“Được, giờ học hôm nay kết thúc tại đây. Ngày mai, ngày kia được nghỉ như thường lệ, mùng tám đến lớp nhớ nộp bài tập đấy.” Đồng Đồng ở bàn bên cạnh nghiêng đầu qua, nhỏ giọng nói với Tri Vi: "Ta nghe Tiểu Phi nói, tối hôm qua tiên sư uống không ít rượu với mấy vị tiên hữu. Lúc cưỡi mây bay về suýt ngã mấy lần, còn tông phải mấy cái cột nữa, nên cái chân…” Tiên sư nhìn sang bên này, Tri Vi ra dấu im lặng với Đồng Đồng. Đồng Đồng vội vàng cúi đầu, không nói gì nữa. Tri Vi sớm đã nhận ra chân tiên sư không bình thường, nghe Đồng Đồng nói như vậy mới biết được nguyên lai đúng là có chuyện như vậy. Khó trách hôm nay tiên sư chỉ truyền thụ một ít lý luận và kiến thức đạo pháp, cũng giao bài tập xong xuôi cả rồi cho nghỉ nửa ngày còn lại. Thì ra là thân thể không khỏe. Tiên sư đi rồi, mấy nam sinh phía sau không kìm được mà hoan hô ra tiếng. Hẹn nhau buổi chiều ra sau núi Dự Sơn săn mấy con linh thú chơi. Còn mấy nữ sinh phía trước thì hẹn đi tiệm son phấn mua son môi và hương châu mới nhất…

Chương 29: Chương 29

Ta Làm Cán Bộ Công Chức Ở Thiên ĐìnhTác giả: San Hô Dữ Hạ ThiênTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Được, giờ học hôm nay kết thúc tại đây. Ngày mai, ngày kia được nghỉ như thường lệ, mùng tám đến lớp nhớ nộp bài tập đấy.” Đồng Đồng ở bàn bên cạnh nghiêng đầu qua, nhỏ giọng nói với Tri Vi: "Ta nghe Tiểu Phi nói, tối hôm qua tiên sư uống không ít rượu với mấy vị tiên hữu. Lúc cưỡi mây bay về suýt ngã mấy lần, còn tông phải mấy cái cột nữa, nên cái chân…” Tiên sư nhìn sang bên này, Tri Vi ra dấu im lặng với Đồng Đồng. Đồng Đồng vội vàng cúi đầu, không nói gì nữa. Tri Vi sớm đã nhận ra chân tiên sư không bình thường, nghe Đồng Đồng nói như vậy mới biết được nguyên lai đúng là có chuyện như vậy. Khó trách hôm nay tiên sư chỉ truyền thụ một ít lý luận và kiến thức đạo pháp, cũng giao bài tập xong xuôi cả rồi cho nghỉ nửa ngày còn lại. Thì ra là thân thể không khỏe. Tiên sư đi rồi, mấy nam sinh phía sau không kìm được mà hoan hô ra tiếng. Hẹn nhau buổi chiều ra sau núi Dự Sơn săn mấy con linh thú chơi. Còn mấy nữ sinh phía trước thì hẹn đi tiệm son phấn mua son môi và hương châu mới nhất… Dung Thành cũng nhìn thấu suy nghĩ trong đầu của Thanh Bồng tiên quân, hắn nói với Thanh Bồng: "Có một thí sinh hẹn giờ Thìn.Lát nữa sẽ đến dự thi.”Thanh Bồng kinh ngạc mở to hai mắt.Chuyện này quả thật có chút không thể tưởng tượng nổi mà! Dung Thành tiên quân nhàn rỗi gần nửa tháng giờ lại có thí sinh?Cuối cùng là ai mà không có mắt chọn hắn vật thế?Thanh Bồng có chút tò mò, hắn không thể kiềm chế được cảm xúc muốn đi tới đó xem náo nhiệt.Ngay cả rượu hoa đào mới mang đến cũng không thèm đụng, gác sang một bên, nói: "Vừa hay hôm nay ta không có việc gì.Đi, ta cùng ngươi đi xem xem."Tri Vi đến địa điểm thi sớm hơn nửa canh giờ.Chỉ có sau khi quan chủ khảo đến, mới có thể tiến vào sân thi cấp bậc, sau khi Tri Vi đến, có hai tiên đồng đưa nàng đến phòng chờ đợi.sau khoảng hai khắc đồng hồ, lại có một tiên quan khác đưa nàng đến sân.Địa điểm thi cấp bậc nằm trong một sân luận võ chiếm diện tích tầm nửa sân bóng đá.Vì tránh bị ngoại giới quấy rầy, họ dùng tiên pháp xây thành một tầng kết giới thật dày bao quanh sân luận võ, mà sân tròn chính giữa là dùng cự linh thạch xây nên.Linh thạch chính là tiên thạch chỉ có thể thu thập được trên Vạn Trượng Sơn, Đông Hải Doanh Châu.Hao phí rất nhiều tiên thuật, giá thành cực cao, cũng bởi vậy mà trở thành tiền tệ chung của Tiên giới, là tiền tệ mà mọi người quen sử dụng.Giống như đồng tiền vàng của Tri Vi, địa vị không thể lay chuyển.Một khối linh thạch lớn như vậy xây thành võ trường luận võ, cũng giống như dùng hoàng kim làm đài cao, mỗi lần tới đây thi cử đều khắc sâu vào thị giác Tri Vi.Tri Vi đứng ở dưới đài chờ khoảng một khắc đồng hồ, liền thấy hai vị tiên quân từ phía sau đài chậm rãi đi tới.Hai vị này vừa nhìn đã biết nhân vật cấp bậc giám khảo, khí chất hoàn toàn khác biệt so mấy tiên quan tiên đồng đón nàng lúc trước.Hai người nọ thân hình cao gầy cùng nhau xuất hiện thật là đẹp mắt, một người tuấn nhãn tu mi, mắt như hoa đào, cử chỉ phong lưu.Một người mặt tựa quan ngọc, khí chất trong trẻo nhưng lạnh lùng, giơ tay nhấc chân đều mang khí phái của danh gia.Xem ra chính là Thanh Bồng tiên quân và Dung Thành tiên quân.Tri Vi nhìn về phía hai người, đồng thời hai người kia cũng đang nhìn lại cô.Sân thi cấp Giang Thành rất lớn, trên mặt đất trống trải chỉ có một cô gái đứng đó, hai người vừa mới vào đã đưa ánh mắt hướng nhìn cô.

