“Được, giờ học hôm nay kết thúc tại đây. Ngày mai, ngày kia được nghỉ như thường lệ, mùng tám đến lớp nhớ nộp bài tập đấy.” Đồng Đồng ở bàn bên cạnh nghiêng đầu qua, nhỏ giọng nói với Tri Vi: "Ta nghe Tiểu Phi nói, tối hôm qua tiên sư uống không ít rượu với mấy vị tiên hữu. Lúc cưỡi mây bay về suýt ngã mấy lần, còn tông phải mấy cái cột nữa, nên cái chân…” Tiên sư nhìn sang bên này, Tri Vi ra dấu im lặng với Đồng Đồng. Đồng Đồng vội vàng cúi đầu, không nói gì nữa. Tri Vi sớm đã nhận ra chân tiên sư không bình thường, nghe Đồng Đồng nói như vậy mới biết được nguyên lai đúng là có chuyện như vậy. Khó trách hôm nay tiên sư chỉ truyền thụ một ít lý luận và kiến thức đạo pháp, cũng giao bài tập xong xuôi cả rồi cho nghỉ nửa ngày còn lại. Thì ra là thân thể không khỏe. Tiên sư đi rồi, mấy nam sinh phía sau không kìm được mà hoan hô ra tiếng. Hẹn nhau buổi chiều ra sau núi Dự Sơn săn mấy con linh thú chơi. Còn mấy nữ sinh phía trước thì hẹn đi tiệm son phấn mua son môi và hương châu mới nhất…
Chương 27: Chương 27
Ta Làm Cán Bộ Công Chức Ở Thiên ĐìnhTác giả: San Hô Dữ Hạ ThiênTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Được, giờ học hôm nay kết thúc tại đây. Ngày mai, ngày kia được nghỉ như thường lệ, mùng tám đến lớp nhớ nộp bài tập đấy.” Đồng Đồng ở bàn bên cạnh nghiêng đầu qua, nhỏ giọng nói với Tri Vi: "Ta nghe Tiểu Phi nói, tối hôm qua tiên sư uống không ít rượu với mấy vị tiên hữu. Lúc cưỡi mây bay về suýt ngã mấy lần, còn tông phải mấy cái cột nữa, nên cái chân…” Tiên sư nhìn sang bên này, Tri Vi ra dấu im lặng với Đồng Đồng. Đồng Đồng vội vàng cúi đầu, không nói gì nữa. Tri Vi sớm đã nhận ra chân tiên sư không bình thường, nghe Đồng Đồng nói như vậy mới biết được nguyên lai đúng là có chuyện như vậy. Khó trách hôm nay tiên sư chỉ truyền thụ một ít lý luận và kiến thức đạo pháp, cũng giao bài tập xong xuôi cả rồi cho nghỉ nửa ngày còn lại. Thì ra là thân thể không khỏe. Tiên sư đi rồi, mấy nam sinh phía sau không kìm được mà hoan hô ra tiếng. Hẹn nhau buổi chiều ra sau núi Dự Sơn săn mấy con linh thú chơi. Còn mấy nữ sinh phía trước thì hẹn đi tiệm son phấn mua son môi và hương châu mới nhất… Nàng cố gắng mở mí mắt chào hỏi cha mẹ, sau đó trở lại phòng, cắm đầu vào chăn, tiến vào mộng đẹp.Tri Vi ngủ thiếp đi, trong mơ màng nghe thấy mẹ và cha cãi nhau.“Ngươi ra ngoài không thể cẩn thận chút sao? Cây đa bình thường và cây đa ngàn năm kia có thể là một sao? Ngay cả chút năng lực nhận biết này cũng không có, còn không biết xấu hổ xưng mình là tiên nhân! Vi Vi vốn không có đủ thời gian, xem ra còn phải nghỉ ngơi hai ngày, đến lúc đó thi không tốt đều trách ngươi…”Tri Vi giãy dụa, muốn ra ngoài khuyên can, nhưng cuối cùng vẫn không chống đỡ được mí mắt trên dưới tương thân tương ái, cố gắng chống đỡ đứng dậy không có kết quả, cuối cùng lại cúi đầu ngủ thật say.Ngủ một giấc không biết đã bao lâu, đợi đến khi Tri Vi mở mắt ra đã thấy mẫu thân bưng một chén cháo đi vào, âm thanh nhẹ nhàng hỏi han nàng: "Cảm giác thân thể như thế nào?"Tri Vi thành thật nói: "Cũng được, chỉ là cảm thấy hơi mệt.”“Mẹ đã nghe cha con nói rồi." Đường Doanh nói: "Các con lần này cũng không dễ dàng gì mới trở về, nhưng bây giờ con đã ngủ hai ngày rồi, cũng nên dậy hoạt động một chút.”