta nghe Tiểu Phi nói, tối hôm qua tiên sư uống không ít rượu với mấy vị tiên hữu. Lúc cưỡi mây bay về suýt ngã mấy lần, còn tông phải mấy cái cột nữa, nên cái chân…” Tiên sư nhìn sang bên này, Tri Vi ra dấu im lặng với Đồng Đồng. Đồng Đồng vội vàng cúi đầu, không nói gì nữa. Tri Vi sớm đã nhận ra chân tiên sư không bình thường, nghe Đồng Đồng nói như vậy mới biết được nguyên lai đúng là có chuyện như vậy. Khó trách hôm nay tiên sư chỉ truyền thụ một ít lý luận và kiến thức đạo pháp, cũng giao bài tập xong xuôi cả rồi cho nghỉ nửa ngày còn lại. Thì ra là thân thể không khỏe. Tiên sư đi rồi, mấy nam sinh phía sau không kìm được mà hoan hô ra tiếng. Hẹn nhau buổi chiều ra sau núi Dự Sơn săn mấy con linh thú chơi. Còn mấy nữ sinh phía trước thì hẹn đi tiệm son phấn mua son môi và hương châu mới nhất…
Chương 9: Chương 9
Ta Làm Cán Bộ Công Chức Ở Thiên ĐìnhTác giả: San Hô Dữ Hạ ThiênTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Được, giờ học hôm nay kết thúc tại đây. Ngày mai, ngày kia được nghỉ như thường lệ, mùng tám đến lớp nhớ nộp bài tập đấy.” Đồng Đồng ở bàn bên cạnh nghiêng đầu qua, nhỏ giọng nói với Tri Vi: "Ta nghe Tiểu Phi nói, tối hôm qua tiên sư uống không ít rượu với mấy vị tiên hữu. Lúc cưỡi mây bay về suýt ngã mấy lần, còn tông phải mấy cái cột nữa, nên cái chân…” Tiên sư nhìn sang bên này, Tri Vi ra dấu im lặng với Đồng Đồng. Đồng Đồng vội vàng cúi đầu, không nói gì nữa. Tri Vi sớm đã nhận ra chân tiên sư không bình thường, nghe Đồng Đồng nói như vậy mới biết được nguyên lai đúng là có chuyện như vậy. Khó trách hôm nay tiên sư chỉ truyền thụ một ít lý luận và kiến thức đạo pháp, cũng giao bài tập xong xuôi cả rồi cho nghỉ nửa ngày còn lại. Thì ra là thân thể không khỏe. Tiên sư đi rồi, mấy nam sinh phía sau không kìm được mà hoan hô ra tiếng. Hẹn nhau buổi chiều ra sau núi Dự Sơn săn mấy con linh thú chơi. Còn mấy nữ sinh phía trước thì hẹn đi tiệm son phấn mua son môi và hương châu mới nhất… Đầu tiên là chọn một tiên giả có đạo hạnh tương đối cao thâm lên giảng giải đôi chút sau đó là để mặc mọi người tự do.Lúc mới bắt đầu còn biện luận tượng trưng cho có lệ, về sau vì quá mức nhàm chán.Phần lớn trở thành chỗ các nam tiên bốc phét đùa vui, các nữ tiên tán gẫu việc nhà, cuối cùng thành tiệc trà đặc sắc của địa phương.Tri Vi còn phải đi học, mấy năm nay chỉ đi dự pháp hội ba lần, vừa vặn ngày mốt lại là nghỉ phép, có thể tham gia.Pháp hội chọn một thung lũng phong cảnh tuyệt đẹp ở phía bắc thị trấn Trường Hạ.Một thác nước chảy từ trên xuống dưới, chia sơn cốc làm hai nửa.Hiện giờ cảnh xuân đương lúc đẹp nhất, trong sơn cốc khắp núi đồi đều nở hoa đào rực rỡ.Hoa rụng chậm rãi chảy qua trong nước suối, điểm xuyết cây xanh trăm hoa đua nở, là một nơi vô cùng tốt.Lần đầu tiên Tri Vi tới sơn cốc này cũng từng kinh động, tựa như người lạc vào cảnh giới bồng lai trong tiểu thuyết kỳ huyễn.Đó là cảnh tượng mà nàng từng tưởng tượng trong đầu, lúc này được tái hiện hoàn hảo.Người chủ trì pháp hội lần này là thị trưởng trấn Trường Hạ, cũng là người có danh hiệu trong lớp tiên.Nhưng khác với việc tuyển người của Tiên ban hiện nay, thị trưởng bình thường đều được tuyển từ địa phương.Sau khi được Thiên giới chấp thuận thì đảm nhiệm chức vụ ở địa phương, giống như hội trưởng ủy ban dân cư.Đây chính là chỗ tốt nhất của Tiên giới, không có sự ép buộc với phụ nữ giống thế gian, nam nữ đều được đối đãi bình đẳng.Tiên giới coi trọng năng lực, nắm đấm càng cứng, càng có quyền lên tiếng.Tri Vi nghĩ, có thể tất cả mọi người đều là thần tiên, sống mấy trăm năm, nên suy nghĩ mới rõ ràng thông suốt không có những quy củ rối loạn kia trói buộc.Muốn ngồi chỗ nào cũng được, phần đông ngồi cạnh nhau là có quen biết dễ nói chuyện phiếm.Các bà mẹ nhanh chóng tụ lại, bắt đầu hàn huyên trước khi pháp sư bắt đầu.Lần này đề tài nói chuyện lại tập trung vào một người.Vào năm Tri Vi sinh ra, chính là nữ tiên tử Sở Âm trong trấn đậu vào Tiên ban.Mấy ngày hôm trước Sở Âm trở về thăm người thăm, về lại trấn nhỏ một chuyến, trong nháy mắt liền thành nhân vật nóng hổi nhất trấn.Thím hai Trịnh gia là hàng xóm của Sở m, biết không ít chuyện Sở giam lúc này đang cùng đám người Đường Doanh trò chuyện về Sở m.
