“Được, giờ học hôm nay kết thúc tại đây. Ngày mai, ngày kia được nghỉ như thường lệ, mùng tám đến lớp nhớ nộp bài tập đấy.” Đồng Đồng ở bàn bên cạnh nghiêng đầu qua, nhỏ giọng nói với Tri Vi: "Ta nghe Tiểu Phi nói, tối hôm qua tiên sư uống không ít rượu với mấy vị tiên hữu. Lúc cưỡi mây bay về suýt ngã mấy lần, còn tông phải mấy cái cột nữa, nên cái chân…” Tiên sư nhìn sang bên này, Tri Vi ra dấu im lặng với Đồng Đồng. Đồng Đồng vội vàng cúi đầu, không nói gì nữa. Tri Vi sớm đã nhận ra chân tiên sư không bình thường, nghe Đồng Đồng nói như vậy mới biết được nguyên lai đúng là có chuyện như vậy. Khó trách hôm nay tiên sư chỉ truyền thụ một ít lý luận và kiến thức đạo pháp, cũng giao bài tập xong xuôi cả rồi cho nghỉ nửa ngày còn lại. Thì ra là thân thể không khỏe. Tiên sư đi rồi, mấy nam sinh phía sau không kìm được mà hoan hô ra tiếng. Hẹn nhau buổi chiều ra sau núi Dự Sơn săn mấy con linh thú chơi. Còn mấy nữ sinh phía trước thì hẹn đi tiệm son phấn mua son môi và hương châu mới nhất…

Chương 21: Chương 21

Ta Làm Cán Bộ Công Chức Ở Thiên ĐìnhTác giả: San Hô Dữ Hạ ThiênTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Được, giờ học hôm nay kết thúc tại đây. Ngày mai, ngày kia được nghỉ như thường lệ, mùng tám đến lớp nhớ nộp bài tập đấy.” Đồng Đồng ở bàn bên cạnh nghiêng đầu qua, nhỏ giọng nói với Tri Vi: "Ta nghe Tiểu Phi nói, tối hôm qua tiên sư uống không ít rượu với mấy vị tiên hữu. Lúc cưỡi mây bay về suýt ngã mấy lần, còn tông phải mấy cái cột nữa, nên cái chân…” Tiên sư nhìn sang bên này, Tri Vi ra dấu im lặng với Đồng Đồng. Đồng Đồng vội vàng cúi đầu, không nói gì nữa. Tri Vi sớm đã nhận ra chân tiên sư không bình thường, nghe Đồng Đồng nói như vậy mới biết được nguyên lai đúng là có chuyện như vậy. Khó trách hôm nay tiên sư chỉ truyền thụ một ít lý luận và kiến thức đạo pháp, cũng giao bài tập xong xuôi cả rồi cho nghỉ nửa ngày còn lại. Thì ra là thân thể không khỏe. Tiên sư đi rồi, mấy nam sinh phía sau không kìm được mà hoan hô ra tiếng. Hẹn nhau buổi chiều ra sau núi Dự Sơn săn mấy con linh thú chơi. Còn mấy nữ sinh phía trước thì hẹn đi tiệm son phấn mua son môi và hương châu mới nhất… Đêm đến núi rừng càng thêm yên tĩnh, các nàng từ bắc trấn chạy tới, suốt dọc đường không có lấy một bóng người.Tri Vi nhớ rõ cha nàng từng nói cần thu thập rễ cây đa để luyện đan dược, nàng nhìn rừng đa cách đó không xa có từng luồng khí không rõ bắt đầu lay độngTri Vi nói với Sở Âm: "Chị Sở Âm, em muốn qua rừng cây bên kia xem một chút.”Sở Âm cũng phát hiện rừng cây kia không bình thường: "Được, vậy chúng ta cùng đi.”Khi các nàng đến gần rừng đa, sương mù phía sau bắt đầu dày đặc, mà cánh rừng kia lại không hề bị ảnh hưởng bởi sương, càng ngày càng có thể thấy rõ ràng.Sau khi Tri Vi đi qua rừng cây lại cảm thấy có chút không đúng.Sở Âm cũng cảm giác được không khí của rừng đa này có chút không bình thường.Rõ ràng hai người đã đi qua cánh rừng này nhưng trong nháy mắt lại trở về vị trí trước đó.Trước mặt hai người vẫn bị chắn bởi một gốc đa thật lớn, dù cho Tri Vi đi theo hướng nào ra ngoài đi nữa vẫn sẽ có một gốc cây đa ngăn cản đường đi của nàng.Lúc tới không sao nhưng bây giờ lại không ra được.Chẳng lẽ họ đang bị vây ở trong trận pháp sao?Tri Vi nhíu mày: "Hình như chúng ta mắc kẹt rồi.""Chắc là vậy." Sở Âm nói: "Đây là một cây đa thành tinh đã tu hành gần ngàn năm, lúc này e là nó đang theo dõi chúng ta."Sở Âm có trực giác rất mãnh liệt rằng cha và Lục thúc thúc của nàng rất có thể đang bị vây ở trong rừng đa thành tinh này.Hai người đang nói chuyện bỗng có một số quả cầu ánh sáng hình thành từ lá của cây đa cổ thụ bay thẳng về phía họ.Sở Âm nhanh tay lẹ mắt chắn ở phía trước Tri Vi, dùng chuôi kiếm đập tan mấy quả bóng ánh sáng này.Những quả bóng gỗ lấp lánh ánh sáng xanh mang theo từng trận gió mạnh bay vun vút bên tai Tri Vi, xuyên qua bầu trời đêm.Tuy rằng lúc này Tri Vi nhìn có vẻ như rất bình tĩnh, nhưng tim lại đập thình thịch.Mười tám năm nay hầu như nàng vẫn luôn ở trong trấn Trường Hạ, rất ít khi ra ngoài vào ban đêm.Người trong trấn đều là tiên nhân nên không có yêu quái nào dám xâm phạm.Trong thời gian mười mấy năm, Tri Vi được gia đình bảo vệ rất tốt, cuộc sống rất an nhàn.Đây là lần đầu tiên nàng gặp phải yêu quái chân chính, cũng sắp xảy ra xung đột với nó.Tri Vi càng không dám khinh địch.Đây không phải là luyện tập tỷ thí thường ngày với các bạn học, cũng không phải thi chuyển cấp mà là thực chiến thật sự.