“Đã qua hai ngày rồi sao?” Tri Vi cũng không nghĩ tới mình lại có thể ngủ lâu như vậy: “Nhưng mà ngủ cũng có hiệu quả, lúc này con cảm giác mình đã nghỉ ngơi đủ.”Trên người Tri Vi thoải mái, nhìn thấy cháo cá mẹ làm cũng rất muốn ăn, rửa mặt xong lấy thìa ăn sạch cả bát.Đường Doanh nhìn thấy nàng như vậy cũng rất vui vẻ, vừa dặn dò nàng ăn chậm một chút, vừa hỏi nàng và Sở Âm ở một chỗ đã nói những gì, có học được kinh nghiệm gì không.Tri Vi suy nghĩ một chút, bỏ qua những vấn đề về tiền lương, nghỉ phép, phúc lợi đãi ngộ mà nàng đã hỏi trước đó, chọn những vấn đề Đường Doanh thích nghe mà nói: "Chị Sở Âm nói thoạt nhìn bản lĩnh con cũng không chỉ ở Sơ Giai tầng thứ ba, bảo con bớt chút thời gian đi thi thử xem.”Đường Doanh cũng vui vẻ nói: "Vậy nghe Sở Âm đi, chờ con nghỉ ngơi cho khoẻ rồi đi thi thử xem.”Từ lúc chuẩn bị đến khi thi đại khái còn hai ngày, Đường Doanh đặc biệt đến chỗ tiên sư xin nghỉ cho nàng, nói là trong nhà Tri Vi hai ngày nay có việc, chờ xử lý xong lại đến học tập tiên sinh.Tri Vi chỉ đến học đường học ba ngày, lúc này lại liên tiếp xin nghỉ bốn ngày.Sau khi Đường Doanh rời đi, Đào tiên sư không ngừng lắc đầu.
Nàng cố gắng mở mí mắt chào hỏi cha mẹ, sau đó trở lại phòng, cắm đầu vào chăn, tiến vào mộng đẹp.
Tri Vi ngủ thiếp đi, trong mơ màng nghe thấy mẹ và cha cãi nhau.
“Ngươi ra ngoài không thể cẩn thận chút sao? Cây đa bình thường và cây đa ngàn năm kia có thể là một sao? Ngay cả chút năng lực nhận biết này cũng không có, còn không biết xấu hổ xưng mình là tiên nhân! Vi Vi vốn không có đủ thời gian, xem ra còn phải nghỉ ngơi hai ngày, đến lúc đó thi không tốt đều trách ngươi…”
Tri Vi giãy dụa, muốn ra ngoài khuyên can, nhưng cuối cùng vẫn không chống đỡ được mí mắt trên dưới tương thân tương ái, cố gắng chống đỡ đứng dậy không có kết quả, cuối cùng lại cúi đầu ngủ thật say.
Ngủ một giấc không biết đã bao lâu, đợi đến khi Tri Vi mở mắt ra đã thấy mẫu thân bưng một chén cháo đi vào, âm thanh nhẹ nhàng hỏi han nàng: "Cảm giác thân thể như thế nào?"
Tri Vi thành thật nói: "Cũng được, chỉ là cảm thấy hơi mệt.
”
“Mẹ đã nghe cha con nói rồi.
" Đường Doanh nói: "Các con lần này cũng không dễ dàng gì mới trở về, nhưng bây giờ con đã ngủ hai ngày rồi, cũng nên dậy hoạt động một chút.
”
“Đã qua hai ngày rồi sao?” Tri Vi cũng không nghĩ tới mình lại có thể ngủ lâu như vậy: “Nhưng mà ngủ cũng có hiệu quả, lúc này con cảm giác mình đã nghỉ ngơi đủ.
”
Trên người Tri Vi thoải mái, nhìn thấy cháo cá mẹ làm cũng rất muốn ăn, rửa mặt xong lấy thìa ăn sạch cả bát.
Đường Doanh nhìn thấy nàng như vậy cũng rất vui vẻ, vừa dặn dò nàng ăn chậm một chút, vừa hỏi nàng và Sở Âm ở một chỗ đã nói những gì, có học được kinh nghiệm gì không.
Tri Vi suy nghĩ một chút, bỏ qua những vấn đề về tiền lương, nghỉ phép, phúc lợi đãi ngộ mà nàng đã hỏi trước đó, chọn những vấn đề Đường Doanh thích nghe mà nói: "Chị Sở Âm nói thoạt nhìn bản lĩnh con cũng không chỉ ở Sơ Giai tầng thứ ba, bảo con bớt chút thời gian đi thi thử xem.
”
Đường Doanh cũng vui vẻ nói: "Vậy nghe Sở Âm đi, chờ con nghỉ ngơi cho khoẻ rồi đi thi thử xem.
”
Từ lúc chuẩn bị đến khi thi đại khái còn hai ngày, Đường Doanh đặc biệt đến chỗ tiên sư xin nghỉ cho nàng, nói là trong nhà Tri Vi hai ngày nay có việc, chờ xử lý xong lại đến học tập tiên sinh.
Tri Vi chỉ đến học đường học ba ngày, lúc này lại liên tiếp xin nghỉ bốn ngày.
Sau khi Đường Doanh rời đi, Đào tiên sư không ngừng lắc đầu.