Dung Thành cũng nhìn thấu suy nghĩ trong đầu của Thanh Bồng tiên quân, hắn nói với Thanh Bồng: "Có một thí sinh hẹn giờ Thìn.

Lát nữa sẽ đến dự thi.”

Thanh Bồng kinh ngạc mở to hai mắt.

Chuyện này quả thật có chút không thể tưởng tượng nổi mà! Dung Thành tiên quân nhàn rỗi gần nửa tháng giờ lại có thí sinh?

Cuối cùng là ai mà không có mắt chọn hắn vật thế?

Thanh Bồng có chút tò mò, hắn không thể kiềm chế được cảm xúc muốn đi tới đó xem náo nhiệt.

Ngay cả rượu hoa đào mới mang đến cũng không thèm đụng, gác sang một bên, nói: "Vừa hay hôm nay ta không có việc gì.

Đi, ta cùng ngươi đi xem xem."

Tri Vi đến địa điểm thi sớm hơn nửa canh giờ.

Chỉ có sau khi quan chủ khảo đến, mới có thể tiến vào sân thi cấp bậc, sau khi Tri Vi đến, có hai tiên đồng đưa nàng đến phòng chờ đợi.

sau khoảng hai khắc đồng hồ, lại có một tiên quan khác đưa nàng đến sân.

Địa điểm thi cấp bậc nằm trong một sân luận võ chiếm diện tích tầm nửa sân bóng đá.

Vì tránh bị ngoại giới quấy rầy, họ dùng tiên pháp xây thành một tầng kết giới thật dày bao quanh sân luận võ, mà sân tròn chính giữa là dùng cự linh thạch xây nên.

Linh thạch chính là tiên thạch chỉ có thể thu thập được trên Vạn Trượng Sơn, Đông Hải Doanh Châu.

Hao phí rất nhiều tiên thuật, giá thành cực cao, cũng bởi vậy mà trở thành tiền tệ chung của Tiên giới, là tiền tệ mà mọi người quen sử dụng.

Giống như đồng tiền vàng của Tri Vi, địa vị không thể lay chuyển.

Một khối linh thạch lớn như vậy xây thành võ trường luận võ, cũng giống như dùng hoàng kim làm đài cao, mỗi lần tới đây thi cử đều khắc sâu vào thị giác Tri Vi.

Tri Vi đứng ở dưới đài chờ khoảng một khắc đồng hồ, liền thấy hai vị tiên quân từ phía sau đài chậm rãi đi tới.

Hai vị này vừa nhìn đã biết nhân vật cấp bậc giám khảo, khí chất hoàn toàn khác biệt so mấy tiên quan tiên đồng đón nàng lúc trước.

Hai người nọ thân hình cao gầy cùng nhau xuất hiện thật là đẹp mắt, một người tuấn nhãn tu mi, mắt như hoa đào, cử chỉ phong lưu.

Một người mặt tựa quan ngọc, khí chất trong trẻo nhưng lạnh lùng, giơ tay nhấc chân đều mang khí phái của danh gia.

Xem ra chính là Thanh Bồng tiên quân và Dung Thành tiên quân.

Tri Vi nhìn về phía hai người, đồng thời hai người kia cũng đang nhìn lại cô.

Sân thi cấp Giang Thành rất lớn, trên mặt đất trống trải chỉ có một cô gái đứng đó, hai người vừa mới vào đã đưa ánh mắt hướng nhìn cô.