Đêm đến núi rừng càng thêm yên tĩnh, các nàng từ bắc trấn chạy tới, suốt dọc đường không có lấy một bóng người.

Tri Vi nhớ rõ cha nàng từng nói cần thu thập rễ cây đa để luyện đan dược, nàng nhìn rừng đa cách đó không xa có từng luồng khí không rõ bắt đầu lay động

Tri Vi nói với Sở Âm: "Chị Sở Âm, em muốn qua rừng cây bên kia xem một chút.

Sở Âm cũng phát hiện rừng cây kia không bình thường: "Được, vậy chúng ta cùng đi.

Khi các nàng đến gần rừng đa, sương mù phía sau bắt đầu dày đặc, mà cánh rừng kia lại không hề bị ảnh hưởng bởi sương, càng ngày càng có thể thấy rõ ràng.

Sau khi Tri Vi đi qua rừng cây lại cảm thấy có chút không đúng.

Sở Âm cũng cảm giác được không khí của rừng đa này có chút không bình thường.

Rõ ràng hai người đã đi qua cánh rừng này nhưng trong nháy mắt lại trở về vị trí trước đó.

Trước mặt hai người vẫn bị chắn bởi một gốc đa thật lớn, dù cho Tri Vi đi theo hướng nào ra ngoài đi nữa vẫn sẽ có một gốc cây đa ngăn cản đường đi của nàng.

Lúc tới không sao nhưng bây giờ lại không ra được.

Chẳng lẽ họ đang bị vây ở trong trận pháp sao?

Tri Vi nhíu mày: "Hình như chúng ta mắc kẹt rồi.

"

"Chắc là vậy.

" Sở Âm nói: "Đây là một cây đa thành tinh đã tu hành gần ngàn năm, lúc này e là nó đang theo dõi chúng ta.

"

Sở Âm có trực giác rất mãnh liệt rằng cha và Lục thúc thúc của nàng rất có thể đang bị vây ở trong rừng đa thành tinh này.

Hai người đang nói chuyện bỗng có một số quả cầu ánh sáng hình thành từ lá của cây đa cổ thụ bay thẳng về phía họ.

Sở Âm nhanh tay lẹ mắt chắn ở phía trước Tri Vi, dùng chuôi kiếm đập tan mấy quả bóng ánh sáng này.

Những quả bóng gỗ lấp lánh ánh sáng xanh mang theo từng trận gió mạnh bay vun vút bên tai Tri Vi, xuyên qua bầu trời đêm.

Tuy rằng lúc này Tri Vi nhìn có vẻ như rất bình tĩnh, nhưng tim lại đập thình thịch.

Mười tám năm nay hầu như nàng vẫn luôn ở trong trấn Trường Hạ, rất ít khi ra ngoài vào ban đêm.

Người trong trấn đều là tiên nhân nên không có yêu quái nào dám xâm phạm.

Trong thời gian mười mấy năm, Tri Vi được gia đình bảo vệ rất tốt, cuộc sống rất an nhàn.

Đây là lần đầu tiên nàng gặp phải yêu quái chân chính, cũng sắp xảy ra xung đột với nó.

Tri Vi càng không dám khinh địch.

Đây không phải là luyện tập tỷ thí thường ngày với các bạn học, cũng không phải thi chuyển cấp mà là thực chiến thật sự.