Ta Làm Cán Bộ Công Chức Ở Thiên ĐìnhTác giả: San Hô Dữ Hạ ThiênTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Được, giờ học hôm nay kết thúc tại đây. Ngày mai, ngày kia được nghỉ như thường lệ, mùng tám đến lớp nhớ nộp bài tập đấy.” Đồng Đồng ở bàn bên cạnh nghiêng đầu qua, nhỏ giọng nói với Tri Vi: "Ta nghe Tiểu Phi nói, tối hôm qua tiên sư uống không ít rượu với mấy vị tiên hữu. Lúc cưỡi mây bay về suýt ngã mấy lần, còn tông phải mấy cái cột nữa, nên cái chân…” Tiên sư nhìn sang bên này, Tri Vi ra dấu im lặng với Đồng Đồng. Đồng Đồng vội vàng cúi đầu, không nói gì nữa. Tri Vi sớm đã nhận ra chân tiên sư không bình thường, nghe Đồng Đồng nói như vậy mới biết được nguyên lai đúng là có chuyện như vậy. Khó trách hôm nay tiên sư chỉ truyền thụ một ít lý luận và kiến thức đạo pháp, cũng giao bài tập xong xuôi cả rồi cho nghỉ nửa ngày còn lại. Thì ra là thân thể không khỏe. Tiên sư đi rồi, mấy nam sinh phía sau không kìm được mà hoan hô ra tiếng. Hẹn nhau buổi chiều ra sau núi Dự Sơn săn mấy con linh thú chơi. Còn mấy nữ sinh phía trước thì hẹn đi tiệm son phấn mua son môi và hương châu mới nhất… Nàng cố gắng mở mí mắt chào hỏi cha mẹ, sau đó trở lại phòng, cắm đầu vào chăn, tiến vào mộng đẹp.Tri Vi ngủ thiếp đi, trong mơ màng nghe thấy mẹ và cha cãi nhau.“Ngươi ra ngoài không thể cẩn thận chút sao? Cây đa bình thường và cây đa ngàn năm kia có thể là một sao? Ngay cả chút năng lực nhận biết này cũng không có, còn không biết xấu hổ xưng mình là tiên nhân! Vi Vi vốn không có đủ thời gian, xem ra còn phải nghỉ ngơi hai ngày, đến lúc đó thi không tốt đều trách ngươi…”Tri Vi giãy dụa, muốn ra ngoài khuyên can, nhưng cuối cùng vẫn không chống đỡ được mí mắt trên dưới tương thân tương ái, cố gắng chống đỡ đứng dậy không có kết quả, cuối cùng lại cúi đầu ngủ thật say.Ngủ một giấc không biết đã bao lâu, đợi đến khi Tri Vi mở mắt ra đã thấy mẫu thân bưng một chén cháo đi vào, âm thanh nhẹ nhàng hỏi han nàng: "Cảm giác thân thể như thế nào?"Tri Vi thành thật nói: "Cũng được, chỉ là cảm thấy hơi mệt.”“Mẹ đã nghe cha con nói rồi." Đường Doanh nói: "Các con lần này cũng không dễ dàng gì mới trở về, nhưng bây giờ con đã ngủ hai ngày rồi, cũng nên dậy hoạt động một chút.”“Đã qua hai ngày rồi sao?” Tri Vi cũng không nghĩ tới mình lại có thể ngủ lâu như vậy: “Nhưng mà ngủ cũng có hiệu quả, lúc này con cảm giác mình đã nghỉ ngơi đủ.”Trên người Tri Vi thoải mái, nhìn thấy cháo cá mẹ làm cũng rất muốn ăn, rửa mặt xong lấy thìa ăn sạch cả bát.Đường Doanh nhìn thấy nàng như vậy cũng rất vui vẻ, vừa dặn dò nàng ăn chậm một chút, vừa hỏi nàng và Sở Âm ở một chỗ đã nói những gì, có học được kinh nghiệm gì không.Tri Vi suy nghĩ một chút, bỏ qua những vấn đề về tiền lương, nghỉ phép, phúc lợi đãi ngộ mà nàng đã hỏi trước đó, chọn những vấn đề Đường Doanh thích nghe mà nói: "Chị Sở Âm nói thoạt nhìn bản lĩnh con cũng không chỉ ở Sơ Giai tầng thứ ba, bảo con bớt chút thời gian đi thi thử xem.”Đường Doanh cũng vui vẻ nói: "Vậy nghe Sở Âm đi, chờ con nghỉ ngơi cho khoẻ rồi đi thi thử xem.”Từ lúc chuẩn bị đến khi thi đại khái còn hai ngày, Đường Doanh đặc biệt đến chỗ tiên sư xin nghỉ cho nàng, nói là trong nhà Tri Vi hai ngày nay có việc, chờ xử lý xong lại đến học tập tiên sinh.Tri Vi chỉ đến học đường học ba ngày, lúc này lại liên tiếp xin nghỉ bốn ngày.Sau khi Đường Doanh rời đi, Đào tiên sư không ngừng lắc đầu.