Ta Làm Cán Bộ Công Chức Ở Thiên ĐìnhTác giả: San Hô Dữ Hạ ThiênTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Được, giờ học hôm nay kết thúc tại đây. Ngày mai, ngày kia được nghỉ như thường lệ, mùng tám đến lớp nhớ nộp bài tập đấy.” Đồng Đồng ở bàn bên cạnh nghiêng đầu qua, nhỏ giọng nói với Tri Vi: "Ta nghe Tiểu Phi nói, tối hôm qua tiên sư uống không ít rượu với mấy vị tiên hữu. Lúc cưỡi mây bay về suýt ngã mấy lần, còn tông phải mấy cái cột nữa, nên cái chân…” Tiên sư nhìn sang bên này, Tri Vi ra dấu im lặng với Đồng Đồng. Đồng Đồng vội vàng cúi đầu, không nói gì nữa. Tri Vi sớm đã nhận ra chân tiên sư không bình thường, nghe Đồng Đồng nói như vậy mới biết được nguyên lai đúng là có chuyện như vậy. Khó trách hôm nay tiên sư chỉ truyền thụ một ít lý luận và kiến thức đạo pháp, cũng giao bài tập xong xuôi cả rồi cho nghỉ nửa ngày còn lại. Thì ra là thân thể không khỏe. Tiên sư đi rồi, mấy nam sinh phía sau không kìm được mà hoan hô ra tiếng. Hẹn nhau buổi chiều ra sau núi Dự Sơn săn mấy con linh thú chơi. Còn mấy nữ sinh phía trước thì hẹn đi tiệm son phấn mua son môi và hương châu mới nhất… Dung Thành cũng nhìn thấu suy nghĩ trong đầu của Thanh Bồng tiên quân, hắn nói với Thanh Bồng: "Có một thí sinh hẹn giờ Thìn.Lát nữa sẽ đến dự thi.”Thanh Bồng kinh ngạc mở to hai mắt.Chuyện này quả thật có chút không thể tưởng tượng nổi mà! Dung Thành tiên quân nhàn rỗi gần nửa tháng giờ lại có thí sinh?Cuối cùng là ai mà không có mắt chọn hắn vật thế?Thanh Bồng có chút tò mò, hắn không thể kiềm chế được cảm xúc muốn đi tới đó xem náo nhiệt.Ngay cả rượu hoa đào mới mang đến cũng không thèm đụng, gác sang một bên, nói: "Vừa hay hôm nay ta không có việc gì.Đi, ta cùng ngươi đi xem xem."Tri Vi đến địa điểm thi sớm hơn nửa canh giờ.Chỉ có sau khi quan chủ khảo đến, mới có thể tiến vào sân thi cấp bậc, sau khi Tri Vi đến, có hai tiên đồng đưa nàng đến phòng chờ đợi.sau khoảng hai khắc đồng hồ, lại có một tiên quan khác đưa nàng đến sân.Địa điểm thi cấp bậc nằm trong một sân luận võ chiếm diện tích tầm nửa sân bóng đá.Vì tránh bị ngoại giới quấy rầy, họ dùng tiên pháp xây thành một tầng kết giới thật dày bao quanh sân luận võ, mà sân tròn chính giữa là dùng cự linh thạch xây nên.Linh thạch chính là tiên thạch chỉ có thể thu thập được trên Vạn Trượng Sơn, Đông Hải Doanh Châu.Hao phí rất nhiều tiên thuật, giá thành cực cao, cũng bởi vậy mà trở thành tiền tệ chung của Tiên giới, là tiền tệ mà mọi người quen sử dụng.Giống như đồng tiền vàng của Tri Vi, địa vị không thể lay chuyển.Một khối linh thạch lớn như vậy xây thành võ trường luận võ, cũng giống như dùng hoàng kim làm đài cao, mỗi lần tới đây thi cử đều khắc sâu vào thị giác Tri Vi.Tri Vi đứng ở dưới đài chờ khoảng một khắc đồng hồ, liền thấy hai vị tiên quân từ phía sau đài chậm rãi đi tới.Hai vị này vừa nhìn đã biết nhân vật cấp bậc giám khảo, khí chất hoàn toàn khác biệt so mấy tiên quan tiên đồng đón nàng lúc trước.Hai người nọ thân hình cao gầy cùng nhau xuất hiện thật là đẹp mắt, một người tuấn nhãn tu mi, mắt như hoa đào, cử chỉ phong lưu.Một người mặt tựa quan ngọc, khí chất trong trẻo nhưng lạnh lùng, giơ tay nhấc chân đều mang khí phái của danh gia.Xem ra chính là Thanh Bồng tiên quân và Dung Thành tiên quân.Tri Vi nhìn về phía hai người, đồng thời hai người kia cũng đang nhìn lại cô.Sân thi cấp Giang Thành rất lớn, trên mặt đất trống trải chỉ có một cô gái đứng đó, hai người vừa mới vào đã đưa ánh mắt hướng nhìn cô.

Chương 29: Chương 29