Đầu tiên là chọn một tiên giả có đạo hạnh tương đối cao thâm lên giảng giải đôi chút sau đó là để mặc mọi người tự do.
Lúc mới bắt đầu còn biện luận tượng trưng cho có lệ, về sau vì quá mức nhàm chán.
Phần lớn trở thành chỗ các nam tiên bốc phét đùa vui, các nữ tiên tán gẫu việc nhà, cuối cùng thành tiệc trà đặc sắc của địa phương.
Tri Vi còn phải đi học, mấy năm nay chỉ đi dự pháp hội ba lần, vừa vặn ngày mốt lại là nghỉ phép, có thể tham gia.
Pháp hội chọn một thung lũng phong cảnh tuyệt đẹp ở phía bắc thị trấn Trường Hạ.
Một thác nước chảy từ trên xuống dưới, chia sơn cốc làm hai nửa.
Hiện giờ cảnh xuân đương lúc đẹp nhất, trong sơn cốc khắp núi đồi đều nở hoa đào rực rỡ.
Hoa rụng chậm rãi chảy qua trong nước suối, điểm xuyết cây xanh trăm hoa đua nở, là một nơi vô cùng tốt.
Lần đầu tiên Tri Vi tới sơn cốc này cũng từng kinh động, tựa như người lạc vào cảnh giới bồng lai trong tiểu thuyết kỳ huyễn.
Đó là cảnh tượng mà nàng từng tưởng tượng trong đầu, lúc này được tái hiện hoàn hảo.
Người chủ trì pháp hội lần này là thị trưởng trấn Trường Hạ, cũng là người có danh hiệu trong lớp tiên.
Nhưng khác với việc tuyển người của Tiên ban hiện nay, thị trưởng bình thường đều được tuyển từ địa phương.
Sau khi được Thiên giới chấp thuận thì đảm nhiệm chức vụ ở địa phương, giống như hội trưởng ủy ban dân cư.
Đây chính là chỗ tốt nhất của Tiên giới, không có sự ép buộc với phụ nữ giống thế gian, nam nữ đều được đối đãi bình đẳng.
Tiên giới coi trọng năng lực, nắm đấm càng cứng, càng có quyền lên tiếng.
Tri Vi nghĩ, có thể tất cả mọi người đều là thần tiên, sống mấy trăm năm, nên suy nghĩ mới rõ ràng thông suốt không có những quy củ rối loạn kia trói buộc.
Muốn ngồi chỗ nào cũng được, phần đông ngồi cạnh nhau là có quen biết dễ nói chuyện phiếm.
Các bà mẹ nhanh chóng tụ lại, bắt đầu hàn huyên trước khi pháp sư bắt đầu.
Lần này đề tài nói chuyện lại tập trung vào một người.
Vào năm Tri Vi sinh ra, chính là nữ tiên tử Sở Âm trong trấn đậu vào Tiên ban.
Mấy ngày hôm trước Sở Âm trở về thăm người thăm, về lại trấn nhỏ một chuyến, trong nháy mắt liền thành nhân vật nóng hổi nhất trấn.
Thím hai Trịnh gia là hàng xóm của Sở m, biết không ít chuyện Sở giam lúc này đang cùng đám người Đường Doanh trò chuyện về Sở m.