Ta Làm Cán Bộ Công Chức Ở Thiên ĐìnhTác giả: San Hô Dữ Hạ ThiênTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Được, giờ học hôm nay kết thúc tại đây. Ngày mai, ngày kia được nghỉ như thường lệ, mùng tám đến lớp nhớ nộp bài tập đấy.” Đồng Đồng ở bàn bên cạnh nghiêng đầu qua, nhỏ giọng nói với Tri Vi: "Ta nghe Tiểu Phi nói, tối hôm qua tiên sư uống không ít rượu với mấy vị tiên hữu. Lúc cưỡi mây bay về suýt ngã mấy lần, còn tông phải mấy cái cột nữa, nên cái chân…” Tiên sư nhìn sang bên này, Tri Vi ra dấu im lặng với Đồng Đồng. Đồng Đồng vội vàng cúi đầu, không nói gì nữa. Tri Vi sớm đã nhận ra chân tiên sư không bình thường, nghe Đồng Đồng nói như vậy mới biết được nguyên lai đúng là có chuyện như vậy. Khó trách hôm nay tiên sư chỉ truyền thụ một ít lý luận và kiến thức đạo pháp, cũng giao bài tập xong xuôi cả rồi cho nghỉ nửa ngày còn lại. Thì ra là thân thể không khỏe. Tiên sư đi rồi, mấy nam sinh phía sau không kìm được mà hoan hô ra tiếng. Hẹn nhau buổi chiều ra sau núi Dự Sơn săn mấy con linh thú chơi. Còn mấy nữ sinh phía trước thì hẹn đi tiệm son phấn mua son môi và hương châu mới nhất… Đêm đến núi rừng càng thêm yên tĩnh, các nàng từ bắc trấn chạy tới, suốt dọc đường không có lấy một bóng người.Tri Vi nhớ rõ cha nàng từng nói cần thu thập rễ cây đa để luyện đan dược, nàng nhìn rừng đa cách đó không xa có từng luồng khí không rõ bắt đầu lay độngTri Vi nói với Sở Âm: "Chị Sở Âm, em muốn qua rừng cây bên kia xem một chút.”Sở Âm cũng phát hiện rừng cây kia không bình thường: "Được, vậy chúng ta cùng đi.”Khi các nàng đến gần rừng đa, sương mù phía sau bắt đầu dày đặc, mà cánh rừng kia lại không hề bị ảnh hưởng bởi sương, càng ngày càng có thể thấy rõ ràng.Sau khi Tri Vi đi qua rừng cây lại cảm thấy có chút không đúng.Sở Âm cũng cảm giác được không khí của rừng đa này có chút không bình thường.Rõ ràng hai người đã đi qua cánh rừng này nhưng trong nháy mắt lại trở về vị trí trước đó.Trước mặt hai người vẫn bị chắn bởi một gốc đa thật lớn, dù cho Tri Vi đi theo hướng nào ra ngoài đi nữa vẫn sẽ có một gốc cây đa ngăn cản đường đi của nàng.Lúc tới không sao nhưng bây giờ lại không ra được.Chẳng lẽ họ đang bị vây ở trong trận pháp sao?Tri Vi nhíu mày: "Hình như chúng ta mắc kẹt rồi.""Chắc là vậy." Sở Âm nói: "Đây là một cây đa thành tinh đã tu hành gần ngàn năm, lúc này e là nó đang theo dõi chúng ta."Sở Âm có trực giác rất mãnh liệt rằng cha và Lục thúc thúc của nàng rất có thể đang bị vây ở trong rừng đa thành tinh này.Hai người đang nói chuyện bỗng có một số quả cầu ánh sáng hình thành từ lá của cây đa cổ thụ bay thẳng về phía họ.Sở Âm nhanh tay lẹ mắt chắn ở phía trước Tri Vi, dùng chuôi kiếm đập tan mấy quả bóng ánh sáng này.Những quả bóng gỗ lấp lánh ánh sáng xanh mang theo từng trận gió mạnh bay vun vút bên tai Tri Vi, xuyên qua bầu trời đêm.Tuy rằng lúc này Tri Vi nhìn có vẻ như rất bình tĩnh, nhưng tim lại đập thình thịch.Mười tám năm nay hầu như nàng vẫn luôn ở trong trấn Trường Hạ, rất ít khi ra ngoài vào ban đêm.Người trong trấn đều là tiên nhân nên không có yêu quái nào dám xâm phạm.Trong thời gian mười mấy năm, Tri Vi được gia đình bảo vệ rất tốt, cuộc sống rất an nhàn.Đây là lần đầu tiên nàng gặp phải yêu quái chân chính, cũng sắp xảy ra xung đột với nó.Tri Vi càng không dám khinh địch.Đây không phải là luyện tập tỷ thí thường ngày với các bạn học, cũng không phải thi chuyển cấp mà là thực chiến thật sự.

Chương 21: Chương 21