Ta Làm Cán Bộ Công Chức Ở Thiên ĐìnhTác giả: San Hô Dữ Hạ ThiênTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Được, giờ học hôm nay kết thúc tại đây. Ngày mai, ngày kia được nghỉ như thường lệ, mùng tám đến lớp nhớ nộp bài tập đấy.” Đồng Đồng ở bàn bên cạnh nghiêng đầu qua, nhỏ giọng nói với Tri Vi: "Ta nghe Tiểu Phi nói, tối hôm qua tiên sư uống không ít rượu với mấy vị tiên hữu. Lúc cưỡi mây bay về suýt ngã mấy lần, còn tông phải mấy cái cột nữa, nên cái chân…” Tiên sư nhìn sang bên này, Tri Vi ra dấu im lặng với Đồng Đồng. Đồng Đồng vội vàng cúi đầu, không nói gì nữa. Tri Vi sớm đã nhận ra chân tiên sư không bình thường, nghe Đồng Đồng nói như vậy mới biết được nguyên lai đúng là có chuyện như vậy. Khó trách hôm nay tiên sư chỉ truyền thụ một ít lý luận và kiến thức đạo pháp, cũng giao bài tập xong xuôi cả rồi cho nghỉ nửa ngày còn lại. Thì ra là thân thể không khỏe. Tiên sư đi rồi, mấy nam sinh phía sau không kìm được mà hoan hô ra tiếng. Hẹn nhau buổi chiều ra sau núi Dự Sơn săn mấy con linh thú chơi. Còn mấy nữ sinh phía trước thì hẹn đi tiệm son phấn mua son môi và hương châu mới nhất… Đầu tiên là chọn một tiên giả có đạo hạnh tương đối cao thâm lên giảng giải đôi chút sau đó là để mặc mọi người tự do.Lúc mới bắt đầu còn biện luận tượng trưng cho có lệ, về sau vì quá mức nhàm chán.Phần lớn trở thành chỗ các nam tiên bốc phét đùa vui, các nữ tiên tán gẫu việc nhà, cuối cùng thành tiệc trà đặc sắc của địa phương.Tri Vi còn phải đi học, mấy năm nay chỉ đi dự pháp hội ba lần, vừa vặn ngày mốt lại là nghỉ phép, có thể tham gia.Pháp hội chọn một thung lũng phong cảnh tuyệt đẹp ở phía bắc thị trấn Trường Hạ.Một thác nước chảy từ trên xuống dưới, chia sơn cốc làm hai nửa.Hiện giờ cảnh xuân đương lúc đẹp nhất, trong sơn cốc khắp núi đồi đều nở hoa đào rực rỡ.Hoa rụng chậm rãi chảy qua trong nước suối, điểm xuyết cây xanh trăm hoa đua nở, là một nơi vô cùng tốt.Lần đầu tiên Tri Vi tới sơn cốc này cũng từng kinh động, tựa như người lạc vào cảnh giới bồng lai trong tiểu thuyết kỳ huyễn.Đó là cảnh tượng mà nàng từng tưởng tượng trong đầu, lúc này được tái hiện hoàn hảo.Người chủ trì pháp hội lần này là thị trưởng trấn Trường Hạ, cũng là người có danh hiệu trong lớp tiên.Nhưng khác với việc tuyển người của Tiên ban hiện nay, thị trưởng bình thường đều được tuyển từ địa phương.Sau khi được Thiên giới chấp thuận thì đảm nhiệm chức vụ ở địa phương, giống như hội trưởng ủy ban dân cư.Đây chính là chỗ tốt nhất của Tiên giới, không có sự ép buộc với phụ nữ giống thế gian, nam nữ đều được đối đãi bình đẳng.Tiên giới coi trọng năng lực, nắm đấm càng cứng, càng có quyền lên tiếng.Tri Vi nghĩ, có thể tất cả mọi người đều là thần tiên, sống mấy trăm năm, nên suy nghĩ mới rõ ràng thông suốt không có những quy củ rối loạn kia trói buộc.Muốn ngồi chỗ nào cũng được, phần đông ngồi cạnh nhau là có quen biết dễ nói chuyện phiếm.Các bà mẹ nhanh chóng tụ lại, bắt đầu hàn huyên trước khi pháp sư bắt đầu.Lần này đề tài nói chuyện lại tập trung vào một người.Vào năm Tri Vi sinh ra, chính là nữ tiên tử Sở Âm trong trấn đậu vào Tiên ban.Mấy ngày hôm trước Sở Âm trở về thăm người thăm, về lại trấn nhỏ một chuyến, trong nháy mắt liền thành nhân vật nóng hổi nhất trấn.Thím hai Trịnh gia là hàng xóm của Sở m, biết không ít chuyện Sở giam lúc này đang cùng đám người Đường Doanh trò chuyện về Sở m.